Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 568: Hoàng đế, Siouli
Diệp Phàm nhìn thanh niên mặc trang phục võ sĩ của nước Mặt Trời, sau đó nhìn về phía người đàn ông phương Tây trông như người lùn, anh ngạc nhiên nói: “Siouli? Thực sự không ngờ lại là mày!”
“Tao còn tưởng mày đã chết rồi”.
“Không ngờ mày vẫn sống sót, đường đường là hoàng đế của thế lực ngầm Bắc Âu lại sống như con chuột trong cống rãnh, tao thực sự.....coi thường mày!”
Người đàn ông phương Tây giống như người lùn đó tên là Siouli, là hoàng đế của thế lực ngầm phương Tây.
Lúc đầu, cái chết của tướng quân có liên quan rất lớn đến hắn ta.
Sau đó để báo thù cho tướng quân, Diệp Phàm đã lập kế hoạch trừ khử Siouli.
Mặc dù anh từng nghi ngờ hắn ta vẫn còn sống, anh cũng đã sắp xếp người của tổ chức Cửu Long dốc sức đi điều tra.
Nhưng cơ quan tình báo của tổ chức Cửu Long đã tìm mấy năm liền nhưng vẫn không phát hiện ra tung tích của Siouli, có thể thấy hắn ẩn náu rất kỹ.
“Haha!”, đối diện với lời lẽ khiêu khích của Diệp Phàm, Siouli không hề tức giận, ngược lại còn ngửa mặt lên trời cười lớn, hắn nói: “Diệp Phàm, lúc đầu là do tao sơ ý nên mới mắc bẫy của mày, nếu không phải tao có giao hẹn với bạn thì tao đã giết chết mày rồi từ lâu rồi.”
“Mày biết không, mấy năm nay tao vẫn luôn cầu nguyện cho mày có thể bình an sống sót.”
“Bởi vì tao phải chặt bỏ chân tay rồi chặt đầu mày, như thế mới có thể xả được cơn hận trong lòng tao.”
“Tao vốn tưởng tìm mày báo thù sẽ phải mất vài năm, ai ngờ mày lại tự vác xác đến, tao thực sự......rất hưng phấn!”
“Siouli, con chuột cống như mày sống vật vờ mấy năm nay, sao vẫn không biết điều chứ? Dựa vào mày mà cũng đòi làm đối thủ của tao sao?”, Diệp Phàm cười khẩy rồi nói.
“Diệp Phàm, tao đã không còn là tao của ngày xưa nữa rồi, hơn nữa còn có Võ Hoàng trợ giúp cho tao”, Siouli gian xảo nói.
“Võ Hoàng của nước Mặt Trời?”, Diệp Phàm quay lại nhìn người đàn ông mặc trang phục võ sư của nước Mặt Trời, thuận miệng nói: “Vậy thì đừng phí lời nữa, trực tiếp ra tay đi!”
Diệp Phàm đã từng nghe nói, trong nước Mặt Trời có năm đại cao thủ, lần lượt là Kiếm Thần, Đao Thánh, Nhẫn Vương, Võ Hoàng, Quyền Bá, Võ Hoàng là cao thủ đứng thứ tư trong năm đại cao thủ, tên thật là Sasaki.
Nhưng Diệp Phàm không hề sợ Sasaki, bởi vì trong năm đại cao thủ của nước Mặt Trời, Đao Thánh xếp thứ hai và Quyền Bá xếp thứ năm đã bị anh trừ khử cách đây mấy năm về trước.
“Giết!”
Sasaki không phí lời, hét lên một tiếng lạnh lùng rồi ra tay với Diệp Phàm.
Anh ta thực sự rất mạnh.
Lúc giết chết tên phụ trách theo dõi chỗ ở của Tần Phong Linh trước đó, anh ta không hề hiện thân mà chỉ điều khiển thanh đao tàn độc chém chết tên đó.
Lúc này anh ta dùng toàn lực chém về phía Diệp Phàm.
Cái chết của Đao Thánh và Quyền Bá vô cùng bí ẩn, cho dù Sasaki cũng là một trong năm đại cao thủ của nước Mặt Trời nhưng anh ta vẫn không biết hai người họ chết trong tay Diệp Phàm.
Anh ta vừa ra tay liền dốc toàn lực, bởi vì anh ta hiểu rõ thực lực của Diệp Phàm.
Từ khi Diệp Phàm đến bên cạnh Tần Phong Linh, lập tức đã gây sự chú ý của Siouli và Sasaki, hai kẻ gây bất lợi cho Tần Phong Linh, vì thế Siouli từng nói cho Sasaki nghe một vài chuyện của Diệp Phàm đồng thời chia sẻ tài liệu liên quan đến Diệp Phàm mà hắn ta thu thập được suốt mấy năm qua cho Sasaki.
Mặc dù Sasaki kiêu ngạo nhưng anh ta lại là một người rất cẩn trọng.
Vì thế, sau khi biết được sức mạnh của Diệp Phàm, anh ta luôn dè chừng Diệp Phàm, vì thế lúc anh ta ra tay với Diệp Phàm, không hề có ý định thăm dò mà trực tiếp ra tay toàn lực.
Sasaki trước đây xếp thứ tư trong năm đại cao thủ của nước Mặt Trời, nhưng mấy tháng gần đây, bởi vì ảnh hưởng của sự phục hồi linh khí trên trái đất, với địa vị và thân phận của anh ta, đương nhiên là có thể dễ dàng lấy được quả biến dị.
Bây giờ anh ta đã là người biến dị, sức chiến đấu cũng tăng vọt.
Chỉ nhìn thấy cơ thể của Sasaki lóe một cái liền đến trước mặt Diệp Phàm, trong nháy mắt đã rút thanh đao ra bổ thẳng về phía Diệp Phàm.
Một chuỗi động tác nhanh nhẹn vô cùng hoàn hảo, dường như không có bất cứ khuyết điểm nào, nếu như là người thường thì sẽ không kịp phản ứng lại mà bị chém thành đôi.
Nhưng Diệp Phàm không phải là người thường, anh mạnh hơn Sasaki rất nhiều, vì thế đối diện với nhát chém của anh ta, dường như Diệp Phàm chẳng làm gì cả, chỉ rung nhẹ người một cái, chân nguyên cuộn trào phun ra, hội tụ thành một lá chắn, ngăn lại nhát chém của Sasaki.
Thanh đao của Sasaki rất phi thường, là một binh khí cổ xưa.
Là bảo vật lưu truyền từ thời cổ xưa của đất nước Mặt Trời.
Mặc dù lúc Sasaki sử dụng thanh Tachi màu đen này, sức chiến đấu không tăng nhiều lắm, nhưng không phải là do thanh Tachi màu
đen này không lợi hại hay là có khuyết điểm, mà vì nó đang trong trạng thái phong ấn.
Chỉ khi nào phá bỏ phong ấn thì mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của nó.
Ở đất nước Mặt Trời thanh Tachi màu đen này có một cái tên rất oai nghiêm, đó là ‘Minh Vương’! Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Nhát chém không thành công, ánh mắt Sasaki lạnh lùng, anh ta trực tiếp thi triển đao thuật tuyệt học, chỉ nhìn thấy trong phút chốc cơ thể của anh đã biến hóa ra mấy chục hư ảnh, sau đó những hư ảnh này hội tụ thành một, điều khiển thanh Tachi chém ngang Diệp Phàm.
Mặc dù anh ta sử dụng thiên phú của bản thân được khai phá sau khi ăn quả biến dị, gợi ra những tia sấm chớp quấn quanh thanh Tachi màu đen, tăng uy lực tấn công cho thanh Tachi.
Ngay lúc này Siouli cũng hành động.
Trước đây hắn là hoàng đế thế lực ngầm Bắc Âu, cũng bởi vì linh khí trên trái đất phục hồi mà sực mạnh tăng vọt, cơ thể của hắn rung một cái, toàn thân cuộn trào ngọn lửa hừng hực ngút trời, ngoài ra quần áo trên người hắn cũng rách toạc, có thể thấy sau lưng hắn có kí hiệu thần thánh.
Đó chính là thần Lôi Điện!
Chỉ nhìn thấy ký hiệu sau lưng Siouli phát sáng, năng lượng của thần Lôi Điện hội tụ trên người hắn.
Sấm chớp dồi dào quấn quanh người hắn, đáng sợ hơn nhiều so với năng lượng mà Sasaki gợi ra.
Siouli vô cùng mạnh, mạnh hơn nhiều so với Sasaki, sấm chớp và ngọn lửa trên người hắn đan xen vào nhau, tạo nên một cảnh tượng đáng sợ, trông hắn giống như vị thần điều kiển sấm chớp và lửa bước ra từ thời cổ xưa.
“Diệp Phàm, để giết chết mày, mấy năm nay tao luôn cố gắng để trở nên mạnh hơn!”
Siouli hét lớn lên.
Hắn hận Diệp Phàm đến thấu xương, nên lúc này đương nhiên sẽ không hề nương tay.
Chỉ nhìn thấy hai tay hắn đẩy trời lên cao, vô vàn tia sấm chớp hội tụ ở tay trái, hình thành cây rìu sấm chớp, còn trên tay phải của hắn thì hội tụ vô số ngọn lửa, hình thành chùy lửa.
Sau đó hắn vung hai tay, ném chùy lửa và rìu sấm chớp về phía Diệp Phàm.
Cú tấn công của Siouli đã gây ra tiếng vang kinh thiên động địa, rất nhiều người ở dưới lầu lập tức bị thu hút bởi ngọn lửa và tia chớp đột nhiên xuất hiện ở trên tầng thượng, bọn họ liền nhao nhao ngẩng đầu lên coi.
“Tao còn tưởng mày đã chết rồi”.
“Không ngờ mày vẫn sống sót, đường đường là hoàng đế của thế lực ngầm Bắc Âu lại sống như con chuột trong cống rãnh, tao thực sự.....coi thường mày!”
Người đàn ông phương Tây giống như người lùn đó tên là Siouli, là hoàng đế của thế lực ngầm phương Tây.
Lúc đầu, cái chết của tướng quân có liên quan rất lớn đến hắn ta.
Sau đó để báo thù cho tướng quân, Diệp Phàm đã lập kế hoạch trừ khử Siouli.
Mặc dù anh từng nghi ngờ hắn ta vẫn còn sống, anh cũng đã sắp xếp người của tổ chức Cửu Long dốc sức đi điều tra.
Nhưng cơ quan tình báo của tổ chức Cửu Long đã tìm mấy năm liền nhưng vẫn không phát hiện ra tung tích của Siouli, có thể thấy hắn ẩn náu rất kỹ.
“Haha!”, đối diện với lời lẽ khiêu khích của Diệp Phàm, Siouli không hề tức giận, ngược lại còn ngửa mặt lên trời cười lớn, hắn nói: “Diệp Phàm, lúc đầu là do tao sơ ý nên mới mắc bẫy của mày, nếu không phải tao có giao hẹn với bạn thì tao đã giết chết mày rồi từ lâu rồi.”
“Mày biết không, mấy năm nay tao vẫn luôn cầu nguyện cho mày có thể bình an sống sót.”
“Bởi vì tao phải chặt bỏ chân tay rồi chặt đầu mày, như thế mới có thể xả được cơn hận trong lòng tao.”
“Tao vốn tưởng tìm mày báo thù sẽ phải mất vài năm, ai ngờ mày lại tự vác xác đến, tao thực sự......rất hưng phấn!”
“Siouli, con chuột cống như mày sống vật vờ mấy năm nay, sao vẫn không biết điều chứ? Dựa vào mày mà cũng đòi làm đối thủ của tao sao?”, Diệp Phàm cười khẩy rồi nói.
“Diệp Phàm, tao đã không còn là tao của ngày xưa nữa rồi, hơn nữa còn có Võ Hoàng trợ giúp cho tao”, Siouli gian xảo nói.
“Võ Hoàng của nước Mặt Trời?”, Diệp Phàm quay lại nhìn người đàn ông mặc trang phục võ sư của nước Mặt Trời, thuận miệng nói: “Vậy thì đừng phí lời nữa, trực tiếp ra tay đi!”
Diệp Phàm đã từng nghe nói, trong nước Mặt Trời có năm đại cao thủ, lần lượt là Kiếm Thần, Đao Thánh, Nhẫn Vương, Võ Hoàng, Quyền Bá, Võ Hoàng là cao thủ đứng thứ tư trong năm đại cao thủ, tên thật là Sasaki.
Nhưng Diệp Phàm không hề sợ Sasaki, bởi vì trong năm đại cao thủ của nước Mặt Trời, Đao Thánh xếp thứ hai và Quyền Bá xếp thứ năm đã bị anh trừ khử cách đây mấy năm về trước.
“Giết!”
Sasaki không phí lời, hét lên một tiếng lạnh lùng rồi ra tay với Diệp Phàm.
Anh ta thực sự rất mạnh.
Lúc giết chết tên phụ trách theo dõi chỗ ở của Tần Phong Linh trước đó, anh ta không hề hiện thân mà chỉ điều khiển thanh đao tàn độc chém chết tên đó.
Lúc này anh ta dùng toàn lực chém về phía Diệp Phàm.
Cái chết của Đao Thánh và Quyền Bá vô cùng bí ẩn, cho dù Sasaki cũng là một trong năm đại cao thủ của nước Mặt Trời nhưng anh ta vẫn không biết hai người họ chết trong tay Diệp Phàm.
Anh ta vừa ra tay liền dốc toàn lực, bởi vì anh ta hiểu rõ thực lực của Diệp Phàm.
Từ khi Diệp Phàm đến bên cạnh Tần Phong Linh, lập tức đã gây sự chú ý của Siouli và Sasaki, hai kẻ gây bất lợi cho Tần Phong Linh, vì thế Siouli từng nói cho Sasaki nghe một vài chuyện của Diệp Phàm đồng thời chia sẻ tài liệu liên quan đến Diệp Phàm mà hắn ta thu thập được suốt mấy năm qua cho Sasaki.
Mặc dù Sasaki kiêu ngạo nhưng anh ta lại là một người rất cẩn trọng.
Vì thế, sau khi biết được sức mạnh của Diệp Phàm, anh ta luôn dè chừng Diệp Phàm, vì thế lúc anh ta ra tay với Diệp Phàm, không hề có ý định thăm dò mà trực tiếp ra tay toàn lực.
Sasaki trước đây xếp thứ tư trong năm đại cao thủ của nước Mặt Trời, nhưng mấy tháng gần đây, bởi vì ảnh hưởng của sự phục hồi linh khí trên trái đất, với địa vị và thân phận của anh ta, đương nhiên là có thể dễ dàng lấy được quả biến dị.
Bây giờ anh ta đã là người biến dị, sức chiến đấu cũng tăng vọt.
Chỉ nhìn thấy cơ thể của Sasaki lóe một cái liền đến trước mặt Diệp Phàm, trong nháy mắt đã rút thanh đao ra bổ thẳng về phía Diệp Phàm.
Một chuỗi động tác nhanh nhẹn vô cùng hoàn hảo, dường như không có bất cứ khuyết điểm nào, nếu như là người thường thì sẽ không kịp phản ứng lại mà bị chém thành đôi.
Nhưng Diệp Phàm không phải là người thường, anh mạnh hơn Sasaki rất nhiều, vì thế đối diện với nhát chém của anh ta, dường như Diệp Phàm chẳng làm gì cả, chỉ rung nhẹ người một cái, chân nguyên cuộn trào phun ra, hội tụ thành một lá chắn, ngăn lại nhát chém của Sasaki.
Thanh đao của Sasaki rất phi thường, là một binh khí cổ xưa.
Là bảo vật lưu truyền từ thời cổ xưa của đất nước Mặt Trời.
Mặc dù lúc Sasaki sử dụng thanh Tachi màu đen này, sức chiến đấu không tăng nhiều lắm, nhưng không phải là do thanh Tachi màu
đen này không lợi hại hay là có khuyết điểm, mà vì nó đang trong trạng thái phong ấn.
Chỉ khi nào phá bỏ phong ấn thì mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của nó.
Ở đất nước Mặt Trời thanh Tachi màu đen này có một cái tên rất oai nghiêm, đó là ‘Minh Vương’! Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Nhát chém không thành công, ánh mắt Sasaki lạnh lùng, anh ta trực tiếp thi triển đao thuật tuyệt học, chỉ nhìn thấy trong phút chốc cơ thể của anh đã biến hóa ra mấy chục hư ảnh, sau đó những hư ảnh này hội tụ thành một, điều khiển thanh Tachi chém ngang Diệp Phàm.
Mặc dù anh ta sử dụng thiên phú của bản thân được khai phá sau khi ăn quả biến dị, gợi ra những tia sấm chớp quấn quanh thanh Tachi màu đen, tăng uy lực tấn công cho thanh Tachi.
Ngay lúc này Siouli cũng hành động.
Trước đây hắn là hoàng đế thế lực ngầm Bắc Âu, cũng bởi vì linh khí trên trái đất phục hồi mà sực mạnh tăng vọt, cơ thể của hắn rung một cái, toàn thân cuộn trào ngọn lửa hừng hực ngút trời, ngoài ra quần áo trên người hắn cũng rách toạc, có thể thấy sau lưng hắn có kí hiệu thần thánh.
Đó chính là thần Lôi Điện!
Chỉ nhìn thấy ký hiệu sau lưng Siouli phát sáng, năng lượng của thần Lôi Điện hội tụ trên người hắn.
Sấm chớp dồi dào quấn quanh người hắn, đáng sợ hơn nhiều so với năng lượng mà Sasaki gợi ra.
Siouli vô cùng mạnh, mạnh hơn nhiều so với Sasaki, sấm chớp và ngọn lửa trên người hắn đan xen vào nhau, tạo nên một cảnh tượng đáng sợ, trông hắn giống như vị thần điều kiển sấm chớp và lửa bước ra từ thời cổ xưa.
“Diệp Phàm, để giết chết mày, mấy năm nay tao luôn cố gắng để trở nên mạnh hơn!”
Siouli hét lớn lên.
Hắn hận Diệp Phàm đến thấu xương, nên lúc này đương nhiên sẽ không hề nương tay.
Chỉ nhìn thấy hai tay hắn đẩy trời lên cao, vô vàn tia sấm chớp hội tụ ở tay trái, hình thành cây rìu sấm chớp, còn trên tay phải của hắn thì hội tụ vô số ngọn lửa, hình thành chùy lửa.
Sau đó hắn vung hai tay, ném chùy lửa và rìu sấm chớp về phía Diệp Phàm.
Cú tấn công của Siouli đã gây ra tiếng vang kinh thiên động địa, rất nhiều người ở dưới lầu lập tức bị thu hút bởi ngọn lửa và tia chớp đột nhiên xuất hiện ở trên tầng thượng, bọn họ liền nhao nhao ngẩng đầu lên coi.