Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2347
Viet writer.net
Chương 2346: Kim ốc tàng kiều (5)
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Dữ quá đi."
"Đúng vậy..."
"Nhưng anh ấy thật sự rất đẹp!"
"Nhìn có loại cảm giác cấm dục đúng không?"
"Anh ấy mặc thế này là đang quay phim à?"
"Không thấy máy quay mà, có phải là võng hồng không?"
Tiếng bàn luận xôn xao truyền đến tai Ti Tàng, hắn bắt được mấy từ ngữ lạ lẫm.
Quay phim, máy quay, võng hồng... Toàn là những thứ gì vậy?
"Bên này." Sơ Tranh thấy Ti Tàng bị những thứ khác hấp dẫn ánh mắt, túm tay áo rộng thùng thình của hắn một cái: "Đi theo tôi, đừng để lạc."
"Bản vương sẽ lạc được chắc?" Ti Tàng cười lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh thường với Sơ Tranh.
Một tiếng sau, Ti Tàng bị vả mặt rồi.
Nơi này nhìn có vẻ không lớn, nhưng cong cong quấn quấn, người còn nhiều, Ti Tàng vừa không chú ý một chút thì đã tách khỏi Sơ Tranh.
Hắn đi vòng vòng rất lâu, bị không ít người vây xem, chỉ là không thấy người phụ nữ kia.
Ti Tàng đứng trong lối đi nhỏ, bị người lui tới nhìn như nhìn khỉ, cảm giác khó chịu đã sắp xông ra khỏi giới hạn rồi.
Có một cô gái tiến lên, khẽ nuốt một ngụm nước bọt, cong cong mặt mày tươi cười, căng thẳng hỏi: "Anh ơi, có thể chụp chung với em tấm hình được không?"
Ti Tàng giọng điệu ác liệt, ánh mắt hung ác: "Cút!"
Cô gái: "..."
"Không chụp thì không chụp, hung dữ gì chứ." Bạn của cô gái lập tức tiến lên, bảo vệ người: "Có chút phong độ nào không!"
Ti Tàng híp nửa mắt nhìn mấy cô gái trước mặt, trong đôi mắt màu tím nhạt như ngưng kết gió lốc, âm u sắp bộc phát.
Mấy cô gái còn muốn nói thêm gì nữa, bị ánh mắt của Ti Tàng làm giật mình, cũng không tự chủ được mà sinh ra một cơn sợ hãi.
-
Sơ Tranh nghe thấy tiếng phát thanh, tìm tới phòng bảo vệ, Ti Tàng chắp tay đứng trong phòng bảo vệ, bên cạnh là mấy người nam nữ sắc mặt trắng bệch.
"Cô là bạn của cậu ta à?" Bảo vệ thấy Sơ Tranh vào, nhanh chóng hỏi một câu.
"Vâng." Sơ Tranh bình tĩnh hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
"Cậu ta đánh người." Bảo vệ chỉ vào mấy người nam nữ kia.
Sơ Tranh nhìn về phía mấy người kia một chút, rất bình tĩnh: "Nhìn cũng không có tổn thương gì quá lớn."
Bảo an: "..." Cô thật đúng là bạn ruột đấy, phong cách nói chuyện không khác gì kẻ đầu têu này là mấy.
Ti Tàng không tìm thấy Sơ Tranh, còn bị người ta vây xem, tiến lên xin chụp ảnh chung, điện thoại, Wechat gì đó, Ti Tàng thấy rất phiền.
Sau đó...
Mấy người này đụng vào họng súng, nổi lên chút xung đột với hắn, cho nên Ti Tàng đánh người luôn.
Nếu như không phải hắn không thể sử dụng yêu lực, thì chỉ sợ giờ mấy người này đến xương cũng chẳng còn kìa.
Sơ Tranh trò chuyện với cùng mấy người kia một lát, mấy người rất nhanh đã đồng ý hoà giải, ngay cả lời xin lỗi cũng không cần, nhanh chóng chạy mất.
Bảo an: "..."
Cho nên vừa rồi là ai la lối đòi báo cảnh sát hả?!
Sơ Tranh xử lý xong, nói với Ti Tàng một tiếng: "Đi thôi."
Ti Tàng nhanh chân đi ra ngoài, vạt áo thêu hoa văn vạch ra một đường cong duyên dáng trong không khí, bóng lưng cũng hoàn mỹ đến vậy.
Người trong phòng bảo vệ lắc đầu thở dài: "Đẹp trai mà sao tính tình kém thế không biết?"
"Cô gái vừa rồi là bạn gái của cậu ta à?"
"Không giống lắm, chắc là bạn thôi."
"May mà không phải bạn trai, bạn trai kiểu này có đẹp đến đâu cũng chẳng dám."
-
Ti Tàng là Yêu Vương, ở Yêu giới có thực lực vi tôn, hắn cao cao tại thượng đã quen, ai dám không tuân theo hắn?
Bạn muốn hắn sinh sống ở hiện đại, hiểu quy tắc lễ phép giống như một người hiện đại, trong thời gian ngắn làm sao mà làm được.
"Chỗ này của các ngươi thật sự rất phiền phức." Đi ra được một khoảng cách, Ti Tàng chủ động mở miệng: "Đánh người mà thôi, còn kinh ngạc đến thế à?"
Sơ Tranh hơi trầm mặc: "Lần sau anh đừng đánh chỗ đông người."
【 Tiểu tỷ tỷ!! 】 Có ai làm hư thẻ người tốt như cô không hả?
Trong tiếng gào thét của Vương Giả, Sơ Tranh lại bổ sung một câu: "Lần sau anh nói với tôi, tôi giúp anh giải quyết."
Ti Tàng cau mày lại, quay đầu liếc cô một cái.
"Sao ngươi không nói giống bọn họ?"
Vừa rồi đám người kia nói gì nhỉ... A đúng rồi, đánh người là không đúng, gì mà pháp luật, gì mà xã hội, rồi gì mà phạm pháp...
Quá dài, Ti Tàng không nhớ rõ.
Dù sao cũng là nói hắn không đúng.
Sao đến chỗ cô lại...
"Nghe tôi là được." Sơ Tranh nói: "Lời người khác nói đều không cần tin."
Ti Tàng: "Hừ, ta dựa vào cái gì mà tin tưởng ngươi?"
Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Anh cảm thấy một mình anh có thể sống được ở thế giới này à?"
Ti Tàng rất tự tin: "Vì sao không thể."
Sơ Tranh: "Được, bây giờ anh đi gọi chiếc xe xem nào."
Xe?
Thứ vừa rồi họ ngồi à?
Chuyện này có gì khó!
Ti Tàng nhìn quanh một vòng, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang nhanh chân đi qua một phương hướng...
Sau đó trong ánh mắt "nhìn thiểu năng" của người khác, Sơ Tranh bồi thường một khoản tiền.
Mặc dù bồi thường tiền cô rất tình nguyện, nhưng bị người ta nhìn như "thiểu năng" thì không được vui cho lắm, cho nên Sơ Tranh mua đồ xong thì nhanh chóng đưa người về.
Ti Tàng đại khái cũng biết mình hiểu sai rồi, trên đường trở về toàn bộ hành trình đều nghiêm mặt không nói chuyện.
Mãi đến khi xuống xe, Sơ Tranh chậm rãi hỏi: "Không phải anh muốn đi à?" Đi xem xem thế giới hung tàn cỡ nào, rồi mi mới biết được ta tốt với mi bao nhiêu.
Ti Tàng mặt không đổi sắc nói: "Bản vương nói lời này lúc nào? Bản vương nói tạm thời cho ngươi hầu hạ, đương nhiên sẽ không đi." Nơi này rất nguy hiểm, quan sát trước rồi nói sau!
"..."
Yêu Vương không biết xấu hổ như thế sao?
Sơ Tranh xém vỗ tay cho thẻ người tốt rồi.
-
Đồ Lăng Thú bị nhốt trong lồng, co quắp người như sống không còn gì lưu luyến, nghe thấy cổng có động tĩnh, nó lập tức ngồi dậy.
Thấy Ti Tàng yên bình vào nhà, Đồ Lăng Thú thở phào.
Vương vẫn hoàn hảo về đến đây.
Ở thế giới xa lạ này chỉ có hai người họ, nếu Vương xảy ra chuyện gì, thì nó sẽ tuyệt vọng lắm.
Ti Tàng vào nhà lạnh lùng nhìn nó một chút, đi thẳng tới chỗ ghế sofa ngồi xuống.
Đồ Lăng Thú: "..."
"Anh thật sự không yêu em sao?"
Trong phòng đột nhiên có giọng nói vang lên, dọa cho Ti Tàng đột nhiên đứng lên, trong đôi mắt màu tím nhạt bắn ra ánh sáng sắc bén.
Ai đang nói chuyện?
Chỗ này còn có người khác?
Yêu Vương không có yêu lực bên người cực kỳ khó chịu, bây giờ ngay cả chút cảm giác nguy cơ ấy hắn cũng không cảm nhận được.
Giọng nói vẫn đang tiếp tục: "Vì sao? Em có chỗ nào không tốt? Vì sao anh lại đối xử với em như vậy..."
Ánh mắt Ti Tàng rơi trên hình ảnh đột nhiên xuất hiện ở đối diện, đó là hình ảnh một người phụ nữ túm lấy một người đàn ông, tức giận và không cam lòng khiến cho người phụ nữ trông hơi dữ tợn.
"..."
Ti Tàng cất giọng hỏi Sơ Tranh: "Đây là pháp khí gì, vì sao có thể nhốt người vào trong đó?"
"..." Pháp khí ông nội nhà anh! Sơ Tranh hít sâu một hơi, lấy sự kiên nhẫn của mình ra: "TV."
"TV?"
Sơ Tranh nghĩ nghĩ, dùng phương thức mà Ti Tàng có thể nghe hiểu giải thích một lần.
Không biết Ti Tàng nghe hiểu chưa, nhìn chằm chằm người trên TV, hắn đột nhiên cau mày nói: "Sao mà không biết xấu hổ như thế?"
Sơ Tranh nhìn lên trên TV một chút.
Đó là bộ phim nổi tiếng nhất gần đây.
Người phụ nữ kia là nữ phụ, sau khi bị nam chính từ chối thì không cam lòng, cho nên định dùng thủ đoạn chiếm được nam chính.
Lúc này cảnh Ti Tàng trông thấy chính là cảnh người phụ nữ đang lột quần áo của nam chính.Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Chương 2346: Kim ốc tàng kiều (5)
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Dữ quá đi."
"Đúng vậy..."
"Nhưng anh ấy thật sự rất đẹp!"
"Nhìn có loại cảm giác cấm dục đúng không?"
"Anh ấy mặc thế này là đang quay phim à?"
"Không thấy máy quay mà, có phải là võng hồng không?"
Tiếng bàn luận xôn xao truyền đến tai Ti Tàng, hắn bắt được mấy từ ngữ lạ lẫm.
Quay phim, máy quay, võng hồng... Toàn là những thứ gì vậy?
"Bên này." Sơ Tranh thấy Ti Tàng bị những thứ khác hấp dẫn ánh mắt, túm tay áo rộng thùng thình của hắn một cái: "Đi theo tôi, đừng để lạc."
"Bản vương sẽ lạc được chắc?" Ti Tàng cười lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh thường với Sơ Tranh.
Một tiếng sau, Ti Tàng bị vả mặt rồi.
Nơi này nhìn có vẻ không lớn, nhưng cong cong quấn quấn, người còn nhiều, Ti Tàng vừa không chú ý một chút thì đã tách khỏi Sơ Tranh.
Hắn đi vòng vòng rất lâu, bị không ít người vây xem, chỉ là không thấy người phụ nữ kia.
Ti Tàng đứng trong lối đi nhỏ, bị người lui tới nhìn như nhìn khỉ, cảm giác khó chịu đã sắp xông ra khỏi giới hạn rồi.
Có một cô gái tiến lên, khẽ nuốt một ngụm nước bọt, cong cong mặt mày tươi cười, căng thẳng hỏi: "Anh ơi, có thể chụp chung với em tấm hình được không?"
Ti Tàng giọng điệu ác liệt, ánh mắt hung ác: "Cút!"
Cô gái: "..."
"Không chụp thì không chụp, hung dữ gì chứ." Bạn của cô gái lập tức tiến lên, bảo vệ người: "Có chút phong độ nào không!"
Ti Tàng híp nửa mắt nhìn mấy cô gái trước mặt, trong đôi mắt màu tím nhạt như ngưng kết gió lốc, âm u sắp bộc phát.
Mấy cô gái còn muốn nói thêm gì nữa, bị ánh mắt của Ti Tàng làm giật mình, cũng không tự chủ được mà sinh ra một cơn sợ hãi.
-
Sơ Tranh nghe thấy tiếng phát thanh, tìm tới phòng bảo vệ, Ti Tàng chắp tay đứng trong phòng bảo vệ, bên cạnh là mấy người nam nữ sắc mặt trắng bệch.
"Cô là bạn của cậu ta à?" Bảo vệ thấy Sơ Tranh vào, nhanh chóng hỏi một câu.
"Vâng." Sơ Tranh bình tĩnh hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
"Cậu ta đánh người." Bảo vệ chỉ vào mấy người nam nữ kia.
Sơ Tranh nhìn về phía mấy người kia một chút, rất bình tĩnh: "Nhìn cũng không có tổn thương gì quá lớn."
Bảo an: "..." Cô thật đúng là bạn ruột đấy, phong cách nói chuyện không khác gì kẻ đầu têu này là mấy.
Ti Tàng không tìm thấy Sơ Tranh, còn bị người ta vây xem, tiến lên xin chụp ảnh chung, điện thoại, Wechat gì đó, Ti Tàng thấy rất phiền.
Sau đó...
Mấy người này đụng vào họng súng, nổi lên chút xung đột với hắn, cho nên Ti Tàng đánh người luôn.
Nếu như không phải hắn không thể sử dụng yêu lực, thì chỉ sợ giờ mấy người này đến xương cũng chẳng còn kìa.
Sơ Tranh trò chuyện với cùng mấy người kia một lát, mấy người rất nhanh đã đồng ý hoà giải, ngay cả lời xin lỗi cũng không cần, nhanh chóng chạy mất.
Bảo an: "..."
Cho nên vừa rồi là ai la lối đòi báo cảnh sát hả?!
Sơ Tranh xử lý xong, nói với Ti Tàng một tiếng: "Đi thôi."
Ti Tàng nhanh chân đi ra ngoài, vạt áo thêu hoa văn vạch ra một đường cong duyên dáng trong không khí, bóng lưng cũng hoàn mỹ đến vậy.
Người trong phòng bảo vệ lắc đầu thở dài: "Đẹp trai mà sao tính tình kém thế không biết?"
"Cô gái vừa rồi là bạn gái của cậu ta à?"
"Không giống lắm, chắc là bạn thôi."
"May mà không phải bạn trai, bạn trai kiểu này có đẹp đến đâu cũng chẳng dám."
-
Ti Tàng là Yêu Vương, ở Yêu giới có thực lực vi tôn, hắn cao cao tại thượng đã quen, ai dám không tuân theo hắn?
Bạn muốn hắn sinh sống ở hiện đại, hiểu quy tắc lễ phép giống như một người hiện đại, trong thời gian ngắn làm sao mà làm được.
"Chỗ này của các ngươi thật sự rất phiền phức." Đi ra được một khoảng cách, Ti Tàng chủ động mở miệng: "Đánh người mà thôi, còn kinh ngạc đến thế à?"
Sơ Tranh hơi trầm mặc: "Lần sau anh đừng đánh chỗ đông người."
【 Tiểu tỷ tỷ!! 】 Có ai làm hư thẻ người tốt như cô không hả?
Trong tiếng gào thét của Vương Giả, Sơ Tranh lại bổ sung một câu: "Lần sau anh nói với tôi, tôi giúp anh giải quyết."
Ti Tàng cau mày lại, quay đầu liếc cô một cái.
"Sao ngươi không nói giống bọn họ?"
Vừa rồi đám người kia nói gì nhỉ... A đúng rồi, đánh người là không đúng, gì mà pháp luật, gì mà xã hội, rồi gì mà phạm pháp...
Quá dài, Ti Tàng không nhớ rõ.
Dù sao cũng là nói hắn không đúng.
Sao đến chỗ cô lại...
"Nghe tôi là được." Sơ Tranh nói: "Lời người khác nói đều không cần tin."
Ti Tàng: "Hừ, ta dựa vào cái gì mà tin tưởng ngươi?"
Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Anh cảm thấy một mình anh có thể sống được ở thế giới này à?"
Ti Tàng rất tự tin: "Vì sao không thể."
Sơ Tranh: "Được, bây giờ anh đi gọi chiếc xe xem nào."
Xe?
Thứ vừa rồi họ ngồi à?
Chuyện này có gì khó!
Ti Tàng nhìn quanh một vòng, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang nhanh chân đi qua một phương hướng...
Sau đó trong ánh mắt "nhìn thiểu năng" của người khác, Sơ Tranh bồi thường một khoản tiền.
Mặc dù bồi thường tiền cô rất tình nguyện, nhưng bị người ta nhìn như "thiểu năng" thì không được vui cho lắm, cho nên Sơ Tranh mua đồ xong thì nhanh chóng đưa người về.
Ti Tàng đại khái cũng biết mình hiểu sai rồi, trên đường trở về toàn bộ hành trình đều nghiêm mặt không nói chuyện.
Mãi đến khi xuống xe, Sơ Tranh chậm rãi hỏi: "Không phải anh muốn đi à?" Đi xem xem thế giới hung tàn cỡ nào, rồi mi mới biết được ta tốt với mi bao nhiêu.
Ti Tàng mặt không đổi sắc nói: "Bản vương nói lời này lúc nào? Bản vương nói tạm thời cho ngươi hầu hạ, đương nhiên sẽ không đi." Nơi này rất nguy hiểm, quan sát trước rồi nói sau!
"..."
Yêu Vương không biết xấu hổ như thế sao?
Sơ Tranh xém vỗ tay cho thẻ người tốt rồi.
-
Đồ Lăng Thú bị nhốt trong lồng, co quắp người như sống không còn gì lưu luyến, nghe thấy cổng có động tĩnh, nó lập tức ngồi dậy.
Thấy Ti Tàng yên bình vào nhà, Đồ Lăng Thú thở phào.
Vương vẫn hoàn hảo về đến đây.
Ở thế giới xa lạ này chỉ có hai người họ, nếu Vương xảy ra chuyện gì, thì nó sẽ tuyệt vọng lắm.
Ti Tàng vào nhà lạnh lùng nhìn nó một chút, đi thẳng tới chỗ ghế sofa ngồi xuống.
Đồ Lăng Thú: "..."
"Anh thật sự không yêu em sao?"
Trong phòng đột nhiên có giọng nói vang lên, dọa cho Ti Tàng đột nhiên đứng lên, trong đôi mắt màu tím nhạt bắn ra ánh sáng sắc bén.
Ai đang nói chuyện?
Chỗ này còn có người khác?
Yêu Vương không có yêu lực bên người cực kỳ khó chịu, bây giờ ngay cả chút cảm giác nguy cơ ấy hắn cũng không cảm nhận được.
Giọng nói vẫn đang tiếp tục: "Vì sao? Em có chỗ nào không tốt? Vì sao anh lại đối xử với em như vậy..."
Ánh mắt Ti Tàng rơi trên hình ảnh đột nhiên xuất hiện ở đối diện, đó là hình ảnh một người phụ nữ túm lấy một người đàn ông, tức giận và không cam lòng khiến cho người phụ nữ trông hơi dữ tợn.
"..."
Ti Tàng cất giọng hỏi Sơ Tranh: "Đây là pháp khí gì, vì sao có thể nhốt người vào trong đó?"
"..." Pháp khí ông nội nhà anh! Sơ Tranh hít sâu một hơi, lấy sự kiên nhẫn của mình ra: "TV."
"TV?"
Sơ Tranh nghĩ nghĩ, dùng phương thức mà Ti Tàng có thể nghe hiểu giải thích một lần.
Không biết Ti Tàng nghe hiểu chưa, nhìn chằm chằm người trên TV, hắn đột nhiên cau mày nói: "Sao mà không biết xấu hổ như thế?"
Sơ Tranh nhìn lên trên TV một chút.
Đó là bộ phim nổi tiếng nhất gần đây.
Người phụ nữ kia là nữ phụ, sau khi bị nam chính từ chối thì không cam lòng, cho nên định dùng thủ đoạn chiếm được nam chính.
Lúc này cảnh Ti Tàng trông thấy chính là cảnh người phụ nữ đang lột quần áo của nam chính.Đọc nhanh tại Vietwriter.net