Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2149
Chương 2149
Hạ mơ thấy mảnh ghép ký ức trong quá khứ với Kiều Phàm.
Cũng tức là, ký ức của Hạ có khả năng đang dần khôi phục!
Giang Hạ biết Tống Vy đang chấn động điều gì, dù sao lời nói vừa rồi của mình ý tứ rất rõ ràng, Tống Vy không chấn động mới lạ.
Một giây sau, Giang Hạ cười khổ: “Vy Vy, cậu hẳn biết đi, ký ức của tớ có lẽ đang khôi phục rồi.”
Tống Vy mở mở miệng, vài giây sau mới khàn giọng ừ một tiếng: “Ừ.”
“Quả nhiên.” Giang Hạ sờ mặt, ánh mắt càng hoang mang mê mang.
Vì cô ấy không biết nên làm thế nào nữa.
Cô ấy hiện tại, trong ký ức không có Kiều Phàm, biết về Kiều Phàm đều là nghe người bên cạnh nói.
Cô ấy luôn cho rằng Kiều Phàm là một ác quỷ lạnh lùng vô tình, nhưng không nghĩ tới, Kiều Phàm mà cô ấy nhìn thấy lại tính cách đạm mạc thì đạm mạc, nhưng lại đối với cô ấy cực kỳ phức tạp.
Đương nhiên, đây chỉ là Kiều Phàm mà cô ấy hiện tại nhìn thấy.
Cũng có khả năng là hiện tại Kiều Phàm cố ý ra vẻ để cô ấy nhìn.
Nhưng cô ấy không thể phủ nhận, Kiều Phàm hiện tại đối với cô ấy mà nói có sức hấp dẫn, có mị lực.
Cô ấy hiện tại thường nằm mơ, mơ thấy mảnh ghép ký ức quá khứ, rất có khả năng chính là dần bị anh ta thu hút, sau đó bất giác muốn nhớ lại tất cả những điều trải qua với anh ta.
Tóm lại, cô ấy bây giờ đã chìm vào một quá trình mâu thuẫn.
Một mặt, cô ấy không muốn khôi phục ký ức, không muốn trở lại thành Giang Hạ đau khổ vô bờ đó.
Mà mặt khác, cô ấy bị anh ta thu hút, cô ấy lại mơ hồ tò mò tất cả chuyện quá khứ với anh ta.
Cho nên cô ấy bây giờ không biết nên làm thế nào, rốt cuộc là thuận theo tự nhiên khôi phục ký ức, hay là mau chóng rời khỏi Kiều Phàm, không để bị Kiều Phàm ảnh hưởng nữa, tránh cho khôi phục ký ức đây?
Nhưng muốn rời khỏi Kiều Phàm, chuyện này đối với cô ấy mà nói căn bản chính là một chuyện không thể nào.
Kiều Phàm tuyệt đối sẽ không cho phép cô ấy rời đi, anh ta không dễ dàng gì mới bắt được cô ấy, sao có thể để cô ấy rời đi.
Trừ phi, bản thân Kiều Phàm không muốn báo thù cô ấy và nhà họ Giang, phát lòng từ bi để cả nhà họ rời đi, nếu không, cô ấy căn bản không đi được.
Mà hậu quả của không đi được, rất có khả năng chính là cô ấy yêu anh ta, khôi phục ký ức trước đây, biến trở lại thành Giang Hạ vạn phần bi thương đó.
Nghĩ tới đây, Giang Hạ cắn chặt môi dưới: “Vy Vy, cậu nói xem, Kiều Phàm có phải cố ý tốt với tớ, anh ta chính là muốn tớ lại yêu anh ta, sau đó khiến tớ khôi phục ký ức liền vứt bỏ tớ, khiến tớ đau càng thêm đau?”
Cẩn thận ngẫm nghĩ, hình như cũng không phải không có khả năng.
Dù sao Kiều Phàm đột nhiên tốt với cô, cô tuyệt đối không tin, anh ta là vì đã yêu cô.
Khả năng lớn nhất chính là anh ta đang cố ý công kích cô, sau đó lại khiến cô thương tích đầy mình.
Nếu thật sự như vậy…
Giang Hạ rùng mình, mặt cũng tái nhợt
Nếu thật sự là vậy, cô chính là lại rơi vào địa ngục.
Lúc đó, cô không biết mình liệu có còn ý muốn sống tiếp.
Hạ mơ thấy mảnh ghép ký ức trong quá khứ với Kiều Phàm.
Cũng tức là, ký ức của Hạ có khả năng đang dần khôi phục!
Giang Hạ biết Tống Vy đang chấn động điều gì, dù sao lời nói vừa rồi của mình ý tứ rất rõ ràng, Tống Vy không chấn động mới lạ.
Một giây sau, Giang Hạ cười khổ: “Vy Vy, cậu hẳn biết đi, ký ức của tớ có lẽ đang khôi phục rồi.”
Tống Vy mở mở miệng, vài giây sau mới khàn giọng ừ một tiếng: “Ừ.”
“Quả nhiên.” Giang Hạ sờ mặt, ánh mắt càng hoang mang mê mang.
Vì cô ấy không biết nên làm thế nào nữa.
Cô ấy hiện tại, trong ký ức không có Kiều Phàm, biết về Kiều Phàm đều là nghe người bên cạnh nói.
Cô ấy luôn cho rằng Kiều Phàm là một ác quỷ lạnh lùng vô tình, nhưng không nghĩ tới, Kiều Phàm mà cô ấy nhìn thấy lại tính cách đạm mạc thì đạm mạc, nhưng lại đối với cô ấy cực kỳ phức tạp.
Đương nhiên, đây chỉ là Kiều Phàm mà cô ấy hiện tại nhìn thấy.
Cũng có khả năng là hiện tại Kiều Phàm cố ý ra vẻ để cô ấy nhìn.
Nhưng cô ấy không thể phủ nhận, Kiều Phàm hiện tại đối với cô ấy mà nói có sức hấp dẫn, có mị lực.
Cô ấy hiện tại thường nằm mơ, mơ thấy mảnh ghép ký ức quá khứ, rất có khả năng chính là dần bị anh ta thu hút, sau đó bất giác muốn nhớ lại tất cả những điều trải qua với anh ta.
Tóm lại, cô ấy bây giờ đã chìm vào một quá trình mâu thuẫn.
Một mặt, cô ấy không muốn khôi phục ký ức, không muốn trở lại thành Giang Hạ đau khổ vô bờ đó.
Mà mặt khác, cô ấy bị anh ta thu hút, cô ấy lại mơ hồ tò mò tất cả chuyện quá khứ với anh ta.
Cho nên cô ấy bây giờ không biết nên làm thế nào, rốt cuộc là thuận theo tự nhiên khôi phục ký ức, hay là mau chóng rời khỏi Kiều Phàm, không để bị Kiều Phàm ảnh hưởng nữa, tránh cho khôi phục ký ức đây?
Nhưng muốn rời khỏi Kiều Phàm, chuyện này đối với cô ấy mà nói căn bản chính là một chuyện không thể nào.
Kiều Phàm tuyệt đối sẽ không cho phép cô ấy rời đi, anh ta không dễ dàng gì mới bắt được cô ấy, sao có thể để cô ấy rời đi.
Trừ phi, bản thân Kiều Phàm không muốn báo thù cô ấy và nhà họ Giang, phát lòng từ bi để cả nhà họ rời đi, nếu không, cô ấy căn bản không đi được.
Mà hậu quả của không đi được, rất có khả năng chính là cô ấy yêu anh ta, khôi phục ký ức trước đây, biến trở lại thành Giang Hạ vạn phần bi thương đó.
Nghĩ tới đây, Giang Hạ cắn chặt môi dưới: “Vy Vy, cậu nói xem, Kiều Phàm có phải cố ý tốt với tớ, anh ta chính là muốn tớ lại yêu anh ta, sau đó khiến tớ khôi phục ký ức liền vứt bỏ tớ, khiến tớ đau càng thêm đau?”
Cẩn thận ngẫm nghĩ, hình như cũng không phải không có khả năng.
Dù sao Kiều Phàm đột nhiên tốt với cô, cô tuyệt đối không tin, anh ta là vì đã yêu cô.
Khả năng lớn nhất chính là anh ta đang cố ý công kích cô, sau đó lại khiến cô thương tích đầy mình.
Nếu thật sự như vậy…
Giang Hạ rùng mình, mặt cũng tái nhợt
Nếu thật sự là vậy, cô chính là lại rơi vào địa ngục.
Lúc đó, cô không biết mình liệu có còn ý muốn sống tiếp.