Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1239 Họ thực sự đã biết nhau!
“Còn Lâm Thiệu Huy, nếu tôi không giết được anh ta, tôi sẽ không được gọi là Chu Quân Dật!”.
Nghe những lời này thì những thanh niên hư hỏng có mặt đều lần lượt gật đầu, mong muốn được kết thân với Tướng Huy, sau đó tàn nhẫn dạy dỗ Long Thiên Tuấn và Lâm Thiệu Huy.
Tuy nhiên, Triệu Yến Chi không biết tại sao tỏ vẻ lo lắng: “Tôi đi ra ngoài hóng mát một chút!”
Không giống như những kẻ ngốc này, cô ta luôn cảm thấy biểu hiện của Long Thiên Tuấn quá bất thường.
Tại sao Lâm Thiệu Huy cũng gây rồi nhưng Long Thiên Tuấn chỉ dạy dỗ bọn họ, làm ngơ cho hành động của Lâm Thiệu Huy?
Lẽ nào đồ rác rưởi vô dụng đó quen biết Long Thiên Tuấn?
Cảm giác bất an này khiến cô ta rất khó chịu, làm cho cô ta lo được lo mất, như thể cô ta đã bỏ lỡ điều gì đó.
Nên lúc này cô ta muốn đi hóng mát một chút, để dẹp yên tâ, trạng lo âu này!
VietWriter.vn
Mà đồng thời lúc đó!
Long Thiên Tuấn, người đang lo lắng, lặng lẽ đến sân sau và trực tiếp quỳ xuống phía sau Lâm Thiệu Huy.
“Tướng Huy, kẻ hèn... kẻ hèn này có tội!”
Giọng anh ta run run, rõ ràng là vô cùng kinh hãi.
Nhưng lúc này trên mặt lại in thêm một cái tát, không cần nói anh cũng biết đó là Long Cửu ban thưởng.
“Người không biết không có tội, đứng dậy!”
Lâm Thiệu Huy từ từ quay lại nhìn anh ta.
“Cảm ơn Tướng Huy ban ơn!”.
Long Thiên Tuấn vui mừng khôn xiết, vội đứng dậy cung kính nói:
“Tướng Huy, những tên ngu ngốc kia dám xúc phạm anh, anh muốn tôi giải quyết thế nào?”
Lời nói đầy sát khí!
Nhưng mà!
Lâm Thiệu Huy lắc đầu cười gằn: “Không cần, chờ ngày mai đến, bọn họ không chỉ hối hận, mà còn là tuyệt vọng!”
Long Thiên Tuấn và Lâm Thiệu Huy tiếp tục trò chuyện, sau đó rời đi.
Nhưng khi anh ta rời đi, anh ta lại bị Triệu Yến Chi, người tình cờ đang đi dạo ngang qua, nhìn thấy được.
Ngay lúc này, đôi mắt xinh đẹp của cô ta giật lên liên hồi, nhìn Lâm Thiệu Huy với vẻ mặt khó tin.
Lâm Thiệu Huy, thực sự đã gặp Long Thiên Tuấn vào đêm muộn?
Họ thực sự đã biết nhau!
Nghĩ đến chuyện hôm nay, Triệu Yến Chi đột nhiên hiểu ra mọi chuyện.
Nhưng điều cô ta không thể đoán ra là, Lâm Thiệu Huy chỉ là đồ vô dụng, có tư cách gì quen biết Long Thiên Tuấn?
“Đi ra đi!”
Đột nhiên! Giọng nói lạnh lùng của Lâm Thiệu Huy vang lên, khiến thân thể Triệu Yến Chi chấn động.
Sau đó, cô ta từ trong bóng tối bước ra, ánh mắt khó hiểu nhìn Lâm Thiệu Huy: “Làm sao anh quen biết Long Thiên Tuấn?”
Nghe những lời này thì Lâm Thiệu Huy cười: “Tại sao tôi không thể quen biết anh ta?”
Nghe những lời này thì những thanh niên hư hỏng có mặt đều lần lượt gật đầu, mong muốn được kết thân với Tướng Huy, sau đó tàn nhẫn dạy dỗ Long Thiên Tuấn và Lâm Thiệu Huy.
Tuy nhiên, Triệu Yến Chi không biết tại sao tỏ vẻ lo lắng: “Tôi đi ra ngoài hóng mát một chút!”
Không giống như những kẻ ngốc này, cô ta luôn cảm thấy biểu hiện của Long Thiên Tuấn quá bất thường.
Tại sao Lâm Thiệu Huy cũng gây rồi nhưng Long Thiên Tuấn chỉ dạy dỗ bọn họ, làm ngơ cho hành động của Lâm Thiệu Huy?
Lẽ nào đồ rác rưởi vô dụng đó quen biết Long Thiên Tuấn?
Cảm giác bất an này khiến cô ta rất khó chịu, làm cho cô ta lo được lo mất, như thể cô ta đã bỏ lỡ điều gì đó.
Nên lúc này cô ta muốn đi hóng mát một chút, để dẹp yên tâ, trạng lo âu này!
VietWriter.vn
Mà đồng thời lúc đó!
Long Thiên Tuấn, người đang lo lắng, lặng lẽ đến sân sau và trực tiếp quỳ xuống phía sau Lâm Thiệu Huy.
“Tướng Huy, kẻ hèn... kẻ hèn này có tội!”
Giọng anh ta run run, rõ ràng là vô cùng kinh hãi.
Nhưng lúc này trên mặt lại in thêm một cái tát, không cần nói anh cũng biết đó là Long Cửu ban thưởng.
“Người không biết không có tội, đứng dậy!”
Lâm Thiệu Huy từ từ quay lại nhìn anh ta.
“Cảm ơn Tướng Huy ban ơn!”.
Long Thiên Tuấn vui mừng khôn xiết, vội đứng dậy cung kính nói:
“Tướng Huy, những tên ngu ngốc kia dám xúc phạm anh, anh muốn tôi giải quyết thế nào?”
Lời nói đầy sát khí!
Nhưng mà!
Lâm Thiệu Huy lắc đầu cười gằn: “Không cần, chờ ngày mai đến, bọn họ không chỉ hối hận, mà còn là tuyệt vọng!”
Long Thiên Tuấn và Lâm Thiệu Huy tiếp tục trò chuyện, sau đó rời đi.
Nhưng khi anh ta rời đi, anh ta lại bị Triệu Yến Chi, người tình cờ đang đi dạo ngang qua, nhìn thấy được.
Ngay lúc này, đôi mắt xinh đẹp của cô ta giật lên liên hồi, nhìn Lâm Thiệu Huy với vẻ mặt khó tin.
Lâm Thiệu Huy, thực sự đã gặp Long Thiên Tuấn vào đêm muộn?
Họ thực sự đã biết nhau!
Nghĩ đến chuyện hôm nay, Triệu Yến Chi đột nhiên hiểu ra mọi chuyện.
Nhưng điều cô ta không thể đoán ra là, Lâm Thiệu Huy chỉ là đồ vô dụng, có tư cách gì quen biết Long Thiên Tuấn?
“Đi ra đi!”
Đột nhiên! Giọng nói lạnh lùng của Lâm Thiệu Huy vang lên, khiến thân thể Triệu Yến Chi chấn động.
Sau đó, cô ta từ trong bóng tối bước ra, ánh mắt khó hiểu nhìn Lâm Thiệu Huy: “Làm sao anh quen biết Long Thiên Tuấn?”
Nghe những lời này thì Lâm Thiệu Huy cười: “Tại sao tôi không thể quen biết anh ta?”
Bình luận facebook