-
Chương 156-160
Chương 156 Mua mua mua
Chẳng qua Liễu Di nói Thiên Huyền đan có thể tăng phúc mười mấy lần tốc độ tu luyện, giờ hắn lại đề thăng tới hai mươi mấy lần? Hôm nay răng thú sáng rất lâu, tu luyện nhanh như vậy phỏng chừng cũng có liên quan rất lớn tới răng thú.
- Võ giả tu luyện đúng thật là chồng tài nguyên a!
Một viên Thiên Huyền đan tiêu tốn tám mươi Huyền Tinh, điều này khiến Lục Ly không khỏi cảm giác tu luyện chính là đang thiêu đốt Huyền Tinh. Đấy mới là Thần Hải Cảnh, đợi sau này đến Hồn Đàm cảnh, Mệnh Luân cảnh, Bất Diệt cảnh thì sao?
Không biết phụ thân hắn Lục Nhân Hoàng làm sao mà tu luyện được đến Nhân Hoàng cảnh?
Chẳng qua Lục Linh nói Lục gia là một trong mười đại huyết mạch mạnh nhất Trung Châu, gia tộc cường đại như thế tài nguyên có được khẳng định phải cực kỳ khủng bố, Lục Nhân Hoàng nếu là tư chất nghịch thiên, đích xác có thể chồng ra được.
Ăn cơm xong, Lục Ly lại tiếp tục tu luyện, hiện tại Liễu gia không có hạt giống Huyết Trùng thảo, không cần hắn vận dụng răng thú cải tiến huyết dịch. Hắn đã nói rõ với Liễu Di, không có việc gì thì đừng tới làm phiền.
Ba ngày sau, Liễu Di tới tìm, nói đã mua về hạt giống Huyết Trùng thảo, Huyết Trùng thảo khi trước đã nhổ sạch, lại lần nữa mua mười mấy con Huyết Tê, để cho Lục Ly đi cải tiến huyết dịch.
Lục Ly tới sơn cốc một chuyến, phát hiện hai Huyết Trì đã biến thành một Huyết Trì cực lớn, bên trong đổ đầy huyết dịch. Hắn thăm dò bốn phía một phen, xác định trong sơn cốc không người mới giả bộ lấy ra một ít bột thuốc rắc vào, lặng không tiếng thở ném xuống răng thú, sau đó dùng gậy quấy nửa ngày.
Huyết dịch bỗng chốc sôi trào, lăn lộn, đợi huyết dịch ổn định lại, Lục Ly mới lấy ra răng thú, rửa sạch một phen rồi giao lại sự tình ở đây cho Liễu Di.
Huyết Trì khuếch đại, dù Liễu gia có biến toàn bộ sơn cốc dùng làm nơi gieo trồng Huyết Trùng thảo, trồng xuống mấy ngàn gốc thì cũng đủ tưới tiêu bốn năm ngày, bởi thế hắn chỉ cần bốn năm ngày lại tới một lần là được.
Liễu gia quả thực biến toàn bộ sơn cốc làm nơi gieo trồng, trồng xuống tận hơn hai ngàn gốc. Mới đầu Cửu trưởng lão còn dự định một hơi gieo trồng bảy, tám ngàn gốc, cuối cùng bị Thất trưởng lão bác bỏ.
Bởi vì gieo trồng quá nhiều, trong sơn cốc không đủ, gieo trồng ra bên ngoài lại dễ bị phát hiện. Ngoài ra còn một vấn đề nữa là Huyết Tê, nếu một lần mua mấy chục con Huyết Tê, há lý nào Huyết Sát đảo lại không để ý?
Thất phu vô tội, mang ngọc có tội!
Hiện tại Liễu gia còn quá yếu, một khi bị người biết được bọn hắn có thể bồi dưỡng ra Huyết Trùng quả thượng phẩm, chẳng mấy chốc liền sẽ bị diệt tộc.
Thỉnh thoảng Thất trưởng lão còn tới Huyết Sát đảo đi dạo, tố khổ một phen, đồng thời sai các trưởng lão đi các hồ vực phụ cận Huyết Sát đảo săn giết Huyền thú, giả bộ nghèo đến độ không có cơm ăn…
Đồng thời Liễu Di lại sai người mở ra một khối dược điền ở nơi khác, gieo trồng một nhóm Huyết Trùng thảo gầy yếu không chút sắc trạch, thỉnh thoảng mời Huyết Bất Quy tới chỉ điểm một phen.
Mười ba ngày sau, Huyết Trùng Quả thành thục, giống hệt như lần Lục Ly bán Huyết Trùng Quả lúc trước. Liễu gia hớn hở như điên, Thất trưởng lão tìm đến Lục Ly và Liễu Di, muốn các nàng mang theo hai ngàn Huyết Trùng Quả đi Thiên Ngục thành bán.
Hai ngàn Huyết Trùng Quả, tổng cộng năm vạn Huyền Tinh, chỉ cần khoản Huyền Tinh này tới tay, trong thời gian ngắn Liễu gia không cần lo thiếu Huyền Tinh. Có thể mua sắm rất nhiều tài nguyên, đồng thời cũng có thể nghĩ cách mời chào võ giả, từ từ phát triển lớn mạnh.
- Gấp cái gì?
Lục Ly lại không đồng ý, trực tiếp cự tuyệt nói:
- Huyết Trùng Quả quá ít, số lần tới Thiên Ngục thành càng nhiều, càng dễ dàng bại lộ, tốt nhất nên chờ góp đủ một vạn Huyết Trùng Quả hẵng đi! Ngoài ra ta cảm thấy đợi lấy được đủ nhiều Huyền Tinh, các ngươi có thể cân nhắc mua sắm mấy tên Lục Ải Nhân, chỉ cần có mấy tên Lục Ải Nhân, Huyết Long Đảo sẽ tạm thời an toàn.
- Lục Ải Nhân?
Liễu Di thì thào một tiếng, con ngươi sáng lên, kinh hô nói:
- Không sai, chúng ta không thiếu Huyền Tinh, giờ quan trọng nhất là cam đoan trên đảo an toàn. Chỉ cần giữ được hòn đảo này, về sau liền có thể không ngừng thu lấy Huyền Tinh.
Trước kia Lục Ly và Liễu Di không dám nghĩ, rốt cuộc Lục Ải Nhân quá đắt, nuôi Lục Ải Nhân lại quá tiêu tốn Huyền Tinh, nhưng giờ mười ba ngày liền đã có thể kiếm được năm vạn Huyền Tinh, vì cớ gì không mua?
Sau khi nghe Liễu Di và mấy tên trưởng lão giải thích một phen, ánh mắt tất cả trưởng lão còn lại đều sáng rực lên, chỉ cần có mấy tên nô lệ Lục Ải Nhân tương đương Hồn Đàm cảnh, trừ Lạc Thần đảo ra thì còn ai dám đến công kích Huyết Long Đảo?
Thiên Đảo Hồ có một quy củ, quy củ này là do Thiên Ngục lão nhân đích thân định ra... bất kỳ thế lực nào đều không được công kích thế lực thấp hơn mình hai cấp.
Nói đơn giản hơn thì là, thế lực tứ phẩm không được công kích thế lực nhị phẩm, thế lực tam phẩm không được công kích thế lực nhất phẩm.
Hiện tại Liễu gia là thế lực nhị phẩm, Lạc Thần đảo là thế lực tứ phẩm, bọn hắn không thể công kích Liễu gia. Đương nhiên quy củ là chết, người là sống, nếu Lạc Thần đảo thực sự muốn diệt Liễu gia, vậy cũng chính là chuyện của một câu nói thôi. Chỉ cần một đại nhân vật tùy ý nào đó của Lạc Thần đảo hạ lệnh, sẽ có vô số thế lực tam phẩm nhào tới xâu xé Liễu gia.
Chẳng qua trừ phi Liễu gia chủ động đi trêu chọc Lạc Thần đảo, tự tìm đường chết, còn không cớ gì đại nhân vật Lạc Thần đảo lại sẽ sai người công kích Liễu gia? Rốt cuộc truyền đi ra không dễ nghe, một gia tộc nhị phẩm cỏn con đại nhân vật Lạc Thần đảo còn chưa để vào trong mắt.
Bởi thế, uy hiếp chân chính của Liễu gia nằm ở Huyết Sát đảo, bởi vì hiện tại Liễu gia đang cướp đoạt sinh ý của Huyết Sát đảo, đứt đi tài lộ và mệnh mạch bọn hắn.
Thứ Huyết Sát đảo dựa vào chính là Huyết Trùng thảo, một khi phía Liễu gia tung lượng lớn Huyết Trùng quả phẩm chất cao vào thị trường, nhất định sẽ khiến cho thu nhập Huyết Sát đảo giảm mạnh. Đến lúc đó Huyết Sát đảo chắc chắn sẽ trăm phương ngàn kế thăm dò, tất có một ngày bí mật của Liễu gia sẽ bị phát giác.
Chương 157 Đã xảy ra chuyện
Một khi phát hiện ra bí mật Liễu gia, đại chiến là điều không thể tránh khỏi. Dù Huyết Cừu có nghĩa bạc vân thiên đến mấy, các trưởng lão Huyết Sát bang cũng nhất định sẽ không bỏ qua
Có thể thượng vị ở Thiên Đảo Hồ, làm sao có thể là người tốt?
Điểm này ngay cả Thất trưởng lão đều không tin tưởng, thế giới này không có bằng hữu hay địch nhân vĩnh cửu, chỉ có lợi ích là vĩnh cửu, hiện tại sự tồn tại của Liễu gia đã động chạm tới lợi ích Huyết Sát đảo.
Bồi dưỡng cường giả, đề thăng thực lực là việc cấp bách cần làm!
Đám người Thất trưởng lão thương nghị một phen, rất nhanh liền làm ra quyết định. Hiện tại còn chưa phải lúc bán ra Huyết Trùng Quả, đợi sau này bồi dưỡng hơn vạn trái lại lần nữa tới Thiên Ngục đảo bán, sau đó mua sắm một nhóm Lục Ải Nhân trở về. Chỉ cần những Lục Ải Nhân này trở về, dù có bị Huyết Sát đảo biết được bí mật thì cũng không cần phải sợ.
Thời gian sau đó, Liễu gia tiếp tục bồi dưỡng Huyết Trùng Quả, Lục Ly tiếp tục tu luyện, Thất trưởng lão tiếp tục chạy tới Huyết Sát đảo than khóc thiếu thốn tài nguyên, Huyết Bất Quy lại thỉnh thoảng đến Huyết Long Đảo một chuyến, tán tỉnh Liễu Di…
Gần đây tần suất Huyết Bất Quy tới càng lúc càng chăm chỉ, ý tứ cũng càng lúc càng rõ ràng, nói rõ muốn tán Liễu Di, muốn cưới Liễu Di.
Hiện tại Liễu Di là tộc trưởng Liễu gia, chỉ cần cưới được Liễu Di, như vậy Liễu gia tất sẽ là một phần Huyết Sát bang.
Liễu gia còn có mười Thần Hải Cảnh, Thần Hải Cảnh hậu kỳ cũng có hai người, nhìn qua có vẻ là một cỗ chiến lực không tệ. Then chốt hơn, trước kia Liễu gia là thế lực tam phẩm, hùng bá Vũ Lăng thành nhiều năm như vậy, khẳng định sẽ có một ít tài nguyên đặc thù, tỉ như huyền kỹ cao cấp, bí pháp đặc biệt… những thứ như vậy Huyết Cừu đều rất hứng thú.
Nuốt xuống Liễu gia, đây là mục tiêu hắn định ra ngay từ thời điểm Liễu gia tìm tới nương nhờ.
Chẳng qua việc này không thể gấp, Huyết Cừu sĩ diện, sợ ép quá phận dẫn tới vật cực tất phản, đến lúc đó Liễu gia liều đến cá chết lưới rách lại phiền hà.
Bởi thế gần đây Huyết Bất Quy mới chuyên cần như vậy, mỗi lần còn mang theo một ít linh quả Thiên Đảo Hồ để lấy lòng Liễu Di.
Nếu là lúc trước, Liễu Di nói không chừng sẽ cân nhắc, vì sự phát triển của Liễu gia mà lá mặt lá trái, phát sinh chút quan hệ với Huyết Bất Quy.
Nhưng giờ Liễu gia đã không thiếu Huyền Tinh, căn bản không cần dựa dẫm Huyết Sát đảo. Tâm tư Liễu Di cũng theo đó kiên định lên nhiều, mỗi lần Huyết Bất Quy tới, nàng đều khách khí khoản đãi, thái độ rất tốt, nói chuyện gì cũng được, chỉ riêng cảm tình… không có cửa!
Nửa tháng sau, nhóm Huyết Sát quả thứ hai đi ra, nhóm con em Liễu gia đầu tiên bên phía Vũ Lăng quận cũng chuyển đến, trong đó bao gồm đứa nhỏ có được Viêm Hỏa huyết mạch, ngoài ra còn có thân nhân của đám người Thất trưởng lão.
Người già trẻ nhỏ Liễu gia có tận mấy ngàn người, riêng nhóm đầu tiên đã lên tới năm sáu trăm. Người vừa đến Huyết Long Đảo bỗng chốc náo nhiệt lên, rất nhiều đứa trẻ tư chất tu luyện không sai được đưa tới, khiến cho mọi người nhìn thấy hy vọng, đây đều là lực lượng trung kiên trong tương lai của Liễu gia a.
Gia quyến Liễu gia vừa tới, phía Huyết Sát đảo lại càng vui, tới nhiều gia quyến như vậy, Liễu gia muốn chạy đều chạy không được. Nhiều người như thế cần nuôi sống, Liễu gia còn không mau ngoan ngoãn quy hàng Huyết Sát đảo?
Lục Ly không để ý chuyện bên ngoài, chỉ là mỗi cách mấy ngày lại đi sơn cốc một chuyến, ném răng thú vào trong Huyết Trì. Hắn còn phải toàn lực tu luyện, Thiên Huyền đan tiêu xài như nước.
Có đan dược cao cấp để tu luyện đúng là thoải mái, tu luyện gần một tháng, luồng khí xoáy trong Thần Hải đã lớn rất nhiều, tràn ngập khắp toàn bộ Thần Hải, chẳng mấy chốc liền có thể xung kích Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Duy nhất khiến Lục Ly có chút khổ não chính là Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch ăn rất nhiều Hỏa Ngọc thạch, hình thể lại vẫn không biến, được cái gần đây tinh thần tốt hơn nhiều, không còn ngày ngày ngủ say.
Nếu đã không ngủ được, nó cũng phải đi ra chơi chứ? Lục Ly lại không cho nó ra khỏi thành bảo, sợ ra ngoài bị người đả thương.
Tiểu Bạch rất nhàm chán, chỉ có thể tìm Lục Ly chơi đùa, bên này bắt một cái, bên kia cào một cái, khiến Lục Ly không cách nào tĩnh tâm tu luyện. Lục Ly chịu hết nổi quở mắng nó hai câu, Tiểu Bạch liền ủy khuất ngồi xổm trong góc tường, bộ dạng nhìn rất đáng thương
Nghĩ nghĩ, Lục Ly dứt khoát dọn nhà.
Hắn để người dựng lên một căn nhà gỗ nhỏ ở một nơi tên là “Trúc Sơn” nằm cách dược điền chừng hơn mười dặm, một mình ở lại trong đó.
Trong Trúc Sơn có rất nhiều tiểu Trúc Thử, nơi này tính ra tương đối lớn, có một con sông vắt ngang qua, bên trong có chút ít tôm cá. Bình thường Lục Ly không để người lại gần, có thể mặc sức cho Tiểu Bạch ra ngoài chạy loạn, gãi gãi Trúc Thử, vào trong sông bắt tôm bắt cá chơi đùa, không đến nỗi ngày ngày chạy đi quấy rối hắn.
Bình thường Lục Ly một mực tu luyện trong thành bảo, rất ít khi nhìn thấy người, cũng không tán gẫu với người Liễu gia. Bởi thế hắn tu luyện ở đâu, đối với Liễu gia đều không có gì khác biệt, dù sao chỉ cần mỗi cách mấy ngày tìm hắn đi sơn cốc một chuyến là được.
Đối với bí phương cải tiến huyết dịch của Lục Ly, Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão đã từng nhiều lần đi tìm Liễu Di, để Liễu Di nghĩ cách lấy được.
Dù sao đối với Liễu gia bây giờ mà nói, thứ này chính là mệnh mạch, nắm giữ ở trong tay Liễu gia mới càng thêm ổn thỏa, vạn nhất Lục Ly đột nhiên rời đi thì sao?
Liễu Di cũng rất rõ ràng, nào có bí phương gì đâu? Đó toàn là nhờ vòng răng thú trên cổ Lục Ly, là bài tẩy của hắn, há lý nào có thể đưa cho Liễu gia?
Tiểu Bạch tới trong Trúc Sơn, rõ ràng khoan khoái rất nhiều, dù Lục Ly dặn dò nó không thể rời khỏi Trúc Sơn, chỉ cần vừa nhìn thấy người lạ liền phải lập tức trở về. Song nó cũng đã rất hưng phấn, ngày ngày chuyển tới chuyển lui trong núi, đuổi cho đám Trúc Thử lên trời không đường, xuống đất không cửa...
Lại nửa tháng qua đi, luồng khí xoáy trong Thần Hải Lục Ly đã đạt đến cực hạn, tùy thời có thể xung kích Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Chương 158 Vấn đề lớn!
Hắn xuất quan, lúc này Liễu gia đã có Huyền Tinh, có thể mua sắm rất nhiều đan dược, hắn đương nhiên sẽ không đần độn như trước, nhịn đau đi xung kích Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Hắn tìm tới Tiểu Bạch, sau đó đi đến thành bảo Liễu gia, chuẩn bị tìm Liễu Di muốn một ít đan dược, tiện cho xung kích cảnh giới.
Tới thành bảo Liễu gia nhưng không tìm được Liễu Di, sau khi hỏi dò một phen mới biết Huyết Bất Quy lại tới, Liễu Di đang bồi tiếp hắn đi Vọng Nguyệt Đàm du ngoạn.
Chuyện đòi muốn đan dược này, Lục Ly không tiện tìm đám người Thất trưởng lão. Vọng Nguyệt Đàm hắn biết, nằm ở mặt nam cách thành bảo Liễu gia hai mươi dặm, với tốc độ của hắn chỉ cần thời gian mấy nén hương liền có thể tới nơi.
Hắn bước nhanh về phía Vọng Nguyệt Đàm, chuẩn bị nói một tiếng với Liễu Di sau đó liền về lại trên núi tiếp tục tu luyện.
Bôn tẩu chừng hai nén hương, đến cách Vọng Nguyệt Đàm không xa, phía trước có một bóng người đột nhiên băng băng chạy tới, vừa nhìn thấy Lục Ly lập tức hô to.
Đây là tộc nhân Liễu gia, Lục Ly nhận ra, còn nhớ được hắn gọi Liễu Hạ, bèn cau mày hỏi:
- Liễu Hạ, xảy ra chuyện gì?
Người kia một đường cuồng chạy, thở dốc hổn hển, há mồm thở dốc mấy hơi mới đáp lời:
- Lục đại nhân, nhanh đi Vọng Nguyệt Đàm, Huyết Bất Quy khả năng muốn.... cường bạo tộc trưởng, nhanh đi cứu nàng!
Lục Ly vừa nghe sắc mặt lập tức trầm xuống, ở Liễu gia Liễu Di là bằng hữu duy nhất của hắn, trước kia Liễu Di cũng có ân với hắn, sao hắn có thể trơ mắt nhìn Liễu Di xảy ra chuyện?
Lập tức hắn vận chuyển Huyền lực đến cực hạn, một tay xách theo Liễu Hạ, để đối phương chỉ đường, đồng thời hỏi rõ tình hình.
Lực lượng nhục thân Lục Ly quá lớn, xách theo một người căn bản không ảnh hưởng tốc độ di chuyển. Liễu Hạ khoái tốc kể lại một lượt sự thể, đồng thời chỉ đường cho Lục Ly.
Hôm nay Huyết Bất Quy mang theo mấy người đến Huyết Long Đảo tìm Liễu Di, nói muốn tới Vọng Nguyệt Đàm ngắm nhìn cảnh sắc. Gần đây Huyết Bất Quy thường xuyên tới chơi, người Liễu gia cũng quen dần. Liễu Di lại không dám đắc tội Huyết Bất Quy, chỉ có thể cố nén cảm giác chán ghét, bồi tiếp Huyết Bất Quy đi Huyết Long Đảo.
Vốn theo như tình hình dĩ vãng, bên người Liễu Di sẽ cùng theo một vị trưởng lão và mấy tên hộ vệ.
Chỉ là tình huống hôm nay tương đối đặc thù, bên phía sơn cốc mới vừa thu một nhóm Huyết Trùng Quả, Thất trưởng lão phải dẫn người đi Lạc Thần đảo mua hạt giống và Huyết Tê. Vừa khéo nhóm gia quyến Liễu gia tiếp theo cũng tới, Cửu trưởng lão phải dẫn theo mấy vị trưởng lão đi nghênh đón, bởi thế trưởng lão lưu thủ trong thành bảo Liễu gia vốn đã không nhiều, còn phải cắt cử hai người tọa trấn dược điền trong sơn cốc.
Liễu Di và Huyết Bất Quy đã tới qua Vọng Nguyệt Đàm mấy lần, Liễu Di không quá để ý, liền tùy tiện mang theo hai tên Huyền Vũ cảnh đỉnh phong hộ vệ.
Nào ngờ, chuyến đi Vọng Nguyệt Đàm này Huyết Bất Quy lại không cho hộ vệ Huyết gia và hộ vệ Liễu gia tiếp cận quá gần. Huyết Bất Quy muốn đơn độc ở chung với Liễu Di, với người muốn tán tỉnh Liễu Di như hắn thì đây cũng là điều bình thường.
Không bình thường chính là…
Hai người Liễu Hạ định đi theo từ xa, hộ vệ Huyết gia lại không đồng ý, nói không nên quấy rầy hai người Huyết Bất Quy ở chung.
Liễu Hạ tự nhiên lo lắng, ánh mắt Huyết Bất Quy nhìn Liễu Di dâm tà như vậy, nếu Liễu Di không ở trong trong tầm mắt hai người, làm sao bọn hắn có thể an tâm?
Liễu Hạ cũng thông minh, để một người khác hơi an chớ nóng, riêng hắn thì lấy cớ đi tiểu len lén trốn ra. Từ một hướng khác tiềm nhập Vọng Nguyệt Đàm thăm dò, hắn nhìn thấy Huyết Bất Quy và Liễu Di uống rượu trong đình, nhưng Liễu Di tựa hồ uống say? Thân thể đều có chút lung lay sắp ngã..
Liễu Di không dám đắc tội Huyết Bất Quy, có lẽ sẽ uống mấy chén với hắn, nhưng tuyệt đối sẽ không uống say, trong đó nhất định có vấn đề!
Liễu Hạ lòng nóng như lửa đốt, lại không dám mạo muội tới gần, hắn sợ bị Huyết Bất Quy một chưởng đánh chết. Huyết Bất Quy chính là võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ, hơn nữa còn là thiếu đảo chủ Huyết Sát đảo.
Bởi thế, hắn bèn trước chạy về thành bảo Liễu gia, định tìm một vị trưởng lão tới cứu trường, vừa khéo nhìn thấy Lục Ly, tự nhiên mừng rỡ. Chuyện Lục Ly một chiêu đánh bại Cửu trưởng lão, bọn hắn đều nghe nói qua.
- Quả thực có vấn đề!
Thần sắc Lục Ly càng lạnh hơn mấy phần, gần đây Liễu gia nơi nơi đề phòng Huyết Sát đảo, đối với Huyết Bất Quy Liễu Di cũng một mực chán ghét, làm sao lại uống nhiều cho được?
Bước chân hắn lần nữa tăng nhanh, vốn đã cách Vọng Nguyệt Đàm không xa, chỉ nửa nén hương liền đã tới phụ cận.
Tiến vào lối vào Vọng Nguyệt Đàm, ba tên võ giả Huyết Sát đảo chính ngăn trên đường đi. Còn có một tên võ giả Liễu gia nôn nóng đứng ở một bên, có chút không biết xoay xở.
- Lục đại nhân?
Nhìn thấy Lục Ly xách theo Liễu Hạ băng băng chạy tới, người kia lập tức đại hỉ kinh hô. Ba tên Huyết Sát đảo liếc thấy, trong mắt đầy vẻ xem thường, Lục Ly chỉ là Thần Hải Cảnh tiền kỳ, ba người bọn họ lại đều là Thần Hải Cảnh, hơn nữa còn có một người là Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Lục Ly thả Liễu Hạ xuống, nhanh chân đi về phía Vọng Nguyệt Đàm. Thấy ba người kia chặn đường, hắn lạnh giọng nói:
- Ta tìm tộc trưởng có chuyện quan trọng, mời các vị tránh ra.
Nếu không cần phải xé phá da mặt, Lục Ly tự nhiên không muốn làm to chuyện, dù sao hiện tại còn chưa đến lúc Liễu gia đắc tội nổi với Huyết Sát đảo.
Ba tên hộ vệ Huyết Sát đảo đều là trung niên, thân khoác chiến giáp màu đỏ máu. Ba người liếc nhau, tên võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ bước lên trước một bước, miệng nói:
- Thiếu đảo chủ nhà ta và tộc trưởng các ngươi đang có chuyện quan trọng cần thương lượng, vừa rồi đã truyền lệnh xuống, ai cũng không được quấy rầy.
- Vấn đề lớn!
Trong lòng Lục Ly hơi chặt, Huyết Bất Quy và Liễu Di thì có chính sự rắm chó gì cần thương lượng? Mà dù có chuyện quan trọng thì cũng là Huyết Cừu nói với Thất trưởng lão mới đúng.
Chương 159 Cút ra!
Hắn lập tức nhíu mày, lạnh giọng nói:
- Chuyện quan trọng đến mấy cũng không bằng chuyện của chính gia tộc chúng ta, ta nhất định phải lập tức gặp mặt tộc trưởng, cút ra!
Nghe được ngữ khí bất thiện của Lục Ly, sắc mặt ba người thoáng chốc trầm xuống, tên hộ vệ Thần Hải Cảnh trung kỳ chế nhạo nói:
- Liễu gia các ngươi thì có đại sự gì? Tiểu tử, ngươi phách lối nhỉ? Nếu ta cứ không cút thì sao?
Hai người còn lại đã đặt tay lên chuôi đao, ý tứ rất rõ ràng, nếu Lục Ly còn dám phách lối, bọn họ không ngại dạy cho Lục Ly một bài học làm người.
Hưu!
Lục Ly ra tay, hắn không có thời gian bậy bạ với ba người này. Hắn cách ba người rất gần, cự ly chỉ chừng một trượng. Với cự ly như thế, bằng vào tốc độ của hắn, chỉ một cái chớp mắt đã đi tới trước mặt ba người.
Hắn không mang theo Thiên Lân đao, đối phó loại võ giả cấp bậc này căn bản không cần dùng tới vũ khí, hắn lao vút mà đến, một quyền nện hướng tên Thần Hải Cảnh trung kỳ.
- A…
Liễu Hạ và tên hộ vệ Liễu gia còn lại đều bị dọa ngu, không ngờ Lục Ly vừa một lời không hợp liền động thủ với người Huyết Sát đảo. Nếu bởi vậy mà chọc giận Huyết Cừu, Liễu gia chẳng phải sẽ bị diệt vong?
- Tìm chết!
Ba người Huyết Sát đảo đại nộ, Lục Ly lại dám động thủ trước?
Chỉ là tốc độ Lục Ly quá nhanh, mắt thấy một quyền sắp nện trúng đầu Thần Hải Cảnh trung kỳ, người kia đành vội thối lui, đồng thời phẫn nộ quát:
- Ngăn trở hắn!
Hai người còn lại lập tức hiểu ý, trực tiếp dùng thân thể ngăn trở Lục Ly, tạo cơ hội cho Thần Hải Cảnh trung kỳ rút đao. Hai người dù không có thời gian rút đao, nhưng đều vung lấy bảo đao còn chưa thoát vỏ nện tới Lục Ly.
- Hừ!
Đường bị ngăn, Lục Ly không cách nào công kích tên Thần Hải Cảnh trung kỳ kia, đành phải vung lên song quyền nổi giận nện hướng ngực hai tên võ giả Thần Hải Cảnh còn lại.
Lực lượng hắn quá lớn, tốc độ tự nhiên không chậm, hai người đều không thể tránh né, bị nắm đấm Lục Ly nện trúng ngực, chiến đao còn chưa thoát vỏ đều còn chưa kịp đập trúng Lục Ly.
Răng rắc
Hai tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, hai người như diều đứt dây bay ngược ra sau, miệng cuồng phun máu tươi, sau cùng trùng trùng nện xuống bên đường. Cố gắng giãy dụa một lúc mà vẫn không cách nào bò dậy được, xem ra đã bị trọng thương.
Dù Lục Ly không sử dụng huyết mạch thần kỹ, lực lượng cũng đã rất dọa người, lại vận dụng Huyền lực tăng phúc, lực lượng chí ít phải tới năm vạn cân. Nếu không phải hai người này mặc vào chiến giáp, sợ rằng đã bị đập chết tươi.
- Tìm chết…
Tên Thần Hải Cảnh trung kỳ đại nộ, rút ra Huyền khí chiến đao, cả người như lợi kiếm vọt thẳng về phía Lục Ly. Trên chiến đao lấp lánh quang mang, ẩn ẩn có sóng khí tuôn ra, không biết là đang vận dụng huyền kỹ gì.
- Cho ta binh khí!
Lục Ly không có binh khí, đối phương lại là Thần Hải Cảnh trung kỳ, hắn không dám khinh thường, vội quay đầu hét lớn một tiếng, Liễu Hạ lập tức rút ra chiến đao trong tay quăng tới.
Trong tay có đao, khí thế Lục Ly theo đó đề thăng, hắn không có thời gian dây dưa với người này, tức thì phóng ra huyết mạch thần kỹ.
Sau lưng lóe lên quang mang, chẳng qua bị trường bào che khuất, cơ thịt gồ lên với tốc độ thấy được bằng mắt thường, trong mắt chớp hiện ngân quang, trong người truyền ra khí tức khủng bố, hóa thân thành Cự Long hình người.
- Hả?
Võ giả Huyết Sát Đảo đang cuồng bạo vọt tới bỗng trong lòng run lên, Lục Ly cứ thế tùy ý đứng ở trước mặt, thậm chí không vận dụng tới Huyền lực, nhưng lại mang đến cho hắn áp bách cực lớn.
Hắn có cảm giác, nếu mình cứ thế xông qua, rất có thể sẽ bị Lục Ly một đao chém chết.
- Hừ!
Loại cảm giác đó chỉ chớp qua trong nháy mắt liền bị Thần Hải Cảnh trung kỳ Huyết Sát Đảo vứt sang một bên, Lục Ly không phải chiến sĩ huyết mạch, lại không nuốt vào đan dược? Làm sao có thể cường hành đề thăng chiến lực? Như vậy chỉ có một lời giải thích, Lục Ly đang hư trương thanh thế.
Hắn ngây người một giây, sau đó Huyền lực bạo tăng, tung người nhảy lên cao cao, vung đao chẻ xuống ngay đầu Lục Ly.
Sóng khí tuôn ra trên chiến đao càng lúc càng nhiều, khiến người căn bản thấy không rõ lưỡi đao ở đâu, chỉ cảm thấy chiến đao có thể đánh xuống từ bất cứ góc độ nào, hoàn toàn không cách nào đón đỡ, đây rõ ràng là một loại huyền kỹ rất không sai.
Không cách nào ngăn cản? Vậy liền không ngăn!
Lục Ly vung chiến đao lên trùng trùng bổ tới ngực người kia, đao hắn rất nhanh, lại dùng ra hết lực lượng. Có lẽ đối phương có thể bổ đao trúng đầu hắn, nhưng hắn tuyệt đối có lòng tin đao của mình cũng sẽ mở ngực mổ bụng đối phương.
Hắn cược đối phương không dám liều mạng với mình, bởi vì ở trong mắt đối phương hắn chỉ là một tên nhãi ranh không đủ nặng nhẹ, làm sao có thể đồng quy vu tận với mình?
Quả nhiên!
Trong mắt võ giả Huyết Sát đảo chớp qua một tia hàn quang, cuối cùng không dám tiếp tục chẻ xuống, chiến đao đổi thành bổ ngang, định đánh bay chiến đao trên tay Lục Ly, sau đó thuận thế phách xuống, chém đầu Lục Ly.
Kết cục không cần nói cũng biết, lực lượng Thần Hải Cảnh trung kỳ chỉ có mấy vạn cân, lại còn nửa đường đổi chiêu, lực lượng lần nữa giảm yếu.
Lực lượng Lục Ly lớn cỡ nào? Sau khi phóng thích huyết mạch thần kỹ, dù hắn không sử dụng Bôn Lôi Huyền Kỹ, ít nhất cũng phải tới mười mấy vạn cân...
Ầm!
Dưới ánh nhìn chằm chằm của hai người Liễu Hạ, võ giả Huyết Sát đảo giống như diều đứt dây bay ngược ra sau. Chiến đao bị đánh bay, chiến giáp trước ngực cũng bị phách ra một vết lõm, cả người không ngừng cuồng phun máu tươi giữa trời, cuối cùng trùng trùng nện ra sau cách mấy chục trượng, lộn vài vòng, không có bất cứ động tĩnh gì.
Tê tê...
Hai người Liễu Hạ hít sâu một hơi khí lạnh, bởi vì quá căng thẳng, thân thể đều run lên. Hai người chấn kinh trước chiến lực Lục Ly, đồng thời cũng lo lắng Lục Ly đánh chết người Huyết Sát đảo, đến lúc đó Liễu gia biết làm sao ăn nói với Huyết Sát đảo đây?
Hưu!
Lục Ly xách đao cuồng chạy về phía Vọng Nguyệt Đàm, không nhìn lại ba tên hộ vệ Huyết Sát đảo lấy một lần.
Chương 160 Chịu chết đi
Hai người Liễu Hạ vội vàng đuổi theo, liếc thấy võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ còn chưa chết mà chỉ ngất đi. Lúc này mới yên tâm, vội cuồng chạy theo sát Lục Ly.
Vọng Nguyệt Đàm không lớn, cảnh sắc lại tuyệt đẹp, là một trong những thắng cảnh nổi tiếng nhất Huyết Long Đảo.
Lục Ly tuỳ ý liếc nhìn vài lần liền thấy một mái đình bên bờ đầm, chẳng qua khi hắn nhìn tới bãi cỏ bên cạnh mái đình, sát khí trên người lập tức tuôn trào.
- Tộc trưởng
Hai người Liễu Hạ hai cũng cuồng chạy tới, thấy cảnh tượng trên bãi cỏ, hai người lập tức trợn trừng mắt, sát khí tung trào.
Trên bãi cỏ trải một khối vải rách, Liễu Di nằm ở đó. Nhiều chỗ trên áo bào bị xé rách, lộ ra da thịt tuyết trắng, hơn nữa trên mặt Liễu Di còn in hằn một dấu tay đỏ chói.
Liễu Di không hôn mê, trong mắt toàn là vẻ giận dữ và khuất nhục, lúc này vẫn đang liều mạng giãy dụa phản kháng. Nhưng cả người nàng hữu khí vô lực, mềm nhũn, tựa hồ bệnh mềm xuống, cũng không thấy Huyền lực lấp lánh.
Trái lại là Huyết Bất Quy, lúc này hắn đã cởi bỏ áo ngoài, chính đang cưỡi trên thân Liễu Di, một tay nắm lấy cổ, một tay điên cuồng kéo xé y phục.
Ba…
Hắn thấy Liễu Di cố gắng giãy dụa, lập tức trở tay tát Liễu Di một cái, trên má phải Liễu Di lại in hằn một dấu tay năm ngón đỏ chói nữa.
Thấy cảnh này, kết hợp với tình cảnh Liễu Hạ kể lại khi trước, Lục Ly không cần đoán cũng rõ ràng. Hiển nhiên Huyết Bất Quy biết hôm nay Liễu gia không có quá nhiều trưởng lão tại trường, bởi thế mới dẫn Liễu Di đến Vọng Nguyệt Đàm, lặng lẽ hạ độc thủ, muốn cường hành phát sinh quan hệ với Liễu Di.
Huyết Bất Quy theo đuổi lâu như vậy, phỏng chừng đã mất đi kiên trì, chuẩn bị cường hành đắc thủ, gạo nấu thành cơm. Một khi Liễu Di bị làm nhục, trừ gả cho hắn thì còn có thể làm thế nào?
Huyết Sát đảo cường đại như thế, việc này vạn nhất mà thành, Liễu gia cũng không thể giết Huyết Bất Quy được, phải không nào? Đến lúc đó chỉ cần Huyết Cừu ra mặt, quở mắng hoặc trách phạt Huyết Bất Quy một trận, giảng hòa để cho Huyết Bất Quy và Liễu Di thành hôn, hết thảy liền viên mãn...
- May mà tới kịp!
Lục Ly thầm hô may mắn, nếu trễ thêm một chút sợ rằng Liễu Di khó mà giữ được trong trắng. Hắn không thốt nửa lời, lao nhanh như gió phóng tới bên đình, tay nắm trường đao Liễu Hạ, sát khí trong người cuộn trào như thủy triều.
Huyết Bất Quy cảm ứng được, bạo nộ quét mắt nhìn lại, thấy là Lục Ly và hai tên hộ vệ Liễu gia, hắn theo bản năng cả kinh, nhưng lập tức lại phẫn nộ quát:
- Ai cho các ngươi tới đây? Cút ra!
Nếu là đám người Thất trưởng lão tới, Huyết Bất Quy khẳng định sẽ biết sợ, nhưng Lục Ly tính là cái thá gì? Hai tên hộ vệ kia lại là cái thá gì? Giờ hắn chính đang tinh trùng thượng não, sắp đắc thủ tới nơi lại bị người phá hư, tự nhiên tức giận không thôi.
Lục Ly không thốt nửa lời tiếp tục bôn tẩu, rất nhanh đã tới phụ cận bãi cỏ, Liễu Di nhìn thấy Lục Ly, ánh mắt lộ vẻ vui mừng, nước mắt bất giác tuôn ra như suối, tựa như một đứa bé bị bắt nạt thấy được phụ thân mình vậy.
- Tìm chết!
Huyết Bất Quy nổi giận đứng bật dậy, từ bên cạnh nhấc lên một thanh trường kiếm, bá một tiếng, trường kiếm xuất vỏ, chỉ tới Lục Ly phía đằng xa, miệng quát:
- Cút, hoặc là chết!
- Cút con mẹ ngươi!
Lục Ly chửi đổng một tiếng, thân thể phóng đi như gió, vung lên trường đao hung hăng chẻ xuống đầu Huyết Bất Quy.
- Chết... !!!
Huyết Bất Quy nổi giận, múa Huyền khí trường kiếm tóe bắn ra từng luồng kiếm hoa, hai chân di động, lắc lư cực nhanh, khiến người nhìn không rõ bộ pháp, thoáng chốc đã di chuyển đến bên trái, né tránh công kích từ Lục Ly.
- Thân pháp huyền kỹ??
Lục Ly dừng bước, Huyết Bất Quy có thân pháp huyền kỹ kỳ diệu, nếu hắn còn tiếp tục tiến lên, sẽ rất dễ bị Huyết Bất Quy ám toán, bởi thế hắn quyết định lấy tĩnh chế động, chờ đợi Huyết Bất Quy công kích.
Xùy!!!
Huyết Bất Quy không chút khách khí, trường kiếm lướt theo hình vòng cung, như độc xà uốn éo, đâm tới bên eo Lục Ly.
- Hừ!
Lục Ly không đi quản trường kiếm trong tay Huyết Bất Quy, vung lên chiến đao quét ngang về phía Huyết Bất Quy. Vừa rồi tên võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ Huyết Sát Đảo kia không dám lấy mạng đổi mạng, thân phận Huyết Bất Quy càng thêm cao quý, há lý nào lại dám đồng quy vu tận với tiểu nhân vật như hắn?
Quả nhiên!
Huyết Bất Quy lập tức rút kiếm lui lại, lách mình tránh ra, thân thể như cá chạch lướt tới sau lưng Lục Ly, trường kiếm lần nữa như độc xà đâm ra.
Xùy!!!
Lục Ly vẫn mặc kệ công kích từ đối phương, vung lên trường đao quét ngược ra sau. Binh khí trong tay hai người dài tương đương nhau, tốc độ công kích của Lục Ly lại cực nhanh, nếu Huyết Bất Quy muốn đâm chết Lục Ly, như vậy nhất định cũng sẽ bị Lục Ly chẻ chết.
- Mẹ nó!
Huyết Bất Quy buồn bực đến thổ huyết, cách đánh lấy mạng đổi mạng này của Lục Ly hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy. Hoàn toàn không sợ chết, lần nào cũng muốn đồng quy vu tận với mình, thân phận hắn tôn quý như vậy, làm sao có thể liều mạng với Lục Ly?
Mấy lần công kích tiếp sau đều diễn ra tương tự, Huyết Bất Quy bó tay hết cách, cảm giác Lục Ly tựa như một con nhím, muốn ăn mà không cách nào nuốt nổi.
Hưu!
Ngay khi hắn đang nhíu mày nghĩ cách, Lục Ly đột ngột ra tay, tốc độ nhanh như gió, đánh cho hắn trở tay không kịp, căn bản không thể né tránh.
Lục Ly thấy Huyết Bất Quy không tránh né được, chỉ có thể giơ lên trường kiếm ngăn đỡ, liền biết chiến đấu cũng nên đến lúc kết thúc, sát khí đằng đằng quát lớn:
- Huyết Bất Quy, chịu chết đi!
- Ầm!
Một cỗ cự lực cường đại truyền đến, Huyết Bất Quy căn bản không cách nào nắm vững trường kiếm, mắt thấy trường kiếm bị đánh bay, chiến đao Lục Ly chém thẳng tới, hắn bị dọa sợ, bước chân vội vàng lay động, thân thể quay ngược ra sau, xoay thành một đường cong, đồng thời vung chân sau đá tới tay Lục Ly.
Xùy!
Dù thế, từ ngực đến bụng Huyết Bất Quy vẫn là bị kéo ra một vết máu sâu hoắm, đao thế Lục Ly quá nhanh, nếu không phải thân pháp huyền kỹ của Huyết Bất Quy lợi hại, sợ rằng vừa nãy đã bị mở ngực mổ bụng.
Chẳng qua Liễu Di nói Thiên Huyền đan có thể tăng phúc mười mấy lần tốc độ tu luyện, giờ hắn lại đề thăng tới hai mươi mấy lần? Hôm nay răng thú sáng rất lâu, tu luyện nhanh như vậy phỏng chừng cũng có liên quan rất lớn tới răng thú.
- Võ giả tu luyện đúng thật là chồng tài nguyên a!
Một viên Thiên Huyền đan tiêu tốn tám mươi Huyền Tinh, điều này khiến Lục Ly không khỏi cảm giác tu luyện chính là đang thiêu đốt Huyền Tinh. Đấy mới là Thần Hải Cảnh, đợi sau này đến Hồn Đàm cảnh, Mệnh Luân cảnh, Bất Diệt cảnh thì sao?
Không biết phụ thân hắn Lục Nhân Hoàng làm sao mà tu luyện được đến Nhân Hoàng cảnh?
Chẳng qua Lục Linh nói Lục gia là một trong mười đại huyết mạch mạnh nhất Trung Châu, gia tộc cường đại như thế tài nguyên có được khẳng định phải cực kỳ khủng bố, Lục Nhân Hoàng nếu là tư chất nghịch thiên, đích xác có thể chồng ra được.
Ăn cơm xong, Lục Ly lại tiếp tục tu luyện, hiện tại Liễu gia không có hạt giống Huyết Trùng thảo, không cần hắn vận dụng răng thú cải tiến huyết dịch. Hắn đã nói rõ với Liễu Di, không có việc gì thì đừng tới làm phiền.
Ba ngày sau, Liễu Di tới tìm, nói đã mua về hạt giống Huyết Trùng thảo, Huyết Trùng thảo khi trước đã nhổ sạch, lại lần nữa mua mười mấy con Huyết Tê, để cho Lục Ly đi cải tiến huyết dịch.
Lục Ly tới sơn cốc một chuyến, phát hiện hai Huyết Trì đã biến thành một Huyết Trì cực lớn, bên trong đổ đầy huyết dịch. Hắn thăm dò bốn phía một phen, xác định trong sơn cốc không người mới giả bộ lấy ra một ít bột thuốc rắc vào, lặng không tiếng thở ném xuống răng thú, sau đó dùng gậy quấy nửa ngày.
Huyết dịch bỗng chốc sôi trào, lăn lộn, đợi huyết dịch ổn định lại, Lục Ly mới lấy ra răng thú, rửa sạch một phen rồi giao lại sự tình ở đây cho Liễu Di.
Huyết Trì khuếch đại, dù Liễu gia có biến toàn bộ sơn cốc dùng làm nơi gieo trồng Huyết Trùng thảo, trồng xuống mấy ngàn gốc thì cũng đủ tưới tiêu bốn năm ngày, bởi thế hắn chỉ cần bốn năm ngày lại tới một lần là được.
Liễu gia quả thực biến toàn bộ sơn cốc làm nơi gieo trồng, trồng xuống tận hơn hai ngàn gốc. Mới đầu Cửu trưởng lão còn dự định một hơi gieo trồng bảy, tám ngàn gốc, cuối cùng bị Thất trưởng lão bác bỏ.
Bởi vì gieo trồng quá nhiều, trong sơn cốc không đủ, gieo trồng ra bên ngoài lại dễ bị phát hiện. Ngoài ra còn một vấn đề nữa là Huyết Tê, nếu một lần mua mấy chục con Huyết Tê, há lý nào Huyết Sát đảo lại không để ý?
Thất phu vô tội, mang ngọc có tội!
Hiện tại Liễu gia còn quá yếu, một khi bị người biết được bọn hắn có thể bồi dưỡng ra Huyết Trùng quả thượng phẩm, chẳng mấy chốc liền sẽ bị diệt tộc.
Thỉnh thoảng Thất trưởng lão còn tới Huyết Sát đảo đi dạo, tố khổ một phen, đồng thời sai các trưởng lão đi các hồ vực phụ cận Huyết Sát đảo săn giết Huyền thú, giả bộ nghèo đến độ không có cơm ăn…
Đồng thời Liễu Di lại sai người mở ra một khối dược điền ở nơi khác, gieo trồng một nhóm Huyết Trùng thảo gầy yếu không chút sắc trạch, thỉnh thoảng mời Huyết Bất Quy tới chỉ điểm một phen.
Mười ba ngày sau, Huyết Trùng Quả thành thục, giống hệt như lần Lục Ly bán Huyết Trùng Quả lúc trước. Liễu gia hớn hở như điên, Thất trưởng lão tìm đến Lục Ly và Liễu Di, muốn các nàng mang theo hai ngàn Huyết Trùng Quả đi Thiên Ngục thành bán.
Hai ngàn Huyết Trùng Quả, tổng cộng năm vạn Huyền Tinh, chỉ cần khoản Huyền Tinh này tới tay, trong thời gian ngắn Liễu gia không cần lo thiếu Huyền Tinh. Có thể mua sắm rất nhiều tài nguyên, đồng thời cũng có thể nghĩ cách mời chào võ giả, từ từ phát triển lớn mạnh.
- Gấp cái gì?
Lục Ly lại không đồng ý, trực tiếp cự tuyệt nói:
- Huyết Trùng Quả quá ít, số lần tới Thiên Ngục thành càng nhiều, càng dễ dàng bại lộ, tốt nhất nên chờ góp đủ một vạn Huyết Trùng Quả hẵng đi! Ngoài ra ta cảm thấy đợi lấy được đủ nhiều Huyền Tinh, các ngươi có thể cân nhắc mua sắm mấy tên Lục Ải Nhân, chỉ cần có mấy tên Lục Ải Nhân, Huyết Long Đảo sẽ tạm thời an toàn.
- Lục Ải Nhân?
Liễu Di thì thào một tiếng, con ngươi sáng lên, kinh hô nói:
- Không sai, chúng ta không thiếu Huyền Tinh, giờ quan trọng nhất là cam đoan trên đảo an toàn. Chỉ cần giữ được hòn đảo này, về sau liền có thể không ngừng thu lấy Huyền Tinh.
Trước kia Lục Ly và Liễu Di không dám nghĩ, rốt cuộc Lục Ải Nhân quá đắt, nuôi Lục Ải Nhân lại quá tiêu tốn Huyền Tinh, nhưng giờ mười ba ngày liền đã có thể kiếm được năm vạn Huyền Tinh, vì cớ gì không mua?
Sau khi nghe Liễu Di và mấy tên trưởng lão giải thích một phen, ánh mắt tất cả trưởng lão còn lại đều sáng rực lên, chỉ cần có mấy tên nô lệ Lục Ải Nhân tương đương Hồn Đàm cảnh, trừ Lạc Thần đảo ra thì còn ai dám đến công kích Huyết Long Đảo?
Thiên Đảo Hồ có một quy củ, quy củ này là do Thiên Ngục lão nhân đích thân định ra... bất kỳ thế lực nào đều không được công kích thế lực thấp hơn mình hai cấp.
Nói đơn giản hơn thì là, thế lực tứ phẩm không được công kích thế lực nhị phẩm, thế lực tam phẩm không được công kích thế lực nhất phẩm.
Hiện tại Liễu gia là thế lực nhị phẩm, Lạc Thần đảo là thế lực tứ phẩm, bọn hắn không thể công kích Liễu gia. Đương nhiên quy củ là chết, người là sống, nếu Lạc Thần đảo thực sự muốn diệt Liễu gia, vậy cũng chính là chuyện của một câu nói thôi. Chỉ cần một đại nhân vật tùy ý nào đó của Lạc Thần đảo hạ lệnh, sẽ có vô số thế lực tam phẩm nhào tới xâu xé Liễu gia.
Chẳng qua trừ phi Liễu gia chủ động đi trêu chọc Lạc Thần đảo, tự tìm đường chết, còn không cớ gì đại nhân vật Lạc Thần đảo lại sẽ sai người công kích Liễu gia? Rốt cuộc truyền đi ra không dễ nghe, một gia tộc nhị phẩm cỏn con đại nhân vật Lạc Thần đảo còn chưa để vào trong mắt.
Bởi thế, uy hiếp chân chính của Liễu gia nằm ở Huyết Sát đảo, bởi vì hiện tại Liễu gia đang cướp đoạt sinh ý của Huyết Sát đảo, đứt đi tài lộ và mệnh mạch bọn hắn.
Thứ Huyết Sát đảo dựa vào chính là Huyết Trùng thảo, một khi phía Liễu gia tung lượng lớn Huyết Trùng quả phẩm chất cao vào thị trường, nhất định sẽ khiến cho thu nhập Huyết Sát đảo giảm mạnh. Đến lúc đó Huyết Sát đảo chắc chắn sẽ trăm phương ngàn kế thăm dò, tất có một ngày bí mật của Liễu gia sẽ bị phát giác.
Chương 157 Đã xảy ra chuyện
Một khi phát hiện ra bí mật Liễu gia, đại chiến là điều không thể tránh khỏi. Dù Huyết Cừu có nghĩa bạc vân thiên đến mấy, các trưởng lão Huyết Sát bang cũng nhất định sẽ không bỏ qua
Có thể thượng vị ở Thiên Đảo Hồ, làm sao có thể là người tốt?
Điểm này ngay cả Thất trưởng lão đều không tin tưởng, thế giới này không có bằng hữu hay địch nhân vĩnh cửu, chỉ có lợi ích là vĩnh cửu, hiện tại sự tồn tại của Liễu gia đã động chạm tới lợi ích Huyết Sát đảo.
Bồi dưỡng cường giả, đề thăng thực lực là việc cấp bách cần làm!
Đám người Thất trưởng lão thương nghị một phen, rất nhanh liền làm ra quyết định. Hiện tại còn chưa phải lúc bán ra Huyết Trùng Quả, đợi sau này bồi dưỡng hơn vạn trái lại lần nữa tới Thiên Ngục đảo bán, sau đó mua sắm một nhóm Lục Ải Nhân trở về. Chỉ cần những Lục Ải Nhân này trở về, dù có bị Huyết Sát đảo biết được bí mật thì cũng không cần phải sợ.
Thời gian sau đó, Liễu gia tiếp tục bồi dưỡng Huyết Trùng Quả, Lục Ly tiếp tục tu luyện, Thất trưởng lão tiếp tục chạy tới Huyết Sát đảo than khóc thiếu thốn tài nguyên, Huyết Bất Quy lại thỉnh thoảng đến Huyết Long Đảo một chuyến, tán tỉnh Liễu Di…
Gần đây tần suất Huyết Bất Quy tới càng lúc càng chăm chỉ, ý tứ cũng càng lúc càng rõ ràng, nói rõ muốn tán Liễu Di, muốn cưới Liễu Di.
Hiện tại Liễu Di là tộc trưởng Liễu gia, chỉ cần cưới được Liễu Di, như vậy Liễu gia tất sẽ là một phần Huyết Sát bang.
Liễu gia còn có mười Thần Hải Cảnh, Thần Hải Cảnh hậu kỳ cũng có hai người, nhìn qua có vẻ là một cỗ chiến lực không tệ. Then chốt hơn, trước kia Liễu gia là thế lực tam phẩm, hùng bá Vũ Lăng thành nhiều năm như vậy, khẳng định sẽ có một ít tài nguyên đặc thù, tỉ như huyền kỹ cao cấp, bí pháp đặc biệt… những thứ như vậy Huyết Cừu đều rất hứng thú.
Nuốt xuống Liễu gia, đây là mục tiêu hắn định ra ngay từ thời điểm Liễu gia tìm tới nương nhờ.
Chẳng qua việc này không thể gấp, Huyết Cừu sĩ diện, sợ ép quá phận dẫn tới vật cực tất phản, đến lúc đó Liễu gia liều đến cá chết lưới rách lại phiền hà.
Bởi thế gần đây Huyết Bất Quy mới chuyên cần như vậy, mỗi lần còn mang theo một ít linh quả Thiên Đảo Hồ để lấy lòng Liễu Di.
Nếu là lúc trước, Liễu Di nói không chừng sẽ cân nhắc, vì sự phát triển của Liễu gia mà lá mặt lá trái, phát sinh chút quan hệ với Huyết Bất Quy.
Nhưng giờ Liễu gia đã không thiếu Huyền Tinh, căn bản không cần dựa dẫm Huyết Sát đảo. Tâm tư Liễu Di cũng theo đó kiên định lên nhiều, mỗi lần Huyết Bất Quy tới, nàng đều khách khí khoản đãi, thái độ rất tốt, nói chuyện gì cũng được, chỉ riêng cảm tình… không có cửa!
Nửa tháng sau, nhóm Huyết Sát quả thứ hai đi ra, nhóm con em Liễu gia đầu tiên bên phía Vũ Lăng quận cũng chuyển đến, trong đó bao gồm đứa nhỏ có được Viêm Hỏa huyết mạch, ngoài ra còn có thân nhân của đám người Thất trưởng lão.
Người già trẻ nhỏ Liễu gia có tận mấy ngàn người, riêng nhóm đầu tiên đã lên tới năm sáu trăm. Người vừa đến Huyết Long Đảo bỗng chốc náo nhiệt lên, rất nhiều đứa trẻ tư chất tu luyện không sai được đưa tới, khiến cho mọi người nhìn thấy hy vọng, đây đều là lực lượng trung kiên trong tương lai của Liễu gia a.
Gia quyến Liễu gia vừa tới, phía Huyết Sát đảo lại càng vui, tới nhiều gia quyến như vậy, Liễu gia muốn chạy đều chạy không được. Nhiều người như thế cần nuôi sống, Liễu gia còn không mau ngoan ngoãn quy hàng Huyết Sát đảo?
Lục Ly không để ý chuyện bên ngoài, chỉ là mỗi cách mấy ngày lại đi sơn cốc một chuyến, ném răng thú vào trong Huyết Trì. Hắn còn phải toàn lực tu luyện, Thiên Huyền đan tiêu xài như nước.
Có đan dược cao cấp để tu luyện đúng là thoải mái, tu luyện gần một tháng, luồng khí xoáy trong Thần Hải đã lớn rất nhiều, tràn ngập khắp toàn bộ Thần Hải, chẳng mấy chốc liền có thể xung kích Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Duy nhất khiến Lục Ly có chút khổ não chính là Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch ăn rất nhiều Hỏa Ngọc thạch, hình thể lại vẫn không biến, được cái gần đây tinh thần tốt hơn nhiều, không còn ngày ngày ngủ say.
Nếu đã không ngủ được, nó cũng phải đi ra chơi chứ? Lục Ly lại không cho nó ra khỏi thành bảo, sợ ra ngoài bị người đả thương.
Tiểu Bạch rất nhàm chán, chỉ có thể tìm Lục Ly chơi đùa, bên này bắt một cái, bên kia cào một cái, khiến Lục Ly không cách nào tĩnh tâm tu luyện. Lục Ly chịu hết nổi quở mắng nó hai câu, Tiểu Bạch liền ủy khuất ngồi xổm trong góc tường, bộ dạng nhìn rất đáng thương
Nghĩ nghĩ, Lục Ly dứt khoát dọn nhà.
Hắn để người dựng lên một căn nhà gỗ nhỏ ở một nơi tên là “Trúc Sơn” nằm cách dược điền chừng hơn mười dặm, một mình ở lại trong đó.
Trong Trúc Sơn có rất nhiều tiểu Trúc Thử, nơi này tính ra tương đối lớn, có một con sông vắt ngang qua, bên trong có chút ít tôm cá. Bình thường Lục Ly không để người lại gần, có thể mặc sức cho Tiểu Bạch ra ngoài chạy loạn, gãi gãi Trúc Thử, vào trong sông bắt tôm bắt cá chơi đùa, không đến nỗi ngày ngày chạy đi quấy rối hắn.
Bình thường Lục Ly một mực tu luyện trong thành bảo, rất ít khi nhìn thấy người, cũng không tán gẫu với người Liễu gia. Bởi thế hắn tu luyện ở đâu, đối với Liễu gia đều không có gì khác biệt, dù sao chỉ cần mỗi cách mấy ngày tìm hắn đi sơn cốc một chuyến là được.
Đối với bí phương cải tiến huyết dịch của Lục Ly, Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão đã từng nhiều lần đi tìm Liễu Di, để Liễu Di nghĩ cách lấy được.
Dù sao đối với Liễu gia bây giờ mà nói, thứ này chính là mệnh mạch, nắm giữ ở trong tay Liễu gia mới càng thêm ổn thỏa, vạn nhất Lục Ly đột nhiên rời đi thì sao?
Liễu Di cũng rất rõ ràng, nào có bí phương gì đâu? Đó toàn là nhờ vòng răng thú trên cổ Lục Ly, là bài tẩy của hắn, há lý nào có thể đưa cho Liễu gia?
Tiểu Bạch tới trong Trúc Sơn, rõ ràng khoan khoái rất nhiều, dù Lục Ly dặn dò nó không thể rời khỏi Trúc Sơn, chỉ cần vừa nhìn thấy người lạ liền phải lập tức trở về. Song nó cũng đã rất hưng phấn, ngày ngày chuyển tới chuyển lui trong núi, đuổi cho đám Trúc Thử lên trời không đường, xuống đất không cửa...
Lại nửa tháng qua đi, luồng khí xoáy trong Thần Hải Lục Ly đã đạt đến cực hạn, tùy thời có thể xung kích Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Chương 158 Vấn đề lớn!
Hắn xuất quan, lúc này Liễu gia đã có Huyền Tinh, có thể mua sắm rất nhiều đan dược, hắn đương nhiên sẽ không đần độn như trước, nhịn đau đi xung kích Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Hắn tìm tới Tiểu Bạch, sau đó đi đến thành bảo Liễu gia, chuẩn bị tìm Liễu Di muốn một ít đan dược, tiện cho xung kích cảnh giới.
Tới thành bảo Liễu gia nhưng không tìm được Liễu Di, sau khi hỏi dò một phen mới biết Huyết Bất Quy lại tới, Liễu Di đang bồi tiếp hắn đi Vọng Nguyệt Đàm du ngoạn.
Chuyện đòi muốn đan dược này, Lục Ly không tiện tìm đám người Thất trưởng lão. Vọng Nguyệt Đàm hắn biết, nằm ở mặt nam cách thành bảo Liễu gia hai mươi dặm, với tốc độ của hắn chỉ cần thời gian mấy nén hương liền có thể tới nơi.
Hắn bước nhanh về phía Vọng Nguyệt Đàm, chuẩn bị nói một tiếng với Liễu Di sau đó liền về lại trên núi tiếp tục tu luyện.
Bôn tẩu chừng hai nén hương, đến cách Vọng Nguyệt Đàm không xa, phía trước có một bóng người đột nhiên băng băng chạy tới, vừa nhìn thấy Lục Ly lập tức hô to.
Đây là tộc nhân Liễu gia, Lục Ly nhận ra, còn nhớ được hắn gọi Liễu Hạ, bèn cau mày hỏi:
- Liễu Hạ, xảy ra chuyện gì?
Người kia một đường cuồng chạy, thở dốc hổn hển, há mồm thở dốc mấy hơi mới đáp lời:
- Lục đại nhân, nhanh đi Vọng Nguyệt Đàm, Huyết Bất Quy khả năng muốn.... cường bạo tộc trưởng, nhanh đi cứu nàng!
Lục Ly vừa nghe sắc mặt lập tức trầm xuống, ở Liễu gia Liễu Di là bằng hữu duy nhất của hắn, trước kia Liễu Di cũng có ân với hắn, sao hắn có thể trơ mắt nhìn Liễu Di xảy ra chuyện?
Lập tức hắn vận chuyển Huyền lực đến cực hạn, một tay xách theo Liễu Hạ, để đối phương chỉ đường, đồng thời hỏi rõ tình hình.
Lực lượng nhục thân Lục Ly quá lớn, xách theo một người căn bản không ảnh hưởng tốc độ di chuyển. Liễu Hạ khoái tốc kể lại một lượt sự thể, đồng thời chỉ đường cho Lục Ly.
Hôm nay Huyết Bất Quy mang theo mấy người đến Huyết Long Đảo tìm Liễu Di, nói muốn tới Vọng Nguyệt Đàm ngắm nhìn cảnh sắc. Gần đây Huyết Bất Quy thường xuyên tới chơi, người Liễu gia cũng quen dần. Liễu Di lại không dám đắc tội Huyết Bất Quy, chỉ có thể cố nén cảm giác chán ghét, bồi tiếp Huyết Bất Quy đi Huyết Long Đảo.
Vốn theo như tình hình dĩ vãng, bên người Liễu Di sẽ cùng theo một vị trưởng lão và mấy tên hộ vệ.
Chỉ là tình huống hôm nay tương đối đặc thù, bên phía sơn cốc mới vừa thu một nhóm Huyết Trùng Quả, Thất trưởng lão phải dẫn người đi Lạc Thần đảo mua hạt giống và Huyết Tê. Vừa khéo nhóm gia quyến Liễu gia tiếp theo cũng tới, Cửu trưởng lão phải dẫn theo mấy vị trưởng lão đi nghênh đón, bởi thế trưởng lão lưu thủ trong thành bảo Liễu gia vốn đã không nhiều, còn phải cắt cử hai người tọa trấn dược điền trong sơn cốc.
Liễu Di và Huyết Bất Quy đã tới qua Vọng Nguyệt Đàm mấy lần, Liễu Di không quá để ý, liền tùy tiện mang theo hai tên Huyền Vũ cảnh đỉnh phong hộ vệ.
Nào ngờ, chuyến đi Vọng Nguyệt Đàm này Huyết Bất Quy lại không cho hộ vệ Huyết gia và hộ vệ Liễu gia tiếp cận quá gần. Huyết Bất Quy muốn đơn độc ở chung với Liễu Di, với người muốn tán tỉnh Liễu Di như hắn thì đây cũng là điều bình thường.
Không bình thường chính là…
Hai người Liễu Hạ định đi theo từ xa, hộ vệ Huyết gia lại không đồng ý, nói không nên quấy rầy hai người Huyết Bất Quy ở chung.
Liễu Hạ tự nhiên lo lắng, ánh mắt Huyết Bất Quy nhìn Liễu Di dâm tà như vậy, nếu Liễu Di không ở trong trong tầm mắt hai người, làm sao bọn hắn có thể an tâm?
Liễu Hạ cũng thông minh, để một người khác hơi an chớ nóng, riêng hắn thì lấy cớ đi tiểu len lén trốn ra. Từ một hướng khác tiềm nhập Vọng Nguyệt Đàm thăm dò, hắn nhìn thấy Huyết Bất Quy và Liễu Di uống rượu trong đình, nhưng Liễu Di tựa hồ uống say? Thân thể đều có chút lung lay sắp ngã..
Liễu Di không dám đắc tội Huyết Bất Quy, có lẽ sẽ uống mấy chén với hắn, nhưng tuyệt đối sẽ không uống say, trong đó nhất định có vấn đề!
Liễu Hạ lòng nóng như lửa đốt, lại không dám mạo muội tới gần, hắn sợ bị Huyết Bất Quy một chưởng đánh chết. Huyết Bất Quy chính là võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ, hơn nữa còn là thiếu đảo chủ Huyết Sát đảo.
Bởi thế, hắn bèn trước chạy về thành bảo Liễu gia, định tìm một vị trưởng lão tới cứu trường, vừa khéo nhìn thấy Lục Ly, tự nhiên mừng rỡ. Chuyện Lục Ly một chiêu đánh bại Cửu trưởng lão, bọn hắn đều nghe nói qua.
- Quả thực có vấn đề!
Thần sắc Lục Ly càng lạnh hơn mấy phần, gần đây Liễu gia nơi nơi đề phòng Huyết Sát đảo, đối với Huyết Bất Quy Liễu Di cũng một mực chán ghét, làm sao lại uống nhiều cho được?
Bước chân hắn lần nữa tăng nhanh, vốn đã cách Vọng Nguyệt Đàm không xa, chỉ nửa nén hương liền đã tới phụ cận.
Tiến vào lối vào Vọng Nguyệt Đàm, ba tên võ giả Huyết Sát đảo chính ngăn trên đường đi. Còn có một tên võ giả Liễu gia nôn nóng đứng ở một bên, có chút không biết xoay xở.
- Lục đại nhân?
Nhìn thấy Lục Ly xách theo Liễu Hạ băng băng chạy tới, người kia lập tức đại hỉ kinh hô. Ba tên Huyết Sát đảo liếc thấy, trong mắt đầy vẻ xem thường, Lục Ly chỉ là Thần Hải Cảnh tiền kỳ, ba người bọn họ lại đều là Thần Hải Cảnh, hơn nữa còn có một người là Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Lục Ly thả Liễu Hạ xuống, nhanh chân đi về phía Vọng Nguyệt Đàm. Thấy ba người kia chặn đường, hắn lạnh giọng nói:
- Ta tìm tộc trưởng có chuyện quan trọng, mời các vị tránh ra.
Nếu không cần phải xé phá da mặt, Lục Ly tự nhiên không muốn làm to chuyện, dù sao hiện tại còn chưa đến lúc Liễu gia đắc tội nổi với Huyết Sát đảo.
Ba tên hộ vệ Huyết Sát đảo đều là trung niên, thân khoác chiến giáp màu đỏ máu. Ba người liếc nhau, tên võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ bước lên trước một bước, miệng nói:
- Thiếu đảo chủ nhà ta và tộc trưởng các ngươi đang có chuyện quan trọng cần thương lượng, vừa rồi đã truyền lệnh xuống, ai cũng không được quấy rầy.
- Vấn đề lớn!
Trong lòng Lục Ly hơi chặt, Huyết Bất Quy và Liễu Di thì có chính sự rắm chó gì cần thương lượng? Mà dù có chuyện quan trọng thì cũng là Huyết Cừu nói với Thất trưởng lão mới đúng.
Chương 159 Cút ra!
Hắn lập tức nhíu mày, lạnh giọng nói:
- Chuyện quan trọng đến mấy cũng không bằng chuyện của chính gia tộc chúng ta, ta nhất định phải lập tức gặp mặt tộc trưởng, cút ra!
Nghe được ngữ khí bất thiện của Lục Ly, sắc mặt ba người thoáng chốc trầm xuống, tên hộ vệ Thần Hải Cảnh trung kỳ chế nhạo nói:
- Liễu gia các ngươi thì có đại sự gì? Tiểu tử, ngươi phách lối nhỉ? Nếu ta cứ không cút thì sao?
Hai người còn lại đã đặt tay lên chuôi đao, ý tứ rất rõ ràng, nếu Lục Ly còn dám phách lối, bọn họ không ngại dạy cho Lục Ly một bài học làm người.
Hưu!
Lục Ly ra tay, hắn không có thời gian bậy bạ với ba người này. Hắn cách ba người rất gần, cự ly chỉ chừng một trượng. Với cự ly như thế, bằng vào tốc độ của hắn, chỉ một cái chớp mắt đã đi tới trước mặt ba người.
Hắn không mang theo Thiên Lân đao, đối phó loại võ giả cấp bậc này căn bản không cần dùng tới vũ khí, hắn lao vút mà đến, một quyền nện hướng tên Thần Hải Cảnh trung kỳ.
- A…
Liễu Hạ và tên hộ vệ Liễu gia còn lại đều bị dọa ngu, không ngờ Lục Ly vừa một lời không hợp liền động thủ với người Huyết Sát đảo. Nếu bởi vậy mà chọc giận Huyết Cừu, Liễu gia chẳng phải sẽ bị diệt vong?
- Tìm chết!
Ba người Huyết Sát đảo đại nộ, Lục Ly lại dám động thủ trước?
Chỉ là tốc độ Lục Ly quá nhanh, mắt thấy một quyền sắp nện trúng đầu Thần Hải Cảnh trung kỳ, người kia đành vội thối lui, đồng thời phẫn nộ quát:
- Ngăn trở hắn!
Hai người còn lại lập tức hiểu ý, trực tiếp dùng thân thể ngăn trở Lục Ly, tạo cơ hội cho Thần Hải Cảnh trung kỳ rút đao. Hai người dù không có thời gian rút đao, nhưng đều vung lấy bảo đao còn chưa thoát vỏ nện tới Lục Ly.
- Hừ!
Đường bị ngăn, Lục Ly không cách nào công kích tên Thần Hải Cảnh trung kỳ kia, đành phải vung lên song quyền nổi giận nện hướng ngực hai tên võ giả Thần Hải Cảnh còn lại.
Lực lượng hắn quá lớn, tốc độ tự nhiên không chậm, hai người đều không thể tránh né, bị nắm đấm Lục Ly nện trúng ngực, chiến đao còn chưa thoát vỏ đều còn chưa kịp đập trúng Lục Ly.
Răng rắc
Hai tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, hai người như diều đứt dây bay ngược ra sau, miệng cuồng phun máu tươi, sau cùng trùng trùng nện xuống bên đường. Cố gắng giãy dụa một lúc mà vẫn không cách nào bò dậy được, xem ra đã bị trọng thương.
Dù Lục Ly không sử dụng huyết mạch thần kỹ, lực lượng cũng đã rất dọa người, lại vận dụng Huyền lực tăng phúc, lực lượng chí ít phải tới năm vạn cân. Nếu không phải hai người này mặc vào chiến giáp, sợ rằng đã bị đập chết tươi.
- Tìm chết…
Tên Thần Hải Cảnh trung kỳ đại nộ, rút ra Huyền khí chiến đao, cả người như lợi kiếm vọt thẳng về phía Lục Ly. Trên chiến đao lấp lánh quang mang, ẩn ẩn có sóng khí tuôn ra, không biết là đang vận dụng huyền kỹ gì.
- Cho ta binh khí!
Lục Ly không có binh khí, đối phương lại là Thần Hải Cảnh trung kỳ, hắn không dám khinh thường, vội quay đầu hét lớn một tiếng, Liễu Hạ lập tức rút ra chiến đao trong tay quăng tới.
Trong tay có đao, khí thế Lục Ly theo đó đề thăng, hắn không có thời gian dây dưa với người này, tức thì phóng ra huyết mạch thần kỹ.
Sau lưng lóe lên quang mang, chẳng qua bị trường bào che khuất, cơ thịt gồ lên với tốc độ thấy được bằng mắt thường, trong mắt chớp hiện ngân quang, trong người truyền ra khí tức khủng bố, hóa thân thành Cự Long hình người.
- Hả?
Võ giả Huyết Sát Đảo đang cuồng bạo vọt tới bỗng trong lòng run lên, Lục Ly cứ thế tùy ý đứng ở trước mặt, thậm chí không vận dụng tới Huyền lực, nhưng lại mang đến cho hắn áp bách cực lớn.
Hắn có cảm giác, nếu mình cứ thế xông qua, rất có thể sẽ bị Lục Ly một đao chém chết.
- Hừ!
Loại cảm giác đó chỉ chớp qua trong nháy mắt liền bị Thần Hải Cảnh trung kỳ Huyết Sát Đảo vứt sang một bên, Lục Ly không phải chiến sĩ huyết mạch, lại không nuốt vào đan dược? Làm sao có thể cường hành đề thăng chiến lực? Như vậy chỉ có một lời giải thích, Lục Ly đang hư trương thanh thế.
Hắn ngây người một giây, sau đó Huyền lực bạo tăng, tung người nhảy lên cao cao, vung đao chẻ xuống ngay đầu Lục Ly.
Sóng khí tuôn ra trên chiến đao càng lúc càng nhiều, khiến người căn bản thấy không rõ lưỡi đao ở đâu, chỉ cảm thấy chiến đao có thể đánh xuống từ bất cứ góc độ nào, hoàn toàn không cách nào đón đỡ, đây rõ ràng là một loại huyền kỹ rất không sai.
Không cách nào ngăn cản? Vậy liền không ngăn!
Lục Ly vung chiến đao lên trùng trùng bổ tới ngực người kia, đao hắn rất nhanh, lại dùng ra hết lực lượng. Có lẽ đối phương có thể bổ đao trúng đầu hắn, nhưng hắn tuyệt đối có lòng tin đao của mình cũng sẽ mở ngực mổ bụng đối phương.
Hắn cược đối phương không dám liều mạng với mình, bởi vì ở trong mắt đối phương hắn chỉ là một tên nhãi ranh không đủ nặng nhẹ, làm sao có thể đồng quy vu tận với mình?
Quả nhiên!
Trong mắt võ giả Huyết Sát đảo chớp qua một tia hàn quang, cuối cùng không dám tiếp tục chẻ xuống, chiến đao đổi thành bổ ngang, định đánh bay chiến đao trên tay Lục Ly, sau đó thuận thế phách xuống, chém đầu Lục Ly.
Kết cục không cần nói cũng biết, lực lượng Thần Hải Cảnh trung kỳ chỉ có mấy vạn cân, lại còn nửa đường đổi chiêu, lực lượng lần nữa giảm yếu.
Lực lượng Lục Ly lớn cỡ nào? Sau khi phóng thích huyết mạch thần kỹ, dù hắn không sử dụng Bôn Lôi Huyền Kỹ, ít nhất cũng phải tới mười mấy vạn cân...
Ầm!
Dưới ánh nhìn chằm chằm của hai người Liễu Hạ, võ giả Huyết Sát đảo giống như diều đứt dây bay ngược ra sau. Chiến đao bị đánh bay, chiến giáp trước ngực cũng bị phách ra một vết lõm, cả người không ngừng cuồng phun máu tươi giữa trời, cuối cùng trùng trùng nện ra sau cách mấy chục trượng, lộn vài vòng, không có bất cứ động tĩnh gì.
Tê tê...
Hai người Liễu Hạ hít sâu một hơi khí lạnh, bởi vì quá căng thẳng, thân thể đều run lên. Hai người chấn kinh trước chiến lực Lục Ly, đồng thời cũng lo lắng Lục Ly đánh chết người Huyết Sát đảo, đến lúc đó Liễu gia biết làm sao ăn nói với Huyết Sát đảo đây?
Hưu!
Lục Ly xách đao cuồng chạy về phía Vọng Nguyệt Đàm, không nhìn lại ba tên hộ vệ Huyết Sát đảo lấy một lần.
Chương 160 Chịu chết đi
Hai người Liễu Hạ vội vàng đuổi theo, liếc thấy võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ còn chưa chết mà chỉ ngất đi. Lúc này mới yên tâm, vội cuồng chạy theo sát Lục Ly.
Vọng Nguyệt Đàm không lớn, cảnh sắc lại tuyệt đẹp, là một trong những thắng cảnh nổi tiếng nhất Huyết Long Đảo.
Lục Ly tuỳ ý liếc nhìn vài lần liền thấy một mái đình bên bờ đầm, chẳng qua khi hắn nhìn tới bãi cỏ bên cạnh mái đình, sát khí trên người lập tức tuôn trào.
- Tộc trưởng
Hai người Liễu Hạ hai cũng cuồng chạy tới, thấy cảnh tượng trên bãi cỏ, hai người lập tức trợn trừng mắt, sát khí tung trào.
Trên bãi cỏ trải một khối vải rách, Liễu Di nằm ở đó. Nhiều chỗ trên áo bào bị xé rách, lộ ra da thịt tuyết trắng, hơn nữa trên mặt Liễu Di còn in hằn một dấu tay đỏ chói.
Liễu Di không hôn mê, trong mắt toàn là vẻ giận dữ và khuất nhục, lúc này vẫn đang liều mạng giãy dụa phản kháng. Nhưng cả người nàng hữu khí vô lực, mềm nhũn, tựa hồ bệnh mềm xuống, cũng không thấy Huyền lực lấp lánh.
Trái lại là Huyết Bất Quy, lúc này hắn đã cởi bỏ áo ngoài, chính đang cưỡi trên thân Liễu Di, một tay nắm lấy cổ, một tay điên cuồng kéo xé y phục.
Ba…
Hắn thấy Liễu Di cố gắng giãy dụa, lập tức trở tay tát Liễu Di một cái, trên má phải Liễu Di lại in hằn một dấu tay năm ngón đỏ chói nữa.
Thấy cảnh này, kết hợp với tình cảnh Liễu Hạ kể lại khi trước, Lục Ly không cần đoán cũng rõ ràng. Hiển nhiên Huyết Bất Quy biết hôm nay Liễu gia không có quá nhiều trưởng lão tại trường, bởi thế mới dẫn Liễu Di đến Vọng Nguyệt Đàm, lặng lẽ hạ độc thủ, muốn cường hành phát sinh quan hệ với Liễu Di.
Huyết Bất Quy theo đuổi lâu như vậy, phỏng chừng đã mất đi kiên trì, chuẩn bị cường hành đắc thủ, gạo nấu thành cơm. Một khi Liễu Di bị làm nhục, trừ gả cho hắn thì còn có thể làm thế nào?
Huyết Sát đảo cường đại như thế, việc này vạn nhất mà thành, Liễu gia cũng không thể giết Huyết Bất Quy được, phải không nào? Đến lúc đó chỉ cần Huyết Cừu ra mặt, quở mắng hoặc trách phạt Huyết Bất Quy một trận, giảng hòa để cho Huyết Bất Quy và Liễu Di thành hôn, hết thảy liền viên mãn...
- May mà tới kịp!
Lục Ly thầm hô may mắn, nếu trễ thêm một chút sợ rằng Liễu Di khó mà giữ được trong trắng. Hắn không thốt nửa lời, lao nhanh như gió phóng tới bên đình, tay nắm trường đao Liễu Hạ, sát khí trong người cuộn trào như thủy triều.
Huyết Bất Quy cảm ứng được, bạo nộ quét mắt nhìn lại, thấy là Lục Ly và hai tên hộ vệ Liễu gia, hắn theo bản năng cả kinh, nhưng lập tức lại phẫn nộ quát:
- Ai cho các ngươi tới đây? Cút ra!
Nếu là đám người Thất trưởng lão tới, Huyết Bất Quy khẳng định sẽ biết sợ, nhưng Lục Ly tính là cái thá gì? Hai tên hộ vệ kia lại là cái thá gì? Giờ hắn chính đang tinh trùng thượng não, sắp đắc thủ tới nơi lại bị người phá hư, tự nhiên tức giận không thôi.
Lục Ly không thốt nửa lời tiếp tục bôn tẩu, rất nhanh đã tới phụ cận bãi cỏ, Liễu Di nhìn thấy Lục Ly, ánh mắt lộ vẻ vui mừng, nước mắt bất giác tuôn ra như suối, tựa như một đứa bé bị bắt nạt thấy được phụ thân mình vậy.
- Tìm chết!
Huyết Bất Quy nổi giận đứng bật dậy, từ bên cạnh nhấc lên một thanh trường kiếm, bá một tiếng, trường kiếm xuất vỏ, chỉ tới Lục Ly phía đằng xa, miệng quát:
- Cút, hoặc là chết!
- Cút con mẹ ngươi!
Lục Ly chửi đổng một tiếng, thân thể phóng đi như gió, vung lên trường đao hung hăng chẻ xuống đầu Huyết Bất Quy.
- Chết... !!!
Huyết Bất Quy nổi giận, múa Huyền khí trường kiếm tóe bắn ra từng luồng kiếm hoa, hai chân di động, lắc lư cực nhanh, khiến người nhìn không rõ bộ pháp, thoáng chốc đã di chuyển đến bên trái, né tránh công kích từ Lục Ly.
- Thân pháp huyền kỹ??
Lục Ly dừng bước, Huyết Bất Quy có thân pháp huyền kỹ kỳ diệu, nếu hắn còn tiếp tục tiến lên, sẽ rất dễ bị Huyết Bất Quy ám toán, bởi thế hắn quyết định lấy tĩnh chế động, chờ đợi Huyết Bất Quy công kích.
Xùy!!!
Huyết Bất Quy không chút khách khí, trường kiếm lướt theo hình vòng cung, như độc xà uốn éo, đâm tới bên eo Lục Ly.
- Hừ!
Lục Ly không đi quản trường kiếm trong tay Huyết Bất Quy, vung lên chiến đao quét ngang về phía Huyết Bất Quy. Vừa rồi tên võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ Huyết Sát Đảo kia không dám lấy mạng đổi mạng, thân phận Huyết Bất Quy càng thêm cao quý, há lý nào lại dám đồng quy vu tận với tiểu nhân vật như hắn?
Quả nhiên!
Huyết Bất Quy lập tức rút kiếm lui lại, lách mình tránh ra, thân thể như cá chạch lướt tới sau lưng Lục Ly, trường kiếm lần nữa như độc xà đâm ra.
Xùy!!!
Lục Ly vẫn mặc kệ công kích từ đối phương, vung lên trường đao quét ngược ra sau. Binh khí trong tay hai người dài tương đương nhau, tốc độ công kích của Lục Ly lại cực nhanh, nếu Huyết Bất Quy muốn đâm chết Lục Ly, như vậy nhất định cũng sẽ bị Lục Ly chẻ chết.
- Mẹ nó!
Huyết Bất Quy buồn bực đến thổ huyết, cách đánh lấy mạng đổi mạng này của Lục Ly hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy. Hoàn toàn không sợ chết, lần nào cũng muốn đồng quy vu tận với mình, thân phận hắn tôn quý như vậy, làm sao có thể liều mạng với Lục Ly?
Mấy lần công kích tiếp sau đều diễn ra tương tự, Huyết Bất Quy bó tay hết cách, cảm giác Lục Ly tựa như một con nhím, muốn ăn mà không cách nào nuốt nổi.
Hưu!
Ngay khi hắn đang nhíu mày nghĩ cách, Lục Ly đột ngột ra tay, tốc độ nhanh như gió, đánh cho hắn trở tay không kịp, căn bản không thể né tránh.
Lục Ly thấy Huyết Bất Quy không tránh né được, chỉ có thể giơ lên trường kiếm ngăn đỡ, liền biết chiến đấu cũng nên đến lúc kết thúc, sát khí đằng đằng quát lớn:
- Huyết Bất Quy, chịu chết đi!
- Ầm!
Một cỗ cự lực cường đại truyền đến, Huyết Bất Quy căn bản không cách nào nắm vững trường kiếm, mắt thấy trường kiếm bị đánh bay, chiến đao Lục Ly chém thẳng tới, hắn bị dọa sợ, bước chân vội vàng lay động, thân thể quay ngược ra sau, xoay thành một đường cong, đồng thời vung chân sau đá tới tay Lục Ly.
Xùy!
Dù thế, từ ngực đến bụng Huyết Bất Quy vẫn là bị kéo ra một vết máu sâu hoắm, đao thế Lục Ly quá nhanh, nếu không phải thân pháp huyền kỹ của Huyết Bất Quy lợi hại, sợ rằng vừa nãy đã bị mở ngực mổ bụng.