Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 6: MUỐN Ở CÙNG DI
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Du sửng sốt, nhìn có chút do nhanh
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ tiến về phía trước hai bước, gõ cửa, nói với cậu nhóc trong "Bảo bối, thức ăn đã làm xong rồi, nếu còn không ăn thì sẽ nguội đó, con ra ngoài có được
Trong phòng truyền tới lục đục, nhưng cửa đóng chặt
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ lại tiếp tục kiên nhẫn nói: xem, vất vả cả ngày, bụng đã rất đói rồi, con ra ngoài cùng ăn với dì có được không? Nếu không, lát nữa hắn sẽ đau dạ dày, nói không chứng còn phải uống thuốc khám bác sĩ, rất đáng thương đó.
Trong phòng lại im lặng, nửa ngày sau, cửa mở ra, một cái đầu nhỏ ra ngoài.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cận Tâm Du có chút kỳ quái.
Nếu thành trước đây, cậu nhóc này làm loạn, căn bản đều phải từ một tuần trở lên mới sẽ hạ hỏa.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tất cả mọi người cùng đó cũng vô dụng.
Hoàn toàn không nghĩ tới, người tên Giang Tử Sơ này lại nói hai câu đã có thể khiếncâu thỏa hiệp
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cần Tâm Du không nhịn được lại nhìn cô gái nhỏ bên cạnh may lan
Giang Tử Sơ không chú ý, ngược lại rất vui vẻ ôm Tiểu Bảo ra, nói: “Tiểu Bảo thật ngoan, đi, chúng ta đi ăn cơm."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tiểu Bảo gật gật đầu, nhìn cũng không thèm nhìn ba cậu một cái, lại ngôi về trên ghế chuan bi an com.
Giang Tử Sơ thấy Cận Tâm Du đứng đó, như cũng không có ý phản đối, thuận tiện hỏi một cầu: Anh Cận đã ăn cơm chưa? Hay là cùng ăn?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cô chỉ là hỏi khách sáo, ai ngờ, Cận Tâm Du lại đồng ý. "Được, làm phiên rồi.
Giang Tử Sơ sững sốt, thầm nói, anh thật không khách sáo.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng còn may tối nay nấu nhiều một chút, cho nên Giang Tử Sơ lập tức đi thêm đũa bắt nói: "Nếu ăn không quen thi tới lúc đó lại
ra ngoài ăn." Cận Tâm Du thản nhiên gấp sườn, căn một miếng, nói: “Mùi vị không tệ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ thở phào một hơi.
Thời gian ăn tiếp đó, bầu không khí tnhiều có chút ngượng ngùng.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đặc biệt là đối diện còn có một người đàn ông đang ngồi
Đây mới là lần đầu tiên gặp mặt, tình hình thực sự quái dị
Anh nợ em một câu yêu thương!
Còn may bên cạnh có sự tồn tại của Tiểu Bảo, Giang Tử Sơ thỉnh thoảng bóc tôm hoặc là đút cơm cho cậu, xong lại lau miệng, lực chủ ý thoáng chốc cũng đã phân tán
kết thúc bữa cơm, Giang Tử Sơ thu dọn bàn, lại pha trà tiêu thực cho hai ba con
Anh nợ em một câu yêu thương!
Uống xong, lòng thầm nói hai người hàn cũng nên đi rồi đi
Cận Tâm Du như có thể nhìn ra tầm tư của cô, thuận thể mở miệng: “Tối nay cảm ơn bữa tối của cô Giang, cũng không còn sớm nữa, tôi dẫn Tiểu Bảo về trước.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ thầm thở phào nhẹ nhõm Còn tưởng anh định ở lại chứ
Cho nên lập tức đồng ý. "Không cần khách sáo, chỉ là một bữa cơm mà thôi."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tiểu Bảo vừa nghe lại gấp gáp, ôm chặt chân Giang Tử Sơ, mặt đầy cảnh giác nhìn ba cậu "Con không về, con muốn ở cùng di
Cận Tâm Du nhíu mày: "Không được làmloạn con đã quấy rầy người ta cả ngày rồi
Anh nợ em một câu yêu thương!
Con thích đi, muốn ngủ với di
Tiểu Bảo kiên cường nói, hai tay ôm càng chat hon
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ cũng có chút ngạc nhiên.
Lúc ban ngày, có cảm thấy Tiểu Bảo rất thích minh, lại không nghĩ tới, cậu lại định ở lại, cùng ngủ với mình.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ thấy sắc mặt Cặn Tam Du không tốt, vội giúp khuyến: Tiểu Bảo, con nên về thôi, nếu không ông bà sẽ rất lo lắng
"Không muốn con chỉ muốn ngủ với đi Từ Sơ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tiểu Bảo ngắng đầu, mặt đỏ bừng, như con thỏ nhỏ bên trong còn lỏe lên ánh nước.
Tim Giang Tử Sơ cũng sắp tan chảy rồi
Anh nợ em một câu yêu thương!
Dăng vẻ đang thương như vậy, thực sự không nhẫn tâm đuổi cậu đi.
Tất cả lời khuyên bảo thoảng chốc nghẹn ở cổ họng mắt bất giác nhìn về phía pct Cũng không biết giữ Tiểu Bảo lại có làm
Anh nợ em một câu yêu thương!
anh cảm thấy mình muốn trèo cao không?
Cận Tâm Du cũng không ngờ tới, Tiểu Bảo lại dựa dẫm vào một người phụ nữ vừagặp mặt như vậy
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng vẫn kiên quyết nói: "Theo ba vật
Anh sẽ không để một mình Tiểu Bảo ở lại với người phụ nữ vừa quen biết không tới một ngày,
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ ít nhiều cũng nhìn ra ý tử của Cận Tâm Du, chỉ đành nhan tâm nói: "Tiểu Bảo, sau này nếu còn muốn đến thì đến, nhưng nhà đi thật sự không có chỗ ngủ, con vẫn là cùng ba quay về đi? Được không?"
Tiểu Bảo lặc đầu thật mạnh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cận Tâm Dù không có nhiều kiên nhẫn như vậy, đi nhanh về phía trước, ôm cậu lên: "Quây cũng phải có giới hạn, đừng ý ba chiều con thì muốn làm gì thì làm."
Tiểu Bảo bị mắng như vậy, trực tiếp nghẹn ngào, đôi mắt kiên cường trừng ba ruột cậu, không muốn thỏa hiệp.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cận Tâm Du không muốn chiều cậu, nghiêng đầu nói với Giang Tử Sơ "Tối nay quấy rầy cô rồi, cô Giang.
**********
Du sửng sốt, nhìn có chút do nhanh
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ tiến về phía trước hai bước, gõ cửa, nói với cậu nhóc trong "Bảo bối, thức ăn đã làm xong rồi, nếu còn không ăn thì sẽ nguội đó, con ra ngoài có được
Trong phòng truyền tới lục đục, nhưng cửa đóng chặt
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ lại tiếp tục kiên nhẫn nói: xem, vất vả cả ngày, bụng đã rất đói rồi, con ra ngoài cùng ăn với dì có được không? Nếu không, lát nữa hắn sẽ đau dạ dày, nói không chứng còn phải uống thuốc khám bác sĩ, rất đáng thương đó.
Trong phòng lại im lặng, nửa ngày sau, cửa mở ra, một cái đầu nhỏ ra ngoài.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cận Tâm Du có chút kỳ quái.
Nếu thành trước đây, cậu nhóc này làm loạn, căn bản đều phải từ một tuần trở lên mới sẽ hạ hỏa.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tất cả mọi người cùng đó cũng vô dụng.
Hoàn toàn không nghĩ tới, người tên Giang Tử Sơ này lại nói hai câu đã có thể khiếncâu thỏa hiệp
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cần Tâm Du không nhịn được lại nhìn cô gái nhỏ bên cạnh may lan
Giang Tử Sơ không chú ý, ngược lại rất vui vẻ ôm Tiểu Bảo ra, nói: “Tiểu Bảo thật ngoan, đi, chúng ta đi ăn cơm."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tiểu Bảo gật gật đầu, nhìn cũng không thèm nhìn ba cậu một cái, lại ngôi về trên ghế chuan bi an com.
Giang Tử Sơ thấy Cận Tâm Du đứng đó, như cũng không có ý phản đối, thuận tiện hỏi một cầu: Anh Cận đã ăn cơm chưa? Hay là cùng ăn?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cô chỉ là hỏi khách sáo, ai ngờ, Cận Tâm Du lại đồng ý. "Được, làm phiên rồi.
Giang Tử Sơ sững sốt, thầm nói, anh thật không khách sáo.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng còn may tối nay nấu nhiều một chút, cho nên Giang Tử Sơ lập tức đi thêm đũa bắt nói: "Nếu ăn không quen thi tới lúc đó lại
ra ngoài ăn." Cận Tâm Du thản nhiên gấp sườn, căn một miếng, nói: “Mùi vị không tệ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ thở phào một hơi.
Thời gian ăn tiếp đó, bầu không khí tnhiều có chút ngượng ngùng.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đặc biệt là đối diện còn có một người đàn ông đang ngồi
Đây mới là lần đầu tiên gặp mặt, tình hình thực sự quái dị
Anh nợ em một câu yêu thương!
Còn may bên cạnh có sự tồn tại của Tiểu Bảo, Giang Tử Sơ thỉnh thoảng bóc tôm hoặc là đút cơm cho cậu, xong lại lau miệng, lực chủ ý thoáng chốc cũng đã phân tán
kết thúc bữa cơm, Giang Tử Sơ thu dọn bàn, lại pha trà tiêu thực cho hai ba con
Anh nợ em một câu yêu thương!
Uống xong, lòng thầm nói hai người hàn cũng nên đi rồi đi
Cận Tâm Du như có thể nhìn ra tầm tư của cô, thuận thể mở miệng: “Tối nay cảm ơn bữa tối của cô Giang, cũng không còn sớm nữa, tôi dẫn Tiểu Bảo về trước.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ thầm thở phào nhẹ nhõm Còn tưởng anh định ở lại chứ
Cho nên lập tức đồng ý. "Không cần khách sáo, chỉ là một bữa cơm mà thôi."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tiểu Bảo vừa nghe lại gấp gáp, ôm chặt chân Giang Tử Sơ, mặt đầy cảnh giác nhìn ba cậu "Con không về, con muốn ở cùng di
Cận Tâm Du nhíu mày: "Không được làmloạn con đã quấy rầy người ta cả ngày rồi
Anh nợ em một câu yêu thương!
Con thích đi, muốn ngủ với di
Tiểu Bảo kiên cường nói, hai tay ôm càng chat hon
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ cũng có chút ngạc nhiên.
Lúc ban ngày, có cảm thấy Tiểu Bảo rất thích minh, lại không nghĩ tới, cậu lại định ở lại, cùng ngủ với mình.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ thấy sắc mặt Cặn Tam Du không tốt, vội giúp khuyến: Tiểu Bảo, con nên về thôi, nếu không ông bà sẽ rất lo lắng
"Không muốn con chỉ muốn ngủ với đi Từ Sơ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tiểu Bảo ngắng đầu, mặt đỏ bừng, như con thỏ nhỏ bên trong còn lỏe lên ánh nước.
Tim Giang Tử Sơ cũng sắp tan chảy rồi
Anh nợ em một câu yêu thương!
Dăng vẻ đang thương như vậy, thực sự không nhẫn tâm đuổi cậu đi.
Tất cả lời khuyên bảo thoảng chốc nghẹn ở cổ họng mắt bất giác nhìn về phía pct Cũng không biết giữ Tiểu Bảo lại có làm
Anh nợ em một câu yêu thương!
anh cảm thấy mình muốn trèo cao không?
Cận Tâm Du cũng không ngờ tới, Tiểu Bảo lại dựa dẫm vào một người phụ nữ vừagặp mặt như vậy
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng vẫn kiên quyết nói: "Theo ba vật
Anh sẽ không để một mình Tiểu Bảo ở lại với người phụ nữ vừa quen biết không tới một ngày,
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Tử Sơ ít nhiều cũng nhìn ra ý tử của Cận Tâm Du, chỉ đành nhan tâm nói: "Tiểu Bảo, sau này nếu còn muốn đến thì đến, nhưng nhà đi thật sự không có chỗ ngủ, con vẫn là cùng ba quay về đi? Được không?"
Tiểu Bảo lặc đầu thật mạnh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cận Tâm Dù không có nhiều kiên nhẫn như vậy, đi nhanh về phía trước, ôm cậu lên: "Quây cũng phải có giới hạn, đừng ý ba chiều con thì muốn làm gì thì làm."
Tiểu Bảo bị mắng như vậy, trực tiếp nghẹn ngào, đôi mắt kiên cường trừng ba ruột cậu, không muốn thỏa hiệp.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cận Tâm Du không muốn chiều cậu, nghiêng đầu nói với Giang Tử Sơ "Tối nay quấy rầy cô rồi, cô Giang.