• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Long Thần Tại Đô - Diệp Phàm (21 Viewers)

  • Chương 505: Sự uy hiếp của Olsius

Đúng như dự đoán của Diệp Phàm và Tần Lâm.
Sự xuất hiện của cây kiến mộc đã lập tức thu hút sự chú ý của dã thú biến dị và những nhà thám hiểm trên dãy núi Rocky, bọn họ nhao nhao chạy ngay tới chỗ cây kiến mộc.
Cứ như vậy, tức khắc sẽ xảy ra nhiều cuộc xung đột, những trận chiến lớn có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Trong phạm vi nghìn mét xung quanh cây kiến mộc, các cuộc tranh giành đã nổ ra, có tiếng mãnh thú biến dị gầm rú, có tiếng người biến dị gào thét, cũng có âm thanh súng cầm tay của người thám hiểm bình thường .
Trong chốc lát, nơi sâu thẳm trong dãy núi Rocky giống như đang nổ ra chiến tranh vậy, mùi máu tanh nồng nặc nhanh chóng lan tỏa ra khắp nơi.
Diệp Phàm, Tần Lâm, quái trùng cùng lao điên cuồng vào rừng sâu, trên đường đi cũng gặp không ít những cảnh tranh giành và chém giết, bọn họ đã chuẩn bị từ sớm, Diệp Phàm dùng kỹ năng đặc biệt của người tu hành tâm cảnh che giấu hành tung, khéo léo tránh được từng đoàn người, từng đám mãnh thú biến dị.
Khoảng mấy giờ sau, Diệp Phàm, Tần Lâm, quái trùng đã đến nơi sâu nhất của dãy núi Rocky.
Đây là đỉnh của một ngọn núi lớn cao sừng sững, đỉnh núi rất rộng lớn giống như bị chém mất một đoạn vậy, xuất hiện một khoảng đất bằng vô cùng mênh mông bát ngát.
Trên mặt đất có một rừng cây, ở giữa rừng cây đó chính là cây kiến mộc đã mọc vượt ra khỏi vũ trụ.
Gốc cây kiến mộc không to lắm, chỉ bằng ba người ôm, nhưng xung quanh cây kiến mộc lại dày đặc sương mù kỳ lạ màu tím.
Màn sương mù kỳ lạ này là một loại khí độc vô cùng lợi hại.
Đừng nói là người bình thường, đến cả một số người tu hành hít phải lượng lớn cũng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Lúc này trên đỉnh núi mênh mông đang có bảy tám cuộc chiến, tất cả đều là vì tranh giành cây kiến mộc nên mới chém giết nhau, ai cũng giết người đến đỏ ngầu cả con mắt.
Lúc đến đỉnh núi, Diệp Phàm ngay lập tức nhìn thấy Olsius và những người khác đang chém giết một đám người biến dị, mặc dù đám người Olsius và đều có sức mạnh rất lớn, đặc biệt là mấy con quái vật từ khu 51, chiêu thức vừa kỳ lạ vừa tàn ác.
Nhưng sức mạnh của đám người biến dị mà Olsius và những người khác đang chém giết cũng không hề yếu kém, hơn nữa số người cũng chiếm ưu thế lớn, hơn một trăm người toàn là người biến dị.
Hai bên có thể gọi là đang bất phân thắng bại, cố gắng cầm cự.
“Hoàng Tiêu!”
Trong đầu Diệp Phàm đang thoáng qua ý nghĩ lợi dụng đám người biến dị này để tiêu diệt Olsius thì anh nhìn thấy Hoàng Tiêu đang vô cùng nguy hiểm trong một cuộc chiến khác.
Hoàng Tiêu là một người đàn ông trung niên tầm khoảng ba mươi tuổi.
Hoàng Tiêu lúc này đang chiến đấu với ba con mãnh thú biến dị, ba con mãnh thú biến dị này không chỉ vô cùng hung hãn mà linh trí của chúng còn cao hơn cả người bình thường.
Chúng liên thủ lại tấn công Hoàng Tiêu vô cùng thảm hại.
Hoàng Tiêu là Đại Hoàng Long của tổ chức Cửu Long, sức mạnh không hề yếu kém.
Thậm chí còn mạnh hơn cả Tần Lâm .
Bây giờ anh ta đã bị ép phải tế xuất ra ba món binh khí tế thần.
Lúc Hoàng Tiêu tế xuất ra ba món binh khí tế thần, ba ‘vùng’ đặc biệt cũng được anh ta kích hoạt, ba vùng hợp lại, sức mạnh của anh ta đã vượt trội hơn hẳn Tần Lâm.
Dù vậy nhưng Hoàng Tiêu vẫn bị ba con mãnh thú biến dị tấn công đến mức vung tay chân loạn xạ, vô cùng thảm hại.
“Giết!”
Không hề do dự, Diệp Phàm và Tần Lâm cùng lúc ra tay, xông về phía Hoàng Tiêu, giúp Hoàng Tiêu chiến đấu với ba con mãnh thú biến dị.
Ba con mãnh thú biến dị vô cùng mạnh mẽ, chúng gào thét, hơn nữa còn dùng sét, lửa, bão lốc tấn công Diệp Phàm, Tần Lâm, Hoàng Tiêu.
Nhưng có sự gia nhập của Diệp Phàm và Tần Lâm, ba con mãnh thú biến dị đó đã nhanh chóng bị khống chế.
Một cuộc chiến ác liệt chỉ diễn ra trong khoảng năm phút đồng hồ, Diệp Phàm, Tần Lâm, Hoàng Tiêu đã giết chết ba con mãnh thú biến dị.
“Long thần, Tần Lâm, cuối cùng hai người cũng đến rồi!”
Hoàng Tiêu nhìn thấy Diệp Phàm và Tần Lâm liền mừng rỡ, vội vàng hét lên.
“Ừm!” Diệp Phàm gật đầu, nói với Hoàng Tiêu: “Hoàng Tiêu, anh hẹn chúng tôi đến dãy núi Rocky là vì chuyện cây thần kiến mộc này sao?”
“Đúng vậy.” Hoàng Tiêu nói.
“Cây thần kiến mộc không phải là vừa mới xuất hiện sao? Lúc anh thông báo cho chúng tôi, sao đã biết rồi?” Diệp Phàm hỏi.
Dễ nhận thấy, cây thần kiến mộc vừa mới có động tĩnh, trước kia không hề có bất cứ ‘hiện tượng lạ’ nào cả, nếu Hoàng Tiêu là vì cây thần kiến mộc mới bảo bọn họ đến nơi sâu thăm thẳm trong dãy núi Rocky thì tại sao anh ta lại biết được sự tồn tại của cây thần kiến mộc chứ?
“Bởi vì nó!”
Hoàng Tiêu chỉ vào một tảng đá lớn cách đó không xa, vẻ mặt thần bí nói.
Sau đó, trước vẻ mặt kinh ngạc của Diệp Phàm và Tần Lâm, một con chó hoang cả người đen như mực bước ra từ đằng sau tảng đá lớn.
Diệp Phàm và Tần Lâm nhìn chằm chằm con chó đen quan sát một lượt, phát hiện ra linh trí của nó rất cao, rõ ràng nó không phải là chó bình thường mà là một con chó đen biến dị, chỉ có điều khí tức trên người con chó đen phát ra lại không được mạnh.
“Nó là Tiểu Hắc, tôi gặp được nó ở thành phố LHU vào mấy ngày trước, nó nói cho tôi biết trong dãy núi Rocky có một cây tạo hóa vô cùng lớn, cho nên tôi đã hẹn gặp Long thần anh ở chỗ này..”
Hoàng Tiêu giới thiệu con chó đen đồng thời giải thích đơn giản một lượt.
“Long thần, con quái trùng kia đâu?”
Lúc Diệp Phàm đang nói chuyện với Hoàng Tiêu, Tần Lâm đột nhiên nói.
Diệp Phàm hơi ngẩn ra, lúc này mới phát hiện, vừa rồi lúc trợ giúp Hoàng Tiêu, con quái trùng kia đã nhân cơ hội chuồn mất.
Nhìn xung quanh một lượt, Diệp Phàm không phát hiện ra dấu vết của quái trùng, vì vậy nên anh nhắm hai mắt lại, thúc giục chiêu thức của người tu luyện tâm cảnh, cảm ứng dấu ấn trong tâm trí của quái trùng.
Ngay lập tức liền phát hiện ra quái trùng.
Quái trùng vậy mà lại thần không biết quỷ không hay lao lên cây thần kiến mộc trước, đang hái quả thế giới trên cây.
Sau khi Diệp Phàm phát hiện ra tung tích của quái trùng, đang chuẩn bị lên cây cùng Tần Lâm, Hoàng Tiêu thì một đám người lao tới ngăn cản ba người Diệp Phàm, Tần Lâm và Hoàng Tiêu.
Đám người đó không phải ai khác mà chính là mấy người Olsius và Ronald vừa mới rơi vào chiến trường ác liệt.
Vừa rồi khi Diệp Phàm và Tần Lâm trợ giúp Hoàng Tiêu, đám người Olsius và Ronald đã phát hiện ra Diệp Phàm và Tần Lâm rồi.
Vậy nên, mấy người Olsius và Ronald mới lập tức sử dụng ‘đòn sát thủ’ giải quyết đám người biến dị kia, sau đó, bọn chúng liền lao đến đây ngăn cản Diệp Phàm, Tần Lâm và Hoàng Tiêu.
” Olsius, anh có ý gì?”
Diệp Phàm lạnh lùng liếc Olsius rồi trầm giọng nói.
“Hi hi!” Olsius cười cười rồi nói: “Long thần, quả trên cây thần này tôi đã nhìn trúng rồi, anh biết điều thì lập tức rời khỏi đây, tôi bảo đảm sẽ không làm khó anh. Nhưng nếu anh không biết điều, muốn lấy quả trên cây thì tôi chỉ có thể giết chết anh tại đây.”
“Giết tôi? Ha ha ha ha.”
Nghe thấy lời của Olsius, Diệp Phàm ngẩn ra, ngay sau đó liền ngửa mặt lên trời mà phá lên cười, lập tức một luồng sát khí vô cùng lạnh lẽo cuộn trào mãnh liệt ra từ trong người anh .
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom