Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1466-1474
Chương 1466
Nhưng một giây sau, eo bị xiết chặt, Để Anh Thy đã ngồi lên người Tư Hải Minh.
Con mẹ nó hóa ra cô luôn đánh giá thấp sự nguy hiểm của Tư Hải Minh!
“Thế này tương đối tốt”
“Các con vào đây sẽ thấy” Để Anh Thy giãy dụa muốn thoát khỏi người anh.
Ý em là về phòng là được?” Tư Hải Minh trêu chọc.
“Em bảo được lúc nào?” Để Anh Thy nhíu mày, rõ ràng là người này đang bẻ cong lời nói của cô.
Đôi mắt đen thắm của Tư Hải Minh nhìn thẳng vào cô, tiến sát lại đặt một nụ hôn lên môi cô.
“..” Để Anh Thy giật mình, cô đưa tay chống lên lồng ngực rắn chắc của anh, dùng sức đẩy, hai đôi môi tách ra: “Đừng quá đáng!”
Tư Hải Minh nâng cổ tay nhìn thời gian: “Bọn trẻ nói chuyện xong chúng ta sẽ đi ngủ.”
Để Anh Thy đỏ mặt: “Anh về ngủ phòng mình”
“Không được” Cái tay của Tư Hải Minh lại bắt đầu không ngoan.
“Anh… Tư Hải Minh.”
Ở đây còn đang anh anh em em, ngoài kia, đám trẻ con nói chuyện vô cùng vui vẻ với các bác của mình.
Hiểm khi Tư Hải Minh và Đế Anh Thy đều không xuất hiện, cho nên bọn họ khó mà kết thúc luôn được.
Hơn một tiếng sau, Tư Hải Minh và Để Anh Thy đi từ trong hoa viên ra. Gương mặt Để Anh Thy ửng đỏ, không biết là tức giận hay thế nào, đi thẳng về phòng mình khóa cửa lại, xem ra là tức giận.
“Đi ngủ” Tư Hải Minh nói. “Ba, bọn con còn chưa nói chuyện xong!” Bảo Vỹ.
“Còn muốn nói nữa” Bảo Nam.
“Bọn con có rất nhiều chuyện muốn nói với các bác” Bảo Long.
“Rất nhiều.” Bảo My.
“Ba mẹ không cần để ý đến bọn con, bọn con lớn rồi, tự đi ngủ được!” Bảo Hân.
“Đúng” Bảo An đồng ý.
“Ba thật đáng ghét! Con không thích ba làm vậy!” Bảo Nam.
“Được rồi, đi ngủ thôi.” Tư Hải Minh nói.
“A a! Đáng ghét, ghét ghét!” Bảo Nam gào lên. “Con thử tiếp tục như thế xem?”
“Con… Con không thèm làm nũng!” Bảo Nam không phục.
Tư Hải Minh cũng không muốn nói nhiều với bọn chúng, đuổi hết tất cả vào trong phòng ngủ!
Anh lại nhìn chằm chằm một đám đã ngủ hết, mới trở về phòng.
Nhưng mà Đào Anh Thy khóa cửa, Tư Hải Minh mở không được, xoay người rời đi. Cũng không làm gì để Đào Anh Thy mở cửa.
Đuổi đi dễ dàng vậy sao?
Đào Anh Thy bò từ trên giường xuống, rón rén đi đến, dán tại lên cửa nghe động tĩnh bên ngoài.
Đi rồi? Không phải đi lấy chìa khóa đó chứ?
Chương 1467
Cửa quả thật do cô khóa, lẽ nào Tư Hải Minh cũng có chìa khóa cửa này? Chuyện này khiến cô có phần căng thẳng. Mới căng thẳng được ba phút, bên ngoài lại có tiếng động, Đào Anh Thy sợ tới mức dùng toàn thân để chắn cửa! Cô cũng không biết hành động của mình ngây thơ như thế nào!
Dường như chỉ cần có thể chống cự được một chút, không quan tâm có trẻ con hay ngây thơ được nhiều vậy!
Tư Hải Minh đẩy cửa, ngay lập tức biết Đào Anh Thy đang ở trong chặn cửa lại. Anh không thể dùng bạo lực, chỉ có thể đặt một tay lên cửa chậm rãi đẩy vào”..” Đào Anh Thy dùng sức lực cả người để chặn cửa lúc này. Thế nhưng càng lúc cửa bị mở càng rộng!
“Anh Thy, cẩn thận coi chừng ngã” Giọng nói của Tư Hải Minh ở ngoài cửa giống hệt bình thường, dường như anh ấy chẳng dùng tí sức lực nào cả.
Còn Đào Anh Thy thì không, lúc nói chuyện, mỗi cái răng đều phải dùng sức. “Biết em sẽ… ngã! Anh… còn đẩy mạnh… như vậy!”.
“Ngoan, buông tay nào”
“Không… buông!” Đào Anh Thy dùng quá nhiều sức, tới mặt cũng đỏ lên.
Khe cửa cũng không vì chút sức lực của cô mà khép lại.
Tay Từ Hải Minh trực tiếp chen vào khe cửa, một phát nắm được cổ tay Đào Anh Thy
“…” Thân thể Đào Anh Thy cứng ngắc, tiếp theo, cả người Tư Hải Minh đều vào được. Cửa đóng lại rầm một tiếng, đồng thời, tầm mắt của Đào Anh Thy ngay lập tức bị xoay ngược lại, cả cơ thể bị đặt trên cửa! Bóng đen bao trọn khiến cô hô hấp cũng không thông!
Bởi vì đôi môi của Tư Hải Minh chỉ cách môi cô mấy milimet.
Mỗi hơi thở thở ra đều bị cô hít vào, khiến cô đứng cũng vững.
“Sao lại đáng yêu như vậy.” Giọng Tư Hải Minh trầm khàn, con ngươi đen láy sâu thẳm đầy nguy hiểm.
“..” Mỗi Đào Anh Thy khó khăn mấp mấy, người này đang nói cái gì vậy? Cô phản kháng lại, anh vậy mà cảm thấy đáng yêu? “Vậy anh nói em biết, như thế nào mới không đáng yêu? Em sửa còn không được sao?”
Con ngươi đen láy của Tư Hải Minh hơi nheo lại, hơi liếm môi, sau đó cắn xuống cái miệng nhỏ của cô.
Trực tiếp ngăn cản mấy lời lẩm bẩm của Đào Anh Thy.
Cô hoảng hốt quay mặt đi, tim đập thình thịch! “Đừng lo, anh không chạm vào em” Tư Hải Minh nói/
Đào Anh Thy thiếu chút nữa nói ra miệng anh không chạm vào em thì ngủ ở đây làm gì”, nghĩ lại thấy không đúng lắm, lời này tuyệt đối không được nói ra! Nếu không thì cô ngay lập tức xong đời!
“Anh đi tắm trước. Tư Hải Minh nói xong, chà đạp cái miệng nhỏ nhắn của cô hồi lâu, mới vừa lòng rời khỏi phòng.
Đào Anh Thu đứng cạnh cửa, hô hấp khó khăn nhìn theo bóng dáng của Tư Hải Minh, mãi đến lúc không nhìn thấy nữa, cô mới tức giận đạp vào tường!
Chương 1468
Cửa đóng sầm lại, nhìn cửa đóng, cũng không chủ động đi khóa lại nữa.
Còn nói để cho cô suy nghĩ? Chính là để cô với Tư Hải Minh ở cùng nhau! Ý nghĩ vô cùng rõ ràng!
Khoảng mười phút sau, Tư Hải Minh tắm xong, mặc áo ngủ đi vào phòng.
Đào Anh Thy đứng ở ban công phòng ngủ, nhìn thấy người đàn ông vừa lau tóc vừa bước vào phòng. Áo ngủ mở rộng, lộ ra cơ ngực săn chắc.
Trông anh vô cùng dã tính.
“Áo ngủ lấy giúp em rồi” Tư Hải Minh nói.
Đào Anh Thy không thèm liếc mắt nhìn anh, xoay người ra khỏi phòng.
Cô không tắm cũng không muốn ở trong phòng. Cả người Tư Hải Minh đều phát tán ra mùi nguy hiểm nồng nặc! Đào Anh Thy vào phòng tắm, nhìn áo ngủ của cô.
Áo ngủ không treo lên như trước, mà lại xếp rất ngay ngắn.
A, không phải nói không xếp sao?
Vậy đây là cái gì?
Có lẽ nào Tư Hải Minh có thủ đoạn khác không? Cô cố ý đi qua kiểm tra áo ngủ cẩn thận, sau khi xác nhận không có vấn đề mới yên tâm.
Đào Anh Thy cởi hết quần áo mới nhớ tới cửa phòng tắm không có khóa, vội vàng khóa cửa lại.
Sau khi khóa cửa xong, nhìn tấm lưng trơn nhẵn trắng nõn của mình. Lại nhớ đến lưng của Tư Hải Minh
Cô chỉ thấy qua một lần, là lúc mất trí nhớ. Hình dáng dữ tợn ấy ngay lập tức khắc sâu vào trí óc.
Cô nghĩ, có lẽ cô không cần phải khóa cửa đề phòng Tư Hải Minh bước vài. Dường như sau ba năm, Tư Hải Minh chưa từng cùng cô tắm lần nào.
Mỗi lần đều phân rõ trước sau, cô không tắm trước, thì cũng tắm sau.
Nếu là trước kia, Tư Hải Minh tuyệt đối không bỏ qua cơ hội chiêm tiện nghi tốt như vậy…
Nghĩ đến vết sẹo, sẽ nghĩ đến chuyện Tư Hải Minh tự sát.
Không có chuyện gì khiến cô sợ hãi hơn chuyện đó. Nếu không phải có Bảo Nam ở đó…
Đào Anh Thy tức giận dùng sức cọ rửa người mình, nếu Bảo Nam xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô nhất định không tha cho anh ta!
Khuôn mặt nhỏ nhắn bị xoa đến mức đỏ bừng mới đi ra.
Cô hơi khát, chạy tới tủ lạnh kiểm sữa uống.
Vừa mở sữa ra, đổ vào trong ly, sữa còn chưa chạm được đến miệng, cái ly đã bị cầm đi.
Đào Anh Thy xoay người lại, trừng mắt với Tư Hải Minh, “Anh làm gì đó?”
“Mới tắm xong không được uống đồ lạnh” Tư Hải Minh cầm ly sữa của cô đi hâm nóng lại.
Đôi mày xinh xắn của Đào Anh Thy khó chịu nhăn lại, quản rộng thật đấy! Tư Hải Minh sau khi hâm nóng sữa xong lại đưa cho cô.
Chương 1469
Đào Anh Thy lười mở miệng tranh cãi, nhận lấy, uống một hớp lớn mới hỏi anh, “Anh không ngủ được thì đi ra đây làm gì?”
“Chờ em”.
“Em hiện tại không buồn ngủ, anh ngủ trước đi” Đào Anh Thy có thể kéo được giây nào hay giây đó. Nói rồi, nguy hiểm tới gần, cô theo bản năng lùi về sau.
Tư Hải Minh ép cô vào trong góc, hai mắt tối sầm, “Anh Thy, ngủ không được, vậy chúng ta làm chuyện gì đó có ý nghĩa đi. Được không?”
“GÌ… Chuyện có ý nghĩa gì?” Đào Anh Thy đề phòng hỏi.
“Em nói thử xem?”
Chỉ có duy nhất câu nói kia của Tư Hải Minh chính là khúc gỗ cứu mạng cô – Anh không chạm vào em!
Đào Anh Thy biết, khu nhà cao cấp lớn như vậy, nhưng phòng ngủ chỉ có một cái giường. Nếu cô dám ngủ sô pha, hoặc ngủ khác phòng, Tư Hải Minh có biện pháp khiến cô ngoan ngoãn ngủ bên cạnh anh!
Đào Anh Thy ở ngoài vừa uống sữa, vừa đấu tranh tâm lý, cuối cùng chấp nhận thỏa hiệp, quay lại phòng Tư Hải Minh!
Sau khi vào phòng, nhìn thấy Tư Hải Minh bĩnh tĩnh nằm trên giường lưới điện thoại, Đào Anh Thy vô cùng khó chịu. Người nọ chắc chắn nghĩ mình nhất định sẽ trở về phòng! Đào Anh Thy đi đến mép giường, “Anh ngủ bên trong!”
Tư Hải Minh nghe lời nhích người vào bên trong, Đào Anh Thy nằm trên giường, ngay lập tức nhắm mắt ngủ.
Nghiêng mình, đưa lưng về phía anh.
Thái độ rất xa cách.
Nhưng không hề ảnh hưởng đến tâm tình đang tốt của Tư Hải Minh. Đặt điện thoại di động sang một bên, tắt đèn, trong bóng tối ôm lấy Đào Anh Thy.
Còn chưa đủ, anh còn muốn lật người Để Anh Thy lại để cô đối mặt và cố định trong vòng tay của mình.
“Tôi không muốn ngủ!” Đế Anh Thy cùng vẫy.
“Ngoan, em đừng động đậy, anh không chịu nổi” Tư Hải Minh hôn lên trán cô.
Về phương diện này, trước giờ anh không hề giấu giếm, cũng không phô trương!
Để Anh Thy sững người, anh chịu không nổi thì sao lại còn ôm tôi chặt như vậy? Anh tự ngược à! Thật là biến thái!
Cô muốn nói nếu ôm như thế này không ngủ được thì chi bằng hãy làm việc gì đó “ý nghĩa” hơn đi!
Để Anh Thy hơi suy sụp, cô nhắm mắt, trong bóng tối bình tĩnh lại bản thân.
Chương 1470
Bị ôm ngủ như vậy, có thể nghe được nhịp tim của người kia, còn có thể cảm nhận được cả hơi thở của người kia. Đây gần như và một trạng thái hợp nhất!
Cứ như vậy, thì văn bản là không thể nào nhanh chóng tiến vào giấc ngủ.
Một trái tim rối bời. Để Anh Thy bắt đầu nhắm mắt, rồi lại mở mắt ra. Chỉ là cô không cử động cơ thể. “Thy.”
Để Anh Thy không nói chuyện, coi như bản thân đã chìm vào giấc ngủ.
“Hôm đó em nói, chỉ cần anh chăm sóc thật tốt cho các con, thì em sẽ tha thứ cho những chuyện ngu xuẩn mà anh đã làm. Còn tính không?” Tư Hải Minh thấp giọng nói.
Để Anh Thy nhớ lại những lời nói khi cô còn ở bệnh viện.
Lúc đó cô cảm thấy mình đã sắp chết đến nơi rồi nên mới nói những lời đó. Hơn nữa cô nghĩ rằng Tư Hải Minh đang hôn mê!
“Lúc đó thiếu chút nữa là anh ngồi bật dậy rồi” Tư Hải Minh nói.
“Tư Hải Minh anh giấu tôi và các anh của tôi về kế hoạch của anh, đây là anh cố ý đúng không?” Để Anh Thy không nhịn được mà lên tiếng: “Anh muốn xem phản ứng của tôi đúng không?”
Tư Hải Minh không nói gì.
Để Anh Thy nghiến răng, không có ai lòng dạ hơn Tư Hải Minh cả.
Đào cho Cố Mạnh một cái hố, còn không quên tính toán với cô!
“Anh thật sự là không lãng phí chút nào mà!” Để Anh Thy cười lạnh trong vòng tay anh.
Tư Hải Minh ôm chặt lấy cô, đôi môi mỏng hôn lên mái tóc của cô: “Em nhìn ra rồi sao?”
“Hài lòng sao?” Để Anh Thy hỏi. “U”
“Anh là ba của sáu đứa trẻ, tự nhiên tôi thấy căng thẳng thì cũng không có gì là lạ!” Để Anh Thy nói.
“Anh biết” Tư Hải Minh không bào chữa nữa, bởi vì nó không cần thiết. Với tiến độ bây giờ anh rất hài lòng. Mặc dù Đế Anh Thy cảm thấy mình được chiếm ưu thế, nhưng cô lại cảm giác như mình bị nắm thóp.
Từ khi xảy ra chuyện Tư Hải Minh bị “ngất xỉu”, thì trái tim của cô cũng trở nên bất lực sau khi phản kháng.
Ví như bây giờ, việc Tư Hải Minh ôm cô ngủ, cô cũng đã thỏa hiệp.
Mà loại thỏa hiệp này không phải ngày một ngày hai, mà là không có kỳ hạn.
Vậy thì, sau này giữa cô và Tư Hải Minh sẽ luôn như vậy sao?
Dù cho cô có nói không ở cạnh Tư Hải Minh đi chăng nữa thì Tư Hải Minh cũng sẽ không buông tay. Hai người tự sát đều đang đi bộ trên con đường cực đoan của chính mình, một người thì chống cự, một người thì hoang tưởng. Cuối cùng kết quả sẽ như thế nào?
Đế Anh Thy không dám nghĩ tiếp, cô nhắm mắt lại bắt đầu tiến vào mộng đẹp…
Khi tỉnh lại đã là ban ngày.
Trên giường chỉ có một mình cô.
Đưa tay ra lấy điện thoại, đã chín giờ rồi. Không có ai gọi cô. Từ khi Tư Hải Minh ở đây, tiếng chuông báo thức mỗi ngày của cô đều giống như một quả pháo lép. Để Anh Thy mặc đồ ngủ bước ra khỏi phòng, làm việc của mình, cô đi tắm rửa.
Rồi sau đó đến phòng khách.
Chương 1471
Vừa bước chân vào phòng khách, cô liền sững sờ, ngây người nhìn ba người thừa thải trong phòng khách, là anh cả anh hai và anh ba!
“Bé Thy tỉnh rồi? Ngủ lâu như vậy?” Để Bắc Lâm đứng dậy, đi qua muốn ôm chặt em gái cưng của mình một cái.
Để Anh Thy không phản đối, eo của cô bị anh ta ôm lấy.
Để Bắc Lâm xấu xa nói: “Tư Hải Minh, cậu đừng ép tôi phải đóng tay động chân với cậu”
Đế Hạo Thiên nghiêng người về phía trước, khuôn mặt như đang khởi binh hỏi tội: “Thy, bọn anh mua nhà cho em và bọn trẻ ở, không hề nói để cho cậu ta ở cùng!”
“Có phải ngày nào cậu ta cũng ở đây không?” Đế Bắc Lâm tứ giận. Để Anh Thy do dự nói: “Là ý kiến của bọn trẻ, nên thành như vậy…
Để Anh Thy nghĩ, còn không phải sao, từ khi bắt đầu thì vũ khí của Tư Hải Minh chính là các con…
Biết hay không thì kết quả cũng không thể thay đổi nữa rồi… Tư Hải Minh chỉ chú ý vào bụng của Để Anh Thy, anh ra lệnh cho người giúp việc đi chuẩn bị bữa sáng.
Sau khi bữa sáng được đặt lên bàn, thì cả năm người cùng ngồi vào bàn.
Lúc chọn chỗ ngồi đã xảy ra một chút “tranh giành không khoan nhượng”.
Để Hạo Thiên và Đế Bắc Lâm một trái một phải ngồi hai bên của Để Anh Thy.
Tư Hải Minh không tranh giành với bọn họ, anh ngồi ở đối diện. Dù vậy dao nĩa trong tay cũng rất muốn tàn nhẫn mà ném đi!
Từ khi bắt đầu dùng bữa sáng, Đế Bắc Lâm và Đế Hạo Thiên đã chú ý đến em gái của mình, bọn họ sợ cô ăn ít sẽ mất cân bằng dinh dưỡng. Uống sữa trước khi ăn, rồi bổ sung thêm protein, cuối cùng là ăn bít tết.
Để Anh Thy nhai ngấu nghiến thức ăn trong miệng. Vốn dĩ một mình Tư Hải Minh đã rất khó đối phó rồi, nay lại thêm ba ông anh trai, tốt thôi, cả nhà đều là đàn ông!
Còn là những ông chủ hàng đầu mà cô đầu không lại nữa chứ!
Bốn người này mà gặp nhau thì sẽ nói những lời giường gươm tuốt kiếm, còn cô sẽ biến thành bia đỡ đạn!
Cô lại nhìn khuôn mặt đang trầm lặng của Tứ Hải Minh, cô liền cảm thấy như có một luồng không khí bế tắc trong căn nhà này.
“Thy, có phải em cảm thấy bọn anh là tốt nhất không?” Đế Bắc Lâm dịu dàng hỏi.
“Thế giới này tốt nhất là anh trai!”Đế Hạo Thiên nói. Đế Bắc Lâm liếc mắt nhìn sang, ánh mắt mang biểu cảm không thể phản bác lại.
Để Anh Thy nuốt thức ăn vào miệng, cười nhìn anh cả: “Các anh nói rất đúng!”
Nói xong, Tư Hải Minh liền liếc nhìn sang cô, cô lựa chọn làm như không thấy!
“Những người khác tốt nhất là nên tránh xa một chút.” Để Bắc Lâm nói.
“Người khác mà có đối tốt với em thì họ đều có mục đích cả” Đế Hạo Thiên nói.
Tư Hải Minh liếc nhìn hai người bọn họ, vẻ mặt hờ hững không nói lời nào.
Để Anh Thy biết “người khác” mà họ đang nói tới là ai. Chắc là các anh vẫn chưa biết hai đêm trước Tư Hải Minh đã ngủ cùng cô, nếu họ mà biết được thì sẽ không bình tĩnh như vậy đâu. Nếu biết thì sớm đã lật bàn luôn rồi!
Cô cũng không thể chủ động chạy đến tự thú, cũng không cần phải sống qua trung thực đâu nhỉ. Thẳng thắng: “Em muốn hỏi chuyện đó một chút.” Để Anh Thy uống một ngụm sữa, mở miệng nói.
“Thy cứ hỏi đi.” Để Bắc Lâm nói.
“Em thấy lúc các anh hợp tác thì rất phối hợp với nhau không phải sao? Sao bây giờ lại nhìn đối phương không thuận mắt như vậy? Hình như hợp tác vẫn chưa kết thúc mà?” Để Anh Thy hỏi.
Cả ba người anh đều đứng hình.
Chương 1472
Đế Bắc Lâm nói: “Chuyện đó không giống nhau, Cố Mạnh là kẻ thù chung của bọn anh, còn Tư Hải Minh thì là kẻ thù của riêng ba anh thôi!”
“Nói không sai!” Đế Hạo Thiên nói.
Anh cả không nói gì thì cũng có nghĩa là đồng ý với câu nói này. Để Anh Thy biểu cảm cạn lời.
Hoạt động bố con là vào buổi chiều.
Là khoảnh khắc các ba phát huy khả năng chơi bóng rổ! Cuối cùng là phần thưởng dành cho người chiến thắng!
Nghe nói giải thưởng này được trang sức Hoài Thy Tán tài trợ, bọn trẻ lại không biết gì về các thương hiệu nổi tiếng, bọn chúng chỉ muốn lấy giải thưởng thôi! Mà người thích thương hiệu nổi tiếng lại là mẹ của các bé! Tràn đầy tinh thần chiến đấu! Còn có cả biểu ngữ nữa!
Mỗi đứa trẻ đều được phát một cái giống nhau, nhưng sau bào thai lại khác, ba người chú cũng chỉ được phát một cái.
Những người cần lên sân chơi là ba người Tư Hải Minh, Đế Hạo Thiên và Để Bắc Lâm. Dù sao thì đó cũng là cuộc thi kết hợp, chỉ cần giành lấy chiến thắng là được.
Trước khi vào trận đấu, tất cả đều ngồi trên khán đài quy mô và hoành tráng như MBA vậy!
Dù sao thì ở đây cũng là trường học quý tộc, ông chủ lớn nhất là Tư Hải Minh, có nhất chính là tiền!
Bố mẹ của các bạn nhỏ năm nhất cũng đều là những người trẻ tuổi, dường như đều là khoảng trên dưới ba mươi tuổi!
Giống như cái khác, ví dụ như là bố của Tư Thái Lâm, loại như Tư Triều Vũ, cũng là có vài cái như thế.
Nhưng mà bởi vì các con, đều đã sớm đi tập võ, chẳng qua là có chút tài năng nào hay không thôi, xem sắc mặt của Tư Triều Vũ là biết được luôn rồi. Tương đối là căng thẳng.
Mà trong những người bố ở đây, đều không phải là hào phú thì cũng là quý tộc.
Nhưng ở bên ngoài có bao nhiêu phong thái, có bao nhiêu ông chủ, thì đến trường học này, cái gì cũng phải nghe theo sự sắp xếp.
Trong lòng Để Anh Thy là đứa bé, sau đó là Đế Hoàng Minh, ngồi trên người của Để Hoàng Minh thì là Bảo Vỹ.
Để Hạo Thiên, Để Bắc Lâm và Tư Hải Minh đã đi thay bộ đồ vận động rồi.
Vốn dĩ Đế Anh Thy vẫn còn nhìn trận thi đấu ở trên sân, trước mắt liền có một bóng đen áp tới, cô vô thức ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy người đi đến là Tư Hải Minh.
Vóc dáng một mét chín, trên người mặc bộ đồ chơi bóng, bên dưới là quần chơi bóng và giày thể thao,
Bên ngoài của cánh tay thì lộ đầy cơ bắp ra cảm giác vô cùng rắn chắc, cô xem đến kinh ngạc vô cùng.
Tư Hải Minh trực tiếp đem Bảo Nam ở bên cạnh của Để Anh Thy ôm lên ngồi trên người mình, anh ngồi ở vị trí của Bảo Nam
“…” Bảo Nam nhìn thấy bị nhấc lên, buông bỏ không thèm chống cự.
Tư Hải Minh giúp cho Bảo Nam cầm đồ ăn vặt, lấy một miếng bánh rồi chuẩn bị quăng lên.
Bảo Nam vô cùng vui vẻ mà há to mồm ra, đợi được đút vào, nhưng đành trơ mắt nhìn miếng bánh quy đến bên miệng của mẹ rồi. Đôi mắt to tròn nháy nháy hai phát.
Miếng bánh bích quy đã chạm đến miệng rồi, Đế Anh Thy cũng không thể cho người khác ăn, cũng không thể lãng phí, nên tay đành cầm miếng bánh bích quy lên đút vào miệng. Nhiều người như thế, mặt có chút đỏ lên…
Chương 1473
Các bà mẹ ở đằng sau nhìn thấy dáng vẻ của Tư Hải Minh, Để Bắc Lâm và Tư Hạo Thiên khi ăn mặc trên mình bộ quần áo chơi thể thao, liền nhịn không được mà vô cùng kích động.
“Ôi trời ơi! Đẹp trai quá đi à!”.
“Nếu như không biết bọn họ là người một nhà sáu bào thai, thì tôi vẫn còn tưởng rằng bọn họ chính là vận động viên đánh bóng rổ chuyên nghiệp đấy!”.
“Đúng vậy, cô xem xem cái đường cong cơ bắp ở trên cánh tay kia kìa, còn có cái vóc dáng cao như thế nữa! Thế mà nhà tôi còn muốn cùng người ta chơi bóng rổ nữa đấy, chính là khí thế không có bằng mà!”
“Người nhà của sáu bào thai sao lại có thể đều đẹp được như thế chứ! Qủa thật là đẹp phải theo hội mà!
“Chả trách sau bào thai lại lớn lên vừa đẹp trai vừa đáng yêu như thế, đây là gen di truyền rồi mà! Con gái của nhà tôi giống bố của nó, cặp mặt vừa nhỏ vừa sung, còn không có đẹp bằng một nửa mắt của sáu bào thai nữa. Thật sự là ngưỡng mộ chết đi được mà!”.
“Đúng vậy đúng vậy! Ngưỡng mộ vô cùng luôn!”
Những âm thanh kích động đó Để Anh Thy tốt nhiên là nghe được rồi.
“Để Anh Thy à, anh nhớ là phải đánh như nào mào Môi mỏng của Tư Hải Minh tiếp cận tới.
Cơ thể của Để Anh Thy cứng đờ, ngồi thẳng dậy, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo: “Biết đánh không đại biểu cho việc sẽ thắng”
“Đến lúc đó mẹ sẽ hố cổ vũ cho ba mà!” Bảo Nam ngẩng đầu lên mà nhìn về phía mẹ.
Để Anh Thy cười cười với lại con trai, không có nói gì cả.
Một tổ một tổ vào sân thi đấu, rồi lại một đội một đội khác bị loại đi. Đợi đến khi gia trưởng của sáu bào thai ở bên này đi lên sân, Để Anh Thy không khỏi có chút khẩn trương! Chủ yếu là không khí làm cho cô thấy khẩn trương.
Còn có sáu đứa trẻ ngồi ở trên ghế mà dùng hết sức hô: “Các cậu cố lên! Ba cố lên!” Thậm chí còn có đứa kéo mẹ vào hộ cùng nữa!
Đế Anh Thy chỉ đành phối hợp mà kêu theo mấy tiếng, mặt nhỏ không tự chủ được mà dần nóng lên rồi.
Tư Hải Minh, Đế Hạo Thiên, Đế Bắc Lâm không lên sân thì không biết, đã lên rồi là có thể phân được ra cao thấp ngay.
Thân hình, nhất là chiều cao, đó tuyệt đối là ưu thế mà vô cùng là trâu bò!
Ba người bọn họ ở cái đội này đều là thân mình 190 cm, nếu như kỹ thuật tốt một chút, thì thắng cuộc là điều không thành vấn đề!
Đương nhiên, vì tranh đoạt ban thưởng, các bà mẹ cũng không khỏi có chút lòng háo thắng được. “Vóc dáng cao lớn thì cũng chưa chắc đã thắng đâu!”
“Đúng vậy, có nhưng lúc vóc người thấp lại linh hoạt hơn đấy!”
Chương 1474
Nói lời rất là hợp lí, nhưng sau khi trận đấu bắt đầu, Đế Anh Thy liền nhìn thấy anh ba của cô trực tiếp lướt qua từng chướng ngại vật, nhẹ nhàng mà ném rổ: Sức bật thật đáng sợ! Toàn bộ sân bóng đều run sợ vô cùng!
Người trong thính phòng đều kinh ngạc mà kêu lên liên tiếp! “Oa! Giỏi thật đấy!”.
“Thật là lợi hại quá đi!”
“Không phải là dân chuyên nghiệp đấy chứ?”
Tiếp đó, Đế Bắc Lâm lại có một bóng ba điểm nữa!
Tư Hải Minh hoàn toàn không cần phải dùng lực, chỉ cần nhìn thấy hai vị kia anh một quả, tôi một quả là được rồi.
Từ đầu đến cuối, bóng đều ở trên tay của hai con người này, cuối cùng kết quả là 158 – 0, kết thúc trận đấu. Điểm số vô cùng dọa người!
Cho đến cuối trận, là đội lợi hại nhất trong cả hai.
Nhưng mà trong mắt của đội Tư Hải Minh, đó căn bản không có gọi là lợi hại.
Trước khi lên sân khấu, Đế Hạo Thiên dùng ngữ khí hạ mệnh lệnh: “Nhớ lấy, không cho phép bọn họ được vào một quả bóng nào!”.
Lời này là nói với Để Bắc Lâm và Tư Hải Minh, những thành viên khác của đội đứng ở một bên, ngoại trừ khóe miệng trực trừ ra thì cũng không có nói gì cả, luôn cảm thấy không có tư cách nói chuyện! Dù sao thì mặt khác hai vị này không biết, nhưng mà đại danh đỉnh của đỉnh ở kinh đó quyền thể như vua này thì vẫn biết được!
Mà người ở bên cạnh quyền thế như vua vừa nhìn liền thấy bộ dạng giống như không dễ chêu trọc, đều dám ra lệnh với quyền thể như cua!
Trước khi lên sân, Tự Hải Minh quay đầu nhìn về phía thính phòng, liếc về phía của Để Anh Thy, cùng với cô bốn mắt nhìn nhau.
Tư Hải Minh nhàn nhạt mà lên tiếng: “Nếu như để tôi phát hiện các cậu nhường, thì cẩn thận hậu quả đấy”.
Đối thủ vốn dĩ thật sự là chuẩn bị muốn nhường rồi! Trong mắt của vợ nhà bọn họ chỉ có nhãn hiệu trang sức Hoài Thy, nhưng mà đám đàn ông bọn họ lại biết rõ mặt lợi hại của quan hệ này! Thắng được bóng rổ, đến lúc đó quyền thể như vua bị mất mặt, vậy bọn họ ở kinh đô này nửa bước cũng khó đi rồi!
“Ngài nói là thật đấy à?” Có một người bố lấy hết dũng khí để hỏi.
“Yên tâm, chúng ta dựa vào thực lực” Đế Hạo Thiên dùng ánh mắt bễ nghễ.
Như thế là công bằng rồi!
Sau khi trải qua hơn ba phút thi đấu, đối thủ vẫn là số không, nhưng tuyệt đối không có liên quan gì đến việc nhường cả. Trong đội của đối thủ cũng có người rất giỏi chơi bóng. Mặc dù không có đắc thủ, nhưng mà là tay bóng duy nhất có thể dùng để phòng tâm. Dẫn bóng vô cùng lợi hại. Sau khi bóng truyền đến tay của anh ta, dẫn bóng liền hướng bóng chạy về hướng rổ!
Nhưng một giây sau, eo bị xiết chặt, Để Anh Thy đã ngồi lên người Tư Hải Minh.
Con mẹ nó hóa ra cô luôn đánh giá thấp sự nguy hiểm của Tư Hải Minh!
“Thế này tương đối tốt”
“Các con vào đây sẽ thấy” Để Anh Thy giãy dụa muốn thoát khỏi người anh.
Ý em là về phòng là được?” Tư Hải Minh trêu chọc.
“Em bảo được lúc nào?” Để Anh Thy nhíu mày, rõ ràng là người này đang bẻ cong lời nói của cô.
Đôi mắt đen thắm của Tư Hải Minh nhìn thẳng vào cô, tiến sát lại đặt một nụ hôn lên môi cô.
“..” Để Anh Thy giật mình, cô đưa tay chống lên lồng ngực rắn chắc của anh, dùng sức đẩy, hai đôi môi tách ra: “Đừng quá đáng!”
Tư Hải Minh nâng cổ tay nhìn thời gian: “Bọn trẻ nói chuyện xong chúng ta sẽ đi ngủ.”
Để Anh Thy đỏ mặt: “Anh về ngủ phòng mình”
“Không được” Cái tay của Tư Hải Minh lại bắt đầu không ngoan.
“Anh… Tư Hải Minh.”
Ở đây còn đang anh anh em em, ngoài kia, đám trẻ con nói chuyện vô cùng vui vẻ với các bác của mình.
Hiểm khi Tư Hải Minh và Đế Anh Thy đều không xuất hiện, cho nên bọn họ khó mà kết thúc luôn được.
Hơn một tiếng sau, Tư Hải Minh và Để Anh Thy đi từ trong hoa viên ra. Gương mặt Để Anh Thy ửng đỏ, không biết là tức giận hay thế nào, đi thẳng về phòng mình khóa cửa lại, xem ra là tức giận.
“Đi ngủ” Tư Hải Minh nói. “Ba, bọn con còn chưa nói chuyện xong!” Bảo Vỹ.
“Còn muốn nói nữa” Bảo Nam.
“Bọn con có rất nhiều chuyện muốn nói với các bác” Bảo Long.
“Rất nhiều.” Bảo My.
“Ba mẹ không cần để ý đến bọn con, bọn con lớn rồi, tự đi ngủ được!” Bảo Hân.
“Đúng” Bảo An đồng ý.
“Ba thật đáng ghét! Con không thích ba làm vậy!” Bảo Nam.
“Được rồi, đi ngủ thôi.” Tư Hải Minh nói.
“A a! Đáng ghét, ghét ghét!” Bảo Nam gào lên. “Con thử tiếp tục như thế xem?”
“Con… Con không thèm làm nũng!” Bảo Nam không phục.
Tư Hải Minh cũng không muốn nói nhiều với bọn chúng, đuổi hết tất cả vào trong phòng ngủ!
Anh lại nhìn chằm chằm một đám đã ngủ hết, mới trở về phòng.
Nhưng mà Đào Anh Thy khóa cửa, Tư Hải Minh mở không được, xoay người rời đi. Cũng không làm gì để Đào Anh Thy mở cửa.
Đuổi đi dễ dàng vậy sao?
Đào Anh Thy bò từ trên giường xuống, rón rén đi đến, dán tại lên cửa nghe động tĩnh bên ngoài.
Đi rồi? Không phải đi lấy chìa khóa đó chứ?
Chương 1467
Cửa quả thật do cô khóa, lẽ nào Tư Hải Minh cũng có chìa khóa cửa này? Chuyện này khiến cô có phần căng thẳng. Mới căng thẳng được ba phút, bên ngoài lại có tiếng động, Đào Anh Thy sợ tới mức dùng toàn thân để chắn cửa! Cô cũng không biết hành động của mình ngây thơ như thế nào!
Dường như chỉ cần có thể chống cự được một chút, không quan tâm có trẻ con hay ngây thơ được nhiều vậy!
Tư Hải Minh đẩy cửa, ngay lập tức biết Đào Anh Thy đang ở trong chặn cửa lại. Anh không thể dùng bạo lực, chỉ có thể đặt một tay lên cửa chậm rãi đẩy vào”..” Đào Anh Thy dùng sức lực cả người để chặn cửa lúc này. Thế nhưng càng lúc cửa bị mở càng rộng!
“Anh Thy, cẩn thận coi chừng ngã” Giọng nói của Tư Hải Minh ở ngoài cửa giống hệt bình thường, dường như anh ấy chẳng dùng tí sức lực nào cả.
Còn Đào Anh Thy thì không, lúc nói chuyện, mỗi cái răng đều phải dùng sức. “Biết em sẽ… ngã! Anh… còn đẩy mạnh… như vậy!”.
“Ngoan, buông tay nào”
“Không… buông!” Đào Anh Thy dùng quá nhiều sức, tới mặt cũng đỏ lên.
Khe cửa cũng không vì chút sức lực của cô mà khép lại.
Tay Từ Hải Minh trực tiếp chen vào khe cửa, một phát nắm được cổ tay Đào Anh Thy
“…” Thân thể Đào Anh Thy cứng ngắc, tiếp theo, cả người Tư Hải Minh đều vào được. Cửa đóng lại rầm một tiếng, đồng thời, tầm mắt của Đào Anh Thy ngay lập tức bị xoay ngược lại, cả cơ thể bị đặt trên cửa! Bóng đen bao trọn khiến cô hô hấp cũng không thông!
Bởi vì đôi môi của Tư Hải Minh chỉ cách môi cô mấy milimet.
Mỗi hơi thở thở ra đều bị cô hít vào, khiến cô đứng cũng vững.
“Sao lại đáng yêu như vậy.” Giọng Tư Hải Minh trầm khàn, con ngươi đen láy sâu thẳm đầy nguy hiểm.
“..” Mỗi Đào Anh Thy khó khăn mấp mấy, người này đang nói cái gì vậy? Cô phản kháng lại, anh vậy mà cảm thấy đáng yêu? “Vậy anh nói em biết, như thế nào mới không đáng yêu? Em sửa còn không được sao?”
Con ngươi đen láy của Tư Hải Minh hơi nheo lại, hơi liếm môi, sau đó cắn xuống cái miệng nhỏ của cô.
Trực tiếp ngăn cản mấy lời lẩm bẩm của Đào Anh Thy.
Cô hoảng hốt quay mặt đi, tim đập thình thịch! “Đừng lo, anh không chạm vào em” Tư Hải Minh nói/
Đào Anh Thy thiếu chút nữa nói ra miệng anh không chạm vào em thì ngủ ở đây làm gì”, nghĩ lại thấy không đúng lắm, lời này tuyệt đối không được nói ra! Nếu không thì cô ngay lập tức xong đời!
“Anh đi tắm trước. Tư Hải Minh nói xong, chà đạp cái miệng nhỏ nhắn của cô hồi lâu, mới vừa lòng rời khỏi phòng.
Đào Anh Thu đứng cạnh cửa, hô hấp khó khăn nhìn theo bóng dáng của Tư Hải Minh, mãi đến lúc không nhìn thấy nữa, cô mới tức giận đạp vào tường!
Chương 1468
Cửa đóng sầm lại, nhìn cửa đóng, cũng không chủ động đi khóa lại nữa.
Còn nói để cho cô suy nghĩ? Chính là để cô với Tư Hải Minh ở cùng nhau! Ý nghĩ vô cùng rõ ràng!
Khoảng mười phút sau, Tư Hải Minh tắm xong, mặc áo ngủ đi vào phòng.
Đào Anh Thy đứng ở ban công phòng ngủ, nhìn thấy người đàn ông vừa lau tóc vừa bước vào phòng. Áo ngủ mở rộng, lộ ra cơ ngực săn chắc.
Trông anh vô cùng dã tính.
“Áo ngủ lấy giúp em rồi” Tư Hải Minh nói.
Đào Anh Thy không thèm liếc mắt nhìn anh, xoay người ra khỏi phòng.
Cô không tắm cũng không muốn ở trong phòng. Cả người Tư Hải Minh đều phát tán ra mùi nguy hiểm nồng nặc! Đào Anh Thy vào phòng tắm, nhìn áo ngủ của cô.
Áo ngủ không treo lên như trước, mà lại xếp rất ngay ngắn.
A, không phải nói không xếp sao?
Vậy đây là cái gì?
Có lẽ nào Tư Hải Minh có thủ đoạn khác không? Cô cố ý đi qua kiểm tra áo ngủ cẩn thận, sau khi xác nhận không có vấn đề mới yên tâm.
Đào Anh Thy cởi hết quần áo mới nhớ tới cửa phòng tắm không có khóa, vội vàng khóa cửa lại.
Sau khi khóa cửa xong, nhìn tấm lưng trơn nhẵn trắng nõn của mình. Lại nhớ đến lưng của Tư Hải Minh
Cô chỉ thấy qua một lần, là lúc mất trí nhớ. Hình dáng dữ tợn ấy ngay lập tức khắc sâu vào trí óc.
Cô nghĩ, có lẽ cô không cần phải khóa cửa đề phòng Tư Hải Minh bước vài. Dường như sau ba năm, Tư Hải Minh chưa từng cùng cô tắm lần nào.
Mỗi lần đều phân rõ trước sau, cô không tắm trước, thì cũng tắm sau.
Nếu là trước kia, Tư Hải Minh tuyệt đối không bỏ qua cơ hội chiêm tiện nghi tốt như vậy…
Nghĩ đến vết sẹo, sẽ nghĩ đến chuyện Tư Hải Minh tự sát.
Không có chuyện gì khiến cô sợ hãi hơn chuyện đó. Nếu không phải có Bảo Nam ở đó…
Đào Anh Thy tức giận dùng sức cọ rửa người mình, nếu Bảo Nam xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô nhất định không tha cho anh ta!
Khuôn mặt nhỏ nhắn bị xoa đến mức đỏ bừng mới đi ra.
Cô hơi khát, chạy tới tủ lạnh kiểm sữa uống.
Vừa mở sữa ra, đổ vào trong ly, sữa còn chưa chạm được đến miệng, cái ly đã bị cầm đi.
Đào Anh Thy xoay người lại, trừng mắt với Tư Hải Minh, “Anh làm gì đó?”
“Mới tắm xong không được uống đồ lạnh” Tư Hải Minh cầm ly sữa của cô đi hâm nóng lại.
Đôi mày xinh xắn của Đào Anh Thy khó chịu nhăn lại, quản rộng thật đấy! Tư Hải Minh sau khi hâm nóng sữa xong lại đưa cho cô.
Chương 1469
Đào Anh Thy lười mở miệng tranh cãi, nhận lấy, uống một hớp lớn mới hỏi anh, “Anh không ngủ được thì đi ra đây làm gì?”
“Chờ em”.
“Em hiện tại không buồn ngủ, anh ngủ trước đi” Đào Anh Thy có thể kéo được giây nào hay giây đó. Nói rồi, nguy hiểm tới gần, cô theo bản năng lùi về sau.
Tư Hải Minh ép cô vào trong góc, hai mắt tối sầm, “Anh Thy, ngủ không được, vậy chúng ta làm chuyện gì đó có ý nghĩa đi. Được không?”
“GÌ… Chuyện có ý nghĩa gì?” Đào Anh Thy đề phòng hỏi.
“Em nói thử xem?”
Chỉ có duy nhất câu nói kia của Tư Hải Minh chính là khúc gỗ cứu mạng cô – Anh không chạm vào em!
Đào Anh Thy biết, khu nhà cao cấp lớn như vậy, nhưng phòng ngủ chỉ có một cái giường. Nếu cô dám ngủ sô pha, hoặc ngủ khác phòng, Tư Hải Minh có biện pháp khiến cô ngoan ngoãn ngủ bên cạnh anh!
Đào Anh Thy ở ngoài vừa uống sữa, vừa đấu tranh tâm lý, cuối cùng chấp nhận thỏa hiệp, quay lại phòng Tư Hải Minh!
Sau khi vào phòng, nhìn thấy Tư Hải Minh bĩnh tĩnh nằm trên giường lưới điện thoại, Đào Anh Thy vô cùng khó chịu. Người nọ chắc chắn nghĩ mình nhất định sẽ trở về phòng! Đào Anh Thy đi đến mép giường, “Anh ngủ bên trong!”
Tư Hải Minh nghe lời nhích người vào bên trong, Đào Anh Thy nằm trên giường, ngay lập tức nhắm mắt ngủ.
Nghiêng mình, đưa lưng về phía anh.
Thái độ rất xa cách.
Nhưng không hề ảnh hưởng đến tâm tình đang tốt của Tư Hải Minh. Đặt điện thoại di động sang một bên, tắt đèn, trong bóng tối ôm lấy Đào Anh Thy.
Còn chưa đủ, anh còn muốn lật người Để Anh Thy lại để cô đối mặt và cố định trong vòng tay của mình.
“Tôi không muốn ngủ!” Đế Anh Thy cùng vẫy.
“Ngoan, em đừng động đậy, anh không chịu nổi” Tư Hải Minh hôn lên trán cô.
Về phương diện này, trước giờ anh không hề giấu giếm, cũng không phô trương!
Để Anh Thy sững người, anh chịu không nổi thì sao lại còn ôm tôi chặt như vậy? Anh tự ngược à! Thật là biến thái!
Cô muốn nói nếu ôm như thế này không ngủ được thì chi bằng hãy làm việc gì đó “ý nghĩa” hơn đi!
Để Anh Thy hơi suy sụp, cô nhắm mắt, trong bóng tối bình tĩnh lại bản thân.
Chương 1470
Bị ôm ngủ như vậy, có thể nghe được nhịp tim của người kia, còn có thể cảm nhận được cả hơi thở của người kia. Đây gần như và một trạng thái hợp nhất!
Cứ như vậy, thì văn bản là không thể nào nhanh chóng tiến vào giấc ngủ.
Một trái tim rối bời. Để Anh Thy bắt đầu nhắm mắt, rồi lại mở mắt ra. Chỉ là cô không cử động cơ thể. “Thy.”
Để Anh Thy không nói chuyện, coi như bản thân đã chìm vào giấc ngủ.
“Hôm đó em nói, chỉ cần anh chăm sóc thật tốt cho các con, thì em sẽ tha thứ cho những chuyện ngu xuẩn mà anh đã làm. Còn tính không?” Tư Hải Minh thấp giọng nói.
Để Anh Thy nhớ lại những lời nói khi cô còn ở bệnh viện.
Lúc đó cô cảm thấy mình đã sắp chết đến nơi rồi nên mới nói những lời đó. Hơn nữa cô nghĩ rằng Tư Hải Minh đang hôn mê!
“Lúc đó thiếu chút nữa là anh ngồi bật dậy rồi” Tư Hải Minh nói.
“Tư Hải Minh anh giấu tôi và các anh của tôi về kế hoạch của anh, đây là anh cố ý đúng không?” Để Anh Thy không nhịn được mà lên tiếng: “Anh muốn xem phản ứng của tôi đúng không?”
Tư Hải Minh không nói gì.
Để Anh Thy nghiến răng, không có ai lòng dạ hơn Tư Hải Minh cả.
Đào cho Cố Mạnh một cái hố, còn không quên tính toán với cô!
“Anh thật sự là không lãng phí chút nào mà!” Để Anh Thy cười lạnh trong vòng tay anh.
Tư Hải Minh ôm chặt lấy cô, đôi môi mỏng hôn lên mái tóc của cô: “Em nhìn ra rồi sao?”
“Hài lòng sao?” Để Anh Thy hỏi. “U”
“Anh là ba của sáu đứa trẻ, tự nhiên tôi thấy căng thẳng thì cũng không có gì là lạ!” Để Anh Thy nói.
“Anh biết” Tư Hải Minh không bào chữa nữa, bởi vì nó không cần thiết. Với tiến độ bây giờ anh rất hài lòng. Mặc dù Đế Anh Thy cảm thấy mình được chiếm ưu thế, nhưng cô lại cảm giác như mình bị nắm thóp.
Từ khi xảy ra chuyện Tư Hải Minh bị “ngất xỉu”, thì trái tim của cô cũng trở nên bất lực sau khi phản kháng.
Ví như bây giờ, việc Tư Hải Minh ôm cô ngủ, cô cũng đã thỏa hiệp.
Mà loại thỏa hiệp này không phải ngày một ngày hai, mà là không có kỳ hạn.
Vậy thì, sau này giữa cô và Tư Hải Minh sẽ luôn như vậy sao?
Dù cho cô có nói không ở cạnh Tư Hải Minh đi chăng nữa thì Tư Hải Minh cũng sẽ không buông tay. Hai người tự sát đều đang đi bộ trên con đường cực đoan của chính mình, một người thì chống cự, một người thì hoang tưởng. Cuối cùng kết quả sẽ như thế nào?
Đế Anh Thy không dám nghĩ tiếp, cô nhắm mắt lại bắt đầu tiến vào mộng đẹp…
Khi tỉnh lại đã là ban ngày.
Trên giường chỉ có một mình cô.
Đưa tay ra lấy điện thoại, đã chín giờ rồi. Không có ai gọi cô. Từ khi Tư Hải Minh ở đây, tiếng chuông báo thức mỗi ngày của cô đều giống như một quả pháo lép. Để Anh Thy mặc đồ ngủ bước ra khỏi phòng, làm việc của mình, cô đi tắm rửa.
Rồi sau đó đến phòng khách.
Chương 1471
Vừa bước chân vào phòng khách, cô liền sững sờ, ngây người nhìn ba người thừa thải trong phòng khách, là anh cả anh hai và anh ba!
“Bé Thy tỉnh rồi? Ngủ lâu như vậy?” Để Bắc Lâm đứng dậy, đi qua muốn ôm chặt em gái cưng của mình một cái.
Để Anh Thy không phản đối, eo của cô bị anh ta ôm lấy.
Để Bắc Lâm xấu xa nói: “Tư Hải Minh, cậu đừng ép tôi phải đóng tay động chân với cậu”
Đế Hạo Thiên nghiêng người về phía trước, khuôn mặt như đang khởi binh hỏi tội: “Thy, bọn anh mua nhà cho em và bọn trẻ ở, không hề nói để cho cậu ta ở cùng!”
“Có phải ngày nào cậu ta cũng ở đây không?” Đế Bắc Lâm tứ giận. Để Anh Thy do dự nói: “Là ý kiến của bọn trẻ, nên thành như vậy…
Để Anh Thy nghĩ, còn không phải sao, từ khi bắt đầu thì vũ khí của Tư Hải Minh chính là các con…
Biết hay không thì kết quả cũng không thể thay đổi nữa rồi… Tư Hải Minh chỉ chú ý vào bụng của Để Anh Thy, anh ra lệnh cho người giúp việc đi chuẩn bị bữa sáng.
Sau khi bữa sáng được đặt lên bàn, thì cả năm người cùng ngồi vào bàn.
Lúc chọn chỗ ngồi đã xảy ra một chút “tranh giành không khoan nhượng”.
Để Hạo Thiên và Đế Bắc Lâm một trái một phải ngồi hai bên của Để Anh Thy.
Tư Hải Minh không tranh giành với bọn họ, anh ngồi ở đối diện. Dù vậy dao nĩa trong tay cũng rất muốn tàn nhẫn mà ném đi!
Từ khi bắt đầu dùng bữa sáng, Đế Bắc Lâm và Đế Hạo Thiên đã chú ý đến em gái của mình, bọn họ sợ cô ăn ít sẽ mất cân bằng dinh dưỡng. Uống sữa trước khi ăn, rồi bổ sung thêm protein, cuối cùng là ăn bít tết.
Để Anh Thy nhai ngấu nghiến thức ăn trong miệng. Vốn dĩ một mình Tư Hải Minh đã rất khó đối phó rồi, nay lại thêm ba ông anh trai, tốt thôi, cả nhà đều là đàn ông!
Còn là những ông chủ hàng đầu mà cô đầu không lại nữa chứ!
Bốn người này mà gặp nhau thì sẽ nói những lời giường gươm tuốt kiếm, còn cô sẽ biến thành bia đỡ đạn!
Cô lại nhìn khuôn mặt đang trầm lặng của Tứ Hải Minh, cô liền cảm thấy như có một luồng không khí bế tắc trong căn nhà này.
“Thy, có phải em cảm thấy bọn anh là tốt nhất không?” Đế Bắc Lâm dịu dàng hỏi.
“Thế giới này tốt nhất là anh trai!”Đế Hạo Thiên nói. Đế Bắc Lâm liếc mắt nhìn sang, ánh mắt mang biểu cảm không thể phản bác lại.
Để Anh Thy nuốt thức ăn vào miệng, cười nhìn anh cả: “Các anh nói rất đúng!”
Nói xong, Tư Hải Minh liền liếc nhìn sang cô, cô lựa chọn làm như không thấy!
“Những người khác tốt nhất là nên tránh xa một chút.” Để Bắc Lâm nói.
“Người khác mà có đối tốt với em thì họ đều có mục đích cả” Đế Hạo Thiên nói.
Tư Hải Minh liếc nhìn hai người bọn họ, vẻ mặt hờ hững không nói lời nào.
Để Anh Thy biết “người khác” mà họ đang nói tới là ai. Chắc là các anh vẫn chưa biết hai đêm trước Tư Hải Minh đã ngủ cùng cô, nếu họ mà biết được thì sẽ không bình tĩnh như vậy đâu. Nếu biết thì sớm đã lật bàn luôn rồi!
Cô cũng không thể chủ động chạy đến tự thú, cũng không cần phải sống qua trung thực đâu nhỉ. Thẳng thắng: “Em muốn hỏi chuyện đó một chút.” Để Anh Thy uống một ngụm sữa, mở miệng nói.
“Thy cứ hỏi đi.” Để Bắc Lâm nói.
“Em thấy lúc các anh hợp tác thì rất phối hợp với nhau không phải sao? Sao bây giờ lại nhìn đối phương không thuận mắt như vậy? Hình như hợp tác vẫn chưa kết thúc mà?” Để Anh Thy hỏi.
Cả ba người anh đều đứng hình.
Chương 1472
Đế Bắc Lâm nói: “Chuyện đó không giống nhau, Cố Mạnh là kẻ thù chung của bọn anh, còn Tư Hải Minh thì là kẻ thù của riêng ba anh thôi!”
“Nói không sai!” Đế Hạo Thiên nói.
Anh cả không nói gì thì cũng có nghĩa là đồng ý với câu nói này. Để Anh Thy biểu cảm cạn lời.
Hoạt động bố con là vào buổi chiều.
Là khoảnh khắc các ba phát huy khả năng chơi bóng rổ! Cuối cùng là phần thưởng dành cho người chiến thắng!
Nghe nói giải thưởng này được trang sức Hoài Thy Tán tài trợ, bọn trẻ lại không biết gì về các thương hiệu nổi tiếng, bọn chúng chỉ muốn lấy giải thưởng thôi! Mà người thích thương hiệu nổi tiếng lại là mẹ của các bé! Tràn đầy tinh thần chiến đấu! Còn có cả biểu ngữ nữa!
Mỗi đứa trẻ đều được phát một cái giống nhau, nhưng sau bào thai lại khác, ba người chú cũng chỉ được phát một cái.
Những người cần lên sân chơi là ba người Tư Hải Minh, Đế Hạo Thiên và Để Bắc Lâm. Dù sao thì đó cũng là cuộc thi kết hợp, chỉ cần giành lấy chiến thắng là được.
Trước khi vào trận đấu, tất cả đều ngồi trên khán đài quy mô và hoành tráng như MBA vậy!
Dù sao thì ở đây cũng là trường học quý tộc, ông chủ lớn nhất là Tư Hải Minh, có nhất chính là tiền!
Bố mẹ của các bạn nhỏ năm nhất cũng đều là những người trẻ tuổi, dường như đều là khoảng trên dưới ba mươi tuổi!
Giống như cái khác, ví dụ như là bố của Tư Thái Lâm, loại như Tư Triều Vũ, cũng là có vài cái như thế.
Nhưng mà bởi vì các con, đều đã sớm đi tập võ, chẳng qua là có chút tài năng nào hay không thôi, xem sắc mặt của Tư Triều Vũ là biết được luôn rồi. Tương đối là căng thẳng.
Mà trong những người bố ở đây, đều không phải là hào phú thì cũng là quý tộc.
Nhưng ở bên ngoài có bao nhiêu phong thái, có bao nhiêu ông chủ, thì đến trường học này, cái gì cũng phải nghe theo sự sắp xếp.
Trong lòng Để Anh Thy là đứa bé, sau đó là Đế Hoàng Minh, ngồi trên người của Để Hoàng Minh thì là Bảo Vỹ.
Để Hạo Thiên, Để Bắc Lâm và Tư Hải Minh đã đi thay bộ đồ vận động rồi.
Vốn dĩ Đế Anh Thy vẫn còn nhìn trận thi đấu ở trên sân, trước mắt liền có một bóng đen áp tới, cô vô thức ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy người đi đến là Tư Hải Minh.
Vóc dáng một mét chín, trên người mặc bộ đồ chơi bóng, bên dưới là quần chơi bóng và giày thể thao,
Bên ngoài của cánh tay thì lộ đầy cơ bắp ra cảm giác vô cùng rắn chắc, cô xem đến kinh ngạc vô cùng.
Tư Hải Minh trực tiếp đem Bảo Nam ở bên cạnh của Để Anh Thy ôm lên ngồi trên người mình, anh ngồi ở vị trí của Bảo Nam
“…” Bảo Nam nhìn thấy bị nhấc lên, buông bỏ không thèm chống cự.
Tư Hải Minh giúp cho Bảo Nam cầm đồ ăn vặt, lấy một miếng bánh rồi chuẩn bị quăng lên.
Bảo Nam vô cùng vui vẻ mà há to mồm ra, đợi được đút vào, nhưng đành trơ mắt nhìn miếng bánh quy đến bên miệng của mẹ rồi. Đôi mắt to tròn nháy nháy hai phát.
Miếng bánh bích quy đã chạm đến miệng rồi, Đế Anh Thy cũng không thể cho người khác ăn, cũng không thể lãng phí, nên tay đành cầm miếng bánh bích quy lên đút vào miệng. Nhiều người như thế, mặt có chút đỏ lên…
Chương 1473
Các bà mẹ ở đằng sau nhìn thấy dáng vẻ của Tư Hải Minh, Để Bắc Lâm và Tư Hạo Thiên khi ăn mặc trên mình bộ quần áo chơi thể thao, liền nhịn không được mà vô cùng kích động.
“Ôi trời ơi! Đẹp trai quá đi à!”.
“Nếu như không biết bọn họ là người một nhà sáu bào thai, thì tôi vẫn còn tưởng rằng bọn họ chính là vận động viên đánh bóng rổ chuyên nghiệp đấy!”.
“Đúng vậy, cô xem xem cái đường cong cơ bắp ở trên cánh tay kia kìa, còn có cái vóc dáng cao như thế nữa! Thế mà nhà tôi còn muốn cùng người ta chơi bóng rổ nữa đấy, chính là khí thế không có bằng mà!”
“Người nhà của sáu bào thai sao lại có thể đều đẹp được như thế chứ! Qủa thật là đẹp phải theo hội mà!
“Chả trách sau bào thai lại lớn lên vừa đẹp trai vừa đáng yêu như thế, đây là gen di truyền rồi mà! Con gái của nhà tôi giống bố của nó, cặp mặt vừa nhỏ vừa sung, còn không có đẹp bằng một nửa mắt của sáu bào thai nữa. Thật sự là ngưỡng mộ chết đi được mà!”.
“Đúng vậy đúng vậy! Ngưỡng mộ vô cùng luôn!”
Những âm thanh kích động đó Để Anh Thy tốt nhiên là nghe được rồi.
“Để Anh Thy à, anh nhớ là phải đánh như nào mào Môi mỏng của Tư Hải Minh tiếp cận tới.
Cơ thể của Để Anh Thy cứng đờ, ngồi thẳng dậy, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo: “Biết đánh không đại biểu cho việc sẽ thắng”
“Đến lúc đó mẹ sẽ hố cổ vũ cho ba mà!” Bảo Nam ngẩng đầu lên mà nhìn về phía mẹ.
Để Anh Thy cười cười với lại con trai, không có nói gì cả.
Một tổ một tổ vào sân thi đấu, rồi lại một đội một đội khác bị loại đi. Đợi đến khi gia trưởng của sáu bào thai ở bên này đi lên sân, Để Anh Thy không khỏi có chút khẩn trương! Chủ yếu là không khí làm cho cô thấy khẩn trương.
Còn có sáu đứa trẻ ngồi ở trên ghế mà dùng hết sức hô: “Các cậu cố lên! Ba cố lên!” Thậm chí còn có đứa kéo mẹ vào hộ cùng nữa!
Đế Anh Thy chỉ đành phối hợp mà kêu theo mấy tiếng, mặt nhỏ không tự chủ được mà dần nóng lên rồi.
Tư Hải Minh, Đế Hạo Thiên, Đế Bắc Lâm không lên sân thì không biết, đã lên rồi là có thể phân được ra cao thấp ngay.
Thân hình, nhất là chiều cao, đó tuyệt đối là ưu thế mà vô cùng là trâu bò!
Ba người bọn họ ở cái đội này đều là thân mình 190 cm, nếu như kỹ thuật tốt một chút, thì thắng cuộc là điều không thành vấn đề!
Đương nhiên, vì tranh đoạt ban thưởng, các bà mẹ cũng không khỏi có chút lòng háo thắng được. “Vóc dáng cao lớn thì cũng chưa chắc đã thắng đâu!”
“Đúng vậy, có nhưng lúc vóc người thấp lại linh hoạt hơn đấy!”
Chương 1474
Nói lời rất là hợp lí, nhưng sau khi trận đấu bắt đầu, Đế Anh Thy liền nhìn thấy anh ba của cô trực tiếp lướt qua từng chướng ngại vật, nhẹ nhàng mà ném rổ: Sức bật thật đáng sợ! Toàn bộ sân bóng đều run sợ vô cùng!
Người trong thính phòng đều kinh ngạc mà kêu lên liên tiếp! “Oa! Giỏi thật đấy!”.
“Thật là lợi hại quá đi!”
“Không phải là dân chuyên nghiệp đấy chứ?”
Tiếp đó, Đế Bắc Lâm lại có một bóng ba điểm nữa!
Tư Hải Minh hoàn toàn không cần phải dùng lực, chỉ cần nhìn thấy hai vị kia anh một quả, tôi một quả là được rồi.
Từ đầu đến cuối, bóng đều ở trên tay của hai con người này, cuối cùng kết quả là 158 – 0, kết thúc trận đấu. Điểm số vô cùng dọa người!
Cho đến cuối trận, là đội lợi hại nhất trong cả hai.
Nhưng mà trong mắt của đội Tư Hải Minh, đó căn bản không có gọi là lợi hại.
Trước khi lên sân khấu, Đế Hạo Thiên dùng ngữ khí hạ mệnh lệnh: “Nhớ lấy, không cho phép bọn họ được vào một quả bóng nào!”.
Lời này là nói với Để Bắc Lâm và Tư Hải Minh, những thành viên khác của đội đứng ở một bên, ngoại trừ khóe miệng trực trừ ra thì cũng không có nói gì cả, luôn cảm thấy không có tư cách nói chuyện! Dù sao thì mặt khác hai vị này không biết, nhưng mà đại danh đỉnh của đỉnh ở kinh đó quyền thể như vua này thì vẫn biết được!
Mà người ở bên cạnh quyền thế như vua vừa nhìn liền thấy bộ dạng giống như không dễ chêu trọc, đều dám ra lệnh với quyền thể như cua!
Trước khi lên sân, Tự Hải Minh quay đầu nhìn về phía thính phòng, liếc về phía của Để Anh Thy, cùng với cô bốn mắt nhìn nhau.
Tư Hải Minh nhàn nhạt mà lên tiếng: “Nếu như để tôi phát hiện các cậu nhường, thì cẩn thận hậu quả đấy”.
Đối thủ vốn dĩ thật sự là chuẩn bị muốn nhường rồi! Trong mắt của vợ nhà bọn họ chỉ có nhãn hiệu trang sức Hoài Thy, nhưng mà đám đàn ông bọn họ lại biết rõ mặt lợi hại của quan hệ này! Thắng được bóng rổ, đến lúc đó quyền thể như vua bị mất mặt, vậy bọn họ ở kinh đô này nửa bước cũng khó đi rồi!
“Ngài nói là thật đấy à?” Có một người bố lấy hết dũng khí để hỏi.
“Yên tâm, chúng ta dựa vào thực lực” Đế Hạo Thiên dùng ánh mắt bễ nghễ.
Như thế là công bằng rồi!
Sau khi trải qua hơn ba phút thi đấu, đối thủ vẫn là số không, nhưng tuyệt đối không có liên quan gì đến việc nhường cả. Trong đội của đối thủ cũng có người rất giỏi chơi bóng. Mặc dù không có đắc thủ, nhưng mà là tay bóng duy nhất có thể dùng để phòng tâm. Dẫn bóng vô cùng lợi hại. Sau khi bóng truyền đến tay của anh ta, dẫn bóng liền hướng bóng chạy về hướng rổ!
Bình luận facebook