Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 561 “To gan cuồng độ, tìm chết!”
“To gam!”, một Thiên Quân nhị trọng phẫn nộ gầm lên, người đó trừng mắt tức giận nhìn Dương Hạo, nói: “Nếu ngươi dám tiếp tục ngông cuồng, ta sẽ thay mặt luật pháp của Dương Thị trừng phạt ngươi”.
Dương Hạo đối mặt với khí tức hung hãn kinh người, giữa lông mày bộc phát ra một luồng khí tức đáng sợ đến nghẹt thở, sau đó y nhấc một chân lên, bước một bước trong không trung.
“Trừng phạt ta? E là ông chưa có năng lực đấy đâu. Không tin thì cứ thử xem”, giọng nói của y giống như một tiếng sấm lớn, rót vào tai mỗi người.
“Ngươi dám khiêu khích Dương Tiêu?”, trong mắt Dương Hoắc hiện lên vẻ kinh ngạc, hai mắt nhìn chằm chằm Dương Hạo, trong lòng lão ta nghi ngờ, hậu bối trẻ tuổi này thực sự mạnh đến vậy sao?
Chênh lệch giữa Thiên Quân nhất trọng và Thiên Quân nhị trọng chính là một lần niết bàn, thực lực chênh lệch tuyệt đối không chỉ đơn giản là 1+1=2. Một vị Thiên Quân nhị trọng có thể tùy ý đấu với mười vị Thiên Quân nhất trọng, thậm chí là tiêu diệt toàn bộ đối phương.
“Dương Tiêu, dạy dỗ hắn cho tốt”.
“Đúng vậy. Dương Tiêu, đừng giết hắn, dù sao thí quân giả cũng không nhiều. Chỉ cần dạy dỗ một trận, sau đó khiến hắn bội phục là được rồi”, một Thiên Quân khác nói.
“Hừ! Để ta nói, một kẻ không tôn trọng trưởng bối như vậy, giết luôn cũng được”.
“Ta cũng tán thành, giết đi!”, từng Thiên Quân nói, một bộ phận chủ trương dạy dỗ Dương Hạo, còn một bộ phận khác lại muốn giết chết y.
Nụ cười trên mặt càng lúc càng tươi, sát khí trong mắt càng lúc càng mãnh liệt, lửa giận tích tụ trong lòng Dương Hạo bộc phát.
Phụ thân của mình phải chịu nhiều nhục nhã như vậy. Bọn chúng không nghe không hỏi, hôm nay y chẳng qua chỉ là giết một Dương Lực, bọn chúng liền kéo cả đám đến đây gây áp lực. Loại trưởng bối như vậy thực khiến y khó chịu.
“Chiến!”, gầm lên một tiếng, sát khí ngút trời.
“Ồm!”, đột nhiên, lực đại đạo trong cơ thể dâng trào dữ dội, cơ thể nhanh chóng cao lên năm thước, một cơ thể khiến người ta không khỏi chấn động.
“Vụt!”, đúng lúc này, kiếm quang đầy trời tỏa sáng, lực kiếm chi đại đạo ẩn chứa khí tức sắc bén đáng sợ, không gian bị chém ra một đường khe nứt mỏng manh. Đọc tiếp tại Tamlinh247.pro ! - Đừng đọc ở website ăn cắp truyện.
“Lực đại đạo mạnh quá!”, Dương Hoắc nhìn thấy cảnh này, sắc mặt thay đổi rõ rệt, lúc này lão ta đã không còn hoài nghi gì nữa, Dương Hạo có năng lực chiến đấu với Dương Tiêu.
“To gan cuồng độ, tìm chết!”, Dương Tiêu thấy Dương Hạo lại dám dẫn động năng lượng và lực đại đạo lập tức nổi giận lôi đình, một luồng lực đại đạo màu xanh vô cùng thuần túy bộc phát trong cơ thể ông ta.
Ngũ hành chi thủy, miên nhu không ngừng. Lực thủy chi đại đạo đáng sợ đó hóa thành một con sông đầy sóng cuốn về phía Dương Hạo, trong nháy mắt bao vây y.
Dương Hạo đối mặt với khí tức hung hãn kinh người, giữa lông mày bộc phát ra một luồng khí tức đáng sợ đến nghẹt thở, sau đó y nhấc một chân lên, bước một bước trong không trung.
“Trừng phạt ta? E là ông chưa có năng lực đấy đâu. Không tin thì cứ thử xem”, giọng nói của y giống như một tiếng sấm lớn, rót vào tai mỗi người.
“Ngươi dám khiêu khích Dương Tiêu?”, trong mắt Dương Hoắc hiện lên vẻ kinh ngạc, hai mắt nhìn chằm chằm Dương Hạo, trong lòng lão ta nghi ngờ, hậu bối trẻ tuổi này thực sự mạnh đến vậy sao?
Chênh lệch giữa Thiên Quân nhất trọng và Thiên Quân nhị trọng chính là một lần niết bàn, thực lực chênh lệch tuyệt đối không chỉ đơn giản là 1+1=2. Một vị Thiên Quân nhị trọng có thể tùy ý đấu với mười vị Thiên Quân nhất trọng, thậm chí là tiêu diệt toàn bộ đối phương.
“Dương Tiêu, dạy dỗ hắn cho tốt”.
“Đúng vậy. Dương Tiêu, đừng giết hắn, dù sao thí quân giả cũng không nhiều. Chỉ cần dạy dỗ một trận, sau đó khiến hắn bội phục là được rồi”, một Thiên Quân khác nói.
“Hừ! Để ta nói, một kẻ không tôn trọng trưởng bối như vậy, giết luôn cũng được”.
“Ta cũng tán thành, giết đi!”, từng Thiên Quân nói, một bộ phận chủ trương dạy dỗ Dương Hạo, còn một bộ phận khác lại muốn giết chết y.
Nụ cười trên mặt càng lúc càng tươi, sát khí trong mắt càng lúc càng mãnh liệt, lửa giận tích tụ trong lòng Dương Hạo bộc phát.
Phụ thân của mình phải chịu nhiều nhục nhã như vậy. Bọn chúng không nghe không hỏi, hôm nay y chẳng qua chỉ là giết một Dương Lực, bọn chúng liền kéo cả đám đến đây gây áp lực. Loại trưởng bối như vậy thực khiến y khó chịu.
“Chiến!”, gầm lên một tiếng, sát khí ngút trời.
“Ồm!”, đột nhiên, lực đại đạo trong cơ thể dâng trào dữ dội, cơ thể nhanh chóng cao lên năm thước, một cơ thể khiến người ta không khỏi chấn động.
“Vụt!”, đúng lúc này, kiếm quang đầy trời tỏa sáng, lực kiếm chi đại đạo ẩn chứa khí tức sắc bén đáng sợ, không gian bị chém ra một đường khe nứt mỏng manh. Đọc tiếp tại Tamlinh247.pro ! - Đừng đọc ở website ăn cắp truyện.
“Lực đại đạo mạnh quá!”, Dương Hoắc nhìn thấy cảnh này, sắc mặt thay đổi rõ rệt, lúc này lão ta đã không còn hoài nghi gì nữa, Dương Hạo có năng lực chiến đấu với Dương Tiêu.
“To gan cuồng độ, tìm chết!”, Dương Tiêu thấy Dương Hạo lại dám dẫn động năng lượng và lực đại đạo lập tức nổi giận lôi đình, một luồng lực đại đạo màu xanh vô cùng thuần túy bộc phát trong cơ thể ông ta.
Ngũ hành chi thủy, miên nhu không ngừng. Lực thủy chi đại đạo đáng sợ đó hóa thành một con sông đầy sóng cuốn về phía Dương Hạo, trong nháy mắt bao vây y.
Bình luận facebook