Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Mặt Trời Trong Tim Anh - Chương 28: Điều bất ngờ
Đêm nay trở thành liveshow biểu diễn của Chúng Thời Giang, Đào Thùy Trang, Trương Mỹ Vân và Lại Minh Nguyệt.
Họ lần lượt hát solo, song ca từ bài này sang bài khác.
Chúng Thanh Phong chỉ ngồi yên một chỗ, nghe mọi người hát, vỗ tay cố vũ.
Không ít lần Trương Mỹ Vân và Lại Minh Nguyệt đề nghị Chúng Thanh Phong lên hát nhưng anh viện cớ này cớ nọ để từ chối.
Tới 12 giờ đêm, anh chủ động giục mọi người về ngơi.
Phần vì hôm nay anh đi công tác, buổi trưa không được chợp mắt nên khá mệt mỏi, phần vì lo lắng tới sức khoẻ của Mỹ Vân.
"Em vẫn còn chưa được nghe anh hát mà..."
Trương Mỹ Vân chỉ ra.
"Phải đó! Anh Phong lên hát một bài đi!"
Lại Minh Nguyệt hùa vào.
Chúng Thanh Phong nhìn về phía Chúng Thời Giang với ánh mắt cầu cứu.
Thời Giang hiểu ý, nhanh chóng cầm micro lên nói.
"Gần đây anh thấy có một bài rất hay.
Để anh hát tặng ba người đẹp ở đây nha"
"Tuyệt quá, baby!"
Đào Thùy Trang cất giọng điệu đà, vỗ tay rần rần cổ vũ Chúng Thời Giang.
Lại Minh Nguyệt quay sang nhìn Đào Thùy Trang với thái độ không ưa.
"Mày không cần phải gato với người ta một cách công khai như vậy đâu."
Trương Mỹ Vân ghét tai Lại Minh Nguyệt thì thâm.
"Gato cái đầu mày í.
Con nhỏ đó điệu chảy nước ra, làm tao sởn hết ca da gà luôn đây này.."
Lại Minh Nguyệt rùng mình để tăng thêm phần sinh động cho câu nói của mình.
Mặc dù đã lấy Chúng Thời Giang ra làm bia đỡ đạn hết lần này tới lần khác nhưng tới cuối cùng Chúng Thanh Phong vẫn bị Trương Mỹ Vân kéo lên sân khấu.
Cô kiên quyết phải nghe anh hát bằng được.
"Anh không hát chúng ta sẽ không vê!"
Trương Mỹ Vân khẳng khái tuyên bố.
Chúng Thời Giang nhấch môi cười khi nghe Trương Mỹ Vân nói như vậy.
Trước giờ không dưới trăm lần anh rủ Chúng Thanh Phong ởđi hát nhưng lần nào cũng nhận được cái lắc đầu từ chối lạnh lùng.
Trương Mỹ Vân nói.
Chúng Thanh Phong quay sang nhìn Trương Mỹ Vân với vẻ biết ơn không giấu diểm.
Thực ra Mỹ Vân đã sớm nhìn ra Thanh Phong không thích tới quán karaoke, cũng không thích việc hát hò.
Lần nào cô vào Minh Nguyệt đề nghị lên hát anh cũng tìm cách đùn đẩy cho cậu của mình.
Như vậy có thể nói, hôm nay anh tới đây là vì chiều theo ý cô.
Thời gian trước khi vẫn còn hẹn hò với Thấm Toàn Đức, anh ta chưa một lần để ý tới cảm nhận của Trương Mỹ Vân.
Luôn làm theo ý mình.
Ý anh ta chính là ý trời.
Ban đầu Mỹ Vân còn thấy tủi thân, thậm chí có chút ấm ức vì điều đó.
Nhưng lâu dần thành quen nên cô cũng chẳng suy nghĩ nữa.
Cứ chiều theo ý anh ta là được.
Vậy nên hành động của Chúng Thanh Phong khiến Mỹ Vân thấy ấm áp trong lòng.
Nhưng cô vẫn muốn thử thách anh thêm chút nữa, cho nên đã cố tình ép anh lên hát xem phản ứng của anh thế nào.
Nếu Chúng Thanh Phong từ chối có lẽ Trương Mỹ Vân sẽ cảm thấy hơi buồn, hơi thất vọng nhưng thật bất ngờ là anh đã đồng ý.
Thế thì hà cớ gì cô lại không hỗ trợ anh một chút chứ? "Em chọn bài 'Con đường tình yêu' cho hai người nhé?"
"Bài đó được đấy!"
Trương Mỹ Vân gật đầu.
Đây là lần đầu tiên Chúng Thanh Phong hát, hơn nữa lại là trước mặt mọi người nên anh có chút ngượng ngùng, thiếu tự nhiên.
"Anh Phong cố lên!"
Lại Minh Nguyệt hào hứng đứng dậy cổ vũ Chúng Thanh Phong.
Quả đúng như lời Chúng Thanh Phong cảnh báo trước khi cầm micro lên.
Anh không biết hát.
Họ lần lượt hát solo, song ca từ bài này sang bài khác.
Chúng Thanh Phong chỉ ngồi yên một chỗ, nghe mọi người hát, vỗ tay cố vũ.
Không ít lần Trương Mỹ Vân và Lại Minh Nguyệt đề nghị Chúng Thanh Phong lên hát nhưng anh viện cớ này cớ nọ để từ chối.
Tới 12 giờ đêm, anh chủ động giục mọi người về ngơi.
Phần vì hôm nay anh đi công tác, buổi trưa không được chợp mắt nên khá mệt mỏi, phần vì lo lắng tới sức khoẻ của Mỹ Vân.
"Em vẫn còn chưa được nghe anh hát mà..."
Trương Mỹ Vân chỉ ra.
"Phải đó! Anh Phong lên hát một bài đi!"
Lại Minh Nguyệt hùa vào.
Chúng Thanh Phong nhìn về phía Chúng Thời Giang với ánh mắt cầu cứu.
Thời Giang hiểu ý, nhanh chóng cầm micro lên nói.
"Gần đây anh thấy có một bài rất hay.
Để anh hát tặng ba người đẹp ở đây nha"
"Tuyệt quá, baby!"
Đào Thùy Trang cất giọng điệu đà, vỗ tay rần rần cổ vũ Chúng Thời Giang.
Lại Minh Nguyệt quay sang nhìn Đào Thùy Trang với thái độ không ưa.
"Mày không cần phải gato với người ta một cách công khai như vậy đâu."
Trương Mỹ Vân ghét tai Lại Minh Nguyệt thì thâm.
"Gato cái đầu mày í.
Con nhỏ đó điệu chảy nước ra, làm tao sởn hết ca da gà luôn đây này.."
Lại Minh Nguyệt rùng mình để tăng thêm phần sinh động cho câu nói của mình.
Mặc dù đã lấy Chúng Thời Giang ra làm bia đỡ đạn hết lần này tới lần khác nhưng tới cuối cùng Chúng Thanh Phong vẫn bị Trương Mỹ Vân kéo lên sân khấu.
Cô kiên quyết phải nghe anh hát bằng được.
"Anh không hát chúng ta sẽ không vê!"
Trương Mỹ Vân khẳng khái tuyên bố.
Chúng Thời Giang nhấch môi cười khi nghe Trương Mỹ Vân nói như vậy.
Trước giờ không dưới trăm lần anh rủ Chúng Thanh Phong ởđi hát nhưng lần nào cũng nhận được cái lắc đầu từ chối lạnh lùng.
Trương Mỹ Vân nói.
Chúng Thanh Phong quay sang nhìn Trương Mỹ Vân với vẻ biết ơn không giấu diểm.
Thực ra Mỹ Vân đã sớm nhìn ra Thanh Phong không thích tới quán karaoke, cũng không thích việc hát hò.
Lần nào cô vào Minh Nguyệt đề nghị lên hát anh cũng tìm cách đùn đẩy cho cậu của mình.
Như vậy có thể nói, hôm nay anh tới đây là vì chiều theo ý cô.
Thời gian trước khi vẫn còn hẹn hò với Thấm Toàn Đức, anh ta chưa một lần để ý tới cảm nhận của Trương Mỹ Vân.
Luôn làm theo ý mình.
Ý anh ta chính là ý trời.
Ban đầu Mỹ Vân còn thấy tủi thân, thậm chí có chút ấm ức vì điều đó.
Nhưng lâu dần thành quen nên cô cũng chẳng suy nghĩ nữa.
Cứ chiều theo ý anh ta là được.
Vậy nên hành động của Chúng Thanh Phong khiến Mỹ Vân thấy ấm áp trong lòng.
Nhưng cô vẫn muốn thử thách anh thêm chút nữa, cho nên đã cố tình ép anh lên hát xem phản ứng của anh thế nào.
Nếu Chúng Thanh Phong từ chối có lẽ Trương Mỹ Vân sẽ cảm thấy hơi buồn, hơi thất vọng nhưng thật bất ngờ là anh đã đồng ý.
Thế thì hà cớ gì cô lại không hỗ trợ anh một chút chứ? "Em chọn bài 'Con đường tình yêu' cho hai người nhé?"
"Bài đó được đấy!"
Trương Mỹ Vân gật đầu.
Đây là lần đầu tiên Chúng Thanh Phong hát, hơn nữa lại là trước mặt mọi người nên anh có chút ngượng ngùng, thiếu tự nhiên.
"Anh Phong cố lên!"
Lại Minh Nguyệt hào hứng đứng dậy cổ vũ Chúng Thanh Phong.
Quả đúng như lời Chúng Thanh Phong cảnh báo trước khi cầm micro lên.
Anh không biết hát.