Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 475: Quang Minh thần giáo
“Tôi là Salem, sứ giả của Quang Minh thần giáo.” Người đàn ông tóc vàng nói, ông ta cảm thấy hết sức tự hào về thân phận của mình.
Vì vậy, mặc dù bây giờ ông ta rất thảm hại, nhưng hai mắt vẫn sáng lên khi nói về thân phận của mình.
Và khi nói đến Quang Minh thần giáo, ông ta lại càng trở nên ngoan đạo hơn.
“Quang Minh thần giáo?”
Diệp Phàm bất giác chau mày.
Mấy ngày này, khi điều tra tư liệu về Liên minh Ám Hắc, tổ chức Cửu Long cũng đã phát hiện ra thế lực của Quang Minh thần giáo.
Theo như những gì mà tổ chức Cửu Long điều tra, thì Quang Minh thần giáo và Liên minh Ám Hắc là kẻ thù của nhau.
Một bên tượng trưng cho ánh sáng, còn một bên đại diện cho bóng tối.
Giống như nước với lửa.
Sẽ không thể nào hòa thuận được với nhau.
Vậy nên lúc đó Diệp Phàm cũng đã nghĩ tới việc hợp tác cùng Quang Minh thần giáo để đối phó Liên minh Ám Hắc.
Nhưng anh không ngờ rằng, người của Quang Minh thần giáo lại chủ động tìm đến cửa.
Hơn nữa, thái độ của Salem cũng khiến Diệp Phàm thấy không mấy thoải mái, lúc trước anh có ý định hợp tác với Quang Minh thần giáo, lý do chính là vì Salem, vì anh muốn tiêu diệt Salem.
Theo quan điểm của Diệp Phàm, thì Quang Minh thần giáo cũng chẳng tốt lành gì, không khác gì so với Liên minh Ám Hắc, chỉ là hai bên có tư tưởng khác nhau nên mới trở thành kẻ thù của nhau.
“Ông đến tìm tôi có việc gì?”
Diệp Phàm tiếp tục hỏi.
Vì Salem là người của Quang Minh Thần giáo, nên Diệp Phàm cũng có thể hiểu được tại sao Salem lại có thể tìm được đến tận đây.
Thế lực của Quang Minh thần giáo có thể sáng ngang hàng với Liên minh Ám Hắc, thậm chí còn mạnh hơn, vì vậy, việc Salem tìm ra chỗ ở của Diệp Phàm cũng không phải là chuyện khó.
“Hừm, thần Ánh sáng vĩ đại đã ban bố một sắc lệnh, sẵn sàng cho cậu vinh dự để trở thành đầy tớ của thần Ánh sáng.” Salem nói: “Chỉ cần cậu trở thành đầy tớ của thần Ánh sáng, Người sẽ phù hộ cho cậu, thậm chí có thể giúp cậu tiêu diệt Liên minh Ám Hắc, ngăn chặn Ma Vương đến với thế giới loài người, đợi đến khi thần Ánh sáng đến đây, Người sẽ ban phúc cho cậu.”
“Đây là điều may mắn mà dù cho có tu luyện tám kiếp cũng khó mà có được.”
“Còn không mau quỳ xuống nhận chỉ?”
“Ha ha!” Nhìn bộ dạng hiện tại tỏ vẻ tài trí hơn người của Salem, Diệp Phàm phá lên cười, nói: “Nếu ông đã thích quỳ như vậy thì cứ quỳ luôn ở đây đi!”
Vừa dứt lời, ánh mắt Diệp Phàm đanh lại, các chiêu thức của người tu hành tâm cảnh được anh sử dụng, ngay lập tức, Salem không thể khống chế được bản thân, trong nháy mắt ông ta liền quỳ trước cửa trang viên.
“A…” Salem gào thét: “Dám làm nhục bổn sứ thần ư, mày chết chắc rồi đó, đợi đến khi thần Ánh sáng đến, chắc chắn mày sẽ bị trừng phạt, để mày phải trả một cái giá bi thảm, bị ném vào địa ngục và chịu sự dày vò mãi mãi.”
“Nếu như có ngày thần Ánh sáng ông nói thực sự đến được đây, thì tôi sẽ cho người đó biết thế nào là sự nguy hiểm của chốn nhân gian!” Diệp Phàm vô cùng ngang ngược nói với Salem.
Sau đó, anh búng tay một phát.
Ngay lập tức, một lượng lớn bùn tràn lên mặt đất, giống hệt như xi măng, trực tiếp bao phủ lấy Salem.
Chỉ trong thoáng chốc, Salem đã trở thành một bức tượng đá đang quỳ trên mặt đất.
“Anh Phàm, lần trước không phải anh nói là muốn hợp tác với Quang Minh thần giáo sao? Người này được Quang Minh thần giáo phái đến, anh giết ông ta, há chẳng phải chúng ta sẽ không còn cơ hội để hợp tác với bọn họ nữa ư, lại còn có thêm một kẻ địch ngang hàng với Liên minh Ám Hắc, chuyện này…”
Triệu Vũ nhìn thấy Diệp Phàm sử dụng bí thuật biến Salem thành tượng đá quỳ trên mặt đất, sắc mặt cậu ta liền thay đổi, rồi hỏi Diệp Phàm với vẻ đầy lo lắng.
Dù cậu cũng không thích Salem, nhưng chỉ cần cho Salem một bài học là được, sau đó hai bên vẫn có thể đàm phán để thiết lập mối quan hệ hợp tác, trong nhiều trường hợp, hợp tác với nhau không nhất thiết phải là bạn bè của nhau, miễn là có chung kẻ địch.
Nhưng Diệp Phàm đã trực tiếp biến Salem thành tượng đá quỳ trên đất, đây tuyệt đối là một sự sỉ nhục với Quang Minh thần giáo.
Sẽ không có bất kỳ sự cứu vãn nào giữa Quang Minh thần giáo và Diệp Phàm nữa.
Tương lai của cả hai bên, định sẵn sẽ là một cuộc chiến sinh tử!
Tổ chức Cửu Long vô cùng mạnh, nhưng cũng đã rất tốn sức để đối phó với một Liên minh Ám Hắc, giờ còn phải đồng thời chống cả Quang Minh thần giáo lẫn Liên minh Ám Hắc, đây chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao?
“Yên tâm đi, nếu tôi đã dám làm, thì nhất định đã có sự cân nhắc kỹ càng.” Diệp Phàm hoàn toàn không hề coi trọng việc mình đắc tội với Quang Minh thần giáo, thay vào đó, anh còn quan tâm hỏi Triệu Vũ: “Vết thương của cậu có sao không?”
“Không sao, chỉ là nội tạng bị thương nhẹ thôi, không đáng ngại.” Triệu Vũ nói.
“Ừm!” Diệp Phàm gật đầu, nói: “Tôi chuẩn bị đi bế quan tu luyện một khoảng thời gian, nói cho những người khác biết, chủ yếu hãy đi điều tra manh mối trong khoảng thời gian này, không được tùy tiện ra tay với Liên minh Ám Hắc, còn về Quang Minh thần giáo, nếu có cử người đến thì cậu cứ để Bạch Khởi xử lý.”
“Vâng!” Triệu Vũ nhanh chóng đáp.
“À, đúng rồi, đây là tư liệu mà tôi có được từ chị Vân, cậu giúp tôi đưa cho bọn Tần Lâm, để bọn họ chú ý kỹ hơn đến tất cả những nơi liên quan đến Ma Vương trong mấy tin đồn gần đây, ngay khi có bất kỳ điều gì bất thường, thi hãy lập tức thông báo cho tôi.” Diệp Phàm đưa tài liệu của Trương Hà Vân cho Triệu Vũ.
Sau khi mọi việc được thu xếp xong, Diệp Phàm liền đi bế quan tu luyện.
Trong căn phòng bí mật dưới lòng đất của trang viên, có một căn phòng anh chuyên dùng để bế quan.
Những ngày này, Diệp Phàm ngồi thiền và tu hành, tuy không làm tăng sức mạnh, nhưng anh lại ngộ ra được nhiều điều, việc này khiến anh hiểu ra được nhiều vấn đề mà anh gặp phải trong lúc tu hành.
Nếu như anh bế quan vào lúc này, thì anh có thể nhận được kết quả nhiều hơn vậy, thậm chí phá vỡ được cái gọi là xiềng xích, từ đó tăng thêm sức mạnh của bản thân.
Nhưng ở tình hình hiện tại, thứ mà Diệp Phàm cần nhất là gia tăng sức mạnh.
Anh không chỉ muốn tuyên chiến với Liên minh Ám Hắc, mà còn muốn đắc tội với cả Quang Minh thần giáo, nếu anh không nhanh chóng gia tăng sức mạnh của mình thì đến lúc đó, lẫn Liên minh Ám Hắc và Quang Minh thần giáo đều đối đầu với anh, sợ là sẽ khó càng thêm khó.
Đây là lý do tại sao Diệp Phàm lại đột nhiên bế quan.
Vào trong phòng bế quan của trang viên, Diệp Phàm ngồi xuống miếng đệm cói trong mật thất, sau đó, mắt mũi tâm tĩnh, nhanh chóng rơi vào trạng thái thiền định.
Anh cẩn thận cảm thụ linh khí trong không khí, rồi dùng phương thức đăc biệt để hút linh khí vào cơ thể, và dùng nó để nuôi dưỡng xương cốt.
Diệp Phàm là người tu hành tâm cảnh, anh cũng đã tập luyện quyền pháp vô danh trong nhiều năm, do đó, anh có thể tu hành với tốc độ cực nhanh, hơn rất nhiều so với những người tu hành bình thường.
Oong!
Chỉ chưa đầy vài giờ sau khi Diệp Phàm bước vào trạng thái tu hành, linh lực từ tứ chi của anh dồn hết vào đan điền, rồi dần dần ngưng tụ thành Kim Đan.
Rõ ràng đây là dấu hiệu cho thấy Diệp Phàm sắp trở thành tu sĩ Kim Đan.
Không mất quá nhiều thờ gian để tu hành, anh đã sắp trở thành tu sĩ kim đan, nếu những tu sĩ khác ở Hoa Hạ biết được điều này, thì nhất định bọn họ sẽ ghen tị đến mức nhồi máu cơ tim.
Vì vậy, mặc dù bây giờ ông ta rất thảm hại, nhưng hai mắt vẫn sáng lên khi nói về thân phận của mình.
Và khi nói đến Quang Minh thần giáo, ông ta lại càng trở nên ngoan đạo hơn.
“Quang Minh thần giáo?”
Diệp Phàm bất giác chau mày.
Mấy ngày này, khi điều tra tư liệu về Liên minh Ám Hắc, tổ chức Cửu Long cũng đã phát hiện ra thế lực của Quang Minh thần giáo.
Theo như những gì mà tổ chức Cửu Long điều tra, thì Quang Minh thần giáo và Liên minh Ám Hắc là kẻ thù của nhau.
Một bên tượng trưng cho ánh sáng, còn một bên đại diện cho bóng tối.
Giống như nước với lửa.
Sẽ không thể nào hòa thuận được với nhau.
Vậy nên lúc đó Diệp Phàm cũng đã nghĩ tới việc hợp tác cùng Quang Minh thần giáo để đối phó Liên minh Ám Hắc.
Nhưng anh không ngờ rằng, người của Quang Minh thần giáo lại chủ động tìm đến cửa.
Hơn nữa, thái độ của Salem cũng khiến Diệp Phàm thấy không mấy thoải mái, lúc trước anh có ý định hợp tác với Quang Minh thần giáo, lý do chính là vì Salem, vì anh muốn tiêu diệt Salem.
Theo quan điểm của Diệp Phàm, thì Quang Minh thần giáo cũng chẳng tốt lành gì, không khác gì so với Liên minh Ám Hắc, chỉ là hai bên có tư tưởng khác nhau nên mới trở thành kẻ thù của nhau.
“Ông đến tìm tôi có việc gì?”
Diệp Phàm tiếp tục hỏi.
Vì Salem là người của Quang Minh Thần giáo, nên Diệp Phàm cũng có thể hiểu được tại sao Salem lại có thể tìm được đến tận đây.
Thế lực của Quang Minh thần giáo có thể sáng ngang hàng với Liên minh Ám Hắc, thậm chí còn mạnh hơn, vì vậy, việc Salem tìm ra chỗ ở của Diệp Phàm cũng không phải là chuyện khó.
“Hừm, thần Ánh sáng vĩ đại đã ban bố một sắc lệnh, sẵn sàng cho cậu vinh dự để trở thành đầy tớ của thần Ánh sáng.” Salem nói: “Chỉ cần cậu trở thành đầy tớ của thần Ánh sáng, Người sẽ phù hộ cho cậu, thậm chí có thể giúp cậu tiêu diệt Liên minh Ám Hắc, ngăn chặn Ma Vương đến với thế giới loài người, đợi đến khi thần Ánh sáng đến đây, Người sẽ ban phúc cho cậu.”
“Đây là điều may mắn mà dù cho có tu luyện tám kiếp cũng khó mà có được.”
“Còn không mau quỳ xuống nhận chỉ?”
“Ha ha!” Nhìn bộ dạng hiện tại tỏ vẻ tài trí hơn người của Salem, Diệp Phàm phá lên cười, nói: “Nếu ông đã thích quỳ như vậy thì cứ quỳ luôn ở đây đi!”
Vừa dứt lời, ánh mắt Diệp Phàm đanh lại, các chiêu thức của người tu hành tâm cảnh được anh sử dụng, ngay lập tức, Salem không thể khống chế được bản thân, trong nháy mắt ông ta liền quỳ trước cửa trang viên.
“A…” Salem gào thét: “Dám làm nhục bổn sứ thần ư, mày chết chắc rồi đó, đợi đến khi thần Ánh sáng đến, chắc chắn mày sẽ bị trừng phạt, để mày phải trả một cái giá bi thảm, bị ném vào địa ngục và chịu sự dày vò mãi mãi.”
“Nếu như có ngày thần Ánh sáng ông nói thực sự đến được đây, thì tôi sẽ cho người đó biết thế nào là sự nguy hiểm của chốn nhân gian!” Diệp Phàm vô cùng ngang ngược nói với Salem.
Sau đó, anh búng tay một phát.
Ngay lập tức, một lượng lớn bùn tràn lên mặt đất, giống hệt như xi măng, trực tiếp bao phủ lấy Salem.
Chỉ trong thoáng chốc, Salem đã trở thành một bức tượng đá đang quỳ trên mặt đất.
“Anh Phàm, lần trước không phải anh nói là muốn hợp tác với Quang Minh thần giáo sao? Người này được Quang Minh thần giáo phái đến, anh giết ông ta, há chẳng phải chúng ta sẽ không còn cơ hội để hợp tác với bọn họ nữa ư, lại còn có thêm một kẻ địch ngang hàng với Liên minh Ám Hắc, chuyện này…”
Triệu Vũ nhìn thấy Diệp Phàm sử dụng bí thuật biến Salem thành tượng đá quỳ trên mặt đất, sắc mặt cậu ta liền thay đổi, rồi hỏi Diệp Phàm với vẻ đầy lo lắng.
Dù cậu cũng không thích Salem, nhưng chỉ cần cho Salem một bài học là được, sau đó hai bên vẫn có thể đàm phán để thiết lập mối quan hệ hợp tác, trong nhiều trường hợp, hợp tác với nhau không nhất thiết phải là bạn bè của nhau, miễn là có chung kẻ địch.
Nhưng Diệp Phàm đã trực tiếp biến Salem thành tượng đá quỳ trên đất, đây tuyệt đối là một sự sỉ nhục với Quang Minh thần giáo.
Sẽ không có bất kỳ sự cứu vãn nào giữa Quang Minh thần giáo và Diệp Phàm nữa.
Tương lai của cả hai bên, định sẵn sẽ là một cuộc chiến sinh tử!
Tổ chức Cửu Long vô cùng mạnh, nhưng cũng đã rất tốn sức để đối phó với một Liên minh Ám Hắc, giờ còn phải đồng thời chống cả Quang Minh thần giáo lẫn Liên minh Ám Hắc, đây chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao?
“Yên tâm đi, nếu tôi đã dám làm, thì nhất định đã có sự cân nhắc kỹ càng.” Diệp Phàm hoàn toàn không hề coi trọng việc mình đắc tội với Quang Minh thần giáo, thay vào đó, anh còn quan tâm hỏi Triệu Vũ: “Vết thương của cậu có sao không?”
“Không sao, chỉ là nội tạng bị thương nhẹ thôi, không đáng ngại.” Triệu Vũ nói.
“Ừm!” Diệp Phàm gật đầu, nói: “Tôi chuẩn bị đi bế quan tu luyện một khoảng thời gian, nói cho những người khác biết, chủ yếu hãy đi điều tra manh mối trong khoảng thời gian này, không được tùy tiện ra tay với Liên minh Ám Hắc, còn về Quang Minh thần giáo, nếu có cử người đến thì cậu cứ để Bạch Khởi xử lý.”
“Vâng!” Triệu Vũ nhanh chóng đáp.
“À, đúng rồi, đây là tư liệu mà tôi có được từ chị Vân, cậu giúp tôi đưa cho bọn Tần Lâm, để bọn họ chú ý kỹ hơn đến tất cả những nơi liên quan đến Ma Vương trong mấy tin đồn gần đây, ngay khi có bất kỳ điều gì bất thường, thi hãy lập tức thông báo cho tôi.” Diệp Phàm đưa tài liệu của Trương Hà Vân cho Triệu Vũ.
Sau khi mọi việc được thu xếp xong, Diệp Phàm liền đi bế quan tu luyện.
Trong căn phòng bí mật dưới lòng đất của trang viên, có một căn phòng anh chuyên dùng để bế quan.
Những ngày này, Diệp Phàm ngồi thiền và tu hành, tuy không làm tăng sức mạnh, nhưng anh lại ngộ ra được nhiều điều, việc này khiến anh hiểu ra được nhiều vấn đề mà anh gặp phải trong lúc tu hành.
Nếu như anh bế quan vào lúc này, thì anh có thể nhận được kết quả nhiều hơn vậy, thậm chí phá vỡ được cái gọi là xiềng xích, từ đó tăng thêm sức mạnh của bản thân.
Nhưng ở tình hình hiện tại, thứ mà Diệp Phàm cần nhất là gia tăng sức mạnh.
Anh không chỉ muốn tuyên chiến với Liên minh Ám Hắc, mà còn muốn đắc tội với cả Quang Minh thần giáo, nếu anh không nhanh chóng gia tăng sức mạnh của mình thì đến lúc đó, lẫn Liên minh Ám Hắc và Quang Minh thần giáo đều đối đầu với anh, sợ là sẽ khó càng thêm khó.
Đây là lý do tại sao Diệp Phàm lại đột nhiên bế quan.
Vào trong phòng bế quan của trang viên, Diệp Phàm ngồi xuống miếng đệm cói trong mật thất, sau đó, mắt mũi tâm tĩnh, nhanh chóng rơi vào trạng thái thiền định.
Anh cẩn thận cảm thụ linh khí trong không khí, rồi dùng phương thức đăc biệt để hút linh khí vào cơ thể, và dùng nó để nuôi dưỡng xương cốt.
Diệp Phàm là người tu hành tâm cảnh, anh cũng đã tập luyện quyền pháp vô danh trong nhiều năm, do đó, anh có thể tu hành với tốc độ cực nhanh, hơn rất nhiều so với những người tu hành bình thường.
Oong!
Chỉ chưa đầy vài giờ sau khi Diệp Phàm bước vào trạng thái tu hành, linh lực từ tứ chi của anh dồn hết vào đan điền, rồi dần dần ngưng tụ thành Kim Đan.
Rõ ràng đây là dấu hiệu cho thấy Diệp Phàm sắp trở thành tu sĩ Kim Đan.
Không mất quá nhiều thờ gian để tu hành, anh đã sắp trở thành tu sĩ kim đan, nếu những tu sĩ khác ở Hoa Hạ biết được điều này, thì nhất định bọn họ sẽ ghen tị đến mức nhồi máu cơ tim.