Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-179
Chương 179 Làm bộ làm tịch
**********
Bằng nhiên, bên ngoài cửa vang lên may tiếng gió cửa, tôi đang định chống trả thì kịp thời không chiế được động tác, tiếp tục giả vờ ngất xỉu Liễu Vịnh sợ tới mức chiết khiếp, lập tức nới lỏng thống long và nhìn Làm Phương hỏi tại sao lại thế
Trương Siêu, anh ở bên trong sao?”. Bên ngoài cửa không ngờ là giọng của Sở Tiêu Tiêu.
Liễu Vinh kinh sợ. Sao lại có người tới
Làm Phương đờ đẫn nói: "Là tôi gọi tới
"Có điên rồi Đồ đàn bà điện rõ nhà có, có phải muốn hại chết tôi không hả?"
Làm Phương khẽ nói: "Phía sau có một tủ quần áo lớn, trước hết ông cứ tránh đi một lát Chở tôi mươi phút, sau đó ông giết Trương Siêu cũng không có ai nghi ngờ nữa.
Liễu Vinh vô cùng nghi ngờ “Rốt cuộc có muốn làm cái gì?”
"Bên ngoài cửa là bạn gái Trương Siêu, lát nữa cô ta bước vào bắt được tôi và Trương Siêu thông dám ngay tại đây, tôi hiểu rất rõ tính cách của cô ta, có ta nhất định sẽ phát điện mà liều mạng với Trường Siêu
"Nói láo, ngộ nhớ cô ta không làm vậy thì sao?"
“Ha ha, cô ta không làm thì cô ta cũng là người giết chết Trương Siêu, dù sao trên đạo có vân tay và vết máu của cô ta. Ngay cả khi cô ta ngất xỉutại chó người vẫn là có tà giết, ông yên tâm đi
Liêu Vinh cười cười. Có muốn mượn đạo giết người
Làm Phương nói không phải là mượn đao giết người, ông Liêu, ông phải quân ý nghĩ này trong đầu đi từ đầu tới cuối đều là Sở Tiêu Tiêu giết người
Hai người họ khẽ cười, tôi chỉ nghe thấy tiếng bước chân của Liễu Vinh đi ngang qua tôi hưởng về phía sau cân phòng tiếp theo là tiếng Liễu Vinh mó cửa tú.
Làm Phương lõi tôi dậy từ dưới mặt đất Lúc này tôi mới nhận ra đây là phòng trọ Lâm Phương thuế, tôi đã từng tới đây nhưng chưa bao giờ nghĩ nó lại trở thành một nơi kinh khủng như động yêu quái thế này.
Tôi càng không thể ngờ, Lâm Phương lại khủng khiếp như ma quý cô ta muốn dùng kế sáchắc độc như vậy để hại chết tôi và Sở Tiêu Tiêu
A đàn ba này rốt cuộc có trái tim hay không?
Trong lòng tôi đang lên cảm giác hối hận tột cùng nếu tôi chưa từng giúp đỡ cô ta, chưa từng cửu, chưa từng mềm lòng đối với cô ta, cũng sẽ không trở thành bộ dạng ngày hôm nay.
Nếu như tôi đã từng nói minh không hối hận vì từng yêu có ta, cũng không hạn có ta, thì bây giờ tôi đã hối hận đến xanh cả ruột rồi. Tôi tưởng rằngcô ta chỉ là một có nằng hai hư vinh, nhưng hóa ra không phải, có ta là loại đàn bà ác độc còn hơn
Trong bóng đêm, tôi từ từ mở mắt, vừa văn đối diễn với tầm mắt của Lâm Phương.
Làm Phương hit sâu một hơi lạnh, có hơi sợ sệt Có lẽ có ta bị to màu đỏ thảm trong mặt tôi hà dọa, nhưng cô ta nhanh chong phát hiện ra tôi vẫn chưa thể cử động, liền yên lòng trở lại
"Rốt cuộc có muốn làm gì?” Tôi hỏi với giọng nói khan khan.
Lâm Phương cười đến vô cùng biến thái, như thế cô ta đã không còn mong đợi gì với tất thảy mọi thứ trên thế gian này, chỉ đắm chìm trong dục vọng của mình.
Đầu tiên có ta hòn lên trần tôi, sau đó để tay lên ngực, cởi quần áo của tôi ra. Sau khi tựa lên ngực tôi nghỉ ngơi một lát, có ta bắt đầu cởi quần áo của mình, chẳng mấy chốc đã cởi bỏ chỉ còn đôi lót, để lộ ra vóc dáng nở nang đẹp đẽ
Trong bóng đêm, cơ thể có ta như ẩn như hiện, vỏ cùng xinh đẹp, nhưng lại khiến tôi liên tưởng tới ác ma răn độc Medusa trong thần thoại Hy Lạp, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Lâm Phương lại là người như vậy.
Có ta uốn éo trong lòng và hôn lên gương mặt tôi. Tôi có thể cảm thấy có ta dường như đang rơi nước mắt, cơ thể khế run lên. Nụ hôn mềm mạinóng bỏng nơi lên vành tai và cần có của tôi, có tá không ngừng hòn tôi, vừa hòn vừa khóc,
Tôi cười khẩy nói: "Làm bỏ làm tịch gì vậy, muốn giết tôi thì cử giết
Anh thật sự lưu luyến Sở Tiểu Tiểu sao? Tôi muốn giết anh là do anh tự chuốc lấy. Anh không yêu tôi thì chết đi có khác gì chử. Sau khi anh chiết phải hạn tôi, that hận tôi nhé, anh hạn tối con tốt hơn là quân tôi. Anh có biết tôi ghét nhất cái gi ở anh không? Tôi ghét nhất dáng vẻ không quan tâm của anh, tôi đã làm nhiều chuyện vượt quá giới hạn với anh như thế, tại sao anh lại không để ý chứ
Tôi có rất nhiều lời không thể thốt ra, chỉ Hà miệng thở dốc. Tôi nghe thấy Lam Phương nói tiếp: "Anh yêu Sở Tiêu Tiêu, vì cô ta bằng lòng làm tất cả sao? Tôi muốn hủy diệt cô gái anh yêu nhất. Trương Siêu a, anh không biết anh khiến tôi đau long làm sao, tôi hận không giết được anh, nhưng tôi lại không nỡ giết anh. Anh bảo tôi phải làm sao, phải làm sao bây giờ?"
Sở Tiêu Tiêu ở bên ngoài vẫn đang gõ cửa. Nhắc tới cũng thật lạ, cô ấy gõ cửa rất gấp, không giống như muốn tới bắt gian mà dường như là muốn tới cứu tôi, có lẽ tôi đã cảm nhận sai rồi.
Tôi lạnh lùng nói: "Cái gì tốt đều bị cô vợ hết. Cô luôn mộm nói yêu tôi, nhưng lúc tôi yêu cô có lại khong trân trọng. Có chờ tôi không yêu có nữa lại muốn cướp về vị thế diện, Lâm Phương, có chưa từng yêu bất kỳ ai, cô chỉ yêu thể diện của mình, cô hãy để Tiêu Tiêu đi, nếu không tôi sẽ bát có phảihội hơn cả đời
Giọng nói Lam Phương tràn ngập giận dữ, có tà đột nhiên ngồi dậy, bỏ ngực trắng như tuyết bởi vì con tức mà run lên,
“Đến lúc này rồi anh vẫn nói đỡ cho cô ta! Con đi kia rốt cuộc có gì tốt đẹp?
"Có đừng làm khó có ấy nữa, toi đã nói rồi, nếu có thật sự dâm đụng tới cô ấy, tôi sẽ khiến có phải hối hận cả đời
Lâm Phương cười ha ha, mất ảng ông nước. Tôi sẽ chờ xem anh khiến tôi hối hận, nếu anh làm quý còn không buông tha tôi, tôi sẽ rất vui đó. Bây giờ tôi sẽ để có gái bảo bối của anh vào đây, Trương Siêu, anh nhất định phải nhớ kỹ, tôi không nỡ để anh chết nhưng chính anh không muốn thuộc về tôi khi còn sống.
Nói xong, cô ta xuống giường và bước tới mở cửa
Tôi giãy giua muốn cử động, nhưng cơ thể miễn cưỡng chỉ có thể ngôi dậy. Không biết ả đàn bà này đã cho tôi uống thử thuốc gì mà cả người đều mềm oặt
Bên ngoài vang lên tiếng mở cửa, Lâm Phương không mặc gì, chắc chắn sẽ khiến Sở Tiêu Tiêu sung so
Tiếp theo là tiếng bước chân xông vào rất nhanh của Sở Tiêu Tiêu, sau đó là giọng nói vong theo của Lâm PhươngLàm Phương yếu đuôi nỎI. Tiêu Tiều, có dùng trách Trường Sưu, anh ấy uống nhiều quá có cũng biết ngày trước anh ay rất yêu tôi
Con me no, ả đàn bà này sao không đi đóng phim đi chứ chắc chắn có thể được tương vàng Oscar
Làm Phương diện như thật sự bị tôi bắt nạt vậy. Đàn ông chính là như vậy, có muốn trách thì trách tôi này. Trương Siêu đã nói với tôi, anh ấy thật sự từng thích có. Cô cũng biết mà, cô gái ưu từ như có, anh ay có năm mơ cũng muốn được ngủ với có. Nhưng anh ấy đã có được có rồi, bây giờ lại nghĩ tới tôi, chỉ là muốn thử chút cảm giác là
Lâm Phương nói năng lung tung được một nửa một cái bạt tại đã giáng xuống mặt cô ta, cực kỳ giòn giã.
Sau một cái tát, Lâm Phương choáng vàng. Sau đó Sở Tiêu Tiêu lại tắt thêm mấy cái nữa, từng cú tất đều vẫn hết sức lực. Lâm Phương bị cô ấy đánh ngã nhào trên mặt đất, khỏe miệng đầy máu Tôi gắng gương ngồi dậy, thấy Lâm Phương vô cùng ngạc nhiên, ôm mặt ngồi dưới đất, cực kỳ hoảng hốt
Gương mặt Sở Tiêu Tiêu đây giận dữ, cô ấy nhìn thấy con dao gọt hoa quả trên tủ đầu giường liên chop lay.
**********
Bằng nhiên, bên ngoài cửa vang lên may tiếng gió cửa, tôi đang định chống trả thì kịp thời không chiế được động tác, tiếp tục giả vờ ngất xỉu Liễu Vịnh sợ tới mức chiết khiếp, lập tức nới lỏng thống long và nhìn Làm Phương hỏi tại sao lại thế
Trương Siêu, anh ở bên trong sao?”. Bên ngoài cửa không ngờ là giọng của Sở Tiêu Tiêu.
Liễu Vinh kinh sợ. Sao lại có người tới
Làm Phương đờ đẫn nói: "Là tôi gọi tới
"Có điên rồi Đồ đàn bà điện rõ nhà có, có phải muốn hại chết tôi không hả?"
Làm Phương khẽ nói: "Phía sau có một tủ quần áo lớn, trước hết ông cứ tránh đi một lát Chở tôi mươi phút, sau đó ông giết Trương Siêu cũng không có ai nghi ngờ nữa.
Liễu Vinh vô cùng nghi ngờ “Rốt cuộc có muốn làm cái gì?”
"Bên ngoài cửa là bạn gái Trương Siêu, lát nữa cô ta bước vào bắt được tôi và Trương Siêu thông dám ngay tại đây, tôi hiểu rất rõ tính cách của cô ta, có ta nhất định sẽ phát điện mà liều mạng với Trường Siêu
"Nói láo, ngộ nhớ cô ta không làm vậy thì sao?"
“Ha ha, cô ta không làm thì cô ta cũng là người giết chết Trương Siêu, dù sao trên đạo có vân tay và vết máu của cô ta. Ngay cả khi cô ta ngất xỉutại chó người vẫn là có tà giết, ông yên tâm đi
Liêu Vinh cười cười. Có muốn mượn đạo giết người
Làm Phương nói không phải là mượn đao giết người, ông Liêu, ông phải quân ý nghĩ này trong đầu đi từ đầu tới cuối đều là Sở Tiêu Tiêu giết người
Hai người họ khẽ cười, tôi chỉ nghe thấy tiếng bước chân của Liễu Vinh đi ngang qua tôi hưởng về phía sau cân phòng tiếp theo là tiếng Liễu Vinh mó cửa tú.
Làm Phương lõi tôi dậy từ dưới mặt đất Lúc này tôi mới nhận ra đây là phòng trọ Lâm Phương thuế, tôi đã từng tới đây nhưng chưa bao giờ nghĩ nó lại trở thành một nơi kinh khủng như động yêu quái thế này.
Tôi càng không thể ngờ, Lâm Phương lại khủng khiếp như ma quý cô ta muốn dùng kế sáchắc độc như vậy để hại chết tôi và Sở Tiêu Tiêu
A đàn ba này rốt cuộc có trái tim hay không?
Trong lòng tôi đang lên cảm giác hối hận tột cùng nếu tôi chưa từng giúp đỡ cô ta, chưa từng cửu, chưa từng mềm lòng đối với cô ta, cũng sẽ không trở thành bộ dạng ngày hôm nay.
Nếu như tôi đã từng nói minh không hối hận vì từng yêu có ta, cũng không hạn có ta, thì bây giờ tôi đã hối hận đến xanh cả ruột rồi. Tôi tưởng rằngcô ta chỉ là một có nằng hai hư vinh, nhưng hóa ra không phải, có ta là loại đàn bà ác độc còn hơn
Trong bóng đêm, tôi từ từ mở mắt, vừa văn đối diễn với tầm mắt của Lâm Phương.
Làm Phương hit sâu một hơi lạnh, có hơi sợ sệt Có lẽ có ta bị to màu đỏ thảm trong mặt tôi hà dọa, nhưng cô ta nhanh chong phát hiện ra tôi vẫn chưa thể cử động, liền yên lòng trở lại
"Rốt cuộc có muốn làm gì?” Tôi hỏi với giọng nói khan khan.
Lâm Phương cười đến vô cùng biến thái, như thế cô ta đã không còn mong đợi gì với tất thảy mọi thứ trên thế gian này, chỉ đắm chìm trong dục vọng của mình.
Đầu tiên có ta hòn lên trần tôi, sau đó để tay lên ngực, cởi quần áo của tôi ra. Sau khi tựa lên ngực tôi nghỉ ngơi một lát, có ta bắt đầu cởi quần áo của mình, chẳng mấy chốc đã cởi bỏ chỉ còn đôi lót, để lộ ra vóc dáng nở nang đẹp đẽ
Trong bóng đêm, cơ thể có ta như ẩn như hiện, vỏ cùng xinh đẹp, nhưng lại khiến tôi liên tưởng tới ác ma răn độc Medusa trong thần thoại Hy Lạp, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Lâm Phương lại là người như vậy.
Có ta uốn éo trong lòng và hôn lên gương mặt tôi. Tôi có thể cảm thấy có ta dường như đang rơi nước mắt, cơ thể khế run lên. Nụ hôn mềm mạinóng bỏng nơi lên vành tai và cần có của tôi, có tá không ngừng hòn tôi, vừa hòn vừa khóc,
Tôi cười khẩy nói: "Làm bỏ làm tịch gì vậy, muốn giết tôi thì cử giết
Anh thật sự lưu luyến Sở Tiểu Tiểu sao? Tôi muốn giết anh là do anh tự chuốc lấy. Anh không yêu tôi thì chết đi có khác gì chử. Sau khi anh chiết phải hạn tôi, that hận tôi nhé, anh hạn tối con tốt hơn là quân tôi. Anh có biết tôi ghét nhất cái gi ở anh không? Tôi ghét nhất dáng vẻ không quan tâm của anh, tôi đã làm nhiều chuyện vượt quá giới hạn với anh như thế, tại sao anh lại không để ý chứ
Tôi có rất nhiều lời không thể thốt ra, chỉ Hà miệng thở dốc. Tôi nghe thấy Lam Phương nói tiếp: "Anh yêu Sở Tiêu Tiêu, vì cô ta bằng lòng làm tất cả sao? Tôi muốn hủy diệt cô gái anh yêu nhất. Trương Siêu a, anh không biết anh khiến tôi đau long làm sao, tôi hận không giết được anh, nhưng tôi lại không nỡ giết anh. Anh bảo tôi phải làm sao, phải làm sao bây giờ?"
Sở Tiêu Tiêu ở bên ngoài vẫn đang gõ cửa. Nhắc tới cũng thật lạ, cô ấy gõ cửa rất gấp, không giống như muốn tới bắt gian mà dường như là muốn tới cứu tôi, có lẽ tôi đã cảm nhận sai rồi.
Tôi lạnh lùng nói: "Cái gì tốt đều bị cô vợ hết. Cô luôn mộm nói yêu tôi, nhưng lúc tôi yêu cô có lại khong trân trọng. Có chờ tôi không yêu có nữa lại muốn cướp về vị thế diện, Lâm Phương, có chưa từng yêu bất kỳ ai, cô chỉ yêu thể diện của mình, cô hãy để Tiêu Tiêu đi, nếu không tôi sẽ bát có phảihội hơn cả đời
Giọng nói Lam Phương tràn ngập giận dữ, có tà đột nhiên ngồi dậy, bỏ ngực trắng như tuyết bởi vì con tức mà run lên,
“Đến lúc này rồi anh vẫn nói đỡ cho cô ta! Con đi kia rốt cuộc có gì tốt đẹp?
"Có đừng làm khó có ấy nữa, toi đã nói rồi, nếu có thật sự dâm đụng tới cô ấy, tôi sẽ khiến có phải hối hận cả đời
Lâm Phương cười ha ha, mất ảng ông nước. Tôi sẽ chờ xem anh khiến tôi hối hận, nếu anh làm quý còn không buông tha tôi, tôi sẽ rất vui đó. Bây giờ tôi sẽ để có gái bảo bối của anh vào đây, Trương Siêu, anh nhất định phải nhớ kỹ, tôi không nỡ để anh chết nhưng chính anh không muốn thuộc về tôi khi còn sống.
Nói xong, cô ta xuống giường và bước tới mở cửa
Tôi giãy giua muốn cử động, nhưng cơ thể miễn cưỡng chỉ có thể ngôi dậy. Không biết ả đàn bà này đã cho tôi uống thử thuốc gì mà cả người đều mềm oặt
Bên ngoài vang lên tiếng mở cửa, Lâm Phương không mặc gì, chắc chắn sẽ khiến Sở Tiêu Tiêu sung so
Tiếp theo là tiếng bước chân xông vào rất nhanh của Sở Tiêu Tiêu, sau đó là giọng nói vong theo của Lâm PhươngLàm Phương yếu đuôi nỎI. Tiêu Tiều, có dùng trách Trường Sưu, anh ấy uống nhiều quá có cũng biết ngày trước anh ay rất yêu tôi
Con me no, ả đàn bà này sao không đi đóng phim đi chứ chắc chắn có thể được tương vàng Oscar
Làm Phương diện như thật sự bị tôi bắt nạt vậy. Đàn ông chính là như vậy, có muốn trách thì trách tôi này. Trương Siêu đã nói với tôi, anh ấy thật sự từng thích có. Cô cũng biết mà, cô gái ưu từ như có, anh ay có năm mơ cũng muốn được ngủ với có. Nhưng anh ấy đã có được có rồi, bây giờ lại nghĩ tới tôi, chỉ là muốn thử chút cảm giác là
Lâm Phương nói năng lung tung được một nửa một cái bạt tại đã giáng xuống mặt cô ta, cực kỳ giòn giã.
Sau một cái tát, Lâm Phương choáng vàng. Sau đó Sở Tiêu Tiêu lại tắt thêm mấy cái nữa, từng cú tất đều vẫn hết sức lực. Lâm Phương bị cô ấy đánh ngã nhào trên mặt đất, khỏe miệng đầy máu Tôi gắng gương ngồi dậy, thấy Lâm Phương vô cùng ngạc nhiên, ôm mặt ngồi dưới đất, cực kỳ hoảng hốt
Gương mặt Sở Tiêu Tiêu đây giận dữ, cô ấy nhìn thấy con dao gọt hoa quả trên tủ đầu giường liên chop lay.