Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-199
Chương 199
Chương 199: Cổ còn đau không
Bàn tay của vệ sĩ liền dừng ở không trung.
Tư Hải Minh nhìn Đào Anh Thy: “Cô cầu xin cho anh ta?”
“Nếu như không phải tại anh thì sao tôi thành ra thế này?” Đào Anh Thy nhìn về phía Tư Hải Minh, trong mắt tràn ngập phẫn nộ: “Đây chính là thứ mà
anh muốn thấy đúng không?”
Cả người Tư Hải Minh hơi khựng lại, bộ mặt
căng cứng, mang theo cảm giá sắc bén.
Nói xong, cô cũng không nhìn Tư Hải Minh, kéo
lê cơ thể yếu ơn của mình đi lướt qua người anh.
Sắc mặt của Tư Hải Minh lạnh lẽo vô cùng,
không có hành động gì
Vệ sĩ đứng đờ ở đó, không biết là có nên ra tay hay không.
‘Đào Anh Thy kéo lê từng bước một, còn chưa tới thang máy, người phía sau đã tiến đến bế cô lên,
đi vào thang máy vừa mở.
Đào Anh Thy yếu ớt dựa vào cổ Tư Hải Minh,
ngay cả giấy dụa cũng không có.
Cứ như bây giờ Tư Hải Minh làm gì với cô, cô
cũng sẽ không phản kháng.
Không biết Từ Hạo Bân thế nào rồi, bị xử lý hay được thả…
Không có đi vào quán bar mà đi thẳng xuống
tầng hầm gửi xe, lên xe, Xe liền rời đi
Xe vững vàng đi trên đường, Đào Anh Thy muốn
rời khỏi người Tư Hải Minh.
“Anh Hải Minh, anh uống nhiều rồi, có thể chờ đến mai hãy làm không?”
Đào Anh Thy thương lượng nói.
“Bây giờ tôi muốn cô luôn, hung hăng xé nát cô! Đây là sự trừng phạt mà cô nên có!”
“Không, tôi không muốn, tôi sợ… ưm!” Đào Anh Thy còn chưa nói xong,
mặt đã bị Tư Hải Minh dùng sức bóp lấy, sau đó bóng đen bao trùm tới,
miệng nhỏ của cô liền bị nuốt lấy: “Ưm ưm…
Trong mắt Đào Anh Thy dâng đầy hơi nước,
cơ thể bị Tư Hải Minh áp chế mạnh mẽ, dưới sự áp bức đó,
Tư Hải Minh có thể tùy ý làm bậy…
Giữa trưa, Tư Hải Minh mới đi từ phòng ra, âu phục giày da, khí thế thâm trầm.
Loại chuyện này nhìn một cái là đoán được, dường như bất cứ người nào đều không che giấu
được tâm tư của mình trước mặt anh, quá đáng sợ.
Tư Hải Minh nhìn cô, nhưng không có lên tiếng,
Đào Anh Thy cắn môi, nước mắt chảy xuống, khó kìm lại được tiếng thút thít: “Sao tôi biết được. những thứ này chứ… tôi sao lại lấy tính mạng của mình ra làm trò đùa… Tôi còn chưa hỏi anh, sao. anh lại xuất hiện ở quán bar? Anh cho người theo dõi tôi à?”
Đôi mắt thấm đẫm nước mắt mang theo tia hoài nghi nhìn chằm chằm vào Tư Hải Minh, muốn
nhìn ra được gì đó từ trên mặt anh.
Cho dù biết Tư Hải Minh đã động tay động chân trên người cô, nhưng vẫn không nhìn ra điểm đáng ngờ, cho dù là một cái biểu cảm cũng không có.
“Tôi không cần tìm người theo dõi cô, tôi cũng biết cô đang ở trong một quán bar. Hỏi nhân viên là có thể biết vị trí của cô.” Tư Hải Minh mặt không
thay đổi nói.
Lý do anh tìm không một chút sơ hở. ‘Đào Anh Thy cũng không cần tiếp tục nghỉ ngờ.
“Nếu như anh không tin tôi, tôi nhận thua” Cô nói, nhìn về bên ngoài cửa sổ, làm ra vẻ không muốn nói. Tư Hải Minh hỏi: “Cổ còn đau không?”
‘Đào Anh Thy sờ lên cô, nhẹ nhàng âm ừ, vô.
cùng đáng thương nói: ‘Có chút.
Tư Hải Minh kéo tay cô ra, nâng căm cô lên,
liền thấy được dấu tay hãn lên căn cổ trắng nõn. “Nuốt một ngụm nước bọt” Đào Anh Thy làm theo: “Đau…
Bị bóp nặng như vậy, chỉ cần Tư Hải Minh tới trễ
một bước, cô sẽ phải đánh lại
Cô phơi cổ ra, dường như đặt nơi yếu ớt nhất
bại lộ dưới răng nanh của dã thú, cả người đều
không có cảm giác an toàn.
“Anh Hải Minh, có thể… AI” Đào Anh Thy còn chưa nói xong, liền nhỏ giọng kêu lên, cả người run rẩy.
Chương 199: Cổ còn đau không
Bàn tay của vệ sĩ liền dừng ở không trung.
Tư Hải Minh nhìn Đào Anh Thy: “Cô cầu xin cho anh ta?”
“Nếu như không phải tại anh thì sao tôi thành ra thế này?” Đào Anh Thy nhìn về phía Tư Hải Minh, trong mắt tràn ngập phẫn nộ: “Đây chính là thứ mà
anh muốn thấy đúng không?”
Cả người Tư Hải Minh hơi khựng lại, bộ mặt
căng cứng, mang theo cảm giá sắc bén.
Nói xong, cô cũng không nhìn Tư Hải Minh, kéo
lê cơ thể yếu ơn của mình đi lướt qua người anh.
Sắc mặt của Tư Hải Minh lạnh lẽo vô cùng,
không có hành động gì
Vệ sĩ đứng đờ ở đó, không biết là có nên ra tay hay không.
‘Đào Anh Thy kéo lê từng bước một, còn chưa tới thang máy, người phía sau đã tiến đến bế cô lên,
đi vào thang máy vừa mở.
Đào Anh Thy yếu ớt dựa vào cổ Tư Hải Minh,
ngay cả giấy dụa cũng không có.
Cứ như bây giờ Tư Hải Minh làm gì với cô, cô
cũng sẽ không phản kháng.
Không biết Từ Hạo Bân thế nào rồi, bị xử lý hay được thả…
Không có đi vào quán bar mà đi thẳng xuống
tầng hầm gửi xe, lên xe, Xe liền rời đi
Xe vững vàng đi trên đường, Đào Anh Thy muốn
rời khỏi người Tư Hải Minh.
“Anh Hải Minh, anh uống nhiều rồi, có thể chờ đến mai hãy làm không?”
Đào Anh Thy thương lượng nói.
“Bây giờ tôi muốn cô luôn, hung hăng xé nát cô! Đây là sự trừng phạt mà cô nên có!”
“Không, tôi không muốn, tôi sợ… ưm!” Đào Anh Thy còn chưa nói xong,
mặt đã bị Tư Hải Minh dùng sức bóp lấy, sau đó bóng đen bao trùm tới,
miệng nhỏ của cô liền bị nuốt lấy: “Ưm ưm…
Trong mắt Đào Anh Thy dâng đầy hơi nước,
cơ thể bị Tư Hải Minh áp chế mạnh mẽ, dưới sự áp bức đó,
Tư Hải Minh có thể tùy ý làm bậy…
Giữa trưa, Tư Hải Minh mới đi từ phòng ra, âu phục giày da, khí thế thâm trầm.
Loại chuyện này nhìn một cái là đoán được, dường như bất cứ người nào đều không che giấu
được tâm tư của mình trước mặt anh, quá đáng sợ.
Tư Hải Minh nhìn cô, nhưng không có lên tiếng,
Đào Anh Thy cắn môi, nước mắt chảy xuống, khó kìm lại được tiếng thút thít: “Sao tôi biết được. những thứ này chứ… tôi sao lại lấy tính mạng của mình ra làm trò đùa… Tôi còn chưa hỏi anh, sao. anh lại xuất hiện ở quán bar? Anh cho người theo dõi tôi à?”
Đôi mắt thấm đẫm nước mắt mang theo tia hoài nghi nhìn chằm chằm vào Tư Hải Minh, muốn
nhìn ra được gì đó từ trên mặt anh.
Cho dù biết Tư Hải Minh đã động tay động chân trên người cô, nhưng vẫn không nhìn ra điểm đáng ngờ, cho dù là một cái biểu cảm cũng không có.
“Tôi không cần tìm người theo dõi cô, tôi cũng biết cô đang ở trong một quán bar. Hỏi nhân viên là có thể biết vị trí của cô.” Tư Hải Minh mặt không
thay đổi nói.
Lý do anh tìm không một chút sơ hở. ‘Đào Anh Thy cũng không cần tiếp tục nghỉ ngờ.
“Nếu như anh không tin tôi, tôi nhận thua” Cô nói, nhìn về bên ngoài cửa sổ, làm ra vẻ không muốn nói. Tư Hải Minh hỏi: “Cổ còn đau không?”
‘Đào Anh Thy sờ lên cô, nhẹ nhàng âm ừ, vô.
cùng đáng thương nói: ‘Có chút.
Tư Hải Minh kéo tay cô ra, nâng căm cô lên,
liền thấy được dấu tay hãn lên căn cổ trắng nõn. “Nuốt một ngụm nước bọt” Đào Anh Thy làm theo: “Đau…
Bị bóp nặng như vậy, chỉ cần Tư Hải Minh tới trễ
một bước, cô sẽ phải đánh lại
Cô phơi cổ ra, dường như đặt nơi yếu ớt nhất
bại lộ dưới răng nanh của dã thú, cả người đều
không có cảm giác an toàn.
“Anh Hải Minh, có thể… AI” Đào Anh Thy còn chưa nói xong, liền nhỏ giọng kêu lên, cả người run rẩy.
Bình luận facebook