Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1569
Mẫn Vũ vội vàng nói: "Nếu có việc gấp, giao cho tôi xử lý là được!"
Mộ Nhã Triết lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta một cái: "Trường con tôi mời cha mẹ đến, cậu đi?"
Mẫn Vũ: "... Không dám."
Mộ Nhã Triết hừ lạnh một tiếng: "Vậy còn không nhanh hoãn hội nghị lại cho tôi."
Mẫn Vũ lập tức đi làm.
Con mẹ nó!
Thì ra là trường cậu chủ mời phụ huynh đến?
Mẫn Vũ còn tưởng là Tiểu Dịch Thần lại gây họa gì ở trường học chứ!
Thật ra, trước kia trường học của Tiểu Dịch Thần từng mời cha mẹ đến họp phụ huynh nhưng Mộ Nhã Triết đều không đi.
Tất cả các buổi họp phụ huynh của Tiểu Dịch Thần, Mộ Nhã Triết luôn vắng mặt.
Bởi vậy, từ một mặt nào đó mà nói, buổi họp phụ huynh của Hữu Hữu chính là buổi hợp đầu tiên trong cuộc đời Mộ Nhã Triết tham gia!
Lúc Mộ Nhã Triết lái ô-tô tới trường học, cổng trường còn đóng chặt, giờ này các lớp vẫn còn đang học.
Anh đỗ xe tại bãi đỗ xe xong liền vào trường học, lúc đến phòng giáo vụ, mặc dù đứng bên ngoài, nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng ồn ào bên trong.
Trong tiếng ầm ĩ của mọi người, anh có thể nghe thấy âm thanh bén nhọn đến chói tai của một người phụ nữ tầm trung tuổi.
"Cha mẹ Vân Thiên Hữu? Còn chưa tới sao? Không phải nói lập tức sẽ đến trường à? Tôi nói, đứa bé này trong trường bắt nạt bạn học, kết quả làm cha mẹ còn chậm chạp không tới xử lý mọi chuyện, thật khiến người ta tức giận!"
Một giọng nói ôn nhuận đầy lo lắng khác cất lên: "Bà Lâm, xin bà bớt giận!"
"Chủ nhiệm Ngô, cô còn nói tôi bớt giận, tôi làm sao có thể bớt giận? Làm sao có thể bình tĩnh hòa nhã đây? Nếu là con cô bị đánh thành như vậy, cô còn có thể bình tĩnh sao?! Cô xem trán con tôi bị đánh chảy rất nhiều máu! Ôi giời ơi, cô nói xem, về sau không biết có để lại sẹo không! Chuyện này cũng hơi quá đáng đi! Đứa trẻ bảy tuổi, tuổi còn nhỏ mà đã muốn làm cường hào ác bá trong trường? Hiện tại đã vậy, mai này lớn lên thì sao?! Vân Thiên Hữu này, bên ngoài nhìn vào thì hào hoa phong nhã, bộ dáng lễ phép ngoan ngoãn, không nghĩ tới sẽ làm ra chuyện như vậy! Tôi thấy lớn lên nhất định sẽ thành cặn bã trong xã hội!"
Trong giọng nói của cô giáo kia lại lộ ra chút uy nghiêm: "Bà Lâm, lời này của bà có chút quá phận rồi! Mọi chuyện rốt cuộc như thế nào còn không thể chỉ dựa vào một mình lời nói của bạn học Lâm Phong được! Chuyện rốt cuộc ra sao, bạn học Hưu Hữu còn chưa có giải thích, đợi phụ huynh của cậu bé đến đây, lại nghe cậu bé nói xong, lúc ấy hãng phán xét mọi chuyện!”
Nhưng người phụ nữ kia căn bản không nghe cô giáo nói cái gì đã ngang ngược không nói lý: "Còn cái gì cần giải thích à? Giơ tay đánh người chính là không đúng! Trẻ con tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, tôi cũng không so đo tính toán! Nhưng phụ huynh thằng nhóc đó đến đây nhất định phải cho tôi một lời giải thích! Nếu không, muốn việc này cứ thế mà bỏ qua liền không có cửa đâu!"
Tiếng nói vừa dứt, trong văn phòng liền truyền đến một tiếng vỗ bàn vang dội, hiển nhiên là vô cùng tức giận.
"Bà Lâm, trước tiên bà cứ trật tự một chút, các thầy cô giáo khác còn đang trong giờ giảng, bà đừng gây ảnh hưởng tới việc học của những bạn nhỏ khác! Chuyện này, chúng tôi nhất định sẽ cho bà một lời giải thích công bằng!"
"Ha ha! Các người biết là tốt rồi! Trường học là nơi dạy con người ta thành người, cũng đừng để một con sâu làm rầu nồi canh, khiến cho bầu không khí ngột ngạt, khó chịu! Con tôi tới trường học là để học bài chứ không phải vô duyên vô cớ bị người ta bắt nạt!"
Mộ Nhã Triết đứng ở ngoài cửa, nghe xong liền sắp xếp lại thông tin một chút.
Xem ra, Hữu Hữu gặp rắc rối trong trường rồi.