Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 101
Trong cánh vườn hoa Hồng y nữ kêu lên:
- Rất lợi hại.
Liền đó, âm thanh Ma cầm trỗi lên. Âm thanh liền cao vút. Hàng vạn ánh huyền quang theo âm thanh bắn xẹt lên cao tuôn ra bốn bề, tám hướng chu vi ngoài trăm trượng đón lấy ngàn ánh huyết quang với chiêu “Liên hoa phi vũ” của cây Huyết cầm.
Hồng y nữ đã xuất chiêu “Tỳ bà huyền ảnh” vốn là chiêu “tỳ bà đệ nhị khúc” vì nhận thấy chiêu thức “Liên hoa phi vũ” của Huyết cầm phu nhân quá lợi hại, không thể sử dụng chiêu “Tỳ bà nhất khúc” chống lại nổi.
Quần hùng thấy đều vừa hoan hỉ lại vừa lo sợ phập phồng bởi hai chiêu “Liên hoa phi vũ” và chiêu “Tỳ bà huyền ảnh” đều khủng khiếp như nhau, chưa có một ai đoán nổi sự thắng bại sắp tới giữa song phương.
Chú mắt nhìn vào ngàn ngàn huyết ảnh và ngàn vạn ánh huyền quang trên cao một lúc.
Hạ Cung linh khẽ thầm bên tai Hạng Bá Phù:
- Lão tiền bối có đoán được trận đấu thần công thứ hai này bên nào thắng, bên nào bại hay không?
Mắt vẫn nhìn gắn vào hai vầng huyết ảnh, huyền quang, Hạng Bá Phù lắc đầu:
- Trông qua Huyết cầm và Ma cầm thảy đều lợi hại như nhau, lão phu không thể đoán nổi kết quả ra sao, phải chờ thêm một lúc nữa mới biết.
Quay lại đưa mắt nhìn con đường nhỏ dẫn vào Luân Hồi giáo, Hạ Cung Linh lo lắng:
- Lão tiền bối, sao mãi đến giờ chưa trông thấy Hàn công tử tới đây, không hiểu đã có chuyện gì bất tường xảy ra cho công tử hay không?
Nàng lo lắng tiếp:
- Theo thiển kiến của tiểu nữ, nếu Hàn công tử không tới chỉ e sợ các vị chưởng môn nhân phải đầu hàng ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ, võ lâm sẽ đến ngày tàn ...
Hạng Bá Phù buông tiếng thở nhẹ:
- Lão phu cũng vừa có ý nghĩ như tiểu thư. Vừa rồi lão phu đã có lời khuyên bảo các vị chưởng môn nhân hãy cho Hàn Tử Kỳ gia nhập vào liên minh “Quần hùng diệt quần ma”, nhưng chư vị bác bỏ lời nói của lão phu.
Hạ Cung Linh cau mày:
- Lão tiền bối, tại sao các vị chưởng môn nhân lại không cho Hàn công tử gia nhập vào liên minh “Quần hùng diệt quần ma” để có thêm sức mạnh?
- Chư vị chưởng môn nhân cho Hàn Tử Kỳ là một gã thiếu niên bại hoại, không xứng đáng dự vào liên minh “Quần hùng diệt quần ma” nên lão phu không khuyên nữa.
Lão nhân hừ một tiếng:
- Trận này nếu thua ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ trách nhiệm là sự ganh tỵ và tham vọng của các đạo nhân trong thập đại môn phái.
Hạ Cung Linh ngạc nhiên:
- Lão tiền bối, các vị chưởng môn nhân thập đại môn phái tham vọng và ganh tỵ cùng Hàn công tử chuyện gì?
Hạng Bá Phù hậm hực:
- Bọn nam nữ đạo nhân ganh tài Hàn Tử Kỳ và sợ gã gia nhập vào liên minh “Quần hùng diệt quần ma” đánh thắng ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ sẽ lên ngôi minh chủ võ lâm vì trong minh ước của bọn họ có điều khoản người nào đánh thắng ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ, phá tan Luân Hồi giáo, mặc nhiên coi như là bá chủ giang hồ, luôn cả hai đạo Hắc, Bạch. Do đó bọn họ bác bỏ lời thỉnh cầu của lão phu.
Hạ Cung Linh chợt tỉnh ngộ, giọng nói hậm hực:
- Thế ra mười vị chưởng môn nhân này cũng chẳng khác nào hai lão tăng đạo Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng, chỉ vì tham vọng viên nội đơn Kỳ lân chí bảo đòi mổ bụng Hàn công tử moi lấy chi bảo tại vực Tử thần lúc trước. Những kẻ tu hành mà lòng dạ ác độc như rắn rết, bọn họ không sợ phạm vào giới qui của nhà Phật sao lão tiền bối ...?
Hạng Bá Phù khỉnh giọng:
- Bây giờ lão phu mới phát giác ra bọn họ khoác chiếc áo cà sa chỉ để che mắt giang hồ, dễ dàng thực hiện tham vọng, chính lão phu cũng lầm bọn họ, ngày nay thật quá rõ ràng, bọn này không thể nào tin cậy được nữa.
Lão nói thêm:
- Vừa rồi Hạ tiểu thư nói đúng, rốt cuộc bọn họ sẽ thua trận và sẽ đầu hàng ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ để mưu lấy sự sinh tồn không sai.
Hạ Cung Linh băn khoăn:
- Lão tiền bối, tình hình đã ra như thế, bây giờ biết phải làm cách nào đây?
Hạng Bá Phù nói nhỏ:
- Trường hợp này, Hạ tiểu thư không nên theo bọn họ làm gì, lão phu và tiểu thư hãy tìm đường ra ngoài chân núi Triệt Hổ Sơn chờ Hàn Tử Kỳ là thượng sách, chẳng hay tiểu thư nghĩ thế nào hãy nói cho lão phu biết.
Hạ Cung Linh tán đồng:
- Lão tiền bối thật cao minh, vừa rồi tiểu nữ đã có nghĩ đến điều đó. Bọn nam nữ đạo nhân này chỉ vì tham vọng cái chức vị minh chủ võ lâm, qui tụ quần hùng hợp thành một khối liên minh “Quần hùng diệt quần ma” đấu nhau cùng ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ để giành chức vị đó cho bọn họ, nào có ích lợi gì cho giang hồ, chúng ta ngu dại gì làm những con cờ thí chốt cho bọn họ hay sao chứ? Tiểu nữ sẽ cùng đi với lão tiền bối ra ngoài chân núi kia chờ Hàn công tử tới là ổn nhất.
Chợt Hạ Cung Linh lẫn Hạng Bá Phù dừng lại không nói nữa. Hai vầng huyết quang lẫn huyền ảnh vụt im bặt, âm thanh Ma cầm và Huyết cầm cũng im đi.
Các vị đạo nhân Bạch Vân tôn giả, Giác Ngộ thần tăng và mọi người đều buông tiếng thở phào nhẹ nhõm.
Trận đấu thần công lần thứ hai giữa hai bên vẫn chưa phân thắng bại.
Sắc diện Huyết cầm phu nhân có hơi biến đổi, mồ hôi ướt đượm trên vầng trán, xem ra phu nhân đã hao tổn một số chân ngươn không ít.
Bỗng nghe Hồng y nữ cất tiếng lanh lảnh:
- Khá lắm, còn một chiêu nữa. Đây chính là chiêu quyết định sự thắng bại trận đấu thần công thứ hai. Ta sắp xuất chiêu, phu nhân hãy thận trọng kẻo thua ...
Phút giây, tiếng Ma cầm lại nổi lên. Từ trong cánh vườn hoa một đạo kim quang xẹt lên không gian cao chừng mười trượng. Từ đó tự khắc biến ra hàng ngàn vạn tia kim quang li ti, đổ ập sang phía Huyết Cầm phu nhân như từng trận mưa vàng ...
Bạch Vân tôn giả kinh hãi quát lớn:
- Thiên thu qui lộ! Huyết Cầm nương nương xuất chiêu mau.
Huyết Cầm phu nhân giật mình, năm ngón tay nhảy múa trên phím đàn liền liền ...
Một vùng huyết ảnh chói lọi cất lên cao ngang bằng vùng kim quang của chiếc Ma cầm tua ra tua tủa ngăn chặn hàng vạn tia kim quang đang xối tới.
Từ bọn đạo nhân Bạch Vân tôn giả cho tới bọn người bang, hội và luôn cả quần tăng đứng phía sau cũng thảy đều thất sắc, nghẹt thở, trố mắt tro nhìn hai vùng huyết ảnh và kim quang quây quần xoắn lấy nhau trên cao.
Hồng y nữ nhất quyết hạ cho bằng được Huyết Cầm phu nhân trong trận đấu thần công thứ hai, nên xuất tuyệt chiêu “Thiên thu qui lộ” nội lực đến mười thành.
Đổi lại Huyết Cầm phu nhân cũng không chịu lùi bước, vận chân khí mười thành cuồn cuộn tuôn ra chiêu Huyết cầm, huyết quang mỗi lúc càng đặm hơn.
Quần hùng nín thở dồn hết tất cả cặp mắt lên nhìn hai loại thần công cấu xé trên cao.
Trải qua một thời thần, đột nhiên một tiếng “băng” nổi lên, Huyết Cầm phu nhân buông cây Huyết cầm ngã lăn ra đất, miệng ứa máu tươi, coi lại cây Huyết cầm đứt hết một dây.
Bạch Vân tôn giả kêu lên:
- Chúng ta thua rồi.
Lão đạo sững sờ, chôn chân tại chỗ, thần thái trầm trọng khác thường.
Bảy vị nam nữ đạo nhân hốt hoảng chạy tới Huyết Cầm phu nhân xem qua bệnh tình.
Thạch Cơ tiên nương đỡ Huyết Cầm phu nhân đưa ra ngoài, cho uống linh đan điều trị nội thương.
Trong cánh vườn hoa giọng lanh lảnh của Hồng y nữ vọng sang quần hùng:
- Trận đấu thần công chư vị đã thua rồi, bây giờ thỉnh mời chư vị vào trong Luân Hồi cung cùng Cung chủ đàm đạo, trước khi tiếp đấu trận võ công ...
Hồng y nữ dứt tiếng, trong cánh vườn hoa im lặng, không còn nghe thấy gì nữa. Hình như ả và mười hai ả thiếu nữ áo vàng xinh đẹp kia đã đi rồi.
Quần hùng thất vọng đưa mắt nhìn nhau chẳng nói ra một lời nào.
Bao nhiêu nhiệt huyết trước ngày xuất trận trong người quần hùng hạ xuống thật nhanh.
- Rất lợi hại.
Liền đó, âm thanh Ma cầm trỗi lên. Âm thanh liền cao vút. Hàng vạn ánh huyền quang theo âm thanh bắn xẹt lên cao tuôn ra bốn bề, tám hướng chu vi ngoài trăm trượng đón lấy ngàn ánh huyết quang với chiêu “Liên hoa phi vũ” của cây Huyết cầm.
Hồng y nữ đã xuất chiêu “Tỳ bà huyền ảnh” vốn là chiêu “tỳ bà đệ nhị khúc” vì nhận thấy chiêu thức “Liên hoa phi vũ” của Huyết cầm phu nhân quá lợi hại, không thể sử dụng chiêu “Tỳ bà nhất khúc” chống lại nổi.
Quần hùng thấy đều vừa hoan hỉ lại vừa lo sợ phập phồng bởi hai chiêu “Liên hoa phi vũ” và chiêu “Tỳ bà huyền ảnh” đều khủng khiếp như nhau, chưa có một ai đoán nổi sự thắng bại sắp tới giữa song phương.
Chú mắt nhìn vào ngàn ngàn huyết ảnh và ngàn vạn ánh huyền quang trên cao một lúc.
Hạ Cung linh khẽ thầm bên tai Hạng Bá Phù:
- Lão tiền bối có đoán được trận đấu thần công thứ hai này bên nào thắng, bên nào bại hay không?
Mắt vẫn nhìn gắn vào hai vầng huyết ảnh, huyền quang, Hạng Bá Phù lắc đầu:
- Trông qua Huyết cầm và Ma cầm thảy đều lợi hại như nhau, lão phu không thể đoán nổi kết quả ra sao, phải chờ thêm một lúc nữa mới biết.
Quay lại đưa mắt nhìn con đường nhỏ dẫn vào Luân Hồi giáo, Hạ Cung Linh lo lắng:
- Lão tiền bối, sao mãi đến giờ chưa trông thấy Hàn công tử tới đây, không hiểu đã có chuyện gì bất tường xảy ra cho công tử hay không?
Nàng lo lắng tiếp:
- Theo thiển kiến của tiểu nữ, nếu Hàn công tử không tới chỉ e sợ các vị chưởng môn nhân phải đầu hàng ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ, võ lâm sẽ đến ngày tàn ...
Hạng Bá Phù buông tiếng thở nhẹ:
- Lão phu cũng vừa có ý nghĩ như tiểu thư. Vừa rồi lão phu đã có lời khuyên bảo các vị chưởng môn nhân hãy cho Hàn Tử Kỳ gia nhập vào liên minh “Quần hùng diệt quần ma”, nhưng chư vị bác bỏ lời nói của lão phu.
Hạ Cung Linh cau mày:
- Lão tiền bối, tại sao các vị chưởng môn nhân lại không cho Hàn công tử gia nhập vào liên minh “Quần hùng diệt quần ma” để có thêm sức mạnh?
- Chư vị chưởng môn nhân cho Hàn Tử Kỳ là một gã thiếu niên bại hoại, không xứng đáng dự vào liên minh “Quần hùng diệt quần ma” nên lão phu không khuyên nữa.
Lão nhân hừ một tiếng:
- Trận này nếu thua ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ trách nhiệm là sự ganh tỵ và tham vọng của các đạo nhân trong thập đại môn phái.
Hạ Cung Linh ngạc nhiên:
- Lão tiền bối, các vị chưởng môn nhân thập đại môn phái tham vọng và ganh tỵ cùng Hàn công tử chuyện gì?
Hạng Bá Phù hậm hực:
- Bọn nam nữ đạo nhân ganh tài Hàn Tử Kỳ và sợ gã gia nhập vào liên minh “Quần hùng diệt quần ma” đánh thắng ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ sẽ lên ngôi minh chủ võ lâm vì trong minh ước của bọn họ có điều khoản người nào đánh thắng ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ, phá tan Luân Hồi giáo, mặc nhiên coi như là bá chủ giang hồ, luôn cả hai đạo Hắc, Bạch. Do đó bọn họ bác bỏ lời thỉnh cầu của lão phu.
Hạ Cung Linh chợt tỉnh ngộ, giọng nói hậm hực:
- Thế ra mười vị chưởng môn nhân này cũng chẳng khác nào hai lão tăng đạo Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng, chỉ vì tham vọng viên nội đơn Kỳ lân chí bảo đòi mổ bụng Hàn công tử moi lấy chi bảo tại vực Tử thần lúc trước. Những kẻ tu hành mà lòng dạ ác độc như rắn rết, bọn họ không sợ phạm vào giới qui của nhà Phật sao lão tiền bối ...?
Hạng Bá Phù khỉnh giọng:
- Bây giờ lão phu mới phát giác ra bọn họ khoác chiếc áo cà sa chỉ để che mắt giang hồ, dễ dàng thực hiện tham vọng, chính lão phu cũng lầm bọn họ, ngày nay thật quá rõ ràng, bọn này không thể nào tin cậy được nữa.
Lão nói thêm:
- Vừa rồi Hạ tiểu thư nói đúng, rốt cuộc bọn họ sẽ thua trận và sẽ đầu hàng ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ để mưu lấy sự sinh tồn không sai.
Hạ Cung Linh băn khoăn:
- Lão tiền bối, tình hình đã ra như thế, bây giờ biết phải làm cách nào đây?
Hạng Bá Phù nói nhỏ:
- Trường hợp này, Hạ tiểu thư không nên theo bọn họ làm gì, lão phu và tiểu thư hãy tìm đường ra ngoài chân núi Triệt Hổ Sơn chờ Hàn Tử Kỳ là thượng sách, chẳng hay tiểu thư nghĩ thế nào hãy nói cho lão phu biết.
Hạ Cung Linh tán đồng:
- Lão tiền bối thật cao minh, vừa rồi tiểu nữ đã có nghĩ đến điều đó. Bọn nam nữ đạo nhân này chỉ vì tham vọng cái chức vị minh chủ võ lâm, qui tụ quần hùng hợp thành một khối liên minh “Quần hùng diệt quần ma” đấu nhau cùng ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ để giành chức vị đó cho bọn họ, nào có ích lợi gì cho giang hồ, chúng ta ngu dại gì làm những con cờ thí chốt cho bọn họ hay sao chứ? Tiểu nữ sẽ cùng đi với lão tiền bối ra ngoài chân núi kia chờ Hàn công tử tới là ổn nhất.
Chợt Hạ Cung Linh lẫn Hạng Bá Phù dừng lại không nói nữa. Hai vầng huyết quang lẫn huyền ảnh vụt im bặt, âm thanh Ma cầm và Huyết cầm cũng im đi.
Các vị đạo nhân Bạch Vân tôn giả, Giác Ngộ thần tăng và mọi người đều buông tiếng thở phào nhẹ nhõm.
Trận đấu thần công lần thứ hai giữa hai bên vẫn chưa phân thắng bại.
Sắc diện Huyết cầm phu nhân có hơi biến đổi, mồ hôi ướt đượm trên vầng trán, xem ra phu nhân đã hao tổn một số chân ngươn không ít.
Bỗng nghe Hồng y nữ cất tiếng lanh lảnh:
- Khá lắm, còn một chiêu nữa. Đây chính là chiêu quyết định sự thắng bại trận đấu thần công thứ hai. Ta sắp xuất chiêu, phu nhân hãy thận trọng kẻo thua ...
Phút giây, tiếng Ma cầm lại nổi lên. Từ trong cánh vườn hoa một đạo kim quang xẹt lên không gian cao chừng mười trượng. Từ đó tự khắc biến ra hàng ngàn vạn tia kim quang li ti, đổ ập sang phía Huyết Cầm phu nhân như từng trận mưa vàng ...
Bạch Vân tôn giả kinh hãi quát lớn:
- Thiên thu qui lộ! Huyết Cầm nương nương xuất chiêu mau.
Huyết Cầm phu nhân giật mình, năm ngón tay nhảy múa trên phím đàn liền liền ...
Một vùng huyết ảnh chói lọi cất lên cao ngang bằng vùng kim quang của chiếc Ma cầm tua ra tua tủa ngăn chặn hàng vạn tia kim quang đang xối tới.
Từ bọn đạo nhân Bạch Vân tôn giả cho tới bọn người bang, hội và luôn cả quần tăng đứng phía sau cũng thảy đều thất sắc, nghẹt thở, trố mắt tro nhìn hai vùng huyết ảnh và kim quang quây quần xoắn lấy nhau trên cao.
Hồng y nữ nhất quyết hạ cho bằng được Huyết Cầm phu nhân trong trận đấu thần công thứ hai, nên xuất tuyệt chiêu “Thiên thu qui lộ” nội lực đến mười thành.
Đổi lại Huyết Cầm phu nhân cũng không chịu lùi bước, vận chân khí mười thành cuồn cuộn tuôn ra chiêu Huyết cầm, huyết quang mỗi lúc càng đặm hơn.
Quần hùng nín thở dồn hết tất cả cặp mắt lên nhìn hai loại thần công cấu xé trên cao.
Trải qua một thời thần, đột nhiên một tiếng “băng” nổi lên, Huyết Cầm phu nhân buông cây Huyết cầm ngã lăn ra đất, miệng ứa máu tươi, coi lại cây Huyết cầm đứt hết một dây.
Bạch Vân tôn giả kêu lên:
- Chúng ta thua rồi.
Lão đạo sững sờ, chôn chân tại chỗ, thần thái trầm trọng khác thường.
Bảy vị nam nữ đạo nhân hốt hoảng chạy tới Huyết Cầm phu nhân xem qua bệnh tình.
Thạch Cơ tiên nương đỡ Huyết Cầm phu nhân đưa ra ngoài, cho uống linh đan điều trị nội thương.
Trong cánh vườn hoa giọng lanh lảnh của Hồng y nữ vọng sang quần hùng:
- Trận đấu thần công chư vị đã thua rồi, bây giờ thỉnh mời chư vị vào trong Luân Hồi cung cùng Cung chủ đàm đạo, trước khi tiếp đấu trận võ công ...
Hồng y nữ dứt tiếng, trong cánh vườn hoa im lặng, không còn nghe thấy gì nữa. Hình như ả và mười hai ả thiếu nữ áo vàng xinh đẹp kia đã đi rồi.
Quần hùng thất vọng đưa mắt nhìn nhau chẳng nói ra một lời nào.
Bao nhiêu nhiệt huyết trước ngày xuất trận trong người quần hùng hạ xuống thật nhanh.