Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 60: Cơ thể em thật đẹp
Anh kéo cơ thể cô lại phía mình mà ôm lấy, hai thân thể dán sát vào nhau vì mệt mỏi của một trận yêu điên cuồng vừa mới qua.
Những cơ bụng săn chắc chạm vào da thịt lẵn mịn của cô. Khẽ sờ vào bờ ngực anh cô đẩy ra nhưng không thể mà lại bị anh ôm chặt hơn, ngực cô vì ép vào thân anh mà bẹp thành loại hình khác tràn ra ngoài.
"Bây giờ thì em đừng nghĩ sẽ thoát khỏi tôi" Vừa khẳng định chủ quyền anh vừa có ý là cũng thích cô.
"Phong tổng...chúng ta..."
"Gọi tôi là Phong Thanh Dương, người tình nhỏ...tôi rất hài lòng về em"
"Vậy..."
Khẽ đặt đầu cô gối lên tay mình. Từng động tác cũng rất dịu dàng, ôn nhu hết sức.
Hồi nãy hai người đã mây mưa rất...rất lâu trong hoàn cảnh tỉnh táo nhất vậy mà rồi cũng chìm đắm như trong cơn say miên man thế này.
Lúc bây giờ trên chiếc giường rộng lớn là hai thân thể trần như nhộng cứ thế nằm quấn lấy nhau. Cơ thể của cô rất nhỏ chỉ nằm gọn trong lòng của anh mặc cho anh cưng chiều.
Bàn tay to lớn xoa đầu cô rồi thản nhiên hít lấy mùi hương trên tóc của cô. Còn cô bây giờ gương mặt nhỏ lại áp sát vào trong ngực anh mà liên tục thưởng thức mùi hương nam tính.
Người đàn ông này cũng có nhiều chiêu trò lắm!... Cứ mỗi lần như thế lại làm cho cô si mê không thôi... Khắp căn phòng chỉ còn lại ánh sáng yếu của ngọn nến len lõi trên bàn tiệc đang sắp tắt, nến ấm nóng chảy xuống loang lổ khắp trên bàn rồi đột nhiên vụt tắt.
Vậy là lần đi công tác của hai người bọn họ chỉ gói gọn lại trong một đêm yêu cuồng nhiệt ấy, có lẽ người ngoài không biết nhưng hai người đều hiểu rất rõ ở trong lòng.
Gương mặt của Trần Anh Thư vừa ngái ngủ, cô gãi đầu tóc rối bời ngồi trên giường nhìn theo hướng của anh đang dọn dẹp phòng. Đôi mắt mơ hồ không xác định lại được là bản thân tiếp theo sẽ làm gì thì anh nói.
"Còn không dạy? Muốn ngồi đấy để tôi ngắm tiếp sao? Tôi sẽ không ngại khởi động buổi sáng một chút đâu đấy"
Nghe anh nói như vậy thì Trần Anh Thư mới nhớ đến lúc hai người triền miên rồi cô nhìn xuống dưới thân thể của mình không còn một mảnh vải che thân.
Thân hình kiều diễm được phơi ra trước mắt người đàn ông nào đó, quả bông đào căng mọng vì động tác của cô mà không chịu ở yên một chỗ.
Hôm qua là buổi đêm nên có lẽ anh không thể nhìn ngắm được tất cả thân hình đẹp mắt của cô, còn bây giờ thì nó đã được phơi ra như một kiệt tác nghệ thuật.
Thấy bản thân khá xấu hổ nên tay chân cô luống cuống không biết làm gì vội kéo chiếc chăn mỏng ở đuôi giường lại che cơ thể.
"Đừng...đừng nhìn"
Anh mỉm cười, có lẽ vì anh vừa mới tắm xong nên đầu tóc có hơi ướt, tóc anh vuốt ngược để lộ ra vầng tráng rộng cùng gương mặt sáng sủa điển trai. Cơ thể cường tráng bây giờ được khoác lên một chiếc áo dạng khăn tắm.
Từ khoảng cách xa như thế nhưng cô vẫn có thể ngửi được mùi hương sữa tắm từ cơ thể của anh thật sự rất nam tính, thoang thoảng mùi bạc hà dễ chịu lại khiến cho tâm hồn nhỏ bé của cô phải điên đảo mà mê mẩn.
"Cơ thể em thật đẹp. Tôi không nghĩ là một đêm qua ăn em đã đủ đâu..."
"Đồ ác ma, sức anh không phải con người chắc"
Cô lạu bạu trách móc anh rồi vội vàng lết thân thể nhiều dấu tích do anh để lại xuống dưới giường nhặt quần áo đang ngổn ngang dưới nền gạch lên. Cầm bộ quần áo trên tay lông mày cô hơi giật giật. Đây là lần tiếp theo đồ của cô bị anh làm cho không còn nguyên vẹn.
"Tên đáng ghét, quần áo như búi rẻ rách thế này ai mà mặc được chứ"
"Em mặc nó cũng rất gợi cảm"
"Gợi cảm cái gì chứ, tổng giám đốc...anh..."
"Em có thể chọn đồ mà mình thích"
Nói xong thì cô quay mặt lại phía sau lưng là một tủ quần áo đầy những đồ hiệu mới toanh. Là anh đã chuẩn bị cho cô sao!
Nhìn sơ qua thì toàn là những chiếc váy hở hang, nếu có cái nào kín đáo một chút thì cũng là dạng bó sát cơ thể.
Coi như tên này hành sự xong cũng có một chút tình người, cô quấn chiếc chăn xung quanh cơ thể rồi bước đến chọn đại một bộ kín đáo nhất đi tắm.
Tắm xong cô đã mặc trên thân một bộ váy dài màu xanh lam nhẹ nhàng, cổ áo không quá sâu nhưng cũng đủ để lộ rõ vùng bồng đào căng tròn. Làn tóc xoã dài bước xuống dưới nhà đã thấy anh đã mặc một bộ vest lịch lãm, đeo kính dâm để lộ đôi chân mày sắc sảo.
Nghĩ đến cũng đã chuẩn bị đến giờ để về nước thì cô càng bước nhanh hơn tiến về chỗ anh.
"Ngồi xuống ghế tôi nhờ một chút"
"Hả?"
"Em ngồi xuống đi"
"À ừm"
Thấy anh nói vậy cô có hơi khó hiểu rồi cũng ngồi xuống chiếc ghế sofa, tay vuốt váy qua mông để không bị vướng.
Đột nhiên anh ngồi xuống chân cô rồi nắm lấy mà gỡ đôi giày cao gót cô ra.
Những cơ bụng săn chắc chạm vào da thịt lẵn mịn của cô. Khẽ sờ vào bờ ngực anh cô đẩy ra nhưng không thể mà lại bị anh ôm chặt hơn, ngực cô vì ép vào thân anh mà bẹp thành loại hình khác tràn ra ngoài.
"Bây giờ thì em đừng nghĩ sẽ thoát khỏi tôi" Vừa khẳng định chủ quyền anh vừa có ý là cũng thích cô.
"Phong tổng...chúng ta..."
"Gọi tôi là Phong Thanh Dương, người tình nhỏ...tôi rất hài lòng về em"
"Vậy..."
Khẽ đặt đầu cô gối lên tay mình. Từng động tác cũng rất dịu dàng, ôn nhu hết sức.
Hồi nãy hai người đã mây mưa rất...rất lâu trong hoàn cảnh tỉnh táo nhất vậy mà rồi cũng chìm đắm như trong cơn say miên man thế này.
Lúc bây giờ trên chiếc giường rộng lớn là hai thân thể trần như nhộng cứ thế nằm quấn lấy nhau. Cơ thể của cô rất nhỏ chỉ nằm gọn trong lòng của anh mặc cho anh cưng chiều.
Bàn tay to lớn xoa đầu cô rồi thản nhiên hít lấy mùi hương trên tóc của cô. Còn cô bây giờ gương mặt nhỏ lại áp sát vào trong ngực anh mà liên tục thưởng thức mùi hương nam tính.
Người đàn ông này cũng có nhiều chiêu trò lắm!... Cứ mỗi lần như thế lại làm cho cô si mê không thôi... Khắp căn phòng chỉ còn lại ánh sáng yếu của ngọn nến len lõi trên bàn tiệc đang sắp tắt, nến ấm nóng chảy xuống loang lổ khắp trên bàn rồi đột nhiên vụt tắt.
Vậy là lần đi công tác của hai người bọn họ chỉ gói gọn lại trong một đêm yêu cuồng nhiệt ấy, có lẽ người ngoài không biết nhưng hai người đều hiểu rất rõ ở trong lòng.
Gương mặt của Trần Anh Thư vừa ngái ngủ, cô gãi đầu tóc rối bời ngồi trên giường nhìn theo hướng của anh đang dọn dẹp phòng. Đôi mắt mơ hồ không xác định lại được là bản thân tiếp theo sẽ làm gì thì anh nói.
"Còn không dạy? Muốn ngồi đấy để tôi ngắm tiếp sao? Tôi sẽ không ngại khởi động buổi sáng một chút đâu đấy"
Nghe anh nói như vậy thì Trần Anh Thư mới nhớ đến lúc hai người triền miên rồi cô nhìn xuống dưới thân thể của mình không còn một mảnh vải che thân.
Thân hình kiều diễm được phơi ra trước mắt người đàn ông nào đó, quả bông đào căng mọng vì động tác của cô mà không chịu ở yên một chỗ.
Hôm qua là buổi đêm nên có lẽ anh không thể nhìn ngắm được tất cả thân hình đẹp mắt của cô, còn bây giờ thì nó đã được phơi ra như một kiệt tác nghệ thuật.
Thấy bản thân khá xấu hổ nên tay chân cô luống cuống không biết làm gì vội kéo chiếc chăn mỏng ở đuôi giường lại che cơ thể.
"Đừng...đừng nhìn"
Anh mỉm cười, có lẽ vì anh vừa mới tắm xong nên đầu tóc có hơi ướt, tóc anh vuốt ngược để lộ ra vầng tráng rộng cùng gương mặt sáng sủa điển trai. Cơ thể cường tráng bây giờ được khoác lên một chiếc áo dạng khăn tắm.
Từ khoảng cách xa như thế nhưng cô vẫn có thể ngửi được mùi hương sữa tắm từ cơ thể của anh thật sự rất nam tính, thoang thoảng mùi bạc hà dễ chịu lại khiến cho tâm hồn nhỏ bé của cô phải điên đảo mà mê mẩn.
"Cơ thể em thật đẹp. Tôi không nghĩ là một đêm qua ăn em đã đủ đâu..."
"Đồ ác ma, sức anh không phải con người chắc"
Cô lạu bạu trách móc anh rồi vội vàng lết thân thể nhiều dấu tích do anh để lại xuống dưới giường nhặt quần áo đang ngổn ngang dưới nền gạch lên. Cầm bộ quần áo trên tay lông mày cô hơi giật giật. Đây là lần tiếp theo đồ của cô bị anh làm cho không còn nguyên vẹn.
"Tên đáng ghét, quần áo như búi rẻ rách thế này ai mà mặc được chứ"
"Em mặc nó cũng rất gợi cảm"
"Gợi cảm cái gì chứ, tổng giám đốc...anh..."
"Em có thể chọn đồ mà mình thích"
Nói xong thì cô quay mặt lại phía sau lưng là một tủ quần áo đầy những đồ hiệu mới toanh. Là anh đã chuẩn bị cho cô sao!
Nhìn sơ qua thì toàn là những chiếc váy hở hang, nếu có cái nào kín đáo một chút thì cũng là dạng bó sát cơ thể.
Coi như tên này hành sự xong cũng có một chút tình người, cô quấn chiếc chăn xung quanh cơ thể rồi bước đến chọn đại một bộ kín đáo nhất đi tắm.
Tắm xong cô đã mặc trên thân một bộ váy dài màu xanh lam nhẹ nhàng, cổ áo không quá sâu nhưng cũng đủ để lộ rõ vùng bồng đào căng tròn. Làn tóc xoã dài bước xuống dưới nhà đã thấy anh đã mặc một bộ vest lịch lãm, đeo kính dâm để lộ đôi chân mày sắc sảo.
Nghĩ đến cũng đã chuẩn bị đến giờ để về nước thì cô càng bước nhanh hơn tiến về chỗ anh.
"Ngồi xuống ghế tôi nhờ một chút"
"Hả?"
"Em ngồi xuống đi"
"À ừm"
Thấy anh nói vậy cô có hơi khó hiểu rồi cũng ngồi xuống chiếc ghế sofa, tay vuốt váy qua mông để không bị vướng.
Đột nhiên anh ngồi xuống chân cô rồi nắm lấy mà gỡ đôi giày cao gót cô ra.