Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3109
Được kẹp ở giữa hai hotboy của trường số 1, tôi cuối cùng cũng cảm thấy không ít tầm mắt nhìn mình chằm chằm, còn có tư vị không phải.
Vì thế, sau đó quyết định đến nhà Tô Kỳ học.
Lần đầu tiên đến nhà Tô Kỳ, là một căn nhà sa hoa bên cạnh trường, 160 mét vuông, vào lúc đó, khi giá đất hơn ba vạn, cũng coi như là tấc đất tấc vàng, nhà ở như vậy, xem như là khu cao cấp rồi!
Một gian phòng lớn như vậy, nhưng chỉ có mình anh ta ở, bình thường có người giúp việc đến nấu cơm cho anh ta, lo liệu cuộc sống, Tô Kỳ càng thích yên tĩnh, bởi vậy ngoại trừ thời gian dọn dẹp cố định, trong nhà chỉ có một mình anh ta.
Anh ta nói, cha mẹ bận rộn, rất ít khi ở nhà, anh ta chỉ có một mình.
Phòng khách nhà anh ta rất lớn, khoảng chừng hơn năm mươi mét vuông, khi đó, các loại máy chơi game còn hiếm thấy, nhưng ở nhà anh ta nhìn quen lắm, mỗi loại trò chơi đều có.
Trong lúc tôi học bài, Đông Vũ và Tô Kỳ chơi trò chơi, tôi ở một bên nâng mắt nhìn, không ngừng hâm mộ.
Tư vị học bổ túc, thật sự là buồn tẻ.
Thời gian đó, sống ăn chơi đều đã cách xa tôi rồi!
Nhớ rõ khi đó, ở bách hóa Đại Dương, sau khi quỷ ốc khủng bố theo phong cách Nhật mở cửa, buôn bán rất phát triển, danh tiếng rất nổi.
Rất nhiều học sinh trẻ tuổi theo đuổi kích thích, đi quỷ ốc chơi đùa một lần rồi trở về, đều nói vẫn chưa thỏa mãn, rất là thú vị, khủng bố, kích thích, đều cố gắng tiến cử, thậm chí còn kéo bè kết phái.
Tôi sợ quỷ, nhưng mà đối với văn hóa về các loại quỷ thần, lại rất tò mò, từ nhỏ liền thích lôi kéo Đông Vũ xem phim ma, bởi vậy tôi đề nghị, cùng đi quỷ ốc chơi đùa.
Đông Vũ nói, “Lần sau thi tháng em đứng thứ 10 của lớp, anh sẽ đưa em đi.”
Tô Kỳ cũng nói, “Chỉ cần em làm tốt kiểm tra, anh mời!”
Tôi lập tức ủ rũ, “Nếu như không thi tốt thì sao?”
Đông Vũ lạnh lùng nói, “Vậy thì không được chơi.”
Tôi cắn bút, rốt cuộc cũng dấy lên ý chí mạnh mẽ, học bổ túc càng lúc càng khắc nghiệt.
Chỉ là nói thế nào thì, có dã tâm, mới có động lực.
Thành tích của thi giữa kỳ đã có, tuy tôi không được vị trí số mười, nhưng mà điểm của tôi chỉ kém người số mười trong danh sách 0.5 điểm thôi, Đông Vũ cũng không biểu hiện cái gì, chủ nhật, cùng Tô Kỳ hẹn nhau đi quỷ ốc.
Sau khi mua vé, tôi có chút sợ hãi, không dám đi vào, Tô Kỳ thấy bộ dạng nhát gan của tôi, không khỏi cười nhạo, “Là em luôn miệng nói muốn đến đây chơi! Kết quả, em trốn ở cửa, không dám đi vào, đây là ý gì đây?”
Đông Vũ nói, “Em ấy sợ hãi, em ấy rất sợ quỷ.”
Tô Kỳ, “Sợ quỷ mà còn dám đến khiêu chiến quỷ ốc sao?”
Tôi không cam lòng, “Ai nói em sợ hãi?”
Kêu rõ to, nhưng tôi lại không dám đi vào như cũ.
Tô Kỳ đợi không còn kiên nhẫn, đi tới muốn nắm tay tôi, tôi lùi bước, tránh tay anh ta, hừ lạnh nói, “Em không đi phía trước.”
“Vậy cho em đi giữa.”
Đông Vũ nói xong, chủ động nắm tay tôi, dẫn đầu đi trước, không biết vì sao, lúc anh nắm tay tôi, tôi lại cảm thấy được, cái cửa giống như miệng sâu khổng lồ lại không khủng bố như thế, tôi lấy hết dũng khí, theo kịp anh.
Tô Kỳ ở phía sau chắc là sửng sốt vài giây, có nhân viên thúc giục, anh ta mới đi theo vào.
Quỷ ốc rất là hẹp, bố trí bối cảnh dựa theo chủ đề phim kinh dị của Nhật, mỗi một chi tiết, đều lộ ra khí lạnh, giống như có thể xâm nhập vào trong xương cốt.