Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 191: Mục đích chính mà Diệp Phàm về nước
Đại Đức chân nhân con ngươi sáng như đuốc, giống như nhìn thấu được tâm ý của Diệp Phàm, nói: “Người thường thì có phạm vi của người thường, Thiên Nhân khắc sẽ có phạm vi của Thiên Nhân.”
“Đối với Thiên Nhân như chúng ta mà nói, tiền bạc có thể đổi thành nguồn tài nguyên tu hành.”
“Cho nên Thiên Nhân thực sự không chê tiền nhiều.”
“Nhưng Thiên Nhân hoàn toàn có thể cướp bóc tiền bạc của người bình thường mà.” Diệp Phàm chau mày, không hiểu hỏi.
“Không phải ta nói rồi sao, Thiên Nhân chúng ta có rất nhiều ràng buộc, mặc dù có nhiều Thiên Nhân lén lút nâng đỡ một số gia tộc để cướp đoạt tiền bạc, nhưng chỉ dám làm nhỏ, không dám quá đáng, nếu không sẽ có kết cục không lường được.” Đại Đức chân nhân giải thích cho Diệp Phàm: “Thật ra đạo lý này rất đơn giản, giống như con người bây giờ tuy đã thống trị được trái đất, nhưng vẫn ban bố các loại luật pháp bảo vệ môi trường, bảo vệ những giống loài hiếm có, ràng buộc của chúng ta cũng giống như vậy.”
“Cũng có thể nói, trong mắt Thiên Nhân, người thường chính là môi trường, chính là giống loài hiếm có?” Diệp Phàm hỏi.
“Cũng có thể nói như vậy.” Đại Đức chân nhân nói: “Nếu như Thiên Nhân làm trái quy tắc, trắng trợn sát hại người thường, vậy thì sẽ bị oan hồn đeo bám, con đường tu hành từ đó sẽ bị đứt, thậm chí có thể khiến cho thiên kiếp hồn bay phách lạc.”
Tính cách của Diệp Phàm như thế nào, dĩ nhiên có thể hiểu ý tứ trong lời nói của Đại Đức chân nhân một cách dễ dàng.
Nghĩ một lúc, Diệp Phàm nói với Đại Đức chân nhân: “Vậy được rồi, nhưng mà sư phụ, lượng của người quả thực là hơi lớn, con cũng không biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới xử lý được toàn bộ.”
“Không sao, từ từ làm, không vội!” Đại Đức chân nhân mừng rỡ, cười nói.
“Vậy thì tốt rồi!” Diệp Phàm do dự một lát rồi hỏi Đại Đức chân nhân: “Đúng rồi sư phụ, con có chuyện này muốn hỏi người.”
“Chuyện gì vậy?”
“Ba năm trước, ở Tinh Thành Hoa Hạ, xảy ra một việc, lúc đó Nhà họ Dương có thế lực số một ở Tinh Thành bị diệt môn chỉ trong một đêm, nghe nói là Thiên Nhân gây ra, không biết sư phụ có biết chuyện này không.”
“Ba năm trước? Nhà họ Dương ở Tinh Thành?” Đại Đức chân nhân chau mày nghĩ một lúc rồi nói: “Ta chưa nghe nói bao giờ, nhưng mà theo lý thuyết Thiên Nhân sẽ không dễ ra tay diệt trừ cả một gia tộc.”
“Nói cho cùng loại chuyện này một khi đã xảy ra, chắc chắn sẽ gây xôn xao giới tu hành, sẽ bị điều tra.”
“Một khi điều tra ra, không chỉ Thiên Nhân đó có kết cục thê thảm, mà thậm chí sẽ liên lụy đến tông môn của người đó, cho nên chuyện này tuyệt đối không thể là Thiên Nhân làm.”
“Nhưng con điều tra được manh mối có liên quan đến Thiên Nhân.”Diệp Phàm nói.
“Vậy thì rất có khả năng, là thế lực ngầm của một Thiên Nhân nào đó đã âm thầm nuôi dưỡng, bản thân Thiên Nhân tuyệt đối không động tay vào, hoặc là, giống như con, dù ta đã thu nhận con làm đồ đệ, nhưng trong vòng ba năm, con không được coi là Thiên Nhân, nên có thể không phải chịu những ràng buộc do Thiên Nhân quy định.” Đại Đức chân nhân suy nghĩ một lúc rồi nói.
“Còn có quy tắc này sao? Vậy Thiên Nhân muốn làm việc gì, không phải đều có thể dùng chiêu này sao?” Diệp Phàm ngẩn người một lúc rồi nói.
“Đúng thật là như vậy, nhưng trong ba năm con chưa chính thức trở thành Thiên Nhân, những Thiên Nhân khác muốn giết con, ta đều không thể ra mặt giúp con, sau khi sự việc xảy ra cũng không thể tìm người báo thù.” Đại Đức chân nhân phủi miệng nói.
“…”
Diệp Phàm đột nhiên cảm thấy, bái người sư phụ này có chút hơi thiệt thòi.
Nếu như kẻ thù của Đại Đức chân nhân muốn báo thù, vậy thì anh phải chịu khổ rồi!
Do dự một lúc, Diệp Phàm liền móc từ trong túi áo ra một lệnh bài to bằng một bàn tay của trẻ con, đưa cho Đại Đức chân nhân, hỏi: “Sư phụ, người đã nhìn thấy loại lệnh bài này chưa?”
Lệnh bài to bằng một bàn tay của trẻ con có hình tròn, một mặt khắc hình đầu lâu màu đỏ, một mặt khắc hình xoáy nước, giữa xoáy nước có chữ “Quỷ”.
“Lệnh bài Tu La Quỷ Vương?” Nhìn miếng lệnh bài trong tay Diệp Phàm, Đại Đức chân nhân biến đổi sắc mặt, vội vàng hỏi: “Con lấy cái này ở đâu?”
“Trước đây sau khi nhà họ Dương ở Tinh Thành bị diệt môn, con có đi qua hiện trường phát hiện nó trong đống đổ nát.”
“Đây, đây không thể nào!” Đại Đức chân nhân lắc lắc đầu, nói: “Quỷ cung Tu La đã bị diệt vong từ lâu rồi, sao lại có sự xuất hiện của lệnh bài Tu La Quỷ Vương?”
“Quỷ cung Tu La?” Diệp Phàm chau mày lại.
“Quỷ cung Tu La là tổ chức Thiên Nhân thứ năm của Hoa Hạ, Nhưng mấy nghìn năm trước đã diệt vong rồi, cho nên tổ chức Thiên Nhân của Hoa Hạ ngày nay mới chỉ còn bốn.” Đại Đức chân nhân giải thích một lần.
“Ồ.”
“Con với nhà họ Dương ở Tinh Thành có quan hệ gì?
“Con có một người anh em, là người của nhà họ Dương ở Tinh Thành.” Diệp Phàm nheo hai con mắt lại, trong mắt lóe lên một tia chết chóc lạnh lùng.
Lần này anh về Hoa Hạ mục đính chính là điều tra chân tướng việc nhà họ Dương ở Tinh Thành bị diệt môn, nhưng anh đã tìm mọi cách để nghe ngóng cũng chỉ dám khẳng định, lệnh bài Tu La Quỷ Vương là vật của Thiên Nhân, nên anh mới luôn truy hỏi tin tức Thiên Nhân.
Có thể nói anh rất mạnh, đoàn lính đánh thuê Thần Long ở nước ngoài có rất nhiều thế lực thôi nghe thấy đã sợ mất mật.
Nhưng bí mật của Thiên Nhân căn bản là không ai dám tiết lộ.
Bởi vậy, anh cũng chẳng có thu hoạch nào đáng kể, lại thêm việc lão gia của Diệp gia, làm anh lãng phí quá nhiều thời gian ở Hải Đông và Giang Châu.
Sau đó quân đội sắp xếp cho anh nhiệm vụ phải ẩn nấp ở đại học Yến Kinh, dẫn dụ tổ chức Cự Giải ra tay, tiêu diệt triệt để thành viên của tổ chức Cự Giải, cho nên anh mới luôn bị kéo lại, không tiến được về phía Tinh Thành.
Mặc dù anh rất muốn nhanh chóng điều tra chân tướng việc nhà họ Dương Tinh Thành bị diệt môn, nhưng anh cũng biết nặng nhẹ, không giải quyết tổ chức Cự Giải, sẽ đe dọa tính mạng của hàng ngàn hàng vạn người.
Mấy ngày nay, anh chỉ có thể sắp xếp người khác điều tra ở Tinh Thành, còn anh thì đi điều tra manh mối Thiên Nhân.
Muốn một công đôi việc, tìm kiếm chân tướng.
“Chuyện của quỷ cung Tu La, ta sẽ điều tra, còn về việc Nhà họ Dương Tinh Thành bị diệt môn, rất có thể có ẩn tình, con có thể tự điều tra, nhưng phải chú ý, nếu như thật sự có liên quan đến quỷ cung Tu La, con sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm, mà ta không thể giúp đỡ con.
Đại Đức chân nhân nghĩ một lúc, vô cùng nghiêm túc nói với Diệp Phàm.
“Vâng”
Diệp Phàm gật đầu.
Mặc dù Đại Đức chân nhân không biết chân tướng việc nhà họ Dương Tinh Thành bị diệt môn, nhưng bây giờ Diệp Phàm đã là đồ đệ của Đại Đức chân nhân, anh có thể biết nhiều hơn tin tức của Thiên Nhân, hơn nữa Đại Đức chân nhân đã nhận ra lệnh bài Tu La Quỷ Vương, cũng để cho anh có phương hướng điều tra.
Cuối cùng anh cảm thấy, bái vị sư phụ này, cùng không tính là quá thiệt thòi.
“Có chuyện này ta quên nói cho con, con ra tay với mấy món đồ cổ của ta, nhất định phải cẩn thận người của nhà họ Hạng ở Giang Đông đấy.” Đại Đức chân nhân đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, vẻ mặt trịnh trọng nhắc nhở Diệp Phàm.
——————-
“Đối với Thiên Nhân như chúng ta mà nói, tiền bạc có thể đổi thành nguồn tài nguyên tu hành.”
“Cho nên Thiên Nhân thực sự không chê tiền nhiều.”
“Nhưng Thiên Nhân hoàn toàn có thể cướp bóc tiền bạc của người bình thường mà.” Diệp Phàm chau mày, không hiểu hỏi.
“Không phải ta nói rồi sao, Thiên Nhân chúng ta có rất nhiều ràng buộc, mặc dù có nhiều Thiên Nhân lén lút nâng đỡ một số gia tộc để cướp đoạt tiền bạc, nhưng chỉ dám làm nhỏ, không dám quá đáng, nếu không sẽ có kết cục không lường được.” Đại Đức chân nhân giải thích cho Diệp Phàm: “Thật ra đạo lý này rất đơn giản, giống như con người bây giờ tuy đã thống trị được trái đất, nhưng vẫn ban bố các loại luật pháp bảo vệ môi trường, bảo vệ những giống loài hiếm có, ràng buộc của chúng ta cũng giống như vậy.”
“Cũng có thể nói, trong mắt Thiên Nhân, người thường chính là môi trường, chính là giống loài hiếm có?” Diệp Phàm hỏi.
“Cũng có thể nói như vậy.” Đại Đức chân nhân nói: “Nếu như Thiên Nhân làm trái quy tắc, trắng trợn sát hại người thường, vậy thì sẽ bị oan hồn đeo bám, con đường tu hành từ đó sẽ bị đứt, thậm chí có thể khiến cho thiên kiếp hồn bay phách lạc.”
Tính cách của Diệp Phàm như thế nào, dĩ nhiên có thể hiểu ý tứ trong lời nói của Đại Đức chân nhân một cách dễ dàng.
Nghĩ một lúc, Diệp Phàm nói với Đại Đức chân nhân: “Vậy được rồi, nhưng mà sư phụ, lượng của người quả thực là hơi lớn, con cũng không biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới xử lý được toàn bộ.”
“Không sao, từ từ làm, không vội!” Đại Đức chân nhân mừng rỡ, cười nói.
“Vậy thì tốt rồi!” Diệp Phàm do dự một lát rồi hỏi Đại Đức chân nhân: “Đúng rồi sư phụ, con có chuyện này muốn hỏi người.”
“Chuyện gì vậy?”
“Ba năm trước, ở Tinh Thành Hoa Hạ, xảy ra một việc, lúc đó Nhà họ Dương có thế lực số một ở Tinh Thành bị diệt môn chỉ trong một đêm, nghe nói là Thiên Nhân gây ra, không biết sư phụ có biết chuyện này không.”
“Ba năm trước? Nhà họ Dương ở Tinh Thành?” Đại Đức chân nhân chau mày nghĩ một lúc rồi nói: “Ta chưa nghe nói bao giờ, nhưng mà theo lý thuyết Thiên Nhân sẽ không dễ ra tay diệt trừ cả một gia tộc.”
“Nói cho cùng loại chuyện này một khi đã xảy ra, chắc chắn sẽ gây xôn xao giới tu hành, sẽ bị điều tra.”
“Một khi điều tra ra, không chỉ Thiên Nhân đó có kết cục thê thảm, mà thậm chí sẽ liên lụy đến tông môn của người đó, cho nên chuyện này tuyệt đối không thể là Thiên Nhân làm.”
“Nhưng con điều tra được manh mối có liên quan đến Thiên Nhân.”Diệp Phàm nói.
“Vậy thì rất có khả năng, là thế lực ngầm của một Thiên Nhân nào đó đã âm thầm nuôi dưỡng, bản thân Thiên Nhân tuyệt đối không động tay vào, hoặc là, giống như con, dù ta đã thu nhận con làm đồ đệ, nhưng trong vòng ba năm, con không được coi là Thiên Nhân, nên có thể không phải chịu những ràng buộc do Thiên Nhân quy định.” Đại Đức chân nhân suy nghĩ một lúc rồi nói.
“Còn có quy tắc này sao? Vậy Thiên Nhân muốn làm việc gì, không phải đều có thể dùng chiêu này sao?” Diệp Phàm ngẩn người một lúc rồi nói.
“Đúng thật là như vậy, nhưng trong ba năm con chưa chính thức trở thành Thiên Nhân, những Thiên Nhân khác muốn giết con, ta đều không thể ra mặt giúp con, sau khi sự việc xảy ra cũng không thể tìm người báo thù.” Đại Đức chân nhân phủi miệng nói.
“…”
Diệp Phàm đột nhiên cảm thấy, bái người sư phụ này có chút hơi thiệt thòi.
Nếu như kẻ thù của Đại Đức chân nhân muốn báo thù, vậy thì anh phải chịu khổ rồi!
Do dự một lúc, Diệp Phàm liền móc từ trong túi áo ra một lệnh bài to bằng một bàn tay của trẻ con, đưa cho Đại Đức chân nhân, hỏi: “Sư phụ, người đã nhìn thấy loại lệnh bài này chưa?”
Lệnh bài to bằng một bàn tay của trẻ con có hình tròn, một mặt khắc hình đầu lâu màu đỏ, một mặt khắc hình xoáy nước, giữa xoáy nước có chữ “Quỷ”.
“Lệnh bài Tu La Quỷ Vương?” Nhìn miếng lệnh bài trong tay Diệp Phàm, Đại Đức chân nhân biến đổi sắc mặt, vội vàng hỏi: “Con lấy cái này ở đâu?”
“Trước đây sau khi nhà họ Dương ở Tinh Thành bị diệt môn, con có đi qua hiện trường phát hiện nó trong đống đổ nát.”
“Đây, đây không thể nào!” Đại Đức chân nhân lắc lắc đầu, nói: “Quỷ cung Tu La đã bị diệt vong từ lâu rồi, sao lại có sự xuất hiện của lệnh bài Tu La Quỷ Vương?”
“Quỷ cung Tu La?” Diệp Phàm chau mày lại.
“Quỷ cung Tu La là tổ chức Thiên Nhân thứ năm của Hoa Hạ, Nhưng mấy nghìn năm trước đã diệt vong rồi, cho nên tổ chức Thiên Nhân của Hoa Hạ ngày nay mới chỉ còn bốn.” Đại Đức chân nhân giải thích một lần.
“Ồ.”
“Con với nhà họ Dương ở Tinh Thành có quan hệ gì?
“Con có một người anh em, là người của nhà họ Dương ở Tinh Thành.” Diệp Phàm nheo hai con mắt lại, trong mắt lóe lên một tia chết chóc lạnh lùng.
Lần này anh về Hoa Hạ mục đính chính là điều tra chân tướng việc nhà họ Dương ở Tinh Thành bị diệt môn, nhưng anh đã tìm mọi cách để nghe ngóng cũng chỉ dám khẳng định, lệnh bài Tu La Quỷ Vương là vật của Thiên Nhân, nên anh mới luôn truy hỏi tin tức Thiên Nhân.
Có thể nói anh rất mạnh, đoàn lính đánh thuê Thần Long ở nước ngoài có rất nhiều thế lực thôi nghe thấy đã sợ mất mật.
Nhưng bí mật của Thiên Nhân căn bản là không ai dám tiết lộ.
Bởi vậy, anh cũng chẳng có thu hoạch nào đáng kể, lại thêm việc lão gia của Diệp gia, làm anh lãng phí quá nhiều thời gian ở Hải Đông và Giang Châu.
Sau đó quân đội sắp xếp cho anh nhiệm vụ phải ẩn nấp ở đại học Yến Kinh, dẫn dụ tổ chức Cự Giải ra tay, tiêu diệt triệt để thành viên của tổ chức Cự Giải, cho nên anh mới luôn bị kéo lại, không tiến được về phía Tinh Thành.
Mặc dù anh rất muốn nhanh chóng điều tra chân tướng việc nhà họ Dương Tinh Thành bị diệt môn, nhưng anh cũng biết nặng nhẹ, không giải quyết tổ chức Cự Giải, sẽ đe dọa tính mạng của hàng ngàn hàng vạn người.
Mấy ngày nay, anh chỉ có thể sắp xếp người khác điều tra ở Tinh Thành, còn anh thì đi điều tra manh mối Thiên Nhân.
Muốn một công đôi việc, tìm kiếm chân tướng.
“Chuyện của quỷ cung Tu La, ta sẽ điều tra, còn về việc Nhà họ Dương Tinh Thành bị diệt môn, rất có thể có ẩn tình, con có thể tự điều tra, nhưng phải chú ý, nếu như thật sự có liên quan đến quỷ cung Tu La, con sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm, mà ta không thể giúp đỡ con.
Đại Đức chân nhân nghĩ một lúc, vô cùng nghiêm túc nói với Diệp Phàm.
“Vâng”
Diệp Phàm gật đầu.
Mặc dù Đại Đức chân nhân không biết chân tướng việc nhà họ Dương Tinh Thành bị diệt môn, nhưng bây giờ Diệp Phàm đã là đồ đệ của Đại Đức chân nhân, anh có thể biết nhiều hơn tin tức của Thiên Nhân, hơn nữa Đại Đức chân nhân đã nhận ra lệnh bài Tu La Quỷ Vương, cũng để cho anh có phương hướng điều tra.
Cuối cùng anh cảm thấy, bái vị sư phụ này, cùng không tính là quá thiệt thòi.
“Có chuyện này ta quên nói cho con, con ra tay với mấy món đồ cổ của ta, nhất định phải cẩn thận người của nhà họ Hạng ở Giang Đông đấy.” Đại Đức chân nhân đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, vẻ mặt trịnh trọng nhắc nhở Diệp Phàm.
——————-