Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 364
cô đang biểu hiện bản thân hoàn toàn không tin mục tiêu tiến công chiếm đóng sẽ là một nam phụ đợi nữ chính đến bảy trăm năm.
“Hữu tình nhắc nhở, trước khi ký chủ hoàn thành tiến công chiếm đóng mục tiêu, nên phòng ngừa việc đụng chạm tay chân với mục tiêu.”
“Tại sao?”
Bởi vì sẽ phát động bản năng đã khắc sâu vào xương cốt của hắn.
Hệ thống không trả lời mà nói thắng: “Bắt đầu nhiệm vụ.”
Huyền Môn tồn tại đã ngàn năm, từ xưa đến nay liền cùng Côn Luân, Tiểu Tuế Phong xưng là ba trụ cột vững vàng của môn phái tu tiên, trong đó Huyền Môn chính là thế lực lớn nhất, là môn phái mà người lập chí muốn tu tiên phi thăng tha thiết ước mơ được gia nhập, nhưng đáng tiết, cho dù là Côn Luân, Tiểu Tuế Phong hay là Huyền Môn, cửa thu nhận đồ đệ đều cực kỳ nghiêm khắc.
Người tâm thuật bất chính không nhận, hạng người sợ chết không nhận, người khôngcó tài cũng không thể nhận.
Chỉ ba phép tắc này đã đem biết bao nhiêu người chặn lại ngoài cửa.
Vài năm gần đây, hành động của ma đạo càng thêm lộng hành, không hề thiếu những môn phái nhỏ bị tàn sát, ma đạo rất có xu thế tiến thêm một bước mở rộng thế lực áp đảo môn phái Huyền Môn, trong lúc nhất thời làm lòng người hoảng sợ.
Càng ngày càng nhiều người bắt đầu yên lặng ngóng đợi động tĩnh từ Huyền Môn.
Mà ngay hôm nay, Huyền Môn lại thả ra một tin tức lớn, môn chủ Huyền Thanh Tử đem Hàn Uyên kiếm trước đây chỉ truyền cho chưởng môn truyền cho nhị đệ tử của hắn, nhắc tới nhị đệ tử này, từ lúc bái nhập Huyền Môn tới nay, gần năm tuổi đã bắt đầu trúc cơ, mười buốn liền đến kim đan kỳ, mà ngay mấy ngày trước, nhị đệ tử vừa qua khỏi tuổi mười lăm lại có tin tức là đã bắt đầu tiến vào nguyên anh kỳ, trong giới tu tiên bắt đầu ồn ào huyên náo.
Nên biết rằng kim đan kỳ đối với một người tu tiên mà nói đó là bước ngoặc khó mà vượt qua được, có người cả đời cũng chỉ có thể tới kim đan kỳ mà qua không được, mà người trẻ tuổi đã có thể tới nguyên anh kỳ như thế, mấy ngàn năm qua cực kỳ hiếm thấy. Bởi vậy, tất cả mọi người đem vị thiên tài Huyền Môn này coi thành người trẻ tuổi nhất có thể đạt đến cảnh giới phi thăng.
Nhắc tới tới nhị đệ tử có tài năng hiếm thấy này thì thấy rằng trở thành chưởng môn tiếp theo cũng không có gì đáng trách, nhưng cố tình người này lại là một nữ nhân.
Là nữ nhân thì phải là hạng nữ lưu, khó mà gánh được nhiệm vụ nặng nề, cho dù là ở thế giới tu tiên đi nữa cũng như cũ tồn tại loại tư tưởng phổ biến như thế.
Mỗi khi người Huyền Môn nghe được lời nói không hay chê bai đại sư tỷ, luôn khôngnhịn được mà muốn ra tay dạy dỗ người nói năng không có lễ độ đó, còn phải lưu lại một câu: “Các ngươi chính là ghen tị tài năng của đại sư tỷ chúng ta!”
Huyền Môn đại sư tỷ, tính tình thanh lãnh xuất trần, không thích nhiều lời, nhưng đối với đám sư đệ sư muội đều dịu dàng khiêm tốn, trân trọng có thừa, lại bởi vì nàng có tài nhưng không cậy tài khinh người, dung mạo lại kỳ ảo trong veo, cho nên với họ nàng vẫn luôn là sự tồn tại chỉ có thể cúng bái từ xa mà không thể đến gần.
Ở Huyền Môn, danh vọng của nàng không hề thấp hơn bất kỳ vị trưởng lão nào, nhân khí của nàng tất nhiên cũng không thấp hơn vị sư huynh tuấn mỹ phiêu dật kia, tất cả những chuyện này trong mắt người Huyền Môn, nàng giống như vị thần đứng trênđám mây, không thể bị bất kỳ kẻ nào chõ mõm vào.
Chỗ ở của đại sư tỷ là Hạo Miểu Phong, là nơi cao nhất của Huyền Môn, cũng là nơi linh khí cực kỳ thịnh vượng, Huyền Thanh Tử từ khi nàng còn rất nhỏ đã đem địa phương có phong cảnh tốt nhất này làm chỗ ở cho nàng, không ai dám có ý kiến, bởi vì không ai có thể nắm chắc bản thân so được với nàng.
“Hữu tình nhắc nhở, trước khi ký chủ hoàn thành tiến công chiếm đóng mục tiêu, nên phòng ngừa việc đụng chạm tay chân với mục tiêu.”
“Tại sao?”
Bởi vì sẽ phát động bản năng đã khắc sâu vào xương cốt của hắn.
Hệ thống không trả lời mà nói thắng: “Bắt đầu nhiệm vụ.”
Huyền Môn tồn tại đã ngàn năm, từ xưa đến nay liền cùng Côn Luân, Tiểu Tuế Phong xưng là ba trụ cột vững vàng của môn phái tu tiên, trong đó Huyền Môn chính là thế lực lớn nhất, là môn phái mà người lập chí muốn tu tiên phi thăng tha thiết ước mơ được gia nhập, nhưng đáng tiết, cho dù là Côn Luân, Tiểu Tuế Phong hay là Huyền Môn, cửa thu nhận đồ đệ đều cực kỳ nghiêm khắc.
Người tâm thuật bất chính không nhận, hạng người sợ chết không nhận, người khôngcó tài cũng không thể nhận.
Chỉ ba phép tắc này đã đem biết bao nhiêu người chặn lại ngoài cửa.
Vài năm gần đây, hành động của ma đạo càng thêm lộng hành, không hề thiếu những môn phái nhỏ bị tàn sát, ma đạo rất có xu thế tiến thêm một bước mở rộng thế lực áp đảo môn phái Huyền Môn, trong lúc nhất thời làm lòng người hoảng sợ.
Càng ngày càng nhiều người bắt đầu yên lặng ngóng đợi động tĩnh từ Huyền Môn.
Mà ngay hôm nay, Huyền Môn lại thả ra một tin tức lớn, môn chủ Huyền Thanh Tử đem Hàn Uyên kiếm trước đây chỉ truyền cho chưởng môn truyền cho nhị đệ tử của hắn, nhắc tới nhị đệ tử này, từ lúc bái nhập Huyền Môn tới nay, gần năm tuổi đã bắt đầu trúc cơ, mười buốn liền đến kim đan kỳ, mà ngay mấy ngày trước, nhị đệ tử vừa qua khỏi tuổi mười lăm lại có tin tức là đã bắt đầu tiến vào nguyên anh kỳ, trong giới tu tiên bắt đầu ồn ào huyên náo.
Nên biết rằng kim đan kỳ đối với một người tu tiên mà nói đó là bước ngoặc khó mà vượt qua được, có người cả đời cũng chỉ có thể tới kim đan kỳ mà qua không được, mà người trẻ tuổi đã có thể tới nguyên anh kỳ như thế, mấy ngàn năm qua cực kỳ hiếm thấy. Bởi vậy, tất cả mọi người đem vị thiên tài Huyền Môn này coi thành người trẻ tuổi nhất có thể đạt đến cảnh giới phi thăng.
Nhắc tới tới nhị đệ tử có tài năng hiếm thấy này thì thấy rằng trở thành chưởng môn tiếp theo cũng không có gì đáng trách, nhưng cố tình người này lại là một nữ nhân.
Là nữ nhân thì phải là hạng nữ lưu, khó mà gánh được nhiệm vụ nặng nề, cho dù là ở thế giới tu tiên đi nữa cũng như cũ tồn tại loại tư tưởng phổ biến như thế.
Mỗi khi người Huyền Môn nghe được lời nói không hay chê bai đại sư tỷ, luôn khôngnhịn được mà muốn ra tay dạy dỗ người nói năng không có lễ độ đó, còn phải lưu lại một câu: “Các ngươi chính là ghen tị tài năng của đại sư tỷ chúng ta!”
Huyền Môn đại sư tỷ, tính tình thanh lãnh xuất trần, không thích nhiều lời, nhưng đối với đám sư đệ sư muội đều dịu dàng khiêm tốn, trân trọng có thừa, lại bởi vì nàng có tài nhưng không cậy tài khinh người, dung mạo lại kỳ ảo trong veo, cho nên với họ nàng vẫn luôn là sự tồn tại chỉ có thể cúng bái từ xa mà không thể đến gần.
Ở Huyền Môn, danh vọng của nàng không hề thấp hơn bất kỳ vị trưởng lão nào, nhân khí của nàng tất nhiên cũng không thấp hơn vị sư huynh tuấn mỹ phiêu dật kia, tất cả những chuyện này trong mắt người Huyền Môn, nàng giống như vị thần đứng trênđám mây, không thể bị bất kỳ kẻ nào chõ mõm vào.
Chỗ ở của đại sư tỷ là Hạo Miểu Phong, là nơi cao nhất của Huyền Môn, cũng là nơi linh khí cực kỳ thịnh vượng, Huyền Thanh Tử từ khi nàng còn rất nhỏ đã đem địa phương có phong cảnh tốt nhất này làm chỗ ở cho nàng, không ai dám có ý kiến, bởi vì không ai có thể nắm chắc bản thân so được với nàng.