Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-153
Chương 153 Bí mật
**********
Nếu không thể ra tay với hệ thống giám sát, chỉ có thể tìm cơ hội tới Devil's eyes xem thôi. Camera giám sát chỉ lưu trữ nửa năm, nhưng nhân viên phục vụ có thể còn nhớ những chuyện khác.
Sau khi xem lại mấy lần, tôi cất máy tính di.
Thực ra tôi có thể giao tài liệu trong chiếc máy tính này cho cảnh sát bất cứ lúc nào, nhưng bây giờ tôi không thể làm như thế.
Trước hết, Cục trưởng Hứa là họ hàng với Trần Ngọc Châu, ông ta đã nhiều lần giúp Trần Ngọc Châu xóa sạch dấu vết phạm tội, nếu tôi cứ tùy tiện giao ra như vậy, chỉ e rằng sẽ lại giẫm vào vết xe đổ chưa tới vài ngày, chứng cứ sẽ biến mất hoàn toàn trong phòng vật chứng.
Hơn nữa, tôi cũng không thể liều lĩnh như vậy. Một khi chứng cứ này được phơi bày, Trần Như Hải chắc chắn có năng lực tìm ra nguồn gốc nơi phát ra chứng cứ, tới lúc đó hai tên nhóc Lộ Vũ và Lộ Tranh kia sẽ gặp phải xui xẻo.
Lần này, tôi tuyệt đối không thể sảy tay, cũng không thể hành động tùy tiền, tôi không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay, chắc chắn phải khiến cho cả nhà họ Trần bị tiêu diệt.
Mấy ngày nay, Lục Thông thường xuyên tới chỗ tôi khen Làm Phương nói một tay cô ta đã giúp được rất nhiều, công ty rất cần cô ta. Tôi hiểu rằng Lục Thông muốn giữ cô ta lại, nhưng lại sợ tôi không đồng ý. “Nếu làm tốt thì cứ giữ lại đi, tôi và Lâm Phương không còn quan hệ riêng tư gì nữa, cô ta chỉ là một nhân viên bình thường của tôi thôi. Tôi sẽ không vì tình cảm cả nhân mà quan tâm hay chèn ép cô ta đầu.
Lục Thông cầm ly nước táo, khó hiểu nói: Thật kỳ lạ, tôi thấy quan hệ giữa anh và Lâm Phương mấy hôm nay rất tốt mà
Tôi cười cười không nói. “Mấy hôm nay tôi đau đầu cực kỳ, Tuấn Nhiên có một đồng chuyện phiền toái, mọi chuyện ở đây anh tự quyết thôi Lục Thông.”
Tôi vừa mới dứt lời, Thanh Thanh liền gọi điện thoại nội bộ nói có một người họ Thái muốn gặp tôi. “Mau bảo cậu ta vào đây.”
Tiểu Thái đã tới, tôi vội vàng bảo cậu ta bước vào, Lục Thông rất biết điều mà đi ra ngoài.
Điểm tốt của Lục Thông chính là chỗ này, từ trước tới nay đều không nhiều chuyện hỏi han. “Đội trưởng! Tui đã tới!”
Người còn chưa thấy đầu, nhưng tiếng cười sang sảng đang vang lên từ cửa, Tiểu Thái phơi nắng cháy đen như con khỉ bước vào theo tiếng cười.
Mấy ngày nay không biết thằng nhóc này đã đi đâu, cậu ta thay đổi rất nhiều so với ngày vừa tới thành phố Thông, tính tình hướng ngoại hơn nhiều.
Việc này cũng khó trách, vốn dĩ chúng tôi đều nhập ngũ ở núi Côn Lôn, đoạn tuyệt nhân thế, bây giờ trở về ngắm nhìn xã hội hiện đại phồn hoa hoa cả mắt, nhất định sẽ vui mừng đến không biết trời trăng mây gió.
Tôi đoán dáng vẻ của Tiểu Thái sẽ hơi thay đổi so với ngày còn trong quân đội, nhưng không ngờ lại thay đổi nhiều như thế. Lúc cậu ta đứng trước mặt, tôi đã ngạc nhiên tới nỗi không ngậm nổi miệng.
Thằng nhóc này mặc một bộ áo bóng rổ, nhìn kỹ thì giầy còn là hãng AJ, quần nhãn hiệu Hongkong, từ đầu tới chân đúng là gà quê biến thành phượng hoàng rồi!
Thấy tôi choáng váng, thằng nhóc kia cười ngờ nghệch với tôi, gãi gãi ót nói: “Đội trưởng, sao nhìn tui ghê vậy chứ.”
Tôi bắt chước giọng điệu của cậu ta nói: “Tui có thể không nhìn được sao? Biến thành cái dạng gì thế này?” “Đây là phong cách ăn mặc yêu thích của người trẻ tuổi trong thành phố, gần đây không phải là tôi đi điều tra vụ án sao, cứ mặc quân phục thì không tiện hành động, nên mới mua bừa một bộ.”
Tôi thầm nghĩ, may mà cậu ta mua bừa, chứ nếu cậu nghiêm túc mua, thật sự có thể chọc mù mắt tôi rồi.
Tôi bảo Tiểu Thái ngồi xuống rồi đi đóng cửa, văn phòng này được tôi thiết kế đặc biệt, cửa cách âm có hiệu quả tốt hơn bình thường nhiều, ngồi nói chuyện bên trong, bên ngoài gần như không thể nghe thấy.
Tôi rót trà cho Tiểu Thái, cậu ta nói: “Đội trưởng, anh cũng thật là quê quá đi, có cà phê không?” “Con mẹ nó, cậu còn đòi cà phê à. Tôi đây chỉ có cái tát thôi được không?”
Tiểu Thái rụt đầu lại, cười khờ với tôi.
Tôi tức giận nói: “Mấy ngày nay cậu đi đầu điều tra thế, biến thành cái dạng này cũng thôi đi, hàng ngày còn không thấy người đâu. Con mẹ nó nếu cậu học chuyện xấu, tôi biết ăn nói thế nào với lão già đây?” “Tui đã tìm thấy manh mối rồi, nhưng mà nơi đó thì tui chưa nói được.” Tiểu Thái bắt đầu cắn ngón tay nhớ lại: “Nói chung là bọn họ đều gọi chỗ đó là hội sở Đại Bảo Kiện (*). (*) Hội sở Đại Bảo Kiện: tiệm spa mại dâm trá hình. “Phụt..” Tôi phun ra một ngụm trà, suýt chút nữa cắn đứt đầu lưỡi mình: “Cậu nói cái gì?” “Đại Bảo Kiện đó, chính là ba chữ đó.”
Tôi nhìn vẻ mặt thuần khiết của Tiểu Thái, có chút không đành lòng dạy hư cậu ta.
Tiểu Thái nói với tôi về tiến độ điều tra gần đây của cậu ta.
Lúc mới bắt đầu, cậu ta lần theo một số manh mối đã có của Báo Tuyết, tuy truy xét không được nhiều súng lắm, nhưng có thể khẳng định nhóm này không có nhiều súng ống. số lượng không nhiều, nhưng lại có rất nhiều đạn nhập lậu, đội trưởng, anh đoán xem như vậy có nghĩa là gì? Tui chắc chắn anh đoán không ra, đầu óc tui thật sự quá thông minh mà
Tài lau lau chỗ nước trên bàn, ngồi xuống đối diện Tiểu Thái. “Nhóc con rốt cuộc là cậu đã xảy ra chuyện gì? Sao chỉ mới vào thành phố mấy ngày đã bị lây tại khoác lác rồi." Tôi cười nói. “Vậy anh đoàn đi, đoàn không nổi đâu. Đại trường, tôi thông minh hơn anh nhiều. “Được rồi thằng nhóc này, điều này chứng tỏ bạn chúng có xưởng gia công sung ông trong nước chứ gì
Tiểu Thái trợn mắt há hốc mồm, lúc sau mời mời được một câu: “Đội trưởng làm SEO anh đoản được
Tôi còn giật mình hơn cậu ta "Cậu hóa ra vẫn biết nói tiếng phổ thông chuẩn hả?” Tôi vỗ tay thành tiếng nói: “Việc này còn không dễ đoán sao, nhiều đạn pháo như vậy, không có súng thì sao, dù sao cũng không thể ném đạn chơi chơi được. Súng ống nhất định là được tiên bằng máy ở mấy nhà xưởng dưới lòng đất. Vậy nên tiếp theo cậu phải đi kiểm tra xem thành phố Thông có bao nhiêu xưởng lớn dưới lòng đất. Hầu hết những hãng này đều có quan hệ với xã hội đen, hoặc là cần câu cơm của các băng đảng, hoặc là được xã hội đen bảo kê. Cậu nhất định sẽ tìm ra được một vài thứ
Tiểu Thái trợn mắt há hốc mồm, trực tiếp choáng váng, tôi nhìn biểu cảm của cậu ta là biết, có lẽ ngay cả một dấu chấm tôi cũng không nói sai.
Tôi cười nói: “Tiếp theo thế nào?” “Đội trưởng, anh tài ghê! Vậy mà lại đoán hoàn toàn đúng! Tui tìm được ba nhà xưởng dưới lòng đất, tất cả đều là xưởng sản xuất máy phát điện. Ba xưởng này vừa vặn phù hợp với những yêu cầu vừa nói. Kín đáo, có máy tiện loại lớn, quan trọng nhất là những xưởng trong lòng đất này đều thuộc về một tổ chức xã hội đen.” “Bang Thanh Long hay Hồng Đăng?” Tôi có hơi khẩn trương hỏi.
Tiểu Thái nói: “Bang Thanh Long. Ông chủ là một gã đàn ông tên Thạch Đầu, là một tên lưu manh trong bang Thanh Long. Tôi cảm thấy, gã ta nhất định biết một số bí mật của vụ ân buôn lậu, nhưng hằn cực kỳ đề phòng, với người thường thậm chí không hề rằng nửa lời. Vậy nên, vậy nên tôi không thể làm gì khác ngoài việc bán rẻ nhan sắc của bản thân. “Phụt “ Một lần nữa, tôi lại phun ra một ngụm nước.
**********
Nếu không thể ra tay với hệ thống giám sát, chỉ có thể tìm cơ hội tới Devil's eyes xem thôi. Camera giám sát chỉ lưu trữ nửa năm, nhưng nhân viên phục vụ có thể còn nhớ những chuyện khác.
Sau khi xem lại mấy lần, tôi cất máy tính di.
Thực ra tôi có thể giao tài liệu trong chiếc máy tính này cho cảnh sát bất cứ lúc nào, nhưng bây giờ tôi không thể làm như thế.
Trước hết, Cục trưởng Hứa là họ hàng với Trần Ngọc Châu, ông ta đã nhiều lần giúp Trần Ngọc Châu xóa sạch dấu vết phạm tội, nếu tôi cứ tùy tiện giao ra như vậy, chỉ e rằng sẽ lại giẫm vào vết xe đổ chưa tới vài ngày, chứng cứ sẽ biến mất hoàn toàn trong phòng vật chứng.
Hơn nữa, tôi cũng không thể liều lĩnh như vậy. Một khi chứng cứ này được phơi bày, Trần Như Hải chắc chắn có năng lực tìm ra nguồn gốc nơi phát ra chứng cứ, tới lúc đó hai tên nhóc Lộ Vũ và Lộ Tranh kia sẽ gặp phải xui xẻo.
Lần này, tôi tuyệt đối không thể sảy tay, cũng không thể hành động tùy tiền, tôi không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay, chắc chắn phải khiến cho cả nhà họ Trần bị tiêu diệt.
Mấy ngày nay, Lục Thông thường xuyên tới chỗ tôi khen Làm Phương nói một tay cô ta đã giúp được rất nhiều, công ty rất cần cô ta. Tôi hiểu rằng Lục Thông muốn giữ cô ta lại, nhưng lại sợ tôi không đồng ý. “Nếu làm tốt thì cứ giữ lại đi, tôi và Lâm Phương không còn quan hệ riêng tư gì nữa, cô ta chỉ là một nhân viên bình thường của tôi thôi. Tôi sẽ không vì tình cảm cả nhân mà quan tâm hay chèn ép cô ta đầu.
Lục Thông cầm ly nước táo, khó hiểu nói: Thật kỳ lạ, tôi thấy quan hệ giữa anh và Lâm Phương mấy hôm nay rất tốt mà
Tôi cười cười không nói. “Mấy hôm nay tôi đau đầu cực kỳ, Tuấn Nhiên có một đồng chuyện phiền toái, mọi chuyện ở đây anh tự quyết thôi Lục Thông.”
Tôi vừa mới dứt lời, Thanh Thanh liền gọi điện thoại nội bộ nói có một người họ Thái muốn gặp tôi. “Mau bảo cậu ta vào đây.”
Tiểu Thái đã tới, tôi vội vàng bảo cậu ta bước vào, Lục Thông rất biết điều mà đi ra ngoài.
Điểm tốt của Lục Thông chính là chỗ này, từ trước tới nay đều không nhiều chuyện hỏi han. “Đội trưởng! Tui đã tới!”
Người còn chưa thấy đầu, nhưng tiếng cười sang sảng đang vang lên từ cửa, Tiểu Thái phơi nắng cháy đen như con khỉ bước vào theo tiếng cười.
Mấy ngày nay không biết thằng nhóc này đã đi đâu, cậu ta thay đổi rất nhiều so với ngày vừa tới thành phố Thông, tính tình hướng ngoại hơn nhiều.
Việc này cũng khó trách, vốn dĩ chúng tôi đều nhập ngũ ở núi Côn Lôn, đoạn tuyệt nhân thế, bây giờ trở về ngắm nhìn xã hội hiện đại phồn hoa hoa cả mắt, nhất định sẽ vui mừng đến không biết trời trăng mây gió.
Tôi đoán dáng vẻ của Tiểu Thái sẽ hơi thay đổi so với ngày còn trong quân đội, nhưng không ngờ lại thay đổi nhiều như thế. Lúc cậu ta đứng trước mặt, tôi đã ngạc nhiên tới nỗi không ngậm nổi miệng.
Thằng nhóc này mặc một bộ áo bóng rổ, nhìn kỹ thì giầy còn là hãng AJ, quần nhãn hiệu Hongkong, từ đầu tới chân đúng là gà quê biến thành phượng hoàng rồi!
Thấy tôi choáng váng, thằng nhóc kia cười ngờ nghệch với tôi, gãi gãi ót nói: “Đội trưởng, sao nhìn tui ghê vậy chứ.”
Tôi bắt chước giọng điệu của cậu ta nói: “Tui có thể không nhìn được sao? Biến thành cái dạng gì thế này?” “Đây là phong cách ăn mặc yêu thích của người trẻ tuổi trong thành phố, gần đây không phải là tôi đi điều tra vụ án sao, cứ mặc quân phục thì không tiện hành động, nên mới mua bừa một bộ.”
Tôi thầm nghĩ, may mà cậu ta mua bừa, chứ nếu cậu nghiêm túc mua, thật sự có thể chọc mù mắt tôi rồi.
Tôi bảo Tiểu Thái ngồi xuống rồi đi đóng cửa, văn phòng này được tôi thiết kế đặc biệt, cửa cách âm có hiệu quả tốt hơn bình thường nhiều, ngồi nói chuyện bên trong, bên ngoài gần như không thể nghe thấy.
Tôi rót trà cho Tiểu Thái, cậu ta nói: “Đội trưởng, anh cũng thật là quê quá đi, có cà phê không?” “Con mẹ nó, cậu còn đòi cà phê à. Tôi đây chỉ có cái tát thôi được không?”
Tiểu Thái rụt đầu lại, cười khờ với tôi.
Tôi tức giận nói: “Mấy ngày nay cậu đi đầu điều tra thế, biến thành cái dạng này cũng thôi đi, hàng ngày còn không thấy người đâu. Con mẹ nó nếu cậu học chuyện xấu, tôi biết ăn nói thế nào với lão già đây?” “Tui đã tìm thấy manh mối rồi, nhưng mà nơi đó thì tui chưa nói được.” Tiểu Thái bắt đầu cắn ngón tay nhớ lại: “Nói chung là bọn họ đều gọi chỗ đó là hội sở Đại Bảo Kiện (*). (*) Hội sở Đại Bảo Kiện: tiệm spa mại dâm trá hình. “Phụt..” Tôi phun ra một ngụm trà, suýt chút nữa cắn đứt đầu lưỡi mình: “Cậu nói cái gì?” “Đại Bảo Kiện đó, chính là ba chữ đó.”
Tôi nhìn vẻ mặt thuần khiết của Tiểu Thái, có chút không đành lòng dạy hư cậu ta.
Tiểu Thái nói với tôi về tiến độ điều tra gần đây của cậu ta.
Lúc mới bắt đầu, cậu ta lần theo một số manh mối đã có của Báo Tuyết, tuy truy xét không được nhiều súng lắm, nhưng có thể khẳng định nhóm này không có nhiều súng ống. số lượng không nhiều, nhưng lại có rất nhiều đạn nhập lậu, đội trưởng, anh đoán xem như vậy có nghĩa là gì? Tui chắc chắn anh đoán không ra, đầu óc tui thật sự quá thông minh mà
Tài lau lau chỗ nước trên bàn, ngồi xuống đối diện Tiểu Thái. “Nhóc con rốt cuộc là cậu đã xảy ra chuyện gì? Sao chỉ mới vào thành phố mấy ngày đã bị lây tại khoác lác rồi." Tôi cười nói. “Vậy anh đoàn đi, đoàn không nổi đâu. Đại trường, tôi thông minh hơn anh nhiều. “Được rồi thằng nhóc này, điều này chứng tỏ bạn chúng có xưởng gia công sung ông trong nước chứ gì
Tiểu Thái trợn mắt há hốc mồm, lúc sau mời mời được một câu: “Đội trưởng làm SEO anh đoản được
Tôi còn giật mình hơn cậu ta "Cậu hóa ra vẫn biết nói tiếng phổ thông chuẩn hả?” Tôi vỗ tay thành tiếng nói: “Việc này còn không dễ đoán sao, nhiều đạn pháo như vậy, không có súng thì sao, dù sao cũng không thể ném đạn chơi chơi được. Súng ống nhất định là được tiên bằng máy ở mấy nhà xưởng dưới lòng đất. Vậy nên tiếp theo cậu phải đi kiểm tra xem thành phố Thông có bao nhiêu xưởng lớn dưới lòng đất. Hầu hết những hãng này đều có quan hệ với xã hội đen, hoặc là cần câu cơm của các băng đảng, hoặc là được xã hội đen bảo kê. Cậu nhất định sẽ tìm ra được một vài thứ
Tiểu Thái trợn mắt há hốc mồm, trực tiếp choáng váng, tôi nhìn biểu cảm của cậu ta là biết, có lẽ ngay cả một dấu chấm tôi cũng không nói sai.
Tôi cười nói: “Tiếp theo thế nào?” “Đội trưởng, anh tài ghê! Vậy mà lại đoán hoàn toàn đúng! Tui tìm được ba nhà xưởng dưới lòng đất, tất cả đều là xưởng sản xuất máy phát điện. Ba xưởng này vừa vặn phù hợp với những yêu cầu vừa nói. Kín đáo, có máy tiện loại lớn, quan trọng nhất là những xưởng trong lòng đất này đều thuộc về một tổ chức xã hội đen.” “Bang Thanh Long hay Hồng Đăng?” Tôi có hơi khẩn trương hỏi.
Tiểu Thái nói: “Bang Thanh Long. Ông chủ là một gã đàn ông tên Thạch Đầu, là một tên lưu manh trong bang Thanh Long. Tôi cảm thấy, gã ta nhất định biết một số bí mật của vụ ân buôn lậu, nhưng hằn cực kỳ đề phòng, với người thường thậm chí không hề rằng nửa lời. Vậy nên, vậy nên tôi không thể làm gì khác ngoài việc bán rẻ nhan sắc của bản thân. “Phụt “ Một lần nữa, tôi lại phun ra một ngụm nước.