Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70
: Long Vương Tế Tác Giả: Phương Uyên Thể loại: HUyễn Huyễn Chương 70: Tôi diệt toàn bộ nhà họ Khương
Ánh mắt Khương Vũ Nhu lập loè, hốc mắt tràn đầy nước mắt, không ngừng lau nước mắt, trên mặt cũng là dấu bàn tay đỏ bừng, ủy khuất nói: “ông nội, đó là... Là Tiêu Chiến mua.”
“Hừ! Còn không nói? Tiêu Chiến một cái tang gia khuyển, lấy từ tiền đâu ra mua được xe tốt như vậy! Nói, có phải anh ta sai cô tham ô công khoản công ty để mua không? Nếu hiện tại cô khai ra kế hoạch của anh ta, tôi còn có thể tha cho cô, nếu cô không nói liền không nên trách ông nội tàn nhẫn!” Khương Thái Xương phẫn nộ quát, sắc mặt âm trầm vô cùng.
Một bên, Từ Phân đi theo nói: “Vũ nhu, con thành thật công đạo đi! Con cứ giữ gìn cái tang gia khuyển kia như vậy có ích lợi gì? Hiện tại anh ta đang ở đâu? Khẳng định là sự việc bại lộ nên trốn chạy rồi!”
Đọc nhanh ở VietWriter
Khương Thần lạnh lùng nói: “Khương
Vũ Nhu, tôi khuyên chị nghĩ kỹ! Này cũng không phải là nói giỡn, tham ô công khoản công ty là có thể định tội ngồi tù! Chị không nghĩ cho mình cũng phải nghĩ cho Cacao! Tốt nhất nói đúng sự thật cho ông nội, chỉ cần này hết thảy đều là Tiêu Chiến sai chị làm, chị nhiều lắm chỉ là tòng phạm, nhà họ Khương có lẽ sẽ nhắm mắt cho qua.”
Một nhà ba người Khương Văn Kì giờ phút này vội vã chạy tới, nhìn thấy Khương Vũ Nhu quỳ trên mặt đất, Khương Mỹ Nghiên gấp không chờ nổi mà chạy tới, lôi kéo tóc cô, nảy sinh ác độc quát: “Hay cho cô Khương Vũ Nhu! Không nghĩ tới lúc này mới mấy ngày liền dám tham ô
Công khoản công ty! Tôi đánh chết cô cái tiểu tiện nhân này!”
Khương Vũ Nhu ăn đau, toàn bộ thân mình ngã xuống trên mặt đất, sắc mặt thống khổ, nước mắt trong hốc mắt cũng ngăn không được lăn xuống.
“Không có, ông nội, Vũ Nhu không có tham ô công khoản công ty. Chiếc xe kia, Tiêu Chiến nói là chính anh ấy mua, anh ấy cũng không có sai cháu làm bất luận chuyện có lỗi nào với nhà họ Khương, ông nội, cầu xin ngài tin tưởng Vũ Nhu, Vũ Nhu thật sự không có làm cái gì cả.”
Đọc nhanh ở VietWriter
Khương Vũ Nhu nức nở biện giải nói.
Đối mặt với chỉ trích của nhà họ Khương, cô tựa như rơi vào vực sâu cả người vô lực, mặc kệ cô giải thích, người chung quanh chính là không muốn nghe, từng người chỉ trích cô tham ô công khoản công ty.
“Mụ mụ.”
Mà lúc này, Cacao mặc áo ngủ, xoa đôi mắt nhập nhèm, từ trong phòng ngủ đi ra, hẳn là bị đánh thức.
Cacao nhỏ yếu nhìn thấy Khương Vũ Nhu quỳ trên mặt đất bị mọi người quát lớn nhục mạ, cô bé chạy nhanh tới một phen nhào vào trong lòng ngực Khương Vũ Nhu, rồi sau đó dùng thân hình nhỏ yếu che trước
mặt Khương Vũ Nhu, tinh thần phấn chấn lạnh lùng Khương Thái Xương nói: “Không cho phép ông bắt nạt mẹ! Ông là người xấu xa! Người xấu!”
“Cacao!” Khương Vũ Nhu đem Cacao ôm vào trong ngực, hai mẹ con gắt gao ôm nhau, ánh mắt đều thực sợ hãi nhìn bốn phía người nhà họ Khương chỉ chỉ trỏ trỏ các cô.
“Hừ! Một cái tiện nhân, một đứa con hoang đúng là không nên để các người tiến vào cửa nhà họ Khương!”
“Khương Vũ Nhu, tôi khuyên cô tốt nhất nói thật đi bằng không, cô cùng đứa con hoang kia, hôm nay sẽ bị đuổi ra nhà họ Khương!”
Cacao nhào vào trong lòng ngực Khương Vũ Nhu, vươn tay nhỏ lau nước mắt cho Khương Vũ Nhu, nghẹn bỉu môi nói: “Mẹ đừng khóc, ba nói rồi, ba sẽ bảo vệ tốt Cacao và mẹ.
“Vật nhỏ! Mày đang nằm mơ ag? Cái tang gia khuyển ba kia sẽ bảo hộ các người? Vậy người đâu? Không phải sẽ trốn rồi đi!” Tiết Mai lạnh lùng nói.
“Không có! Ba sẽ không bỏ rơi Cacao cùng mẹ! Ba đáp ứng với Cacao, ba nhất định sẽ trở về.Nhất định!”
Cacao tránh thoát ôm âp Khương Vũ Nhu, chạy tới Tiết Mai rồi sau đó dùng hai tay nhỏ ra sức đẩy Tiết Mai. Tiết
Mai lúc ấy cũng không chú ý, trực tiếp lảo đảo ra sau vài bước, cả người ngã về phía sau, bùm một tiếng mông chấm đất, ngã ngồi trên mặt đất!
“Mày... Mày, đứa con hoang! Sao lại giống cái tang gia khuyển kia vậy chứ! Hôm nay tao nhất định phải đánh chết mày!”
Tiết Mai tức giận đứng dậy, phủi tay rồi tát một cái thật mạnh trên mặt Cacao!
Một cái tát mạnh mẽ khiến Cacao ngã xướng, trên mặt in dấu năm ngón tay đỏ bừng, trong miệng chảy máu.
“Oa....Huhuhu.” Lúc ấy Cacao liền
oa một tiếng khóc.
“Cacao!” Khương Vũ Nhu thấy thế, khóe mắt muốn nứt ra, nhanh chạy tới kéo Cacao từ trên mặt đất tới ôm vào trong ngực: “Cacao, con sao rồi? Ngã xuống đất có đau không?”
Một người tràn ngập hàn ý, giờ phút này dưới ánh mặt trời mang theo tức giận ngập trời, quát: “Ai dám ra tay với con con tôi! Tôi diệt toàn bộ nhà họ Khương!”
***
Mời các bạn đọc truyện Long Vương TếCập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Ánh mắt Khương Vũ Nhu lập loè, hốc mắt tràn đầy nước mắt, không ngừng lau nước mắt, trên mặt cũng là dấu bàn tay đỏ bừng, ủy khuất nói: “ông nội, đó là... Là Tiêu Chiến mua.”
“Hừ! Còn không nói? Tiêu Chiến một cái tang gia khuyển, lấy từ tiền đâu ra mua được xe tốt như vậy! Nói, có phải anh ta sai cô tham ô công khoản công ty để mua không? Nếu hiện tại cô khai ra kế hoạch của anh ta, tôi còn có thể tha cho cô, nếu cô không nói liền không nên trách ông nội tàn nhẫn!” Khương Thái Xương phẫn nộ quát, sắc mặt âm trầm vô cùng.
Một bên, Từ Phân đi theo nói: “Vũ nhu, con thành thật công đạo đi! Con cứ giữ gìn cái tang gia khuyển kia như vậy có ích lợi gì? Hiện tại anh ta đang ở đâu? Khẳng định là sự việc bại lộ nên trốn chạy rồi!”
Đọc nhanh ở VietWriter
Khương Thần lạnh lùng nói: “Khương
Vũ Nhu, tôi khuyên chị nghĩ kỹ! Này cũng không phải là nói giỡn, tham ô công khoản công ty là có thể định tội ngồi tù! Chị không nghĩ cho mình cũng phải nghĩ cho Cacao! Tốt nhất nói đúng sự thật cho ông nội, chỉ cần này hết thảy đều là Tiêu Chiến sai chị làm, chị nhiều lắm chỉ là tòng phạm, nhà họ Khương có lẽ sẽ nhắm mắt cho qua.”
Một nhà ba người Khương Văn Kì giờ phút này vội vã chạy tới, nhìn thấy Khương Vũ Nhu quỳ trên mặt đất, Khương Mỹ Nghiên gấp không chờ nổi mà chạy tới, lôi kéo tóc cô, nảy sinh ác độc quát: “Hay cho cô Khương Vũ Nhu! Không nghĩ tới lúc này mới mấy ngày liền dám tham ô
Công khoản công ty! Tôi đánh chết cô cái tiểu tiện nhân này!”
Khương Vũ Nhu ăn đau, toàn bộ thân mình ngã xuống trên mặt đất, sắc mặt thống khổ, nước mắt trong hốc mắt cũng ngăn không được lăn xuống.
“Không có, ông nội, Vũ Nhu không có tham ô công khoản công ty. Chiếc xe kia, Tiêu Chiến nói là chính anh ấy mua, anh ấy cũng không có sai cháu làm bất luận chuyện có lỗi nào với nhà họ Khương, ông nội, cầu xin ngài tin tưởng Vũ Nhu, Vũ Nhu thật sự không có làm cái gì cả.”
Đọc nhanh ở VietWriter
Khương Vũ Nhu nức nở biện giải nói.
Đối mặt với chỉ trích của nhà họ Khương, cô tựa như rơi vào vực sâu cả người vô lực, mặc kệ cô giải thích, người chung quanh chính là không muốn nghe, từng người chỉ trích cô tham ô công khoản công ty.
“Mụ mụ.”
Mà lúc này, Cacao mặc áo ngủ, xoa đôi mắt nhập nhèm, từ trong phòng ngủ đi ra, hẳn là bị đánh thức.
Cacao nhỏ yếu nhìn thấy Khương Vũ Nhu quỳ trên mặt đất bị mọi người quát lớn nhục mạ, cô bé chạy nhanh tới một phen nhào vào trong lòng ngực Khương Vũ Nhu, rồi sau đó dùng thân hình nhỏ yếu che trước
mặt Khương Vũ Nhu, tinh thần phấn chấn lạnh lùng Khương Thái Xương nói: “Không cho phép ông bắt nạt mẹ! Ông là người xấu xa! Người xấu!”
“Cacao!” Khương Vũ Nhu đem Cacao ôm vào trong ngực, hai mẹ con gắt gao ôm nhau, ánh mắt đều thực sợ hãi nhìn bốn phía người nhà họ Khương chỉ chỉ trỏ trỏ các cô.
“Hừ! Một cái tiện nhân, một đứa con hoang đúng là không nên để các người tiến vào cửa nhà họ Khương!”
“Khương Vũ Nhu, tôi khuyên cô tốt nhất nói thật đi bằng không, cô cùng đứa con hoang kia, hôm nay sẽ bị đuổi ra nhà họ Khương!”
Cacao nhào vào trong lòng ngực Khương Vũ Nhu, vươn tay nhỏ lau nước mắt cho Khương Vũ Nhu, nghẹn bỉu môi nói: “Mẹ đừng khóc, ba nói rồi, ba sẽ bảo vệ tốt Cacao và mẹ.
“Vật nhỏ! Mày đang nằm mơ ag? Cái tang gia khuyển ba kia sẽ bảo hộ các người? Vậy người đâu? Không phải sẽ trốn rồi đi!” Tiết Mai lạnh lùng nói.
“Không có! Ba sẽ không bỏ rơi Cacao cùng mẹ! Ba đáp ứng với Cacao, ba nhất định sẽ trở về.Nhất định!”
Cacao tránh thoát ôm âp Khương Vũ Nhu, chạy tới Tiết Mai rồi sau đó dùng hai tay nhỏ ra sức đẩy Tiết Mai. Tiết
Mai lúc ấy cũng không chú ý, trực tiếp lảo đảo ra sau vài bước, cả người ngã về phía sau, bùm một tiếng mông chấm đất, ngã ngồi trên mặt đất!
“Mày... Mày, đứa con hoang! Sao lại giống cái tang gia khuyển kia vậy chứ! Hôm nay tao nhất định phải đánh chết mày!”
Tiết Mai tức giận đứng dậy, phủi tay rồi tát một cái thật mạnh trên mặt Cacao!
Một cái tát mạnh mẽ khiến Cacao ngã xướng, trên mặt in dấu năm ngón tay đỏ bừng, trong miệng chảy máu.
“Oa....Huhuhu.” Lúc ấy Cacao liền
oa một tiếng khóc.
“Cacao!” Khương Vũ Nhu thấy thế, khóe mắt muốn nứt ra, nhanh chạy tới kéo Cacao từ trên mặt đất tới ôm vào trong ngực: “Cacao, con sao rồi? Ngã xuống đất có đau không?”
Một người tràn ngập hàn ý, giờ phút này dưới ánh mặt trời mang theo tức giận ngập trời, quát: “Ai dám ra tay với con con tôi! Tôi diệt toàn bộ nhà họ Khương!”
***
Mời các bạn đọc truyện Long Vương TếCập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!