Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3331
Chiếc quần cậu đang mặc có một cái thắt lưng, cái thắt lưng này đúng là bình thường như mặt của nó thì không đơn giản.
Vân Thi Thi nhìn thấy có người đi vào, tay còn lôi theo một đứa nhỏ, lòng cô mơ hồ cảm thấy bất ổn!
Cho đến khi nhìn rõ mặt đứa nhỏ, cô sợ hãi kêu lên.
“Dịch...”
Còn chưa dứt lời cô đã nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của Tiểu Dịch Thần.
Cô lập tức ngậm chặt miệng, nắm chặt lấy song sắt, vô cùng sợ hãi!
Người trên thuyền ném cậu lên đất, đá cậu mấy cái để thăm dò, thấy cậu không có phản ứng gì mới nghĩ là một đứa nhỏ thì có thể làm gì chứ, vậy nên đi đến mở lồng sắt.
Ngay lúc này!
Mộ Dịch Thần mạnh mẽ xoay người, cậu đứng vững trên mặt đất, chạm tay vào cơ quan của mặt thắt lưng, một cái chuôi dao lập tức bắn ra ngoài!
Cậu nhìn bốn phía xung quanh, tổng cộng có sáu tên.
Mấy người trên thuyền nghe thấy động tĩnh phía sau thì lập tức quay phắt lại, họ nhìn thấy Mộ Dịch Thần đứng đó, không biết từ khi nào trong tay đã có thêm một cây dao găm sắc bén thì vô cùng sợ hãi!
“Con mẹ nó, nhóc con này lấy đâu ra dao vậy?”
“Bắt lấy nó!”
Hai người đàn ông cao lớn lập tức đánh vào sau gáy cậu, vốn họ nghĩ rằng đứa nhỏ này sẽ sợ đến nỗi tè ra quần nhưng không thể nào đoán được, Tiểu Dịch Thần lại vọt mạnh đến chỗ họ!
Hai người đàn ông lập tức lấy đao nhỏ ra chém về phía cậu!
Tiểu Dịch Thần nhanh nhẹn né sự tấn công của họ, cậu xông vào người đứng trước, giữ chặt cổ tay hắn, người đàn ông đau đớn hô lên một tiếng, đao nhỏ rơi xuống đất vang lên một tiếng “Keng”.
“A...!”
Tiểu Dịch Thần cười lạnh, lấy đà bay tới, hai tay giữ thắt lưng, dùng chân kẹp chặt cổ hắn như một cái kéo!
Cổ hắn bị siết chặt, một cơn đau đớn kéo đến ngay sau đó, hắn ngã lên mặt đất theo quán tính!
Lưng đập mạnh xuống đất như sắp gãy đến nơi!
Tiểu Dịch Thần nhấc tay, dao găm sắc bén cắt yết hầu hắn ngọt sớt, máu tươi lập tức phún ra!
Từ lúc ra tay đến khi đối thủ chết không quá mười giây, nhanh, chuẩn, tàn nhẫn, chỉ một chiêu đã khiến người khác run sợ!
Chỉ là một thằng nhóc, vậy mà lại có thân thủ lợi hại như thế, không một ai có thể ngờ được!
Chỉ là một đứa nhỏ, lại là người tàn nhẫn, lợi hại như vậy!
“Lên!”
Người nọ ra lệnh, luống cuống móc súng ra.
Một tên trong đó nhặt đao ngắn từ mặt đất, hắn xông lên định giết cậu!
“Cẩn thận!”
Vân Thi Thi nhìn thấy có người dùng đao ngắn đâm về phía cậu, cô sợ tới mức không thở nổi!
Tiểu Dịch Thần nhếch môi, cậu không quay đầu lại, dựa vào tiếng bước chân sau lưng mà phán đoán, cậu linh hoạt xoay người, tung ra một cú đá đẹp mắt, đá thẳng vào mặt người nọ chuẩn không cần chỉnh, hắn lập tức ngã xuống đất, cái mũi đã bị đá gãy!
Người nọ nằm trên đất kêu gào thảm thiết, Tiểu Dịch Thần nắm lấy cổ áo hắn, nện một nắm đấm vào yết hầu, yết hầu của người đàn ông phát ra một tiếng lạ, hắn mở to hai mắt, biểu cảm cứng đờ!
Tiểu Dịch Thần nhếch mắt, cậu nghe thấy tiếng súng lên đạn, nhìn hắn với ánh mắt lạnh như băng.
Trăng chiếu sáng qua lỗ thông gió trên máy nhà, mấy tên còn lại nắm chặt súng chỉa vào cậu, dùng tiếng Trung bập bẹ quát: “Không được nhúc nhích!”