• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Một thai hai bảo: giám đốc hàng tỉ yêu vợ tận xương Full dịch (69 Viewers)

  • Chương 2332

Tương Ngọc cũng an ủi như vậy.

Mặt Vân Thi Thi không chút thay đổi, cũng không có phản ứng gì.

Giờ này khắc này, cô căn bản nghe không vào bất kì lời khuyên giải an ủi nào, đầu óc trống rỗng.

Mộ Nhã Triết thanh toán tiền thuốc men, trở về thời điểm, thì thấy Vân Thi Thi cô đơn ngồi trên ghế dài, biểu cảm u ám, không thấy bất kì tia sáng gì.

Cung Kiệt ngồi một bên, gắt gao nắm tay cô, ôm vai cô.

Mộ Nhã Triết đi tới, ngồi xuống bên cạnh cô.

Cung Kiệt thấy anh đến đây, nói, "Anh rể, anh ở lại với chị ấy đi, em đưa Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần về nhà."

"Ừ."

Bỗng nhiên Hữu Hữu nói, "Con muốn ở lại với mẹ, chờ ông ngoại ra khỏi phòng mổ nữa."

Tiểu Dịch Thần cũng nói, "Con cũng vậy con cũng vậy, con không muốn về nhà! Con muốn ở với mẹ!"

Tiểu Dịch Thần căn bản không có tình cảm gì với Vân Nghiệp Trình, nhưng thấy mẹ đau lòng, cũng thấy đau lòng theo, không nỡ rời khỏi.

Mộ Nhã Triết nói, "Vậy các con ngồi ở chỗ này, ngoan ngoãn."

"Dạ."

Thời gian từng phút từng giây, dài dằng dặc trôi qua.

Vân Thi Thi chưa từng cảm thấy, thời gian trôi chậm như vậy, mỗi một giờ, đều dày vò như một thế kỷ.

Rạng sáng, cửa phòng giải phẫu mở ra.

Vân Thi Thi nghe thấy tiếng mở cửa, lập tức đứng lên khỏi ghế dài, lo lắng tiến len hỏi, "Bác sĩ! Thế nào rồi!? Tình huống cha tôi ra sao rồi?"

Bác sĩ cởi khẩu trang, thở dài một hơi, trầm giọng nói, "Tạm thời không có nguy hiểm tính mạng, nhưng còn chưa qua kỳ nguy hiểm, cần lập tức chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt để quan sát, tùy thời có khả năng nguy hiểm tính mạng."

"..."

Vân Thi Thi há miệng thở dốc, hô hấp cứng lại, lúng ta lúng túng nói, "Nghiêm trọng như vậy... sao?"

"Tôi thấy đây là kết quả tốt lắm rồi!" Bác sĩ lắc đầu nói, "Bỏng quá nghiêm trọng! Bởi vì là axit sunfuric đậm đặc, khuôn mặt bị bỏng đến hoàn toàn thay đổi, mí mắt cũng không còn, thiếu hụt hai cánh mũi để thở, mặt mũi dị dạng nghiêm trọng, gan cũng bị hao tổn, cứu sống lại, đã là cố gắng lớn nhất của chúng tôi!"

Vân Thi Thi ngẩn ra thật lâu, gắt gao cắn môi, cố nén đau lòng nói, "Cảm ơn ông, bác sĩ..."

Cửa phòng giải phẫu rộng mở.

Một đám nhân viên chữa bệnh và chăm sóc đi ra từ phòng bệnh, đi về phía thang máy.

Một đám người chạy tới phòng chăm sóc đặc biệt, nhìn mấy hộ sĩ và bác sĩ vôi trước vội sau, mà bọn họ chỉ có thể đứng ngoài cửa phòng bệnh nhìn, không thể nào đi vào.

Vân Thi Thi rất không dễ dàng mới thấy rõ trạng thái lúc này của Vân Nghiệp Trình, hoảng sợ mở to hai mắt, hô hấp dồn dập.

Chỉ thấy người nằm ở trên giường, trên mặt một mảnh cháy đen, mang ống hô hấp, cả người không có sức sống.

Cả người cắm đầy ống và dây, ngẫu nhiên thấy làn da bên ngoài, có bôi thuốc mỡ màu trắng, có thể đoán được, trước khi bôi thuốc, còn thảm thiết đến mức nào.

Chỉ tưởng tượng trạng thái máu thịt không rõ ràng kia, Vân Thi Thi cũng không dám nghĩ tiếp.

Lúc Tương Ngọc đỡ Vân Nghiệp Hậu tới, Vân Nghiệp Hậu thấy Vân Nghiệp Trình hoàn toàn thay đổi trong phòng bệnh, nước mắt lại càng không dừng được.

"Ông trời phù hộ! Người còn sống! Ông trời phù hộ!"

Tương Ngọc an ủi nói, "Nghiệp Hậu, ông đừng lo lắng, anh của ông người hiền có trời phù hộ, sẽ tốt lên!"

Cuối cùng cũng nói một câu tiếng người!

Tuy nghe qua thì có phần hơi giả dối.

Vân Nghiệp Hậu chỉ nhìn bà ta một cái, không nói chuyện.

Cung Kiệt nói, "Chị, chị đi về nghỉ ngơi trước đi, em ở lại chăm sóc cho."

Vân Thi Thi cố chấp lắc đầu, "Không, chị muốn ở lại xem sao."

"Hiện tại tâm trạng chị rất loạn, chắc chắn không thể chăm sóc tốt."
Truyện đang hot:
Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom