Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-230
Chú ý: Bạn đang đọc truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài được Tổng Hợp và Dịch từ các thành viên Yêu Truyện - Ad đã tổng hợp nhằm đưa tới cho các bạn đọc theo dõi bản dịch chất lượng nhất một cách nhất. BẢN DỊCH CHÍNH các bạn có thể vào link này:
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.
Chương 230: Tranh Giành Tình Nhân
Biên soạn: NGUYỄN DUY
Edit: TRỊNH VIẾT TIẾN
"Cô thấy Dương Hạ sao? Cô ấy đến Bắc kinh rồi?"
Thành thật mà nói, khi nghe thấy từ Dương Hạ, mặc dù đã không nghe tung tích mấy tháng nay, Trần Hạo vẫn không khỏi giật mình.
Đặc biệt là trái tim Trần Hạo vẫn còn một chút gì đó vương vấn với cô ta.
Dù sao cũng đã ở bên Nhau được hai năm, ở trường đại học Kim Lăng, phần lớn ký ức của Trần Hạo đến từ cô gái này, mặc dù trước đây Dương Hạ đã làm tan nát trái tim của Mình, Trần Hạo cũng hơi ghét cô ta!
Tuy nhiên, kể từ lần cuối cùng tôi tiết lộ thân phận của mình là cậu Trần, tôi đã rất thờ ơ với cô ấy.
Dương Hạ bị ảnh hưởng nặng nề và phải bỏ học.
Ngay từ những giây phút đầu, trên thực tế, sự căm ghét và thù hận của Trần Hạo dành cho cô đã biến mất.
Thậm chí có khi còn tự trách bản thân.
Khi còn bên nhau Dương Hạ không có phàn nàn gì, cô cũng không có chán ghét khi ở chung với mình.
Cùng nhau đi ăn và cùng nhau đi mua sắm.
Quả thật, Dương Hạ sau đó đã thay đổi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Dương Hạ cũng không khá hơn Triệu Nhất Phàm là bao.
Rốt cuộc, cô ấy có lúc nào chán ghét bản thân mình không.
Nhưng thời đại bây giờ, cô gái nào chẳng mê tiền.
Sự thờ ơ của mình lúc đó có thể nói là đã hủy hoại tương lai của chính cô ấy.
Cô ấy còn chưa học xong đại học .
Thật ra, lúc trước Trần Hạo còn đang suy nghĩ có nên cho người tìm Dương Hạ không, để cô có triển vọng thu nhập ổn định, anh ta cũng cảm thấy an tâm hơn.
Nhưng sau khi suy nghĩ xong, Trần Hạo đã xua tan ý định này, nếu anh ta làm điều này, cô ấy có thể ghét bản thân mình hơn nữa!
"Hừ, phản ứng của cậu là gì? Kích thích? Hối hận? Hay là tự trách?"
Hàn Tư Dư nhìn Trần Hạo quan tâm và hỏi.
"Không, cô ấy bây giờ thế nào? Cô ấy có khỏe không?"
Trần Hạo hỏi.
"Cậu không cần phải lo lắng cho cô ấy nữa. Cô ấy hiện tại đang rất tốt, tốt đến mức vượt quá sự mong đợi của cậu. Cô ấy còn nói với tôi rằng cô ấy sẽ trở lại Kim Lăng và tìm lại tất cả những thứ đã mất!"
"Lúc đó, khi nói về điều này đôi mắt của cô ấy rất đáng sợ! Tôi hỏi cô ấy mà cô ấy không nói gì. Nhân tiện, Trần Hạo, tại sao Dương Hạ lại bỏ học vào thời điểm đó?"
lúc đó, Hàn Tư Dư vẫn dành cho Trần Hạo một lời nói.
Nhưng Hàn Tư Dư không quan tâm đến việc liên quan đến Trần Hạo, nhưng bây giờ thì khác.
Cô ấy thực sự rất tò mò.
"Không có gì, không có gì!"
Trần Hạo cười gượng gạo nói.
Cô ấy sớm muộn gì cũng sẽ lấy lại được những thứ đã mất, nói trắng ra là cô ấy sữ tự mình giải quyết các vấn đề.
Trong khoảng thời gian này không biết Dương Hạ đã trải qua những gì?
Tôi thậm chí không nghĩ đến điều đó, nhưng điều chắc chắn là Dương Hạ hiện tại đang sống rất tốt, vậy là đủ rồi!
"Không nói thì thôi! Cùng lắm khi cô ấy trở lại ta sẽ biết!"
Hàn Tư Dư nói: "Đi thôi, đi ra ngoài đi! buổi chiều tớ sẽ phát sóng trực tiếp!"
"Oh!"
Trần Hạo gật đầu và chuẩn bị đi ra ngoài.
"Nhân tiện, Trần Hạo, tôi sẽ giúp bạn lần này. Tôi hy vọng cậu có thể đồng ý với tôi một yêu cầu!"
Hàn Tư Dư ngăn Trần Hạo lại.
"Cậu nói đi!"
"Tôi chỉ hy vọng trước khi tôi biết chính xác thật ra anh Bình Phàm là ai, cậu đừng quen hoặc kết hôm với cô gái khác được không? Tôi chỉ yêu cầu vậy thôi!"
Hàn Tư Dư cắn môi.
Cô ấy không biết tại sao mình lại nói điều này?
Cô ấy đoán Bình Phàm đó là Trần Hạo nên muốn tạo mối quan hệ mập mờ với Trần Hạo?
(Trên Tình Bạn Dưới Tình Yêu ế
)
Hàn Tư Dư không biết, tại sao trong lòng cô lại nghĩ đến điều này.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Trần Hạo là anh Bình Phàm, nếu như vậy điều cô lo sợ nhất lúc này là, nếu Trần Hạo kết hôn thì phải làm sao?
Hàn Tư Dư không muốn phải hối hận nên đã nói như vậy.
Trên thực tế, cô không chắc mình có yêu Trần Hạo hay không.
Khi nghe đến đây Trần Hạo nhìn Hàn Tư Dư với vẻ ngạc nhiên.
"Đừng hiểu lầm, tôi không thích cậu, tôi chỉ muốn một câu trả lời!"
Hàn Tư Dư nổi giận nói.
"Được rồi! Tôi hứa với cậu!"
Vừa rồi Trần Hạo nghe thấy tên của Dương Hạ, điều này khiến anh có chút buồn bực.
Rồi đã đồng ý mà không cần suy nghĩ về điều đó.
Tốt hơn là nói với Hàn Tư Dư rằng anh ta là Bình Phàm.
Cứ quyết định nói như vậy để fan hâm mộ có thể giúp mình tìm Tần Nhã.
Trần Hạo lo lắng đi xuống cầu thang.
Lăng Phỉ cùng tiểu Cường đi theo sau.
Lăng Phỉ tiếp tục nói chuyện với Tiểu Cường và nhìn Trần Hạo, rõ ràng là Tiểu Cường có điều gì đó muốn nói với Trần Hạo.
Nhưng Tiểu Cường không dám.
"Tiểu Cường, không sao đâu, cứ nói với Trần Hạo đi!"
Triệu Đồng Đồng nhịn không nổi nữa bèn nói.
Trần Hạo sau đó phản ứng lại nhìn anh ta và nói, "Có chuyện gì vậy?"
"Trần Hạo, tôi có một chuyện muốn cậu giúp đỡ, nhưng không biết cậu có thể đồng ý không?"
Lúc đầu Tiểu Cường coi thường Trần Hạo, nhưng khi Trần Hạo đi xe benz đến, Tiểu Cường đã rất bối rối.
"Ồ, cậu nói đi!"
"Em gái tôi làm việc trong một công ty cho thuê. Tháng này cô ấy cần cho thuê G500 theo doanh số, nhưng thiếu một chiếc. Nếu không hoàn thành chỉ tiêu này, cô ấy có thể bị sa thải. Vì vậy, tôi thấy anh có một chiếc G500 . Liệu Anh có thể cho chị gái tôi và công ty của cô ấy thuê trong ba ngày không? Chị gái tôi sẽ trả tiền thuê cho anh chỉ trong ba ngày! "
Tiểu Cường nói.
Trần Hạo hiểu điều này.
Một số công ty chuyên về việc này, chẳng hạn như sử dụng ô tô để quay phim.
Khi đó, hợp đồng thuê cần được ký kết.
Theo cách này, chủ xe không phải chịu trách nhiệm khi xảy ra tai nạn, mọi chi phí bỏ qua, chỉ cần thuê xe vài ngày là có thể kiếm được 10.000 đến 20.000 dễ dàng .
"Về vấn đề này, tốt, tôi sẽ cho chị gái của bạn thuê!"
Trần Hạo cười nhạt.
Hôm nay Tiểu Cường này có thể được coi là giúp đỡ mình một chút.
Hơn nữa, Trần Hạo rất ngưỡng mộ cậu ta khi thấy cậu ta quan tâm đến chị gái của mình, dù sao thì anh cũng có một chị gái.
Nếu chị gái gặp khó khăn, Trần Hạo cũng không có đố kị gì.
"Cảm ơn cậu Trần Hạo! Tôi sẽ gọi điện cho chị gái và yêu cầu cô ấy ký hợp đồng với anh!"
Tiểu Cường hào hứng nói.
Sau khi ký hợp đồng, Triệu Đồng Đồng và những người khác đã tin tưởng lên xe và về nhà.
Trần Hạo cũng huy động Lý Chấn Quốc và những người khác.
Bất kể như thế nào Tần Nhã phải được trở về an toàn.
Nếu không,phần đời còn lại của Trần Hạo sẽ cảm thấy day rứt không thể nào mà bình thản được.
Chẳng mấy chốc, trời đã tối.
Trần Hạo cũng loay hoay cả một ngày.
Mệt và đói.
Trần Hạo đến một nhà hàng vừa ngồi xuống thì nghe thấy có vài người tranh cãi ở bàn bên cạnh.
"Ý của anh là? Chỉ coi tôi là người thừa? Tôi như vậy anh không chịu nổi?"
Trần Hạo quay đầu lại và xem xét.
Đó là hai phụ nữ và một đàn ông.
Trong số đó, một nam một nữ đang ngồi dùng bữa với nhau, còn cô gái kia thì rõ ràng là đến muộn hơn, điều này hơi giống với kiểu bắt gian tại trận cô gái đang đứng và hét vào mặt hai người.
"Tôi đã bỏ ra bao nhiêu tâm tư dành cho anh, tôi so với cô ta có thua kém gì chứ, anh đã từng yêu tôi, tại sao có thể ở cùng với cô ta !!!"
Các cô gái vẫn đang hò hét.
Vốn dĩ loại chuyện này là chuyện thường ngày, nên Trần Hạo chỉ nhìn lướt qua.
Nhưng bây giờ, Trần Hạo nhìn chằm chằm vào anh ta vài lần.
Bởi vì cô gái này không phải ai khác, chính là Trần Lâm.
Không nói đến cũng biết đôi nam nữa kìa chính là Đinh Hạo và Lý Thi Hàm.
Nhân tiện, khi nghe Lý Văn Dương nói trong bữa tiệc rằng Lý Thi Hàm và Đinh Hạo đã thành đôi.
Trần Lâm hẳn là đang lo lắng, rốt cuộc cô cũng thích Đinh Hạo.
"Bốp!"
Trong khi Trần Lâm đang chửi mắng, cô bất ngờ ăn một phát vả vào miệng.
Lý Thi Hàm sắc mặt lạnh lùng đứng lên: "Trần Lâm, đủ rồi đấy, mày có bị đên không!"
Thông báo từ BQT: TruyenVIP tổng hợp từ rất nhiều nguồn mục đích đưa đến cho độc giả các bản dịch tốt nhất và nhanh nhất. Hiện tại mình không biết chính xác chủ sỡ hữu của các bản dịch được đăng. Nếu tác giả nào muốn đăng bản dịch truyện hoặc chương truyện + truyện lên TruyenVIP thì có thể email tới cho chúng mình ở:
[email protected] + Tụi mình sẽ đăng kèm những thông tin của dịch giả cùng với nhóm hoạt động (Zalo - Telegram) để bạn đọc có thể trực tiếp vào nhóm để cùng đọc - cùng chia sẽ ủng hộ....
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.
Chương 230: Tranh Giành Tình Nhân
Biên soạn: NGUYỄN DUY
Edit: TRỊNH VIẾT TIẾN
"Cô thấy Dương Hạ sao? Cô ấy đến Bắc kinh rồi?"
Thành thật mà nói, khi nghe thấy từ Dương Hạ, mặc dù đã không nghe tung tích mấy tháng nay, Trần Hạo vẫn không khỏi giật mình.
Đặc biệt là trái tim Trần Hạo vẫn còn một chút gì đó vương vấn với cô ta.
Dù sao cũng đã ở bên Nhau được hai năm, ở trường đại học Kim Lăng, phần lớn ký ức của Trần Hạo đến từ cô gái này, mặc dù trước đây Dương Hạ đã làm tan nát trái tim của Mình, Trần Hạo cũng hơi ghét cô ta!
Tuy nhiên, kể từ lần cuối cùng tôi tiết lộ thân phận của mình là cậu Trần, tôi đã rất thờ ơ với cô ấy.
Dương Hạ bị ảnh hưởng nặng nề và phải bỏ học.
Ngay từ những giây phút đầu, trên thực tế, sự căm ghét và thù hận của Trần Hạo dành cho cô đã biến mất.
Thậm chí có khi còn tự trách bản thân.
Khi còn bên nhau Dương Hạ không có phàn nàn gì, cô cũng không có chán ghét khi ở chung với mình.
Cùng nhau đi ăn và cùng nhau đi mua sắm.
Quả thật, Dương Hạ sau đó đã thay đổi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Dương Hạ cũng không khá hơn Triệu Nhất Phàm là bao.
Rốt cuộc, cô ấy có lúc nào chán ghét bản thân mình không.
Nhưng thời đại bây giờ, cô gái nào chẳng mê tiền.
Sự thờ ơ của mình lúc đó có thể nói là đã hủy hoại tương lai của chính cô ấy.
Cô ấy còn chưa học xong đại học .
Thật ra, lúc trước Trần Hạo còn đang suy nghĩ có nên cho người tìm Dương Hạ không, để cô có triển vọng thu nhập ổn định, anh ta cũng cảm thấy an tâm hơn.
Nhưng sau khi suy nghĩ xong, Trần Hạo đã xua tan ý định này, nếu anh ta làm điều này, cô ấy có thể ghét bản thân mình hơn nữa!
"Hừ, phản ứng của cậu là gì? Kích thích? Hối hận? Hay là tự trách?"
Hàn Tư Dư nhìn Trần Hạo quan tâm và hỏi.
"Không, cô ấy bây giờ thế nào? Cô ấy có khỏe không?"
Trần Hạo hỏi.
"Cậu không cần phải lo lắng cho cô ấy nữa. Cô ấy hiện tại đang rất tốt, tốt đến mức vượt quá sự mong đợi của cậu. Cô ấy còn nói với tôi rằng cô ấy sẽ trở lại Kim Lăng và tìm lại tất cả những thứ đã mất!"
"Lúc đó, khi nói về điều này đôi mắt của cô ấy rất đáng sợ! Tôi hỏi cô ấy mà cô ấy không nói gì. Nhân tiện, Trần Hạo, tại sao Dương Hạ lại bỏ học vào thời điểm đó?"
lúc đó, Hàn Tư Dư vẫn dành cho Trần Hạo một lời nói.
Nhưng Hàn Tư Dư không quan tâm đến việc liên quan đến Trần Hạo, nhưng bây giờ thì khác.
Cô ấy thực sự rất tò mò.
"Không có gì, không có gì!"
Trần Hạo cười gượng gạo nói.
Cô ấy sớm muộn gì cũng sẽ lấy lại được những thứ đã mất, nói trắng ra là cô ấy sữ tự mình giải quyết các vấn đề.
Trong khoảng thời gian này không biết Dương Hạ đã trải qua những gì?
Tôi thậm chí không nghĩ đến điều đó, nhưng điều chắc chắn là Dương Hạ hiện tại đang sống rất tốt, vậy là đủ rồi!
"Không nói thì thôi! Cùng lắm khi cô ấy trở lại ta sẽ biết!"
Hàn Tư Dư nói: "Đi thôi, đi ra ngoài đi! buổi chiều tớ sẽ phát sóng trực tiếp!"
"Oh!"
Trần Hạo gật đầu và chuẩn bị đi ra ngoài.
"Nhân tiện, Trần Hạo, tôi sẽ giúp bạn lần này. Tôi hy vọng cậu có thể đồng ý với tôi một yêu cầu!"
Hàn Tư Dư ngăn Trần Hạo lại.
"Cậu nói đi!"
"Tôi chỉ hy vọng trước khi tôi biết chính xác thật ra anh Bình Phàm là ai, cậu đừng quen hoặc kết hôm với cô gái khác được không? Tôi chỉ yêu cầu vậy thôi!"
Hàn Tư Dư cắn môi.
Cô ấy không biết tại sao mình lại nói điều này?
Cô ấy đoán Bình Phàm đó là Trần Hạo nên muốn tạo mối quan hệ mập mờ với Trần Hạo?
(Trên Tình Bạn Dưới Tình Yêu ế
Hàn Tư Dư không biết, tại sao trong lòng cô lại nghĩ đến điều này.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Trần Hạo là anh Bình Phàm, nếu như vậy điều cô lo sợ nhất lúc này là, nếu Trần Hạo kết hôn thì phải làm sao?
Hàn Tư Dư không muốn phải hối hận nên đã nói như vậy.
Trên thực tế, cô không chắc mình có yêu Trần Hạo hay không.
Khi nghe đến đây Trần Hạo nhìn Hàn Tư Dư với vẻ ngạc nhiên.
"Đừng hiểu lầm, tôi không thích cậu, tôi chỉ muốn một câu trả lời!"
Hàn Tư Dư nổi giận nói.
"Được rồi! Tôi hứa với cậu!"
Vừa rồi Trần Hạo nghe thấy tên của Dương Hạ, điều này khiến anh có chút buồn bực.
Rồi đã đồng ý mà không cần suy nghĩ về điều đó.
Tốt hơn là nói với Hàn Tư Dư rằng anh ta là Bình Phàm.
Cứ quyết định nói như vậy để fan hâm mộ có thể giúp mình tìm Tần Nhã.
Trần Hạo lo lắng đi xuống cầu thang.
Lăng Phỉ cùng tiểu Cường đi theo sau.
Lăng Phỉ tiếp tục nói chuyện với Tiểu Cường và nhìn Trần Hạo, rõ ràng là Tiểu Cường có điều gì đó muốn nói với Trần Hạo.
Nhưng Tiểu Cường không dám.
"Tiểu Cường, không sao đâu, cứ nói với Trần Hạo đi!"
Triệu Đồng Đồng nhịn không nổi nữa bèn nói.
Trần Hạo sau đó phản ứng lại nhìn anh ta và nói, "Có chuyện gì vậy?"
"Trần Hạo, tôi có một chuyện muốn cậu giúp đỡ, nhưng không biết cậu có thể đồng ý không?"
Lúc đầu Tiểu Cường coi thường Trần Hạo, nhưng khi Trần Hạo đi xe benz đến, Tiểu Cường đã rất bối rối.
"Ồ, cậu nói đi!"
"Em gái tôi làm việc trong một công ty cho thuê. Tháng này cô ấy cần cho thuê G500 theo doanh số, nhưng thiếu một chiếc. Nếu không hoàn thành chỉ tiêu này, cô ấy có thể bị sa thải. Vì vậy, tôi thấy anh có một chiếc G500 . Liệu Anh có thể cho chị gái tôi và công ty của cô ấy thuê trong ba ngày không? Chị gái tôi sẽ trả tiền thuê cho anh chỉ trong ba ngày! "
Tiểu Cường nói.
Trần Hạo hiểu điều này.
Một số công ty chuyên về việc này, chẳng hạn như sử dụng ô tô để quay phim.
Khi đó, hợp đồng thuê cần được ký kết.
Theo cách này, chủ xe không phải chịu trách nhiệm khi xảy ra tai nạn, mọi chi phí bỏ qua, chỉ cần thuê xe vài ngày là có thể kiếm được 10.000 đến 20.000 dễ dàng .
"Về vấn đề này, tốt, tôi sẽ cho chị gái của bạn thuê!"
Trần Hạo cười nhạt.
Hôm nay Tiểu Cường này có thể được coi là giúp đỡ mình một chút.
Hơn nữa, Trần Hạo rất ngưỡng mộ cậu ta khi thấy cậu ta quan tâm đến chị gái của mình, dù sao thì anh cũng có một chị gái.
Nếu chị gái gặp khó khăn, Trần Hạo cũng không có đố kị gì.
"Cảm ơn cậu Trần Hạo! Tôi sẽ gọi điện cho chị gái và yêu cầu cô ấy ký hợp đồng với anh!"
Tiểu Cường hào hứng nói.
Sau khi ký hợp đồng, Triệu Đồng Đồng và những người khác đã tin tưởng lên xe và về nhà.
Trần Hạo cũng huy động Lý Chấn Quốc và những người khác.
Bất kể như thế nào Tần Nhã phải được trở về an toàn.
Nếu không,phần đời còn lại của Trần Hạo sẽ cảm thấy day rứt không thể nào mà bình thản được.
Chẳng mấy chốc, trời đã tối.
Trần Hạo cũng loay hoay cả một ngày.
Mệt và đói.
Trần Hạo đến một nhà hàng vừa ngồi xuống thì nghe thấy có vài người tranh cãi ở bàn bên cạnh.
"Ý của anh là? Chỉ coi tôi là người thừa? Tôi như vậy anh không chịu nổi?"
Trần Hạo quay đầu lại và xem xét.
Đó là hai phụ nữ và một đàn ông.
Trong số đó, một nam một nữ đang ngồi dùng bữa với nhau, còn cô gái kia thì rõ ràng là đến muộn hơn, điều này hơi giống với kiểu bắt gian tại trận cô gái đang đứng và hét vào mặt hai người.
"Tôi đã bỏ ra bao nhiêu tâm tư dành cho anh, tôi so với cô ta có thua kém gì chứ, anh đã từng yêu tôi, tại sao có thể ở cùng với cô ta !!!"
Các cô gái vẫn đang hò hét.
Vốn dĩ loại chuyện này là chuyện thường ngày, nên Trần Hạo chỉ nhìn lướt qua.
Nhưng bây giờ, Trần Hạo nhìn chằm chằm vào anh ta vài lần.
Bởi vì cô gái này không phải ai khác, chính là Trần Lâm.
Không nói đến cũng biết đôi nam nữa kìa chính là Đinh Hạo và Lý Thi Hàm.
Nhân tiện, khi nghe Lý Văn Dương nói trong bữa tiệc rằng Lý Thi Hàm và Đinh Hạo đã thành đôi.
Trần Lâm hẳn là đang lo lắng, rốt cuộc cô cũng thích Đinh Hạo.
"Bốp!"
Trong khi Trần Lâm đang chửi mắng, cô bất ngờ ăn một phát vả vào miệng.
Lý Thi Hàm sắc mặt lạnh lùng đứng lên: "Trần Lâm, đủ rồi đấy, mày có bị đên không!"
Thông báo từ BQT: TruyenVIP tổng hợp từ rất nhiều nguồn mục đích đưa đến cho độc giả các bản dịch tốt nhất và nhanh nhất. Hiện tại mình không biết chính xác chủ sỡ hữu của các bản dịch được đăng. Nếu tác giả nào muốn đăng bản dịch truyện hoặc chương truyện + truyện lên TruyenVIP thì có thể email tới cho chúng mình ở:
[email protected] + Tụi mình sẽ đăng kèm những thông tin của dịch giả cùng với nhóm hoạt động (Zalo - Telegram) để bạn đọc có thể trực tiếp vào nhóm để cùng đọc - cùng chia sẽ ủng hộ....