Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Một Đêm Bảy Năm - Chương 24
Nếu phụ nữ vì chăm lo gia đình, tìm việc làm thanh nhàn, mức lương không cao, một khi áp lực kinh tế ở nhà trở nên nặng nề, đàn ông lại sẽ chê bạn kiếm tiền quá ít. Ngay cả khi kinh tế dư dã, đàn ông cũng có thể chê cười: “Cô kiếm được mấy đồng tiền lẻ đó, tự nuôi sống chính mình còn không đủ.”
Sau đó, việc nhà, chăm sóc con cái danh chính ngôn thuận đẩy lên đầu bạn, ai biểu bạn kiếm tiền ít hơn? Thậm chí còn có, cả ngày ở nhà trút giận, mắng con đánh vợ, mỗi ngày nhai đi nhai lại: “Vợ nhà người khác có thể kiếm bao nhiêu tiền. Tôi sao lại kiếm một phế vật về đây?” vân vân.
Cũng có những đôi vợ chồng khi còn trẻ cùng nhau gian khổ phấn đấu, đến tuổi trung niên, sự nghiệp cũng thành công, đàn ông liền thấy bà thím già giữ nhà đó nhìn thế nào cũng đều chướng mắt, lại đi tìm những người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp. Đó chỉ là một chút giới hạn của con người, còn có thể dễ hợp dễ tan, phân chia gia nghiệp cho vợ trước. Không có tình người thì sao, còn bận rộn chuyển dịch tài sản, bỏ vợ bỏ con.
Thấy nhiều người đàn ông như vậy, nói thật, sự kỳ vọng trong lòng Lan Ninh đối với đàn ông đã rất thấp. Tuy xã hội này, có rất nhiều người đàn ông bình thường yêu trẻ con quan tâm đến vợ, tiền kiếm được toàn bộ đều chi tiêu cho gia đình cũng không ít, nhưng những tật xấu đó, quả thực là xấu đến vượt qua sức tưởng tượng của bạn, đã khiến không ít phụ nữ phải nhìn bằng con mắt khác.
Lan Ninh nghĩ như vậy, càng nghĩ càng khó chịu, ồn ào náo loạn đến bản thân một đêm không ngủ, khi trời gần sáng mới mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi. Mãi đến giữa trưa cô mới có đủ khí lực, sau khi rời giường gọi điện thoại cho Khương San San.
“Ra ngoài cùng nhau ăn cơm đi.”
“Không được rồi, tớ đã ăn rồi. Cậu đừng lo cho tớ, tớ sẽ không làm chuyện ngu ngốc đâu.” Khương San San nói. Ngữ khí của cô ấy so với ngày hôm qua nghe có tinh thần hơn nhiều, rõ ràng cô ấy đã thực sự nghĩ thông suốt, cũng hạ quyết tâm.
“Có chuyện gì nhất định phải nói cho tớ biết?” Lan Ninh nói.
“Biết rồi mà. Tớ là người như thế nào, cậu còn không rõ sao.” Khương San San cư nhiên còn cười cười.
Lan Ninh lúc này mới yên tâm. Một mình cô cũng lười đi ra ngoài ăn một bữa hoành tráng, trực tiếp ở nhà làm cho bản thân một bữa ăn đơn giản coi như qua bữa. Sau đó, cô lại cầm máy tính lên bắt đầu làm việc. Mấy ngày nay, tuy có thể nghỉ ngơi một chút, nhưng lại không đại biểu cho công việc đều đã làm xong, cũng chỉ là một đoạn báo cáo ngắn, còn có không ít chuyện cần phải hoàn thành.
Không ngờ, sáng chủ nhật, cô còn đang ngủ, điện thoại reo lên điên cuồng. Lan Ninh mơ mơ màng màng nhận điện thoại, giọng nói nôn nóng của La Tăng Bình từ đầu bên kia truyền đến: “Lan Ninh, cô mau đến bệnh viện xx, Khương San San nằm viện rồi.”
Cơn buồn ngủ của Lan Ninh biến mất ngay lập tức, trái tim cô chùng xuống mạnh mẽ, giọng cô run run, “Cô ấy xảy ra chuyện gì?”
“Cô mau đến đây, trong điện thoại chỗ nào nói được rõ ràng.” La Tăng Bình nôn nóng nói.
Lan Ninh rùng mình một cái, giọng nói càng thêm run rẩy, “Có nguy hiểm đến tính mạng hau không?”
La Tăng Bình lúc này mới cảm nhận được cô sợ hãi, vội vàng nói: “Cô nghĩ đi đâu vậy, cô ấy không phải tự sát, không có nguy hiểm đến tính mạng. Cô đừng lo lắng quá, chính mình trên đường đến đây cẩn thận một chút.”
Lan Ninh thở ra một hơi, nhanh chóng cúp máy, thay đồ, rửa mặt sơ sơ liền chạy ra khỏi cửa.
Bệnh viện xx cách nơi này kỳ thật rất xa, cô trực tiếp gọi xe, mất khoảng ba tiếng mới đến. Ở trên xe, cô quả thực sống một ngày bằng một năm, không dám tưởng tượng Khương San San hôm trước vẫn còn tốt, hôm nay sao lại nằm viện, hơn nữa còn cùng La Tăng Bình ở bên nhau? Đầu óc cô bây giờ rối bời, chỉ hy vọng nhanh tới bệnh viện. Cuối cùng cư nhiên vẫn là tài xế đánh gãy suy nghĩ miên man của cô, nói: “Đến bệnh viện rồi.”
Lan Ninh thanh toán tiền xe, tay chân luống cuống bắt đầu gọi điện thoại, “Phòng nào?”
“Khoa phụ sản?” La Tăng Bình đáp.
Cái này Lan Ninh càng thêm hồ đồ, Khương San San làm sao vậy? Cũng may cô rất nhanh đến hành lang khoa phụ sản nhìn thấy La Tăng Bình.
“Sao lại thế này?”
La Tăng Bình mặt đầy phẫn nộ, mở miệng liền mắng: “Thật con mẹ nó không phải người. Lão tử cũng coi như là mở mang kiến thức.”
Hóa ra, Khương San San sau khi nhận cuộc gọi kia, trong lòng trái lo phải nghĩ vẫn không thể quên được, tuy đã biết người đàn ông đó chắc chắn là đã có tiểu tam, cô ấy vẫn muốn chính mắt xác nhận. Cô ấy liền chủ động xuất kích đi tìm người. Cũng trùng hợp là, cô ấy cư nhiên phát hiện ra ngay và tìm đến, hơn nữa người đàn ông của cô ấy đang cùng với một người phụ nữ quyến rũ thân mật bên nhau.
Tính khí của Khương San San cũng không tốt lắm, miệng nói rất hay, nói vài câu đã bắt ép người đàn ông đó mặt đỏ tai hồng, nói không ra lời. Mà con tiểu tam kia ngược lai rất kiêu ngạo, mở miệng liền nói: “Tôi đã mang thai, anh ấy đã sớm không cần cô. Cô mau nhanh cút đi nhường chỗ lại cho tôi.”
Khương San San không thèm để ý người phụ nữ này, nhưng người phụ nữ bản thân lại muốn tìm đến không thoải mái, Khương San San lập tức trả lời lại một cách mỉa mai, trong lúc ầm ĩ, người phụ nữ đó ỷ mình mang thai, kiêu ngạo làm ầm ĩ lên một trận, người đàn ông đó còn che chở cho cô ta, cuối cùng cư nhiên hung hăng đẩy Khương San San một cái.
Khương San San bị đẩy lui về sau vài bước, một chân dẫm vào không khí, đột nhiên té lăn trên đất, biến cố trong nháy mắt này, chỗ nào nghĩ đến Khương San San vậy mà cũng mang thai, cú ngã này liền xuất huyết.
Cái hiện trường này vừa lúc bị La Tăng Bình thấy được, chờ đến anh ta phát hiện vai chính là Khương San San, Khương San San đã bị té ngã, dưới thân một vũng máu đỏ tươi. Anh ta lập tức gọi điện thoại báo nguy, trong lúc đợi xe cứu thương và xe cảnh sát, anh ta lại trực tiếp gọi điện thoại cho Lan Ninh.
Khương San San nhanh chóng được đưa đến bệnh viện, làm giải phẫu, người vẫn chưa có tỉnh.
La Tăng Bình đem hết mọi chuyện nói cho Lan Ninh nghe, Khương San San vẫn còn đang hôn mê.
Lan Ninh tức giận đến mặt đều xanh đi, trong lòng cũng cực kỳ hối hận, không có đi cùng Khương San San.
“Vậy hai tiện nhân kia đâu?” Lan Ninh hỏi.
“Đưa tới cục cảnh sát rồi.” La Tăng Bình nói. Anh ta đối với Khương San San vốn dĩ đã có ấn tượng tốt, lại chứng kiến toàn bộ hiện trường, quả thực hận không thể đi lên đá cho đôi tiện nhân kia mấy đá, huống hồ hiện trường lại không chỉ một mình anh ta thấy được, cảnh sát tự nhiên cũng mời hai người kia đi theo. Chỉ là cái mụ tiểu tam kia là thai phụ, phỏng chừng cũng không thể làm được gì cô ta.
“Giúp tôi tìm một luật sư giỏi.” Mặt Lan Ninh âm trầm nói. Cô muốn tố cáo người đàn ông đó, không để cho anh ta trả giá một chút, chẳng phải là quá tiện nghi cho anh ta rồi sao.
“Việc này, chỉ e là cô vẫn nên đi hỏi qua Khương San San một chút đi?” La Tăng Bình nói. Tìm một luật sư tính cái gì, chỉ cần động một chút quan hệ, đôi tiện nhân kia lần này e là sẽ chịu không nổi.
Đang nói, Khương San San tỉnh, Lan Ninh vội vàng hỏi: “Sao rồi? Còn đau không?”
Khương San San nước mắt nhanh chóng rơi xuống, cô ấy cũng không biết chính mình mang thai, chính là thật vất vả mới có thai, đã bị con tiện nhân kia đẩy làm sảy thai. Trái tim cô ấy giống như bị người khác cầm đao đâm vào, đau đến quằng quại.
Khương San San gào khóc lên, Lan Ninh ở bên cũng chảy nước mắt, nhìn dáng vẻ hai người hận không thể để nước mắt ngập Trường Thành, La Tăng Bình hoàn toàn không biết phải khuyên hai người như thế nào.
Vẫn là y tá lại đây nói: “Đừng khóc, bảo trọng sức khỏe quan trọng hơn.”
Còn chỉ vào Lan Ninh nói: “Cô cũng như vậy đấy, không biết an ủi người bệnh, còn chọc cho cô ấy khóc lớn, loại tình huống sinh non này đối với sức khỏe cô ấy thương tổn rất lớn. Cần phải để cho cô ấy nghỉ ngơi thật tốt, cô phải khai sáng cho cô ấy.”
Khương San San là được cảnh sát đưa đến cửa, nhóm nhân viên y tế đều đã biết tình huống của cô ấy là như thế nào. Mọi người đều rất thương cảm cho cô ấy, hơn nữa cũng mắng đôi tiện nhân kia.
“Chính là, con của tiện nhân đó, sảy thì sảy. Chẳng lẽ cô còn muốn để lại cho ngột ngạt sao?” Có vị đại tỷ tức giận nói. Lời này tuy không xuôi tai, nhưng lại khiến cho người ta không có cách nào phản bác.
“Tố cáo bọn họ, để bọn họ phải bồi thường tiền.” Có người đề nghị nói.
“Tìm ai bồi thường, bên tiểu tam kia cũng giống nhau đều là thai phụ? Tên đàn ông chó chết đó chỉ sợ là có bao nhiều tiền đều chuyển hết vào tay con tiểu tam kia rồi.”
“Mặc kệ như thế nào cũng không thể dễ dàng buông tha cho đôi cẩu nam nữ đó.”
Sau đó, việc nhà, chăm sóc con cái danh chính ngôn thuận đẩy lên đầu bạn, ai biểu bạn kiếm tiền ít hơn? Thậm chí còn có, cả ngày ở nhà trút giận, mắng con đánh vợ, mỗi ngày nhai đi nhai lại: “Vợ nhà người khác có thể kiếm bao nhiêu tiền. Tôi sao lại kiếm một phế vật về đây?” vân vân.
Cũng có những đôi vợ chồng khi còn trẻ cùng nhau gian khổ phấn đấu, đến tuổi trung niên, sự nghiệp cũng thành công, đàn ông liền thấy bà thím già giữ nhà đó nhìn thế nào cũng đều chướng mắt, lại đi tìm những người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp. Đó chỉ là một chút giới hạn của con người, còn có thể dễ hợp dễ tan, phân chia gia nghiệp cho vợ trước. Không có tình người thì sao, còn bận rộn chuyển dịch tài sản, bỏ vợ bỏ con.
Thấy nhiều người đàn ông như vậy, nói thật, sự kỳ vọng trong lòng Lan Ninh đối với đàn ông đã rất thấp. Tuy xã hội này, có rất nhiều người đàn ông bình thường yêu trẻ con quan tâm đến vợ, tiền kiếm được toàn bộ đều chi tiêu cho gia đình cũng không ít, nhưng những tật xấu đó, quả thực là xấu đến vượt qua sức tưởng tượng của bạn, đã khiến không ít phụ nữ phải nhìn bằng con mắt khác.
Lan Ninh nghĩ như vậy, càng nghĩ càng khó chịu, ồn ào náo loạn đến bản thân một đêm không ngủ, khi trời gần sáng mới mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi. Mãi đến giữa trưa cô mới có đủ khí lực, sau khi rời giường gọi điện thoại cho Khương San San.
“Ra ngoài cùng nhau ăn cơm đi.”
“Không được rồi, tớ đã ăn rồi. Cậu đừng lo cho tớ, tớ sẽ không làm chuyện ngu ngốc đâu.” Khương San San nói. Ngữ khí của cô ấy so với ngày hôm qua nghe có tinh thần hơn nhiều, rõ ràng cô ấy đã thực sự nghĩ thông suốt, cũng hạ quyết tâm.
“Có chuyện gì nhất định phải nói cho tớ biết?” Lan Ninh nói.
“Biết rồi mà. Tớ là người như thế nào, cậu còn không rõ sao.” Khương San San cư nhiên còn cười cười.
Lan Ninh lúc này mới yên tâm. Một mình cô cũng lười đi ra ngoài ăn một bữa hoành tráng, trực tiếp ở nhà làm cho bản thân một bữa ăn đơn giản coi như qua bữa. Sau đó, cô lại cầm máy tính lên bắt đầu làm việc. Mấy ngày nay, tuy có thể nghỉ ngơi một chút, nhưng lại không đại biểu cho công việc đều đã làm xong, cũng chỉ là một đoạn báo cáo ngắn, còn có không ít chuyện cần phải hoàn thành.
Không ngờ, sáng chủ nhật, cô còn đang ngủ, điện thoại reo lên điên cuồng. Lan Ninh mơ mơ màng màng nhận điện thoại, giọng nói nôn nóng của La Tăng Bình từ đầu bên kia truyền đến: “Lan Ninh, cô mau đến bệnh viện xx, Khương San San nằm viện rồi.”
Cơn buồn ngủ của Lan Ninh biến mất ngay lập tức, trái tim cô chùng xuống mạnh mẽ, giọng cô run run, “Cô ấy xảy ra chuyện gì?”
“Cô mau đến đây, trong điện thoại chỗ nào nói được rõ ràng.” La Tăng Bình nôn nóng nói.
Lan Ninh rùng mình một cái, giọng nói càng thêm run rẩy, “Có nguy hiểm đến tính mạng hau không?”
La Tăng Bình lúc này mới cảm nhận được cô sợ hãi, vội vàng nói: “Cô nghĩ đi đâu vậy, cô ấy không phải tự sát, không có nguy hiểm đến tính mạng. Cô đừng lo lắng quá, chính mình trên đường đến đây cẩn thận một chút.”
Lan Ninh thở ra một hơi, nhanh chóng cúp máy, thay đồ, rửa mặt sơ sơ liền chạy ra khỏi cửa.
Bệnh viện xx cách nơi này kỳ thật rất xa, cô trực tiếp gọi xe, mất khoảng ba tiếng mới đến. Ở trên xe, cô quả thực sống một ngày bằng một năm, không dám tưởng tượng Khương San San hôm trước vẫn còn tốt, hôm nay sao lại nằm viện, hơn nữa còn cùng La Tăng Bình ở bên nhau? Đầu óc cô bây giờ rối bời, chỉ hy vọng nhanh tới bệnh viện. Cuối cùng cư nhiên vẫn là tài xế đánh gãy suy nghĩ miên man của cô, nói: “Đến bệnh viện rồi.”
Lan Ninh thanh toán tiền xe, tay chân luống cuống bắt đầu gọi điện thoại, “Phòng nào?”
“Khoa phụ sản?” La Tăng Bình đáp.
Cái này Lan Ninh càng thêm hồ đồ, Khương San San làm sao vậy? Cũng may cô rất nhanh đến hành lang khoa phụ sản nhìn thấy La Tăng Bình.
“Sao lại thế này?”
La Tăng Bình mặt đầy phẫn nộ, mở miệng liền mắng: “Thật con mẹ nó không phải người. Lão tử cũng coi như là mở mang kiến thức.”
Hóa ra, Khương San San sau khi nhận cuộc gọi kia, trong lòng trái lo phải nghĩ vẫn không thể quên được, tuy đã biết người đàn ông đó chắc chắn là đã có tiểu tam, cô ấy vẫn muốn chính mắt xác nhận. Cô ấy liền chủ động xuất kích đi tìm người. Cũng trùng hợp là, cô ấy cư nhiên phát hiện ra ngay và tìm đến, hơn nữa người đàn ông của cô ấy đang cùng với một người phụ nữ quyến rũ thân mật bên nhau.
Tính khí của Khương San San cũng không tốt lắm, miệng nói rất hay, nói vài câu đã bắt ép người đàn ông đó mặt đỏ tai hồng, nói không ra lời. Mà con tiểu tam kia ngược lai rất kiêu ngạo, mở miệng liền nói: “Tôi đã mang thai, anh ấy đã sớm không cần cô. Cô mau nhanh cút đi nhường chỗ lại cho tôi.”
Khương San San không thèm để ý người phụ nữ này, nhưng người phụ nữ bản thân lại muốn tìm đến không thoải mái, Khương San San lập tức trả lời lại một cách mỉa mai, trong lúc ầm ĩ, người phụ nữ đó ỷ mình mang thai, kiêu ngạo làm ầm ĩ lên một trận, người đàn ông đó còn che chở cho cô ta, cuối cùng cư nhiên hung hăng đẩy Khương San San một cái.
Khương San San bị đẩy lui về sau vài bước, một chân dẫm vào không khí, đột nhiên té lăn trên đất, biến cố trong nháy mắt này, chỗ nào nghĩ đến Khương San San vậy mà cũng mang thai, cú ngã này liền xuất huyết.
Cái hiện trường này vừa lúc bị La Tăng Bình thấy được, chờ đến anh ta phát hiện vai chính là Khương San San, Khương San San đã bị té ngã, dưới thân một vũng máu đỏ tươi. Anh ta lập tức gọi điện thoại báo nguy, trong lúc đợi xe cứu thương và xe cảnh sát, anh ta lại trực tiếp gọi điện thoại cho Lan Ninh.
Khương San San nhanh chóng được đưa đến bệnh viện, làm giải phẫu, người vẫn chưa có tỉnh.
La Tăng Bình đem hết mọi chuyện nói cho Lan Ninh nghe, Khương San San vẫn còn đang hôn mê.
Lan Ninh tức giận đến mặt đều xanh đi, trong lòng cũng cực kỳ hối hận, không có đi cùng Khương San San.
“Vậy hai tiện nhân kia đâu?” Lan Ninh hỏi.
“Đưa tới cục cảnh sát rồi.” La Tăng Bình nói. Anh ta đối với Khương San San vốn dĩ đã có ấn tượng tốt, lại chứng kiến toàn bộ hiện trường, quả thực hận không thể đi lên đá cho đôi tiện nhân kia mấy đá, huống hồ hiện trường lại không chỉ một mình anh ta thấy được, cảnh sát tự nhiên cũng mời hai người kia đi theo. Chỉ là cái mụ tiểu tam kia là thai phụ, phỏng chừng cũng không thể làm được gì cô ta.
“Giúp tôi tìm một luật sư giỏi.” Mặt Lan Ninh âm trầm nói. Cô muốn tố cáo người đàn ông đó, không để cho anh ta trả giá một chút, chẳng phải là quá tiện nghi cho anh ta rồi sao.
“Việc này, chỉ e là cô vẫn nên đi hỏi qua Khương San San một chút đi?” La Tăng Bình nói. Tìm một luật sư tính cái gì, chỉ cần động một chút quan hệ, đôi tiện nhân kia lần này e là sẽ chịu không nổi.
Đang nói, Khương San San tỉnh, Lan Ninh vội vàng hỏi: “Sao rồi? Còn đau không?”
Khương San San nước mắt nhanh chóng rơi xuống, cô ấy cũng không biết chính mình mang thai, chính là thật vất vả mới có thai, đã bị con tiện nhân kia đẩy làm sảy thai. Trái tim cô ấy giống như bị người khác cầm đao đâm vào, đau đến quằng quại.
Khương San San gào khóc lên, Lan Ninh ở bên cũng chảy nước mắt, nhìn dáng vẻ hai người hận không thể để nước mắt ngập Trường Thành, La Tăng Bình hoàn toàn không biết phải khuyên hai người như thế nào.
Vẫn là y tá lại đây nói: “Đừng khóc, bảo trọng sức khỏe quan trọng hơn.”
Còn chỉ vào Lan Ninh nói: “Cô cũng như vậy đấy, không biết an ủi người bệnh, còn chọc cho cô ấy khóc lớn, loại tình huống sinh non này đối với sức khỏe cô ấy thương tổn rất lớn. Cần phải để cho cô ấy nghỉ ngơi thật tốt, cô phải khai sáng cho cô ấy.”
Khương San San là được cảnh sát đưa đến cửa, nhóm nhân viên y tế đều đã biết tình huống của cô ấy là như thế nào. Mọi người đều rất thương cảm cho cô ấy, hơn nữa cũng mắng đôi tiện nhân kia.
“Chính là, con của tiện nhân đó, sảy thì sảy. Chẳng lẽ cô còn muốn để lại cho ngột ngạt sao?” Có vị đại tỷ tức giận nói. Lời này tuy không xuôi tai, nhưng lại khiến cho người ta không có cách nào phản bác.
“Tố cáo bọn họ, để bọn họ phải bồi thường tiền.” Có người đề nghị nói.
“Tìm ai bồi thường, bên tiểu tam kia cũng giống nhau đều là thai phụ? Tên đàn ông chó chết đó chỉ sợ là có bao nhiều tiền đều chuyển hết vào tay con tiểu tam kia rồi.”
“Mặc kệ như thế nào cũng không thể dễ dàng buông tha cho đôi cẩu nam nữ đó.”