Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1453-1458
Chương 1453
Tư Hải Minh đang gọi điện thoại.
Khi Để Anh Thy thu tầm mắt lại mới phát hiện anh đang mặc quần áo ngủ, rất rõ ràng, người này đã tắm xong, sau đó coi chỗ này như phòng của mình.
Tư Hải Minh nói chuyện điện thoại xong rồi bước vào phòng ngủ: “Cổ Mạnh rời khỏi thành phố rồi”
Để Anh Thy cũng không bất ngờ lắm, rốt cuộc thì Cố Mạnh giảo hoạt như vậy cơ mà, chắc chắn anh ta tự có cách trốn thoát.
“Nếu như tới khu vực Đông Nam Á rồi chắc chắn còn khó bắt hơn nữa nhỉ” Để Anh Thy cúi đầu cầm điện thoại của mình lên kiểm tra xem có tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào không.
“Anh ta rời khỏi đây rồi không thể quay lại được nữa. Bây giờ bên này rất an toàn” Tư Hải Minh nói.
Để Anh Thy ngẫm nghĩ: “Nói cách khác anh không cần theo dõi tôi liên tục hai mươi tư giờ nữa có đúng không?”
Bên ngoài Để Anh Thy không có phản ứng gì quá mãnh liệt, nhưng trong lòng lại hơi bất ngờ, cô còn tưởng rằng người này sẽ lại tìm ra lý do khác để theo sát cô nữa chứ. Sao lại tốt bụng bất ngờ vậy.
“Nhưng mà anh nói với Tư Thái Lâm là mẹ cậu bé không phải do anh giết, sau này lỡ như cậu bé tới tìm anh thì sao?” Để Anh Thy hỏi.
“Người không phải do anh giết, có tìm anh cũng vô dụng”
Để Anh Thy thất thần nhìn anh.
Đôi mắt đen thâm thúy sâu không thấy đáy của Tư Hải Minh lóe lên một tia sáng sắc bén: “Em sẽ không cho rằng anh là người đã giết Liêu Ninh đấy chứ?”
“Chẳng lẽ không phải sao?” Tư duy của Để Anh Thy lúc nào cũng bắt đầu trở nên hỗn loạn: “Nhưng mà trước đó tôi đã hỏi anh, anh im lặng mà…”
Đó chẳng phải là đang gián tiếp thừa nhận anh giết bà ta sao?
Thân thể của Tư Hải Minh sát lại gần, đôi mắt đen sâu thẳm như nhìn thấy tất cả nhìn xuống cô: “Anh im lặng cũng không được ha?”
Để Anh Thy bị lời nói của anh làm loạn lên: “Tư Hải Minh, tôi đang hỏi anh thật đấy, người đó thật sự không phải do anh giết sao?”
“Không phải” Tư Hải Minh trả lời dứt khoát.
“Vậy thì là ai giết đây? Loại người nham hiểm như Liêu Ninh không thể nào tự sát được đúng không?” Để Anh Thy không tin người tham lam như Liêu Ninh lại không biết tự yêu quý mạng sống của mình như vậy.
“Nếu em cũng không biết thì cứ coi như Cố Mạnh là hung thủ đi” Tư Hải Minh nói.
Để Anh Thy đang ngẫm nghĩ xem lời nói nửa thật nửa giả này của anh là có ý gì thì eo đã bị ôm lấy, cả người dán vào vòm ngực rån chac.
“Quần áo ngủ anh đã giúp em mang vào phòng tắm rồi, tắm rửa sớm một chút rồi ngủ. Hửm?”
Để Anh Thy đẩy tay anh ra lùi về sau một bước, tắm rửa thì tắm rửa, anh động tay động chân làm cái gì chứ?
Cô xoay người rời khỏi phòng, khi tới phòng tắm, quả thật quần áo ngủ của cô đã ở trong đó. Để Anh Thy nhủ thầm, ai muốn anh cầm chứ, tôi không có tay tự cầm hay sao?
Chờ đến khi cô xối nước vào người mới sực nhớ ra một điều. Tư Hải Minh vẫn còn đang ở trong phòng của cô kìa! Khi cô ra khỏi phòng vì sao lại không đuổi anh ra ngoài chứ?
Không biết còn tưởng rằng cô đã đồng ý cho anh ngủ ở phòng mình rồi!
Tuyệt đối không thể được!
Chương 1454
Ngủ chung chăn gối với Tư Hải Minh, cho dù có mặc áo bông cô cũng không có cảm giác an toàn tí nào.
Nhưng mà còn có một vấn đề khủng bố hơn cả chuyện đó nữa.
Ngay khi cô tắm xong tắt vòi hoa sen rồi xoay người lại lập tức nhìn thấy áo ngủ đang treo bị rơi xuống.
Để Anh Thy lập tức hoảng hốt đơ người: “Chờ đã..” Cô đang muốn nhanh chân chạy tới giữ nó lại thì chiếc áo ngủ đã rơi thẳng xuống đất
Trên mặt đất lúc này đều là nước, áo ngủ bằng tơ lụa sẽ lập tức bị ướt sạch.
Khi Đế Anh Thy nhặt nó lên, nước vẫn chảy từng giọt dọc theo áo ngủ.
“Cái gì vậy hả!” Để Anh Thy cảm thấy như trời đất đều sụp đổ cả rồi.
Cô nhìn quanh những chỗ khác trong phòng tắm một lượt, chỉ có khăn lông và những chiếc khăn tắm cỡ lớn, có thể che bên trên không thể che bên dưới thôi! Che bên dưới thì chắc chắn sẽ lộ bên trên!
Bởi vì cô tắm xong không có thói quen choàng khăn tắm vào cho nên không quá chú ý đến nó.
Bây giờ đã cuống đến mức muốn điên lên rồi.
Cứ như vậy sao cô đi ra ngoài được chứ? Bọn trẻ đều ngủ rồi thì không sao hết, chủ yếu chính là Tư Hải Minh đang ở trong phòng cô kìa! Cho nên càng không thể nhờ Tư Hải Minh lấy áo ngủ giúp cô được!
Cô không phải đang “dụ sói vào phòng tắm hay sao”?
Để Anh Thy nhìn chiếc áo ngủ tơ lụa trên tay, ngẫm nghĩ một lát, vắt sạch nước đi, sau đó lại dùng máy sấy sấy một lát có lẽ cũng ổn hơn.
Nhưng khi cô mở ngăn tủ ra phát hiện chỗ đặt máy sấy vốn không có máy sấy ở đó.
Vì sao vậy trời?
Để Anh Thy dưới sự tuyệt vọng vô bờ cắn răng mặc áo ngủ vào.
Sau khi mặc xong chợt phát hiện, đây so với không mặc có khác gì nhau đầu.
Tiếng gõ cửa vang lên, cô sợ tới mức đưa hai tay lên che người mình lại, đề phòng trừng mắt nhìn cánh cửa.
“Vẫn chưa tắm xong à?” Giọng nói trầm thấp của Tư Hải Minh truyền vào bên trong.
“Tắm xong rồi”
“Sao còn chưa ra ngoài nữa?”
Để Anh Thy ngẫm nghĩ một lát, nếu không thì cứ nhờ Tư Hải Minh giúp đỡ một chút?
Trước mắt cũng chỉ có mỗi cách này thôi!
Chương 1455
Để Anh Thy khẽ di chuyển tới gần cửa, vô cùng ngại ngùng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô phải nhờ vả Tư Hải Minh như này: “Chuyện đó… Anh có thể lấy áo ngủ giúp tôi được không?”
“Không phải đã chuẩn bị cho em rồi hay sao?”
“Rơi… rơi xuống nước rồi” Để Anh Thy lại đỏ mặt vì xấu hổ.
Nếu không phải không có cách nào bước ra khỏi cánh cửa này, cô đương nhiên sẽ không tìm Tư Hải Minh nhờ anh giúp đỡ rồi!
“Em tin tưởng anh như vậy cơ à?” Tư Hải Minh chẳng những không đi lấy mà còn hỏi ngược lại.
Câu hỏi này khiến mặt Để Anh Thy càng đỏ hơn: “Đúng vậy, tôi vô cùng tin tưởng anh đó, lấy giúp tôi đi mà”
“Anh còn không tin chính anh nữa là”
Để Anh Thy nghiến răng nghiến lợi, cố gắng hết sức dùng thái độ hòa hoãn nhất có thể: “Tôi sẽ mở cửa ra tạo một khe hở nhỏ, anh giúp tôi đưa áo ngủ vào trong nhé!
Sau khi nói xong cô nghe được âm thanh Tư Hải Minh rời đi.
Điều này khiến cô thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cô chỉ sợ Tư Hải Minh tiếp tục quấn lấy mình.
Đến lúc đó nói không chừng Tư Hải Minh có nói gì cô cũng nghe theo thật đấy!
Nguy hiểm quá…
“Mở cửa” Bên ngoài có tiếng Tư Hải Minh.
Để Anh Thy hít một hơi thật sâu, sau khi bình ổn lại sự khẩn trương trong lòng mình thì mở khóa cửa phòng tắm ra, lại kéo cửa tạo một khe hở nhỏ.
“Mở lớn hơn chút nữa” Tư Hải Minh đưa ra yêu cầu.
Để Anh Thy lại mở ra một khe hở vừa đủ để hai tay có thể đưa vào: “Được chưa nào?”
“Đưa tay đây
“Vì sao không phải anh đưa vào trong đây chứ?” Đế Anh Thy không đồng ý.
Cô vẫn cứ cảm giác bàn tay mình đưa ra ngoài rồi thì không thể rút về được. Tư Hải Minh cũng không so đo với cô nữa, đưa tay vào bên trong.
Để Anh Thy duỗi tay lấy áo ngủ, tay vừa mới cầm vào thì bàn tay to kia đã trực tiếp tập kích cổ tay của cô, nắm chặt không buông.
“Anh… Anh làm gì vậy?” Để Anh Thy dùng một tay che người mình lại, một tay dùng sức kéo về phía sau.
Cho anh hôn một cái đi, ở khe cửa” Tư Hải Minh khẽ giọng nói.
“Cái gì cơ?” Để Anh Thy kinh ngạc.
“Đưa áo ngủ cho em rồi, không lẽ không được thưởng gì sao?”
Để Anh Thy lại lập tức cạn lời. Vì muốn chiếm ưu thế đúng là thủ đoạn nào cũng dùng được!
Nghĩ đến điều gì đó, cô lại hỏi: “Tư Hải Minh, anh cố ý treo áo ngủ ở chỗ đó đúng không?”
“Nói cái gì vậy?”
“Nếu không vì sao nó lại rơi xuống chứ?”
“Em cảm thấy tôi sẽ giở trò đó sao?”
“Vậy sao lại không thấy máy sấy đâu nữa?”
“Không rõ lắm. Có lẽ là do người giúp việc dọn dẹp không đủ cẩn thận”
“..” Để Anh Thy cắn môi, gương mặt đang đỏ lên làm cách nào cũng không đỡ hơn.
Làm sao bây giờ? Nếu như cô không đồng ý với Tư Hải Minh, anh có thể nào sẽ trực tiếp bước vào không?
Chương 1456
Khi cô đang mặc quần áo gọn gàng đã không thể phản kháng được chứ đừng nói gì tới lúc đang rơi vào tình cảnh khốn khổ này!
“Hoặc là ra ngoài rồi hôn nhé?” Tư Hải Minh cho cô lựa chọn.
Để Anh Thy có thể không đồng ý sao? Bây giờ cô đang trần như nhộng, còn nhiều nguy hiểm hơn!
“Vậy anh buông tay ra đã” Để Anh Thy thẹn quá hóa giận.
Để Anh Thy giống như đang hoàn thành nhiệm vụ của mình: “Hôn nhanh lên, hôn xong rồi quay lại phòng của anh đi.”
“Lại đây. Ánh mắt của Tư Hải Minh đen nhánh sâu thẳm nhưng báo đen nhìn chằm chằm vào gương mặt phiếm hồng của cô.
“Không được, anh lại đây đi” Để Anh Thy đương nhiên sẽ không phạm phải sai lầm lần thứ hai.
Một khi cô qua đó, người này chắc chắn sẽ ôm cô thẳng lên giường! Cũng chẳng phải ngày đầu tiên cô quen biết anh.
Nhưng mà, sau khi cô từ chối đã thấy Tư Hải Minh bước xuống khỏi giường, không nên một tiếng đi về bên này.
Cơ thể của Đế Anh Thy theo bản năng bắt đầu căng thẳng hơn, hai mắt cũng nhắm chặt lại.
Nhưng giây tiếp theo cơ thể bỗng nhẹ bẫng, người bị ôm lên rồi ném lên giường.
“Này, anh.”
“Em cho rằng đứng ở đó là xong sao, hửm?” Cơ thể của Tư Ahir Minh nhanh chóng sát lại gần, tầm mắt khóa chặt lấy người nằm dưới thân, thật sự không gấp gáp đến mức lập tức hôn cô mà khẽ dùng mu bàn tay lướt nhẹ trên gương mặt đang nóng lên của cô, động tác nhẹ nhàng chậm chạp khiến bầu không khí càng thêm ái muội.
“Anh vẫn còn chưa hôn nữa hả?” Để Anh Thy bị anh vừa nhìn vừa sờ đến mức không thể tự nhiên nổi, giống như trái tim đang nhảy loạn lên dùng cách nào cũng không thể bình tĩnh được.
“Sao mặt lại đỏ như vậy?” Giọng nói của Tư Hải Minh khàn khàn.
“Thì anh đừng hôn nữa.” Để Anh Thy đẩy anh ra.
Mặt của Tư Hải Minh hơi cúi xuống khiến cô lập tức nín thở.
Nhưng mà Tư Hải Minh cũng không chạm vào đôi môi nhỏ của cô mà chỉ dùng sống mũi cao thẳng khe cọ nhẹ vào chiếc mũi nhỏ nhắn của cô. Hơi thở của hai người quấn quít vào nhau chạm vào da thịt, mẫn cảm khiến thể xác và tinh thần của Để Anh Thy đồng thời run lên.
Ngay cả môi mình cô cũng không dám mở ra nữa.
Chương 1457
Nhắm mắt lại, vừa rồi cô đã đồng ý với Tư Hải Minh thì chỉ có thể yên lặng nghe theo anh thôi.
Trong nháy mắt khi đôi môi mỏng kia áp xuống dưới cắn nuốt chiếc miệng nhỏ của cô, hai tay đang đặt bên cạnh người của Để Anh Thy lập tức lo lắng bắt lấy ga trải giường.
Cơ thể đã tiếp nhận, trong tâm lý dường như vẫn tồn tại một loại hoảng sợ như muốn kháng cự lại. Có lẽ cô đang sợ hãi mình bị kéo vào chiếc hố sâu không thấy đáy, sau cùng lại từ bỏ không tìm lối ra nữa.
Nụ hôn rất nóng bỏng, tóc của Để Anh Thy cũng nhanh chóng ướt sũng mồ hôi.
Cô biết, Tư Hải Minh không thể nào kết thúc nhanh như vậy được, trong đầu cô đang nghĩ có thể cho anh hồn lâu một chút cũng được, nhưng không thể quá đáng quá được.
Ngay khi bốn cánh môi hôn như thế nào cũng không thể tách ra được, Đế Anh Thy còn sót lại một chút sức lực đẩy anh ra, bởi vì miệng bị anh chiếm lấy căn bản không thể nói ra một chữ “không” được.
Tay cô lập tức chạm vào chỗ sau lưng của Tư Hải Minh, cách một lớp áo ngủ mà cô vẫn nhận ra được dấu vết bị bỏng gập ghềnh khiến tay cô lập tức rút lại.
“Ưm… Thành lũy đã dựng lên cao như núi trong tâm trí Để Anh Thy dường như đều sụp đổ cả rồi, khiến cô dưới nụ hôn nóng bỏng của Tư Hải Minh kêu lên một loại âm thanh không nên kêu.
Vì thế Tư Hải Minh càng điên cuồng hơn nữa.
“Ưm..” Cơ thể của Để Anh Thy đột nhiên run lên, trong ánh mắt mờ mịt run rẩy ngập nước.
Còn chưa tới ba phút, Để Anh Thy đưa một tay lên che hai mắt mình lại, hơi thở gấp gáp hổn hển, ngực phập phồng lên xuống rất lợi hại. Giây phút này có giống như trừ há miệng thật lớn để hít thở thì trong đầu đã không còn chỗ trống nào khác để suy nghĩ thêm nữa rồi.
Tư Hải Minh cúi thấp người xuống ôm chặt cô vào trong lồng ngực mình: “Được rồi, kết thúc”
Anh thật sự chỉ ôm chặt cô, cái gì cũng không làm.
Sau một lúc lâu Đế Anh Thy mới trở lại bình thường, lúc này mới buông cánh tay đang che hai mắt mình xuống, hai mắt run rẩy nhìn vào tấm rèm cửa sổ ở phía xa.
“Tức giận rồi sao? Anh còn tưởng em giãy giụa nghĩa là muốn hôn sâu thêm chứ” Giọng nói của Tư Hải Minh nghèn nghẹn giống như sắp nổ tung yết hầu.
“..” Để Anh Thy đã không muốn nói thêm gì nữa.
Hoặc là đến cả cô cũng không rõ vì sao mọi chuyện lại biến thành như bây giờ, cô thậm chí ngay cả chút tức giận cũng không có.
Đây là không thể phản kháng nhỉ.
Cũng không biết vì sao khi Tư Hải Minh làm chuyện quá đáng với mình, cô vậy mà không hề phản kháng kịch liệt, trong nháy mắt đã chấp nhận anh rồi.
Theo đạo lý, đây thật sự là điều không nên…
Tư Hải Minh không nên ngủ trong phòng của cô, càng không nên hôn cô đến mức không dừng lại được.
Để Anh Thy nhắm hai mắt lại không muốn nghĩ nhiều nữa, vẫn nên ngủ thì tốt hơn.
Tư Hải Minh nghe được tiếng hít thở đều đều vang lên, khẽ nâng đầu lên đã nhìn thấy Để Anh Thy đang nhắm chặt hai mắt ngủ say sưa.
Loại cảm giác này giống như là Đế Anh Thy đã chấp nhận mọi thứ, cũng không hề bài xích trốn tránh.
Tư Hải Minh vốn đang thất vọng lập tức rung động, lại đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô, cho dù cơ thể anh đang khó chịu đến mức sắp nổ tung anh cũng vui lòng.
Cổ Mạnh quả thật đã bỏ trốn ra biên giới, bên cạnh còn thuê thêm mấy vệ sĩ nữa.
Nhưng mà nếu như muốn thật sự an toàn thì còn phải đi qua một ngọn núi sâu nữa, độ khủng bố của nó thì không thể tưởng tượng được. Giống như chỉ cần đi vào thôi thì rất khó có thể sống sót đi ra ngoài.
Nhưng vì muốn trốn tránh sự truy bắt của cảnh sát nên Cố Mạnh chỉ có thể bí quá hóa liều mà thôi.
Chương 1458
Khi trời vừa tối, bọn họ đã mai phục ở lối vào chờ đợi người tuần tra đi qua đó. Khi đèn pin quét về phía bên này, bọn họ ngay cả thở cũng không dám thở mạnh một hơi.
Cũng may người đi tuần tra không phát hiện ra điều gì bất thường, nhanh chóng rời khỏi đó.
Nhóm người lập tức đứng dậy.
“Chắc chắn muốn đi từ chỗ này sao?” Một vệ sĩ ở trong nhóm người đó hỏi.
Số mệnh là ý trời định đoạt rồi, đi thôi!” Cố Mạnh trực tiếp bước vào trong ngọn núi sâu.
Mấy người kia tất nhiên cũng sẽ đi theo anh ta, rốt cuộc thì họ cũng đã nhận tiền. Chỉ cần có thể sống sót đi ra là được, chưa chắc sẽ chết mà.
Bọn họ làm bất cứ chuyện gì không phải cũng cùng sống chết với nhau hay sao?
Núi sâu vào buổi tối còn nguy hiểm hơn ban ngày rất nhiều, càng đi sâu vào bên trong lại càng nguy hiểm hơn nữa. Không có một ai cất tiếng nói, chỉ có âm thanh cơ thể cọ qua lá cây vang lên.
Không còn cách nào khác, chỉ có thể đợi trời tối mới đi thôi, xác suất bị phát hiện cũng giảm đi.
Cố Mạnh có thể chạy trốn khỏi thành phố chắc chắn sẽ không cho bất cứ ai cơ hội bắt mình lại cả.
Chỉ cần anh ta có thể tới khu Đông Nam Á, cho dù có là nhà họ Để cũng không có biện pháp gì bắt giữ anh ta nữa.
Chỉ là vẫn chưa giết được Tư Hải Minh khiến anh ta có chút tiếc nuối.
Lông mi thật dài của Để Anh Thy khẽ run lên, đôi mắt lắng lặng mở ra, lấy lại được ý thức, cũng cảm nhận được mình đang nằm trong lồng ngực vững chắc.
Cô không nhúc nhích mà ngẫm nghĩ, cô bây giờ quả thật là càng ngày càng bình tĩnh.
Ngay cả tâm lý phản kháng lại cũng không có.
Thậm chí ngay cả suy nghĩ muốn lấy điện thoại xem giờ cũng không có, trở nên lười biếng rồi.
Dựa theo trình độ tự nhiên tỉnh dậy này của cô, chắc chắn đã muộn thời gian đưa bọn trẻ tới trường rồi.
Chuông báo thức nhất định đã bị tắt đi.
Để Anh Thy đang muốn rời khỏi cánh tay đang khóa chặt mình như xích sắt kia.
Nhưng mà cô chỉ vừa động đậy thì cơ thể của Tư Hải Minh đã tiến lại gần, đồng thời dùng tay ôm chặt hơn: “Dậy rồi à…”
Giọng nói hơi khàn khàn khiến Để Anh Thy tin rằng người này chỉ vừa tỉnh dậy thôi.
Cô còn tưởng rằng anh đã dậy từ lâu rồi chứ.
Thật ra có một điều Để Anh Thy không biết, cả đêm qua Tư Hải Minh không thể nào ngủ ngon được, thẳng cho đến rạng sáng mới chìm vào giấc ngủ.
Không còn cách nào khác, sự khó chịu toàn thân khiến anh nhìn rất vất vả.
Cho dù có rơi vào hoàn cảnh như vậy nhưng cánh tay ôm lấy Để Anh Thy cũng không di chuyển lấy một chút.
Tư Hải Minh đang gọi điện thoại.
Khi Để Anh Thy thu tầm mắt lại mới phát hiện anh đang mặc quần áo ngủ, rất rõ ràng, người này đã tắm xong, sau đó coi chỗ này như phòng của mình.
Tư Hải Minh nói chuyện điện thoại xong rồi bước vào phòng ngủ: “Cổ Mạnh rời khỏi thành phố rồi”
Để Anh Thy cũng không bất ngờ lắm, rốt cuộc thì Cố Mạnh giảo hoạt như vậy cơ mà, chắc chắn anh ta tự có cách trốn thoát.
“Nếu như tới khu vực Đông Nam Á rồi chắc chắn còn khó bắt hơn nữa nhỉ” Để Anh Thy cúi đầu cầm điện thoại của mình lên kiểm tra xem có tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào không.
“Anh ta rời khỏi đây rồi không thể quay lại được nữa. Bây giờ bên này rất an toàn” Tư Hải Minh nói.
Để Anh Thy ngẫm nghĩ: “Nói cách khác anh không cần theo dõi tôi liên tục hai mươi tư giờ nữa có đúng không?”
Bên ngoài Để Anh Thy không có phản ứng gì quá mãnh liệt, nhưng trong lòng lại hơi bất ngờ, cô còn tưởng rằng người này sẽ lại tìm ra lý do khác để theo sát cô nữa chứ. Sao lại tốt bụng bất ngờ vậy.
“Nhưng mà anh nói với Tư Thái Lâm là mẹ cậu bé không phải do anh giết, sau này lỡ như cậu bé tới tìm anh thì sao?” Để Anh Thy hỏi.
“Người không phải do anh giết, có tìm anh cũng vô dụng”
Để Anh Thy thất thần nhìn anh.
Đôi mắt đen thâm thúy sâu không thấy đáy của Tư Hải Minh lóe lên một tia sáng sắc bén: “Em sẽ không cho rằng anh là người đã giết Liêu Ninh đấy chứ?”
“Chẳng lẽ không phải sao?” Tư duy của Để Anh Thy lúc nào cũng bắt đầu trở nên hỗn loạn: “Nhưng mà trước đó tôi đã hỏi anh, anh im lặng mà…”
Đó chẳng phải là đang gián tiếp thừa nhận anh giết bà ta sao?
Thân thể của Tư Hải Minh sát lại gần, đôi mắt đen sâu thẳm như nhìn thấy tất cả nhìn xuống cô: “Anh im lặng cũng không được ha?”
Để Anh Thy bị lời nói của anh làm loạn lên: “Tư Hải Minh, tôi đang hỏi anh thật đấy, người đó thật sự không phải do anh giết sao?”
“Không phải” Tư Hải Minh trả lời dứt khoát.
“Vậy thì là ai giết đây? Loại người nham hiểm như Liêu Ninh không thể nào tự sát được đúng không?” Để Anh Thy không tin người tham lam như Liêu Ninh lại không biết tự yêu quý mạng sống của mình như vậy.
“Nếu em cũng không biết thì cứ coi như Cố Mạnh là hung thủ đi” Tư Hải Minh nói.
Để Anh Thy đang ngẫm nghĩ xem lời nói nửa thật nửa giả này của anh là có ý gì thì eo đã bị ôm lấy, cả người dán vào vòm ngực rån chac.
“Quần áo ngủ anh đã giúp em mang vào phòng tắm rồi, tắm rửa sớm một chút rồi ngủ. Hửm?”
Để Anh Thy đẩy tay anh ra lùi về sau một bước, tắm rửa thì tắm rửa, anh động tay động chân làm cái gì chứ?
Cô xoay người rời khỏi phòng, khi tới phòng tắm, quả thật quần áo ngủ của cô đã ở trong đó. Để Anh Thy nhủ thầm, ai muốn anh cầm chứ, tôi không có tay tự cầm hay sao?
Chờ đến khi cô xối nước vào người mới sực nhớ ra một điều. Tư Hải Minh vẫn còn đang ở trong phòng của cô kìa! Khi cô ra khỏi phòng vì sao lại không đuổi anh ra ngoài chứ?
Không biết còn tưởng rằng cô đã đồng ý cho anh ngủ ở phòng mình rồi!
Tuyệt đối không thể được!
Chương 1454
Ngủ chung chăn gối với Tư Hải Minh, cho dù có mặc áo bông cô cũng không có cảm giác an toàn tí nào.
Nhưng mà còn có một vấn đề khủng bố hơn cả chuyện đó nữa.
Ngay khi cô tắm xong tắt vòi hoa sen rồi xoay người lại lập tức nhìn thấy áo ngủ đang treo bị rơi xuống.
Để Anh Thy lập tức hoảng hốt đơ người: “Chờ đã..” Cô đang muốn nhanh chân chạy tới giữ nó lại thì chiếc áo ngủ đã rơi thẳng xuống đất
Trên mặt đất lúc này đều là nước, áo ngủ bằng tơ lụa sẽ lập tức bị ướt sạch.
Khi Đế Anh Thy nhặt nó lên, nước vẫn chảy từng giọt dọc theo áo ngủ.
“Cái gì vậy hả!” Để Anh Thy cảm thấy như trời đất đều sụp đổ cả rồi.
Cô nhìn quanh những chỗ khác trong phòng tắm một lượt, chỉ có khăn lông và những chiếc khăn tắm cỡ lớn, có thể che bên trên không thể che bên dưới thôi! Che bên dưới thì chắc chắn sẽ lộ bên trên!
Bởi vì cô tắm xong không có thói quen choàng khăn tắm vào cho nên không quá chú ý đến nó.
Bây giờ đã cuống đến mức muốn điên lên rồi.
Cứ như vậy sao cô đi ra ngoài được chứ? Bọn trẻ đều ngủ rồi thì không sao hết, chủ yếu chính là Tư Hải Minh đang ở trong phòng cô kìa! Cho nên càng không thể nhờ Tư Hải Minh lấy áo ngủ giúp cô được!
Cô không phải đang “dụ sói vào phòng tắm hay sao”?
Để Anh Thy nhìn chiếc áo ngủ tơ lụa trên tay, ngẫm nghĩ một lát, vắt sạch nước đi, sau đó lại dùng máy sấy sấy một lát có lẽ cũng ổn hơn.
Nhưng khi cô mở ngăn tủ ra phát hiện chỗ đặt máy sấy vốn không có máy sấy ở đó.
Vì sao vậy trời?
Để Anh Thy dưới sự tuyệt vọng vô bờ cắn răng mặc áo ngủ vào.
Sau khi mặc xong chợt phát hiện, đây so với không mặc có khác gì nhau đầu.
Tiếng gõ cửa vang lên, cô sợ tới mức đưa hai tay lên che người mình lại, đề phòng trừng mắt nhìn cánh cửa.
“Vẫn chưa tắm xong à?” Giọng nói trầm thấp của Tư Hải Minh truyền vào bên trong.
“Tắm xong rồi”
“Sao còn chưa ra ngoài nữa?”
Để Anh Thy ngẫm nghĩ một lát, nếu không thì cứ nhờ Tư Hải Minh giúp đỡ một chút?
Trước mắt cũng chỉ có mỗi cách này thôi!
Chương 1455
Để Anh Thy khẽ di chuyển tới gần cửa, vô cùng ngại ngùng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô phải nhờ vả Tư Hải Minh như này: “Chuyện đó… Anh có thể lấy áo ngủ giúp tôi được không?”
“Không phải đã chuẩn bị cho em rồi hay sao?”
“Rơi… rơi xuống nước rồi” Để Anh Thy lại đỏ mặt vì xấu hổ.
Nếu không phải không có cách nào bước ra khỏi cánh cửa này, cô đương nhiên sẽ không tìm Tư Hải Minh nhờ anh giúp đỡ rồi!
“Em tin tưởng anh như vậy cơ à?” Tư Hải Minh chẳng những không đi lấy mà còn hỏi ngược lại.
Câu hỏi này khiến mặt Để Anh Thy càng đỏ hơn: “Đúng vậy, tôi vô cùng tin tưởng anh đó, lấy giúp tôi đi mà”
“Anh còn không tin chính anh nữa là”
Để Anh Thy nghiến răng nghiến lợi, cố gắng hết sức dùng thái độ hòa hoãn nhất có thể: “Tôi sẽ mở cửa ra tạo một khe hở nhỏ, anh giúp tôi đưa áo ngủ vào trong nhé!
Sau khi nói xong cô nghe được âm thanh Tư Hải Minh rời đi.
Điều này khiến cô thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cô chỉ sợ Tư Hải Minh tiếp tục quấn lấy mình.
Đến lúc đó nói không chừng Tư Hải Minh có nói gì cô cũng nghe theo thật đấy!
Nguy hiểm quá…
“Mở cửa” Bên ngoài có tiếng Tư Hải Minh.
Để Anh Thy hít một hơi thật sâu, sau khi bình ổn lại sự khẩn trương trong lòng mình thì mở khóa cửa phòng tắm ra, lại kéo cửa tạo một khe hở nhỏ.
“Mở lớn hơn chút nữa” Tư Hải Minh đưa ra yêu cầu.
Để Anh Thy lại mở ra một khe hở vừa đủ để hai tay có thể đưa vào: “Được chưa nào?”
“Đưa tay đây
“Vì sao không phải anh đưa vào trong đây chứ?” Đế Anh Thy không đồng ý.
Cô vẫn cứ cảm giác bàn tay mình đưa ra ngoài rồi thì không thể rút về được. Tư Hải Minh cũng không so đo với cô nữa, đưa tay vào bên trong.
Để Anh Thy duỗi tay lấy áo ngủ, tay vừa mới cầm vào thì bàn tay to kia đã trực tiếp tập kích cổ tay của cô, nắm chặt không buông.
“Anh… Anh làm gì vậy?” Để Anh Thy dùng một tay che người mình lại, một tay dùng sức kéo về phía sau.
Cho anh hôn một cái đi, ở khe cửa” Tư Hải Minh khẽ giọng nói.
“Cái gì cơ?” Để Anh Thy kinh ngạc.
“Đưa áo ngủ cho em rồi, không lẽ không được thưởng gì sao?”
Để Anh Thy lại lập tức cạn lời. Vì muốn chiếm ưu thế đúng là thủ đoạn nào cũng dùng được!
Nghĩ đến điều gì đó, cô lại hỏi: “Tư Hải Minh, anh cố ý treo áo ngủ ở chỗ đó đúng không?”
“Nói cái gì vậy?”
“Nếu không vì sao nó lại rơi xuống chứ?”
“Em cảm thấy tôi sẽ giở trò đó sao?”
“Vậy sao lại không thấy máy sấy đâu nữa?”
“Không rõ lắm. Có lẽ là do người giúp việc dọn dẹp không đủ cẩn thận”
“..” Để Anh Thy cắn môi, gương mặt đang đỏ lên làm cách nào cũng không đỡ hơn.
Làm sao bây giờ? Nếu như cô không đồng ý với Tư Hải Minh, anh có thể nào sẽ trực tiếp bước vào không?
Chương 1456
Khi cô đang mặc quần áo gọn gàng đã không thể phản kháng được chứ đừng nói gì tới lúc đang rơi vào tình cảnh khốn khổ này!
“Hoặc là ra ngoài rồi hôn nhé?” Tư Hải Minh cho cô lựa chọn.
Để Anh Thy có thể không đồng ý sao? Bây giờ cô đang trần như nhộng, còn nhiều nguy hiểm hơn!
“Vậy anh buông tay ra đã” Để Anh Thy thẹn quá hóa giận.
Để Anh Thy giống như đang hoàn thành nhiệm vụ của mình: “Hôn nhanh lên, hôn xong rồi quay lại phòng của anh đi.”
“Lại đây. Ánh mắt của Tư Hải Minh đen nhánh sâu thẳm nhưng báo đen nhìn chằm chằm vào gương mặt phiếm hồng của cô.
“Không được, anh lại đây đi” Để Anh Thy đương nhiên sẽ không phạm phải sai lầm lần thứ hai.
Một khi cô qua đó, người này chắc chắn sẽ ôm cô thẳng lên giường! Cũng chẳng phải ngày đầu tiên cô quen biết anh.
Nhưng mà, sau khi cô từ chối đã thấy Tư Hải Minh bước xuống khỏi giường, không nên một tiếng đi về bên này.
Cơ thể của Đế Anh Thy theo bản năng bắt đầu căng thẳng hơn, hai mắt cũng nhắm chặt lại.
Nhưng giây tiếp theo cơ thể bỗng nhẹ bẫng, người bị ôm lên rồi ném lên giường.
“Này, anh.”
“Em cho rằng đứng ở đó là xong sao, hửm?” Cơ thể của Tư Ahir Minh nhanh chóng sát lại gần, tầm mắt khóa chặt lấy người nằm dưới thân, thật sự không gấp gáp đến mức lập tức hôn cô mà khẽ dùng mu bàn tay lướt nhẹ trên gương mặt đang nóng lên của cô, động tác nhẹ nhàng chậm chạp khiến bầu không khí càng thêm ái muội.
“Anh vẫn còn chưa hôn nữa hả?” Để Anh Thy bị anh vừa nhìn vừa sờ đến mức không thể tự nhiên nổi, giống như trái tim đang nhảy loạn lên dùng cách nào cũng không thể bình tĩnh được.
“Sao mặt lại đỏ như vậy?” Giọng nói của Tư Hải Minh khàn khàn.
“Thì anh đừng hôn nữa.” Để Anh Thy đẩy anh ra.
Mặt của Tư Hải Minh hơi cúi xuống khiến cô lập tức nín thở.
Nhưng mà Tư Hải Minh cũng không chạm vào đôi môi nhỏ của cô mà chỉ dùng sống mũi cao thẳng khe cọ nhẹ vào chiếc mũi nhỏ nhắn của cô. Hơi thở của hai người quấn quít vào nhau chạm vào da thịt, mẫn cảm khiến thể xác và tinh thần của Để Anh Thy đồng thời run lên.
Ngay cả môi mình cô cũng không dám mở ra nữa.
Chương 1457
Nhắm mắt lại, vừa rồi cô đã đồng ý với Tư Hải Minh thì chỉ có thể yên lặng nghe theo anh thôi.
Trong nháy mắt khi đôi môi mỏng kia áp xuống dưới cắn nuốt chiếc miệng nhỏ của cô, hai tay đang đặt bên cạnh người của Để Anh Thy lập tức lo lắng bắt lấy ga trải giường.
Cơ thể đã tiếp nhận, trong tâm lý dường như vẫn tồn tại một loại hoảng sợ như muốn kháng cự lại. Có lẽ cô đang sợ hãi mình bị kéo vào chiếc hố sâu không thấy đáy, sau cùng lại từ bỏ không tìm lối ra nữa.
Nụ hôn rất nóng bỏng, tóc của Để Anh Thy cũng nhanh chóng ướt sũng mồ hôi.
Cô biết, Tư Hải Minh không thể nào kết thúc nhanh như vậy được, trong đầu cô đang nghĩ có thể cho anh hồn lâu một chút cũng được, nhưng không thể quá đáng quá được.
Ngay khi bốn cánh môi hôn như thế nào cũng không thể tách ra được, Đế Anh Thy còn sót lại một chút sức lực đẩy anh ra, bởi vì miệng bị anh chiếm lấy căn bản không thể nói ra một chữ “không” được.
Tay cô lập tức chạm vào chỗ sau lưng của Tư Hải Minh, cách một lớp áo ngủ mà cô vẫn nhận ra được dấu vết bị bỏng gập ghềnh khiến tay cô lập tức rút lại.
“Ưm… Thành lũy đã dựng lên cao như núi trong tâm trí Để Anh Thy dường như đều sụp đổ cả rồi, khiến cô dưới nụ hôn nóng bỏng của Tư Hải Minh kêu lên một loại âm thanh không nên kêu.
Vì thế Tư Hải Minh càng điên cuồng hơn nữa.
“Ưm..” Cơ thể của Để Anh Thy đột nhiên run lên, trong ánh mắt mờ mịt run rẩy ngập nước.
Còn chưa tới ba phút, Để Anh Thy đưa một tay lên che hai mắt mình lại, hơi thở gấp gáp hổn hển, ngực phập phồng lên xuống rất lợi hại. Giây phút này có giống như trừ há miệng thật lớn để hít thở thì trong đầu đã không còn chỗ trống nào khác để suy nghĩ thêm nữa rồi.
Tư Hải Minh cúi thấp người xuống ôm chặt cô vào trong lồng ngực mình: “Được rồi, kết thúc”
Anh thật sự chỉ ôm chặt cô, cái gì cũng không làm.
Sau một lúc lâu Đế Anh Thy mới trở lại bình thường, lúc này mới buông cánh tay đang che hai mắt mình xuống, hai mắt run rẩy nhìn vào tấm rèm cửa sổ ở phía xa.
“Tức giận rồi sao? Anh còn tưởng em giãy giụa nghĩa là muốn hôn sâu thêm chứ” Giọng nói của Tư Hải Minh nghèn nghẹn giống như sắp nổ tung yết hầu.
“..” Để Anh Thy đã không muốn nói thêm gì nữa.
Hoặc là đến cả cô cũng không rõ vì sao mọi chuyện lại biến thành như bây giờ, cô thậm chí ngay cả chút tức giận cũng không có.
Đây là không thể phản kháng nhỉ.
Cũng không biết vì sao khi Tư Hải Minh làm chuyện quá đáng với mình, cô vậy mà không hề phản kháng kịch liệt, trong nháy mắt đã chấp nhận anh rồi.
Theo đạo lý, đây thật sự là điều không nên…
Tư Hải Minh không nên ngủ trong phòng của cô, càng không nên hôn cô đến mức không dừng lại được.
Để Anh Thy nhắm hai mắt lại không muốn nghĩ nhiều nữa, vẫn nên ngủ thì tốt hơn.
Tư Hải Minh nghe được tiếng hít thở đều đều vang lên, khẽ nâng đầu lên đã nhìn thấy Để Anh Thy đang nhắm chặt hai mắt ngủ say sưa.
Loại cảm giác này giống như là Đế Anh Thy đã chấp nhận mọi thứ, cũng không hề bài xích trốn tránh.
Tư Hải Minh vốn đang thất vọng lập tức rung động, lại đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô, cho dù cơ thể anh đang khó chịu đến mức sắp nổ tung anh cũng vui lòng.
Cổ Mạnh quả thật đã bỏ trốn ra biên giới, bên cạnh còn thuê thêm mấy vệ sĩ nữa.
Nhưng mà nếu như muốn thật sự an toàn thì còn phải đi qua một ngọn núi sâu nữa, độ khủng bố của nó thì không thể tưởng tượng được. Giống như chỉ cần đi vào thôi thì rất khó có thể sống sót đi ra ngoài.
Nhưng vì muốn trốn tránh sự truy bắt của cảnh sát nên Cố Mạnh chỉ có thể bí quá hóa liều mà thôi.
Chương 1458
Khi trời vừa tối, bọn họ đã mai phục ở lối vào chờ đợi người tuần tra đi qua đó. Khi đèn pin quét về phía bên này, bọn họ ngay cả thở cũng không dám thở mạnh một hơi.
Cũng may người đi tuần tra không phát hiện ra điều gì bất thường, nhanh chóng rời khỏi đó.
Nhóm người lập tức đứng dậy.
“Chắc chắn muốn đi từ chỗ này sao?” Một vệ sĩ ở trong nhóm người đó hỏi.
Số mệnh là ý trời định đoạt rồi, đi thôi!” Cố Mạnh trực tiếp bước vào trong ngọn núi sâu.
Mấy người kia tất nhiên cũng sẽ đi theo anh ta, rốt cuộc thì họ cũng đã nhận tiền. Chỉ cần có thể sống sót đi ra là được, chưa chắc sẽ chết mà.
Bọn họ làm bất cứ chuyện gì không phải cũng cùng sống chết với nhau hay sao?
Núi sâu vào buổi tối còn nguy hiểm hơn ban ngày rất nhiều, càng đi sâu vào bên trong lại càng nguy hiểm hơn nữa. Không có một ai cất tiếng nói, chỉ có âm thanh cơ thể cọ qua lá cây vang lên.
Không còn cách nào khác, chỉ có thể đợi trời tối mới đi thôi, xác suất bị phát hiện cũng giảm đi.
Cố Mạnh có thể chạy trốn khỏi thành phố chắc chắn sẽ không cho bất cứ ai cơ hội bắt mình lại cả.
Chỉ cần anh ta có thể tới khu Đông Nam Á, cho dù có là nhà họ Để cũng không có biện pháp gì bắt giữ anh ta nữa.
Chỉ là vẫn chưa giết được Tư Hải Minh khiến anh ta có chút tiếc nuối.
Lông mi thật dài của Để Anh Thy khẽ run lên, đôi mắt lắng lặng mở ra, lấy lại được ý thức, cũng cảm nhận được mình đang nằm trong lồng ngực vững chắc.
Cô không nhúc nhích mà ngẫm nghĩ, cô bây giờ quả thật là càng ngày càng bình tĩnh.
Ngay cả tâm lý phản kháng lại cũng không có.
Thậm chí ngay cả suy nghĩ muốn lấy điện thoại xem giờ cũng không có, trở nên lười biếng rồi.
Dựa theo trình độ tự nhiên tỉnh dậy này của cô, chắc chắn đã muộn thời gian đưa bọn trẻ tới trường rồi.
Chuông báo thức nhất định đã bị tắt đi.
Để Anh Thy đang muốn rời khỏi cánh tay đang khóa chặt mình như xích sắt kia.
Nhưng mà cô chỉ vừa động đậy thì cơ thể của Tư Hải Minh đã tiến lại gần, đồng thời dùng tay ôm chặt hơn: “Dậy rồi à…”
Giọng nói hơi khàn khàn khiến Để Anh Thy tin rằng người này chỉ vừa tỉnh dậy thôi.
Cô còn tưởng rằng anh đã dậy từ lâu rồi chứ.
Thật ra có một điều Để Anh Thy không biết, cả đêm qua Tư Hải Minh không thể nào ngủ ngon được, thẳng cho đến rạng sáng mới chìm vào giấc ngủ.
Không còn cách nào khác, sự khó chịu toàn thân khiến anh nhìn rất vất vả.
Cho dù có rơi vào hoàn cảnh như vậy nhưng cánh tay ôm lấy Để Anh Thy cũng không di chuyển lấy một chút.