Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 579: Đi đến bí cảnh Đào Nguyên
Hiện tại toàn thế giới đang phục hồi.
Người biến dị, quái thú các loại đã lần lượt xuất hiện, về phía chính phủ cũng không thể nào ngăn chặn được việc này.
Mọi người cũng đều biết rằng, thế giới hiện nay đang chuyển mình từ nền văn minh công nghệ sang nền văn minh tâm linh.
Bí cảnh Đào Nguyên nằm ở ngoại ô phía đông Đào Thành.
Đã có rất nhiều lời đồn đại về bí cảnh Đào Nguyên ở Đào Thành.
Vì vậy, ngay cả những người bình thường cũng biết rất nhiều về việc bí cảnh Đào Nguyên sắp được mở ra.
“Mọi người đã nghe nói gì chưa? Bí cảnh Đào Nguyên sắp được mở rồi, chính là hôm nay”.
“Tôi có nghe qua rồi, hình như lúc trước có một bài văn tự cổ tên là ‘Đào hoa nguyên kí’, nơi được ghi là chốn bồng lai tiên cảnh trong đó chính là bí cảnh Đào Nguyên”.
“Theo nguồn tin đáng tin cậy, thì những người sống trong bí cảnh Đào Nguyên đều là người tu tiên, hơn nữa, lần này bọn họ mở bí cảnh Đào Nguyên là để thông báo cho mọi người biết họ sẽ thu nhận đệ tử”.
“Được rồi, đừng có mơ mộng nữa, mặc dù sau khi bí cảnh Đào Nguyên mở ra sẽ thu nhận đệ tử, nhưng không phải ai cũng có thể được nhận vào làm đồ đệ của bí cảnh Đào Nguyên, đối với những người bình thường không tiền không quyền như chúng ta mà nói, thì hãy nên an phận thủ thường ở Đào Thành đi, đừng có mộng tưởng hão huyền cái gì mà bái sư ở bí cảnh Đào Nguyên, đến lúc đó đừng nói đến việc bái sư, sợ là chút mạng cỏn con cũng chẳng còn nữa là”.
…
Ở Đào Thành, từ đường lớn đến các ngóc ngách đều đang bàn tán về việc bí cảnh Đào Nguyên được mở ra.
Mặc dù vẫn đang là sáng sớm, nhưng đã có hàng nghìn người đổ xô đến vùng ngoại ô phía đông Đào Thành, bọn họ đều muốn đi vào bí cảnh Đào Nguyên.
Người của bí cảnh Đào Nguyên đã thông báo cho cả Đào Thành rằng, dù là người thường, người tu hành hay người biến dị, thì hôm nay đều có thể đến làm khách của bí cảnh Đào Nguyên, và để chúc mừng cho việc khai mở bí cảnh Đào Nguyên.
Vì vậy, ngoại trừ việc có rất nhiều người tu hành và người biến dị đến bí cảnh Đào Nguyên ra, thì cũng có một số người thường mạo hiểm để đến đây, đối với những người này mà nói, nếu như họ được người tu hành nhìn trúng thì coi như là ‘một bước thăng thiên’, lập tức trở thành người tu hành.
Xét theo tình hình hiện tại, nếu không có đủ thực lực trong thế giới tương lai thì chắc chắn sẽ phải sống một cuộc sống ‘heo chó không bằng’.
Vậy nên, cho dù có phải vượt qua vùng núi rừng ở khu ngoại ô phía đông Đào Thành, hay có thể gặp phải một số quái thú biến dị, yêu thú, v.v… Nhưng họ vẫn không hề chùn bước mà vẫn kiên quyết để đến được bí cảnh Đào Nguyên.
Diệp Phàm đi cùng với Trương Vệ hòa theo dòng người để đi đến bí cảnh Đào Nguyên.
Trên đường đi, Diệp Phàm gặp được không ít những người tu hành mạnh mẽ, thậm chí còn có những người tu hành đạt tới cảnh giới Độ Kiếp.
Điều này khiến cho Diệp Phàm vô cùng sốc.
Phải biết rằng người tu hành của cảnh giới Độ Kiếp đã được xưng là lão tổ, mà những nhân vật ở tầng lớp này chỉ xuất hiện khi có sự kiện lớn, còn bình thường hiếm khi sẽ xuất hiện.
Vì tuy cảnh giới Độ Kiếp có tuổi thọ ít nhất là mười nghìn năm, nhưng đối với người tu hành mà nói, thì mười nghìn năm tuổi thọ không là gì cả.
Nếu như không có chiêu thức đặc biệt để duy trì mạng sống, thì khi tuổi thọ mười nghìn năm của cảnh giới Độ Kiếp cạn kiệt, duy chỉ có một con đường chết mà thôi.
Người tu hành đã đến được bước này, chỉ còn một chút nữa là có thể độ kiếp thành tiên, thì có ai lại cam tâm ngã xuống vào cảnh giới này đây?
Vì vậy, chỉ cần không phải việc cực kỳ quan trọng, thì những người tu hành ở cảnh giới Độ Kiếp đều như đang ở quỷ môn quan.
Phải biết rằng, một khi đã độ kiếp thành tiên thành công, thì tuổi thọ cũng sẽ gắn liền với đất trời.
Sức mạnh hiện tại của Diệp Phàm có thể đánh lui tất cả các cao thủ ở cảnh giới Kim Đan, thậm chí là các cao thủ hay tỏ ra vẻ sợ hãi ở cảnh giới Nguyên Anh.
Nhưng tình hình trước mắt là các cao thủ ở cảnh giới Độ Kiếp đều đang vô cùng ‘nhiệt huyết’ đến chúc mừng cho việc khai mở bí cảnh Đào Nguyên, điều này cho thấy rằng, trong bí cảnh Đào Nguyên nhất định phải có thứ gì đó còn mạnh hơn cả người tu hành ở cảnh giới Độ Kiếp.
Nên nó mới có thể thu hút được các cao thủ ở cảnh giới Độ Kiếp đến đây!
Quả nhiên, sau khi Diệp Phàm làm quen với một cậu bé đi cùng với một cao thủ ở cảnh giới Độ Kiếp, thì anh đã biết được đến chúc mừng bí cảnh Đào Nguyên, chính là chúc mừng lão tổ ở đó, ý chỉ một nhân vật cấp Tản Tiên.
Những người tu hành ở cảnh giới Độ Kiếp đều đang đi đến bí cảnh Đào Nguyên để gặp vị Tản Tiên đó, muốn nghe vị Tản Tiên đó nói để có một chút kinh nghiệm hiểu biết về cảnh giới Tản Tiên.
Đây chẳng phải là tin tốt lành gì đối với Diệp Phàm.
Phải biết rằng lần này đi đến bí cảnh Đào Nguyên là để gây chuyện, anh định sẽ giết vị lão tổ đó của Vương Đằng.
Anh đoán vị lão tổ đó của Vương Đằng có địa vị không hề thấp ở trong bí cảnh Đào Nguyên, vì thế, nếu anh muốn giết lão tổ của Vương Đằng thì cũng đồng nghĩa với việc tuyên chiến với cả bí cảnh Đào Nguyên.
Hiện tại, với thực lực chiến đấu toàn diện về mọi mặt, ngay cả việc đối mặt với người tu hành ở cảnh giới Độ Kiếp thì anh cũng sẽ rút lui an toàn, nhưng nếu gặp phải nhân vật cấp Tản Tiên thì chỉ có thể như cá nằm trên thớt, mặc cho người ta giết mổ.
Vì vậy, sau khi biết được có nhân vật cấp Tản Tiên ở trong bí cảnh Đào Nguyên, anh đã do dự và không muốn đi đến nơi đó nữa.
Không phải là vì sợ!
Nhưng nếu biết rõ bản thân sẽ chết mà vẫn đi thì chẳng phải rất ngu hay sao?
Sau khi suy nghĩ một hồi, Diệp Phàm vẫn lựa chọn đi đến bí cảnh Đào Nguyên, nhưng anh lại không theo kế hoạch ban đầu, không đến đó để giết lão tổ của Vương Đằng, mà âm thầm che giấu thân phận, chờ đợi thời cơ để hành động.
Ngay cả khi không có cơ hội để giết lão tổ của Vương Đằng, anh vẫn có thể nhân cơ hội để tìm hiểu sức mạnh tổng thể của bí cảnh Đào Nguyên, lấy làm chuẩn bị cho tương lai.
Vì suy nghĩ như vậy nên Diệp Phàm mới cùng Trương Vệ tiếp tục đi đến bí cảnh Đào Nguyên.
Anh vô cùng ‘biết điều’ suốt đường đi!
Phải mất gần bốn tiếng sau Diệp Phàm và Trương Vệ mới đến được lối vào của bí cảnh Đào Nguyên.
Lối vào của bí cảnh Đào Nguyên nằm trong một ngọn núi lớn ở ngoại ô phía đông Đào Thành, trong đó có hai đỉnh núi cao sừng sững, hệt như hai thanh thần kiếm chỉ lên trời.
Giữa hai đỉnh núi này có một khe hở.
Khoảng không này chính là lối vào của bí cảnh Đào Nguyên.
Nếu không phải lần này linh khí của thế giới hồi phục lại, thì bình thường khoảng không này vẫn luôn ở trong trạng thái đóng.
Diệp Phàm và Trương Vệ theo đám đông bước vào khoảng không, đột nhiên cảm thấy được khung cảnh xung quanh đã thay đổi, giống như đang ở chốn bồng lai tiên cảnh.
Chỉ nhìn thấy tầng tầng lớp lớp núi đồi, trùng trùng điệp điệp, có rất nhiều sương trắng bao quanh những đỉnh núi, khiến chúng trông giống như ‘tiên cảnh’ trong truyền thuyết.
Trên những đỉnh núi này vẫn còn sót lại một số công trình nằm chi chít khắp nơi, tất cả đều là một số cung điện cổ của Hoa Hạ, chúng được xây dựng bởi sông núi, nguy nga và hùng vĩ.
Linh khí có trong không khí nồng nặc hơn nhiều so với thế giới bên ngoài, người thường khi vào khu vực này sẽ cảm thấy toàn thân dễ chịu, các tế bào trên cơ thể cũng cảm thấy ‘hưng phấn’.
Nơi đây chính là bí cảnh Đào Nguyên!
Ở lối vào của bí cảnh Đào Nguyên, có vài người nam nữ đang mặc trang phục cổ đại.
Rõ ràng họ là những người tu hành ở bí cảnh Đào Nguyên.
Họ đứng ở cửa ra vào với thái độ vô cùng thân thiện, họ đưa bản đồ cho từng người bước vào bí cảnh Đào Nguyên, chỉ rõ những nơi nào trên bản đồ có thể đến được và những nơi nào không.
Người biến dị, quái thú các loại đã lần lượt xuất hiện, về phía chính phủ cũng không thể nào ngăn chặn được việc này.
Mọi người cũng đều biết rằng, thế giới hiện nay đang chuyển mình từ nền văn minh công nghệ sang nền văn minh tâm linh.
Bí cảnh Đào Nguyên nằm ở ngoại ô phía đông Đào Thành.
Đã có rất nhiều lời đồn đại về bí cảnh Đào Nguyên ở Đào Thành.
Vì vậy, ngay cả những người bình thường cũng biết rất nhiều về việc bí cảnh Đào Nguyên sắp được mở ra.
“Mọi người đã nghe nói gì chưa? Bí cảnh Đào Nguyên sắp được mở rồi, chính là hôm nay”.
“Tôi có nghe qua rồi, hình như lúc trước có một bài văn tự cổ tên là ‘Đào hoa nguyên kí’, nơi được ghi là chốn bồng lai tiên cảnh trong đó chính là bí cảnh Đào Nguyên”.
“Theo nguồn tin đáng tin cậy, thì những người sống trong bí cảnh Đào Nguyên đều là người tu tiên, hơn nữa, lần này bọn họ mở bí cảnh Đào Nguyên là để thông báo cho mọi người biết họ sẽ thu nhận đệ tử”.
“Được rồi, đừng có mơ mộng nữa, mặc dù sau khi bí cảnh Đào Nguyên mở ra sẽ thu nhận đệ tử, nhưng không phải ai cũng có thể được nhận vào làm đồ đệ của bí cảnh Đào Nguyên, đối với những người bình thường không tiền không quyền như chúng ta mà nói, thì hãy nên an phận thủ thường ở Đào Thành đi, đừng có mộng tưởng hão huyền cái gì mà bái sư ở bí cảnh Đào Nguyên, đến lúc đó đừng nói đến việc bái sư, sợ là chút mạng cỏn con cũng chẳng còn nữa là”.
…
Ở Đào Thành, từ đường lớn đến các ngóc ngách đều đang bàn tán về việc bí cảnh Đào Nguyên được mở ra.
Mặc dù vẫn đang là sáng sớm, nhưng đã có hàng nghìn người đổ xô đến vùng ngoại ô phía đông Đào Thành, bọn họ đều muốn đi vào bí cảnh Đào Nguyên.
Người của bí cảnh Đào Nguyên đã thông báo cho cả Đào Thành rằng, dù là người thường, người tu hành hay người biến dị, thì hôm nay đều có thể đến làm khách của bí cảnh Đào Nguyên, và để chúc mừng cho việc khai mở bí cảnh Đào Nguyên.
Vì vậy, ngoại trừ việc có rất nhiều người tu hành và người biến dị đến bí cảnh Đào Nguyên ra, thì cũng có một số người thường mạo hiểm để đến đây, đối với những người này mà nói, nếu như họ được người tu hành nhìn trúng thì coi như là ‘một bước thăng thiên’, lập tức trở thành người tu hành.
Xét theo tình hình hiện tại, nếu không có đủ thực lực trong thế giới tương lai thì chắc chắn sẽ phải sống một cuộc sống ‘heo chó không bằng’.
Vậy nên, cho dù có phải vượt qua vùng núi rừng ở khu ngoại ô phía đông Đào Thành, hay có thể gặp phải một số quái thú biến dị, yêu thú, v.v… Nhưng họ vẫn không hề chùn bước mà vẫn kiên quyết để đến được bí cảnh Đào Nguyên.
Diệp Phàm đi cùng với Trương Vệ hòa theo dòng người để đi đến bí cảnh Đào Nguyên.
Trên đường đi, Diệp Phàm gặp được không ít những người tu hành mạnh mẽ, thậm chí còn có những người tu hành đạt tới cảnh giới Độ Kiếp.
Điều này khiến cho Diệp Phàm vô cùng sốc.
Phải biết rằng người tu hành của cảnh giới Độ Kiếp đã được xưng là lão tổ, mà những nhân vật ở tầng lớp này chỉ xuất hiện khi có sự kiện lớn, còn bình thường hiếm khi sẽ xuất hiện.
Vì tuy cảnh giới Độ Kiếp có tuổi thọ ít nhất là mười nghìn năm, nhưng đối với người tu hành mà nói, thì mười nghìn năm tuổi thọ không là gì cả.
Nếu như không có chiêu thức đặc biệt để duy trì mạng sống, thì khi tuổi thọ mười nghìn năm của cảnh giới Độ Kiếp cạn kiệt, duy chỉ có một con đường chết mà thôi.
Người tu hành đã đến được bước này, chỉ còn một chút nữa là có thể độ kiếp thành tiên, thì có ai lại cam tâm ngã xuống vào cảnh giới này đây?
Vì vậy, chỉ cần không phải việc cực kỳ quan trọng, thì những người tu hành ở cảnh giới Độ Kiếp đều như đang ở quỷ môn quan.
Phải biết rằng, một khi đã độ kiếp thành tiên thành công, thì tuổi thọ cũng sẽ gắn liền với đất trời.
Sức mạnh hiện tại của Diệp Phàm có thể đánh lui tất cả các cao thủ ở cảnh giới Kim Đan, thậm chí là các cao thủ hay tỏ ra vẻ sợ hãi ở cảnh giới Nguyên Anh.
Nhưng tình hình trước mắt là các cao thủ ở cảnh giới Độ Kiếp đều đang vô cùng ‘nhiệt huyết’ đến chúc mừng cho việc khai mở bí cảnh Đào Nguyên, điều này cho thấy rằng, trong bí cảnh Đào Nguyên nhất định phải có thứ gì đó còn mạnh hơn cả người tu hành ở cảnh giới Độ Kiếp.
Nên nó mới có thể thu hút được các cao thủ ở cảnh giới Độ Kiếp đến đây!
Quả nhiên, sau khi Diệp Phàm làm quen với một cậu bé đi cùng với một cao thủ ở cảnh giới Độ Kiếp, thì anh đã biết được đến chúc mừng bí cảnh Đào Nguyên, chính là chúc mừng lão tổ ở đó, ý chỉ một nhân vật cấp Tản Tiên.
Những người tu hành ở cảnh giới Độ Kiếp đều đang đi đến bí cảnh Đào Nguyên để gặp vị Tản Tiên đó, muốn nghe vị Tản Tiên đó nói để có một chút kinh nghiệm hiểu biết về cảnh giới Tản Tiên.
Đây chẳng phải là tin tốt lành gì đối với Diệp Phàm.
Phải biết rằng lần này đi đến bí cảnh Đào Nguyên là để gây chuyện, anh định sẽ giết vị lão tổ đó của Vương Đằng.
Anh đoán vị lão tổ đó của Vương Đằng có địa vị không hề thấp ở trong bí cảnh Đào Nguyên, vì thế, nếu anh muốn giết lão tổ của Vương Đằng thì cũng đồng nghĩa với việc tuyên chiến với cả bí cảnh Đào Nguyên.
Hiện tại, với thực lực chiến đấu toàn diện về mọi mặt, ngay cả việc đối mặt với người tu hành ở cảnh giới Độ Kiếp thì anh cũng sẽ rút lui an toàn, nhưng nếu gặp phải nhân vật cấp Tản Tiên thì chỉ có thể như cá nằm trên thớt, mặc cho người ta giết mổ.
Vì vậy, sau khi biết được có nhân vật cấp Tản Tiên ở trong bí cảnh Đào Nguyên, anh đã do dự và không muốn đi đến nơi đó nữa.
Không phải là vì sợ!
Nhưng nếu biết rõ bản thân sẽ chết mà vẫn đi thì chẳng phải rất ngu hay sao?
Sau khi suy nghĩ một hồi, Diệp Phàm vẫn lựa chọn đi đến bí cảnh Đào Nguyên, nhưng anh lại không theo kế hoạch ban đầu, không đến đó để giết lão tổ của Vương Đằng, mà âm thầm che giấu thân phận, chờ đợi thời cơ để hành động.
Ngay cả khi không có cơ hội để giết lão tổ của Vương Đằng, anh vẫn có thể nhân cơ hội để tìm hiểu sức mạnh tổng thể của bí cảnh Đào Nguyên, lấy làm chuẩn bị cho tương lai.
Vì suy nghĩ như vậy nên Diệp Phàm mới cùng Trương Vệ tiếp tục đi đến bí cảnh Đào Nguyên.
Anh vô cùng ‘biết điều’ suốt đường đi!
Phải mất gần bốn tiếng sau Diệp Phàm và Trương Vệ mới đến được lối vào của bí cảnh Đào Nguyên.
Lối vào của bí cảnh Đào Nguyên nằm trong một ngọn núi lớn ở ngoại ô phía đông Đào Thành, trong đó có hai đỉnh núi cao sừng sững, hệt như hai thanh thần kiếm chỉ lên trời.
Giữa hai đỉnh núi này có một khe hở.
Khoảng không này chính là lối vào của bí cảnh Đào Nguyên.
Nếu không phải lần này linh khí của thế giới hồi phục lại, thì bình thường khoảng không này vẫn luôn ở trong trạng thái đóng.
Diệp Phàm và Trương Vệ theo đám đông bước vào khoảng không, đột nhiên cảm thấy được khung cảnh xung quanh đã thay đổi, giống như đang ở chốn bồng lai tiên cảnh.
Chỉ nhìn thấy tầng tầng lớp lớp núi đồi, trùng trùng điệp điệp, có rất nhiều sương trắng bao quanh những đỉnh núi, khiến chúng trông giống như ‘tiên cảnh’ trong truyền thuyết.
Trên những đỉnh núi này vẫn còn sót lại một số công trình nằm chi chít khắp nơi, tất cả đều là một số cung điện cổ của Hoa Hạ, chúng được xây dựng bởi sông núi, nguy nga và hùng vĩ.
Linh khí có trong không khí nồng nặc hơn nhiều so với thế giới bên ngoài, người thường khi vào khu vực này sẽ cảm thấy toàn thân dễ chịu, các tế bào trên cơ thể cũng cảm thấy ‘hưng phấn’.
Nơi đây chính là bí cảnh Đào Nguyên!
Ở lối vào của bí cảnh Đào Nguyên, có vài người nam nữ đang mặc trang phục cổ đại.
Rõ ràng họ là những người tu hành ở bí cảnh Đào Nguyên.
Họ đứng ở cửa ra vào với thái độ vô cùng thân thiện, họ đưa bản đồ cho từng người bước vào bí cảnh Đào Nguyên, chỉ rõ những nơi nào trên bản đồ có thể đến được và những nơi nào không.