Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 30: KẾT HÔN ĐI
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
CHƯƠNG 30 KẾT HÔN ĐI
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau khi xong xuôi, Giang Tử Sơ mới ngôi khom người ngồi xổm trước mặt cậu nhóc, đưa tay lên chạm vào mặt cậu
"Bé con, con ổn chứ? Có nhận ra di
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
không? Dì Tử Sơ đây mà?”
Cậu nhóc không lên tiếng, nhưng hai hàng lông mi khẽ chớp, cũng coi như có phản ung.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ kiềm chế sự lo lang trong lòng, vươn tay ra bể cậu nhóc ngôi lên đùi mình, tiếp tục nói: "Con sao vậy? Nói cho dì Tử Sơ nghe được không?”
Đôi mắt to tròn của cậu nhóc nhìn về phía cô, lát sau, vành mặt bằng dựng đó ứng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ thấy vậy liền lo lắng: “Sao lại khóc thế này? Có phải là do dì Tử Sơ để con ở lại nhà hàng rồi chạy mất nên con mới buồn đúng không, di xin lỗi con nhé?”
Cậu nhóc mếu máo, đột nhiên vùi vào lòng Giang Tử Sơ rồi òa khóc.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ sợ hãi không thôi, tay chân luống cuống ôm lấy cậu, dịu dàng dỗ dành "Con đừng khóc, xin lỗi, xin lỗi
Cần Tâm Du im lặng đứng một bên quan sát, cũng không ngăn cản gì, chỉ chăm chú nhìn ánh mắt cậu nhóc, rồi trở nên trầm tư
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Anh khá là hiểu rõ tính cách con trai mình.
Mặc dù thăng bé thỉnh thoảng sẽ bướng bình, nhưng cũng sẽ không vô cớ gây sự, hôm nay bỗng dưng thành ra thế này, chắc chắn là có lí do nào đó.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lúc anh đi tìm Giang Tử Sơ vẫn còn rất bình thường, chắc chắn nguyên nhận vấn đề năm ở lúc Cận Tâm Lâm đưa tháng bé về nhà.
Nhân lúc Giang Tử Sơ còn đang dỗ dành cậu nhóc, Cận Tâm Du trực tiếp đẩy cửa đi ra ngoài
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Lâm cùng Trầm Bách Niên đang đợi sẵn bên ngoài, thấy Cận Tâm Du liền vội vàng hỏi: "Sao rồi? Tháng bé có bị thương không, có cần gọi bác sỹ đến không?”
Cận Tâm Du tiện tay đóng cửa lại, để Giang Tử Sơ ở bên trong với tháng bé rồi nói: "Không vội, không có chuyện gì”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Lâm thở phào một hơi, tảng đá đè nặng trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống, sau đó, anh ta liền ngay thấy anh trai hỏi. “Tối nay lúc đi về, em có nói gì với tháng bé không?”
Cận Tâm Lâm đờ đẫn "Hả? Không ạ?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chả nói gì cả"
“Nghĩ kĩ lại đã rồi hãy trả lời
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du cảnh cáo
Cận Tâm Lâm nhảy dựng lên, lập bắp: "Em... Em thật gì không nói gì mà? Tối nay sau khi anh rời đi, em liền đưa tháng bé về nhà luôn, dọc đường cũng chỉ nói vài câu
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nói những gì?" Cận Tâm Du hỏi dồn
Cận Tâm Lâm cau mày, nhớ lại: "Cũng không có gì, em hỏi thăng bé là xảy ra chuyện gì rồi. Sau đó nó kể lại chuyện có Giang chạy mất, sau đó em có nói một câu, a? Cô ấy không cân bố con cháu nữa rồi? Daddy cháu giờ đang đuổi theo người ta đó."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nói đến đây, cậu hai nhà họ Cần bằng dưng ngừng lại, cuối cùng mới ý thức được điều gì, mô hội lạnh tuân ròng ròng.
Trầm Bách Niên lạnh lùng liếc anh ta, nói: "Bận rộn cả một ngày trời, hóa ra vấn đề nằm ở cậu à?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du nheo mắt lại, nhìn em trai bằng một ánh mắt vô cùng đáng sợ Cần Tám Làm dụng hết tóc gãy, cuống cường giải thích “Anh em thực sự không có ý đầu, lúc ấy em chỉ tiên mồm thôi mà, em em không nghĩ là câu nói đẩy ảnh hưởng nghiêm trọng đến tháng bé như thế
Cần Tâm Du nhấc chân đã anh ta một cước, không hề nề nang chút gì mà măng nhiếc Cút đến chỗ bàn thờ tổ tông rồi quỹ xuống cho ông. Trước khi trời sáng không được phép đứng dậy
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Dứt lời, anh liền xong người bước vào trong không để cho em trai có cơ hội phần nàn.
Cận Tâm Lâm lao về phía trước: “Anh Nhưng chỉ có cảnh của trả lời anh ta.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trầm Bách Niên đứng bên cạnh vô cùng đồng cảm mà vỏ vai anh ta: "Anh nên cảm thấy may mắn vì anh trai anh chỉ bắt anh quỳ một buổi tối chứ không đánh gãy chân anh. Tốt nhất là nên ngoan ngoãn quỳ đi, đừng thách thức giới hạn của cậu ta, thằng bé vẫn chưa bình thường lại đầu
Cận Tâm Lâm nghe thấy vậy, vẻ mặt suy sụp rồi nói: Thế thì tôi quỳ vậy"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bên ngoài cửa, cuối cùng cũng yên tĩnh. Mã ở bên trong, khó khăn làm Giang Tử Sơ mới đó được câu nhóc.
Cau nhóc co ro nằm trong lòng Giang Tử So, khe nuc no.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du tiện tay kéo một chiếc ghế ra trước mặt hai người, sau đó ngôi xuống, vật chéo chân, nhìn cậu nhóc rồi nói: "Khóc xong rồi à?"
Cậu nhóc không để ý đến anh.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ nhìn anh một cái, nhẹ giọng khuyên bảo: “Anh Cận, lúc này, anh đừng mảng tháng bé nữa được không?"
Cận Tâm Du bèn gật đầu, nói "Được, tôi không mang, tôi chỉ nói vài câu thôi" Sau đó ảnh mặt nhìn về phía cậu nhóc: "Đầu tiên, không có chuyện dì Tử Sơ của con không cần con, chủ hai nói linh tinh thôi. Daddy đã phạt chú ấy rồi, con yên tâm đi
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ nghe thấy vậy liền bừng tỉnh. Nhưng ngay sau đó cô lại hơi chột dạ
Hóa ra là như vậy!
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bởi vì có thực sự nghĩ đến chuyện đó
Tuy nhiên vào lúc này, cô không dám nói
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
ra.
Chỉ là hiểu lầm thôi nhưng cũng đã khiến cho cậu nhóc ra nông nỗi này, nếu như đó là sự thật thì còn khủng khiếp đến độ nào nữa?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cậu nhóc dường như không tin lên lặng một hồi lâu mới ngắng đầu nhìn Giang Tử Sở, đối mặt ướt át giống như đang hỏi: "Thật sao?"
Ánh mắt ấy khiến Giang Tử Sơ tan nát cõi lòng, vội vàng gật đầu. "Đúng vậy”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nghe thấy vậy, nét mặt cậu nhóc bằng chốc khôi phục vài phân rạng rỡ.
Giang Tử Sơ không khỏi căng cảm thấy có lỗi hơn. Cô thầm nghĩ, sau này không được phép nghĩ đến chuyện rời xa hai cha con họ nữa.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cần Tâm Du thu hết biểu cảm của cô vào đáy mắt, khóe miệng không khỏi cong lên.
Cuối cùng cũng xong chuyện!
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong lòng anh cảm thấy vui vẻ phần nào, giọng nói cũng không còn quá nghiêm khắc nữa, nhìn con trai rồi nói tiếp: "Nhưng mà, vô cớ giận dỗi, tắm nước lạnh, ném đồ đạc, khiến cho mọi người lo lắng, là lỗi của con, con cần phải xin lỗi”
Cậu nhóc nghe vậy có chút không vui, định kiêu ngạo hừ một tiếng, ai ngờ, Giang Tử Sơ cũng lên tiếng: "Daddy con nói đúng đó, ném đồ đạc như vậy là sai, bẻ con là đứa bé ngoan, không được làm chuyện như vậy. Hơn nữa, nếu như không cẩn thận bị thương, daddy con, chủ hai, còn có ông bà nói con nữa đầu rất lo lắng đầy biết không?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cậu nhóc nghe xong, bong chốc cảm thấy tủi thân, nhưng không dám nói, hai tay chỉ níu lấy áo Giang Tử Sơ "Nếu như lúc nào cũng là đứa trẻ ngoan, dì Tử Sơ sẽ luôn thích con đúng không?”
Giang Tử Sơ cười: "Tất nhiên rồi"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cậu nhóc ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, vậy thì sau này con sẽ không ném đồ nữa" Cận Tâm Du ngồi bên cạnh thấy vậy, trong lòng cũng cảm thấy kì quái
Anh nói một trăm câu cũng không bằng một cậu của Giang Tử Sơ, đây có phải là con trai anh không vậy?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cậu nhóc không thèm quan tâm đến phiền muộn của ba, âm ĩ cả một buổi tối rồi nên giờ hơi mệt, lát sau, cậu nhóc dựa vào lòng Giang Tử Sơ rồi chìm vào giấc ngủ.
Cận Tâm Du sợ cô mỏi tay liên nói: "Để tôi bế cho?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ mim cười: "Không sao, tôi bế được mà, thăng bé không nặng mấy
Hơn nữa cậu nhóc ngủ rất ngoan, hai hàng lông mi dài vẫn còn vương mặt nước, thỉnh thoảng lại khe run lên, giống như hai cánh bướm đang uốn lượn, gương mặt nhỏ nhăn mềm mại hơi ứng hồng khiến ai nấy nhìn vào cũng hết lòng yêu thương.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Càng nhìn càng thích.
Giang Tử Sơ không nhịn được mà vươn tay ra vuốt lại mái tóc rối bù của cậu nhóc, động tác nhẹ nhàng như nước trôi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du im lặng quan sát, từng chút dịu dàng không ngừng dâng lên nơi đáy mắt, cuồn cuộn mãi không thôi. Ngay sau đó, anh cảm giác như có một thứ gì đó đang lặng lẽ nảy mầm trong trái tim anh
Rồi một xúc cảm chưa từng có bằng trào dàng khiến anh hoàn toàn không kịp suy nghĩ mà buột miệng nói: "Cô Giang, chúng ta kết hôn đi!”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
**********
CHƯƠNG 30 KẾT HÔN ĐI
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau khi xong xuôi, Giang Tử Sơ mới ngôi khom người ngồi xổm trước mặt cậu nhóc, đưa tay lên chạm vào mặt cậu
"Bé con, con ổn chứ? Có nhận ra di
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
không? Dì Tử Sơ đây mà?”
Cậu nhóc không lên tiếng, nhưng hai hàng lông mi khẽ chớp, cũng coi như có phản ung.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ kiềm chế sự lo lang trong lòng, vươn tay ra bể cậu nhóc ngôi lên đùi mình, tiếp tục nói: "Con sao vậy? Nói cho dì Tử Sơ nghe được không?”
Đôi mắt to tròn của cậu nhóc nhìn về phía cô, lát sau, vành mặt bằng dựng đó ứng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ thấy vậy liền lo lắng: “Sao lại khóc thế này? Có phải là do dì Tử Sơ để con ở lại nhà hàng rồi chạy mất nên con mới buồn đúng không, di xin lỗi con nhé?”
Cậu nhóc mếu máo, đột nhiên vùi vào lòng Giang Tử Sơ rồi òa khóc.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ sợ hãi không thôi, tay chân luống cuống ôm lấy cậu, dịu dàng dỗ dành "Con đừng khóc, xin lỗi, xin lỗi
Cần Tâm Du im lặng đứng một bên quan sát, cũng không ngăn cản gì, chỉ chăm chú nhìn ánh mắt cậu nhóc, rồi trở nên trầm tư
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Anh khá là hiểu rõ tính cách con trai mình.
Mặc dù thăng bé thỉnh thoảng sẽ bướng bình, nhưng cũng sẽ không vô cớ gây sự, hôm nay bỗng dưng thành ra thế này, chắc chắn là có lí do nào đó.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lúc anh đi tìm Giang Tử Sơ vẫn còn rất bình thường, chắc chắn nguyên nhận vấn đề năm ở lúc Cận Tâm Lâm đưa tháng bé về nhà.
Nhân lúc Giang Tử Sơ còn đang dỗ dành cậu nhóc, Cận Tâm Du trực tiếp đẩy cửa đi ra ngoài
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Lâm cùng Trầm Bách Niên đang đợi sẵn bên ngoài, thấy Cận Tâm Du liền vội vàng hỏi: "Sao rồi? Tháng bé có bị thương không, có cần gọi bác sỹ đến không?”
Cận Tâm Du tiện tay đóng cửa lại, để Giang Tử Sơ ở bên trong với tháng bé rồi nói: "Không vội, không có chuyện gì”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Lâm thở phào một hơi, tảng đá đè nặng trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống, sau đó, anh ta liền ngay thấy anh trai hỏi. “Tối nay lúc đi về, em có nói gì với tháng bé không?”
Cận Tâm Lâm đờ đẫn "Hả? Không ạ?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chả nói gì cả"
“Nghĩ kĩ lại đã rồi hãy trả lời
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du cảnh cáo
Cận Tâm Lâm nhảy dựng lên, lập bắp: "Em... Em thật gì không nói gì mà? Tối nay sau khi anh rời đi, em liền đưa tháng bé về nhà luôn, dọc đường cũng chỉ nói vài câu
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nói những gì?" Cận Tâm Du hỏi dồn
Cận Tâm Lâm cau mày, nhớ lại: "Cũng không có gì, em hỏi thăng bé là xảy ra chuyện gì rồi. Sau đó nó kể lại chuyện có Giang chạy mất, sau đó em có nói một câu, a? Cô ấy không cân bố con cháu nữa rồi? Daddy cháu giờ đang đuổi theo người ta đó."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nói đến đây, cậu hai nhà họ Cần bằng dưng ngừng lại, cuối cùng mới ý thức được điều gì, mô hội lạnh tuân ròng ròng.
Trầm Bách Niên lạnh lùng liếc anh ta, nói: "Bận rộn cả một ngày trời, hóa ra vấn đề nằm ở cậu à?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du nheo mắt lại, nhìn em trai bằng một ánh mắt vô cùng đáng sợ Cần Tám Làm dụng hết tóc gãy, cuống cường giải thích “Anh em thực sự không có ý đầu, lúc ấy em chỉ tiên mồm thôi mà, em em không nghĩ là câu nói đẩy ảnh hưởng nghiêm trọng đến tháng bé như thế
Cần Tâm Du nhấc chân đã anh ta một cước, không hề nề nang chút gì mà măng nhiếc Cút đến chỗ bàn thờ tổ tông rồi quỹ xuống cho ông. Trước khi trời sáng không được phép đứng dậy
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Dứt lời, anh liền xong người bước vào trong không để cho em trai có cơ hội phần nàn.
Cận Tâm Lâm lao về phía trước: “Anh Nhưng chỉ có cảnh của trả lời anh ta.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trầm Bách Niên đứng bên cạnh vô cùng đồng cảm mà vỏ vai anh ta: "Anh nên cảm thấy may mắn vì anh trai anh chỉ bắt anh quỳ một buổi tối chứ không đánh gãy chân anh. Tốt nhất là nên ngoan ngoãn quỳ đi, đừng thách thức giới hạn của cậu ta, thằng bé vẫn chưa bình thường lại đầu
Cận Tâm Lâm nghe thấy vậy, vẻ mặt suy sụp rồi nói: Thế thì tôi quỳ vậy"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bên ngoài cửa, cuối cùng cũng yên tĩnh. Mã ở bên trong, khó khăn làm Giang Tử Sơ mới đó được câu nhóc.
Cau nhóc co ro nằm trong lòng Giang Tử So, khe nuc no.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du tiện tay kéo một chiếc ghế ra trước mặt hai người, sau đó ngôi xuống, vật chéo chân, nhìn cậu nhóc rồi nói: "Khóc xong rồi à?"
Cậu nhóc không để ý đến anh.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ nhìn anh một cái, nhẹ giọng khuyên bảo: “Anh Cận, lúc này, anh đừng mảng tháng bé nữa được không?"
Cận Tâm Du bèn gật đầu, nói "Được, tôi không mang, tôi chỉ nói vài câu thôi" Sau đó ảnh mặt nhìn về phía cậu nhóc: "Đầu tiên, không có chuyện dì Tử Sơ của con không cần con, chủ hai nói linh tinh thôi. Daddy đã phạt chú ấy rồi, con yên tâm đi
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ nghe thấy vậy liền bừng tỉnh. Nhưng ngay sau đó cô lại hơi chột dạ
Hóa ra là như vậy!
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bởi vì có thực sự nghĩ đến chuyện đó
Tuy nhiên vào lúc này, cô không dám nói
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
ra.
Chỉ là hiểu lầm thôi nhưng cũng đã khiến cho cậu nhóc ra nông nỗi này, nếu như đó là sự thật thì còn khủng khiếp đến độ nào nữa?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cậu nhóc dường như không tin lên lặng một hồi lâu mới ngắng đầu nhìn Giang Tử Sở, đối mặt ướt át giống như đang hỏi: "Thật sao?"
Ánh mắt ấy khiến Giang Tử Sơ tan nát cõi lòng, vội vàng gật đầu. "Đúng vậy”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nghe thấy vậy, nét mặt cậu nhóc bằng chốc khôi phục vài phân rạng rỡ.
Giang Tử Sơ không khỏi căng cảm thấy có lỗi hơn. Cô thầm nghĩ, sau này không được phép nghĩ đến chuyện rời xa hai cha con họ nữa.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cần Tâm Du thu hết biểu cảm của cô vào đáy mắt, khóe miệng không khỏi cong lên.
Cuối cùng cũng xong chuyện!
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong lòng anh cảm thấy vui vẻ phần nào, giọng nói cũng không còn quá nghiêm khắc nữa, nhìn con trai rồi nói tiếp: "Nhưng mà, vô cớ giận dỗi, tắm nước lạnh, ném đồ đạc, khiến cho mọi người lo lắng, là lỗi của con, con cần phải xin lỗi”
Cậu nhóc nghe vậy có chút không vui, định kiêu ngạo hừ một tiếng, ai ngờ, Giang Tử Sơ cũng lên tiếng: "Daddy con nói đúng đó, ném đồ đạc như vậy là sai, bẻ con là đứa bé ngoan, không được làm chuyện như vậy. Hơn nữa, nếu như không cẩn thận bị thương, daddy con, chủ hai, còn có ông bà nói con nữa đầu rất lo lắng đầy biết không?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cậu nhóc nghe xong, bong chốc cảm thấy tủi thân, nhưng không dám nói, hai tay chỉ níu lấy áo Giang Tử Sơ "Nếu như lúc nào cũng là đứa trẻ ngoan, dì Tử Sơ sẽ luôn thích con đúng không?”
Giang Tử Sơ cười: "Tất nhiên rồi"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cậu nhóc ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, vậy thì sau này con sẽ không ném đồ nữa" Cận Tâm Du ngồi bên cạnh thấy vậy, trong lòng cũng cảm thấy kì quái
Anh nói một trăm câu cũng không bằng một cậu của Giang Tử Sơ, đây có phải là con trai anh không vậy?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cậu nhóc không thèm quan tâm đến phiền muộn của ba, âm ĩ cả một buổi tối rồi nên giờ hơi mệt, lát sau, cậu nhóc dựa vào lòng Giang Tử Sơ rồi chìm vào giấc ngủ.
Cận Tâm Du sợ cô mỏi tay liên nói: "Để tôi bế cho?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ mim cười: "Không sao, tôi bế được mà, thăng bé không nặng mấy
Hơn nữa cậu nhóc ngủ rất ngoan, hai hàng lông mi dài vẫn còn vương mặt nước, thỉnh thoảng lại khe run lên, giống như hai cánh bướm đang uốn lượn, gương mặt nhỏ nhăn mềm mại hơi ứng hồng khiến ai nấy nhìn vào cũng hết lòng yêu thương.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Càng nhìn càng thích.
Giang Tử Sơ không nhịn được mà vươn tay ra vuốt lại mái tóc rối bù của cậu nhóc, động tác nhẹ nhàng như nước trôi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du im lặng quan sát, từng chút dịu dàng không ngừng dâng lên nơi đáy mắt, cuồn cuộn mãi không thôi. Ngay sau đó, anh cảm giác như có một thứ gì đó đang lặng lẽ nảy mầm trong trái tim anh
Rồi một xúc cảm chưa từng có bằng trào dàng khiến anh hoàn toàn không kịp suy nghĩ mà buột miệng nói: "Cô Giang, chúng ta kết hôn đi!”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh