-
Chương 3501-3505
Chương 3501 Nợ tình
- Được! Lục Ly lấy ra hai chiếc ngọc phù, đưa cho Kỳ Đinh Đông, lại ước định một phen, sau đó đi về. Vừa trở về, Lục Ly đang định chuẩn bị ngồi xếp bằng tu luyện, bên tai chợt vang lên tiếng truyền âm, là của Tượng Linh Lung: - Sát Thần, đi dạo một lúc? Lục Ly thoáng sửng sốt, chẳng lẽ Tượng Linh Lung cũng muốn tỏ tình như Kỳ Đinh Đông? Chắc không đến nỗi chứ? Tượng Linh Lung rất thanh lãnh, đâu có vẻ gì là động tâm với hắn, trong mắt cũng không có tình ý. Lục Ly khoát tay với Kỳ Đinh Đông, kẻ sau mãn ý rời đi, lúc này Lục Ly mới đi đến chỗ Tượng Linh Lung, hai người sóng vai đi đến bên hồ. Lục Ly chưa lên tiếng, Tượng Linh Lung đã chủ động hỏi dò: - Sát Thần, ra khỏi đây ngươi liền đi Tử Dương Đại Lục? Sau này còn tới Hàn Triều Hải Vực nữa không? Lục Ly đáp: - Ta không phải muốn đi Tử Dương Đại Lục, mà là muốn đi một giới diện ở Nhị trọng thiên, Tam trọng thiên... ta nghĩ hẳn sẽ còn tới, nhưng có phải tới Hàn Triều Hải Vực hay không, tới lúc nào, vậy thì ta cũng không biết. Rốt cuộc cách xa quá xa, ở Tử Dương Đại Lục lại không có Không Gian Thành. - Ừm... Tượng Linh Lung khẽ gật đầu, nói tiếp: - Chúng ta đều phải nỗ lực sống tiếp, chỉ cần Thất Kiếp Thiên Sát chi thể có thể một mực sống tiếp, chỉ cần vượt qua mấy tầng đại kiếp nạn sau đó, chúng ta nhất định lên thẳng mây xanh. Chỉ cần đột phá cấp Đế, muốn đi đâu mà chẳng được! Sau này thiếu gì cơ hội gặp mặt! - Cấp Đế! Lục Ly thở ra một hơi dài, cấp Đế nào có dễ dàng như vậy, đó là chuyện của không biết bao nhiêu năm sau, nếu mấy vạn năm sau hai người mới gặp mặt, tình nghĩa hôm nay liệu còn không? Hai người tựa hồ đều nghĩ đến vấn đề này, cùng lúc dạo quanh nửa vòng, Tượng Linh Lung đột nhiên dừng bước, dùng ánh mắt thoáng phần phức tạp nhìn Lục Ly nói: - Sát Thần, nếu ta muốn ngươi ở lại Hàn Triều Hải Vực, ngươi nguyện ý không? Trong lòng Lục Ly khẽ động, tính cách Tượng Linh Lung trước nay rõ ràng rất kiêu ngạo, không giỏi che giấu cảm xúc. Có thể nói ra lời này, ý tứ trong đó đã tính là tương đối rõ ràng. Tượng gia ký thác kỳ vọng vào Tượng Linh Lung, bởi thế Tượng Linh Lung không thể nào gả ra ngoài, thậm chí không gả cho công tử bình thường ở Hàn Triều Hải Vực, nếu có nam tử Tượng Linh Lung vừa ý, Tượng gia càng vui khi để người này ở rể. Lục Ly cười khổ nói: - Cảm tạ Linh Lung tiểu thư hậu ái, ta còn cả gia đình ở Nhị trọng thiên, bởi thế ta nhất định phải về. - Ừm, ta hiểu rồi! Ánh mắt Tượng Linh Lung thoáng ảm đạm, trầm ngâm chốc lát, sau đó ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói: - Sát Thần, vậy chúc ngươi thuận buồm xuôi gió, sau này nếu đi ngang qua Hàn Triều Hải Vực, ngươi nhất định phải tới Tượng gia làm khách! - Được! Lục Ly khẽ gật đầu, hai người phản hồi đường cũ, Tượng Linh Lung cố ý rơi ở đằng sau, mắt nhìn chằm chằm bóng lưng thẳng tắp của Lục Ly, tựa hồ muốn khắc sâu hình bóng ấy trong tim. Sau khi trở về, Lục Ly không đợi quá lâu, nơi xa đã thấy một nhóm vội vàng đi tới, Tượng Bạch Nha dẫn người đến, có vẻ đang chuẩn bị đi ra. - Ừm, ra ngoài thôi! Lục Ly đứng dậy chuẩn bị tụ hợp với chúng nhân, đúng lúc này, chợt có tiếng truyền âm vang lên, là của Huyết Sát Hoàng: - Lục tiểu tử, ngươi có muốn tiếp tục ở lại trong này thêm một đoạn thời gian? - Ách? Lục Ly hơi ngớ, vội truyền âm hỏi dò: - Có thể không đi ra được à? Nơi này chẳng phải đến thời gian liền sẽ trực tiếp truyền tống ra ngoài? - Đúng vậy! Huyết Sát Hoàng rất khẳng định nói: - Đến lúc đó sẽ trực tiếp truyền tống ra ngoài, nhưng ta có cách để ngươi lưu lại, hơn nữa còn có cách để ngươi tùy thời ra ngoài lúc nào cũng được. - Còn có chuyện này? Lục Ly hơi ngớ, nhưng rất nhanh sau đó liền cuồng hỉ không thôi, bảo địa thế này chính là nơi vô số người tha thiết ước mong. Nếu được tu luyện trong đây mười năm tám năm, như vậy thực lực hắn tuyệt đối sẽ có bước bay vọt về chất. - Ở lại chứ! Lục Ly quyết định rất nhanh, truyền âm cho Huyết Sát Hoàng nói: - Sát Hoàng tiền bối, làm sao để ở lại? Ta muốn lưu lại tu luyện vài năm. Đối với Lục Ly bây giờ mà nói, tu luyện mười năm tám năm chỉ là cái chớp mắt, hắn cũng đã ở Tam trọng thiên rất nhiều năm, nhiều thêm mười năm tám năm không đáng là gì. Nếu thực lực có thể được đến bước bay vọt về chất, đây chính là đại cơ duyên chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. - Rất đơn giản! Huyết Sát Hoàng truyền âm nói: - Đợi lát nữa lúc thời gian sắp đến, bầu trời sẽ xuất hiện một vòng sáng, ngươi trực tiếp tiến vào trong Loạn Thạch Lĩnh, để Mị Linh kia của ngươi bóc mở Thần Văn đạo trường ở đó. Khi ấy Thần Văn sẽ trấn áp ngươi, ngươi liền không phải truyền tống ra nữa. - Còn có chuyện này? Lục Ly không khỏi kinh dị, lập tức để Huyết Linh Nhi đi mò mẫm Thần Văn đạo trường kia, bảo đảm có thể bóc mở được. Vừa rồi Huyết Linh Nhi đã phá giải Thần Văn kia một lần, giờ bóc mở Thần Văn hẳn không quá khó. Huyết Linh Nhi khoái tốc thăm dò, đợi sau khi bọn Tượng Bạch Nha về tới, Huyết Linh Nhi truyền âm báo nói: - Chủ nhân, bóc mở Thần Văn này rất đơn giản, có thể mở ra bất cứ lúc nào, có cần làm luôn bây giờ không? - Không cần, chờ lệnh của ta! Lục Ly lắc đầu, hắn hàn huyên mấy câu với đám người Tượng Bạch Nha, sau đó lẳng lặng đứng một bên chờ đợi. Phía Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông thì được cũng vây quanh bởi một nhóm người, cả đám ân cần hỏi han lẫn nhau. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi truyền âm cho Tượng Linh Lung: - Linh Lung, nói với ngươi một chuyện, ta có cách ở lại trong Đạo Thiên Giới này thêm mấy năm, ngươi có muốn lưu lại với ta không? Lục Ly ma xui quỷ khiến hỏi một câu, kỳ thật lẽ ra không nên truyền âm, chẳng qua Lục Ly nghĩ đến cảnh mấy năm ở một mình cô độc trong đây, có mỹ nhân bồi cùng, dù không xảy ra cái gì thì cũng là chuyện rất mỹ diệu. - Có thể lưu lại? Tượng Linh Lung chấn kinh, nhưng rất nhanh liền khôi phục vẻ bình tĩnh, nàng trầm ngâm một lát, sau đó truyền âm hỏi: - Sát Thần, ngươi chắc chứ, sẽ không xảy ra vấn đề?
Chương 3502 Cường hành lưu lại
Lục Ly truyền âm đi qua nói: - Ta có tám thành nắm chắc, hơn nữa nếu ngươi muốn ra ngoài, ta sẽ có cách đưa ngươi ra bất cứ lúc nào. - Được! Lần này Tượng Linh Lung không còn ngập ngừng, lập tức truyền âm nói: - Sát Thần, ta lưu lại với ngươi. Tượng Linh Lung lại trầm ngâm một lúc, sau đó lần nữa truyền âm: - Sát Thần, có cần nói cho Đinh Đông, để nàng cũng lưu lại? Dứt lời, Tượng Linh Lung thoáng có chút hối hận, Kỳ Đinh Đông lưu lại, như vậy Kỳ Đinh Đông tất sẽ quấn lấy Lục Ly, thậm chí có được bước tiến triển lớn trong mối quan hệ với Lục Ly. Nhưng thân chị em tốt, nếu chuyện như vậy mà không nói cho Kỳ Đinh Đông, Kỳ Đinh Đông sẽ hận nàng cả đời mất. Lục Ly có chút ngập ngừng, bởi vì nếu Kỳ Đinh Đông lưu lại, một là sẽ ảnh hưởng hắn tu luyện, hai là hắn sợ mình khắc chế không được, sẽ xảy ra gì đó với Kỳ Đinh Đông, khi ấy lại thành một đoạn nợ tình. Chẳng qua Tượng Linh Lung đã nhắc đến việc này, hắn lại cũng đã nói việc này cho Tượng Linh Lung, nếu giờ không báo cho Kỳ Đinh Đông một tiếng, vậy sau này Kỳ Đinh Đông biết được, nàng chắc sẽ thương tâm chết mất. Lục Ly nghĩ nghĩ bèn truyền âm cho Kỳ Đinh Đông, nói: - Đinh Đông, ta có cách ở lại đây không truyền tống ra ngoài, ta và Linh Lung đều sẽ lưu lại, ngươi có muốn lưu lại không? Sau này nếu ngươi muốn đi ra, ta tùy thời có thể để ngươi rời khỏi Đạo Thiên Giới. Mắt Kỳ Đinh Đông sáng rực lên, lập tức truyền âm đáp lời, gần như không chút do dự: - Ta lưu lại, ta lưu lại. - Được! Lục Ly lần lượt truyền âm cho hai người, dặn hai người đợi lát nữa hành sự theo lệnh hắn, hai người đều rất kích động, nhất là Kỳ Đinh Đông, khuôn mặt kích động đến đỏ bừng, trong mắt lưu chuyển gợn sóng, đẹp không bút nào tả xiết. Khiến Công Dương Vô Tà và mấy tên công tử Thủy Hàn Cung ở bên cạnh nhìn mà ngây dại. Thời gian khoái tốc trôi đi, rất nhanh kỳ hạn ba năm đã sắp đến, bầu trời bắt đầu xuất hiện từng quầng sáng, tiếng truyền âm của Huyết Sát Hoàng theo đó chợt vang lên: - Lục tiểu tử, lập tức bóc mở Thần Văn, đi vào. - Huyết Linh Nhi, bóc mở Thần Văn! Lục Ly truyền âm lệnh nói, đồng thời lấy ra tháp lưu ly bảy màu, bảo tháp lóe lên quang mang, tiếp đó một người hiện ra, chính là Kỳ Thiên Ngữ. Lục Ly định ở lại nơi này mười năm tám năm, tự nhiên không muốn giữ Kỳ Thiên Ngữ làm gì, hắn thả Kỳ Thiên Ngữ, kẻ sau sẽ lập tức được truyền tống đi ra. Về phần tháp lưu ly bảy màu, giờ hắn chưa thể trả cho Kỳ gia, đợi sau này đi ra hẵng tính. - Được rồi, đi vào thôi! Lục Ly truyền âm cho Kỳ Đinh Đông Tượng Linh Lung, gần như cùng lúc, ba người phóng thẳng tới Loạn Thạch Lĩnh, Tượng Linh Lung lấy ra Bạch Ngọc Phiến, tức tốc thúc giục, Kỳ Đinh Đông cũng lấy ra chuỗi hạt châu kia, Lục Ly thì lấy ra Thần Thiết. - Ách? Lục Ly đột nhiên phóng thích Kỳ Thiên Ngữ vốn đã khiến rất nhiều người kinh ngạc, lúc này ba người lại đồng thời phóng về phía Loạn Thạch Lĩnh, cảnh đó khiến tất cả mọi người tại trường không khỏi ngơ ngác, ba người này muốn làm gì? Ông! Ngay khi ba người Lục Ly vừa xông vào, Thần Văn ở Loạn Thạch Lĩnh lập tức sáng lên, xích sắt màu đen hiện ra giữa trời, khóa lại không gian nơi này, trong hư không theo đó hiện ra vô số hư ảnh dị thú, bắt đầu xung kích ba người Lục Ly. - Cái này... - Các nàng đang làm gì... - Chuyện này là thế nào... Toàn bộ người xung quanh không khỏi sửng sốt, ngơ ngác chẳng hiểu gì? Sao bọn Lục Ly lại làm vậy? Đã sắp đi ra đến nơi rồi, còn muốn chui vào đó chịu khổ? Kỳ Thiên Ngữ cũng ngây người, hắn vừa mới được Lục Ly phóng ra, vốn tưởng là được gia tộc giải cứu, lại phát hiện vẫn còn đang ở trong Đạo Thiên Giới. Sau đó chỉ thấy ba người Lục Ly và Kỳ Đinh Đông Tượng Linh Lung lao vút đi, vọt vào Loạn Thạch Lĩnh, còn xúc động Thần Văn? Ông! Trên không trung bắn ra từng đạo ánh sáng, không đợi chúng nhân thấy rõ sự tình, ai nấy đều đã bị ánh sáng bao phủ, sau đó biến mất đương trường. Trước khi tan biến, thần niệm chúng nhân đều còn tập trung trên thân ba người Lục Ly, bọn hắn kinh hãi nhận ra, ba người kia không bị ánh sáng bao phủ... Ông! Chúng nhân chỉ thấy bạch quang lóe lên, sau đó hiện ra trên một hòn đảo nhỏ, trên hòn đảo này có rất nhiều người, Lộc Vấn Tiên chính ở trong đó. Bốn đại thế lực đều có trưởng lão tại trường, Nhị trưởng lão còn đích thân đến. - A... Kỳ Thiên Ngữ phát hiện Nhị trưởng lão đích thân đến, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, bốn đại thế lực cũng có người ở đây, chuyện của hắn e là khó mà giấu được. - Không thấy Linh Lung đi ra? Có tiếng kinh hô vang lên, Tượng Bạch Nha thần sắc kinh hãi nhìn quanh bốn phía, sau khi xác định không có Tượng Linh Lung, sắc mặt hắn bỗng chốc trắng bệch. Tuy mỗi cách một đoạn thời gian Đạo Thiên Giới sẽ lại bóc mở, nhưng thời gian bóc mở lại không cố định, vạn nhất mấy vạn năm sau mới mở ra, như vậy Tượng Linh Lung sẽ bị phong ấn trong đó mấy vạn năm, ai biết liệu có xảy ra chuyện gì không? - Đinh Đông đâu? Tiếng quát của Nhị trưởng lão vọng tới, một người Kỳ gia lập tức báo tin: - Nhị trưởng lão, lúc sắp truyền tống, Đinh Đông tiểu thư và Lục Sát Thần Linh Lung tiểu thư xông vào Loạn Thạch Lĩnh, xúc động Thần Văn, sau đó không thấy ba người các nàng đi ra. Bọn hắn hẳn là đã mắc kẹt trong Đạo Thiên Giới? - Mắc kẹt trong Đạo Thiên Giới! Nội tâm chúng nhân khẽ động, trong mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ xen lẫn đố kỵ, nếu có thể ở lại trong Đạo Thiên Giới mấy chục mấy trăm năm, như vậy sau khi ba người kia đi ra, e là tu vi đều sẽ nghịch thiên? Tượng Linh Lung không chừng sẽ có thể trực tiếp đột phá Lĩnh Chủ cũng nên... Sau cùng, ba người Lục Ly không bị chùm sáng bao phủ, cảnh này bị rất nhiều người thấy được, cộng thêm ngay trước đó ba người chủ động vọt tới trong Loạn Thạch Lĩnh, thậm chí còn kích phát Thần Văn, đủ thấy ắt có nguyên do nào khác. Bởi thế tất cả mọi người đều tin tưởng, ba người bởi vì khám phá ra được gì mới chủ động ở lại trong Đạo Thiên Giới.
Chương 3503 Thần chỉ
Đổi thành là ai, nếu có một tuyến cơ hội thì cũng sẽ nghĩ hết mọi cách lưu lại bên trong. Đây chính là Nguyên Thủy Bí Cảnh, ở trong đó có rất nhiều Thần Văn do Đạo Thiên lão tổ lưu lại, rất nhiều nơi sản sinh thần dược, không ít nơi còn chưa được thăm dò. Rốt cuộc thời gian mỗi lần bóc mở quá ngắn, người đi vào thường đều chạy tới những chỗ được đánh dấu sẵn là có thần dược và đạo ngấn, căn bản không có thời gian đi thăm dò những chỗ còn lại, rất nhiều nơi có Thần Văn cường đại mà bọn hắn chưa phá giải ra được. Nếu có thể ngây ngốc bên trong mấy chục mấy trăm năm, vậy thì hoàn toàn có đủ thời gian đi thăm dò những nơi thần kỳ kia. Thời gian trăm năm đối với chúng nhân tại trường mà nói thì không tính là gì, phải biết tu luyện trăm năm trong Đạo Thiên Giới, tính ra có lẽ bằng vạn năm tu luyện bên ngoài. Đây chính là Đạo Thiên Giới, là nơi rất nhiều cường giả bốn đại thế lực từng được đến thu hoạch cực lớn, thậm chí Luân Hồi Đại Đế cũng chính miệng nói qua, hắn được đến thu hoạch vô cùng lớn trong đó, nơi đây gần như là bí tịch tu luyện đỉnh cấp nhất tại Hàn Triều Hải Vực. Nhị trưởng lão thần sắc trang nghiêm nói: - Cụ thể đã xảy ra chuyện gì? Nói rõ xem nào. Vì sao Tộc Vương hạ xuống Thần Chỉ sai ta tới đây trông chừng? Các ngươi kể lại chi tiết một lượt tất cả mọi chuyện xảy ra bên trong, không được bỏ sót chi tiết nào. - Tộc Vương? Tất cả con em Kỳ gia đều biến sắc, Kỳ Thiên Ngữ hai chân mềm nhũn, thiếu chút quỳ rạp xuống. Không ngờ việc này đã kinh động đến Luân Hồi Đại Đế, xem ra lần này hắn khó thoát tai kiếp. - Ách? Ba đại gia tộc còn lại cũng có trưởng lão tại trường, ngoài ra còn có một ít lão ma các gia tộc khác, nét mặt ai nấy đều không giấu được vẻ chấn kinh. Tộc Vương Kỳ gia thực ra cũng là Vương của Hàn Triều Hải Vực, nhất cử nhất động của hắn đều bị tất cả mọi người chú ý. Mọi người nhớ được Luân Hồi Đại Đế đã mấy trăm năm không hiện thân, cũng không nghe qua bất cứ tin tức nào, không ngờ lần này lại hạ xuống Thần Chỉ? Một tên công tử Kỳ gia quét mắt nhìn sang Kỳ Thiên Ngữ, trầm giọng nói: - Nhị trưởng lão, Tộc Vương bị kinh động, hẳn là có liên quan đến chuyện tháp lưu ly bảy màu bị đoạt đi, lúc này kiện Đế Binh đã bị Lục Sát Thần luyện hóa. Xoạt! Toàn trường rộ lên tiếng xôn xao, Đế Binh tháp lưu ly bảy màu bị đoạt? Đây chính là bảo vật Luân Hồi Đại Đế từng dùng qua, khó trách sẽ kinh động đến hắn. Kỳ Thiên Ngữ đúng là phế vật, Đế Binh mà cũng bị người luyện hóa ngược? Lục Sát Thần? Người này chẳng phải là kỳ nhân trước đó từng mang theo người Kỳ gia và Tượng gia thoát ra tiểu thế giới kỳ dị kia ư? Không phải hắn là thượng khách của Kỳ gia ư? Sao lại đoạt Đế Binh của Kỳ Thiên Ngữ? Chuyện này là thế nào? Ánh mắt chúng nhân đồng loạt nhìn về phía Kỳ Thiên Ngữ, thấy hắn một mặt tro tàn, mọi người ẩn ẩn đoán được chuyện gì. Tên công tử Kỳ gia kia rõ ràng cũng có ý triệt để đánh gục thanh danh Kỳ Thiên Ngữ, hắn kể lại đầu đuôi sự thể một lượt, một giấu giếm, cũng không thêm mắm thêm muối, chỉ tường thuật như thực. Ba! Thân hình Nhị trưởng lão đột nhiên lóe lên, vung tay tát lên mặt Kỳ Thiên Ngữ, đánh bay hắn ra xa, hủy đi mấy ngọn núi gần đó, miệng cả giận quát: - Lão Tôn, mang tên súc sinh này về, bẩm báo gia chủ để gia chủ xử phạt. Một tên trưởng lão chạy vội tới, mang đi Kỳ Thiên Ngũ đang mặt xám như tro tàn, bay thẳng ra khỏi đảo nhỏ. Nhị trưởng lão lại hỏi dò chi tiết sự thể một phen, sau đó sa vào trầm tư, trong mắt không giấu được vẻ lo lắng. Theo như tin tức nghe được trước đó, cùng với tình hình hiện tại thì thấy. Tạo nghệ Lục Ly ở phương diện Thần Văn rất mạnh, bởi thế lần này ba người mới không đi ra, hẳn là do Lục Ly dự mưu, chứ không phải sự cố ngoài ý. Nói cách khác, lưu lại bên trong là hành vi chủ quan của ba người Lục Ly, có lẽ Lục Ly nhìn ra được khiếu môn, cố ý muốn ở lại, như thế ba người chắc sẽ không có gì nguy hiểm. Chỉ cần không gặp nguy hiểm, vậy thì ở lại bên trong sẽ là cơ duyên cực lớn, chứ không phải tai họa gì. Nhị trưởng lão lấy ra một chiếc bản mệnh ngọc phù, ngọc phù nguyên vẹn không hư hao gì, hắn lại đảo mắt nhìn về phía Tượng Bạch Nha, kẻ sau tựa hồ cũng cùng suy nghĩ như hắn, lấy ra một chiếc ngọc phù, trên đó cũng nguyên vẹn không hư hao. - Ừm! Nhị trưởng lão yên tâm, hắn khua tay nói: - Chư vị giải tán cả đi, đợi lần sau Đạo Thiên Giới bóc mở, chúng ta sẽ thông báo mọi người. Ngoài ra phiền mọi người đừng truyền chuyện nơi đây ra ngoài. Nhị trưởng lão nói chuyện nơi đây không phải là chỉ riêng chuyện Kỳ Thiên Ngữ, rốt cuộc việc này quá lớn căn bản không ép được, mà Nhị trưởng lão cũng không định áp. Lần này Kỳ Thiên Ngữ phạm phải sai lớn, dẫn tới Luân Hồi Đại Đế hạ xuống Thần Chỉ, Nhị trưởng lão làm sao sẽ áp xuống? Ý Nhị trưởng lão là muốn mọi người đừng truyền chuyện ba người Lục Ly ở lại trong đó ra ngoài, như thế ảnh hưởng sẽ không quá tốt. Một là can hệ đến danh dự hai vị tiểu thư, hai là Lục Ly nói cho cùng là người ngoài, một người ngoài tiến vào trong Đạo Thiên Giới, còn không đi ra, chuyện này mà truyền ra, chắc toàn Hàn Triều Hải Vực đều sẽ tạc nồi . Nhị trưởng lão và người Tượng gia không lập tức rời đi, mà định ở lại đợi thêm mấy ngày, vạn nhất ba người Lục Ly đi ra thì sao? Vạn nhất Đạo Thiên Giới xảy ra vấn đề thì sao? Bởi thế bọn hắn tính cắm trại ở đây mười ngày nửa tháng xem thế nào. - Lục Sát Thần! Nhị trưởng lão thì thào, người này đúng là kỳ nhân, không ngờ lại có thể luyện hóa ngược Đế Binh. Nhị trưởng lão không sợ Lục Ly đoạt đi Đế Binh, hắn còn chưa lớn gan đến thế. Lại nói Lục Ly còn muốn mượn Không Gian Chi Môn của Không Gian Thành để truyền tống, bởi thế căn bản không cần lo chuyện Lục Ly mang đi Đế Binh. Ngoài ra Lục Ly lại thêm một lần cứu mạng Kỳ Đinh Đông, cũng không đánh chết Kỳ Thiên Ngữ, còn phóng thích Kỳ Thiên Ngữ đi ra.
Chương 3504 Ngươi hủy ta
Bởi thế Nhị trưởng lão khá là hân thưởng bản tính Lục Ly, chỉ là có chút lo lắng, Kỳ Đinh Đông và Lục Ly ở chung, không biết liệu có xảy ra chuyện gì? Hắt xì, hắt xì! Trong Đạo Thiên Giới, Lục Ly hắt hơi liên tục mấy lần, lúc này hắn và Tượng Linh Lung Kỳ Đinh Đông cũng vừa mới đi ra Loạn Thạch Lĩnh. Lục Ly sờ lên mũi nói: - Là ai đang mắng ta? Còn mắng liên tục không ngừng? Phốc phốc! Kỳ Đinh Đông cười khẽ, Tượng Linh Lung lại trừng mắt nói: - Người muốn mắng ngươi còn ít chắc? Đoán chừng lúc này người bên ngoài đều đang nghị luận ngươi, rất rất nhiều người đều đang mắng ngươi. - Không bị người đố kỵ mới là tầm thường! Lục Ly nhún vai không sao cả, nói: - Hơn nữa, ta gạt hai viên minh châu Hàn Triều Hải Vực ở lại đây, đám công tử kia chắc đang hâm mộ đố kỵ hận, đoán chừng đi về còn sẽ làm hình nộm để đâm kim ta. - Ha ha ha! Kỳ Đinh Đông bật cười, Lục Ly nói thế này ngược lại khiến nàng càng vui, nàng chỉ hi vọng Lục Ly gạt mình. Tượng Linh Lung lại trừng nhìn Lục Ly một cái, chỉ là ánh mắt mang theo một tia mị ý, nói: - Ngươi đừng tưởng bở, chúng ta ở lại không phải vì ngươi, mà là vì Đạo Thiên Giới, Đinh Đông, ngươi nói có đúng không. - Có đúng không... Kỳ Đinh Đông giơ ngón tay gõ gõ cằm, đảo quanh một vòng rồi nói: - Ta ở lại là vì Đạo Thiên giới, cũng là vì bồi Sát Thần. - Tiểu ny tử, không biết xấu hổ! Tượng Linh Lung duỗi ra một ngón tay định gõ mũi Kỳ Đinh Đông, Kỳ Đinh Đông lại nhanh hơn nàng một nhịp, vươn hai tay cù nàng, còn vừa cù vừa trêu đùa nói: - Linh Lung, ngươi dám nói không phải muốn bồi Sát Thần... - Phi, ngươi đừng có nói hươu nói vượn... Tượng Linh Lung bị Kỳ Đinh Đông chọc cho cười khanh khách, hoàn toàn mất đi hình tượng lạnh lùng thường thấy, lập tức điên lên trêu đùa với Kỳ Đinh Đông. Hai người thỉnh thoảng còn xuân quang chợt tiết, khiến Lục Ly ở bên cạnh được một phen no mắt... Ngày tháng Lục Ly sống trong đắc ý, Kỳ Thiên Ngữ lại rất khó chịu. Kỳ Thiên Ngữ bị mang về, sau đó trực tiếp đánh vào lao tù trong Không Gian Thành, chờ đợi xử phạt từ gia chủ và các vị trưởng lão. Đã từng là đệ nhất công tử Hàn Triều Hải Vực, không ngờ giờ lại luân lạc đến mức bị nhốt vào địa lao? Điều này đối với Kỳ Thiên Ngữ mà nói thì là một đả kích vô cùng lớn. Nhưng so ra, Kỳ Thiên Ngữ càng e sợ dư luận Hàn Triều Hải Vực sau khi chuyện này bị truyền ra, cùng với đó là cách nhìn của Luân Hồi Đại Đế đối với hắn. Nói cho cùng thì chuyện này thực ra không tính đại sự, nếu Lục Ly là người khác, dù có bị Kỳ Thiên Ngữ giết trong Đạo Thiên Giới, đi ra hắn cũng sẽ không bị trách phạt gì. Ngoài ra nếu Kỳ Thiên Ngữ thật giết đi Lục Ly, vậy thì cũng sẽ không sao. Then chốt trong chuyện này nằm ở tháp lưu ly bảy màu bị luyện hóa ngược, Kỳ Thiên Ngữ bị Đế Binh của chính mình trấn áp. Đế Binh mà Luân Hồi Đại Đế từng dùng qua, đấy không chỉ còn là một kiện binh khí, vẫn là một biểu tượng, một loại vinh dự. Đế Binh bị người luyện hóa ngược, Kỳ Thiên Ngữ bị binh khí của chính mình trấn áp, điều này đối với Kỳ gia mà nói là nỗi nhục khó gột sạch. Luân Hồi Đại Đế đã đích thân hỏi đến, Kỳ gia há có thể không để tâm? Nói cách khác, bản thân sự tình không tính là gì, trọng điểm ở chỗ Kỳ Thiên Ngữ làm mất mặt Kỳ gia, còn kinh động đến Luân Hồi Đại Đế. Ở trong một vương quốc, nếu hoàng đế hỏi tới chuyện nào đó, thì dù đấy là việc nhỏ, người dưới cũng phải xử lý như là xử lý việc lớn. Bởi thế Kỳ Thiên Ngữ bị trực tiếp nhốt vào địa lao, gia chủ Kỳ gia đợi sau khi Nhị trưởng lão trở về, hỏi dò kỹ càng đầu đuôi sự thể một phen, lại cùng chúng trưởng lão thương nghị, sau cùng quyết định nhốt Kỳ Thiên Ngữ vào trong một nơi bí cảnh vạn năm. Hiện tại Kỳ Thiên Ngữ còn chưa đến ngàn tuổi, trong bí cảnh kia tối tăm không thấy mặt trời, dù đối với người tu luyện là một bí cảnh không sai, nhưng bên trong không người, lại rất hoang vu. Nếu là lão giả bị nhốt vạn năm chắc không tính là gì, nhưng loại hoa hoa công tử như Kỳ Thiên Ngữ bị ném vào trong đó, dù không điên, đoán chừng cũng sẽ phế. Kỳ Thiên Ngữ là tử tôn của mạch gia chủ Kỳ gia, tính là con cháu dòng chính, cũng là con cháu ưu tú nhất trong thế hệ này. Gia chủ Kỳ gia ngoan tâm nhốt hắn vào bí cảnh vạn năm, tính là nửa vứt bỏ, đủ thấy mức độ coi trọng của Kỳ gia đối với sự việc lần này Kỳ gia. Với người Kỳ gia, chuyện của Luân Hồi Đại Đế là chuyện quan trọng hơn hết thảy. Kỳ thật Kỳ gia gia chủ nhốt Kỳ Thiên Ngữ vào trong bí cảnh cũng tính là một loại bảo hộ dành cho hắn. Lần này thanh danh Kỳ Thiên Ngữ tính là đi đứt, nếu tiếp tục ở bên ngoài, hắn tất phải đón nhận ánh mắt dị dạng của chúng nhân, nghe được đủ loại lời lẽ châm chọc chế giễu, ở trong gia tộc cũng sẽ bị đối xử lạnh nhạt. Lấy tâm cảnh hắn e rằng khó mà cam tâm, cuối cùng hoặc là dẫn phát đại sự, hoặc là biến thành ma đầu, hoặc là chết đi. Nhốt vào trong bí cảnh, Kỳ Thiên Ngữ có thể sẽ điên mất, có thể sẽ tự sát, nhưng ít ra trong đó sẽ không có người kích thích hắn. Chỉ cần hắn sống qua được tâm kiếp lần này, có thể Niết Bàn trùng sinh, tu luyện vạn năm sau đó đột phá cảnh giới Lĩnh Chủ cũng không phải là điều không thể. Lấy tư chất Kỳ Thiên Ngữ, có thể ngăn cản hắn tiến tới chỉ có chính hắn, chỉ cần tâm cảnh chính hắn có đột phá, đừng nói cấp Lĩnh Chủ, dù là Chuẩn Đế cũng không phải không có hi vọng. Bởi thế lần này nhốt vào trong bí cảnh thực ra cũng tính là một lần độ tâm kiếp của Kỳ Thiên Ngữ, vượt đi qua biển rộng trời cao, vượt không qua liền vĩnh viễn trầm luân. Rầm rầm rầm! Vừa tiến vào Kỳ Thiên Ngữ không thốt nửa lời, tức tốc phóng thích từng thủ chưởng cực lớn, không ngừng đánh tới núi non bốn phía. Thế giới này là một mảnh hoang vu, bầu trời mờ tối, phía dưới không có bất kỳ thực vật hay động vật gì, chỉ có một mảnh biển cả núi non mênh mông vô bờ. - A, a, a, a...
Chương 3505 Ngươi hủy ta
Kỳ Thiên Ngữ một bên rống giận, một bên liên tục phóng ra thủ ấn khổng lồ, không ngừng san bằng núi non xung quanh thành bình địa, chiến lực của hắn rất khủng bố. Từng ngọn núi bị đánh nát, mặt đất bị hắn nện ra từng hố sâu, bụi mù cuốn thốc che rợp cả bầu trời, tiếng rền vang chấn thiên động địa, vọng lên tận trời cao. - Lục Sát Thần, Lục Sát Thần, Lục Sát Thần! Tròng mắt Kỳ Thiên Ngữ đỏ rực hồng quang, trên thân cuộn trào sát ý, miệng không ngừng gào thét. Tựa hồ coi từng ngọn núi nơi đây là từng tên Lục Ly, nện nát chúng có thể giúp hắn phát tiết đè nén và phẫn nộ trong lòng. Hắn xong rồi! Khi biết mình bị gia chủ hạ lệnh nhốt trong Hoàng Tuyền Giới này vạn năm, trong lòng hắn không khỏi tuyệt vọng. Nơi đây trước nay luôn là mảnh đất lưu vong của người Kỳ gia, trong lịch sử chỉ có phạm nhân tội ác tày trời mới sẽ bị Kỳ gia lưu vong đến đây, người tiến vào đây thường thường sẽ không có kết cục tốt, nếu là thanh niên đi vào, mười người thì có tám chín người điên mất. Gia tộc vứt bỏ hắn! Hắn từ đệ nhất công tử Kỳ gia, đệ nhất công tử Hàn Triều Hải Vực, biến thành một tên tội nhân bị lưu vong, ở đây không có người sống, thậm chí không có vật sống. Hắn phải ở lại chỗ này vạn năm mới có hi vọng lần nữa thấy được ánh mặt trời. Từ lúc hắn sinh ra đến nay mới chỉ qua năm sáu trăm năm, với hắn, thời gian vạn năm thực sự quá dằng dặc. Hắn vừa ra đời đã ngậm lấy thìa vàng, từ nhỏ bởi vì tư chất tốt, một mực là người ưu tú nhất trong đồng lứa, ở bất kỳ nơi nào hắn cũng là nhân vật tiêu điểm, hắn đi đến đâu đều sẽ có một đám người vây quanh như chúng tinh củng nguyệt. Giờ lại bắt hắn một mình lẻ loi trơ trọi ở chỗ này vạn năm? Chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ khiến Kỳ Thiên Ngữ sợ hãi, đừng nói vạn năm, dù là ngàn năm, thậm chí trăm năm chắc hắn đều điên mất. Một tên công tử quen sống an nhàn sung sướng, quen với cẩm y ngọc thực, một tên công tử còn thích cuộc sống thanh sắc khuyển mã, ngươi bắt hắn sống như trong nhà tù cả vạn năm, thế này còn khó chịu hơn là giết hắn. - Bình tĩnh, bình tĩnh! Kỳ Thiên Ngữ cưỡng bách chính mình phải tỉnh táo, cưỡng bách chính mình đừng đi nghĩ nhiều, bằng không chẳng mấy chốc sẽ sinh ra tâm ma, sau đó xuất hiện ma chướng, cuối cùng từ từ đẩy bản thân vào vực sâu vạn trượng. Hắn tính là hạng thiên tư thông minh, bằng không với chừng ấy tuổi đã không đạt tới Ngũ Kiếp đỉnh phong. Hắn bay thấp xuống, rơi vào trong một mảnh hồ bạc, nước hồ băng lãnh khiến hắn tỉnh táo phần nào. - Vạn năm chắc ta không độ qua được, ta nhất định phải nghĩ cách rời đi! Chỉ trầm ngâm vẻn vẹn mấy nén hương, hắn liền đã đưa ra quyết định. Hắn là ai, tâm tính hắn thế nào, chính bản thân hắn là người rõ ràng nhất, lúc vượt qua lần thiên kiếp thứ năm, nếu không nhờ phụ thân hắn cầu một vị lão tổ tông cấp Chuẩn Đế trong tộc ra tay, e rằng hắn đã sớm hóa thành tro bụi. Tâm tính hắn không mạnh, tâm cảnh bất ổn, tâm ma quá nhiều. Lấy tâm cảnh hắn không khả năng bình an ở lại đây cả vạn năm, hắn đoán nhiều nhất chỉ mấy trăm năm hắn liền sẽ điên mất, hoặc là sẽ tự sát. Bởi thế cách duy nhất hắn có thể làm là tìm lối ra, thoát khỏi bí cảnh này. Vấn đề là nơi đây chỉ có một lối ra vào, lối ra vào kia được phong ấn bởi Thần Văn vô cùng cường đại, ngoài ra còn có hai tên trưởng lão cao tuổi trấn áp, đừng nói hắn không hiểu Thần Văn, dù hiểu Thần Văn cũng không phá được, càng không ra được. - Nhất định phải nghĩ cách tìm tới lối ra khác! Kỳ Thiên Ngữ gầm gào, như một con dã thú bị thương, hắn vốc nước hồ lên uống từng ngụm từng ngụm, uống xong mười mấy hớp, ánh mắt lần nữa cuộn trào sát ý, quát khẽ nói: - Lục Sát Thần, ngươi hủy ta, ngươi hủy ta! Ngươi tốt nhất nên cầu nguyện đừng để ta ra ngoài được, bằng không ta tất sẽ nghĩ hết mọi cách, khiến ngươi chết không chỗ chôn, ta thề, ta thề! … Đạo Thiên Giới, Vấn Đạo Cốc! Lục Ly dẫn hai người về lại chỗ này, sau đó bắt đầu chia nhau tham ngộ đạo ngấn, ba người ước định nếu không phải gặp chuyện quan trọng, mỗi tu luyện nửa năm lại sẽ xuất quan một lần. Ba người tụ tập một phen, tránh miễn quá mức cô độc, cũng tránh miễn tu luyện vào ngõ cụt. Một người thường niên cô độc bế quan tu luyện, vậy rất dễ xảy ra vấn đề, thậm chí rất dễ tu luyện vào đường rẽ, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma. Nếu là thế hệ trước, vậy thì còn đỡ chút, rốt cuộc tâm trí đều đã trưởng thành, cũng thường xuyên quen với cuộc sống cô độc. Các nàng lại đều còn trẻ như vậy, tâm trí còn chưa hoàn toàn trưởng thành, khó mà chịu được tịch mịch. Bởi thế lúc tu luyện trong gia tộc, cường giả thế hệ trước đều kiến nghị các nàng tu luyện kết hợp nghỉ ngơi, thường xuyên tụ tập với người khác. Lục Ly tiếp tục ngồi xếp bằng bên bàn cờ, Tượng Linh Lung tới bên đầm nước, Kỳ Đinh Đông đi đến trước vách đá. Ba người đều chuẩn bị trước tu luyện một đoạn thời gian, đợi lúc nào tu luyện không thuận, hoặc tu luyện quá lâu cảm thấy phiền muộn lại đi ra thăm dò thế giới này. Có hai nữ bồi cùng, tâm tình Lục Ly rất không sai, mặc dù không có ý phát sinh chút gì đó với hai người, nhưng có mỹ nhân ở bên dù sao cũng là chuyện rất vừa lòng thích ý. Có Lục Ly ở cạnh bồi cùng, tâm tình hai nàng thậm chí càng tốt, trọng yếu nhất là Lục Ly mang đến cho hai người cảm giác... với Lục Ly không gì là không thể, có hắn ở bên, cảm giác an toàn lập tức tăng nhiều. Lục Ly như là cảng tránh gió, có Lục Ly tồn tại, trời sập xuống cũng không việc gì phải sợ. Nữ tử thường rất coi trọng cảm giác an toàn, bởi vì so ra nữ tử là phái yếu, đa phần nữ tử đều khát vọng có cường giả che chở cho mình, ở trong lòng hai người, Lục Ly chính là cường giả, chí ít Lục Ly cũng từng hai lần cứu các nàng. Kỳ Đinh Đông rất muốn bồi cùng Lục Ly sống những tháng ngày lãng mạn, nhưng nàng biết Lục Ly không có thời gian bồi nàng, thứ khiến Lục Ly càng để tâm hơn chính là cảm ngộ đạo ngấn, đề thăng thực lực. Lục Ly mặt dày mày dạn muốn danh ngạch vào đây để làm gì?
- Được! Lục Ly lấy ra hai chiếc ngọc phù, đưa cho Kỳ Đinh Đông, lại ước định một phen, sau đó đi về. Vừa trở về, Lục Ly đang định chuẩn bị ngồi xếp bằng tu luyện, bên tai chợt vang lên tiếng truyền âm, là của Tượng Linh Lung: - Sát Thần, đi dạo một lúc? Lục Ly thoáng sửng sốt, chẳng lẽ Tượng Linh Lung cũng muốn tỏ tình như Kỳ Đinh Đông? Chắc không đến nỗi chứ? Tượng Linh Lung rất thanh lãnh, đâu có vẻ gì là động tâm với hắn, trong mắt cũng không có tình ý. Lục Ly khoát tay với Kỳ Đinh Đông, kẻ sau mãn ý rời đi, lúc này Lục Ly mới đi đến chỗ Tượng Linh Lung, hai người sóng vai đi đến bên hồ. Lục Ly chưa lên tiếng, Tượng Linh Lung đã chủ động hỏi dò: - Sát Thần, ra khỏi đây ngươi liền đi Tử Dương Đại Lục? Sau này còn tới Hàn Triều Hải Vực nữa không? Lục Ly đáp: - Ta không phải muốn đi Tử Dương Đại Lục, mà là muốn đi một giới diện ở Nhị trọng thiên, Tam trọng thiên... ta nghĩ hẳn sẽ còn tới, nhưng có phải tới Hàn Triều Hải Vực hay không, tới lúc nào, vậy thì ta cũng không biết. Rốt cuộc cách xa quá xa, ở Tử Dương Đại Lục lại không có Không Gian Thành. - Ừm... Tượng Linh Lung khẽ gật đầu, nói tiếp: - Chúng ta đều phải nỗ lực sống tiếp, chỉ cần Thất Kiếp Thiên Sát chi thể có thể một mực sống tiếp, chỉ cần vượt qua mấy tầng đại kiếp nạn sau đó, chúng ta nhất định lên thẳng mây xanh. Chỉ cần đột phá cấp Đế, muốn đi đâu mà chẳng được! Sau này thiếu gì cơ hội gặp mặt! - Cấp Đế! Lục Ly thở ra một hơi dài, cấp Đế nào có dễ dàng như vậy, đó là chuyện của không biết bao nhiêu năm sau, nếu mấy vạn năm sau hai người mới gặp mặt, tình nghĩa hôm nay liệu còn không? Hai người tựa hồ đều nghĩ đến vấn đề này, cùng lúc dạo quanh nửa vòng, Tượng Linh Lung đột nhiên dừng bước, dùng ánh mắt thoáng phần phức tạp nhìn Lục Ly nói: - Sát Thần, nếu ta muốn ngươi ở lại Hàn Triều Hải Vực, ngươi nguyện ý không? Trong lòng Lục Ly khẽ động, tính cách Tượng Linh Lung trước nay rõ ràng rất kiêu ngạo, không giỏi che giấu cảm xúc. Có thể nói ra lời này, ý tứ trong đó đã tính là tương đối rõ ràng. Tượng gia ký thác kỳ vọng vào Tượng Linh Lung, bởi thế Tượng Linh Lung không thể nào gả ra ngoài, thậm chí không gả cho công tử bình thường ở Hàn Triều Hải Vực, nếu có nam tử Tượng Linh Lung vừa ý, Tượng gia càng vui khi để người này ở rể. Lục Ly cười khổ nói: - Cảm tạ Linh Lung tiểu thư hậu ái, ta còn cả gia đình ở Nhị trọng thiên, bởi thế ta nhất định phải về. - Ừm, ta hiểu rồi! Ánh mắt Tượng Linh Lung thoáng ảm đạm, trầm ngâm chốc lát, sau đó ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói: - Sát Thần, vậy chúc ngươi thuận buồm xuôi gió, sau này nếu đi ngang qua Hàn Triều Hải Vực, ngươi nhất định phải tới Tượng gia làm khách! - Được! Lục Ly khẽ gật đầu, hai người phản hồi đường cũ, Tượng Linh Lung cố ý rơi ở đằng sau, mắt nhìn chằm chằm bóng lưng thẳng tắp của Lục Ly, tựa hồ muốn khắc sâu hình bóng ấy trong tim. Sau khi trở về, Lục Ly không đợi quá lâu, nơi xa đã thấy một nhóm vội vàng đi tới, Tượng Bạch Nha dẫn người đến, có vẻ đang chuẩn bị đi ra. - Ừm, ra ngoài thôi! Lục Ly đứng dậy chuẩn bị tụ hợp với chúng nhân, đúng lúc này, chợt có tiếng truyền âm vang lên, là của Huyết Sát Hoàng: - Lục tiểu tử, ngươi có muốn tiếp tục ở lại trong này thêm một đoạn thời gian? - Ách? Lục Ly hơi ngớ, vội truyền âm hỏi dò: - Có thể không đi ra được à? Nơi này chẳng phải đến thời gian liền sẽ trực tiếp truyền tống ra ngoài? - Đúng vậy! Huyết Sát Hoàng rất khẳng định nói: - Đến lúc đó sẽ trực tiếp truyền tống ra ngoài, nhưng ta có cách để ngươi lưu lại, hơn nữa còn có cách để ngươi tùy thời ra ngoài lúc nào cũng được. - Còn có chuyện này? Lục Ly hơi ngớ, nhưng rất nhanh sau đó liền cuồng hỉ không thôi, bảo địa thế này chính là nơi vô số người tha thiết ước mong. Nếu được tu luyện trong đây mười năm tám năm, như vậy thực lực hắn tuyệt đối sẽ có bước bay vọt về chất. - Ở lại chứ! Lục Ly quyết định rất nhanh, truyền âm cho Huyết Sát Hoàng nói: - Sát Hoàng tiền bối, làm sao để ở lại? Ta muốn lưu lại tu luyện vài năm. Đối với Lục Ly bây giờ mà nói, tu luyện mười năm tám năm chỉ là cái chớp mắt, hắn cũng đã ở Tam trọng thiên rất nhiều năm, nhiều thêm mười năm tám năm không đáng là gì. Nếu thực lực có thể được đến bước bay vọt về chất, đây chính là đại cơ duyên chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. - Rất đơn giản! Huyết Sát Hoàng truyền âm nói: - Đợi lát nữa lúc thời gian sắp đến, bầu trời sẽ xuất hiện một vòng sáng, ngươi trực tiếp tiến vào trong Loạn Thạch Lĩnh, để Mị Linh kia của ngươi bóc mở Thần Văn đạo trường ở đó. Khi ấy Thần Văn sẽ trấn áp ngươi, ngươi liền không phải truyền tống ra nữa. - Còn có chuyện này? Lục Ly không khỏi kinh dị, lập tức để Huyết Linh Nhi đi mò mẫm Thần Văn đạo trường kia, bảo đảm có thể bóc mở được. Vừa rồi Huyết Linh Nhi đã phá giải Thần Văn kia một lần, giờ bóc mở Thần Văn hẳn không quá khó. Huyết Linh Nhi khoái tốc thăm dò, đợi sau khi bọn Tượng Bạch Nha về tới, Huyết Linh Nhi truyền âm báo nói: - Chủ nhân, bóc mở Thần Văn này rất đơn giản, có thể mở ra bất cứ lúc nào, có cần làm luôn bây giờ không? - Không cần, chờ lệnh của ta! Lục Ly lắc đầu, hắn hàn huyên mấy câu với đám người Tượng Bạch Nha, sau đó lẳng lặng đứng một bên chờ đợi. Phía Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông thì được cũng vây quanh bởi một nhóm người, cả đám ân cần hỏi han lẫn nhau. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi truyền âm cho Tượng Linh Lung: - Linh Lung, nói với ngươi một chuyện, ta có cách ở lại trong Đạo Thiên Giới này thêm mấy năm, ngươi có muốn lưu lại với ta không? Lục Ly ma xui quỷ khiến hỏi một câu, kỳ thật lẽ ra không nên truyền âm, chẳng qua Lục Ly nghĩ đến cảnh mấy năm ở một mình cô độc trong đây, có mỹ nhân bồi cùng, dù không xảy ra cái gì thì cũng là chuyện rất mỹ diệu. - Có thể lưu lại? Tượng Linh Lung chấn kinh, nhưng rất nhanh liền khôi phục vẻ bình tĩnh, nàng trầm ngâm một lát, sau đó truyền âm hỏi: - Sát Thần, ngươi chắc chứ, sẽ không xảy ra vấn đề?
Chương 3502 Cường hành lưu lại
Lục Ly truyền âm đi qua nói: - Ta có tám thành nắm chắc, hơn nữa nếu ngươi muốn ra ngoài, ta sẽ có cách đưa ngươi ra bất cứ lúc nào. - Được! Lần này Tượng Linh Lung không còn ngập ngừng, lập tức truyền âm nói: - Sát Thần, ta lưu lại với ngươi. Tượng Linh Lung lại trầm ngâm một lúc, sau đó lần nữa truyền âm: - Sát Thần, có cần nói cho Đinh Đông, để nàng cũng lưu lại? Dứt lời, Tượng Linh Lung thoáng có chút hối hận, Kỳ Đinh Đông lưu lại, như vậy Kỳ Đinh Đông tất sẽ quấn lấy Lục Ly, thậm chí có được bước tiến triển lớn trong mối quan hệ với Lục Ly. Nhưng thân chị em tốt, nếu chuyện như vậy mà không nói cho Kỳ Đinh Đông, Kỳ Đinh Đông sẽ hận nàng cả đời mất. Lục Ly có chút ngập ngừng, bởi vì nếu Kỳ Đinh Đông lưu lại, một là sẽ ảnh hưởng hắn tu luyện, hai là hắn sợ mình khắc chế không được, sẽ xảy ra gì đó với Kỳ Đinh Đông, khi ấy lại thành một đoạn nợ tình. Chẳng qua Tượng Linh Lung đã nhắc đến việc này, hắn lại cũng đã nói việc này cho Tượng Linh Lung, nếu giờ không báo cho Kỳ Đinh Đông một tiếng, vậy sau này Kỳ Đinh Đông biết được, nàng chắc sẽ thương tâm chết mất. Lục Ly nghĩ nghĩ bèn truyền âm cho Kỳ Đinh Đông, nói: - Đinh Đông, ta có cách ở lại đây không truyền tống ra ngoài, ta và Linh Lung đều sẽ lưu lại, ngươi có muốn lưu lại không? Sau này nếu ngươi muốn đi ra, ta tùy thời có thể để ngươi rời khỏi Đạo Thiên Giới. Mắt Kỳ Đinh Đông sáng rực lên, lập tức truyền âm đáp lời, gần như không chút do dự: - Ta lưu lại, ta lưu lại. - Được! Lục Ly lần lượt truyền âm cho hai người, dặn hai người đợi lát nữa hành sự theo lệnh hắn, hai người đều rất kích động, nhất là Kỳ Đinh Đông, khuôn mặt kích động đến đỏ bừng, trong mắt lưu chuyển gợn sóng, đẹp không bút nào tả xiết. Khiến Công Dương Vô Tà và mấy tên công tử Thủy Hàn Cung ở bên cạnh nhìn mà ngây dại. Thời gian khoái tốc trôi đi, rất nhanh kỳ hạn ba năm đã sắp đến, bầu trời bắt đầu xuất hiện từng quầng sáng, tiếng truyền âm của Huyết Sát Hoàng theo đó chợt vang lên: - Lục tiểu tử, lập tức bóc mở Thần Văn, đi vào. - Huyết Linh Nhi, bóc mở Thần Văn! Lục Ly truyền âm lệnh nói, đồng thời lấy ra tháp lưu ly bảy màu, bảo tháp lóe lên quang mang, tiếp đó một người hiện ra, chính là Kỳ Thiên Ngữ. Lục Ly định ở lại nơi này mười năm tám năm, tự nhiên không muốn giữ Kỳ Thiên Ngữ làm gì, hắn thả Kỳ Thiên Ngữ, kẻ sau sẽ lập tức được truyền tống đi ra. Về phần tháp lưu ly bảy màu, giờ hắn chưa thể trả cho Kỳ gia, đợi sau này đi ra hẵng tính. - Được rồi, đi vào thôi! Lục Ly truyền âm cho Kỳ Đinh Đông Tượng Linh Lung, gần như cùng lúc, ba người phóng thẳng tới Loạn Thạch Lĩnh, Tượng Linh Lung lấy ra Bạch Ngọc Phiến, tức tốc thúc giục, Kỳ Đinh Đông cũng lấy ra chuỗi hạt châu kia, Lục Ly thì lấy ra Thần Thiết. - Ách? Lục Ly đột nhiên phóng thích Kỳ Thiên Ngữ vốn đã khiến rất nhiều người kinh ngạc, lúc này ba người lại đồng thời phóng về phía Loạn Thạch Lĩnh, cảnh đó khiến tất cả mọi người tại trường không khỏi ngơ ngác, ba người này muốn làm gì? Ông! Ngay khi ba người Lục Ly vừa xông vào, Thần Văn ở Loạn Thạch Lĩnh lập tức sáng lên, xích sắt màu đen hiện ra giữa trời, khóa lại không gian nơi này, trong hư không theo đó hiện ra vô số hư ảnh dị thú, bắt đầu xung kích ba người Lục Ly. - Cái này... - Các nàng đang làm gì... - Chuyện này là thế nào... Toàn bộ người xung quanh không khỏi sửng sốt, ngơ ngác chẳng hiểu gì? Sao bọn Lục Ly lại làm vậy? Đã sắp đi ra đến nơi rồi, còn muốn chui vào đó chịu khổ? Kỳ Thiên Ngữ cũng ngây người, hắn vừa mới được Lục Ly phóng ra, vốn tưởng là được gia tộc giải cứu, lại phát hiện vẫn còn đang ở trong Đạo Thiên Giới. Sau đó chỉ thấy ba người Lục Ly và Kỳ Đinh Đông Tượng Linh Lung lao vút đi, vọt vào Loạn Thạch Lĩnh, còn xúc động Thần Văn? Ông! Trên không trung bắn ra từng đạo ánh sáng, không đợi chúng nhân thấy rõ sự tình, ai nấy đều đã bị ánh sáng bao phủ, sau đó biến mất đương trường. Trước khi tan biến, thần niệm chúng nhân đều còn tập trung trên thân ba người Lục Ly, bọn hắn kinh hãi nhận ra, ba người kia không bị ánh sáng bao phủ... Ông! Chúng nhân chỉ thấy bạch quang lóe lên, sau đó hiện ra trên một hòn đảo nhỏ, trên hòn đảo này có rất nhiều người, Lộc Vấn Tiên chính ở trong đó. Bốn đại thế lực đều có trưởng lão tại trường, Nhị trưởng lão còn đích thân đến. - A... Kỳ Thiên Ngữ phát hiện Nhị trưởng lão đích thân đến, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, bốn đại thế lực cũng có người ở đây, chuyện của hắn e là khó mà giấu được. - Không thấy Linh Lung đi ra? Có tiếng kinh hô vang lên, Tượng Bạch Nha thần sắc kinh hãi nhìn quanh bốn phía, sau khi xác định không có Tượng Linh Lung, sắc mặt hắn bỗng chốc trắng bệch. Tuy mỗi cách một đoạn thời gian Đạo Thiên Giới sẽ lại bóc mở, nhưng thời gian bóc mở lại không cố định, vạn nhất mấy vạn năm sau mới mở ra, như vậy Tượng Linh Lung sẽ bị phong ấn trong đó mấy vạn năm, ai biết liệu có xảy ra chuyện gì không? - Đinh Đông đâu? Tiếng quát của Nhị trưởng lão vọng tới, một người Kỳ gia lập tức báo tin: - Nhị trưởng lão, lúc sắp truyền tống, Đinh Đông tiểu thư và Lục Sát Thần Linh Lung tiểu thư xông vào Loạn Thạch Lĩnh, xúc động Thần Văn, sau đó không thấy ba người các nàng đi ra. Bọn hắn hẳn là đã mắc kẹt trong Đạo Thiên Giới? - Mắc kẹt trong Đạo Thiên Giới! Nội tâm chúng nhân khẽ động, trong mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ xen lẫn đố kỵ, nếu có thể ở lại trong Đạo Thiên Giới mấy chục mấy trăm năm, như vậy sau khi ba người kia đi ra, e là tu vi đều sẽ nghịch thiên? Tượng Linh Lung không chừng sẽ có thể trực tiếp đột phá Lĩnh Chủ cũng nên... Sau cùng, ba người Lục Ly không bị chùm sáng bao phủ, cảnh này bị rất nhiều người thấy được, cộng thêm ngay trước đó ba người chủ động vọt tới trong Loạn Thạch Lĩnh, thậm chí còn kích phát Thần Văn, đủ thấy ắt có nguyên do nào khác. Bởi thế tất cả mọi người đều tin tưởng, ba người bởi vì khám phá ra được gì mới chủ động ở lại trong Đạo Thiên Giới.
Chương 3503 Thần chỉ
Đổi thành là ai, nếu có một tuyến cơ hội thì cũng sẽ nghĩ hết mọi cách lưu lại bên trong. Đây chính là Nguyên Thủy Bí Cảnh, ở trong đó có rất nhiều Thần Văn do Đạo Thiên lão tổ lưu lại, rất nhiều nơi sản sinh thần dược, không ít nơi còn chưa được thăm dò. Rốt cuộc thời gian mỗi lần bóc mở quá ngắn, người đi vào thường đều chạy tới những chỗ được đánh dấu sẵn là có thần dược và đạo ngấn, căn bản không có thời gian đi thăm dò những chỗ còn lại, rất nhiều nơi có Thần Văn cường đại mà bọn hắn chưa phá giải ra được. Nếu có thể ngây ngốc bên trong mấy chục mấy trăm năm, vậy thì hoàn toàn có đủ thời gian đi thăm dò những nơi thần kỳ kia. Thời gian trăm năm đối với chúng nhân tại trường mà nói thì không tính là gì, phải biết tu luyện trăm năm trong Đạo Thiên Giới, tính ra có lẽ bằng vạn năm tu luyện bên ngoài. Đây chính là Đạo Thiên Giới, là nơi rất nhiều cường giả bốn đại thế lực từng được đến thu hoạch cực lớn, thậm chí Luân Hồi Đại Đế cũng chính miệng nói qua, hắn được đến thu hoạch vô cùng lớn trong đó, nơi đây gần như là bí tịch tu luyện đỉnh cấp nhất tại Hàn Triều Hải Vực. Nhị trưởng lão thần sắc trang nghiêm nói: - Cụ thể đã xảy ra chuyện gì? Nói rõ xem nào. Vì sao Tộc Vương hạ xuống Thần Chỉ sai ta tới đây trông chừng? Các ngươi kể lại chi tiết một lượt tất cả mọi chuyện xảy ra bên trong, không được bỏ sót chi tiết nào. - Tộc Vương? Tất cả con em Kỳ gia đều biến sắc, Kỳ Thiên Ngữ hai chân mềm nhũn, thiếu chút quỳ rạp xuống. Không ngờ việc này đã kinh động đến Luân Hồi Đại Đế, xem ra lần này hắn khó thoát tai kiếp. - Ách? Ba đại gia tộc còn lại cũng có trưởng lão tại trường, ngoài ra còn có một ít lão ma các gia tộc khác, nét mặt ai nấy đều không giấu được vẻ chấn kinh. Tộc Vương Kỳ gia thực ra cũng là Vương của Hàn Triều Hải Vực, nhất cử nhất động của hắn đều bị tất cả mọi người chú ý. Mọi người nhớ được Luân Hồi Đại Đế đã mấy trăm năm không hiện thân, cũng không nghe qua bất cứ tin tức nào, không ngờ lần này lại hạ xuống Thần Chỉ? Một tên công tử Kỳ gia quét mắt nhìn sang Kỳ Thiên Ngữ, trầm giọng nói: - Nhị trưởng lão, Tộc Vương bị kinh động, hẳn là có liên quan đến chuyện tháp lưu ly bảy màu bị đoạt đi, lúc này kiện Đế Binh đã bị Lục Sát Thần luyện hóa. Xoạt! Toàn trường rộ lên tiếng xôn xao, Đế Binh tháp lưu ly bảy màu bị đoạt? Đây chính là bảo vật Luân Hồi Đại Đế từng dùng qua, khó trách sẽ kinh động đến hắn. Kỳ Thiên Ngữ đúng là phế vật, Đế Binh mà cũng bị người luyện hóa ngược? Lục Sát Thần? Người này chẳng phải là kỳ nhân trước đó từng mang theo người Kỳ gia và Tượng gia thoát ra tiểu thế giới kỳ dị kia ư? Không phải hắn là thượng khách của Kỳ gia ư? Sao lại đoạt Đế Binh của Kỳ Thiên Ngữ? Chuyện này là thế nào? Ánh mắt chúng nhân đồng loạt nhìn về phía Kỳ Thiên Ngữ, thấy hắn một mặt tro tàn, mọi người ẩn ẩn đoán được chuyện gì. Tên công tử Kỳ gia kia rõ ràng cũng có ý triệt để đánh gục thanh danh Kỳ Thiên Ngữ, hắn kể lại đầu đuôi sự thể một lượt, một giấu giếm, cũng không thêm mắm thêm muối, chỉ tường thuật như thực. Ba! Thân hình Nhị trưởng lão đột nhiên lóe lên, vung tay tát lên mặt Kỳ Thiên Ngữ, đánh bay hắn ra xa, hủy đi mấy ngọn núi gần đó, miệng cả giận quát: - Lão Tôn, mang tên súc sinh này về, bẩm báo gia chủ để gia chủ xử phạt. Một tên trưởng lão chạy vội tới, mang đi Kỳ Thiên Ngũ đang mặt xám như tro tàn, bay thẳng ra khỏi đảo nhỏ. Nhị trưởng lão lại hỏi dò chi tiết sự thể một phen, sau đó sa vào trầm tư, trong mắt không giấu được vẻ lo lắng. Theo như tin tức nghe được trước đó, cùng với tình hình hiện tại thì thấy. Tạo nghệ Lục Ly ở phương diện Thần Văn rất mạnh, bởi thế lần này ba người mới không đi ra, hẳn là do Lục Ly dự mưu, chứ không phải sự cố ngoài ý. Nói cách khác, lưu lại bên trong là hành vi chủ quan của ba người Lục Ly, có lẽ Lục Ly nhìn ra được khiếu môn, cố ý muốn ở lại, như thế ba người chắc sẽ không có gì nguy hiểm. Chỉ cần không gặp nguy hiểm, vậy thì ở lại bên trong sẽ là cơ duyên cực lớn, chứ không phải tai họa gì. Nhị trưởng lão lấy ra một chiếc bản mệnh ngọc phù, ngọc phù nguyên vẹn không hư hao gì, hắn lại đảo mắt nhìn về phía Tượng Bạch Nha, kẻ sau tựa hồ cũng cùng suy nghĩ như hắn, lấy ra một chiếc ngọc phù, trên đó cũng nguyên vẹn không hư hao. - Ừm! Nhị trưởng lão yên tâm, hắn khua tay nói: - Chư vị giải tán cả đi, đợi lần sau Đạo Thiên Giới bóc mở, chúng ta sẽ thông báo mọi người. Ngoài ra phiền mọi người đừng truyền chuyện nơi đây ra ngoài. Nhị trưởng lão nói chuyện nơi đây không phải là chỉ riêng chuyện Kỳ Thiên Ngữ, rốt cuộc việc này quá lớn căn bản không ép được, mà Nhị trưởng lão cũng không định áp. Lần này Kỳ Thiên Ngữ phạm phải sai lớn, dẫn tới Luân Hồi Đại Đế hạ xuống Thần Chỉ, Nhị trưởng lão làm sao sẽ áp xuống? Ý Nhị trưởng lão là muốn mọi người đừng truyền chuyện ba người Lục Ly ở lại trong đó ra ngoài, như thế ảnh hưởng sẽ không quá tốt. Một là can hệ đến danh dự hai vị tiểu thư, hai là Lục Ly nói cho cùng là người ngoài, một người ngoài tiến vào trong Đạo Thiên Giới, còn không đi ra, chuyện này mà truyền ra, chắc toàn Hàn Triều Hải Vực đều sẽ tạc nồi . Nhị trưởng lão và người Tượng gia không lập tức rời đi, mà định ở lại đợi thêm mấy ngày, vạn nhất ba người Lục Ly đi ra thì sao? Vạn nhất Đạo Thiên Giới xảy ra vấn đề thì sao? Bởi thế bọn hắn tính cắm trại ở đây mười ngày nửa tháng xem thế nào. - Lục Sát Thần! Nhị trưởng lão thì thào, người này đúng là kỳ nhân, không ngờ lại có thể luyện hóa ngược Đế Binh. Nhị trưởng lão không sợ Lục Ly đoạt đi Đế Binh, hắn còn chưa lớn gan đến thế. Lại nói Lục Ly còn muốn mượn Không Gian Chi Môn của Không Gian Thành để truyền tống, bởi thế căn bản không cần lo chuyện Lục Ly mang đi Đế Binh. Ngoài ra Lục Ly lại thêm một lần cứu mạng Kỳ Đinh Đông, cũng không đánh chết Kỳ Thiên Ngữ, còn phóng thích Kỳ Thiên Ngữ đi ra.
Chương 3504 Ngươi hủy ta
Bởi thế Nhị trưởng lão khá là hân thưởng bản tính Lục Ly, chỉ là có chút lo lắng, Kỳ Đinh Đông và Lục Ly ở chung, không biết liệu có xảy ra chuyện gì? Hắt xì, hắt xì! Trong Đạo Thiên Giới, Lục Ly hắt hơi liên tục mấy lần, lúc này hắn và Tượng Linh Lung Kỳ Đinh Đông cũng vừa mới đi ra Loạn Thạch Lĩnh. Lục Ly sờ lên mũi nói: - Là ai đang mắng ta? Còn mắng liên tục không ngừng? Phốc phốc! Kỳ Đinh Đông cười khẽ, Tượng Linh Lung lại trừng mắt nói: - Người muốn mắng ngươi còn ít chắc? Đoán chừng lúc này người bên ngoài đều đang nghị luận ngươi, rất rất nhiều người đều đang mắng ngươi. - Không bị người đố kỵ mới là tầm thường! Lục Ly nhún vai không sao cả, nói: - Hơn nữa, ta gạt hai viên minh châu Hàn Triều Hải Vực ở lại đây, đám công tử kia chắc đang hâm mộ đố kỵ hận, đoán chừng đi về còn sẽ làm hình nộm để đâm kim ta. - Ha ha ha! Kỳ Đinh Đông bật cười, Lục Ly nói thế này ngược lại khiến nàng càng vui, nàng chỉ hi vọng Lục Ly gạt mình. Tượng Linh Lung lại trừng nhìn Lục Ly một cái, chỉ là ánh mắt mang theo một tia mị ý, nói: - Ngươi đừng tưởng bở, chúng ta ở lại không phải vì ngươi, mà là vì Đạo Thiên Giới, Đinh Đông, ngươi nói có đúng không. - Có đúng không... Kỳ Đinh Đông giơ ngón tay gõ gõ cằm, đảo quanh một vòng rồi nói: - Ta ở lại là vì Đạo Thiên giới, cũng là vì bồi Sát Thần. - Tiểu ny tử, không biết xấu hổ! Tượng Linh Lung duỗi ra một ngón tay định gõ mũi Kỳ Đinh Đông, Kỳ Đinh Đông lại nhanh hơn nàng một nhịp, vươn hai tay cù nàng, còn vừa cù vừa trêu đùa nói: - Linh Lung, ngươi dám nói không phải muốn bồi Sát Thần... - Phi, ngươi đừng có nói hươu nói vượn... Tượng Linh Lung bị Kỳ Đinh Đông chọc cho cười khanh khách, hoàn toàn mất đi hình tượng lạnh lùng thường thấy, lập tức điên lên trêu đùa với Kỳ Đinh Đông. Hai người thỉnh thoảng còn xuân quang chợt tiết, khiến Lục Ly ở bên cạnh được một phen no mắt... Ngày tháng Lục Ly sống trong đắc ý, Kỳ Thiên Ngữ lại rất khó chịu. Kỳ Thiên Ngữ bị mang về, sau đó trực tiếp đánh vào lao tù trong Không Gian Thành, chờ đợi xử phạt từ gia chủ và các vị trưởng lão. Đã từng là đệ nhất công tử Hàn Triều Hải Vực, không ngờ giờ lại luân lạc đến mức bị nhốt vào địa lao? Điều này đối với Kỳ Thiên Ngữ mà nói thì là một đả kích vô cùng lớn. Nhưng so ra, Kỳ Thiên Ngữ càng e sợ dư luận Hàn Triều Hải Vực sau khi chuyện này bị truyền ra, cùng với đó là cách nhìn của Luân Hồi Đại Đế đối với hắn. Nói cho cùng thì chuyện này thực ra không tính đại sự, nếu Lục Ly là người khác, dù có bị Kỳ Thiên Ngữ giết trong Đạo Thiên Giới, đi ra hắn cũng sẽ không bị trách phạt gì. Ngoài ra nếu Kỳ Thiên Ngữ thật giết đi Lục Ly, vậy thì cũng sẽ không sao. Then chốt trong chuyện này nằm ở tháp lưu ly bảy màu bị luyện hóa ngược, Kỳ Thiên Ngữ bị Đế Binh của chính mình trấn áp. Đế Binh mà Luân Hồi Đại Đế từng dùng qua, đấy không chỉ còn là một kiện binh khí, vẫn là một biểu tượng, một loại vinh dự. Đế Binh bị người luyện hóa ngược, Kỳ Thiên Ngữ bị binh khí của chính mình trấn áp, điều này đối với Kỳ gia mà nói là nỗi nhục khó gột sạch. Luân Hồi Đại Đế đã đích thân hỏi đến, Kỳ gia há có thể không để tâm? Nói cách khác, bản thân sự tình không tính là gì, trọng điểm ở chỗ Kỳ Thiên Ngữ làm mất mặt Kỳ gia, còn kinh động đến Luân Hồi Đại Đế. Ở trong một vương quốc, nếu hoàng đế hỏi tới chuyện nào đó, thì dù đấy là việc nhỏ, người dưới cũng phải xử lý như là xử lý việc lớn. Bởi thế Kỳ Thiên Ngữ bị trực tiếp nhốt vào địa lao, gia chủ Kỳ gia đợi sau khi Nhị trưởng lão trở về, hỏi dò kỹ càng đầu đuôi sự thể một phen, lại cùng chúng trưởng lão thương nghị, sau cùng quyết định nhốt Kỳ Thiên Ngữ vào trong một nơi bí cảnh vạn năm. Hiện tại Kỳ Thiên Ngữ còn chưa đến ngàn tuổi, trong bí cảnh kia tối tăm không thấy mặt trời, dù đối với người tu luyện là một bí cảnh không sai, nhưng bên trong không người, lại rất hoang vu. Nếu là lão giả bị nhốt vạn năm chắc không tính là gì, nhưng loại hoa hoa công tử như Kỳ Thiên Ngữ bị ném vào trong đó, dù không điên, đoán chừng cũng sẽ phế. Kỳ Thiên Ngữ là tử tôn của mạch gia chủ Kỳ gia, tính là con cháu dòng chính, cũng là con cháu ưu tú nhất trong thế hệ này. Gia chủ Kỳ gia ngoan tâm nhốt hắn vào bí cảnh vạn năm, tính là nửa vứt bỏ, đủ thấy mức độ coi trọng của Kỳ gia đối với sự việc lần này Kỳ gia. Với người Kỳ gia, chuyện của Luân Hồi Đại Đế là chuyện quan trọng hơn hết thảy. Kỳ thật Kỳ gia gia chủ nhốt Kỳ Thiên Ngữ vào trong bí cảnh cũng tính là một loại bảo hộ dành cho hắn. Lần này thanh danh Kỳ Thiên Ngữ tính là đi đứt, nếu tiếp tục ở bên ngoài, hắn tất phải đón nhận ánh mắt dị dạng của chúng nhân, nghe được đủ loại lời lẽ châm chọc chế giễu, ở trong gia tộc cũng sẽ bị đối xử lạnh nhạt. Lấy tâm cảnh hắn e rằng khó mà cam tâm, cuối cùng hoặc là dẫn phát đại sự, hoặc là biến thành ma đầu, hoặc là chết đi. Nhốt vào trong bí cảnh, Kỳ Thiên Ngữ có thể sẽ điên mất, có thể sẽ tự sát, nhưng ít ra trong đó sẽ không có người kích thích hắn. Chỉ cần hắn sống qua được tâm kiếp lần này, có thể Niết Bàn trùng sinh, tu luyện vạn năm sau đó đột phá cảnh giới Lĩnh Chủ cũng không phải là điều không thể. Lấy tư chất Kỳ Thiên Ngữ, có thể ngăn cản hắn tiến tới chỉ có chính hắn, chỉ cần tâm cảnh chính hắn có đột phá, đừng nói cấp Lĩnh Chủ, dù là Chuẩn Đế cũng không phải không có hi vọng. Bởi thế lần này nhốt vào trong bí cảnh thực ra cũng tính là một lần độ tâm kiếp của Kỳ Thiên Ngữ, vượt đi qua biển rộng trời cao, vượt không qua liền vĩnh viễn trầm luân. Rầm rầm rầm! Vừa tiến vào Kỳ Thiên Ngữ không thốt nửa lời, tức tốc phóng thích từng thủ chưởng cực lớn, không ngừng đánh tới núi non bốn phía. Thế giới này là một mảnh hoang vu, bầu trời mờ tối, phía dưới không có bất kỳ thực vật hay động vật gì, chỉ có một mảnh biển cả núi non mênh mông vô bờ. - A, a, a, a...
Chương 3505 Ngươi hủy ta
Kỳ Thiên Ngữ một bên rống giận, một bên liên tục phóng ra thủ ấn khổng lồ, không ngừng san bằng núi non xung quanh thành bình địa, chiến lực của hắn rất khủng bố. Từng ngọn núi bị đánh nát, mặt đất bị hắn nện ra từng hố sâu, bụi mù cuốn thốc che rợp cả bầu trời, tiếng rền vang chấn thiên động địa, vọng lên tận trời cao. - Lục Sát Thần, Lục Sát Thần, Lục Sát Thần! Tròng mắt Kỳ Thiên Ngữ đỏ rực hồng quang, trên thân cuộn trào sát ý, miệng không ngừng gào thét. Tựa hồ coi từng ngọn núi nơi đây là từng tên Lục Ly, nện nát chúng có thể giúp hắn phát tiết đè nén và phẫn nộ trong lòng. Hắn xong rồi! Khi biết mình bị gia chủ hạ lệnh nhốt trong Hoàng Tuyền Giới này vạn năm, trong lòng hắn không khỏi tuyệt vọng. Nơi đây trước nay luôn là mảnh đất lưu vong của người Kỳ gia, trong lịch sử chỉ có phạm nhân tội ác tày trời mới sẽ bị Kỳ gia lưu vong đến đây, người tiến vào đây thường thường sẽ không có kết cục tốt, nếu là thanh niên đi vào, mười người thì có tám chín người điên mất. Gia tộc vứt bỏ hắn! Hắn từ đệ nhất công tử Kỳ gia, đệ nhất công tử Hàn Triều Hải Vực, biến thành một tên tội nhân bị lưu vong, ở đây không có người sống, thậm chí không có vật sống. Hắn phải ở lại chỗ này vạn năm mới có hi vọng lần nữa thấy được ánh mặt trời. Từ lúc hắn sinh ra đến nay mới chỉ qua năm sáu trăm năm, với hắn, thời gian vạn năm thực sự quá dằng dặc. Hắn vừa ra đời đã ngậm lấy thìa vàng, từ nhỏ bởi vì tư chất tốt, một mực là người ưu tú nhất trong đồng lứa, ở bất kỳ nơi nào hắn cũng là nhân vật tiêu điểm, hắn đi đến đâu đều sẽ có một đám người vây quanh như chúng tinh củng nguyệt. Giờ lại bắt hắn một mình lẻ loi trơ trọi ở chỗ này vạn năm? Chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ khiến Kỳ Thiên Ngữ sợ hãi, đừng nói vạn năm, dù là ngàn năm, thậm chí trăm năm chắc hắn đều điên mất. Một tên công tử quen sống an nhàn sung sướng, quen với cẩm y ngọc thực, một tên công tử còn thích cuộc sống thanh sắc khuyển mã, ngươi bắt hắn sống như trong nhà tù cả vạn năm, thế này còn khó chịu hơn là giết hắn. - Bình tĩnh, bình tĩnh! Kỳ Thiên Ngữ cưỡng bách chính mình phải tỉnh táo, cưỡng bách chính mình đừng đi nghĩ nhiều, bằng không chẳng mấy chốc sẽ sinh ra tâm ma, sau đó xuất hiện ma chướng, cuối cùng từ từ đẩy bản thân vào vực sâu vạn trượng. Hắn tính là hạng thiên tư thông minh, bằng không với chừng ấy tuổi đã không đạt tới Ngũ Kiếp đỉnh phong. Hắn bay thấp xuống, rơi vào trong một mảnh hồ bạc, nước hồ băng lãnh khiến hắn tỉnh táo phần nào. - Vạn năm chắc ta không độ qua được, ta nhất định phải nghĩ cách rời đi! Chỉ trầm ngâm vẻn vẹn mấy nén hương, hắn liền đã đưa ra quyết định. Hắn là ai, tâm tính hắn thế nào, chính bản thân hắn là người rõ ràng nhất, lúc vượt qua lần thiên kiếp thứ năm, nếu không nhờ phụ thân hắn cầu một vị lão tổ tông cấp Chuẩn Đế trong tộc ra tay, e rằng hắn đã sớm hóa thành tro bụi. Tâm tính hắn không mạnh, tâm cảnh bất ổn, tâm ma quá nhiều. Lấy tâm cảnh hắn không khả năng bình an ở lại đây cả vạn năm, hắn đoán nhiều nhất chỉ mấy trăm năm hắn liền sẽ điên mất, hoặc là sẽ tự sát. Bởi thế cách duy nhất hắn có thể làm là tìm lối ra, thoát khỏi bí cảnh này. Vấn đề là nơi đây chỉ có một lối ra vào, lối ra vào kia được phong ấn bởi Thần Văn vô cùng cường đại, ngoài ra còn có hai tên trưởng lão cao tuổi trấn áp, đừng nói hắn không hiểu Thần Văn, dù hiểu Thần Văn cũng không phá được, càng không ra được. - Nhất định phải nghĩ cách tìm tới lối ra khác! Kỳ Thiên Ngữ gầm gào, như một con dã thú bị thương, hắn vốc nước hồ lên uống từng ngụm từng ngụm, uống xong mười mấy hớp, ánh mắt lần nữa cuộn trào sát ý, quát khẽ nói: - Lục Sát Thần, ngươi hủy ta, ngươi hủy ta! Ngươi tốt nhất nên cầu nguyện đừng để ta ra ngoài được, bằng không ta tất sẽ nghĩ hết mọi cách, khiến ngươi chết không chỗ chôn, ta thề, ta thề! … Đạo Thiên Giới, Vấn Đạo Cốc! Lục Ly dẫn hai người về lại chỗ này, sau đó bắt đầu chia nhau tham ngộ đạo ngấn, ba người ước định nếu không phải gặp chuyện quan trọng, mỗi tu luyện nửa năm lại sẽ xuất quan một lần. Ba người tụ tập một phen, tránh miễn quá mức cô độc, cũng tránh miễn tu luyện vào ngõ cụt. Một người thường niên cô độc bế quan tu luyện, vậy rất dễ xảy ra vấn đề, thậm chí rất dễ tu luyện vào đường rẽ, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma. Nếu là thế hệ trước, vậy thì còn đỡ chút, rốt cuộc tâm trí đều đã trưởng thành, cũng thường xuyên quen với cuộc sống cô độc. Các nàng lại đều còn trẻ như vậy, tâm trí còn chưa hoàn toàn trưởng thành, khó mà chịu được tịch mịch. Bởi thế lúc tu luyện trong gia tộc, cường giả thế hệ trước đều kiến nghị các nàng tu luyện kết hợp nghỉ ngơi, thường xuyên tụ tập với người khác. Lục Ly tiếp tục ngồi xếp bằng bên bàn cờ, Tượng Linh Lung tới bên đầm nước, Kỳ Đinh Đông đi đến trước vách đá. Ba người đều chuẩn bị trước tu luyện một đoạn thời gian, đợi lúc nào tu luyện không thuận, hoặc tu luyện quá lâu cảm thấy phiền muộn lại đi ra thăm dò thế giới này. Có hai nữ bồi cùng, tâm tình Lục Ly rất không sai, mặc dù không có ý phát sinh chút gì đó với hai người, nhưng có mỹ nhân ở bên dù sao cũng là chuyện rất vừa lòng thích ý. Có Lục Ly ở cạnh bồi cùng, tâm tình hai nàng thậm chí càng tốt, trọng yếu nhất là Lục Ly mang đến cho hai người cảm giác... với Lục Ly không gì là không thể, có hắn ở bên, cảm giác an toàn lập tức tăng nhiều. Lục Ly như là cảng tránh gió, có Lục Ly tồn tại, trời sập xuống cũng không việc gì phải sợ. Nữ tử thường rất coi trọng cảm giác an toàn, bởi vì so ra nữ tử là phái yếu, đa phần nữ tử đều khát vọng có cường giả che chở cho mình, ở trong lòng hai người, Lục Ly chính là cường giả, chí ít Lục Ly cũng từng hai lần cứu các nàng. Kỳ Đinh Đông rất muốn bồi cùng Lục Ly sống những tháng ngày lãng mạn, nhưng nàng biết Lục Ly không có thời gian bồi nàng, thứ khiến Lục Ly càng để tâm hơn chính là cảm ngộ đạo ngấn, đề thăng thực lực. Lục Ly mặt dày mày dạn muốn danh ngạch vào đây để làm gì?
Bình luận facebook