Viet Writer
Và Mai Có Nắng
- Ảnh bìa
- Tác giả
- Lina
- Thể loại
- Ngôn tình
- Tình trạng
- Đang viết
- Lượt đọc
- 8,148
- Cập nhật
Tô Tuệ Anh nằm trên giường lớn của khách sạn năm sao, nhưng biểu hiện trên mặt không phải hưởng thụ, mà lại là do dự.
Đến cùng có nên gọi điện thoại… gọi một tên trai bao không nhỉ?
Cân nhắc khoảng mười phút đồng hồ, Tô Tuệ Anh vẫn không nhịn được, bấm gọi vào số điện thoại mà cô đã ghi nhớ trong lòng.
“Xin chào…”
Sau khi kết nối điện thoại, Tô Tuệ Anh lại không biết nói gì.
Người phụ nữ ở đầu dây bên kia điện thoại dịu dàng nói: “Xin chào, đây là câu lạc bộ ban đêm, rất hân hạnh được phục vụ quý khách, xin hỏi quý khách có yêu cầu gì?”
“Tôi… muốn một… muốn…”
Âm thanh Tô Tuệ Anh run rẩy, hai chữ trai bao đằng sau lại không thể nào nói ra thành lời.
“Quý khách muốn trai bao hay gái gọi?”
Người phụ nữ ở đầu bên kia điện thoại đã tập thành thói quen nên nhanh chóng tiếp lời.
“Trai… trai bao…” Bàn tay đang cầm điện thoại của Tô Tuệ Anh run rẩy mãnh liệt.
“Vâng, xin hỏi hiện giờ quý khách đang ở chỗ nào, chúng tôi cần địa chỉ cụ thể của quý khách.”
“Khách sạn Dương Lan… phòng số 518…”
Tô Tuệ Anh đọc địa chỉ một cách khó khăn.
“Vâng, người của chúng tôi khoảng mười phút nữa sẽ đến, cảm ơn quý khách đã quan tâm, chúc quý khách chơi vui vẻ, hẹn gặp lại!”
Đến khi đầu dây điện thoại bên kia truyền đến âm thanh cúp điện thoại, Tô Tuệ Anh vẫn ngây ngốc nắm điện thoại trong tay, giờ phút này đầu cô hoàn toàn trống rỗng.
Tô Tuệ Anh, rốt cuộc mày đang làm gì vậy? Vậy mà lại đi gọi một tên trai bao đến đây? Mày trở nên hoang đường như thế từ bao giờ hả?
Nhưng nghĩ tới sắc mặt của hai người Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Vân, cô hạ quyết tâm, cuối cùng không nhấc điện thoại lên nữa.
Hai người kia đã từng là người thân mà cô yêu thương nhất trong cuộc đời, một người là vị hôn phu có tình cảm năm năm với cô, một người là em gái ruột thịt được cô cưng chiều từ nhỏ.
Nhưng ngay ngày hôm qua, cô không cẩn thận nhìn thấy cảnh hai người bọn họ trần truồng điên cuồng dây dưa với nhau, người cứ luôn chìm trong trạng thái mơ hồ là cô mới biết, thì ra cô ngu ngốc như vậy, luôn bị hai người bọn họ nhẫn tâm phản bội sau lưng.
Đến cùng có nên gọi điện thoại… gọi một tên trai bao không nhỉ?
Cân nhắc khoảng mười phút đồng hồ, Tô Tuệ Anh vẫn không nhịn được, bấm gọi vào số điện thoại mà cô đã ghi nhớ trong lòng.
“Xin chào…”
Sau khi kết nối điện thoại, Tô Tuệ Anh lại không biết nói gì.
Người phụ nữ ở đầu dây bên kia điện thoại dịu dàng nói: “Xin chào, đây là câu lạc bộ ban đêm, rất hân hạnh được phục vụ quý khách, xin hỏi quý khách có yêu cầu gì?”
“Tôi… muốn một… muốn…”
Âm thanh Tô Tuệ Anh run rẩy, hai chữ trai bao đằng sau lại không thể nào nói ra thành lời.
“Quý khách muốn trai bao hay gái gọi?”
Người phụ nữ ở đầu bên kia điện thoại đã tập thành thói quen nên nhanh chóng tiếp lời.
“Trai… trai bao…” Bàn tay đang cầm điện thoại của Tô Tuệ Anh run rẩy mãnh liệt.
“Vâng, xin hỏi hiện giờ quý khách đang ở chỗ nào, chúng tôi cần địa chỉ cụ thể của quý khách.”
“Khách sạn Dương Lan… phòng số 518…”
Tô Tuệ Anh đọc địa chỉ một cách khó khăn.
“Vâng, người của chúng tôi khoảng mười phút nữa sẽ đến, cảm ơn quý khách đã quan tâm, chúc quý khách chơi vui vẻ, hẹn gặp lại!”
Đến khi đầu dây điện thoại bên kia truyền đến âm thanh cúp điện thoại, Tô Tuệ Anh vẫn ngây ngốc nắm điện thoại trong tay, giờ phút này đầu cô hoàn toàn trống rỗng.
Tô Tuệ Anh, rốt cuộc mày đang làm gì vậy? Vậy mà lại đi gọi một tên trai bao đến đây? Mày trở nên hoang đường như thế từ bao giờ hả?
Nhưng nghĩ tới sắc mặt của hai người Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Vân, cô hạ quyết tâm, cuối cùng không nhấc điện thoại lên nữa.
Hai người kia đã từng là người thân mà cô yêu thương nhất trong cuộc đời, một người là vị hôn phu có tình cảm năm năm với cô, một người là em gái ruột thịt được cô cưng chiều từ nhỏ.
Nhưng ngay ngày hôm qua, cô không cẩn thận nhìn thấy cảnh hai người bọn họ trần truồng điên cuồng dây dưa với nhau, người cứ luôn chìm trong trạng thái mơ hồ là cô mới biết, thì ra cô ngu ngốc như vậy, luôn bị hai người bọn họ nhẫn tâm phản bội sau lưng.
Last edited:
Bình luận facebook