• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (10 Viewers)

  • Chương 3496-3500

Chương 3496 Mở mắt chờ xem
Bởi thế chỉ cần Kỳ Thiên Ngữ không chết, bọn hắn không cần phải để ý cái khác, rốt cuộc sau khi đi ra Kỳ Đinh Đông tất sẽ cáo trạng đầu đuôi sự thể. Bọn hắn quyết định sẽ nói giúp một phen, triệt để đẩy Kỳ Thiên Ngữ tới bên bờ vực, như thế bọn hắn mới có cơ hội. Thực ra một đại gia tộc một đại thế lực cũng giống như một vương quốc, cũng có hoàng thất, có thái tử và thế tử. Thái tử chỉ có một, đám thế tử thì ngoài mặt tôn kính hắn, ủng hộ hắn, nhưng thâm tâm rất nhiều người lại đều muốn vượt qua, để bản thân ngồi lên vị trí thái tử. Đệ nhất công tử Kỳ gia, cũng tức là đệ nhất công tử Hàn Triều Hải Vực, đây là địa vị cao quý cỡ nào? Có thể được đến bao nhiêu tài nguyên? Ngươi nhìn tháp lưu ly bảy màu xem, đấy chính là tài nguyên mà chỉ đệ nhất công tử mới có. Về chuyện bảo tháp, lúc này chúng nhân đều đã tỉnh táo lại, không còn quá để ý nữa. Bởi vì Lục Ly kiểu gì cũng phải đi, bên ngoài lại có trưởng lão Kỳ gia trấn thủ, Lục Ly còn có thể chạy đi đâu được? Bởi thế Lục Ly đừng hòng mang đi Đế Binh này. Đã không mang đi được, sau cùng vẫn về tay Kỳ gia, vậy bọn hắn còn quấn quít chuyện này làm gì? Thậm chí một số người còn hi vọng Lục Ly mang đi Đế Binh, như thế tình mới càng náo lớn, muốn giấu cũng không giấu được. Đến lúc đó náo cho khắp cả Hàn Triều Hải Vực đều biết, đả kích với Kỳ Thiên Ngữ sẽ càng lớn, cơ hội với bọn hắn cũng sẽ càng lớn. Lũ lượt có người rời đi, chuyện ở đây đã xử lý xong, bọn hắn có ở lại cũng không nhiều ý nghĩa. Lục Ly và người Tượng gia lại không đi, người Tượng gia muốn đợi thương thế Tượng Linh Lung hoàn toàn khôi phục, Lục Ly thì muốn tham ngộ mười một ký tự thần bí kia một phen. Chớp mắt đã bốn ngày đi qua, Kỳ Đinh Đông tỉnh lại, vừa tỉnh dậy, câu đầu tiên nàng nói lại là: - Lục Sát Thần đâu? Hắn đồng ý cưới ta không? Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng ngay gần đó, nghe được câu này, cả người lập tức run lên! Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông trú trong trướng bồng, Tượng Linh Lung ngồi xếp bằng bên trong. Đám Lục Ly thì ngồi gần đó, cách trướng bồng một đoạn cự ly, chẳng qua hắn một mực thúc giục đại đạo chi ngấn, bởi vậy có thể nhẹ nhàng nghe được lời Kỳ Đinh Đông. Tượng Linh Lung mở mắt, nghẹn lời không biết phải nói gì, đưa tay vuốt vuốt tóc Kỳ Đinh Đông một lúc mới nhẹ nhàng bảo: - Cô nương ngươi có biết xấu hổ là gì không? Đang bị thương đừng có nghĩ lung tung, trước hưu dưỡng cái đã. Sắc mặt Kỳ Đinh Đông rất khó coi, trắng bệch như tuyết, phờ phạc gầy gò, nhìn thấy mà thương. Nàng hư nhược mở mắt ra, nhìn Tượng Linh Lung một lúc lâu, sau đó nhắm mắt lại, tựa hồ đang hồi tưởng chuyện lúc trước. Lát sau, nàng lại mở mắt hỏi: - Linh Lung, là Lục Sát Thần cứu chúng ta? - Đúng rồi! Tượng Linh Lung ngước mắt nhìn ra bên ngoài trướng bống, nghĩ nghĩ bèn mở ra Thần Văn cấm chế, tránh miễn thanh âm truyền ra ngoài, sau đó nói tiếp: - Lục Sát Thần luyện hóa ngược tháp lưu ly bảy màu, sau đó phá giải Thần Văn, giải cứu chúng ta. - Vậy là được rồi! Ánh mắt Kỳ Đinh Đông kiên định dị thường, thanh âm có chút kích động nói: - Linh Lung, ngươi biết khi còn bé ta gặp Tộc Vương, hắn nói ta là có người đại phúc khí, nhớ không? - Chuyện này ngươi kể bao lần. Tượng Linh Lung lần nữa nghẹn lời. - Nhưng Tộc Vương còn nói một câu mà ta chưa kể với ngươi! Khóe miệng Kỳ Đinh Đông thoáng cong lên, lộ ra ý cười tuyệt mỹ nói: - Năm đó ta rất bé, từ nhỏ đã nghe cố sự Tộc Vương, bởi thế ta đặc biệt sùng bái Tộc Vương. Ta hỏi Tộc Vương, đợi sau này trưởng thành, ta có thể gả cho hắn không? Ngươi đoán hắn trả lời thế nào? Tượng Linh Lung nghe mà không khỏi hứng thú, rốt cuộc Luân Hồi Đại Đế chính là nhân vật truyền kỳ ở Tam trọng thiên, bèn hỏi: - Hả? Đại Đế trả lời thế nào? - Hì hì! Kỳ Đinh Đông cười cười nói: - Tộc Vương thoáng ngừng một lúc, sau đó nhắm mắt nhẩm tính rồi nói, ta là người có đại phúc khí, đợi sau này lớn lên ta sẽ gặp phải một trường nguy cơ trí mạng, khi ấy sẽ có một kỳ nhân từ trời giáng xuống, giải cứu ta. Người kia chính là chân mệnh thiên tử của ta, sau này người đó cũng sẽ thẳng tới mây xanh, lên thẳng chín tầng trời. - Ách? Tượng Linh Lung hơi ngớ, cảm giác như đang nghe thiên thư, nhíu mày hỏi: - Đại Đế biết bói toán thiên cơ? - Tất nhiên! Kỳ Đinh Đông rất khẳng định đáp: - Tạo nghệ ở phương diện này của Tộc Vương rất mạnh, năm đó chính nhờ năng lực cường đại này của hắn mà Hàn Triều Hải Vực mới có thể xu cát tị hung, chọn được chiến cơ thích hợp, thắng trận chiến kinh thế kia. - Linh Lung! Lục Sát Thần chính là chân mệnh thiên tử của ta! Kỳ Đinh Đông hưng phấn nói tiếp: - Ngươi nghĩ lại mà xem, cảnh giới Lục Sát Thần chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, lại có được chiến lực cường hoành như thế, trước là mang chúng ta ra khỏi tiểu thế giới kia, giờ lại có thể luyện hóa ngược tháp lưu ly bảy màu, hắn không là kỳ nhân thì còn là ai? Lần này nếu không nhờ Lục Sát Thần, chúng ta chắc đã hữu tử vô sinh. Hắn đi ra từ trong tháp lưu ly bảy màu, tính là trên trời giáng xuống? Hắn trẻ tuổi, lại cường đại như vậy, nhất định có thể lên thẳng chín tầng trời. Chẳng phải hết thảy đều phù hợp... - Cũng đúng... Tượng Linh Lung khẽ gật đầu, nàng còn biết một bí mật, Lục Ly là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể, nếu có thể vượt qua bốn lần đại kiếp nạn sau đó, thẳng tới mây xanh, lên tận chín tầng trời không phải là điều không thể. Nàng vốn tưởng rằng Kỳ Đinh Đông quá ngây thơ lãng mạn, lại không ngờ hết thảy đều không phải bởi Kỳ Đinh Đông, mà là bởi một câu nói của Luân Hồi Đại Đế. Hơn nữa Luân Hồi Đại Đế còn hiểu thuật bói toán thiên cơ, như thế tính ra chuyện này có vẻ rất kỳ diệu. - Đây đúng là kỳ nhân... Tượng Linh Lung nhịn không được cảm khái, lúc trước Lục Ly có thể mang các nàng đi ra tiểu thế giới kỳ dị kia đã rất thần kỳ, không ngờ bây giờ ngay cả Đế Binh đều bị hắn luyện hóa ngược, quả là thần kỳ không cách nào diễn tả.
Chương 3497 Mở mắt chờ xem
Lai lịch Lục Ly là một ẩn số, Tứ Kiếp sơ kỳ lại có được năng lực diệt sát cường giả Ngũ Kiếp, trên thân còn có trọng bảo, tỉ như bức cổ họa kia. Lại tinh thông Thần Văn, còn có thể luyện hóa ngược Đế Binh, lại là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể, hết thảy hết thảy đều khiến trên thân Lục Ly như được bao phủ bởi rất nhiều tầng hào quang thần bí. Càng là mỹ nữ đỉnh cấp, tầm mắt lại càng cao, bởi vì nàng có thể tiếp xúc với rất rất nhiều nam tử ưu tú, muốn bắt được phương tâm các nàng, ưu tú bình thường còn chưa đủ, mà nhất định phải khiến các nàng cảm thấy hứng thú, nhất định phải khác với tầm thường. Không thể nghi ngờ, hiện tại Lục Ly là người duy nhất khiến Tượng Linh Lung cảm thấy khác với những công tử ưu tú ở Hàn Triều Hải Vực, quan trọng hơn là Lục Ly còn từng nhiều lần cứu nàng. Bởi thế dù nàng là người vô cùng lạnh lùng, vô cùng lý trí, nhưng sau khi nghe xong lời kia của Kỳ Đinh Đông, trong lòng vẫn không tránh khỏi dập dờn. Chỉ là nàng không quen biểu đạt cảm xúc trong lòng, thế nên ngoài mặt không nhìn ra được gì, không giống như Kỳ Đinh Đông, tính cách thẳng thắn, ngây thơ không giấu được suy nghĩ trong đầu. Bên kia Kỳ Đinh Đông lấy ra hai viên đan dược chữa thương, nuốt xuống, sau đó ngồi dậy, lại không trị liệu mà hưng phấn nói với Tượng Linh Lung: - Linh Lung, ngươi nói xem, liệu hắn có thích ta không? Ta thấy ánh mắt hắn nhìn ta không có nửa điểm tình cảm nam nữ, không giống đám người kia, ai nấy đều hận không thể lột trần ta vậy. Ngược lại cảm thấy ánh mắt hắn nhìn ngươi hình như có chút ý tứ... - Nói mò gì đấy? Trên mặt Tượng Linh Lung chớp qua một mạt ửng đỏ, trừng nhìn Kỳ Đinh Đông, nghĩ nghĩ rồi nói: - Ừm, ta cũng cảm thấy ánh mắt hắn nhìn ngươi rất bình tĩnh, thậm chí không dừng lại lâu trên người ngươi, thế nên ngươi muốn nắm xuống hắn e rằng hơi khó. - Ai nha! Kỳ Đinh Đông cuống lên, mũi nhăn lại, vẻ mặt tức giận rất đáng yêu. Nàng nghiêng đầu nói: - Vậy ta nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ để gia gia ta cường hành bắt hắn, ép phải thành thân với ta? - Phốc phốc! Tượng Linh Lung bị Kỳ Đinh Đông chọc vui, nàng trầm ngâm một lát mới nói tiếp: - Bằng vào hiểu biết của ta về hắn thì con người hắn là loại điển hình ăn mềm không ăn cứng, bởi thế ngươi chỉ có hai cách, một là chủ động xuất kích, dùng chân tâm và trả ra của chính mình, kết hợp với mị lực chinh phục hắn. Tỉ như... chẳng phải hắn muốn đi Tử Dương Đại Lục ư? Ngươi cứ một đường đi theo, để hắn hiểu tấm lòng ngươi là được, nhưng đừng quá trực tiếp. Cách thứ hai thì là chờ đợi, đợi hắn hiểu được sự thật ngươi thích hắn, hiểu được đời này trừ hắn sẽ không gả cho ai khác, sau đó yên ắng chờ đợi hắn chấp nhận. - Ta chọn cách thứ nhất! Kỳ Đinh Đông gần như không chút do dự, ánh mắt chớp qua một tia kiên định nói: - Tính cách Kỳ Đinh Đông ta chính là như vậy, dám yêu dám hận, nếu ta đã nhìn trúng hắn, vậy ta liền muốn khiến hắn phải cam tình nguyện cưới ta. Hơn nữa, Kỳ Đinh Đông ta nói thế nào cũng là mỹ nhân đỉnh cấp tại Hàn Triều Hải Vực, ta không tin không thể chinh phục được hắn, ta sẽ khiến hắn tâm phục khẩu phục thần phục dưới mị lực của ta. - Nha đầu không biết xấu hổ! Tượng Linh Lung đưa tay vuốt mũi Kỳ Đinh Đông một cái, nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Đinh Đông, ta kiến nghị ngươi tốt nhất đừng nên quá trực tiếp, nữ hài tử nên dè dặt chút, Lục Sát Thần nhiều khả năng sẽ thích nữ tử như thế. - Cái này thì đơn giản... Kỳ Đinh Đông cười ngọt ngào nói: - Bản tiểu thư chính là bách biến tiểu ma nữ, khí chất gì cũng có thể biến ra được, ngươi nhìn đi, chỉ trong nửa năm bản tiểu thư sẽ nắm xuống hắn. - Ha ha! Tượng Linh Lung cười cười nói: - Vậy ta mở mắt chờ xem. Đến sau bởi vì trướng bồng bóc mở Thần Văn, Lục Ly không nghe được hai người nói chuyện, chẳng qua hắn vẫn không khỏi có chút đau đầu, xem ra Kỳ Đinh Đông đã nhìn trúng hắn? Bị mỹ nữ để mắt tới vốn là chuyện tốt, Kỳ Đinh Đông cũng tính là mỹ nhân tuyệt đỉnh, không quản là dung mạo khí chất hay thực lực thân phận đều thuộc hàng mỹ nhân đỉnh cấp tại Tam trọng thiên. Đáng tiếc Lục Ly không có tâm tình yêu đương, lại nói hắn sắp về lại Tử Dương Đại Lục, đi Nhị trọng thiên, làm gì còn thời gian phong hoa tuyết nguyệt? Chẳng lẽ lại mang theo Kỳ Đinh Đông về Nhị trọng thiên? Vậy chẳng phải đám kiều thê mỹ thiếp trong nhà hắn sẽ u oán chết? Còn một điểm nữa, hắn trấn áp Kỳ Thiên Ngữ, quan hệ với Kỳ gia tất sẽ có chút lúng túng, ngoài ra Kỳ gia nhà lớn nghiệp lớn, hắn lấy Kỳ Đinh Đông, cảm giác cứ như đi ở rể... - Được rồi, mặc kệ, cứ thuận theo tự nhiên đi! Lục Ly nghĩ nghĩ, Kỳ Đinh Đông cũng tính là người có tình có nghĩa, lúc Kỳ Thiên Ngữ công kích hắn, Kỳ Thiên Ngữ chủ động ngăn trở, thậm chí gần như trở mặt với Kỳ Thiên Ngữ, phần tình nghĩa này hắn không thể không nhận. Lục Ly khoanh chân ngồi bế quan, hiện tại hắn đã không tâm tư đi lĩnh hội bí thuật và đạo ngấn Đạo Thiên lão tổ lưu lại. Chỉ một lòng nghĩ đến mười một tự phù kia, đó là một loại bí thuật được Luân Hồi Đại Đế lưu lại, Lục Ly cảm thấy bí thuật này vô cùng cường đại, nếu có thể tham ngộ được, hắn sẽ nắm trong tay thêm một đòn sát thủ. Then chốt hơn vẫn là, Thần Văn trong Vấn Đạo Cốc, đạo ngấn trên bàn cờ ở nhà gỗ hắn đều đã ghi lại hết, bởi thế Lục Ly có đi hay không đều như nhau, quay đầu có thời gian lĩnh hội lại một lần là được. Nửa năm còn lại, Lục Ly không muốn đi lĩnh hội đạo ngấn khác, so với đi tham ngộ cái này cái kia, không bằng trước lĩnh hội thứ mình vừa tham ngộ được đến cảnh giới đại thành. Bên này rất nhiều người đều đi, người Tượng gia cũng đi không ít, chỉ còn lại Tượng Bạch Nha và hai người khác, Lục Ly thì một mình ngồi tu luyện dưới gốc cây. Mười ngày sau, trướng bồng mở ra, hai mỹ nhân đi tới, một người mặc váy tím, khí chất cao lãnh, giống như một đóa hoa lan ưu nhã. Người còn lại khoác váy hoa vàng, tóc chải búi, khí chất đại biến, thoạt nhìn như một đóa kim cúc u tĩnh.
Chương 3498 Ngươi thế này rất nguy hiểm
Hai người trước là chào hỏi Tượng Bạch Nha, Tượng Bạch Nha thấy khí sắc cả hai đã đỡ nhiều, không khỏi yên tâm. Ba người hàn huyên mấy câu, sau đó Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông rảo bước đi tới chỗ Lục Ly. Lục Ly cảm ứng được, còn chưa mở mắt hắn đã ngửi được hai mùi thơm dịu nhẹ, một loại là hương liệu Tượng Linh Lung quen dùng, loại khác thì chưa từng ngửi qua, cảm giác rất dễ chịu, mặc dù rất nhạt, lại không vung đi được, một mực vờn quanh lỗ mũi, khiến người thoải mái không thôi. Lục Ly mở mắt, quét nhìn một lượt, lập tức hai mắt tỏa sáng, dung mạo hai người này đều không thua kém Lục Linh. Tượng Linh Lung cao lãnh ưu nhã, Kỳ Đinh Đông thì khí chất đại biến, trước đây nàng mang đến cho Lục Ly cảm giác như một tiểu mỹ nữ kiêu kỳ đáng yêu. Giờ lại biến thành quý mỹ nhân đoan trang nho nhã quý, khí chất một trời một vực so với trước. Hai người đi đến trước mặt Lục Ly, Lục Ly đứng dậy, Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông cùng khom lưng làm lễ, Lục Ly vội làm bộ đưa tay muốn đỡ, nói: - Hai vị không cần làm đại lễ thế này, Lục mỗ không dám nhận. Tượng Linh Lung khẽ cười nói: - Nếu không phải thân phận nữ tử, chúng ta hẳn nên quỳ xuống hành lễ với Lục công tử mới phải, thế này còn là nhẹ. Ân cứu mạng, như là tái tạo. Kỳ Đinh Đông cũng nói: - Sát Thần, ngươi biết không? Lúc ấy ta thực sự tuyệt vọng, cảm giác từ Địa Ngục về lại nhân gian đúng thật rất mỹ diệu. Ta thật tâm cảm kích ngươi, ân đức này, Đinh Đông cả đời không quên. - Ách... Phong cách nói chuyện của Kỳ Đinh Đông cũng khác hẳn trước đây, uyển chuyển mà hàm súc, như là một tiểu thư đại gia khuê tú. Nếu nói trước đó phong cách nàng giống như Bạch Hạ Sương, giờ đây lại biến thành phong cách Bạch Thu Tuyết, khiến Lục Ly nhất thời không kịp thích ứng. Hắn cười khổ nói: - Linh Lung tiểu thư, Đinh Đông tiểu thư, chúng ta có phải bằng hữu không? Bằng hữu giúp nhau là chuyện thường mà. Chẳng phải trước đó lúc ta gặp nạn, Đinh Đông tiểu thư cũng đứng ra bênh vực... - Khác chứ! Kỳ Đinh Đông có chút hổ thẹn và tự trách nói: - Khi đó ta không thực sự giúp gì được ngươi, hại ngươi bị Kỳ Thiên Ngữ trấn áp hơn hai năm, chịu nhiều khổ sở như vậy. Tuy Kỳ gia chúng ta thiếu nợ ngươi, ngươi lại không chỉ không ghi hận, ngược lại còn cứu ta, Đinh Đông rất xấu hổ... - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, khoát tay nói: - Tâm ý lớn nhất, không quản có được hay không, phần tâm này của ngươi, Lục mỗ ghi khắc trong lòng. Được rồi, chuyện cũng đã qua, chúng ta không nhắc đến nữa, thời gian cấp bách, lập tức sắp đi ra, các ngươi không định tiếp tục tham ngộ đạo ngấn à? Lục Ly hạ lệnh trục khách, cảnh này khiến nét mặt Kỳ Đinh Đông thoáng ảm đạm, như thể muốn nói lại thôi. Tượng Linh Lung nhìn nàng một cái, sau đó cười nói: - Còn lại nửa năm thì có thể tham ngộ được gì? Chúng ta đều được đến một ít thu hoạch, phong cảnh nơi này không sai, chi bằng ở lại đây bồi Lục công tử cùng lúc lĩnh hội, đến lúc đó cùng đi ra, cũng tiện giải thích với trưởng lão Kỳ gia. - Đúng đúng! Mắt Kỳ Đinh Đông sáng lên, lập tức tiếp lời: - Lục công tử, ngươi đừng lo, việc này ta sẽ như thực báo lại cho gia tộc, đây là Kỳ Thiên Ngữ gây sự, gia tộc sẽ xử lý công bằng thỏa đáng. Dù ngươi muốn giữ lại kiện Đế Binh kia, ta cũng sẽ tận lực thuyết phục gia tộc không truy cứu. Cánh tay quẹo ra bên ngoài a... Lục Ly có thể cảm nhận rõ ràng tình ý của Kỳ Đinh Đông, lúc này ánh mắt Kỳ Đinh Đông nhìn hắn cũng khác trước. Giờ lại còn nói sẽ giúp hắn đi thuyết phục Kỳ gia, tặng Đế Binh cho hắn... - Đa tạ hai vị tiểu thư. Lục Ly thở dài, sau đó nói: - Yên tâm, ta hiểu được phân tấc, Kỳ Thiên Ngữ sẽ không xảy ra chuyện, nếu nhà các ngươi muốn lấy lại Đế Binh, ta cũng sẽ trả. Tượng Linh Lung gật đầu, xoay người nói mấy câu với Tượng Bạch Nha, tỏ ý để Tượng Bạch Nha đi làm việc của mình, các nàng ở lại đây bồi cùng Lục Ly. Tượng Bạch Nha nghĩ nghĩ rồi truyền âm nói: - Linh Lung, mặc dù Lục Sát Thần này rất ưu tú, cũng mấy lần cứu ngươi, nhưng người này cho ta cảm giác khó mà khống chế, không phải mối tốt dành cho ngươi, ta hi vọng ngươi đừng động tình với hắn, nếu không... - Được rồi, ca! Tượng Linh Lung có chút thẹn ngượng, truyền âm nói: - Ngươi nói cái gì đấy? Giữa ta với hắn chỉ là bằng hữu bình thường, không giống như ngươi nói đâu. Ngươi đi nhanh đi. - Ngươi nhìn ngươi xem! Tượng Bạch Nha không đi, mà thần sắc nghiêm nghị truyền âm cho Tượng Linh Lung: - Ngươi tử tế nghĩ kỹ lại xem, trước đây ngươi có từng vì nam tử nào mà lộ ra vẻ mặt như thế không? Còn giải thích là bằng hữu bình thường? Còn chủ động muốn lưu lại bồi cùng? Ngươi là người trong cuộc nên mới mơ hồ, ta có thể cảm nhận được, dù ngươi không động tình thì cũng rất có hảo cảm với hắn, hiếu kì với hắn. Một nữ tử hiếu kỳ với một nam tử, thường thường sẽ càng lún càng sâu, cuối cùng yêu hắn đến chết đi sống lại. Ngươi cũng biết gia tộc ký thác kỳ vọng vào ngươi, dù ngươi gả người cũng chỉ có thể gả cho người Hàn Triều Hải Vực, bởi thế ta hi vọng ngươi lý trí chút, ngươi thế này rất nguy hiểm. - Ừm. Tượng Bạch Nha dẫn người rời đi, Tượng Linh Lung một mình đứng đó, sắc mặt dần chuyển lạnh. Nàng cẩn thận hồi vị lời nhắc nhở của Tượng Bạch Nha, đồng thời hồi tưởng biểu hiện của mình trong suốt mấy ngày qua. Tựa hồ... Tượng Bạch Nha nói không sai, thậm chí lúc Kỳ Đinh Đông công khai tỏ ý muốn theo đuổi Lục Ly, trong lòng nàng bất giác có chút ghen tuông, đây chẳng lẽ là ăn giấm? Nàng thật đã yêu Lục Ly? Trong nửa năm sau đó, Lục Ly tính là được dịp thể nghiệm tề nhân chi phúc, hai mỹ nhân đỉnh cấp làm bạn bên người, bồi cùng hắn tu luyện, bồi cùng hắn tản bộ, bồi cùng hắn ăn uống, chuyện này mà để bất kỳ nam tử tuổi trẻ nào ở Hàn Triều Hải Vực biết được, đoán chừng đều sẽ đố kỵ điên mất. Tượng Linh Lung thì còn đỡ, trước nay một mực đạm mạc như nước, mọi người chỉ là cùng nhau tu luyện, bằng hữu tương giao mà thôi, riêng Kỳ Đinh Đông lại nhiệt tình đến mức khiến Lục Ly có chút chịu hết nổi.
Chương 3499 Ta đi với ngươi
Kỳ Đinh Đông cơ bản không tu luyện, ngày ngày lại dạo quanh chỗ hắn, lâu lâu nhìn hắn một cái. Thỉnh thoảng lại ngồi cách hắn không xa, hai tay chống cằm nhìn hắn đến xuất thần, trên mặt còn hiện ý cười xán lạn... Không chút hoài nghi, Kỳ Đinh Đông mê luyến hắn, chí ít là mê luyến hắn trong đoạn thời gian này, có lẽ bởi vì hắn nhiều lần cứu nàng, để lại ấn tượng đặc biệt khắc sâu, bởi thế mới nhìn trúng hắn? Một người vào lúc tuyệt vọng nhất, thường thường cũng là lúc trong lòng yếu đuối nhất, khi đó rất dễ bị người thừa cơ mà vào. Lục Ly từ trời giáng xuống giải cứu nàng, thế nên trong lòng nàng sinh ra tâm lý sùng bái, từ đó chuyển hóa thành mê luyến. Lục Ly không hiểu, chỉ biết có chút đau đầu. Tâm lý yêu cái đẹp thì ai cũng có, nếu là lúc khác, có lẽ Lục Ly cũng nhận, rốt cuộc đại mỹ nữ cảm mến mình như thế cơ mà. Đáng tiếc lần này lại khác. Một là bởi vì chuyện Kỳ Thiên Ngữ, Lục Ly cảm thấy quan hệ giữa mình và Kỳ gia tương đối lúng túng, ha là hắn vội muốn đi về, không khả năng để Kỳ Đinh Đông cùng về theo mình được. Thứ ba, lần này tới Tam trọng thiên thực ra trong lòng hắn có chút thất lạc, tuy hoàn thành được nhiệm vụ Đại Ma Vương giao phó, nhưng lại không gặp Doãn Thanh Ti, ký ức Lục Linh cũng bị phong ấn, bởi thế tâm tình luôn rất không tốt, tự nhiên không có tâm tư liệp diễm. Giờ hắn chỉ một lòng muốn về nhà, những chuyện còn lại trước tạm gác sang một bên. Nửa năm thấm thoắt trôi qua, Lục Ly một mực lĩnh hội mười một tự phù kia, hắn ẩn ẩn có chút cảm ngộ, chỉ là còn chưa chân chính nhập môn. Dù sao hắn cũng không gấp, bởi vì mười một tự phù thần bí kia đã khắc sâu trong thân thể, hắn có thể tùy ý lĩnh hội bất cứ lúc nào. Nửa năm nay, trừ những lúc bế quan ra, thỉnh thoảng hắn lại tụ tập vui đùa một lúc với hai nàng, trong không gian giới chỉ mỗi người đều có rượu ngon món ngon, bế quan tu luyện thời gian dài cũng mệt, khổ nhàn kết hợp mới càng tốt cho lĩnh hội. Đương nhiên, đôi lúc hắn cũng thấy Kỳ Đinh Đông thật quá đáng thương, quá cô đơn, không đành lòng nên mới xuất quan tụ tập với các nàng. Mỗi lần như vậy, Kỳ Đinh Đông đều hưng phấn không thôi, nhảy nhót khoan khoái như hồ điệp, Lục Ly chỉ rót chén rượu cho mà nàng đã cười tươi như hoa. Trước đó Tượng Linh Lung từng dặn nàng phải dè dặt chút, mới đầu Kỳ Đinh Đông cũng tỏ vẻ như một thiếu nữ quý tộc, nhưng qua một đoạn thời gian liền bộc lộ bản tính, biến thành một tiểu hổ nữ hoạt bát thẳng thắn. Nửa năm qua, tuy có đôi lúc Kỳ Đinh Đông rất hoan lạc, nhưng phần lớn thời gian lại đều sống trong lo nghĩ và ưu sầu. Bởi vì nàng có thể cảm nhận được, Lục Ly đối xử với nàng và Tượng Linh Lung không có gì khác biệt, thậm chí không khác bất kỳ một bằng hữu bình thường nào. Ở trong mắt Lục Ly, nàng thấy được thân mật, thấy được trìu mến, thấy được quan tâm, duy chỉ không thấy được tình ý! Nàng trước nay vẫn luôn rất tự tin với bản thân, nhưng nửa năm qua, thỉnh thoảng nàng lại một mình chạy đến bờ sông khóc thầm, nhìn xem có phải mình không có mị lực, có phải mình có chỗ nào không tốt? Hết thảy Tượng Linh Lung đều nhìn ở trong mắt, lại cũng bất lực, thậm chí trong lòng còn có chút hoan hỉ. Mặc dù nàng tận lực khuyên nhủ chính mình, rằng gia tộc ký thác kỳ vọng vào bản thân, thỉnh thoảng cũng hồi tưởng lại lời Tượng Bạch Nha, nhưng mỗi lần nhìn thấy thân ảnh ngồi xếp bừng dưới gốc cây kia, nhìn thấy sống lưng thẳng tắp kia, nhìn thấy gương mặt không tính khôi ngô, lại đường nét phân minh kia, trái tim nàng bất giác lại loạn nhịp. Nàng không biết đây có phải luyến ái hay không, rất nhiều lần nàng muốn rời đi, nhưng sau cùng vẫn không hạ được quyết tâm. Nàng nói với chính mình, Lục Ly sắp đi rồi, đến lúc đó duyên phận giữa hai người tính là kết thúc, bởi thế bồi thêm một lúc cũng không có gì, tính là một đoạn ký ức mỹ lệ thôi. Thời gian khoái tốc trôi đi, chớp mắt đã sắp qua nửa năm, cách kỳ hạn ba năm chỉ còn ba ngày, hôm nay, Kỳ Đinh Đông rốt cục hạ quyết tâm, nàng một mình tới trong hồ tắm rửa một phen, đổi bộ váy vàng mà nàng cho rằng đẹp nhất, trên đầu đeo giới liên cho hoa dại bện thành, thoạt nhìn như như một tinh linh rừng rậm. Nàng không đi đến bên người Lục Ly, sợ kinh động đến Tượng Linh Lung ở cách đó không xa, mà khe khẽ truyền âm cho Lục Ly, nói: - Lục công tử, ta có thể nói chuyện với ngươi một lúc được không? Hô! Lục Ly khẽ thở ra một hơi, hắn biết chuyện nên tới sớm muộn rồi cũng tới, không cách nào tránh được. Thế là bèn trầm ngâm một lúc rồi đứng lên, đi tới chỗ Kỳ Đinh Đông. Đợi hắn đi rồi, Tượng Linh Lung mới mắt nhìn, từ xa xa nhìn theo Lục Ly, trong lòng thoáng có chút căng thẳng. Chẳng qua sau cùng nàng vẫn không đuổi theo, mà lẳng lặng ngồi đó chờ đợi. Lục Ly đi đến bên người Kỳ Đinh Đông, Kỳ Đinh Đông đứng dưới một gốc đại thụ, đẹp đến khiến người nao lòng, đầu nàng cúi thấp, duyên dáng yêu kiều, đôi chân dài, eo thon, bầu ngực cao ngất, làn dan như mỡ dê... Lúc này có lẽ bởi có chút căng thẳng, hô hấp dần trở nên gấp rút, bầu ngực cao ngất theo đó khẽ run run, rất là mê người. - Đi thôi, đi bên hồ dạo chút. Lục Ly thản nhiên nói, Kỳ Đinh Đông bất giác không còn khẩn trương như trước, cứ thế đi song song với Lục Ly. Hai người đến bên hồ, thổi mát thổi nhẹ, Lục Ly ngửi được mùi thơm nhàn nhạt trên người Kỳ Đinh Đông, cảm giác tâm thần thanh thản hẳn ra. Kỳ Đinh Đông an tĩnh đi tới, không nói nửa lời, tựa hồ đang không biết làm sao để mở miệng. Lục Ly cũng không nhìn nàng, cứ thế an tĩnh đi tới, lát sau mới cất lời: - Đinh Đông, thời gian ba năm sắp đến, chúng ta đều phải đi ra, ta định sẽ rời khỏi Hàn Triều Hải Vực, tới Tử Dương Đại Lục. Ta rất vinh hạnh có thể kết giao được với bằng hữu ở Hàn Triều Hải Vực như ngươi và Linh Lung. Ta rất trân quý đoạn thời gian chúng ta trải qua cùng nhau này, hi vọng chúng sẽ thành hồi ức tươi đẹp theo mãi trong lòng. Lục Ly nói rất uyển chuyển, nhưng ý tứ muốn biểu đạt đã rõ ràng, hắn sắp rời đi, hắn chỉ coi Kỳ Đinh Đông là bằng hữu, sau này hai bên không còn gặp lại, đoạn thời gian qua sẽ biến thành hồi ức tươi đẹp.
Chương 3500 Nợ tình
- Ta đi với ngươi! Kỳ Đinh Đông rốt cục lấy hết dũng khí nói: - Ta rất muốn tới các Đại Lục khác xem xem, ta cũng muốn theo ngươi đi Tử Dương Đại Lục. - Không... Lục Ly lắc đầu, dừng bước, xoay người lại nhìn Kỳ Đinh Đông, nói: - Đinh Đông, ta có thể hiểu được tâm tình ngươi, cũng rất cảm kích phần chân tâm này của ngươi. Nhưng điều ta muốn nói với ngươi là, có lẽ ngươi chưa từng luyến ái, chưa thực sự tiếp xúc với nam tử càng thêm ưu tú, cũng chưa trải qua quá nhiều chuyện. Đôi khi cảm ân không có nghĩa là tình yêu, ta chỉ cứu mạng ngươi, trong lòng ngươi có cảm kích, đó không phải tình yêu thực sự. Ngươi cần tỉnh táo một đoạn thời gian, phân rõ ràng cái gì là ân tình, cái gì là tình yêu, cái gì là hữu nghị, có lẽ đợi mấy năm sau khi ta rời đi, ngươi mới sẽ nhận ra, đây chỉ là phút xúc động nhất thời. Ta cũng không phải công tử hào môn gì, cũng không lợi hại như ngươi tưởng tượng, ta chỉ là một tiểu nhân vật, ta không xứng với ngươi. - Không, ngươi sai rồi! Lúc này, Kỳ Đinh Đông đột nhiên tỉnh táo dị thường, cũng không còn nửa điểm căng thẳng, nàng ngẩng đầu chăm chú nhìn Lục Ly nói: - Lục Sát Thần, ta không phải trẻ nít, ta rất rõ ràng mình đang làm cái gì. Ta phân rõ ràng cái gì là báo ân, cái gì là tình yêu, cái gì là ân tình. Ngoài ra, ngươi là ai không quan trọng, càng đừng nói tới chuyện xứng hay không xứng, ta chỉ muốn nói rõ cho ngươi biết, Lục Sát Thần, ta thích ngươi, ta nguyện ý cùng ngươi đi đến chân trời góc bể, ta nguyện ý vì ngươi mà vứt bỏ hết thảy, bao gồm cả sinh mệnh. - Ách! Lục Ly nhìn sâu vào đôi mắt xinh đẹp của Kỳ Đinh Đông, nhìn ánh mắt kiên nghị, thần sắc quả quyết của nàng, không khỏi hơi có chút động dung. Hắn không chút nghi ngờ tính chân thực và quyết tâm trong lời Kỳ Đinh Đông vừa nói, như vậy tiểu thư Kỳ gia, viên minh châu của Hàn Triều Hải Vực này đang rất nghiêm túc? Lục Ly lần nữa sa vào trong trầm tư, mỹ nhân tình thâm, hắn một mực không đành lòng tổn thương nữ tử, nhất là nữ tử có tình sâu nghĩa nặng với hắn. Bởi thế dù muốn cự tuyệt, hắn cũng cần nghĩ sách lược, cách thức ổn thỏa chút. Hắn vừa suy nghĩ vừa chậm rãi đi tới, Kỳ Đinh Đông nhắm mắt theo sau, hai người trầm mặc dạo quanh hồ, đi ước chừng hai vòng, Lục Ly mới dừng lại, ngước mắt nhìn mặt hồ nói: - Đinh Đông, điều ta muốn nói với ngươi là, ta sinh ra ở một giới diện phàm nhân, đồng thời ta cũng đã lấy vợ dưới nhân gian, thê tử của ta còn không chỉ có một người. Hiện tại các nàng đang ở trong một giới diện nhỏ tại Nhị trọng thiên, lần này ta đi Tử Dương Đại Lục, chính là vì muốn về lại với các nàng. Ta không khả năng vứt bỏ các nàng, ngươi hiểu chứ? - Ta không để ý! Kỳ Đinh Đông đáp lời gần như không chút do dự: - Chẳng phải nam nhân thế giới này tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường? Ta cũng có ba người bà và năm di nương, lại nói... những người kia đều là chính thê của ngươi, ta làm sao có thể để ý được? - ... Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, xem ra Kỳ Đinh Đông đã nhận chuẩn hắn, hắn có mị lực lớn như vậy ư? Hàn Triều Hải Vực có nhiều công tử tuổi trẻ ưu tú như vậy, lại không có một ai vào được pháp nhãn Kỳ Đinh Đông? Hắn vừa đến đã nhẹ nhàng bắt được phương tâm minh châu Hàn Triều Hải Vực? Thực ra là Lục Ly tự mình đa tình, sở dĩ Kỳ Đinh Đông nhận chuẩn hắn, hoàn toàn là bởi câu nói khi xưa của Luân Hồi Đại Đế, khiến Kỳ Đinh Đông tin chắc Lục Ly là chân mệnh thiên tử của nàng. Luân Hồi Đại Đế là Chân Thần trong lòng tất cả con em Kỳ gia, tất cả con em Kỳ gia đều sùng bái đến mù quáng, lời hắn ai dám đi chất vấn? Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó lần nữa van nài khuyên nhủ: - Đinh Đông, ngươi còn trẻ, đừng có gấp, rất nhiều chuyện phải nghĩ rõ ràng rồi hẵng quyết định. Thế này được không? Ta đi về một đoạn thời gian, sau đó sẽ lên lại Tam trọng thiên. Chúng ta tỉnh táo một thời gian, tĩnh tâm suy nghĩ cho kỹ. Dù sao Không Gian Thành các ngươi có thể tuỳ ý truyền tống bất cứ lúc nào, đến lúc đó ta bóp nát ngọc phù, ngươi lại tới tìm ta là được. Lục Ly quyết định lấy lui làm tiến, trước kéo một đoạn thời gian, đợi hắn ở lại Nhị trọng thiên mấy chục năm, Kỳ Đinh Đông chắc sẽ sớm quên hắn thôi. Như thế vừa không thương đến tình cảm của Kỳ Đinh Đông, vừa có thể thoát khỏi đoạn nghiệt duyên này. Kỳ Đinh Đông trầm mặc, cúi đầu mím môi, nhìn có vẻ rất ủy khuất, nửa ngày mới ngẩng đầu lên, trong mắt lần nữa hiện vẻ đáng yêu, nhìn Lục Ly nói: - Sát Thần, ngươi không thể mang ta đi cùng à? Ngươi yên tâm, ta cam đoan sẽ không mang đến phiền phức cho ngươi. Kỳ Đinh Đông rất thông minh, đoán được Lục Ly đang câu giờ, thậm chí là có tâm tư chuồn luôn một mạch, nàng sợ đợi Lục Ly đi rồi, hai người sẽ không còn cơ hội gặp mặt nữa. - Không thể! Lục Ly hung hăng hạ quyết tâm, thần sắc trịnh trọng nói: - Chẳng qua ta có thể cam đoan với ngươi, chỉ cần ta lên lại Tam trọng thiên, nhất định sẽ báo trước với ngươi, con người ta chưa từng gạt ai bao giờ. - Ngoéo tay! Kỳ Đinh Đông duỗi ra ngón tay út nhỏ nhắn, vẻ mặt thành thật nhìn Lục Ly. Lục Ly vừa bực mình vừa buồn cười, vươn tay ngoéo tay với Kỳ Đinh Đông, nói: - Tốt a, ngoéo tay treo ngược, một trăm năm không biến, được chưa? Kỳ Đinh Đông nín khóc mỉm cười, nàng nghĩ nghĩ, lại có chút thẹn thùng nhìn Lục Ly nói: - Sát Thần, ngươi có thể ôm ta một cái được không? Mỹ nữ muốn ôm, Lục Ly thoáng ngập ngừng, sau cùng vẫn vươn hai tay ôm Kỳ Đinh Đông vào trong ngực, hai tay Kỳ Đinh Đông siết chặt eo Lục Ly, cả người nhào vào trong ngực hắn. Nhuyễn ngọc ấm nóng thơm ngát vào lòng, nội tâm Lục Ly thoáng rung rinh, chẳng qua rất nhanh liền áp chế gợn sóng trong lòng, khẽ đưa tay vuốt tóc Kỳ Đinh Đông, tay còn lại vỗ nhẹ lên lưng nàng. Cái ôm này kéo dài suốt một nén hương, sau đó Kỳ Đinh Đông mới đỏ mặt buông Lục Ly ra, trên mặt hiện lên ý cười ngọt ngào, nói: - Sát Thần, chúng ta ngoéo tay rồi nhé, ngươi lên Tam trọng thiên, nhất định phải cho ta biết, ta sẽ lập tức đi tìm ngươi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom