Sinh ra trên cõi đời với tất cả những gì bất hạnh nhất. Đã có lúc tôi căm ghét chính bản thân mình, tôi coi bản thân mình là thứ nghiệp chướng trong nhân gian.
Tôi không biết mặt bố mình là ai, mẹ sau khi sinh tôi ra cũng không còn đùm bọc tôi nữa. Tuổi thơ mất mát và thiếu thốn mang cho tôi căn bệnh trầm cảm. Chẳng hiểu từ bao giờ con người lại chảy hai dòng máu cả của nam và của nữ.
Tôi chọn cho mình quần jean và áo thun thay cho những bộ váy lộng lẫy, tôi chọn giày thể thao thay vì mang những đôi cao gót kiều diễm. Đã chẳng ít lần nhìn mình trong gương mà tôi tự dày vò mái tóc dài xuôn mượn của mình. Tôi cắt tomboy và tự khoác cho mình bộ cánh của một đứa con trai. Linh hồn và thể xác không đồng nhất... TÔI...SỢ CUỘC SỐNG NÀY!!!