Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-870
Chương 870: Trước hôn lễ (1)
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Phó Thư Nghệ như bị bỏng, giật tay về, ngôi thằng người.
Bạch Tuấn Nam nhìn vành tai đỏ ửng của người trước mặt, mắt thấp thoáng ý cười nhưng lại vờ như không hiểu: “Thư Nghệ, sao thế?”
Phó Thư Nghệ cụp mắt nhìn xung quanh, ấp úng: “Không sao, em vào nhà vệ sinh chút.” Dứt lời, cô đi nhanh vào nhà vệ sinh, trông như bị ai đuổi theo.
Bạch Tuấn Nam bật cười thành tiếng, những muộn phiền trong lòng cũng tiêu tán hơn phân nửa.
Cuối cùng, Bạch Tuấn Nam nấu cơm, toàn những món Phó Thư Nghệ thích
Phó Thư Nghệ đã lấy lại bình tĩnh, ăn cơm do Bạch Tuấn Nam nâu, đôi mắt híp lại như vành trăng
Cơm nước xong, vì buổi chiều Phó Thư Nghệ phải lên lớp nên Bạch Tuấn Nam đưa cô về3trường, sau đó nhận được điện thoại của luật sư gọi anh về ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần
Trong phòng khách nhà họ Bạch, Trương Tổ Tam lạnh lùng ngồi trên sô pha, Bạch Tuấn Nam đi vào, bà còn không thèm nhìn lấy một cái, làm như anh là người vô hình
Trương Tố Tâm đã ký trước, đợi Bạch Tuấn Nam ký xong, luật sư cầm giấy tờ rời đi
Bạch Tuấn Nam đứng trước mặt mẹ mình, ánh mắt u tối: “Mẹ.” Trương Tố Tâm cười lạnh lùng: “Đừng gọi tôi là mẹ, tôi không có đứa con như anh, không dám nhận.” Bạch Tuấn Nam nhấp môi: “Mẹ, con biết mẹ trách con, bây giờ cũng không muốn nhìn thấy con, vậy con đi trước
Tuy mẹ không còn là Chủ tịch công ty nữa nhưng mẹ1mãi là mẹ của con, mấy hôm nữa con lại về thăm mẹ.”
“Thôi khỏi, tôi không muốn gặp anh, từ nay về sau anh không còn là con của tôi nữa
Đây là nhà tôi, không chào đón anh đâu, sau này anh sống hay chết đều không liên quan tới tôi, anh cứ ôm công ty mà sống cả đời đi.”
Gương mặt khôi ngô của Bạch Tuấn Nam trở nên tái nhợt, mệt mỏi nhìn mẹ mình: “Con đi đây, mẹ giữ gìn sức khỏe.” Nghe tiếng bước chân càng lúc càng xa, bàn tay bưng chén trà của Trương Tố Tâm run lên, nước trà văng ra ngoài mà bà giống như không hay biết
Toàn thể Bạch Thị nhanh chóng biết người nắm giữ vị trí Chủ tịch công ty đã thay đổi, những cổ đông khác đều6không có phản ứng gì đáng kể, chỉ có mấy ông chủ của Bạch Tuấn Nam hết sức kích động đi tìm Trương Tố Tâm, bày tỏ vô cùng bất mãn đối với hành động tự ý chuyển nhượng cổ phần cho Bạch Tuấn Nam của bà.
Trương Tổ Tâm cười lạnh lùng, chặn ngoài cửa không cho họ vào: “Đó là cổ phần của tôi và ba Tuấn Nam, Tuấn Nam là đứa con duy nhất của chúng tôi, số cổ phần đó trước sau gì cũng là của nó, bây giờ chẳng qua chỉ là đưa nó sớm hơn thôi, đây là quyền của tôi, không liên quan gì tới các chú, thay vì ở đây chất vấn tôi thì chẳng thà làm tốt chuyện của mình đi
Đừng tưởng Tuấn Nam cũng dễ tính như tôi mà mắt4nhắm mắt mở bỏ qua hành động của các chú, tôi khuyên các chú cẩn thận thì hơn.” Lời này rất thẳng thừng, mấy người nọ tái mặt, nhưng nhìn cánh cổng biệt thự khép chặt, bèn hậm hực trở về.
Tân quan thượng nhâm tam ba hỏa(*), sau khi đảm nhiệm chức Chủ tịch, Bạch Tuấn Nam khai đao với chú Ba làm Giám đốc Tài vụ
Nếu không phải tại ông ta thì mẹ anh cũng sẽ không làm ra những việc như vậy
Khối u ác tính này không thể tiếp tục giữ lại, ông ta muốn làm loạn nhưng Bạch Tuấn Nam đưa giấy tờ ra, chứng cứ đầy đủ, ông ta càng đọc mặt càng tái nhợt.
(*) Lấy từ điển tích Gia Cát Lượng sau khi trở thành quân sự cho Lưu Bị, trong một thời gian3rất ngắn đã ba lần hỏa công quân Tào: mang nghĩa quan viên mới nhậm chức cần phải làm những việc tỏ rõ tài cán, đánh đòn phủ đầu, khiến cho thủ hạ tâm phục khẩu phục
“Chú Ba, tôi để tập tài liệu này ở đây chứ không giao cho cơ quan điều tra đã là nể tình người trong nhà lắm rồi, chắc là chú hiểu nếu tài liệu này đến tay cảnh sát thì thứ chờ đợi chú sẽ là gì? Chú Ba im lặng nhìn Bạch Tuấn Nam, mặt khi trắng khi xanh trông rất vui mắt, một lúc lâu mới nói nhỏ: “Anh không giống ba anh chút nào.” Cha của Bạch Tuấn Nam là người rất thật thà và vô cùng rộng lượng, nếu hôm nay người ngồi ở đây là cha anh, ông ấy sẽ không đối xử với em trai ruột như thế này, thủ đoạn của đứa cháu này của ông ta tàn nhẫn hơn cha nó nhiều.
“Tôi không rõ ba tôi như thế nào, nhưng phong cách làm việc của tôi luôn là thể, hôm nay đừng nói là chú Ba, cho dù người phạm lỗi là ba tôi, tôi cũng sẽ làm như vậy.”
Chú Ba cười to, ánh mắt giễu cợt: “Tôi hiểu ý anh, ngày mai tôi sẽ gửi đơn nghỉ việc cho phòng nhân sự
Tuấn Nam, anh hãy nói thật với chủ Ba, anh đã lên kế hoạch này trong bao lâu rồi?” Chuyện bí mật như thế mà anh cũng biết, ông ta tuyệt không tin anh chỉ mới tính toán gần đây
“Chú Ba, tôi chỉ muốn nói với chú một câu: Muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm
Chú phải thấy may mắn khi người biết chuyện này trước tiên là tôi mới đúng.” Chú Ba không nói gì, nhìn sâu vào mắt Bạch Tuấn Nam rồi đứng dậy bỏ đi
Bạch Tuấn Nam mệt mỏi dựa vào lưng ghế, bây giờ anh đã hiểu cái gì gọi là bị xa lánh, cô lập rồi
Đầu tiên là mẹ, bây giờ là chú Ba, tiếp theo còn có chú Hai và chú Tư
Anh nghĩ, chắc hẳn anh sẽ trở thành người không được chào đón nhất tại nhà họ Bạch.
Anh nhếch môi để lộ nụ cười ảm đạm, nhưng cho dù kết quả thế nào, anh vẫn sẽ làm như vậy, bên trong cái cây cổ thụ Bạch Thị đã mục rữa từ lâu, nếu không có người quyết tâm chặt nhánh, chắc chắn anh sẽ không bảo vệ được tâm huyết của cha
Dưới hành động của Bạch Tuấn Nam, không ít khối u ác tính của công ty bị loại bỏ, có thể nói là lần này Bạch Thị bị tổn thương nguyên khí nặng nề
Cũng may nhờ có Phó Thần Hiên mà Bạch Thị đã thành công hợp tác với Tập đoàn Quân Lan, nếu không e rằng những cổ đông khác của Bạch Thị đã nhảy ra phản đối Bạch Tuấn Nam, sao có thể để anh thoải mái hành động như vậy được
Trải qua chuyện này, có thể nói Bạch Thị đã thay da đổi thịt, sáng bừng hẳn lên, Bạch Tuấn Nam mang về cho Bạch Thị không ít nhân tài mới, cây cổ thụ mục rỗng này coi như cây khô gặp mùa xuân.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Bạch Tuấn Nam nhìn vành tai đỏ ửng của người trước mặt, mắt thấp thoáng ý cười nhưng lại vờ như không hiểu: “Thư Nghệ, sao thế?”
Phó Thư Nghệ cụp mắt nhìn xung quanh, ấp úng: “Không sao, em vào nhà vệ sinh chút.” Dứt lời, cô đi nhanh vào nhà vệ sinh, trông như bị ai đuổi theo.
Bạch Tuấn Nam bật cười thành tiếng, những muộn phiền trong lòng cũng tiêu tán hơn phân nửa.
Cuối cùng, Bạch Tuấn Nam nấu cơm, toàn những món Phó Thư Nghệ thích
Phó Thư Nghệ đã lấy lại bình tĩnh, ăn cơm do Bạch Tuấn Nam nâu, đôi mắt híp lại như vành trăng
Cơm nước xong, vì buổi chiều Phó Thư Nghệ phải lên lớp nên Bạch Tuấn Nam đưa cô về3trường, sau đó nhận được điện thoại của luật sư gọi anh về ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần
Trong phòng khách nhà họ Bạch, Trương Tổ Tam lạnh lùng ngồi trên sô pha, Bạch Tuấn Nam đi vào, bà còn không thèm nhìn lấy một cái, làm như anh là người vô hình
Trương Tố Tâm đã ký trước, đợi Bạch Tuấn Nam ký xong, luật sư cầm giấy tờ rời đi
Bạch Tuấn Nam đứng trước mặt mẹ mình, ánh mắt u tối: “Mẹ.” Trương Tố Tâm cười lạnh lùng: “Đừng gọi tôi là mẹ, tôi không có đứa con như anh, không dám nhận.” Bạch Tuấn Nam nhấp môi: “Mẹ, con biết mẹ trách con, bây giờ cũng không muốn nhìn thấy con, vậy con đi trước
Tuy mẹ không còn là Chủ tịch công ty nữa nhưng mẹ1mãi là mẹ của con, mấy hôm nữa con lại về thăm mẹ.”
“Thôi khỏi, tôi không muốn gặp anh, từ nay về sau anh không còn là con của tôi nữa
Đây là nhà tôi, không chào đón anh đâu, sau này anh sống hay chết đều không liên quan tới tôi, anh cứ ôm công ty mà sống cả đời đi.”
Gương mặt khôi ngô của Bạch Tuấn Nam trở nên tái nhợt, mệt mỏi nhìn mẹ mình: “Con đi đây, mẹ giữ gìn sức khỏe.” Nghe tiếng bước chân càng lúc càng xa, bàn tay bưng chén trà của Trương Tố Tâm run lên, nước trà văng ra ngoài mà bà giống như không hay biết
Toàn thể Bạch Thị nhanh chóng biết người nắm giữ vị trí Chủ tịch công ty đã thay đổi, những cổ đông khác đều6không có phản ứng gì đáng kể, chỉ có mấy ông chủ của Bạch Tuấn Nam hết sức kích động đi tìm Trương Tố Tâm, bày tỏ vô cùng bất mãn đối với hành động tự ý chuyển nhượng cổ phần cho Bạch Tuấn Nam của bà.
Trương Tổ Tâm cười lạnh lùng, chặn ngoài cửa không cho họ vào: “Đó là cổ phần của tôi và ba Tuấn Nam, Tuấn Nam là đứa con duy nhất của chúng tôi, số cổ phần đó trước sau gì cũng là của nó, bây giờ chẳng qua chỉ là đưa nó sớm hơn thôi, đây là quyền của tôi, không liên quan gì tới các chú, thay vì ở đây chất vấn tôi thì chẳng thà làm tốt chuyện của mình đi
Đừng tưởng Tuấn Nam cũng dễ tính như tôi mà mắt4nhắm mắt mở bỏ qua hành động của các chú, tôi khuyên các chú cẩn thận thì hơn.” Lời này rất thẳng thừng, mấy người nọ tái mặt, nhưng nhìn cánh cổng biệt thự khép chặt, bèn hậm hực trở về.
Tân quan thượng nhâm tam ba hỏa(*), sau khi đảm nhiệm chức Chủ tịch, Bạch Tuấn Nam khai đao với chú Ba làm Giám đốc Tài vụ
Nếu không phải tại ông ta thì mẹ anh cũng sẽ không làm ra những việc như vậy
Khối u ác tính này không thể tiếp tục giữ lại, ông ta muốn làm loạn nhưng Bạch Tuấn Nam đưa giấy tờ ra, chứng cứ đầy đủ, ông ta càng đọc mặt càng tái nhợt.
(*) Lấy từ điển tích Gia Cát Lượng sau khi trở thành quân sự cho Lưu Bị, trong một thời gian3rất ngắn đã ba lần hỏa công quân Tào: mang nghĩa quan viên mới nhậm chức cần phải làm những việc tỏ rõ tài cán, đánh đòn phủ đầu, khiến cho thủ hạ tâm phục khẩu phục
“Chú Ba, tôi để tập tài liệu này ở đây chứ không giao cho cơ quan điều tra đã là nể tình người trong nhà lắm rồi, chắc là chú hiểu nếu tài liệu này đến tay cảnh sát thì thứ chờ đợi chú sẽ là gì? Chú Ba im lặng nhìn Bạch Tuấn Nam, mặt khi trắng khi xanh trông rất vui mắt, một lúc lâu mới nói nhỏ: “Anh không giống ba anh chút nào.” Cha của Bạch Tuấn Nam là người rất thật thà và vô cùng rộng lượng, nếu hôm nay người ngồi ở đây là cha anh, ông ấy sẽ không đối xử với em trai ruột như thế này, thủ đoạn của đứa cháu này của ông ta tàn nhẫn hơn cha nó nhiều.
“Tôi không rõ ba tôi như thế nào, nhưng phong cách làm việc của tôi luôn là thể, hôm nay đừng nói là chú Ba, cho dù người phạm lỗi là ba tôi, tôi cũng sẽ làm như vậy.”
Chú Ba cười to, ánh mắt giễu cợt: “Tôi hiểu ý anh, ngày mai tôi sẽ gửi đơn nghỉ việc cho phòng nhân sự
Tuấn Nam, anh hãy nói thật với chủ Ba, anh đã lên kế hoạch này trong bao lâu rồi?” Chuyện bí mật như thế mà anh cũng biết, ông ta tuyệt không tin anh chỉ mới tính toán gần đây
“Chú Ba, tôi chỉ muốn nói với chú một câu: Muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm
Chú phải thấy may mắn khi người biết chuyện này trước tiên là tôi mới đúng.” Chú Ba không nói gì, nhìn sâu vào mắt Bạch Tuấn Nam rồi đứng dậy bỏ đi
Bạch Tuấn Nam mệt mỏi dựa vào lưng ghế, bây giờ anh đã hiểu cái gì gọi là bị xa lánh, cô lập rồi
Đầu tiên là mẹ, bây giờ là chú Ba, tiếp theo còn có chú Hai và chú Tư
Anh nghĩ, chắc hẳn anh sẽ trở thành người không được chào đón nhất tại nhà họ Bạch.
Anh nhếch môi để lộ nụ cười ảm đạm, nhưng cho dù kết quả thế nào, anh vẫn sẽ làm như vậy, bên trong cái cây cổ thụ Bạch Thị đã mục rữa từ lâu, nếu không có người quyết tâm chặt nhánh, chắc chắn anh sẽ không bảo vệ được tâm huyết của cha
Dưới hành động của Bạch Tuấn Nam, không ít khối u ác tính của công ty bị loại bỏ, có thể nói là lần này Bạch Thị bị tổn thương nguyên khí nặng nề
Cũng may nhờ có Phó Thần Hiên mà Bạch Thị đã thành công hợp tác với Tập đoàn Quân Lan, nếu không e rằng những cổ đông khác của Bạch Thị đã nhảy ra phản đối Bạch Tuấn Nam, sao có thể để anh thoải mái hành động như vậy được
Trải qua chuyện này, có thể nói Bạch Thị đã thay da đổi thịt, sáng bừng hẳn lên, Bạch Tuấn Nam mang về cho Bạch Thị không ít nhân tài mới, cây cổ thụ mục rỗng này coi như cây khô gặp mùa xuân.