Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 128: Cục cưng của anh trai quỷ súc (47)
Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Sau sinh nhật Lâm Đông Thụ, ai ai cũng biết Lâm Dật Thỉ có bạn gái.
Bên gái không có gia thế tốt, bị người bắt nạt, khóc lóc chạy ra khỏi bữa tiệc. Lâm Dật Thỉ cực kì thích cô bé lọ lem này, không quan tâm xung quanh mà chạy thẳng ra ngoài.
Đến nỗi đi ra ngoài làm cái gì, máy tính bảng của Đường Quả hiện lên hết.
Trời tối, Cố Thanh Thanh bị đả kích, khóc lóc chạy ra ngoài, nhanh chóng bị Lâm Dật Thỉ đuổi kịp.
Không quan trọng gã giải thích thế nào, ả cũng chỉ một bộ tôi không nghe tôi không nghe tôi không nghe.
Lâm Dật Thỉ không nhịn được, ngay lập tức kéo người vào trong xe, làm một trận thảo luận nhân sinh say mê suиɠ sướиɠ.
Cố Thanh Thanh một mặt thừa nhận, một mặt vẫn tôi không nghe tôi không nghe tôi không nghe, anh chiếm đoạt tôi, tôi cũng không tha thứ cho anh.
Lâm Dật Thỉ nghe xong lại đè Cố Thanh Thanh thảo luận nhân sinh cả đêm, cuối cùng ả mệt đến mức ngủ gục.
Lâm Dật Thỉ nhìn ả đầy dấu vết trên người, cực kì đau lòng.
Gã đưa Cố Thanh Thanh về biệt thự, ở trên xe còn nói một câu, "Đường Quả, mày chờ đấy!"
Đường Quả: "..."
"Thanh Thanh, em yên tâm. Trong lòng anh chỉ có một mình em, cô ta chỉ là một vật trang trí mà thôi."
Đường Quả: "..."
Cô ngơ ngác nhìn máy tính bảng, cuối cùng cũng phun ra một câu: Vãi chưởng!
Liên quan đếch gì đến cô.
Nữ chính không nghe không nghe, nam chính hận cô luôn ấy hả?
"Mi có thấy chỉ số thông minh của Lâm Dật Thỉ thấp hơn không?"
[Vốn dĩ cũng đâu có thông minh. Sau hào quang vai chính còn bị kí chủ che mất, không bị hạ thấp mới là lạ.]
"Đầu hắn chập mạch hay gì mà nghĩ ta cam tâm tình nguyện làm vật trang trí cho hắn, để hắn đối phó nhà họ Đường?"
Hệ thống nghẹn lại, cuối cùng cũng nhả ra, [Chắc là vì hắn là vai chính.]
Nhà họ Lâm bên kia cãi nhau ỏm tỏi. Buổi tiệc kết thúc, Lâm Động Thụ và Đoạn Lệ Hồng gọi Lâm Dật Thỉ về nhà ngay lập tức.
Nhưng mà lúc đó gã còn bận làm chính sự, đương nhiên không nghe được điện thoại.
Mãi đến hôm sau gã mới nhớ ra rồi vội vàng về nhà. Vợ chồng Đoạn Lệ Hồng mắng gã, gã nhịn.
Đồng thời, gã cũng nói, hôn nhân của gã cứ để bọn họ lo. Tình hình hiện tại bất lợi cho gã, nhà họ Đường không thể không mượn, mà con ả tên Đường Quả kia cũng không thể bỏ qua. Gã dự định cưới về rồi từ từ tra tấn, coi như báo thù cho Thanh Thanh.
Đến khi hết hận, Đường thị và Lâm thị trong tay gã, gã sẽ cho Thanh Thanh một hôn lễ thế kỉ.
Những chuyện này Đường Quả không biết.
Cô phát hiện Lâm Dật Thỉ với Cố Thanh Thanh bình yên vô sự bên nhau, nhưng ánh mắt của Cố Thanh Thanh nhìn cô là phẫn hận và khinh thường.
Vậy vấn đề là, rốt cuộc Lâm Dật Thỉ đã bổ não Cố Thanh Thanh cái gì?
Đường Quả: Ta đây sai chỗ nào rồi?
Lúc cả nhà nhà họ Lâm đến nhà, Đường Quả cảm thấy vô cùng hạn hán lời.
"Chỉ là hiểu lầm thôi." Đoạn Lệ Hồng cười tủm tỉm, "Cô gái kia trước kia có yêu đương với Dật Thỉ. Mọi người biết đấy, con gái thời nay thích trèo cao. Cô ta không biết thân phận của Dật Thỉ, đã chia tay."
"Về sau ấy à, nghe nói Dật Thỉ là công tử nhà họ Lâm, cô ta quay ngoắt thái độ lại, muốn đến quấy rối."
Đường Quả để ý thấy Lâm Dật Thỉ lộ ra vẻ chán ghét Đoạn Lệ Hồng, dù chỉ trong thoáng chốc.
"Con bé Tiểu Quả này, tôi thực sự rất thích nó."
"Hết hiểu lầm rồi, vậy cứ để cho bọn trẻ tự giải quyết với nhau đi."
Người nhà họ Đường biểu tình một lời khó nói hết, trong lòng thầm mắng đờ mờ, mặt gì mà dày đến mức này.
CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Sau sinh nhật Lâm Đông Thụ, ai ai cũng biết Lâm Dật Thỉ có bạn gái.
Bên gái không có gia thế tốt, bị người bắt nạt, khóc lóc chạy ra khỏi bữa tiệc. Lâm Dật Thỉ cực kì thích cô bé lọ lem này, không quan tâm xung quanh mà chạy thẳng ra ngoài.
Đến nỗi đi ra ngoài làm cái gì, máy tính bảng của Đường Quả hiện lên hết.
Trời tối, Cố Thanh Thanh bị đả kích, khóc lóc chạy ra ngoài, nhanh chóng bị Lâm Dật Thỉ đuổi kịp.
Không quan trọng gã giải thích thế nào, ả cũng chỉ một bộ tôi không nghe tôi không nghe tôi không nghe.
Lâm Dật Thỉ không nhịn được, ngay lập tức kéo người vào trong xe, làm một trận thảo luận nhân sinh say mê suиɠ sướиɠ.
Cố Thanh Thanh một mặt thừa nhận, một mặt vẫn tôi không nghe tôi không nghe tôi không nghe, anh chiếm đoạt tôi, tôi cũng không tha thứ cho anh.
Lâm Dật Thỉ nghe xong lại đè Cố Thanh Thanh thảo luận nhân sinh cả đêm, cuối cùng ả mệt đến mức ngủ gục.
Lâm Dật Thỉ nhìn ả đầy dấu vết trên người, cực kì đau lòng.
Gã đưa Cố Thanh Thanh về biệt thự, ở trên xe còn nói một câu, "Đường Quả, mày chờ đấy!"
Đường Quả: "..."
"Thanh Thanh, em yên tâm. Trong lòng anh chỉ có một mình em, cô ta chỉ là một vật trang trí mà thôi."
Đường Quả: "..."
Cô ngơ ngác nhìn máy tính bảng, cuối cùng cũng phun ra một câu: Vãi chưởng!
Liên quan đếch gì đến cô.
Nữ chính không nghe không nghe, nam chính hận cô luôn ấy hả?
"Mi có thấy chỉ số thông minh của Lâm Dật Thỉ thấp hơn không?"
[Vốn dĩ cũng đâu có thông minh. Sau hào quang vai chính còn bị kí chủ che mất, không bị hạ thấp mới là lạ.]
"Đầu hắn chập mạch hay gì mà nghĩ ta cam tâm tình nguyện làm vật trang trí cho hắn, để hắn đối phó nhà họ Đường?"
Hệ thống nghẹn lại, cuối cùng cũng nhả ra, [Chắc là vì hắn là vai chính.]
Nhà họ Lâm bên kia cãi nhau ỏm tỏi. Buổi tiệc kết thúc, Lâm Động Thụ và Đoạn Lệ Hồng gọi Lâm Dật Thỉ về nhà ngay lập tức.
Nhưng mà lúc đó gã còn bận làm chính sự, đương nhiên không nghe được điện thoại.
Mãi đến hôm sau gã mới nhớ ra rồi vội vàng về nhà. Vợ chồng Đoạn Lệ Hồng mắng gã, gã nhịn.
Đồng thời, gã cũng nói, hôn nhân của gã cứ để bọn họ lo. Tình hình hiện tại bất lợi cho gã, nhà họ Đường không thể không mượn, mà con ả tên Đường Quả kia cũng không thể bỏ qua. Gã dự định cưới về rồi từ từ tra tấn, coi như báo thù cho Thanh Thanh.
Đến khi hết hận, Đường thị và Lâm thị trong tay gã, gã sẽ cho Thanh Thanh một hôn lễ thế kỉ.
Những chuyện này Đường Quả không biết.
Cô phát hiện Lâm Dật Thỉ với Cố Thanh Thanh bình yên vô sự bên nhau, nhưng ánh mắt của Cố Thanh Thanh nhìn cô là phẫn hận và khinh thường.
Vậy vấn đề là, rốt cuộc Lâm Dật Thỉ đã bổ não Cố Thanh Thanh cái gì?
Đường Quả: Ta đây sai chỗ nào rồi?
Lúc cả nhà nhà họ Lâm đến nhà, Đường Quả cảm thấy vô cùng hạn hán lời.
"Chỉ là hiểu lầm thôi." Đoạn Lệ Hồng cười tủm tỉm, "Cô gái kia trước kia có yêu đương với Dật Thỉ. Mọi người biết đấy, con gái thời nay thích trèo cao. Cô ta không biết thân phận của Dật Thỉ, đã chia tay."
"Về sau ấy à, nghe nói Dật Thỉ là công tử nhà họ Lâm, cô ta quay ngoắt thái độ lại, muốn đến quấy rối."
Đường Quả để ý thấy Lâm Dật Thỉ lộ ra vẻ chán ghét Đoạn Lệ Hồng, dù chỉ trong thoáng chốc.
"Con bé Tiểu Quả này, tôi thực sự rất thích nó."
"Hết hiểu lầm rồi, vậy cứ để cho bọn trẻ tự giải quyết với nhau đi."
Người nhà họ Đường biểu tình một lời khó nói hết, trong lòng thầm mắng đờ mờ, mặt gì mà dày đến mức này.