Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 607
Lời nói mạnh mẽ của ông vang khắp căn phòng rộng lớn.
Ngay cả Mộ Uyển Nhu không khỏi kinh ngạc không thôi.
Mộ Thịnh lấy quyền thừa kế nhà họ Mộ ra uy hiếp Mộ Nhã Triết ư?
Mộ Uyển Nhu trong lòng khiếp sợ, lại đồng thời âm thầm tự đắc, Mộ Thịnh cưng chiều cô ta như vậy, càng khiến cô ta thêm phần tự tin.
Mộ Nhã Triết nghe vậy, khóe mắt bỗng nhiên hơi nheo lại.
Đúng rồi, làm sao anh quên được.
Lúc trước Mộ Thịnh tuyên bố hôn ước này, cũng đồng thời tuyên bố anh trở thành người thừa kế chính thức của nhà họ Mộ. Anh làm sao có thể quên được, anh sở dĩ có thể có được quyền thừa kế, không phải là do anh có bao nhiêu ưu tú, mà hoàn toàn là do hôn ước kia.
Sở dĩ lúc trước anh đáp ứng hôn ước này, không còn nguyên nhân nào khác, mà do Mộ Thịnh hứa hẹn với anh, nếu anh đính ước cùng Mộ Uyển Nhu, lập tức sẽ nhường quyền thừa kế nhà họ Mộ cho anh.
Điều này làm anh vô cùng phân tâm.
Gia tộc nhà họ Mộ to lớn như vậy, nội bộ bên trong vô cùng phức tạp.
Nếu hình dung nhà họ Mộ như hoàng thất thời cổ, cũng hoàn toàn không quá.
Tạm không nhắc đến những nhánh khác của nhà họ Mộ, Mộ Thịnh cũng có con riêng lưu lạc bên ngoài, bên cạnh đó Mộ Thịnh có tới ba người vợ chính thức, cả ba người họ đều tranh đua gay gắt, tất cả sinh được năm người con trai, ba người con gái.
Lúc ấy, trong số năm người con trai, người mà Mộ Thịnh vừa lòng nhất lại là Mộ Liên Tước-con trai của người vợ thứ ba.
Bất luận là về thủ đoạn hay năng lực, sự quyết đoán, Mộ Liên Tước năm đó là đứa con trai ưu tú nhất của Mộ Thịnh, cũng là người có hi vọng kế thừa quyền lực nhà họ Mộ nhất.
Nhưng mà Mộ Thịnh lại là người cực kỳ chú trọng sự phân biệt giữa con cả và con thứ.
Tuy rằng Mộ Liên Tước ưu tú như vậy, Mộ Thịnh có hài lòng ra sao, nhưng chung quy lại, ông cho rằng, con thứ dẫu sao cũng không đủ tư cách, nhà họ Mộ vốn xuất thân là danh môn vọng tộc, không có đạo lý nào con vợ lẽ lại trở thành người thừa kế.
Mộ Liên Thành là con vợ cả, tuy rằng các phương diện đều không ưu tú bằng Mộ Liên Tước, nhưng với thân phận là trưởng nam, Mộ Thịnh đành nhường quyền thừa kế cho Mộ Liên Thành.
Chỉ tiếc rằng Mộ Liên Thành tiếp nhận quyền lực nhà họ Mộ không được bao lâu thì không may lại chết sớm, bởi vậy mà đến nay, vị trí chủ nhân nhà họ Mộ vẫn luôn để trống.
Quyền lực nhà họ Mộ to lớn là vậy vẫn luôn bị Mộ Thịnh thâu tóm ở trong tay, chỉ là ông đã già rồi, nếu như không nhanh chóng chỉ định người thừa kế, khó tránh khỏi sẽ làm bên trong gia tộc sinh ra náo động.
Trong sử sách, lúc ấy Khang Hi hoàng đế có hai mươi tư người con trai, trong đó có chín người con tranh giành ngôi vị hoàng đế.
Nếu như quan sát những gia tộc danh giá và giàu có, sẽ thấy rằng vì tranh đoạt quyền lực, trở thành người đứng đầu nắm giữ quyền sinh sát của gia tộc mà anh em ruột thịt sẵn sàng phản bội, giết hại lẫn nhau, cũng không phải là ít.
Bởi vậy Mộ Thịnh mới nóng lòng công bố người kế thừa, nhằm làm ổn định bên trong gia tộc, để tránh tạo ra những náo động không cần thiết.
Mộ Thịnh vẫn luôn tìm kiếm vị chủ nhân đời kế tiếp nhà họ Mộ.
Mà Mộ Nhã Triết, lại là đối tượng mà ông vừa lòng nhất.
Mặc dù lúc đó Mộ Nhã Triết chỉ có mười bốn tuổi, lại khiến Mộ Thịnh vô cùng tán thưởng.
Ông cho rằng, trong tất cả những con cháu của ông, năng lực của Mộ Nhã Triết là xuất sắc hơn người.
Khi đó Mộ Nhã Triết còn là thiếu niên, cũng khẩn thiết mà hy vọng có được đến quyền kế thừa nhà họ Mộ, tới nay anh đã củng cố vững chắc địa vị của mình ở trong gia tộc.
Mộ Liên Thành mất sớm, để lại mình anh còn quá non trẻ, Mộ Nhã Triết năm ấy mới mười bốn tuổi đã hiểu được rằng ở trong một đại gia tộc lớn như thế này, nếu như không có quyền lực, sớm muộn cũng sẽ bị khinh thường và nhanh chóng bị đào thải.
Nếu không phải dựa vào thế lực của nhà họ Giang, chỉ sợ một Mộ Nhã Triết còn thiếu niên sẽ bị cuốn vào lốc xoáy tranh giành quyền lực, mặc cho bị giày xéo.