Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1163: Không bắt máy
Cảm xúc của Tần Hành Chi gần như bị đông cứng, vì Tự Hài Minh, cô đã đi cầu xin anh ta. Đây là lần cầu xin duy nhất khiến cho anh ta không vui...
Dù cho nói anh ta ích ki... "Anh Thy, anh không giúp được em, anh làm sao có thể nói chuyện giúp em trước mặt các anh trai chứ?"
Đế Anh Thy cũng biết cách này không thích hợp, cô chỉ là hoàng hot chay bừa mà thôi.
Đây cũng là làm khó dễ Tần Hành Chi rồi. "Các anh trai đã nói gì với em?" "Còn không phải kêu em chia tay với Tư Hài Minh sao." Tâm trạng Để Anh Thy trùng xuống. "Anh Thy, thử nghe lời các anh xem." "Anh cũng đứng về phía họ sao?" Để Anh Thy có chút tức giận. "Không phải, Chang qua anh càm thấy loi các anh nói cũng không sai, bọn họ là người thân của em, họ yêu thương em như vậy, em thấy họ sẽ làm hại em sao?" Tần Hành Chi nhẫn nại phân tích với cô. "Đạo lý anh nói em đều hiểu, các anh tốt với em, em cũng biết! Nhưng lẽ nào em không được yêu đường sao?"
Tần Hành Chi không khỏi mim cưoi: "Điều này nói rõ là các anh lo lắng em bị ức hiếp."
Đế Anh Thy nghĩ đến chuyện ra biển.
Sớm biết mọi chuyện sẽ trở nên nghiêm trọng như vậy, cô sẽ không ra biển với Tư Hải Minh, đổi cách khác để cho các anh chấp nhận, cũng sẽ không trở nên như bây giờ.
Trong lòng còn băn khoăn lời của Kiều Như An. Cô ấy đã đi đâu? Lỡ như đi rồi cô biết đi đâu hỏi bây giờ! "Em không thèm nghe anh nói nữa, em đi trước đây." Để Anh Thy đứng dậy, quay đầu bỏ chạy rồi.
Tần Hành Chi muốn gọi cô cũng không kịp. "Kiểu Như An!" Để Anh Thy đuổi theo.
Kiểu Như An đi tới bãi cát, đang chuẩn bị lên thuyền thì sửng sốt quay đầu hỏi: "Cô Đế, tìm tôi có việc gi?"
Đế Anh Thy chạy có chút nhanh, tho hon hen nói: "Vừa rồi cô nói cô thấy ai chờ tôi ở bến tàu?" "À, chính là người đàn ông ở trong khách sạn với cô trước đó."
Tim Để Anh Thy đập bất ổn, thật sự chính là Tư
Hài Minh... "Cô thầy anh ấy khi nào?" "Ngày hôm qua." Kiều Như An nói. Thực ra cô ấy đã thấy người đàn ông kia ở bến tàu mấy ngày, nhưng cô ấy cố ý nói thế.
Ngày hôm qua? Để Anh Thy không thể tin được, Tư Hài Minh chưa trở về? Không phải anh ấy nói đã về thành phố rồi sao? Vì sao... "Tôi đi dạo bến tàu lúc rảnh, không ngờ lại gặp anh ta, anh ta nhìn chằm chằm vào biển lớn, tôi cho rằng anh ta đang chờ cô."
Trong đầu Để Anh Thy loạn cào cào, xoay người chay.
Trở lại Bảo Thành. "Anh Thy về nhanh vậy? Anh ba đang muốn đi..." Đế Bắc Lâm còn chưa nói hết lời, Để Anh Thy đã tựa như con gió chạy lên lầu.
Chuyện đầu tiên Để Anh Thy trở về phòng là lấy điện thoại di động gọi cho Tự Hài Minh. Từ tiếng vang đầu tiên cô đã cảm thấy vô cùng sốt ruột.
Sao không bắt máy? Mỗi lần cô gọi điện thoại hay gửi tin nhắn anh đều trả lời lập tức mà!
Điện thoại không gọi được, cô lại gửi tin nhắn, vẫn là đá chim đáy biển.
Vì sao?
Lúc Để Anh Thy không hiểu vì sao, Đế Bắc Lâm đi tới: "Sao vậy?"
Đế Anh Thy bóp điện thoại di động trên tay, cũng không giấu giếm, dù sao chuyện cô gọi điện thoại cho Tư Hài Minh các anh cũng biết.
Không bắt cô đi đã cảm thấy kỳ quái, có lẽ không thấy Tư Hài Minh, nên họ không muốn giam cô quá chặt... "Không có gì..." Đế Anh Thy không nói thật, đi tới một bên, như có như không thoáng chút thoáng nhấc váy, trong lòng phien não.
Đế Bắc Lâm đi tới, tựa lên tủ quần áo, giơ tay lên vuốt sống mũi Đế Anh Thy: "Anh ba biết em vì cái gì, Tư Hài Minh đúng không? Goi điện thoại mà cậu ta không bắt máy?"
Để Anh Thy mong đợi nhìn về phía anh ta: "Anh ba, anh đồng ý cho em quen với Tư Hài Minh sao?" "Đương nhiên không roi." Đế Bắc Lâm cười diu dàng "..." Vậy anh an ủi em cái gì chứ.
Một lát sau, Đế Bắc Lâm nói: "Em xem, Tư Hải Minh cũng không để chuyện này trong lòng, nếu không vì sao lại không bắt máy chứ?" "Chắc chắn là anh ấy bận!" Đế Anh Thy nói giúp
Tư Hải Minh.
Kiều Như An đã thấy Tư Hải Minh đợi cô ở bến tàu, nếu anh thấy điện thoại của cô sẽ lập tức bắt máy. Khả năng duy nhất là anh không thấy, điện thoại di động không ở bên người.
Để Anh Thy nghĩ đến cái gì sắc mặt hơi tái đi: "Anh ba, lẽ nào anh hai ra tay với Tư Hải Minh?" "Không có, chúng ta tuyệt đối sẽ không xuống tay với cậu ta, yên tâm đi!" Để Bắc Lâm vội vàng cam đoan với cô. Nếu có thể giết, mọi chuyện làm gì tien triển tới cục diện không cách nào thu dọn được?
Đế Anh Thy không nói chuyện, cô cũng hiểu là các anh sẽ không đến mức làm ra chuyện này...
Đợi tối nay Tư Hài Minh trở về sẽ gọi điện cho cô.
Nhưng mà, Để Anh Thy vẫn đợi trong phòng, nhìn điện thoại di động nhưng vẫn không có phan ứng gì.
Ăn cơm tối xong cô lien gấp không chờ nổi mà về phòng xem điện thoại, kết quả, vẫn không có gì.
Vì sao?
Sao thời gian lâu như vậy Tư Hài Minh vẫn chưa gọi lại?
Sau đó cô tự gọi điện thoại lại, nhưng không ai bắt máy.
Điều này làm cho cô rất phiền não...
Cũng chỉ có một biện pháp, lén chạy tới đào Trân
Châu.
Ngày hôm sau vất và lắm mới chịu đựng được tới xế chiều, cô nói với anh ba là đi tới vườn nho tìm Tần Hành Chi.
Không thể đi vào buổi sáng vì sẽ gây hoài nghi, dù sao có ai sáng sớm đã chạy tới vườn nho chứ!
Để Anh Thy rời khỏi Bảo Thành, không ngồi xe mà đi bộ.
Trên đầu đeo một chiếc mũ nhìn rất phổ thông nhưng thực ra đắt muốn chết, đi tới bãi cát.
Nhưng đến bãi cát, những du thuyền bình thường vẫn thấy nay không có ở đây. Kỳ quái, ai sử dụng rối? Cũng không thể đi hỏi các anh,
Để Anh Thy dọc theo bãi cát đi tới bên du thuyền của Tần Hành Chi.
Chạy hai mươi phút mới đến, cô mệt chết được.
Nhưng mà, không có du thuyền, không có gì cả. Sao cô tới bến tàu bên kia được?
Ngồi xe qua cầu là không thể, trước sau đều có trạm kiểm soát.
Để Anh Thy sắp điên rồi.
Hiện tại không có du thyển chắc chắn là do các anh trai giở trò quỷ! Không ngờ vì ngăn cô rời khỏi đào Trân Châu, mà làm đến mức như vậy!
Cô càng không thể đi cầu xin Tần Hành Chi, Tần Hành Chi không làm chủ được.
Để Anh Thy đặt mông ngồi lên bãi cát, nhìn biển rộng mit mo vô tận, vẻ mặt khổ não.
Cầu anh cả không được, anh hai không đồng ý, anh ba nhìn thì dịu dàng nhưng lại trong ngoài bất nhất.
Rốt cuộc Tư Hải Minh đắc tội với họ ở đâu,
Đế Bắc Lâm núp phía sau nhìn bộ dáng toi nghiệp của em gái bảo bói, có chút không đành lòng, nhưng không đi ra. Nếu không dưới sự cầu xin của Anh Thy, nói không chừng đầu óc anh ta nóng lên sẽ đưa cô tới bên tàu.
Sau khi trở về, Để Anh Thy vào phòng, cầm điện thoại di động lên nhưng vẫn không có bất kỳ tin tức gì. Chẳng lẽ đúng như anh ba nói, Tư Hải Minh không đặt cô trong lòng?
Nhưng Kiểu Như An nói nhìn thấy Tư Hài Minh ở bến tàu là chuyện g...
Đế Anh Thy gấp đến độ muốn khóc...
Không muốn để người khác thấy, khuôn mặt cô buồn bực nằm im không nhúc nhích trên cá voi xanh.
Đế Bắc Lâm và Đế Hạo Thiên tới gọi cô ăn cơm, cô đã ngủ rồi.
Đợi tinh lại đã qua thời gian ăn cơm.
Chuyện đầu tiên Đế Anh Thy mở mắt là nhìn điện thoại di động.
Không có tin tức gì, khiển cô không còn sức lực gối đầu lên giường.
Tiếng mở cửa bên ngoài, sau đó, một đôi dép kiểu nam xuất hiện trong tầm mắt cô.
Dù cho nói anh ta ích ki... "Anh Thy, anh không giúp được em, anh làm sao có thể nói chuyện giúp em trước mặt các anh trai chứ?"
Đế Anh Thy cũng biết cách này không thích hợp, cô chỉ là hoàng hot chay bừa mà thôi.
Đây cũng là làm khó dễ Tần Hành Chi rồi. "Các anh trai đã nói gì với em?" "Còn không phải kêu em chia tay với Tư Hài Minh sao." Tâm trạng Để Anh Thy trùng xuống. "Anh Thy, thử nghe lời các anh xem." "Anh cũng đứng về phía họ sao?" Để Anh Thy có chút tức giận. "Không phải, Chang qua anh càm thấy loi các anh nói cũng không sai, bọn họ là người thân của em, họ yêu thương em như vậy, em thấy họ sẽ làm hại em sao?" Tần Hành Chi nhẫn nại phân tích với cô. "Đạo lý anh nói em đều hiểu, các anh tốt với em, em cũng biết! Nhưng lẽ nào em không được yêu đường sao?"
Tần Hành Chi không khỏi mim cưoi: "Điều này nói rõ là các anh lo lắng em bị ức hiếp."
Đế Anh Thy nghĩ đến chuyện ra biển.
Sớm biết mọi chuyện sẽ trở nên nghiêm trọng như vậy, cô sẽ không ra biển với Tư Hải Minh, đổi cách khác để cho các anh chấp nhận, cũng sẽ không trở nên như bây giờ.
Trong lòng còn băn khoăn lời của Kiều Như An. Cô ấy đã đi đâu? Lỡ như đi rồi cô biết đi đâu hỏi bây giờ! "Em không thèm nghe anh nói nữa, em đi trước đây." Để Anh Thy đứng dậy, quay đầu bỏ chạy rồi.
Tần Hành Chi muốn gọi cô cũng không kịp. "Kiểu Như An!" Để Anh Thy đuổi theo.
Kiểu Như An đi tới bãi cát, đang chuẩn bị lên thuyền thì sửng sốt quay đầu hỏi: "Cô Đế, tìm tôi có việc gi?"
Đế Anh Thy chạy có chút nhanh, tho hon hen nói: "Vừa rồi cô nói cô thấy ai chờ tôi ở bến tàu?" "À, chính là người đàn ông ở trong khách sạn với cô trước đó."
Tim Để Anh Thy đập bất ổn, thật sự chính là Tư
Hài Minh... "Cô thầy anh ấy khi nào?" "Ngày hôm qua." Kiều Như An nói. Thực ra cô ấy đã thấy người đàn ông kia ở bến tàu mấy ngày, nhưng cô ấy cố ý nói thế.
Ngày hôm qua? Để Anh Thy không thể tin được, Tư Hài Minh chưa trở về? Không phải anh ấy nói đã về thành phố rồi sao? Vì sao... "Tôi đi dạo bến tàu lúc rảnh, không ngờ lại gặp anh ta, anh ta nhìn chằm chằm vào biển lớn, tôi cho rằng anh ta đang chờ cô."
Trong đầu Để Anh Thy loạn cào cào, xoay người chay.
Trở lại Bảo Thành. "Anh Thy về nhanh vậy? Anh ba đang muốn đi..." Đế Bắc Lâm còn chưa nói hết lời, Để Anh Thy đã tựa như con gió chạy lên lầu.
Chuyện đầu tiên Để Anh Thy trở về phòng là lấy điện thoại di động gọi cho Tự Hài Minh. Từ tiếng vang đầu tiên cô đã cảm thấy vô cùng sốt ruột.
Sao không bắt máy? Mỗi lần cô gọi điện thoại hay gửi tin nhắn anh đều trả lời lập tức mà!
Điện thoại không gọi được, cô lại gửi tin nhắn, vẫn là đá chim đáy biển.
Vì sao?
Lúc Để Anh Thy không hiểu vì sao, Đế Bắc Lâm đi tới: "Sao vậy?"
Đế Anh Thy bóp điện thoại di động trên tay, cũng không giấu giếm, dù sao chuyện cô gọi điện thoại cho Tư Hài Minh các anh cũng biết.
Không bắt cô đi đã cảm thấy kỳ quái, có lẽ không thấy Tư Hài Minh, nên họ không muốn giam cô quá chặt... "Không có gì..." Đế Anh Thy không nói thật, đi tới một bên, như có như không thoáng chút thoáng nhấc váy, trong lòng phien não.
Đế Bắc Lâm đi tới, tựa lên tủ quần áo, giơ tay lên vuốt sống mũi Đế Anh Thy: "Anh ba biết em vì cái gì, Tư Hài Minh đúng không? Goi điện thoại mà cậu ta không bắt máy?"
Để Anh Thy mong đợi nhìn về phía anh ta: "Anh ba, anh đồng ý cho em quen với Tư Hài Minh sao?" "Đương nhiên không roi." Đế Bắc Lâm cười diu dàng "..." Vậy anh an ủi em cái gì chứ.
Một lát sau, Đế Bắc Lâm nói: "Em xem, Tư Hải Minh cũng không để chuyện này trong lòng, nếu không vì sao lại không bắt máy chứ?" "Chắc chắn là anh ấy bận!" Đế Anh Thy nói giúp
Tư Hải Minh.
Kiều Như An đã thấy Tư Hải Minh đợi cô ở bến tàu, nếu anh thấy điện thoại của cô sẽ lập tức bắt máy. Khả năng duy nhất là anh không thấy, điện thoại di động không ở bên người.
Để Anh Thy nghĩ đến cái gì sắc mặt hơi tái đi: "Anh ba, lẽ nào anh hai ra tay với Tư Hải Minh?" "Không có, chúng ta tuyệt đối sẽ không xuống tay với cậu ta, yên tâm đi!" Để Bắc Lâm vội vàng cam đoan với cô. Nếu có thể giết, mọi chuyện làm gì tien triển tới cục diện không cách nào thu dọn được?
Đế Anh Thy không nói chuyện, cô cũng hiểu là các anh sẽ không đến mức làm ra chuyện này...
Đợi tối nay Tư Hài Minh trở về sẽ gọi điện cho cô.
Nhưng mà, Để Anh Thy vẫn đợi trong phòng, nhìn điện thoại di động nhưng vẫn không có phan ứng gì.
Ăn cơm tối xong cô lien gấp không chờ nổi mà về phòng xem điện thoại, kết quả, vẫn không có gì.
Vì sao?
Sao thời gian lâu như vậy Tư Hài Minh vẫn chưa gọi lại?
Sau đó cô tự gọi điện thoại lại, nhưng không ai bắt máy.
Điều này làm cho cô rất phiền não...
Cũng chỉ có một biện pháp, lén chạy tới đào Trân
Châu.
Ngày hôm sau vất và lắm mới chịu đựng được tới xế chiều, cô nói với anh ba là đi tới vườn nho tìm Tần Hành Chi.
Không thể đi vào buổi sáng vì sẽ gây hoài nghi, dù sao có ai sáng sớm đã chạy tới vườn nho chứ!
Để Anh Thy rời khỏi Bảo Thành, không ngồi xe mà đi bộ.
Trên đầu đeo một chiếc mũ nhìn rất phổ thông nhưng thực ra đắt muốn chết, đi tới bãi cát.
Nhưng đến bãi cát, những du thuyền bình thường vẫn thấy nay không có ở đây. Kỳ quái, ai sử dụng rối? Cũng không thể đi hỏi các anh,
Để Anh Thy dọc theo bãi cát đi tới bên du thuyền của Tần Hành Chi.
Chạy hai mươi phút mới đến, cô mệt chết được.
Nhưng mà, không có du thuyền, không có gì cả. Sao cô tới bến tàu bên kia được?
Ngồi xe qua cầu là không thể, trước sau đều có trạm kiểm soát.
Để Anh Thy sắp điên rồi.
Hiện tại không có du thyển chắc chắn là do các anh trai giở trò quỷ! Không ngờ vì ngăn cô rời khỏi đào Trân Châu, mà làm đến mức như vậy!
Cô càng không thể đi cầu xin Tần Hành Chi, Tần Hành Chi không làm chủ được.
Để Anh Thy đặt mông ngồi lên bãi cát, nhìn biển rộng mit mo vô tận, vẻ mặt khổ não.
Cầu anh cả không được, anh hai không đồng ý, anh ba nhìn thì dịu dàng nhưng lại trong ngoài bất nhất.
Rốt cuộc Tư Hải Minh đắc tội với họ ở đâu,
Đế Bắc Lâm núp phía sau nhìn bộ dáng toi nghiệp của em gái bảo bói, có chút không đành lòng, nhưng không đi ra. Nếu không dưới sự cầu xin của Anh Thy, nói không chừng đầu óc anh ta nóng lên sẽ đưa cô tới bên tàu.
Sau khi trở về, Để Anh Thy vào phòng, cầm điện thoại di động lên nhưng vẫn không có bất kỳ tin tức gì. Chẳng lẽ đúng như anh ba nói, Tư Hải Minh không đặt cô trong lòng?
Nhưng Kiểu Như An nói nhìn thấy Tư Hài Minh ở bến tàu là chuyện g...
Đế Anh Thy gấp đến độ muốn khóc...
Không muốn để người khác thấy, khuôn mặt cô buồn bực nằm im không nhúc nhích trên cá voi xanh.
Đế Bắc Lâm và Đế Hạo Thiên tới gọi cô ăn cơm, cô đã ngủ rồi.
Đợi tinh lại đã qua thời gian ăn cơm.
Chuyện đầu tiên Đế Anh Thy mở mắt là nhìn điện thoại di động.
Không có tin tức gì, khiển cô không còn sức lực gối đầu lên giường.
Tiếng mở cửa bên ngoài, sau đó, một đôi dép kiểu nam xuất hiện trong tầm mắt cô.