Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36
Ads - Nào nào nào! Tập trung mọi người ơi!
- Có chuyện gì vậy tổ trưởng?- Mọi người xúm lại, đồng thanh hỏi.
- Ngày mai là ngày ra mắt bộ sưu tập rồi! Mọi người đã hoàn thành xong hết công việc của mình chưa?
- Xong rồi thưa tổ trưởng!
- Tốt lắm! Tổ chúng ta rất giỏi!
- Tổ trưởng quá khen!
Mọi người vỗ tay bôm bốp để tự thưởng cho công lao của mình.
- Mà Ngân với Vy đâu rồi nhỉ?
- 2 cô ấy đi tập làm người mẫu rồi!- Việt nói.
- À đúng rồi! Nếu ngày mai thành công, tôi muốn khao tổ chúng ta 1 chầu karaoke. Đồng ý không?
- Woa! Karaoke!- Mọi người sung sướng hét ầm ĩ.
***
- Tốt! Tốt lắm! Cô thạo rồi đấy!- Ông Kiên vỗ tay bôm bốp.
- Thật ạ?- Vy sáng mắt lên.
- Vậy là ngày mai cô có thể biểu diễn 1 cách tự tin được rồi!
- Cảm ơn chú! Nhờ có chú mà tôi có thể đi được thế này! Và chị Ngân nữa!
- Không có gì!- Ngân cười mỉm.
- Vậy là xong rồi! Tôi không cần phải thuê thêm người mẫu nữa!
- Hả???- Ngân và Vy há hốc mồm nhìn ông Kiên.
- Chả đúng à? 2 cô thành thạo thế này rồi, cần gì phải thuê thêm nữa?- Ông Kiên tỏ vẻ ngây thơ không biết gì.
- Tại sao chú không nói sớm là chú có thể thuê thêm được người mẫu? Sao lại bắt chúng tôi khổ cực như thế này hả?- Vy hét lên.
- Ơ kìa! Sao lại trách tôi? Dù sao thì tôi cũng giúp 2 cô rèn luyện thân thể còn gì?
- Rèn cái gì mà rèn? Chúng tôi khổ sở lắm chú có biết không?
- Bình tĩnh nào! Những người mẫu đó được “thuê” sang công ty nhỏ bên Hàn Quốc hết rồi! Người ta mới thuê hết cách đây 5 phút trước.
- Chú nói dối!
- Thật mà! Thôi chịu khó đi!- Ông Kiên vỗ vỗ vào vai Vy và Ngân.
Ngân không nói gì còn Vy thì vẫn phản đối không ngừng.
- Tôi không tin, chú gọi điện cho người ta để tôi gặp xem nào!
- Tôi đã bảo người ta thuê hết rồi mà!
- Chú gọi đi! Tôi không biết đâu!- Vy hét lên.
Ông Kiên đành ngậm ngùi cầm di động gọi cho bên người mẫu rồi đưa máy cho Vy.
- Alô?
- Tôi là Ngô Tiểu Vy thuộc tổ 5 ở bên thiết kế trang phục và thống kê số liệu ạ!
- À vâng! Tôi có thể giúp gì được cho cô?
- Cho tôi hỏi… bên đó còn người mẫu không ạ? Cô cũng biết ngày mai là ngày ra mắt “Thời trang mùa hè” rồi mà!
- Rất tiếc, tất cả người mẫu đã sang Hàn Quốc thực hiện cho dự án ở công ty nhỏ rồi ạ!
- Hả? Tại sao lại thế?
- Ông Hoàng Kiên đã bảo chúng tôi sắp xếp lịch trình đưa họ sang Hàn Quốc 1 cách sớm nhất để thực hiện dự án bên đó!
- Chú Hoàng Kiên?- Vy liếc mắt sang nhìn ông Kiên đang cười rất đắc ý.
- Bây giờ có lẽ đã cất cánh rồi! Tối mai là đã phải ra mắt rồi ạ!
- Hừ! Thôi tôi biết rồi! Cảm ơn cô!
Tít…
- Thế nào? Tôi nói đúng không?
- Chuyện này do chú sắp đặt?
- Ơ kìa! Sao lại là tôi?- Ông Kiên ngơ ngác.
- Chị bên kia nói chú đã sắp xếp lịch trình cho họ sang Hàn Quốc. Sao chú không nói cho tôi hả?
- Thôi! Qua rồi! Chịu khó đi! Tôi xin lỗi! Tại lúc đó tôi không biết!- Ông Kiên vỗ vai Vy.
Vy không nói gì, mặt xị xuống.
- Thôi mà! Tôi sai rồi! Mỗi ngày mai thôi mà! Cô giúp đỡ tôi chút đi!
- Chỉ ngày mai thôi đúng không?
- Ừ! Chỉ đúng ngày mai thôi! Thề đấy!
- Sau ngày mai, tôi không còn phận sự gì nữa nhé!
- Rồi ok!
- Chị Ngân! Mình đi thôi!
- Ừ!- Ngân theo sau Vy.
Khi 2 người vừa đi khuất, Ông Kiên cầm lấy điện thoại gọi cho ai đó.
- Được rồi à?
- Vâng!
- Tốt lắm! Cảm ơn chú!
- Không có gì! Nhiệm vụ của tôi mà! Thích cô bé đó à?
- Hình như thế!
- Tôi biết ngay mà! Lạ gì giới trẻ bây giờ nữa! Thôi, tôi phải hoàn thành nốt 1 số công việc đây!
- Chào chú!
Ở đầu dây bên kia, người đó đan 2 tay vào nhau, khẽ nhếch mép cười.
***
- Mọi việc đã tiến hành đến đâu rồi?
- Đã xong hết rồi thưa giám đốc!
- Ừ! Được rồi! Anh có thể đi!
- Vâng!
Kevin ngồi trên chiếc ghế xoay, mệt mỏi ngả lưng ra đằng sau. Công việc mấy ngày nay khá bận rộn khiến anh chưa được nghỉ lúc nào. Ngày mai là ngày quan trọng nên mọi thứ cứ đổ dồn hết lên anh. Tuy là giám đốc nhưng anh lại là người phải làm việc nhiều nhất.
***
- Có chuyện gì vậy tổ trưởng?- Mọi người xúm lại, đồng thanh hỏi.
- Ngày mai là ngày ra mắt bộ sưu tập rồi! Mọi người đã hoàn thành xong hết công việc của mình chưa?
- Xong rồi thưa tổ trưởng!
- Tốt lắm! Tổ chúng ta rất giỏi!
- Tổ trưởng quá khen!
Mọi người vỗ tay bôm bốp để tự thưởng cho công lao của mình.
- Mà Ngân với Vy đâu rồi nhỉ?
- 2 cô ấy đi tập làm người mẫu rồi!- Việt nói.
- À đúng rồi! Nếu ngày mai thành công, tôi muốn khao tổ chúng ta 1 chầu karaoke. Đồng ý không?
- Woa! Karaoke!- Mọi người sung sướng hét ầm ĩ.
***
- Tốt! Tốt lắm! Cô thạo rồi đấy!- Ông Kiên vỗ tay bôm bốp.
- Thật ạ?- Vy sáng mắt lên.
- Vậy là ngày mai cô có thể biểu diễn 1 cách tự tin được rồi!
- Cảm ơn chú! Nhờ có chú mà tôi có thể đi được thế này! Và chị Ngân nữa!
- Không có gì!- Ngân cười mỉm.
- Vậy là xong rồi! Tôi không cần phải thuê thêm người mẫu nữa!
- Hả???- Ngân và Vy há hốc mồm nhìn ông Kiên.
- Chả đúng à? 2 cô thành thạo thế này rồi, cần gì phải thuê thêm nữa?- Ông Kiên tỏ vẻ ngây thơ không biết gì.
- Tại sao chú không nói sớm là chú có thể thuê thêm được người mẫu? Sao lại bắt chúng tôi khổ cực như thế này hả?- Vy hét lên.
- Ơ kìa! Sao lại trách tôi? Dù sao thì tôi cũng giúp 2 cô rèn luyện thân thể còn gì?
- Rèn cái gì mà rèn? Chúng tôi khổ sở lắm chú có biết không?
- Bình tĩnh nào! Những người mẫu đó được “thuê” sang công ty nhỏ bên Hàn Quốc hết rồi! Người ta mới thuê hết cách đây 5 phút trước.
- Chú nói dối!
- Thật mà! Thôi chịu khó đi!- Ông Kiên vỗ vỗ vào vai Vy và Ngân.
Ngân không nói gì còn Vy thì vẫn phản đối không ngừng.
- Tôi không tin, chú gọi điện cho người ta để tôi gặp xem nào!
- Tôi đã bảo người ta thuê hết rồi mà!
- Chú gọi đi! Tôi không biết đâu!- Vy hét lên.
Ông Kiên đành ngậm ngùi cầm di động gọi cho bên người mẫu rồi đưa máy cho Vy.
- Alô?
- Tôi là Ngô Tiểu Vy thuộc tổ 5 ở bên thiết kế trang phục và thống kê số liệu ạ!
- À vâng! Tôi có thể giúp gì được cho cô?
- Cho tôi hỏi… bên đó còn người mẫu không ạ? Cô cũng biết ngày mai là ngày ra mắt “Thời trang mùa hè” rồi mà!
- Rất tiếc, tất cả người mẫu đã sang Hàn Quốc thực hiện cho dự án ở công ty nhỏ rồi ạ!
- Hả? Tại sao lại thế?
- Ông Hoàng Kiên đã bảo chúng tôi sắp xếp lịch trình đưa họ sang Hàn Quốc 1 cách sớm nhất để thực hiện dự án bên đó!
- Chú Hoàng Kiên?- Vy liếc mắt sang nhìn ông Kiên đang cười rất đắc ý.
- Bây giờ có lẽ đã cất cánh rồi! Tối mai là đã phải ra mắt rồi ạ!
- Hừ! Thôi tôi biết rồi! Cảm ơn cô!
Tít…
- Thế nào? Tôi nói đúng không?
- Chuyện này do chú sắp đặt?
- Ơ kìa! Sao lại là tôi?- Ông Kiên ngơ ngác.
- Chị bên kia nói chú đã sắp xếp lịch trình cho họ sang Hàn Quốc. Sao chú không nói cho tôi hả?
- Thôi! Qua rồi! Chịu khó đi! Tôi xin lỗi! Tại lúc đó tôi không biết!- Ông Kiên vỗ vai Vy.
Vy không nói gì, mặt xị xuống.
- Thôi mà! Tôi sai rồi! Mỗi ngày mai thôi mà! Cô giúp đỡ tôi chút đi!
- Chỉ ngày mai thôi đúng không?
- Ừ! Chỉ đúng ngày mai thôi! Thề đấy!
- Sau ngày mai, tôi không còn phận sự gì nữa nhé!
- Rồi ok!
- Chị Ngân! Mình đi thôi!
- Ừ!- Ngân theo sau Vy.
Khi 2 người vừa đi khuất, Ông Kiên cầm lấy điện thoại gọi cho ai đó.
- Được rồi à?
- Vâng!
- Tốt lắm! Cảm ơn chú!
- Không có gì! Nhiệm vụ của tôi mà! Thích cô bé đó à?
- Hình như thế!
- Tôi biết ngay mà! Lạ gì giới trẻ bây giờ nữa! Thôi, tôi phải hoàn thành nốt 1 số công việc đây!
- Chào chú!
Ở đầu dây bên kia, người đó đan 2 tay vào nhau, khẽ nhếch mép cười.
***
- Mọi việc đã tiến hành đến đâu rồi?
- Đã xong hết rồi thưa giám đốc!
- Ừ! Được rồi! Anh có thể đi!
- Vâng!
Kevin ngồi trên chiếc ghế xoay, mệt mỏi ngả lưng ra đằng sau. Công việc mấy ngày nay khá bận rộn khiến anh chưa được nghỉ lúc nào. Ngày mai là ngày quan trọng nên mọi thứ cứ đổ dồn hết lên anh. Tuy là giám đốc nhưng anh lại là người phải làm việc nhiều nhất.
***