Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 514: Artes
Diệp Phàm và quái trùng đi vào cổng lớn của trang viên, vừa vào liền thấy một người đàn ông vóc dáng to cao, vạm vỡ đang đứng ở cổng.
Người đàn ông trông khoảng 30 tuổi, mắt xanh tóc vàng, mũi cao, miệng mỏng như cánh ve, thân hình vạm vỡ, cao khoảng hai mét.
Anh ta trông vô cùng nghiêm túc, trên người toát ra vẻ oai phong lẫm liệt, khiến người khác nhìn thấy liền sợ.
Đằng sau người đàn ông còn có 12 người nữa, xếp thành một hàng.
Nhìn thấy Diệp Phàm đi vào cổng trang viên, người đàn ông vóc dáng vạm vỡ lập tức đi về phía Diệp Phàm, đôi mắt xanh lóe sáng, lộ ra sát ý nồng nặc.
Diệp Phàm quét mắt về phía mấy người đàn ông phương Tây, lập tức nói: “Đám Quang Minh thần giáo các người đến đây tìm tôi có chuyện gì? Hay vì lần trước tôi chưa thể hiện rõ thái độ của mình?”
“Hừ!”
Nghe thấy lời Diệp Phàm, người đàn ông vóc người vạm vỡ hừ một tiếng.
Anh ta tên là Artes, là người đứng đầu trong mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo.
Lần này, các lãnh đạo của Quang Minh thần giáo đã bàn bạc và đưa ra quyết định sẽ phái mười ba kị sĩ đến xử lý Diệp Phàm, bắt Diệp Phàm phải trả giá cho việc đã giết Quang Minh thần sứ điện.
Đặc biệt là chuyện Diệp Phàm sử dụng chiêu thức đặc biệt biến Quang minh thần sứ thành pho tượng đá quỳ trên mặt đất trước cửa trang viên, chuyện này là một nỗi sỉ nhục với Quang Minh thần giáo, nếu không bắt Diệp Phàm trả giá, sự uy nghiêm của Quang Minh thần giáo sẽ không còn.
Cũng vì nguyên nhân này nên Quang Minh thần giáo mới không tiếc mà phái mười ba kị sĩ đến trả thù Diệp Phàm.
Mười ba kĩ sị của Quang Minh thần giáo có thực lực mạnh mẽ, sức chiến đấu kinh khủng, trong Quang Minh thần giáo, đứng trên mười ba kị sĩ của quang Minhh thần giáo chỉ có kị sĩ thánh hộ giáo.
Artes cũng chẳng phải loại hiền lành gì, mười ba kị sĩ đã đi qua nhiều cuộc chiến lớn, đến nay, bất kì kẻ địch nào trước mặt họ đều sụp đổ, tan rã trong nháy mắt.
Vậy nên, mười ba kị sĩ có tính cách khá kiêu ngạo, lại thêm giáo lý của Quang Minh thần giáo khiến tác phong làm việc của mười ba kị sĩ này càng phách lỗi, ngông cuồng, trước nay chẳng xem ai ra gì.
Nói cách khác, đối với bọn họ, chỉ có họ là sinh vật ‘cấp cao’, những người khác đều là sinh vật ‘cấp thấp’.
Cho dù Long thần có là người có uy danh hiển hách ở phương Tây đi chăng nữa, thì đối với tổ chức đặc biệt của thế giới ngầm như Quang Minh thần giáo, Long thần chẳng đáng để họ quan tâm.
“Long thần, mau quỳ xuống xin chết, bọn ta sẽ cho ngươi chết toàn thây.”
Artes lạnh lùng nói.
Ngang ngược mà phách lối.
“He he!” Diệp Phàm lạnh lùng cười, sát khí trên người bùng nổ.
Hiện nay, thực lực của anh đã tăng mạnh.
Đúng lúc cần kiểm chứng năng lực của bản thân.
Đám mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo này lại tự động đến cửa, anh đương phiên phải dạy cho bọn chúng một bài học nhớ đời rồi.
Nhưng khi Diệp Phàm chuẩn bị tấn công, quái trùng đột nhiên xông ra, liếc qua đám người Artes, lập tức nói: “Mười hai người đứng sau đúng là rác rưởi, nhưng mày thì cũng được ấy, đủ tư cách làm thú cưng của tao.”
“Thế này đi, chỉ cần mày chịu làm thú cưng của tao.”
“Tao sẽ bảo Diệp Phàm tha mạng cho mày!”
“Chỉ là một con trùng mà dám đứng trước mặt tao nói vớ nói vẩn, đúng là tự tìm cái chết!”
Artes đờ người, quan sát con quái trùng kia, rồi lập tức giận dữ hét lên.
Anh ta là người đứng đầu trong mười ba kị sĩ.
Con quái trùng trước mắt lại muốn nhận anh làm thú cưng.
Mẹ nó…
Chú có thể nhẫn, nhưng cô không thể nhịn!
Artes chẳng thèm tiếp tục nói chuyện với Diệp Phàm, quái trùng vừa nói xong, anh ta liền trực tiếp tấn công.
Đoàng!
Chỉ thấy anh ta nhấc tay phải lên, đấm về phía con quái trùng, đòn này của anh ta uy lực không tầm thường, tia sáng đặc biệt hội tụ trên nắm đấm, ngưng tụ thành quyền ấn trói mắt, muốn nghiền nát mọi vật, uy lực kinh người.
“Ông đây muốn nhận mày làm thú cưng vì xem trọng mày, mày lại dám đánh ông? Hôm nay ông sẽ đánh mày đến mức kêu cha gọi mẹ!”
Đối mặt với quyền ấn khủng khiếp của Artes, quái trùng tức giận gầm lên.
Sau đó, nó tấn công.
Từ khi rơi vào tay Diệp Phàm, con quái trùng vẫn luôn cảm thấy bực bội, hôm nay nó cần nhân cơ hội này để xả giận.
Chỉ thấy cơ thể con quái trùng lung lay, nháy mắt biến to ra thành trăm trượng, chân phải đằng trước nhấc lên, đánh ra một đòn, đập tan quyền ấn ánh sáng của Artes.
Đột nhiên, quái trùng há cái miệng to, đỏ lòm, cắn Artes.
Sắc mặt Artes hơi đổi, vừa mới giao đấu, anh ta liền nhận ra thực lực của con quái trùng này thâm sâu khó lường, vậy nên không còn dám khinh địch nữa.
Thấy con quái trùng sắp cắn trúng mình, Artes sử dụng thân pháp kì diệu, tránh được cái miệng to đỏ lòm của nó.
Nhưng lúc này, hai chân trước của con quái trùng đồng thời tóm lấy Artes.
“Hãy nhìn chiêu vuốt rồng xé trời của ông đây!”
Hai chân trước của con quái trùng có uy lực rất mạnh, trảo ảnh ngang dọc, dường như muốn xé nát Artes thành mảnh vụn.
Nhưng, Artes là người đứng đầu trong số mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo nên cũng không phải hạng bèo bọt gì, anh ta dùng thân pháp kì diệu, tránh được trảo ảnh ngang dọc, ngoài ra, miệng anh ta niệm một đoạn thần chú khó hiểu, quần áo trên người bỗng phát sáng.
Artes được ánh sáng bao bọc giống như mặt trời trên cao.
Ánh sáng bao bọc lấy Artes vô cùng thần kì, không chỉ có khả năng phòng ngự mạnh mẽ mà còn có lực tấn công kinh người, ngay cả không gian cũng bị ánh sáng mạnh mẽ này bẻ cong.
Nhưng con quái trùng quá mạnh, xuất thân thần bí, chiêu thức vô số, lần trước ở dãy núi Rocky, nếu không phải vì không ngờ rằng Diệp Phàm lại là người tu hành tâm cảnh, vô tình cản đường anh.
Thì cho dù Diệp Phàm có kết hợp với Tần Lâm thì cũng chưa chắc có thể bắt được nó.
Quái trùng nhìn thấy Artes bị ánh sáng bao bọc, nhẹ nhàng mở miệng, lộ ra nụ cười lạnh lùng, trông rất giống con người.
Sau đó, nó ngẩng cao đầu, há mồm, khói đen cuồn cuộn phun ra, che mất Artes.
Khói đen này rất thần kì, tính ô nhiễm bào mòn rất mạnh.
Dường như khắc chế với ánh sáng của Artes.
Chỉ thấy dưới sự sâm nhập của làn khói đen, ánh của Artes dần mờ đi, cuối cùng biến mất hoàn toàn.
Chỉ trong nháy mắt, ánh sáng bao quanh Artes đã hoàn toàn biến mất.
Artes bị làn khói đen ăn mòn, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng dù anh ta có là người đứng đầu mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo, thực lực mạnh mẽ, thì gặp phải sự tấn công từ khói đen thì vẫn bị thương nặng, anh ta cắn răng, tiếp tục sử dụng chiêu thức đặc biệt.
“Thần Quang Minh xin hãy che chở cho tín đồ trung thành của người…”
Artes như đang cầu nguyện, bầu trời lập tức sụp đổ, một luồng ánh sáng mạnh mẽ tạo thành một chùm tia sáng xuyên qua đất trời, chiếu lên người Artes.
Luồng ánh sáng mạnh mẽ do chùm tia sáng tạo thành có sức mạnh phi thường, không chỉ tách được toàn bộ làn khói đen đang ăn mòn Artes ra, mà quan trọng hơn, nó có khả năng chữa trị kì diệu, trong nháy mắt liền chữa khỏi vết thương trên người Artes.
Người đàn ông trông khoảng 30 tuổi, mắt xanh tóc vàng, mũi cao, miệng mỏng như cánh ve, thân hình vạm vỡ, cao khoảng hai mét.
Anh ta trông vô cùng nghiêm túc, trên người toát ra vẻ oai phong lẫm liệt, khiến người khác nhìn thấy liền sợ.
Đằng sau người đàn ông còn có 12 người nữa, xếp thành một hàng.
Nhìn thấy Diệp Phàm đi vào cổng trang viên, người đàn ông vóc dáng vạm vỡ lập tức đi về phía Diệp Phàm, đôi mắt xanh lóe sáng, lộ ra sát ý nồng nặc.
Diệp Phàm quét mắt về phía mấy người đàn ông phương Tây, lập tức nói: “Đám Quang Minh thần giáo các người đến đây tìm tôi có chuyện gì? Hay vì lần trước tôi chưa thể hiện rõ thái độ của mình?”
“Hừ!”
Nghe thấy lời Diệp Phàm, người đàn ông vóc người vạm vỡ hừ một tiếng.
Anh ta tên là Artes, là người đứng đầu trong mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo.
Lần này, các lãnh đạo của Quang Minh thần giáo đã bàn bạc và đưa ra quyết định sẽ phái mười ba kị sĩ đến xử lý Diệp Phàm, bắt Diệp Phàm phải trả giá cho việc đã giết Quang Minh thần sứ điện.
Đặc biệt là chuyện Diệp Phàm sử dụng chiêu thức đặc biệt biến Quang minh thần sứ thành pho tượng đá quỳ trên mặt đất trước cửa trang viên, chuyện này là một nỗi sỉ nhục với Quang Minh thần giáo, nếu không bắt Diệp Phàm trả giá, sự uy nghiêm của Quang Minh thần giáo sẽ không còn.
Cũng vì nguyên nhân này nên Quang Minh thần giáo mới không tiếc mà phái mười ba kị sĩ đến trả thù Diệp Phàm.
Mười ba kĩ sị của Quang Minh thần giáo có thực lực mạnh mẽ, sức chiến đấu kinh khủng, trong Quang Minh thần giáo, đứng trên mười ba kị sĩ của quang Minhh thần giáo chỉ có kị sĩ thánh hộ giáo.
Artes cũng chẳng phải loại hiền lành gì, mười ba kị sĩ đã đi qua nhiều cuộc chiến lớn, đến nay, bất kì kẻ địch nào trước mặt họ đều sụp đổ, tan rã trong nháy mắt.
Vậy nên, mười ba kị sĩ có tính cách khá kiêu ngạo, lại thêm giáo lý của Quang Minh thần giáo khiến tác phong làm việc của mười ba kị sĩ này càng phách lỗi, ngông cuồng, trước nay chẳng xem ai ra gì.
Nói cách khác, đối với bọn họ, chỉ có họ là sinh vật ‘cấp cao’, những người khác đều là sinh vật ‘cấp thấp’.
Cho dù Long thần có là người có uy danh hiển hách ở phương Tây đi chăng nữa, thì đối với tổ chức đặc biệt của thế giới ngầm như Quang Minh thần giáo, Long thần chẳng đáng để họ quan tâm.
“Long thần, mau quỳ xuống xin chết, bọn ta sẽ cho ngươi chết toàn thây.”
Artes lạnh lùng nói.
Ngang ngược mà phách lối.
“He he!” Diệp Phàm lạnh lùng cười, sát khí trên người bùng nổ.
Hiện nay, thực lực của anh đã tăng mạnh.
Đúng lúc cần kiểm chứng năng lực của bản thân.
Đám mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo này lại tự động đến cửa, anh đương phiên phải dạy cho bọn chúng một bài học nhớ đời rồi.
Nhưng khi Diệp Phàm chuẩn bị tấn công, quái trùng đột nhiên xông ra, liếc qua đám người Artes, lập tức nói: “Mười hai người đứng sau đúng là rác rưởi, nhưng mày thì cũng được ấy, đủ tư cách làm thú cưng của tao.”
“Thế này đi, chỉ cần mày chịu làm thú cưng của tao.”
“Tao sẽ bảo Diệp Phàm tha mạng cho mày!”
“Chỉ là một con trùng mà dám đứng trước mặt tao nói vớ nói vẩn, đúng là tự tìm cái chết!”
Artes đờ người, quan sát con quái trùng kia, rồi lập tức giận dữ hét lên.
Anh ta là người đứng đầu trong mười ba kị sĩ.
Con quái trùng trước mắt lại muốn nhận anh làm thú cưng.
Mẹ nó…
Chú có thể nhẫn, nhưng cô không thể nhịn!
Artes chẳng thèm tiếp tục nói chuyện với Diệp Phàm, quái trùng vừa nói xong, anh ta liền trực tiếp tấn công.
Đoàng!
Chỉ thấy anh ta nhấc tay phải lên, đấm về phía con quái trùng, đòn này của anh ta uy lực không tầm thường, tia sáng đặc biệt hội tụ trên nắm đấm, ngưng tụ thành quyền ấn trói mắt, muốn nghiền nát mọi vật, uy lực kinh người.
“Ông đây muốn nhận mày làm thú cưng vì xem trọng mày, mày lại dám đánh ông? Hôm nay ông sẽ đánh mày đến mức kêu cha gọi mẹ!”
Đối mặt với quyền ấn khủng khiếp của Artes, quái trùng tức giận gầm lên.
Sau đó, nó tấn công.
Từ khi rơi vào tay Diệp Phàm, con quái trùng vẫn luôn cảm thấy bực bội, hôm nay nó cần nhân cơ hội này để xả giận.
Chỉ thấy cơ thể con quái trùng lung lay, nháy mắt biến to ra thành trăm trượng, chân phải đằng trước nhấc lên, đánh ra một đòn, đập tan quyền ấn ánh sáng của Artes.
Đột nhiên, quái trùng há cái miệng to, đỏ lòm, cắn Artes.
Sắc mặt Artes hơi đổi, vừa mới giao đấu, anh ta liền nhận ra thực lực của con quái trùng này thâm sâu khó lường, vậy nên không còn dám khinh địch nữa.
Thấy con quái trùng sắp cắn trúng mình, Artes sử dụng thân pháp kì diệu, tránh được cái miệng to đỏ lòm của nó.
Nhưng lúc này, hai chân trước của con quái trùng đồng thời tóm lấy Artes.
“Hãy nhìn chiêu vuốt rồng xé trời của ông đây!”
Hai chân trước của con quái trùng có uy lực rất mạnh, trảo ảnh ngang dọc, dường như muốn xé nát Artes thành mảnh vụn.
Nhưng, Artes là người đứng đầu trong số mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo nên cũng không phải hạng bèo bọt gì, anh ta dùng thân pháp kì diệu, tránh được trảo ảnh ngang dọc, ngoài ra, miệng anh ta niệm một đoạn thần chú khó hiểu, quần áo trên người bỗng phát sáng.
Artes được ánh sáng bao bọc giống như mặt trời trên cao.
Ánh sáng bao bọc lấy Artes vô cùng thần kì, không chỉ có khả năng phòng ngự mạnh mẽ mà còn có lực tấn công kinh người, ngay cả không gian cũng bị ánh sáng mạnh mẽ này bẻ cong.
Nhưng con quái trùng quá mạnh, xuất thân thần bí, chiêu thức vô số, lần trước ở dãy núi Rocky, nếu không phải vì không ngờ rằng Diệp Phàm lại là người tu hành tâm cảnh, vô tình cản đường anh.
Thì cho dù Diệp Phàm có kết hợp với Tần Lâm thì cũng chưa chắc có thể bắt được nó.
Quái trùng nhìn thấy Artes bị ánh sáng bao bọc, nhẹ nhàng mở miệng, lộ ra nụ cười lạnh lùng, trông rất giống con người.
Sau đó, nó ngẩng cao đầu, há mồm, khói đen cuồn cuộn phun ra, che mất Artes.
Khói đen này rất thần kì, tính ô nhiễm bào mòn rất mạnh.
Dường như khắc chế với ánh sáng của Artes.
Chỉ thấy dưới sự sâm nhập của làn khói đen, ánh của Artes dần mờ đi, cuối cùng biến mất hoàn toàn.
Chỉ trong nháy mắt, ánh sáng bao quanh Artes đã hoàn toàn biến mất.
Artes bị làn khói đen ăn mòn, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng dù anh ta có là người đứng đầu mười ba kị sĩ của Quang Minh thần giáo, thực lực mạnh mẽ, thì gặp phải sự tấn công từ khói đen thì vẫn bị thương nặng, anh ta cắn răng, tiếp tục sử dụng chiêu thức đặc biệt.
“Thần Quang Minh xin hãy che chở cho tín đồ trung thành của người…”
Artes như đang cầu nguyện, bầu trời lập tức sụp đổ, một luồng ánh sáng mạnh mẽ tạo thành một chùm tia sáng xuyên qua đất trời, chiếu lên người Artes.
Luồng ánh sáng mạnh mẽ do chùm tia sáng tạo thành có sức mạnh phi thường, không chỉ tách được toàn bộ làn khói đen đang ăn mòn Artes ra, mà quan trọng hơn, nó có khả năng chữa trị kì diệu, trong nháy mắt liền chữa khỏi vết thương trên người Artes.