-
Chương 2251-2255
Chương 2251 Thổ phỉ
""Sát Đế thứ hai đã xuất hiện..."" Nghê trưởng lão nuốt một ngụm nước bọt, hắn muốn lùi lại theo bản năng, nhưng phát hiện Lục Ly đã quay đầu, con mắt đỏ rực như lửa kia dán chặt lấy hắn. Nghê trưởng lão không dám rút lui, chỉ có thể âm thầm đề phòng, chuẩn bị liều mạng chiến đấu một trận hoặc tìm cơ hội rút lui vào bất cứ lúc nào. Giờ khắc này Lục Ly khiến hắn cảm thấy sợ hãi, hắn nhìn người trẻ tuổi trước mặt này không còn là Lục Ly, mà là Sát Đế! Lục Ly nhìn Nghê trưởng lão vài lần, hắn mở miệng: - Ngươi là Nghê trưởng lão của Thần Tượng Tông? Nghê trưởng lão khuôn mặt bình thản như một giếng cổ, nhưng con ngươi nhập nhèm ánh sáng đã bán đứng nội tâm hoảng loạn của hắn, hắn nuốt xuống một ngụm nước bọt đáp: - Đúng vậy, Lục Ly, bản toạ chỉ muốn hỏi ngươi rốt cuộc có bị Ám Ma khống chế? Nghê trưởng lão rất cáo già, nói chuyện rất khéo léo, Lục Ly cười nhạt nói: - Bị khống chế thì sao? Nếu không bị khống chế thì ngươi sẽ làm gì? Nghê trưởng lão tỏ vẻ quang minh lẫm liệt, lạnh giọng nói: - Nếu ngươi bị khống chế, bản toạ sẽ liều mạng chém giết ngươi. Nếu không bị ma hoá, hi vọng ngươi có thể giúp ích nhân tộc, chém giết thêm nhiều Ác Ma. - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn, Nghê trưởng lão này rõ ràng có lòng riêng muốn giết hắn, đã thế vẫn làm bộ vì đại nghĩa nhân tộc? Hắn cười nhạo: - Nếu ta bị khống chế, giờ khắc này còn phí lời với ngươi? Ngươi hiện giờ còn sống sót? - Ngươi không bị khống chế? Nghê trưởng lão quả thật rất ""kinh ngạc"", sau đó nổi giận bừng bừng: - Ngươi vẫn là nhân tộc, tại sao đánh chết La điện chủ? Giờ khắc này nhân tộc đang gặp đại nạn, ngươi ở đây gà nhà đá nhau, ngươi như vậy khác ma đầu ở chỗ nào? - ... Lục Ly đã gặp nhiều người, đây là lần đầu tiên gặp hạng người vô sỉ như vậy, có điều ngẫm lại kẻ này có thể sai khiến hoặc ngầm đồng ý cho La Diệp hạ giới đi tàn sát phàm nhân, kẻ này quả thực không phải hạng tốt đẹp. Vụt! Nhẫn trong tay hắn loé sáng, lấy ra hai ngọn Thần Sơn. Đồng thời vô số hư không trùng từ trong người hắn bay ra, Đồ Ma Đao trong tay hắn rực sáng, chỉ vào Nghê trưởng lão: - Ngươi thử giả bộ một lần xem? Ngươi có tin ta khiến ngươi chết không toàn thây? - Ngươi... Nghê trưởng lão nhìn hai toà Thần Sơn, còn có hư không trùng ở giữa không trung, thấy lạnh lẽo từ trong xương cốt. Thần Sơn từng trấn áp La Diệp, hư không trùng cắn gặm Thích trưởng lão, thủ đoạn của Lục Ly rất nhiều, hôm nay nếu không may mắn sẽ chết trong tay Lục Ly. Hắn đảo mắt một vòng, nghiêm giọng nói: - Lục Ly, ngươi muốn thế nào? Nếu ngươi muốn đánh, ta sẽ đánh với ngươi một trận! - Ngươi chắc chứ? Nhìn thấy Nghê trưởng lão vẫn đang giả bộ, Lục Ly nổi giận, sát khí trên người tuôn ra cuồn cuộn, hắn lạnh giọng nói: - Đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, quỳ xuống dập đầu ba cái, ta thấy nhân tộc đang lúc nguy nan, tha cho ngươi một mạng, bằng không... Giết! - Quỳ xuống? Nghê trưởng lão lập tức nổi giận, hắn là người như nào? Chiến đường trưởng lão của Thần Tượng Tông, ở Thần Giới tiếng tăm lừng lẫy, Lục Ly lại muốn hắn quỳ xuống? Lục Ly bị điên? Cường giả đều có tôn nghiêm và niềm cao ngạo, Nghê trưởng lão cũng có. Vừa nghe đến chuyện bắt hắn quỳ xuống, Nghê trưởng lão đã nổi giận, trong tay xuất hiện một trường thương màu trắng, chỉ vào Lục Ly nói: - Lục Ly ngươi đừng khinh người quá đáng, muốn ta quỳ xuống, ngươi điên rồi sao? - Không chấp nhận? Con ngươi Lục Ly lạnh lẽo, lấp lóe vằn đỏ, Thần Sơn trước mặt hắn bỗng nhiên phóng đại, bay về phía Nghê trưởng lão. Đồng thời một Thần Sơn khác cũng phóng đại, chắn ở phía trước, hắn nặng nề phất một tay áo, lực lượng thiên địa đè ép xuống. - Chết! Lục Ly động thủ, Nghê trưởng lão đương nhiên không ngồi im chờ chết, trường thương trong tay hắn rung lắc, lớn lên không ngừng, hắn lấy trường thương làm gậy đánh về phía Thần Sơn. Ầm! Một tiếng nổ vang nặng nề, trường thương nảy ra, Thần Sơn bị đánh xuống. Sức chiến đấu của Nghê trưởng lão rất mạnh, cơ thể vọt lên như giao long, trường thương rung lên, phóng về phía Lục Ly. Lục Ly vốn phóng thích lực lượng thiên địa ra trấn áp, nhưng Nghê trưởng lão vung trường thương một hồi, lực lượng không gian đã vỡ nát. Tốc độ của hắn quá nhanh, chớp mắt đã sắp vọt tới. - Hư không trùng! Lục Ly gầm một tiếng, hư không trùng giữa không trung bay tới ngập trời, con ngươi Nghê trưởng lão híp lại, người phóng lên trời như một cuồng long, khi hắn chuẩn bị từ trên cao phóng xuống công kích Lục Ly, chân trời sáng lên một luồng ánh đao kinh thiên. - Quỷ Vương Trảm! Lục Ly hét một tiếng, ánh đao ầm ầm bổ đến, xoay vòng giữa không trung hai lần, lực lượng thiên địa khủng bố ập tới đè ép, Nghê trưởng lão muốn bỏ chạy nhưng tốc độ giảm rất nhiều. - Hừ! Nghê trưởng lão mặt không đổi sắc, trường thương rung lên, biến thành vô số trường thương bắn ra liên tiếp. Ầm ầm ầm! Từng mũi trường thương va chạm với ánh đao, từng cái từng cái bị ánh đao bổ nát, nhưng uy lực của ánh đao bắt đầu yếu đi, đến khi va chạm với trường thương thứ mười, ánh đao tan biến giữa không trung. “Khá lắm!” Lục Ly mặt mũi bình thản, nhưng nội tâm âm thầm tán thưởng. Nghê trưởng lão không hổ là cường giả nổi danh của Thần Giới, phá được cả Quỷ Vương Trảm. Có điều cũng do cảnh giới của hắn quá thấp, nếu đạt đến cấp bậc Chí Tôn Thần Giới, Nghê trưởng lão chắc chắn không thể cản. Vèo! Lục Ly khống chế Thần Sơn phía dưới bay thẳng lên, xông tới Nghê trưởng lão, đồng thời Thần Sơn phía trước hắn cũng bay lên, không ngừng phóng đại. Nghê trưởng lão lập tức phản ứng lại, trường thương trong tay hắn rung lên, trùng điệp phóng xuống dưới đập bay Thần Sơn, cơ thể mượn lực bay lên lại tránh được Thần Sơn ở phía trên đè ép. Vụt! Cơ thể hắn lượn vòng lại, bay tới giống như một u hồn, đầu hướng xuống dưới, chân thẳng lên trên, cơ thể xoay tròn với tốc độ cực nhanh, đột ngột đâm tới Lục Ly. Trên đầu thương có khí lưu tím nhạt vờn quanh, nhìn qua vô cùng khủng bố... - Hừ! Lục Ly người không nhúc nhích, hắn ngửa đầu lên nhìn trường thường ngày càng gần, rút đao ra, không phóng thích Quỷ Vương Trảm mà khoan thai bổ ra một đao. Một đao kia nhìn từ bên ngoài không thấy có bất kỳ uy thế gì, cũng không có điều gì kinh khủng, chỉ có người bị ánh đao khóa chặt mới cảm nhận được, ví dụ như La Diệp, ví dụ như bây giờ là... Nghê trưởng lão!
Chương 2252 Thổ phỉ
- Chân ý Sát Đế! Nghê trưởng lão cả người run rẩy, hắn cảm thấy toàn bộ thế giới đều bị màu đỏ như máu cắn nuốt, sát khí khủng khiếp bao trùm lên hắn, bắt đầu xâm chiếm cơ thể và linh hồn hắn. Cơ thể hắn sững im tại chỗ, hắn không nhìn thấy thứ gì, cũng không cảm nhận được, từ sâu thẳm trong linh hồn hắn hiện lên sự sợ hãi và nguy cơ trí mạng. Trên người hắn có chiến giáp Thánh phẩm, nhưng hắn biết nếu bản thân không làm gì đó, có lẽ một giây sau hắn sẽ chết hoặc là trọng thương, La Diệp cũng bị một đao kia nhẹ nhàng chém vào hai nửa. - Lục Ly, dừng tay, ta quỳ! Nghê trưởng lão không còn quan tâm điều gì, hắn dồn sức thét lớn, khi hắn thét lên câu này, sát khí phát sinh trên người hắn biến mất, thế giới đỏ như máu ở trước mắt cũng biến mất! Ầm! Cho dù Lục Ly thu tay lại, ánh đao vẫn không hoàn toàn biến mất, chỉ là Lục Ly thu hồi sát khí lại. Nghê trưởng lão bị một đao đánh bay, phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể nặng nề nổ bay ra. Vào lúc bị đánh bật ra, hắn đột nhiên cảm thấy đập vào thứ gì đó. Hắn quét thần niệm, sắc mặt tái ngắt. Có vô số hư không trùng lẻn vào trong cơ thể hắn, Lục Ly đánh một chiêu rồi lại một chiêu, khiến hắn không còn sức chống lại. Vụt! Hắn bay vụt xuống, nghiêm túc đứng phía trước cách Lục Ly mấy trăm trượng, cắn cắn răng khuỵu gối nói: - Lục Ly, ta đã sai, mong ngươi nể tình nhân tộc đang trong thời khắc nguy nan, tha ta một mạng. Lục Ly đứng trên đỉnh núi, sắc mặt phẳng lặng, sắc đỏ trong mắt đã biến mất, trở lại vẻ thanh tỉnh. Hắn nhấc theo Đồ Ma Đao khiến Nghê trưởng lão cảm thấy giờ khắc này Lục Ly không phải là người trẻ tuổi mới phi thăng chưa tới một trăm năm, mà giống như Sát Đế uy danh hiển hách. Lục Ly từ trên cao nhìn xuống Nghê trưởng lão, lạnh giọng nói: - Hai chân đều quỳ xuống, dập đầu lạy! - Được! Nghê trưởng lão cắn chặt răng, khuỵu hai đầu gối, gục đầu lạy Lục Ly, hơn nữa dập đầu liên tục chín cái, lúc này hắn mới nhìn Lục Ly nói: - Đủ chưa? - Vừa nãy nói thì đủ, nhưng giờ chưa đủ! Lục Ly cười tàn nhẫn nói: - Tự làm gãy hai chân, làm gãy luôn! - Hả? Nghê trưởng lão giận tím mặt, bi phẫn nói: - Lục Ly, giết người cũng có chừng mực, ta đã quỳ xuống đập đầu ngươi, ngươi không phải rất quá đáng? - Ngươi có tin chỉ cần một ý nghĩ của ta, hư không trùng sẽ gặm nát đầu ngươi? Lục Ly được đà không tha cho hắn, lạnh lùng nhìn Nghê trưởng lão nói: - Năm đó ngươi sai La Diệp xuống hạ giới giết người, ngươi có thấy quá đáng không? Cửu Giới chết nhiều người như vậy, nếu không phải hiện giờ nhân tộc nguy nan, ngươi tưởng rằng ngươi có thể sống sót? Tóm lại có chịu gãy hay không? - Được! Nghê trưởng lão nhắm mắt, ẩn chiến giáp vào trong cơ thể, sau đó lấy một chiến đao đánh liên tục vào hai chân. Hai chân từ phần đầu gối trở xuống gãy nát, Nghê trưởng lão cắn răng không kêu rên, chỉ là sắc mặt vặn vẹo vô cùng đáng sợ. - Lục Ly, ngươi hài lòng chưa? Nghê trưởng lão rất biết nín nhịn, trong giọng điệu không có oán hận hay tức giận, ngữ khí rất bình thản, giống như chân bị gãy là của người khác. - Chưa đủ! Lục Ly cười nhạt nói: - Giải trừ liên hệ tinh thần, giao chiến giáp cho ta. Dù sao Thần Tượng Tông các ngươi cũng có Thần khí Thánh Phẩm. - Ngươi... Nghê trưởng lão suýt nữa hộc máu, tên Lục Ly này không phải quá đáng, mà là vô lại. Lục Ly hơi nhấc chiến đao trong tay, lạnh lùng nói: - Có đưa hay không, không đưa tiểu gia sẽ trở mặt? - Đưa! - Ồ? Trường thương cũng khá được, rất giống Thần khí Thánh Phẩm? Đưa ta luôn. - Ngươi... - Có đưa hay không, không đưa ta sẽ trở mặt. - Đưa... - Không gian giới của ngươi cũng rất đẹp, bên trong chắc chắn có rất nhiều bảo vật? Dù sao Thần Tượng Tông các ngươi không thiếu bảo vật, đưa ta luôn? - Ta... - Ta ta cái gì? Không cho tự ta vẫn lấy được! Giết người rồi đồ đều là của ta. - Đưa! Đều đưa ngươi hết, toàn bộ là của ngươi, ngươi hài lòng chưa? Sau nửa nén nhang, cả người Nghê trưởng lão chỉ còn sót lại bộ quần áo mùa thu, hắn quỳ trên đất nhìn Lục Ly nghênh ngang rời đi, khóc không ra nước mắt? Đây là Sát Đế thứ hai? Có chút phong độ của bậc cường giả không, nói toẹt ra là quân đạo phỉ vô lại. Sát Đế Chân Ý đã được Lục Ly cảm ngộ đến cảnh giới đại viên mãn. Chân ý này không hổ là chân ý đứng thứ mười Thần Giới, còn hung tàn hơn cả Quỷ Vương Trảm. Nếu không phải cảnh giới Lục Ly quá thấp, một khi hắn đạt đến cảnh giới Chí Tôn Thần Giới, phỏng chừng sức chiến đấu có thể lọt vào hai mươi vị trí đầu trong Thần bảng. Điều kinh khủng nhất của chân ý này chính là sát khí, hay chính là sát khí ngưng tụ thành thực thể. Sát khí ngưng tụ vào trong công kích, khiến kẻ địch không tự chủ rơi vào trong thế giới máu, hơn nữa công kích chưa đến sát khí đã xâm nhập vào trong cơ thể, sát khí sẽ khiến kẻ địch không thể phòng ngự hay chống cự công kích của Chân ý Sát Đế. Rất nhiều cường giả có phòng ngự rất mạnh, nhưng đó là trong hoàn cảnh bọn họ chủ động phòng ngự, nếu không phòng ngự mà chỉ dựa vào chiến giáp, dựa vào cơ thể chống đỡ, phòng ngự của bất kỳ người nào đều không quá mạnh mẽ. Thánh phẩm Thần khí rất mạnh, nhưng khi sát khí đi vào cơ thể, vào lúc ánh đao công kích đến, sẽ tiếp dẫn lực công kích của ánh đao vào trong khiến cơ thể nổ tung, phá tan cơ thể võ giả. Sát Đế Chân Ý không phải linh hồn công kích, cho nên thủ đoạn phòng ngự linh hồn không có tác dụng quá lớn với Chân ý Sát Đế. Đây là sát khí công kích, một loại công kích vô cùng quỷ dị đặc biệt, đây cũng là nguyên nhân Chân ý Sát Đế trở thành chân ý đứng thứ mười Thần Giới. Cảm ngộ Chân ý Sát Đế đã nhiều năm, Lục Ly luôn nghĩ cách thăng cấp Chân ý Sát Đế, lần này rốt cuộc cơ duyên xảo hợp cảm ngộ ý cảnh năm đó của Sát Đế, khiến Chân ý Sát Đế đạt đến cảnh giới đại viên mãn. Qua trận vừa nãy, Lục Ly cảm nhận được sức mạnh của Chân ý Sát Đế, uy lực lớn hơn Quỷ Vương Trảm rất nhiều. Với cảnh giới hiện giờ của hắn rất khó dùng Quỷ Vương Trảm giết chết La Diệp, nhưng Chân ý Sát Đế lại thừa sức, đủ thấy sự phân chia cao thấp.
Chương 2253 Nhân Tặc
Lục Ly rời đi chưa được bao xa thì phi độ hư không, hơn nữa phi độ hư không liên tục mấy lần. Nghê trưởng lão và La Diệp đến khiến hắn cảm thấy có mùi nguy hiểm, ngộ nhỡ lần sau Tả Khâu Lộ cùng Lạc Quản đến thì sao? Sát Đế Chân Ý rất mạnh, nhưng hắn vẫn chưa ngông cuồng đến mức nghĩ bản thân có thể giết được cường giả đứng mười vị trí đầu trong Thần bảng. Thần bảng này phải dựa vào sức chiến đấu chân chính, không phải khoác lác vài câu là có thể lọt vào. Thần bàng có sức ảnh hướng lớn với Thần Giới như vậy, chứng tỏ xếp hạng rất hợp lý và công chính. Sau mấy lần phi độ hư không liên tiếp, Lục Ly tìm một chỗ ẩn nấp, lấy được một chiến giáp Thần khí Thánh Phẩm, hắn không luyện hóa ngay sao được? Vào thời khắc then chốt chiến giáp Thánh Phẩm sẽ là sợi dây cứu mạng. Bên kia Nghê trưởng lão đã rút lui, có điều trước lúc rời đi đã diệt khẩu hết thám báo phụ cận. Tại sao lại diệt khẩu? Đương nhiên không muốn bọn họ phát tán chuyện này. Vào lúc đại chiến, một vài thám báo ở gần đó quan sát, thậm chí còn nhìn thấy cảnh tượng hắn quỳ gối với Lục Ly. Hắn đợi Lục Ly đi rồi, chuyện đầu tiên cần làm là giết chết tất cả thám báo gần đó. Giết thám báo xong, Nghê trưởng lão đi tới phủ thành phụ cận, báo cáo Dương Phong một lượt. Sau đó truyền tống đến thành Thiên Lang, tố cáo với Cơ đại nhân và thủ lĩnh tứ đại thế lực Siêu Thần. Sự thật đương nhiên bị bóp méo. Nghê trưởng lão nói hắn và La Diệp tra xét ở phụ cận, vừa vặn nghe tin Ác Ma Lĩnh Chủ đồ thành, lập tức chạy tới. Kết quả phát hiện ra Lục Ly, Lục Ly đang tàn sát võ giả trong thành, đáng tiếc sức chiến đấu của Lục Ly quá mạnh, La Diệp anh dũng hy sinh. Hắn liều mạng hết mình cũng không ngăn được Lục Ly, để Lục Ly chạy mất... Cơ đại nhân không nói gì, thủ lĩnh tứ đại thế lực Siêu Thần giận tím mặt, thi thể La Diệp được mang về, lại thêm Nghê trưởng lão dẫn một thám báo trở về xác nhận lời của hắn, mọi người đều tin tưởng không chút nghi ngờ. Mặc kệ Lục Ly có bị Ác Ma ma hóa hay không, bốn người đều tin La Diệp bị Lục Ly giết, bởi vì Lục Ly có cừu oán với La Diệp. Chuyện này chứng cứ xác thực, không có gì nghi vấn. Tả Khâu Lộ xin ý kiến Cơ đại nhân muốn liệt Lục Ly vào hàng “Tặc Nhân”, phàm là võ giả nhân tộc, nếu gặp Lục Ly người người có thể tru diệt, ba người còn lại đồng loạt hùa theo. Cơ đại nhân không đồng ý ngay, chỉ để Tả Khâu Lộ phái người đến thành trì đó điều tra, nếu xác định Lục Ly thực sự đồ thành, thực sự bị ma hóa sẽ ra quyết định sau. Tả Khâu Lộ phái người điều tra, kết quả đương nhiên không giống với lời Nghê trưởng lão nói. Thực ra Lục Ly giết rất nhiều ma nô, giải cứu rất nhiều nhân tộc. Tin tức được chuyển lên, Tả Khâu Lộ lại không báo cáo sự thật, trái lại đổi trắng thay đen nói Lục Ly quả thực đồ thành, rất nhiều con dân trong thành bị hắn ma hóa. Hiện giờ thành trì đã biến thành phế tích, đâu đâu cũng có xác chết, rất nhiều xác chết trong người còn có hơi thở Ác Ma. Cơ đại nhân không hoài nghi Tả Khâu Lộ nói dối, lập tức truyền lệnh thiên hạ coi Lục Ly là “”Nhân Tặc”, nhân tộc ai ai cũng có quyền tru diệt. Sau khi truyền ra, toàn bộ Thần Giới sục sôi, lúc trước dù có tin đồn nói Lục Ly bị ma hóa, rất nhiều người không tin là thật. Hiện giờ Cơ đại nhân đã ra lệnh, chuyện này đương nhiên là thật. Nhân Tặc chính là nghịch tặc của nhân tộc! Nghịch tặc của toàn nhân tộc, tội danh này rất lớn, là kẻ địch của toàn nhân tộc, về sau không được nhân tộc dung tha. Nếu nhân tộc bất diệt, Lục Ly sẽ bị ghi vào sử sách, bị thế nhân phỉ nhổ, tiếng xấu muôn đời. Không chỉ có Lục Ly, dù những người có quan hệ với Lục Ly cũng bị liên lụy, tỷ như Lâu Thập Nhị, Thiên Huyễn Hàn, lại tỷ như Cửu Giới. Sau này hậu nhân Cửu Giới phi thăng lên Thần Giới, nếu bị phát hiện có quan hệ với Lục Ly sẽ bị chém giết ngay lập tức. Còn có tộc nhân của Lục Ly, người thân của Nhân Tặc ở trên đời còn tác dụng gì? Nếu Lục Ly bị giết, lần này nhân tộc không bị diệt vong, đến khi ấy kết cục của Lục gia và Địa Hoàng Giới sẽ cực kỳ thê thảm. Nhân Tặc là ác danh xấu nhất trong Thần Giới, trong lịch sử đã từng xuất hiện một Nhân Tặc. Năm mươi vạn năm trước có một tông chủ đại thế lực chủ động đầu hàng Ác Ma. Cuối cùng toàn tộc kẻ này bị giết chết, kẻ này cũng để lại tiếng xấu muôn đời. - Nhân Tặc? Lúc này Lâu Thập Nhị và Tuyết thánh nữ đang ở thành Thiên Lang, hai người đều theo quân xuất chiến, nghe được thông báo, hai người ngồi một chỗ nhìn nhau nghẹn lời. Ngồi được nửa canh giờ, Lâu Thập Nhị mới hỏi: - Tuyết thánh nữ, ngươi tin không? - Không biết... Tuyết thánh nữ lắc đầu: - Nếu Lục Ly thực sự bị Ác Ma khống chế thì Lục Ly chúng ta biết đã chết, làm ra chuyện này là điều bình thường. Nếu hắn không bị ma hóa, hắn tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện này! - Ừm! Lâu Thập Nhị gật đầu, thở dài nói: - Trong cơ thể Lục Ly có hơi thở Ác Ma, nhưng hắn lại nói không chịu khống chế. Chuyện này ta không nhìn thấy tận mắt, nếu ta có thể gặp hắn một lần, ta chắc chắn phân biệt được hắn có là Lục Ly mà chúng ta quen biết hay không! Lâu Thập Nhị đột nhiên đứng dậy, Tuyết thánh nữ hơi nhướng mày hỏi: - Thập Nhị công tử, ngươi đi đâu? - Ta đi nghĩ cách gặp hắn một lần! Lâu Thập Nhị xoay người nói: - Nếu hắn không bị ma hóa, ta sẽ nghĩ cách trả lại sự trong sạch cho hắn, ác danh Nhân Tặc này không ai có thể chấp nhận được. - Ngươi có thể tìm được hắn? Tuyết thánh nữ cười khổ, nói: - Cứ coi như ngươi tìm được hắn, coi như ngươi biết hắn bị vu oan, nhưng ngươi thật sự có thể trả lại sự trong sạch cho hắn? Không ai có thể trả sự trong sạch cho hắn, hắn chỉ có thể tẩy sạch bằng chính mình! - Hờ... Lâu Thập Nhị lắc đầu thở dài, đầy vẻ thất vọng. Tuyết thánh nữ đứng lên, nhếch miệng cười nói: - Hãy tin tưởng hắn, nếu hắn không bị Ác Ma không chế, hắn chắc chắn rửa sạch ác danh. Còn nếu hắn bị khống chế, chúng ta coi như hắn... Đã chết!
Chương 2254 Lục Vương
“Nhân Tặc?” Lục Ly nghe được tin này trong một tiểu thành thì cười, ác danh của hắn rất nhiều, giờ lại thêm một danh mới- Nhân Tặc! Nhân Tặc lại càng vang dội hơn Quốc Tặc! Quốc Tặc chỉ là phản tặc của một quốc gia, Nhân Tặc là phản tặc của toàn nhân tộc. Thời khắc hắn nghe được tin này, suýt nữa đứng dậy vỗ tay, hắn muốn đánh đến thành Thiên Lang tìm Cơ đại nhân này hỏi, có phải người đứng đầu Thần bảng, cường giả đứng đầu nhân tộc bị mù hay không? Có điều thoáng chốc hắn đã áp chế sự phẫn nộ trong lòng, hoặc là hắn không quá quan tâm những thứ này, hoặc là hắn đã hơi nản lòng thoái chí, không quan tâm điều gì, không muốn nói chuyện gì. Hắn vốn định dọc đường đánh giết đến phía đông, gắng sức giết chết nhiều Ác Ma, trợ giúp Thần Giới chống đỡ ngoại địch. Hiện giờ nghe được tin này, lòng hắn nguội lạnh. Nếu hắn là Nhân Tặc, là kẻ thù của toàn bộ nhân tộc, sao hắn lại muốn giúp đỡ nhân tộc? Có phải hắn rất hèn hạ? Rất ngu xuẩn? Chuyện này nếu là ai cũng thấy như vậy, một lòng vì nhân tộc, ở Kim Dương Đảo vì muốn cứu giúp cường giả nhân tộc, hắn không tiếc thân mình lâm vào nguy hiểm. Ở tiểu thành kia, Nghê trưởng lão và La Diệp rắp tâm giết hắn, vì đại nghĩa nhân tộc hắn tha cho Nghê trưởng lão, không muốn nhân tộc hao tổn, không muốn gà nhà đánh nhau diều hâu được lợi, nhưng không ngờ lại có kết cục thế này. - Cơ đại nhân, tốt lắm! Lục Ly trào phúng mỉm cười, lẩm nhẩm: - Nếu ngươi đã mắt mù, vậy mình ngươi đi đánh Ác Ma, ta mặc kệ! - Hửm? Lục Ly đang ngồi trong quán trà, bên cạnh có một vài võ giả, mặc dù âm thanh của Lục Ly rất nhỏ những vẫn bị mấy người nghe thấy. Ánh mắt bọn họ lập tức trở nên lạnh lẽo, một người đứng dậy vỗ bàn, tức giận nói: - Ngươi là thá gì? Dám sỉ nhục Cơ đại nhân? Ngươi muốn chết phải không? - Cái gì? Nghe thấy người kia nói, rất nhiều cường giả bên trong quán trà đều đứng dậy trợn mắt. Còn có người lấy ra binh khí, nếu không phải hơi thở của Lục Ly như biển, đám người này đã sớm ra tay. Lục Ly vẫn bất động như núi, bình thản uống trà, hắn không liếc nhìn mọi người vây quanh, chỉ chậm rãi nói: - Sỉ nhục Cơ đại nhân thì đã sao? Các ngươi có thể chuyển lời của ta đến hắn, nhớ bảo Lục Ly ta nói- mắt hắn bị mù! - To gan! Một võ giả đỏ bừng mặt, đang định phóng thích công kích, đột nhiên nhớ tới Lục Ly, môi hắn run rẩy: - Ngươi... Ngươi... Là Lục Ly? - Đúng vậy? Lục Ly giơ tay kéo mặt nạ xuống, nhếch miệng cười nhạt: - Ta chính là Tặc Nhân Lục Ly, sao nào? Các ngươi định vì nhân tộc diệt trừ ta? Ạch! Toàn bộ người trong quán trà sắc mặt trắng bệch, tuy rằng vừa nãy bọn họ lớn giọng chửi mắng Lục Ly, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn, hận không thể băm hắn ra nghìn mảnh, nhưng lúc này phát hiện Lục Ly đang ở đây, không ai dám hành động. Người này chính là Sát Thần Lục Ly, cường giả chết trong tay hắn nhiều vô kể, trong đó đã có hai vị Chí Tôn Thần Giới! Vèo vèo! Có người từ quán trà phóng đi, đến phủ thành chủ báo cáo. Rất nhiều võ giả trong phủ thành chủ bay ra, gồm cả mấy đại năng Thần Giới. Nhưng Lục Ly vẫn một mình nhàn nhã ngồi trong quán trà, không ai dám liều lĩnh. Danh xưng Sát Thần không phải hư danh, nó được tạo nên bởi vô số thây cốt chồng chất. Lục Ly uống xong chén trà, thong thả đứng dậy, hắn bay vọt lên phía trên quán trà, liếc nhìn những ánh mắt sợ hãi của võ giả trong thành, mở miệng nói: - Ta là Lục Ly, Nhân Tặc Lục Ly. Nhờ thông cáo đến Thần Giới giúp ta, nếu mọi người coi ta là Nhân Tặc, kể từ hôm nay ta sẽ không lo đến chuyện của Thần Giới. Ngoài ra... giúp ta hỏi Cơ đại nhân, hắn có bị mù hay không? Có ngu xuẩn không? Hắn có đầu óc hay không? Vèo! Dứt lời, Lục Ly đã phi độ hư không rời đi, để lại cả thành ngơ ngác liếc nhìn nhau. Trong thành có rất nhiều người, tin tức này không thể phong tỏa, hơn nữa tin tức chấn động như này, rất nhiều người còn tình nguyện lan truyền, dù sao cũng là Lục Ly nhờ bọn hắn. Sau ba ngày tin này truyền khắp Thần Giới, tin tức cỡ này căn bản không thế dìm xuống, bao trùm lên Thần Giới giống như hoa tuyết. Lục Ly trắng trợn phát ngôn, còn chỉ đích danh Cơ đại nhân, nói hắn mắt mù, nói hắn ngu xuẩn... Chuyện này gây nên tranh cãi ầm ĩ, có người hoài nghi rốt cuộc Lục Ly có bị ma hóa hay không? Có người cho rằng Lục Ly đã bị ma hóa, hắn cố tình bôi đen Cơ đại nhân, khiến lòng quân sĩ nhân tộc bất ổn, rối loạn bất an. Cơ đại nhân nhận được tin này trầm mặc không nói gì. Đám Tả Khâu Lộ phát ra thông cáo, lấy ngòi bút làm vũ khí, kêu gọi quần hùng cùng nhau tru diệt, kêu gọi nhân tộc giám sát chặt chẽ tình hình của Lục Ly, phải tru diệt bằng được ác tặc Lục Ly này. Lục Ly đột nhiên mất tích, không ai biết được hành tung của hắn. Năm ngày sau, một thông cáo truyền khắp thiên hạ- Ác Ma Thống Soái Vưu Tinh Đại Đế phái hồn nô dán thông cáo của hắn lên cổng mấy thành trì. Vưu Tinh Đại Đế đích thân phong Lục Ly là Lục Vương, địa vị chỉ đứng sau hắn, đồng thời thông cáo thiên hạ: Nếu quy hàng Ác Ma, Vưu Tinh Đại Đế không những không khống chế linh hồn, mà còn sẵn lòng phong thưởng, phong vương phong tước đều được. Nhưng những ai không quy hàng Ác Ma, tương lai đại quân Ác Ma san bằng Thần Giới sẽ bị tru diệt toàn bộ, vĩnh viễn làm nô, đồng thời hiện giờ ngoài Lục Ly, còn có mấy cường giả tuyệt thế đã quy hàng... Tin này được truyền đi, hoàn toàn không còn ai tranh cãi, cái danh Nhân Tặc Lục Ly đã thành sự thật. Có điều kế sách của Vưu Tinh Đại Đế rất có hiệu quả, nội bộ nhân tộc vốn bất ổn, lại thêm gần đây Ác Ma Lĩnh Chủ tập kích thành trì khắp nơi, tuy rằng Chí Tôn Thần Giới của nhân tộc được phái đi rất nhiều, nhưng có rất ít Ác Ma Lĩnh Chủ bị giết chết. Hiện giờ rất nhiều thành trì bị đồ sát, tuy rằng phía nhân tộc vẫn phản ứng khá nhanh, lập tức khống chế thế cuộc, không để ma nô khuếch tán. Nhưng thời gian đã lâu mới chỉ giết được ba Ác Ma Lĩnh Chủ, khó trách khiến nhân tộc lo lắng. Hiểm độc nhất là câu nói cuối cùng của Vưu Tinh Đại Đế!
Chương 2255 Quy tắc trò chơi
Vài cường giả nhân tộc đã quy hàng Ác Ma? Nếu như là thật, cường giả nhân tộc người người bất an. Ai biết chiến hữu của ta có đâm ta một nhát sau lưng không? Ai biết những cường giả này có khống chế càng nhiều nhân tộc quy hàng Ác Ma, vào thời khắc then chốt sẽ cắn ngược lại không? Trước tiên đánh vào lòng người, sau đó phạt binh! Một khi lòng người rối loạn, nội bộ xảy ra vấn đề, cho dù thành lũy vững vàng đến đâu cũng bị phá tan, không ai có thể chống cự. Thoáng chốc, nhân tộc nổi lên các lời đồn đãi, không chỉ quân sĩ bình thường, ngay cả cường giả cũng thấy bất an trong lòng... Đương nhiên vẫn có nhiều người tỉnh táo, bọn họ đều biết đây là âm mưu của Vưu Tinh Đại Đế, bọn họ có thể nhìn ra nhưng mấu chốt lại không thể ngăn cản người khác suy đoán linh tinh. Không lâu sau Cơ đại nhân đã truyền xuống một thông cáo, kêu gọi mọi người không được bị tin đồn lừa gạt, đồng thời chỉ ra nếu một khi Ác Ma công chiếm Thần Giới, mọi người đều bị ma hóa, không ai tránh thoát, đến khi ấy sẽ là ngày tận thế của nhân tộc. Đồng thời Cơ đại nhân ra lệnh ba quân cùng hành động, hắn tự mình suất lĩnh đại quân đánh thẳng vào doanh trại Ác Ma, sẽ quyết một trận tử chiến với Ác Ma. Ác Ma Lĩnh Chủ tàn sát khắp nơi, quấy rối nội bộ, hiện giờ không thể dùng cách cứu nạn bốn phía. Nếu tiếp tục kéo dài, sẽ có càng nhiều thành trì bị đồ sát, lòng quân càng ngày càng suy yếu. Nhân lúc nhuệ khí quân sĩ hiện giờ vẫn chưa suy yếu đến mức không thể cứu vãn, quân đội vẫn có thể chiến đấu, phải đánh thắng vài trận để tạo niềm tin cho cường giả quân đội nhân tộc. Lục Ly mất tích! Hắn không phải tìm nơi ẩn nấp, mà là đi vào trong hư không. Mắt không thấy tâm không phiền, hắn chuẩn bị đến một hố đen thời không, tu luyện mấy trăm năm sẽ đi ra. Lần trước ở hố đen thời không kia hơn bảy mươi năm, lúc ra ngoài mới chỉ trôi qua vài ngày. Lần này hắn chuẩn bị đi vào mấy trăm năm đến nghìn năm, tranh thủ tu luyện đến cảnh giới siêu cấp đại năng Thần Giới đỉnh cao, để xem có thể độ qua thiên kiếp hay không. Hiện giờ chân ý của hắn rất mạnh, thậm chí vượt qua Chí Tôn Thần Giới bình thường, duy chỉ thiếu khuyết sức mạnh của Thần lực và linh hồn. Mà trong thời gian ngắn không thể đạt tới cảnh giới siêu cấp đại năng Thần Giới đỉnh cao, bắt buộc phải tu luyện trong thời gian dài. Cầm lấy bản đồ hư không, Lục Ly nhanh chóng bay đi. Bay ròng rã bảy, tám ngày hắn rốt cuộc tìm được hố đen thời không kia, hắn quay đầu nhìn hư không, trong lòng có chút do dự bất định. Thời gian hơn mấy trăm năm rất dài dặc với hắn, hơn nữa hiện giờ thế cuộc bên ngoài mỗi giờ khắc thiên biến vạn hóa, hắn khó tránh khỏi nội tâm lo lắng. Còn Trì Hi Nhi, vẫn chưa tìm thấy nàng, rất có thể đã xảy ra chuyện... “Đi!” Nghĩ ngợi vẩn vơ trong chốc lát, Lục Ly cắn răng xông vào trong hố đen thời không, thoáng chốc đã bị hố đen thời không cắn nuốt. Xẹt! Vào lúc Lục Ly đã tiến vào trong hố đen thời không, phía xa đột nhiên vọng đến tiếng xé gió, một con hoang thú khổng lồ bay vọt đến, chính là thần thú không gian lần trước Lục Ly bắt gặp. Có điều... Lần này trên thần thú không gian có người, hơn nữa là hai người. Đáng tiếc bóng dáng hai người đều rất mơ hồ, không nhìn rõ khuôn mặt, thậm chí còn không nhìn rõ bóng dáng, chỉ biết rằng đó là hai người. - Hắn đã tiến vào trong hố đen thời không? Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, là giọng nữ nhân còn rất trẻ tuổi. Người bên cạnh gật đầu nói: - Hắn lựa chọn rất đúng, hiện tại chân ý của hắn đã thăng cấp rất nhanh, đi vào nâng cao thần lực, cơ thể và linh hồn, phỏng chừng sắp sửa độ thiên kiếp. Chỉ cần độ qua thiên kiếp, hắn mới thực sự trở thành cường giả, cá chép vượt long môn, tiến vào biển rộng! - Nhưng hắn phải một mình cô độc ở bên trong mấy trăm năm đến nghìn năm, trong đó đen kịt một màu, không có thứ gì, sợ rằng người bình thường không thể chịu đựng được? Âm thanh nhẹ nhàng kia lại vang lên. Giọng nói già nua bên cạnh cười đáp: - Người phi thường làm chuyện phi thường. Bất kỳ cường giả nào đều phải chịu đựng cô độc và im lặng, đây là con đường cường giả buộc phải đi nếu muốn độ kiếp. Tâm Lục Ly chưa đủ trầm ổn, nếu lần này hắn có thể ở bên trong bế quan nghìn năm, sẽ rất có ích cho trưởng thành sau này của hắn. Nếu hắn chỉ ở bên trong mấy trăm năm đã không chịu được, người này không thể làm nên việc lớn, thành tựu sau này sẽ không cao. - Gia gia! Nữ tử giọng nhẹ nhàng đột nhiên quay đầu nói: - Nhân tộc gặp phải nguy nan như vậy, người... Không ra tay giúp đỡ sao? Rất nhiều người đã chết, nhiều thành trì bị phá hủy, nhiều gia đình tan nát, người nỡ lòng nào? - Không thể! Thanh âm già nua vang lên rất kiên định: - Bất cứ nơi nào đều có quy tắc, thế giới to lớn đương nhiên có quy tắc của nó, vi phạm quy tắc ta sẽ chết. Thần Giới tự có quy tắc của Thần Giới, chúng ta không được phá vỡ đại quy tắc của Thần Giới, nếu trợ giúp nhân tộc Thần Giới chính là vi phạm quy tắc trò chơi. - Quy tắc trò chơi? Nữ tử giọng nói dịu dàng kinh ngạc hỏi: - Quy tắc này là ai đặt ra? Sao có thể bá đạo như vậy? Không có tình người như thế? Từng đám đại nhân vật nhìn thấy Thần Giới bị chém giết, mắt thấy sinh linh đồ thán, lại chỉ khoanh tay đứng nhìn? Đây chính là thứ gọi là quy tắc trò chơi? - Nha đầu, ngươi không hiểu! Lão giả khẽ thời dài nói: - Thiên địa luân hồi, tự nhiên đại đạo, tất cả đều có số mệnh, sóng lên sóng xuống, mây tụ mây tan, tất cả đều khớp với quy tắc thiên địa. Coi như Thần Giới bị diệt, có thể rất nhiều năm sau nhân tộc sẽ xuất hiện một cường giả quật khởi, đánh đuổi Ác Ma. Hoặc cũng có thể... nhân tộc sẽ đánh giết vào Ác Ma Giới, đuổi cùng diệt tận Ác Ma. Chúng ta là nhân tộc nên luôn để ý nhân tộc. Lúc nhân tộc Thần Giới đánh giết vào Ác Ma Giới, vào lúc nhân tộc tàn sát con dân Ác Ma, chúng ta có thấy sinh linh đồ thán? - Nhân tộc, Ác Ma, Ma Thú, Yêu tộc, rất nhiều... Lão giả lại tiếp tục cảm khái: - Thế giới này có vô số sinh linh, bất kể là bộ tộc gì thực ra đều bình đẳng như nhau.
""Sát Đế thứ hai đã xuất hiện..."" Nghê trưởng lão nuốt một ngụm nước bọt, hắn muốn lùi lại theo bản năng, nhưng phát hiện Lục Ly đã quay đầu, con mắt đỏ rực như lửa kia dán chặt lấy hắn. Nghê trưởng lão không dám rút lui, chỉ có thể âm thầm đề phòng, chuẩn bị liều mạng chiến đấu một trận hoặc tìm cơ hội rút lui vào bất cứ lúc nào. Giờ khắc này Lục Ly khiến hắn cảm thấy sợ hãi, hắn nhìn người trẻ tuổi trước mặt này không còn là Lục Ly, mà là Sát Đế! Lục Ly nhìn Nghê trưởng lão vài lần, hắn mở miệng: - Ngươi là Nghê trưởng lão của Thần Tượng Tông? Nghê trưởng lão khuôn mặt bình thản như một giếng cổ, nhưng con ngươi nhập nhèm ánh sáng đã bán đứng nội tâm hoảng loạn của hắn, hắn nuốt xuống một ngụm nước bọt đáp: - Đúng vậy, Lục Ly, bản toạ chỉ muốn hỏi ngươi rốt cuộc có bị Ám Ma khống chế? Nghê trưởng lão rất cáo già, nói chuyện rất khéo léo, Lục Ly cười nhạt nói: - Bị khống chế thì sao? Nếu không bị khống chế thì ngươi sẽ làm gì? Nghê trưởng lão tỏ vẻ quang minh lẫm liệt, lạnh giọng nói: - Nếu ngươi bị khống chế, bản toạ sẽ liều mạng chém giết ngươi. Nếu không bị ma hoá, hi vọng ngươi có thể giúp ích nhân tộc, chém giết thêm nhiều Ác Ma. - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn, Nghê trưởng lão này rõ ràng có lòng riêng muốn giết hắn, đã thế vẫn làm bộ vì đại nghĩa nhân tộc? Hắn cười nhạo: - Nếu ta bị khống chế, giờ khắc này còn phí lời với ngươi? Ngươi hiện giờ còn sống sót? - Ngươi không bị khống chế? Nghê trưởng lão quả thật rất ""kinh ngạc"", sau đó nổi giận bừng bừng: - Ngươi vẫn là nhân tộc, tại sao đánh chết La điện chủ? Giờ khắc này nhân tộc đang gặp đại nạn, ngươi ở đây gà nhà đá nhau, ngươi như vậy khác ma đầu ở chỗ nào? - ... Lục Ly đã gặp nhiều người, đây là lần đầu tiên gặp hạng người vô sỉ như vậy, có điều ngẫm lại kẻ này có thể sai khiến hoặc ngầm đồng ý cho La Diệp hạ giới đi tàn sát phàm nhân, kẻ này quả thực không phải hạng tốt đẹp. Vụt! Nhẫn trong tay hắn loé sáng, lấy ra hai ngọn Thần Sơn. Đồng thời vô số hư không trùng từ trong người hắn bay ra, Đồ Ma Đao trong tay hắn rực sáng, chỉ vào Nghê trưởng lão: - Ngươi thử giả bộ một lần xem? Ngươi có tin ta khiến ngươi chết không toàn thây? - Ngươi... Nghê trưởng lão nhìn hai toà Thần Sơn, còn có hư không trùng ở giữa không trung, thấy lạnh lẽo từ trong xương cốt. Thần Sơn từng trấn áp La Diệp, hư không trùng cắn gặm Thích trưởng lão, thủ đoạn của Lục Ly rất nhiều, hôm nay nếu không may mắn sẽ chết trong tay Lục Ly. Hắn đảo mắt một vòng, nghiêm giọng nói: - Lục Ly, ngươi muốn thế nào? Nếu ngươi muốn đánh, ta sẽ đánh với ngươi một trận! - Ngươi chắc chứ? Nhìn thấy Nghê trưởng lão vẫn đang giả bộ, Lục Ly nổi giận, sát khí trên người tuôn ra cuồn cuộn, hắn lạnh giọng nói: - Đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, quỳ xuống dập đầu ba cái, ta thấy nhân tộc đang lúc nguy nan, tha cho ngươi một mạng, bằng không... Giết! - Quỳ xuống? Nghê trưởng lão lập tức nổi giận, hắn là người như nào? Chiến đường trưởng lão của Thần Tượng Tông, ở Thần Giới tiếng tăm lừng lẫy, Lục Ly lại muốn hắn quỳ xuống? Lục Ly bị điên? Cường giả đều có tôn nghiêm và niềm cao ngạo, Nghê trưởng lão cũng có. Vừa nghe đến chuyện bắt hắn quỳ xuống, Nghê trưởng lão đã nổi giận, trong tay xuất hiện một trường thương màu trắng, chỉ vào Lục Ly nói: - Lục Ly ngươi đừng khinh người quá đáng, muốn ta quỳ xuống, ngươi điên rồi sao? - Không chấp nhận? Con ngươi Lục Ly lạnh lẽo, lấp lóe vằn đỏ, Thần Sơn trước mặt hắn bỗng nhiên phóng đại, bay về phía Nghê trưởng lão. Đồng thời một Thần Sơn khác cũng phóng đại, chắn ở phía trước, hắn nặng nề phất một tay áo, lực lượng thiên địa đè ép xuống. - Chết! Lục Ly động thủ, Nghê trưởng lão đương nhiên không ngồi im chờ chết, trường thương trong tay hắn rung lắc, lớn lên không ngừng, hắn lấy trường thương làm gậy đánh về phía Thần Sơn. Ầm! Một tiếng nổ vang nặng nề, trường thương nảy ra, Thần Sơn bị đánh xuống. Sức chiến đấu của Nghê trưởng lão rất mạnh, cơ thể vọt lên như giao long, trường thương rung lên, phóng về phía Lục Ly. Lục Ly vốn phóng thích lực lượng thiên địa ra trấn áp, nhưng Nghê trưởng lão vung trường thương một hồi, lực lượng không gian đã vỡ nát. Tốc độ của hắn quá nhanh, chớp mắt đã sắp vọt tới. - Hư không trùng! Lục Ly gầm một tiếng, hư không trùng giữa không trung bay tới ngập trời, con ngươi Nghê trưởng lão híp lại, người phóng lên trời như một cuồng long, khi hắn chuẩn bị từ trên cao phóng xuống công kích Lục Ly, chân trời sáng lên một luồng ánh đao kinh thiên. - Quỷ Vương Trảm! Lục Ly hét một tiếng, ánh đao ầm ầm bổ đến, xoay vòng giữa không trung hai lần, lực lượng thiên địa khủng bố ập tới đè ép, Nghê trưởng lão muốn bỏ chạy nhưng tốc độ giảm rất nhiều. - Hừ! Nghê trưởng lão mặt không đổi sắc, trường thương rung lên, biến thành vô số trường thương bắn ra liên tiếp. Ầm ầm ầm! Từng mũi trường thương va chạm với ánh đao, từng cái từng cái bị ánh đao bổ nát, nhưng uy lực của ánh đao bắt đầu yếu đi, đến khi va chạm với trường thương thứ mười, ánh đao tan biến giữa không trung. “Khá lắm!” Lục Ly mặt mũi bình thản, nhưng nội tâm âm thầm tán thưởng. Nghê trưởng lão không hổ là cường giả nổi danh của Thần Giới, phá được cả Quỷ Vương Trảm. Có điều cũng do cảnh giới của hắn quá thấp, nếu đạt đến cấp bậc Chí Tôn Thần Giới, Nghê trưởng lão chắc chắn không thể cản. Vèo! Lục Ly khống chế Thần Sơn phía dưới bay thẳng lên, xông tới Nghê trưởng lão, đồng thời Thần Sơn phía trước hắn cũng bay lên, không ngừng phóng đại. Nghê trưởng lão lập tức phản ứng lại, trường thương trong tay hắn rung lên, trùng điệp phóng xuống dưới đập bay Thần Sơn, cơ thể mượn lực bay lên lại tránh được Thần Sơn ở phía trên đè ép. Vụt! Cơ thể hắn lượn vòng lại, bay tới giống như một u hồn, đầu hướng xuống dưới, chân thẳng lên trên, cơ thể xoay tròn với tốc độ cực nhanh, đột ngột đâm tới Lục Ly. Trên đầu thương có khí lưu tím nhạt vờn quanh, nhìn qua vô cùng khủng bố... - Hừ! Lục Ly người không nhúc nhích, hắn ngửa đầu lên nhìn trường thường ngày càng gần, rút đao ra, không phóng thích Quỷ Vương Trảm mà khoan thai bổ ra một đao. Một đao kia nhìn từ bên ngoài không thấy có bất kỳ uy thế gì, cũng không có điều gì kinh khủng, chỉ có người bị ánh đao khóa chặt mới cảm nhận được, ví dụ như La Diệp, ví dụ như bây giờ là... Nghê trưởng lão!
Chương 2252 Thổ phỉ
- Chân ý Sát Đế! Nghê trưởng lão cả người run rẩy, hắn cảm thấy toàn bộ thế giới đều bị màu đỏ như máu cắn nuốt, sát khí khủng khiếp bao trùm lên hắn, bắt đầu xâm chiếm cơ thể và linh hồn hắn. Cơ thể hắn sững im tại chỗ, hắn không nhìn thấy thứ gì, cũng không cảm nhận được, từ sâu thẳm trong linh hồn hắn hiện lên sự sợ hãi và nguy cơ trí mạng. Trên người hắn có chiến giáp Thánh phẩm, nhưng hắn biết nếu bản thân không làm gì đó, có lẽ một giây sau hắn sẽ chết hoặc là trọng thương, La Diệp cũng bị một đao kia nhẹ nhàng chém vào hai nửa. - Lục Ly, dừng tay, ta quỳ! Nghê trưởng lão không còn quan tâm điều gì, hắn dồn sức thét lớn, khi hắn thét lên câu này, sát khí phát sinh trên người hắn biến mất, thế giới đỏ như máu ở trước mắt cũng biến mất! Ầm! Cho dù Lục Ly thu tay lại, ánh đao vẫn không hoàn toàn biến mất, chỉ là Lục Ly thu hồi sát khí lại. Nghê trưởng lão bị một đao đánh bay, phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể nặng nề nổ bay ra. Vào lúc bị đánh bật ra, hắn đột nhiên cảm thấy đập vào thứ gì đó. Hắn quét thần niệm, sắc mặt tái ngắt. Có vô số hư không trùng lẻn vào trong cơ thể hắn, Lục Ly đánh một chiêu rồi lại một chiêu, khiến hắn không còn sức chống lại. Vụt! Hắn bay vụt xuống, nghiêm túc đứng phía trước cách Lục Ly mấy trăm trượng, cắn cắn răng khuỵu gối nói: - Lục Ly, ta đã sai, mong ngươi nể tình nhân tộc đang trong thời khắc nguy nan, tha ta một mạng. Lục Ly đứng trên đỉnh núi, sắc mặt phẳng lặng, sắc đỏ trong mắt đã biến mất, trở lại vẻ thanh tỉnh. Hắn nhấc theo Đồ Ma Đao khiến Nghê trưởng lão cảm thấy giờ khắc này Lục Ly không phải là người trẻ tuổi mới phi thăng chưa tới một trăm năm, mà giống như Sát Đế uy danh hiển hách. Lục Ly từ trên cao nhìn xuống Nghê trưởng lão, lạnh giọng nói: - Hai chân đều quỳ xuống, dập đầu lạy! - Được! Nghê trưởng lão cắn chặt răng, khuỵu hai đầu gối, gục đầu lạy Lục Ly, hơn nữa dập đầu liên tục chín cái, lúc này hắn mới nhìn Lục Ly nói: - Đủ chưa? - Vừa nãy nói thì đủ, nhưng giờ chưa đủ! Lục Ly cười tàn nhẫn nói: - Tự làm gãy hai chân, làm gãy luôn! - Hả? Nghê trưởng lão giận tím mặt, bi phẫn nói: - Lục Ly, giết người cũng có chừng mực, ta đã quỳ xuống đập đầu ngươi, ngươi không phải rất quá đáng? - Ngươi có tin chỉ cần một ý nghĩ của ta, hư không trùng sẽ gặm nát đầu ngươi? Lục Ly được đà không tha cho hắn, lạnh lùng nhìn Nghê trưởng lão nói: - Năm đó ngươi sai La Diệp xuống hạ giới giết người, ngươi có thấy quá đáng không? Cửu Giới chết nhiều người như vậy, nếu không phải hiện giờ nhân tộc nguy nan, ngươi tưởng rằng ngươi có thể sống sót? Tóm lại có chịu gãy hay không? - Được! Nghê trưởng lão nhắm mắt, ẩn chiến giáp vào trong cơ thể, sau đó lấy một chiến đao đánh liên tục vào hai chân. Hai chân từ phần đầu gối trở xuống gãy nát, Nghê trưởng lão cắn răng không kêu rên, chỉ là sắc mặt vặn vẹo vô cùng đáng sợ. - Lục Ly, ngươi hài lòng chưa? Nghê trưởng lão rất biết nín nhịn, trong giọng điệu không có oán hận hay tức giận, ngữ khí rất bình thản, giống như chân bị gãy là của người khác. - Chưa đủ! Lục Ly cười nhạt nói: - Giải trừ liên hệ tinh thần, giao chiến giáp cho ta. Dù sao Thần Tượng Tông các ngươi cũng có Thần khí Thánh Phẩm. - Ngươi... Nghê trưởng lão suýt nữa hộc máu, tên Lục Ly này không phải quá đáng, mà là vô lại. Lục Ly hơi nhấc chiến đao trong tay, lạnh lùng nói: - Có đưa hay không, không đưa tiểu gia sẽ trở mặt? - Đưa! - Ồ? Trường thương cũng khá được, rất giống Thần khí Thánh Phẩm? Đưa ta luôn. - Ngươi... - Có đưa hay không, không đưa ta sẽ trở mặt. - Đưa... - Không gian giới của ngươi cũng rất đẹp, bên trong chắc chắn có rất nhiều bảo vật? Dù sao Thần Tượng Tông các ngươi không thiếu bảo vật, đưa ta luôn? - Ta... - Ta ta cái gì? Không cho tự ta vẫn lấy được! Giết người rồi đồ đều là của ta. - Đưa! Đều đưa ngươi hết, toàn bộ là của ngươi, ngươi hài lòng chưa? Sau nửa nén nhang, cả người Nghê trưởng lão chỉ còn sót lại bộ quần áo mùa thu, hắn quỳ trên đất nhìn Lục Ly nghênh ngang rời đi, khóc không ra nước mắt? Đây là Sát Đế thứ hai? Có chút phong độ của bậc cường giả không, nói toẹt ra là quân đạo phỉ vô lại. Sát Đế Chân Ý đã được Lục Ly cảm ngộ đến cảnh giới đại viên mãn. Chân ý này không hổ là chân ý đứng thứ mười Thần Giới, còn hung tàn hơn cả Quỷ Vương Trảm. Nếu không phải cảnh giới Lục Ly quá thấp, một khi hắn đạt đến cảnh giới Chí Tôn Thần Giới, phỏng chừng sức chiến đấu có thể lọt vào hai mươi vị trí đầu trong Thần bảng. Điều kinh khủng nhất của chân ý này chính là sát khí, hay chính là sát khí ngưng tụ thành thực thể. Sát khí ngưng tụ vào trong công kích, khiến kẻ địch không tự chủ rơi vào trong thế giới máu, hơn nữa công kích chưa đến sát khí đã xâm nhập vào trong cơ thể, sát khí sẽ khiến kẻ địch không thể phòng ngự hay chống cự công kích của Chân ý Sát Đế. Rất nhiều cường giả có phòng ngự rất mạnh, nhưng đó là trong hoàn cảnh bọn họ chủ động phòng ngự, nếu không phòng ngự mà chỉ dựa vào chiến giáp, dựa vào cơ thể chống đỡ, phòng ngự của bất kỳ người nào đều không quá mạnh mẽ. Thánh phẩm Thần khí rất mạnh, nhưng khi sát khí đi vào cơ thể, vào lúc ánh đao công kích đến, sẽ tiếp dẫn lực công kích của ánh đao vào trong khiến cơ thể nổ tung, phá tan cơ thể võ giả. Sát Đế Chân Ý không phải linh hồn công kích, cho nên thủ đoạn phòng ngự linh hồn không có tác dụng quá lớn với Chân ý Sát Đế. Đây là sát khí công kích, một loại công kích vô cùng quỷ dị đặc biệt, đây cũng là nguyên nhân Chân ý Sát Đế trở thành chân ý đứng thứ mười Thần Giới. Cảm ngộ Chân ý Sát Đế đã nhiều năm, Lục Ly luôn nghĩ cách thăng cấp Chân ý Sát Đế, lần này rốt cuộc cơ duyên xảo hợp cảm ngộ ý cảnh năm đó của Sát Đế, khiến Chân ý Sát Đế đạt đến cảnh giới đại viên mãn. Qua trận vừa nãy, Lục Ly cảm nhận được sức mạnh của Chân ý Sát Đế, uy lực lớn hơn Quỷ Vương Trảm rất nhiều. Với cảnh giới hiện giờ của hắn rất khó dùng Quỷ Vương Trảm giết chết La Diệp, nhưng Chân ý Sát Đế lại thừa sức, đủ thấy sự phân chia cao thấp.
Chương 2253 Nhân Tặc
Lục Ly rời đi chưa được bao xa thì phi độ hư không, hơn nữa phi độ hư không liên tục mấy lần. Nghê trưởng lão và La Diệp đến khiến hắn cảm thấy có mùi nguy hiểm, ngộ nhỡ lần sau Tả Khâu Lộ cùng Lạc Quản đến thì sao? Sát Đế Chân Ý rất mạnh, nhưng hắn vẫn chưa ngông cuồng đến mức nghĩ bản thân có thể giết được cường giả đứng mười vị trí đầu trong Thần bảng. Thần bảng này phải dựa vào sức chiến đấu chân chính, không phải khoác lác vài câu là có thể lọt vào. Thần bàng có sức ảnh hướng lớn với Thần Giới như vậy, chứng tỏ xếp hạng rất hợp lý và công chính. Sau mấy lần phi độ hư không liên tiếp, Lục Ly tìm một chỗ ẩn nấp, lấy được một chiến giáp Thần khí Thánh Phẩm, hắn không luyện hóa ngay sao được? Vào thời khắc then chốt chiến giáp Thánh Phẩm sẽ là sợi dây cứu mạng. Bên kia Nghê trưởng lão đã rút lui, có điều trước lúc rời đi đã diệt khẩu hết thám báo phụ cận. Tại sao lại diệt khẩu? Đương nhiên không muốn bọn họ phát tán chuyện này. Vào lúc đại chiến, một vài thám báo ở gần đó quan sát, thậm chí còn nhìn thấy cảnh tượng hắn quỳ gối với Lục Ly. Hắn đợi Lục Ly đi rồi, chuyện đầu tiên cần làm là giết chết tất cả thám báo gần đó. Giết thám báo xong, Nghê trưởng lão đi tới phủ thành phụ cận, báo cáo Dương Phong một lượt. Sau đó truyền tống đến thành Thiên Lang, tố cáo với Cơ đại nhân và thủ lĩnh tứ đại thế lực Siêu Thần. Sự thật đương nhiên bị bóp méo. Nghê trưởng lão nói hắn và La Diệp tra xét ở phụ cận, vừa vặn nghe tin Ác Ma Lĩnh Chủ đồ thành, lập tức chạy tới. Kết quả phát hiện ra Lục Ly, Lục Ly đang tàn sát võ giả trong thành, đáng tiếc sức chiến đấu của Lục Ly quá mạnh, La Diệp anh dũng hy sinh. Hắn liều mạng hết mình cũng không ngăn được Lục Ly, để Lục Ly chạy mất... Cơ đại nhân không nói gì, thủ lĩnh tứ đại thế lực Siêu Thần giận tím mặt, thi thể La Diệp được mang về, lại thêm Nghê trưởng lão dẫn một thám báo trở về xác nhận lời của hắn, mọi người đều tin tưởng không chút nghi ngờ. Mặc kệ Lục Ly có bị Ác Ma ma hóa hay không, bốn người đều tin La Diệp bị Lục Ly giết, bởi vì Lục Ly có cừu oán với La Diệp. Chuyện này chứng cứ xác thực, không có gì nghi vấn. Tả Khâu Lộ xin ý kiến Cơ đại nhân muốn liệt Lục Ly vào hàng “Tặc Nhân”, phàm là võ giả nhân tộc, nếu gặp Lục Ly người người có thể tru diệt, ba người còn lại đồng loạt hùa theo. Cơ đại nhân không đồng ý ngay, chỉ để Tả Khâu Lộ phái người đến thành trì đó điều tra, nếu xác định Lục Ly thực sự đồ thành, thực sự bị ma hóa sẽ ra quyết định sau. Tả Khâu Lộ phái người điều tra, kết quả đương nhiên không giống với lời Nghê trưởng lão nói. Thực ra Lục Ly giết rất nhiều ma nô, giải cứu rất nhiều nhân tộc. Tin tức được chuyển lên, Tả Khâu Lộ lại không báo cáo sự thật, trái lại đổi trắng thay đen nói Lục Ly quả thực đồ thành, rất nhiều con dân trong thành bị hắn ma hóa. Hiện giờ thành trì đã biến thành phế tích, đâu đâu cũng có xác chết, rất nhiều xác chết trong người còn có hơi thở Ác Ma. Cơ đại nhân không hoài nghi Tả Khâu Lộ nói dối, lập tức truyền lệnh thiên hạ coi Lục Ly là “”Nhân Tặc”, nhân tộc ai ai cũng có quyền tru diệt. Sau khi truyền ra, toàn bộ Thần Giới sục sôi, lúc trước dù có tin đồn nói Lục Ly bị ma hóa, rất nhiều người không tin là thật. Hiện giờ Cơ đại nhân đã ra lệnh, chuyện này đương nhiên là thật. Nhân Tặc chính là nghịch tặc của nhân tộc! Nghịch tặc của toàn nhân tộc, tội danh này rất lớn, là kẻ địch của toàn nhân tộc, về sau không được nhân tộc dung tha. Nếu nhân tộc bất diệt, Lục Ly sẽ bị ghi vào sử sách, bị thế nhân phỉ nhổ, tiếng xấu muôn đời. Không chỉ có Lục Ly, dù những người có quan hệ với Lục Ly cũng bị liên lụy, tỷ như Lâu Thập Nhị, Thiên Huyễn Hàn, lại tỷ như Cửu Giới. Sau này hậu nhân Cửu Giới phi thăng lên Thần Giới, nếu bị phát hiện có quan hệ với Lục Ly sẽ bị chém giết ngay lập tức. Còn có tộc nhân của Lục Ly, người thân của Nhân Tặc ở trên đời còn tác dụng gì? Nếu Lục Ly bị giết, lần này nhân tộc không bị diệt vong, đến khi ấy kết cục của Lục gia và Địa Hoàng Giới sẽ cực kỳ thê thảm. Nhân Tặc là ác danh xấu nhất trong Thần Giới, trong lịch sử đã từng xuất hiện một Nhân Tặc. Năm mươi vạn năm trước có một tông chủ đại thế lực chủ động đầu hàng Ác Ma. Cuối cùng toàn tộc kẻ này bị giết chết, kẻ này cũng để lại tiếng xấu muôn đời. - Nhân Tặc? Lúc này Lâu Thập Nhị và Tuyết thánh nữ đang ở thành Thiên Lang, hai người đều theo quân xuất chiến, nghe được thông báo, hai người ngồi một chỗ nhìn nhau nghẹn lời. Ngồi được nửa canh giờ, Lâu Thập Nhị mới hỏi: - Tuyết thánh nữ, ngươi tin không? - Không biết... Tuyết thánh nữ lắc đầu: - Nếu Lục Ly thực sự bị Ác Ma khống chế thì Lục Ly chúng ta biết đã chết, làm ra chuyện này là điều bình thường. Nếu hắn không bị ma hóa, hắn tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện này! - Ừm! Lâu Thập Nhị gật đầu, thở dài nói: - Trong cơ thể Lục Ly có hơi thở Ác Ma, nhưng hắn lại nói không chịu khống chế. Chuyện này ta không nhìn thấy tận mắt, nếu ta có thể gặp hắn một lần, ta chắc chắn phân biệt được hắn có là Lục Ly mà chúng ta quen biết hay không! Lâu Thập Nhị đột nhiên đứng dậy, Tuyết thánh nữ hơi nhướng mày hỏi: - Thập Nhị công tử, ngươi đi đâu? - Ta đi nghĩ cách gặp hắn một lần! Lâu Thập Nhị xoay người nói: - Nếu hắn không bị ma hóa, ta sẽ nghĩ cách trả lại sự trong sạch cho hắn, ác danh Nhân Tặc này không ai có thể chấp nhận được. - Ngươi có thể tìm được hắn? Tuyết thánh nữ cười khổ, nói: - Cứ coi như ngươi tìm được hắn, coi như ngươi biết hắn bị vu oan, nhưng ngươi thật sự có thể trả lại sự trong sạch cho hắn? Không ai có thể trả sự trong sạch cho hắn, hắn chỉ có thể tẩy sạch bằng chính mình! - Hờ... Lâu Thập Nhị lắc đầu thở dài, đầy vẻ thất vọng. Tuyết thánh nữ đứng lên, nhếch miệng cười nói: - Hãy tin tưởng hắn, nếu hắn không bị Ác Ma không chế, hắn chắc chắn rửa sạch ác danh. Còn nếu hắn bị khống chế, chúng ta coi như hắn... Đã chết!
Chương 2254 Lục Vương
“Nhân Tặc?” Lục Ly nghe được tin này trong một tiểu thành thì cười, ác danh của hắn rất nhiều, giờ lại thêm một danh mới- Nhân Tặc! Nhân Tặc lại càng vang dội hơn Quốc Tặc! Quốc Tặc chỉ là phản tặc của một quốc gia, Nhân Tặc là phản tặc của toàn nhân tộc. Thời khắc hắn nghe được tin này, suýt nữa đứng dậy vỗ tay, hắn muốn đánh đến thành Thiên Lang tìm Cơ đại nhân này hỏi, có phải người đứng đầu Thần bảng, cường giả đứng đầu nhân tộc bị mù hay không? Có điều thoáng chốc hắn đã áp chế sự phẫn nộ trong lòng, hoặc là hắn không quá quan tâm những thứ này, hoặc là hắn đã hơi nản lòng thoái chí, không quan tâm điều gì, không muốn nói chuyện gì. Hắn vốn định dọc đường đánh giết đến phía đông, gắng sức giết chết nhiều Ác Ma, trợ giúp Thần Giới chống đỡ ngoại địch. Hiện giờ nghe được tin này, lòng hắn nguội lạnh. Nếu hắn là Nhân Tặc, là kẻ thù của toàn bộ nhân tộc, sao hắn lại muốn giúp đỡ nhân tộc? Có phải hắn rất hèn hạ? Rất ngu xuẩn? Chuyện này nếu là ai cũng thấy như vậy, một lòng vì nhân tộc, ở Kim Dương Đảo vì muốn cứu giúp cường giả nhân tộc, hắn không tiếc thân mình lâm vào nguy hiểm. Ở tiểu thành kia, Nghê trưởng lão và La Diệp rắp tâm giết hắn, vì đại nghĩa nhân tộc hắn tha cho Nghê trưởng lão, không muốn nhân tộc hao tổn, không muốn gà nhà đánh nhau diều hâu được lợi, nhưng không ngờ lại có kết cục thế này. - Cơ đại nhân, tốt lắm! Lục Ly trào phúng mỉm cười, lẩm nhẩm: - Nếu ngươi đã mắt mù, vậy mình ngươi đi đánh Ác Ma, ta mặc kệ! - Hửm? Lục Ly đang ngồi trong quán trà, bên cạnh có một vài võ giả, mặc dù âm thanh của Lục Ly rất nhỏ những vẫn bị mấy người nghe thấy. Ánh mắt bọn họ lập tức trở nên lạnh lẽo, một người đứng dậy vỗ bàn, tức giận nói: - Ngươi là thá gì? Dám sỉ nhục Cơ đại nhân? Ngươi muốn chết phải không? - Cái gì? Nghe thấy người kia nói, rất nhiều cường giả bên trong quán trà đều đứng dậy trợn mắt. Còn có người lấy ra binh khí, nếu không phải hơi thở của Lục Ly như biển, đám người này đã sớm ra tay. Lục Ly vẫn bất động như núi, bình thản uống trà, hắn không liếc nhìn mọi người vây quanh, chỉ chậm rãi nói: - Sỉ nhục Cơ đại nhân thì đã sao? Các ngươi có thể chuyển lời của ta đến hắn, nhớ bảo Lục Ly ta nói- mắt hắn bị mù! - To gan! Một võ giả đỏ bừng mặt, đang định phóng thích công kích, đột nhiên nhớ tới Lục Ly, môi hắn run rẩy: - Ngươi... Ngươi... Là Lục Ly? - Đúng vậy? Lục Ly giơ tay kéo mặt nạ xuống, nhếch miệng cười nhạt: - Ta chính là Tặc Nhân Lục Ly, sao nào? Các ngươi định vì nhân tộc diệt trừ ta? Ạch! Toàn bộ người trong quán trà sắc mặt trắng bệch, tuy rằng vừa nãy bọn họ lớn giọng chửi mắng Lục Ly, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn, hận không thể băm hắn ra nghìn mảnh, nhưng lúc này phát hiện Lục Ly đang ở đây, không ai dám hành động. Người này chính là Sát Thần Lục Ly, cường giả chết trong tay hắn nhiều vô kể, trong đó đã có hai vị Chí Tôn Thần Giới! Vèo vèo! Có người từ quán trà phóng đi, đến phủ thành chủ báo cáo. Rất nhiều võ giả trong phủ thành chủ bay ra, gồm cả mấy đại năng Thần Giới. Nhưng Lục Ly vẫn một mình nhàn nhã ngồi trong quán trà, không ai dám liều lĩnh. Danh xưng Sát Thần không phải hư danh, nó được tạo nên bởi vô số thây cốt chồng chất. Lục Ly uống xong chén trà, thong thả đứng dậy, hắn bay vọt lên phía trên quán trà, liếc nhìn những ánh mắt sợ hãi của võ giả trong thành, mở miệng nói: - Ta là Lục Ly, Nhân Tặc Lục Ly. Nhờ thông cáo đến Thần Giới giúp ta, nếu mọi người coi ta là Nhân Tặc, kể từ hôm nay ta sẽ không lo đến chuyện của Thần Giới. Ngoài ra... giúp ta hỏi Cơ đại nhân, hắn có bị mù hay không? Có ngu xuẩn không? Hắn có đầu óc hay không? Vèo! Dứt lời, Lục Ly đã phi độ hư không rời đi, để lại cả thành ngơ ngác liếc nhìn nhau. Trong thành có rất nhiều người, tin tức này không thể phong tỏa, hơn nữa tin tức chấn động như này, rất nhiều người còn tình nguyện lan truyền, dù sao cũng là Lục Ly nhờ bọn hắn. Sau ba ngày tin này truyền khắp Thần Giới, tin tức cỡ này căn bản không thế dìm xuống, bao trùm lên Thần Giới giống như hoa tuyết. Lục Ly trắng trợn phát ngôn, còn chỉ đích danh Cơ đại nhân, nói hắn mắt mù, nói hắn ngu xuẩn... Chuyện này gây nên tranh cãi ầm ĩ, có người hoài nghi rốt cuộc Lục Ly có bị ma hóa hay không? Có người cho rằng Lục Ly đã bị ma hóa, hắn cố tình bôi đen Cơ đại nhân, khiến lòng quân sĩ nhân tộc bất ổn, rối loạn bất an. Cơ đại nhân nhận được tin này trầm mặc không nói gì. Đám Tả Khâu Lộ phát ra thông cáo, lấy ngòi bút làm vũ khí, kêu gọi quần hùng cùng nhau tru diệt, kêu gọi nhân tộc giám sát chặt chẽ tình hình của Lục Ly, phải tru diệt bằng được ác tặc Lục Ly này. Lục Ly đột nhiên mất tích, không ai biết được hành tung của hắn. Năm ngày sau, một thông cáo truyền khắp thiên hạ- Ác Ma Thống Soái Vưu Tinh Đại Đế phái hồn nô dán thông cáo của hắn lên cổng mấy thành trì. Vưu Tinh Đại Đế đích thân phong Lục Ly là Lục Vương, địa vị chỉ đứng sau hắn, đồng thời thông cáo thiên hạ: Nếu quy hàng Ác Ma, Vưu Tinh Đại Đế không những không khống chế linh hồn, mà còn sẵn lòng phong thưởng, phong vương phong tước đều được. Nhưng những ai không quy hàng Ác Ma, tương lai đại quân Ác Ma san bằng Thần Giới sẽ bị tru diệt toàn bộ, vĩnh viễn làm nô, đồng thời hiện giờ ngoài Lục Ly, còn có mấy cường giả tuyệt thế đã quy hàng... Tin này được truyền đi, hoàn toàn không còn ai tranh cãi, cái danh Nhân Tặc Lục Ly đã thành sự thật. Có điều kế sách của Vưu Tinh Đại Đế rất có hiệu quả, nội bộ nhân tộc vốn bất ổn, lại thêm gần đây Ác Ma Lĩnh Chủ tập kích thành trì khắp nơi, tuy rằng Chí Tôn Thần Giới của nhân tộc được phái đi rất nhiều, nhưng có rất ít Ác Ma Lĩnh Chủ bị giết chết. Hiện giờ rất nhiều thành trì bị đồ sát, tuy rằng phía nhân tộc vẫn phản ứng khá nhanh, lập tức khống chế thế cuộc, không để ma nô khuếch tán. Nhưng thời gian đã lâu mới chỉ giết được ba Ác Ma Lĩnh Chủ, khó trách khiến nhân tộc lo lắng. Hiểm độc nhất là câu nói cuối cùng của Vưu Tinh Đại Đế!
Chương 2255 Quy tắc trò chơi
Vài cường giả nhân tộc đã quy hàng Ác Ma? Nếu như là thật, cường giả nhân tộc người người bất an. Ai biết chiến hữu của ta có đâm ta một nhát sau lưng không? Ai biết những cường giả này có khống chế càng nhiều nhân tộc quy hàng Ác Ma, vào thời khắc then chốt sẽ cắn ngược lại không? Trước tiên đánh vào lòng người, sau đó phạt binh! Một khi lòng người rối loạn, nội bộ xảy ra vấn đề, cho dù thành lũy vững vàng đến đâu cũng bị phá tan, không ai có thể chống cự. Thoáng chốc, nhân tộc nổi lên các lời đồn đãi, không chỉ quân sĩ bình thường, ngay cả cường giả cũng thấy bất an trong lòng... Đương nhiên vẫn có nhiều người tỉnh táo, bọn họ đều biết đây là âm mưu của Vưu Tinh Đại Đế, bọn họ có thể nhìn ra nhưng mấu chốt lại không thể ngăn cản người khác suy đoán linh tinh. Không lâu sau Cơ đại nhân đã truyền xuống một thông cáo, kêu gọi mọi người không được bị tin đồn lừa gạt, đồng thời chỉ ra nếu một khi Ác Ma công chiếm Thần Giới, mọi người đều bị ma hóa, không ai tránh thoát, đến khi ấy sẽ là ngày tận thế của nhân tộc. Đồng thời Cơ đại nhân ra lệnh ba quân cùng hành động, hắn tự mình suất lĩnh đại quân đánh thẳng vào doanh trại Ác Ma, sẽ quyết một trận tử chiến với Ác Ma. Ác Ma Lĩnh Chủ tàn sát khắp nơi, quấy rối nội bộ, hiện giờ không thể dùng cách cứu nạn bốn phía. Nếu tiếp tục kéo dài, sẽ có càng nhiều thành trì bị đồ sát, lòng quân càng ngày càng suy yếu. Nhân lúc nhuệ khí quân sĩ hiện giờ vẫn chưa suy yếu đến mức không thể cứu vãn, quân đội vẫn có thể chiến đấu, phải đánh thắng vài trận để tạo niềm tin cho cường giả quân đội nhân tộc. Lục Ly mất tích! Hắn không phải tìm nơi ẩn nấp, mà là đi vào trong hư không. Mắt không thấy tâm không phiền, hắn chuẩn bị đến một hố đen thời không, tu luyện mấy trăm năm sẽ đi ra. Lần trước ở hố đen thời không kia hơn bảy mươi năm, lúc ra ngoài mới chỉ trôi qua vài ngày. Lần này hắn chuẩn bị đi vào mấy trăm năm đến nghìn năm, tranh thủ tu luyện đến cảnh giới siêu cấp đại năng Thần Giới đỉnh cao, để xem có thể độ qua thiên kiếp hay không. Hiện giờ chân ý của hắn rất mạnh, thậm chí vượt qua Chí Tôn Thần Giới bình thường, duy chỉ thiếu khuyết sức mạnh của Thần lực và linh hồn. Mà trong thời gian ngắn không thể đạt tới cảnh giới siêu cấp đại năng Thần Giới đỉnh cao, bắt buộc phải tu luyện trong thời gian dài. Cầm lấy bản đồ hư không, Lục Ly nhanh chóng bay đi. Bay ròng rã bảy, tám ngày hắn rốt cuộc tìm được hố đen thời không kia, hắn quay đầu nhìn hư không, trong lòng có chút do dự bất định. Thời gian hơn mấy trăm năm rất dài dặc với hắn, hơn nữa hiện giờ thế cuộc bên ngoài mỗi giờ khắc thiên biến vạn hóa, hắn khó tránh khỏi nội tâm lo lắng. Còn Trì Hi Nhi, vẫn chưa tìm thấy nàng, rất có thể đã xảy ra chuyện... “Đi!” Nghĩ ngợi vẩn vơ trong chốc lát, Lục Ly cắn răng xông vào trong hố đen thời không, thoáng chốc đã bị hố đen thời không cắn nuốt. Xẹt! Vào lúc Lục Ly đã tiến vào trong hố đen thời không, phía xa đột nhiên vọng đến tiếng xé gió, một con hoang thú khổng lồ bay vọt đến, chính là thần thú không gian lần trước Lục Ly bắt gặp. Có điều... Lần này trên thần thú không gian có người, hơn nữa là hai người. Đáng tiếc bóng dáng hai người đều rất mơ hồ, không nhìn rõ khuôn mặt, thậm chí còn không nhìn rõ bóng dáng, chỉ biết rằng đó là hai người. - Hắn đã tiến vào trong hố đen thời không? Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, là giọng nữ nhân còn rất trẻ tuổi. Người bên cạnh gật đầu nói: - Hắn lựa chọn rất đúng, hiện tại chân ý của hắn đã thăng cấp rất nhanh, đi vào nâng cao thần lực, cơ thể và linh hồn, phỏng chừng sắp sửa độ thiên kiếp. Chỉ cần độ qua thiên kiếp, hắn mới thực sự trở thành cường giả, cá chép vượt long môn, tiến vào biển rộng! - Nhưng hắn phải một mình cô độc ở bên trong mấy trăm năm đến nghìn năm, trong đó đen kịt một màu, không có thứ gì, sợ rằng người bình thường không thể chịu đựng được? Âm thanh nhẹ nhàng kia lại vang lên. Giọng nói già nua bên cạnh cười đáp: - Người phi thường làm chuyện phi thường. Bất kỳ cường giả nào đều phải chịu đựng cô độc và im lặng, đây là con đường cường giả buộc phải đi nếu muốn độ kiếp. Tâm Lục Ly chưa đủ trầm ổn, nếu lần này hắn có thể ở bên trong bế quan nghìn năm, sẽ rất có ích cho trưởng thành sau này của hắn. Nếu hắn chỉ ở bên trong mấy trăm năm đã không chịu được, người này không thể làm nên việc lớn, thành tựu sau này sẽ không cao. - Gia gia! Nữ tử giọng nhẹ nhàng đột nhiên quay đầu nói: - Nhân tộc gặp phải nguy nan như vậy, người... Không ra tay giúp đỡ sao? Rất nhiều người đã chết, nhiều thành trì bị phá hủy, nhiều gia đình tan nát, người nỡ lòng nào? - Không thể! Thanh âm già nua vang lên rất kiên định: - Bất cứ nơi nào đều có quy tắc, thế giới to lớn đương nhiên có quy tắc của nó, vi phạm quy tắc ta sẽ chết. Thần Giới tự có quy tắc của Thần Giới, chúng ta không được phá vỡ đại quy tắc của Thần Giới, nếu trợ giúp nhân tộc Thần Giới chính là vi phạm quy tắc trò chơi. - Quy tắc trò chơi? Nữ tử giọng nói dịu dàng kinh ngạc hỏi: - Quy tắc này là ai đặt ra? Sao có thể bá đạo như vậy? Không có tình người như thế? Từng đám đại nhân vật nhìn thấy Thần Giới bị chém giết, mắt thấy sinh linh đồ thán, lại chỉ khoanh tay đứng nhìn? Đây chính là thứ gọi là quy tắc trò chơi? - Nha đầu, ngươi không hiểu! Lão giả khẽ thời dài nói: - Thiên địa luân hồi, tự nhiên đại đạo, tất cả đều có số mệnh, sóng lên sóng xuống, mây tụ mây tan, tất cả đều khớp với quy tắc thiên địa. Coi như Thần Giới bị diệt, có thể rất nhiều năm sau nhân tộc sẽ xuất hiện một cường giả quật khởi, đánh đuổi Ác Ma. Hoặc cũng có thể... nhân tộc sẽ đánh giết vào Ác Ma Giới, đuổi cùng diệt tận Ác Ma. Chúng ta là nhân tộc nên luôn để ý nhân tộc. Lúc nhân tộc Thần Giới đánh giết vào Ác Ma Giới, vào lúc nhân tộc tàn sát con dân Ác Ma, chúng ta có thấy sinh linh đồ thán? - Nhân tộc, Ác Ma, Ma Thú, Yêu tộc, rất nhiều... Lão giả lại tiếp tục cảm khái: - Thế giới này có vô số sinh linh, bất kể là bộ tộc gì thực ra đều bình đẳng như nhau.