Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-663
Chương 663
Chương 663: Không cần phải sợ
Lâm Anh hỏi: “MC Đào, tối hôm qua không ngủ được à?”
Trong đầu cô Đào Anh Thy nghĩ ngay đến chuyện ngày hôm qua cô và Tư Hải Minh cùng nhau rời khỏi đài truyền hình, đó cũng là chuyện quang minh chính đại mà!
Lạ một điều là cô đã tới đài truyền hình một lúc rồi mà vẫn chưa phát hiện chỗ nào không đúng.
Ngay cả đồng nghiệp cũng rất bình thường? Sao thế nhỉ?
Đào Anh Thy nâng tay phải lên, đưa lòng bàn tay ra ngoài chống bên miệng, hỏi: “Hôm qua lúc tôi rời khỏi đây, có phải trong đài có chuyện gì không ổn sao?”
“Không ổn? Chị đang nói đến chuyện ngài Hải Minh tới tìm chị sao? Vẫn oke, không quá chấn động đâu”
Vẻ mặt Đào Anh Thy không thể tưởng tượng được nhìn cô ta.
Lâm Anh nói: “Chuyện này là bí mật đã được công khai à?”
“Không có ai nói gì tôi sao?”
“Có… Có mấy người nói chuyện khó nghe, nhưng chị Đào đừng quan tâm đến mấy cô tai Chẳng qua các cô ta thèm thuồng thôi! Hơn nữa, người nắm quyền của tập đoàn Vương Tân, ông vua quyền thế của thành phố, ai dám khua môi múa mép sau lưng anh ấy chứ! Trừ khi không muốn sống trong thành phố này nữa!
Lâm Anh không nói thì Đào Anh Thy cũng đoán được những điều khó nghe đó.
Đơn giản là mấy lời linh tỉnh như cô bị Tư Hải Minh bao dưỡng, sau lưng thì nói hùng hổ lầm, nhưng trước mặt lại bị dọa cho không dám nhúc nhích!
Đào Anh Thy tất nhiên sẽ không để ý.
“MC Đào, chị… Có phải đang yêu đương với ngài Hải Minh không?” Lâm Anh hỏi. Tuy rằng cô ta chưa bao giờ hỏi việc riêng của MC Đào, nhưng cô ta nhìn thấy mà! Mỗi ngày cô ta đều nhìn thấy chiếc đồng hồ đôi nữa kia mà!
Yêu đương với Tư Hải Minh sao? Rất lạ đấy?
Đào Anh Thy trừng mắt liếc cô ta một cái: “Đừng nói bậy..”
Nhưng khóe miệng lại không cầm lòng được nâng lên.
Bận cả buổi sáng, lúc giữa trưa mới có thời gian nghỉ ngơi.
Cô mở máy tính ra, nhìn thấy phong ba trên mạng đã bị áp xuống, động tác của Đào Hải Trạch đúng là rất nhanh!
Ngoài ông ta nhanh chóng áp chuyện này xuống ra thì còn ai vào đây làm mấy chuyện này!
Đào Anh Thy nghĩ đến chuyện gì đó, sau đó mở phần mềm theo dõi trên điện thoại ra, bắt đầu xem từ đêm qua.
Rốt cuộc tối hôm qua sao lại có bình luận kia trên mạng!
Trong video, khoảng hơn một giờ sáng, đầu tiên Đào Hải Trạch vào phòng làm việc, đi tới đi lui, cách màn hình cũng có thể cảm nhận được sự tức giận của ông ta.
Không bao lâu, có người đi vào, là Xa Huệ Anh, Đi vào, Đào Hải Trạch tiến lên cho bà ta một cái tát! Đánh đến mức Xa Tử Tuệ không phòng bị ngã lăn trên mặt đất.
Sau đó, Đào Hải Trạch năm lấy tóc Xa Huệ Anh nện trên bàn sách, dùng sức đá vào bụng Xa Huệ Anh! Mỗi một lần đều cực kỳ tàn nhãn!
Đào Anh Thy sợ tới mức tay run lên, điện thoại ném lên trên bàn giống như củ khoai lang nóng phỏng tay, sắc mặt trắng bệch, hơi thở dồn dập.
Đào Anh Thy vội che ngực mình, nhắm mắt lại, định bình tĩnh trở lại!
Cô không muốn suyễn lên ở đây đâu!
Cố gắng trấn an mình, không sao cả, không sao cả, Đào Hải Trạch không phải đánh cô, không phải ông ta đang đánh cô…
Đào Anh Thy dứt khoát đứng lên đi lại trong văn phòng, hoạt động tay chân làm phân tán một ít cảm xúc!
Đương nhiên cô biết Đào Hải Trạch không phải đánh cô, chỉ là hình ảnh kia quá quen thuộc, là ám ảnh tuổi thơ của cô!
Nhìn thấy lần nữa, tất nhiên không thể tránh khỏi sợ hãi!
Tay Đào Anh Thy đặt trên lưng ghế, đầu ngón tay bóp mạnh cực kỳ dùng sức, hai mắt nhìn chằm chằm điện thoại trên bàn.
Không phải cô đã sớm kiềm chế mình rồi sao?
Bóng ma quấn quanh cô nhiều năm nhiều năm vậy rồi, không thể để bị ảnh hưởng tiếp nữa!
Cô tự mình đối phó Đào Hải Trạch, một phần là để báo thù cho dì Thu, còn phần khác để chữa khỏi cho chính mình…
Đào Anh Thy, đừng sợ, không có gì phải sợ! Hiện tại mày đã trưởng thành, không phải vị thành niên không thể phản kháng vị nữa!
Hơn nữa… Hơn nữa đây chỉ là điện thoại, Sợ cái gì chứ?
Ngón tay bám vào lưng ghế của Đào Anh Thy đần thả lỏng, bàn tay run rẩy đưa lại gần điện thoại.
Mà cánh cửa trực tiếp bị người ta đẩy ra.
Chương 663: Không cần phải sợ
Lâm Anh hỏi: “MC Đào, tối hôm qua không ngủ được à?”
Trong đầu cô Đào Anh Thy nghĩ ngay đến chuyện ngày hôm qua cô và Tư Hải Minh cùng nhau rời khỏi đài truyền hình, đó cũng là chuyện quang minh chính đại mà!
Lạ một điều là cô đã tới đài truyền hình một lúc rồi mà vẫn chưa phát hiện chỗ nào không đúng.
Ngay cả đồng nghiệp cũng rất bình thường? Sao thế nhỉ?
Đào Anh Thy nâng tay phải lên, đưa lòng bàn tay ra ngoài chống bên miệng, hỏi: “Hôm qua lúc tôi rời khỏi đây, có phải trong đài có chuyện gì không ổn sao?”
“Không ổn? Chị đang nói đến chuyện ngài Hải Minh tới tìm chị sao? Vẫn oke, không quá chấn động đâu”
Vẻ mặt Đào Anh Thy không thể tưởng tượng được nhìn cô ta.
Lâm Anh nói: “Chuyện này là bí mật đã được công khai à?”
“Không có ai nói gì tôi sao?”
“Có… Có mấy người nói chuyện khó nghe, nhưng chị Đào đừng quan tâm đến mấy cô tai Chẳng qua các cô ta thèm thuồng thôi! Hơn nữa, người nắm quyền của tập đoàn Vương Tân, ông vua quyền thế của thành phố, ai dám khua môi múa mép sau lưng anh ấy chứ! Trừ khi không muốn sống trong thành phố này nữa!
Lâm Anh không nói thì Đào Anh Thy cũng đoán được những điều khó nghe đó.
Đơn giản là mấy lời linh tỉnh như cô bị Tư Hải Minh bao dưỡng, sau lưng thì nói hùng hổ lầm, nhưng trước mặt lại bị dọa cho không dám nhúc nhích!
Đào Anh Thy tất nhiên sẽ không để ý.
“MC Đào, chị… Có phải đang yêu đương với ngài Hải Minh không?” Lâm Anh hỏi. Tuy rằng cô ta chưa bao giờ hỏi việc riêng của MC Đào, nhưng cô ta nhìn thấy mà! Mỗi ngày cô ta đều nhìn thấy chiếc đồng hồ đôi nữa kia mà!
Yêu đương với Tư Hải Minh sao? Rất lạ đấy?
Đào Anh Thy trừng mắt liếc cô ta một cái: “Đừng nói bậy..”
Nhưng khóe miệng lại không cầm lòng được nâng lên.
Bận cả buổi sáng, lúc giữa trưa mới có thời gian nghỉ ngơi.
Cô mở máy tính ra, nhìn thấy phong ba trên mạng đã bị áp xuống, động tác của Đào Hải Trạch đúng là rất nhanh!
Ngoài ông ta nhanh chóng áp chuyện này xuống ra thì còn ai vào đây làm mấy chuyện này!
Đào Anh Thy nghĩ đến chuyện gì đó, sau đó mở phần mềm theo dõi trên điện thoại ra, bắt đầu xem từ đêm qua.
Rốt cuộc tối hôm qua sao lại có bình luận kia trên mạng!
Trong video, khoảng hơn một giờ sáng, đầu tiên Đào Hải Trạch vào phòng làm việc, đi tới đi lui, cách màn hình cũng có thể cảm nhận được sự tức giận của ông ta.
Không bao lâu, có người đi vào, là Xa Huệ Anh, Đi vào, Đào Hải Trạch tiến lên cho bà ta một cái tát! Đánh đến mức Xa Tử Tuệ không phòng bị ngã lăn trên mặt đất.
Sau đó, Đào Hải Trạch năm lấy tóc Xa Huệ Anh nện trên bàn sách, dùng sức đá vào bụng Xa Huệ Anh! Mỗi một lần đều cực kỳ tàn nhãn!
Đào Anh Thy sợ tới mức tay run lên, điện thoại ném lên trên bàn giống như củ khoai lang nóng phỏng tay, sắc mặt trắng bệch, hơi thở dồn dập.
Đào Anh Thy vội che ngực mình, nhắm mắt lại, định bình tĩnh trở lại!
Cô không muốn suyễn lên ở đây đâu!
Cố gắng trấn an mình, không sao cả, không sao cả, Đào Hải Trạch không phải đánh cô, không phải ông ta đang đánh cô…
Đào Anh Thy dứt khoát đứng lên đi lại trong văn phòng, hoạt động tay chân làm phân tán một ít cảm xúc!
Đương nhiên cô biết Đào Hải Trạch không phải đánh cô, chỉ là hình ảnh kia quá quen thuộc, là ám ảnh tuổi thơ của cô!
Nhìn thấy lần nữa, tất nhiên không thể tránh khỏi sợ hãi!
Tay Đào Anh Thy đặt trên lưng ghế, đầu ngón tay bóp mạnh cực kỳ dùng sức, hai mắt nhìn chằm chằm điện thoại trên bàn.
Không phải cô đã sớm kiềm chế mình rồi sao?
Bóng ma quấn quanh cô nhiều năm nhiều năm vậy rồi, không thể để bị ảnh hưởng tiếp nữa!
Cô tự mình đối phó Đào Hải Trạch, một phần là để báo thù cho dì Thu, còn phần khác để chữa khỏi cho chính mình…
Đào Anh Thy, đừng sợ, không có gì phải sợ! Hiện tại mày đã trưởng thành, không phải vị thành niên không thể phản kháng vị nữa!
Hơn nữa… Hơn nữa đây chỉ là điện thoại, Sợ cái gì chứ?
Ngón tay bám vào lưng ghế của Đào Anh Thy đần thả lỏng, bàn tay run rẩy đưa lại gần điện thoại.
Mà cánh cửa trực tiếp bị người ta đẩy ra.
Bình luận facebook