Lần đầu tiên Trần Tê nhìn thấy Vệ Gia, cô cảm thấy như mình thấy cả trời xanh, mây trắng, thảm cỏ xanh cùng những bông hoa dại, làn gió thoảng nhẹ và người thiếu niên đang cưỡi trên lưng ngựa.
Nhưng trong trí nhớ của Vệ Gia, anh lại nhớ tới ánh nắng chói gắt như muốn phơi người, mùi nước tiểu và phân ngựa, mùi cỏ khô, đám người say xỉn cùng với sự chán ghét khó tả chiếc xe việt dã đang ầm ầm lao tới khi anh nhìn qua một làn bụi mù.
Trần Tê ngồi trên xe việt dã tới một trang trại nuôi ngựa vùng nông thôn để nghỉ dưỡng, anh trai dắt ngựa dẫn đến cho cô một con ngựa cái hiền lành, gọi là "Tiểu Hoa Lưu" nhưng Trần Tê lại nhìn vào sâu bên trong, cô quay ra hỏi: Thế con này gọi là gì?
Anh trai dắt ngựa đáp: Nó hả? Gọi là "Gia Gia".
Trần Tê: Vậy tôi muốn cưỡi "Gia Gia".
Mọi người đều cười ầm lên. Về sau Trần Tê mới biết được người dắt con ngựa mà cô chọn cũng được gọi là "Gia Gia". Vệ Gia. Gia Gia. Gia trong "Nghi thất nghi gia" (Gia đình hòa thuận).
Sau này, cô gia nhập giới giải trí, bao phen sóng gió, anh lại gặp nhiều thăng trầm trong cuộc đời nhưng vẫn nỗ lực mỗi ngày tiến về phía trước.