-
Chương 151-155
Chương 151 Thiên Ngục thương hội
Lục Ly có đại ân với nàng, ân tình đối với Liễu gia các nàng cả đời đều báo đáp không được. Mấy người Thất trưởng lão có lẽ không cảm thấy gì, nhưng chính bản thân Liễu Di lại cảm giác mình thiếu Lục Ly rất nhiều.
Liễu Di cũng tự hỏi qua chính mình, từ sau ngày chính thức trở thành tộc trưởng đời này nàng liền quyết định không lập gia đình. Nàng sớm đã phát thề, sẽ dùng cả đời nỗ lực lớn mạnh Liễu gia, báo thù cho Liễu Như Phong, hủy diệt Vũ gia.
Nàng rất rõ ràng sự tàn khốc và dơ bẩn của thế giới này!
Nàng là tộc trưởng Liễu gia, sau này nói không chừng sẽ vì Liễu gia mà hi sinh thân thể mình. Nếu đã vậy, không bằng giao lần đầu tiên cho nam nhân mình thích.
Còn một điểm quan trọng nữa, gần đây Liễu Di rất khổ, rất mệt. Không phải khổ mệt trên thân thể, mà là tâm linh khổ mệt, gia gia nàng yêu nhất chết rồi, Liễu gia huy hoàng trở thành hoa cúc xế chiều, không người an ủi nàng, toàn bộ khổ sở mệt mỏi đều cần chính nàng gánh vác.
Nàng lớn hơn Lục Ly một tuổi, trước kia là đệ nhất tiểu thư được vạn người sủng ái, năng lực chịu đựng tâm lý vốn đã không mạnh. Lại thêm lần này trở thành tộc trưởng Liễu gia, áp lực lên vai càng lớn, nhiều khổ lụy và áp lực như vậy tất cần phải tìm một nơi phát tiết, bằng không sẽ bị bức điên mất.
Thế nên, tối nay nàng không để ý liêm sỉ, không để ý hình tượng, chủ động muốn chung một gian phòng với Lục Ly. Vừa rồi còn nói ra lời lẽ không biết nhục nhã như thế, tất cả chỉ là để triệt để phát tiết một lần, báo ân tình Lục Ly, đồng thời khiến nhân sinh bản thân không lưu tiếc nuối.
Đáng tiếc…
Vẫn là nàng suy nghĩ nhiều, nàng không hiểu rõ tính cách thực sự của Lục Ly.
Lục Linh từ nhỏ đã thích xem sách, từ trong sách được đến rất nhiều đạo lý làm người, qua đó quán thâu những đạo lý kia cho Lục Ly.
Trong đó có một điều, chính là nam nhân nhất định phải có đảm đương, phải chịu trách nhiệm.
Chính như lời Lục Linh từng nói ở trận chiến tại bộ lạc Địch Long.... đối đãi huynh đệ, ngươi có thể không tiếc mạng sống. Đối đãi thân nhân người yêu, ngươi có thể vứt bỏ hết thảy.
Nếu đã phát sinh quan hệ với Liễu Di, như vậy Liễu Di chính là nữ nhân của hắn, chính là người yêu của hắn. Vì người yêu hắn sẵn sàng vứt bỏ hết thảy, làm sao có thể vô trách nhiệm mặc kệ Liễu Di, mặc kệ Liễu gia?
Mà nếu một mực nhọc lòng chuyện Liễu gia, hắn lại làm sao đi gia nhập Vương tộc ngũ phẩm, làm sao đi Thanh Châu tìm Lục Linh, làm sao đi Trung Châu về lại Lục gia tìm người cứu cha mẹ mình?
Con người một khi có ràng buộc, có trói buộc, làm chuyện gì cũng sẽ bó tay bó chân. Chân diều hâu bị dây thừng trói lại, nó làm sao bay cao cho được?
Lục Ly lần nữa cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, lát sau hắn mới nhìn sang Liễu Di, mang theo áy náy nói:
- Xin lỗi, Liễu Di, ta còn có chút khúc mắc! Tâm ý của ngươi ta hiểu, cảm tạ ngươi, sớm chút nghỉ ngơi đi, ta còn phải tu luyện.
Nói xong, Lục Ly trực tiếp nhắm mắt ngồi xếp bằng, thoáng chốc liền nhập định. Liễu Di liếc nhìn khuôn mặt đường nét phân minh kia của Lục Ly, đôi mắt thoáng ảm đạm, khóe mắt chảy xuống hai hàng thanh lệ, quay đầu cuộn mình thành một đoàn, rất nhanh liền trầm trầm ngủ say.
Ngày thứ hai, Liễu Di tỉnh lại rất sớm, Lục Ly ngủ nửa buổi trên thảm, sáng sớm tinh thần cũng không sai. Hai người tựa hồ đều quên đi chuyện đêm qua, rửa mặt xuống lầu ăn sáng, sau đó đến thẳng Thiên Ngục thương hội.
Thiên Ngục thương hội quá dễ tìm, nằm trong một tòa thạch bảo khí phái uy vũ tọa lạc ngay ở mặt nam quảng trường nội thành, từ đằng xa đã có thể nhìn thấy bốn chữ lớn “Thiên Ngục thương hội” được khắc trên đó.
- Thần miếu!
Lục Ly thấy bên cạnh thương hội có một tòa thần miếu, không khỏi có chút kinh ngạc, Liễu Di nhìn một cái liền giải thích nói:
- Thành trì chỉ cần đạt tới quy mô nhất định thì đều có thần miếu, không chỉ thành trì bắc mạc mới có thần miếu, nghe nói thành trì trên khắp toàn bộ thế giới đều có thần miếu.
- À à!
Lục Ly thu hồi ánh mắt không nhìn thêm nữa, hai người cứ thế tiến thẳng tới Thiên Ngục thương hội, từ đằng xa thấy có tận ba mặt cửa lớn, ngoài cửa đều có Thiên Ngục quân thủ vệ.
- Ta đi hỏi thử xem.
Lục Ly xách theo bao bọc chứa Huyết Trùng Quả, đi đến bên cạnh một tên Thiên Ngục quân hỏi:
- Ta muốn bán đồ, nên đi cửa nào?
- Cửa bên phải là cho chúng ta đi vào, cửa ở giữa là người mua đi vào, ngươi muốn bán đồ đi cửa bên trái, bên trong sẽ có người đón tiếp.
Thiên Ngục quân rất khách khí, Lục Ly cám ơn một tiếng, lập tức dắt theo Liễu Di đi vào cửa nhỏ bên trái, bên trong là một tiểu điện, có hai thị nữ chờ sẵn.
- Kính chào quý khách.
Một thị nữ xinh đẹp mỉm cười nghênh đón, khiến Lục Ly không khỏi lần nữa cảm khái về sự lễ độ của người Thiên Ngục thành, hắn mỉm cười gật đầu đáp lễ, thị nữ hỏi:
- Quý khách muốn bán linh tài?
Được đến xác nhận từ Lục Ly, thị nữ lại hỏi:
- Xin hỏi đồ vật của ngươi có thể đáng giá bao nhiêu Huyền Tinh? Nơi này của chúng ta sẽ căn cứ theo giá trị vật phẩm mà có cách tiếp đãi khác nhau.
Bao nhiêu Huyền Tinh Lục Ly làm sao biết? Hắn đều không biết phẩm chất Huyết Trùng Quả thế nào, có vấn đề hay không? Thế là sau một hồi suy nghĩ bèn tuỳ ý nói:
- Mấy ngàn Huyền Tinh thôi.
- Được rồi, mời hai vị quý khách sang bên này, Bạch quản sự của chúng ta sẽ tiếp đãi các ngươi, đồng thời cũng sẽ định giá linh tài luôn.
Thị nữ dẫn hai người đi đến một dãy hàng lang bên trái, bên trong tiểu điện này có ba dãy hành lang, xem ra là căn cứ giá cả bảo vật được bán mà sẽ dẫn đến những nơi khác nhau.
Đi chừng nửa nén hương, hai người được đưa đến một thiền điện, bên trong có một lão giả hoa râm mặc trường bào đen ngồi chờ sẵn, người này hẳn là Bạch quản sự. Hai người cảm ứng một phen, lại phát hiện người này là võ giả Hồn Đàm cảnh, lập tức nghiêm túc hành lễ.
Chương 152 Yên phu nhân
Bạch quản sự rất khách khí, dù không đứng dậy, nhưng trên mặt vẫn mang theo ý cười khiến người thoải mái, mời hai người ngồi xuống, lại sai kẻ hầu dâng trà, sau đó mới hỏi:
- Hai vị định bán ra linh tài hay bảo vật gì? Thiên Ngục thương hội chúng ta là thương hội lớn nhất Thiên Đảo Hồ, báo giá tuyệt đối sẽ khiến hai vị hài lòng.
Liễu Di liếc nhìn Lục Ly, ý tứ là do hắn toàn quyền làm chủ, Lục Ly bèn dứt khoát đứng dậy chắp tay nói:
- Bạch đại nhân, trước khi bán đồ ta muốn xác định một điểm, bán đồ ở đây có thể tuyệt đối an toàn hay không? Ý ta là… tin tức về chúng ta liệu có thể được bảo mật, người bên ngoài không ai biết được thứ này là do chúng ta bán ra?
- Ha ha ha!
Bạch quản sự cười lên ha hả, lắc đầu đáp nói:
- Tiểu ca, có lẽ ngươi không quá hiểu về Thiên Ngục thương hội chúng ta. Đây là thương hội năm đó do Thiên Ngục lão nhân đích thân sáng lập, hơn hai nghìn năm qua, thương hội này chưa từng xảy ra sự cố gì, cũng chưa từng phát sinh bất kỳ chuyện gì ảnh hưởng tới danh dự thương hội. Nếu ngươi không tin tưởng, có thể tuỳ ý ra ngoài hỏi dò một phen. Không thể tiết lộ bất kỳ tin tức nào về khách hộ, đây là nguyên tắc cơ bản nhất của thương hội chúng ta.
Lục Ly triệt để yên tâm, hắn đặt bao bọc lên bàn, nói:
- Đây là thứ chúng ta muốn bán, ngươi định giá đi.
Lão giả tùy ý mở ra bao bọc nhìn lướt qua một phen, thần sắc trên mặt đột nhiên thoáng phần trịnh trọng, hắn cầm lên một viên Huyết Trùng Quả nhìn mấy lần, hỏi:
- Tiểu ca, đây là Huyết Trùng Quả?
Lục Ly khẽ gật đầu, nói:
- Đúng vậy, đây là Huyết Trùng Quả sau khi được chúng ta cải tiến, so với Huyết Trùng Quả phổ thông thì dược lực mạnh hơn không ít.
Bạch quản sự nhìn kỹ vài lần mới đứng dậy nói:
- Hai vị chờ một lát, ta đi mời người giám định. Nếu xác định dược lực quả thực mạnh hơn không ít, chúng ta sẽ cho ra một cái giá khiến các ngươi mãn ý.
Bạch quản sự vội vàng rời đi, rất nhanh liền có hai thị nữ đi tới, bưng theo một ít linh quả, để tránh hai người Lục Ly nhàm chán chờ đợi. Linh quả miễn phí, hai người tự nhiên không cần khách khí, cầm lên từ từ nhấm nháp.
Sa sa sa!
Đợi chừng ba nén hương Bạch quản sự mới trở về, hắn không trở về một mình, sau lưng còn đi theo một phụ nhân xinh đẹp.
Lục Ly vừa nhìn thấy phụ nhân này, tròng mắt khẽ sáng lên, Liễu Di thoáng nhìn liền cũng cảm thấy có chút tự ti.
Phụ nhân này quá đẹp, nếu phải dùng một chữ hình dung, vậy chính là... mị!
Nét mặt phụ nhân nhìn không hề già, thậm chí nếu không nhìn kỹ, có vẻ không khác Liễu Di là mấy. Chẳng qua khí chất lại khiến người cảm thấy như là một vị phụ nhân, vóc dáng nàng rất nóng bỏng, đường cong lồi lõm rõ nét, khoác trên mình một thân váy dài màu đỏ nhạt, lại không hề hở hang, thần tình cũng không khắc ý khoe khoang, ngược lại có chút đoan trang, khóe miệng ngậm lấy ý cười nhàn nhạt.
Nhưng mà!
Lúc Lục Ly và Liễu Di nhìn thấy phụ nhân, trong đầu bất giác đều hiện lên một chữ “Mị”, cảm giác trên thân phụ nhân cất giấu mị hoặc. Dù không tận lực biểu hiện vẫn khiến người vừa nhìn liền có thể cảm giác được quyến rũ, quả thực là trời sinh mị cốt.
- Khục, vị này là Yên phu nhân, là quản sự cao cấp của thương hội chúng ta.
Bạch quản sự nhẹ giọng đằng hắng một tiếng, bừng tỉnh Lục Ly, giới thiệu với hai người giới thiệu một phen, sau đó cười nói:
- Huyết Trùng quả các ngươi mang tới chúng ta đã giám định, Yên phu nhân vừa vặn đi ngang qua, nói muốn tới gặp các ngươi.
Lục Ly và Liễu Di ngấm ngầm cảm ứng, lại phát hiện không cách nào cảm ứng được khí ứng Yên phu nhân. Điều này chỉ chứng tỏ hai điều, hoặc là Yên phu nhân không có bất kỳ chiến lực gì, hoặc là cảnh giới quá cao, hai người căn bản không cảm ứng được cảnh giới của nàng.
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, khom người nói:
- Chào muội muội, chào tiểu huynh đệ.
Khí trường Yên phu nhân quá mạnh, Liễu Di có chút co thức đứng dậy hoàn lễ:
- Chào phu nhân!
Lục Ly thường niên ngắm nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của Lục Linh, sức miễn dịch đối với mỹ nữ tương đối mạnh, rất nhanh liền khôi phục trấn định. Đầu óc gấp chuyển, biết phẩm chất Huyết Trùng Quả chắc là không sai, bằng không Yên phu nhân cũng sẽ không tới, đã vậy liền không thể quá mức thân mật với Yên phu nhân, miễn sau này không tiện chào giá.
Hắn nghĩ nghĩ một lát bèn hờ hững gật đầu đáp nói:
- Chào Yên phu nhân.
Lục Ly thần tình đạm mạc, ngữ khí bình tĩnh khiến Yên phu nhân và Bạch quản sự không khỏi sững sờ. Đừng nói Lục Ly chỉ là một võ giả tuổi trẻ, sợ rằng rất nhiều tộc trưởng gia tộc đều không thể bình tĩnh như vậy trước mặt Yên phu nhân a?
Yên phu nhân phản ứng rất nhanh, nàng liếc nhìn Lục Ly nói:
- Huyết Trùng Quả của các ngươi chúng ta đã giám định sơ bộ, phẩm chất không sai. Chẳng qua đến cùng có thể tăng phúc bao nhiêu dược lực, còn cần tiến một bước thí nghiệm. Bởi thế ta chuẩn bị sai người đi trước luyện dược, nhìn xem dược lực thành phẩm cuối cùng ra được sẽ tăng cường thế nào. Chỉ cần xác định dược lực có thể tăng cường, giá cả đều dễ nói, các ngươi thấy sao?
Đối phương muốn thử dược, xác định Huyết Trùng Quả có hữu dụng hay không, điểm này cũng là hợp tình hợp lý, Lục Ly hỏi:
- Cần mất bao lâu?
- Hai canh giờ!
Yên phu nhân đảo mắt quay sang nhìn Bạch quản sự nói:
- Hai canh giờ này, các ngươi có thể để Bạch quản sự dẫn đi dạo quanh thương hội một vòng. Coi trọng thứ gì, chỉ cần một ngàn Huyền Tinh đổ lại thì đều có thể mua xuống, coi như ta bồi lễ hai vị.
Hai canh giờ không lâu, Yên phu nhân lại rất khách khí, bằng với đưa tặng hai người một ngàn Huyền Tinh. Hai người lập tức đồng ý, Yên phu nhân cười rời đi, Lục Ly và Liễu Di thì được Bạch quản sự dẫn vào bên trong thương hội.
Vừa tiến vào bán trường, hai người thiếu chút hoa cả mắt, bên trong quá lớn, ước chừng mấy trăm cửa hàng, hơn nữa còn chỉ là một tầng, mặt trên hẳn còn có tầng hai.
Chỉ với đồ vật ở tầng một, hai người đã bị hù không nhẹ, thứ trong đó động tí là mấy ngàn Huyền Tinh, hai người nhìn thấy một thanh bảo đao Địa giai cửu phẩm, ghi giá lên tới tận một vạn Huyền Tinh.
Chương 153 Vũ tộc Miêu nữ
Huyền kỹ, đan dược, chiến giáp, Huyền khí, chiến xa, linh tài, đủ loại đồ vật thứ gì cũng có, chỉ cần đầy đủ Huyền Tinh, nơi này có hết thảy mọi thứ mà ngươi muốn.
Trong cửa hàng Lục Ly còn thấy được một ít nữ tử xinh đẹp, hơn nữa đều được ghi giá công khai, hóa ra đây đều là nữ nô.
Đi dạo một vòng, trừ Liễu Di mua mấy bộ y phục, hao tốn mấy trăm Huyền Tinh ra. Hai người không mua thêm bất cứ thứ gì, bởi vì rất nhiều thứ căn bản mua không nổi.
Đi tới đi lui, trước mặt bất ngờ xuất hiện một hành lang, còn là hướng xuống, có người ra ra vào vào, Lục Ly hiếu kì hỏi:
- Bạch quản sự, dưới kia bán gì vậy?
- Nô lệ!
Bạch quản sự thấp giọng giải thích nói:
- Mặt dưới toàn là bán nô lệ dị tộc, có mỹ nữ, cũng có cường giả. Hôm nay vừa vặn đưa tới một nhóm, hai vị có muốn vào xem?
- Dị tộc?
Lục Ly chưa nghe nói qua nên có chút khó hiểu, Liễu Di nhẹ giọng giải thích nói:
- Thế giới này của chúng ta kết nối với rất nhiều tiểu thế giới, trong những tiểu thế giới kia đều có dị tộc. Trong Thiên Đảo Hồ tựu hồ cũng có một thông đạo, thường xuyên có võ giả đại gia tộc tiến vào chinh chiến, chiến thắng liền có thể mang về tù binh dị tộc làm nô lệ, bán ra giá cao.
Bạch quản sự khẽ gật đầu, cười nói tiếp:
- Thật ra Thiên Đảo Hồ không chỉ nối liền với một tiểu thế giới, mà tổng cộng có ba nơi, bởi thế nô lệ dị tộc ở Thiên Đảo Hồ không tính là chuyện gì hiếm lạ.
- Đi xem xem!
Lục Ly bị câu lên hiếu kỳ, nhờ Bạch quản sự dẫn đường đi xuống một đại điện dưới lòng đất. Người dưới đó rất nhiều, ai nấy đều vây quanh từng chiếc lồng chỉ trỏ, Lục Ly và Liễu Di nhìn mấy lần, cảm thấy rất lạ lẫm.
Trong đại điện có tổng cộng mười chiếc lồng, chứa mười tên dị tộc, trong đó có tám dị tộc là mỹ nữ. Có ba mỹ nữ dị tộc sau lưng mọc vũ dực (lông cánh), khiến Lục Ly và Liễu Di mới đầu nhìn còn tưởng là quái vật. Ngoài ra có năm mỹ nữ dị tộc lỗ tai rất nhọn, phía sau mọc đuôi, nhìn không khác gì từng con mèo cái.
- Đây là người Vũ tộc, đây là Miêu Nữ!
Bạch quản sự giải thích nói:
- Người Vũ tộc biết bay, chẳng qua mấy tên nữ tử Vũ tộc này thực lực quá yếu, không bay cao được, cũng không bay được lâu. Còn nữ tử Miêu Tộc thì có chiếc lưỡi đặc biệt lợi hại, hắc hắc...
Có mặt Liễu Di ở đây nên Bạch quản sự không tiện nói nhiều, Lục Ly nghe mà cái hiểu cái không. Sau khi hắn nhìn thấy giá ghi trên lồng liền cũng mất đi hứng thú.
Một tên nữ tử Vũ tộc thấp nhất đều cần một vạn Huyền Tinh, nữ tử Miêu Tộc càng đắt, chí ít đều cần hai vạn Huyền Tinh trở lên, phải biết một viên Định Thần đan mới chỉ cần năm trăm Huyền Tinh mà thôi.
Lục Ly đảo mắt nhìn về phía hai tên võ giả dị tộc còn lại, hai võ giả này cùng thuộc một chủng tộc, bộ dạng rất xấu. Đều chỉ cao một thước, là người lùn, da dẻ xanh mướt, trong mắt toàn là quang mang tà ác khiến người cảm thấy rất không thoải mái.
Bạch quản sự giải thích nói:
- Đây là Lục Ải Nhân, chiến lực hai tên này có thể so với Hồn Đàm cảnh tiền kỳ, mang về làm hộ viện trông nhà rất không sai.
- Hồn Đàm cảnh.
Lục Ly và Liễu Di liếc nhau, trong lòng âm thầm kinh hãi, võ giả Hồn Đàm cảnh mà cũng dám lấy ra bán, vạn nhất mua về giết luôn chủ nhân thì sao?
Bạch quản sự nhìn ra lo lắng của hai người, cười nói:
- Phương diện an toàn các ngươi có thể hoàn toàn yên tâm, hai tên Lục Ải Nhân này đều bị gieo hồn trùng, chủ nhân chỉ cần khẽ động tâm niệm bọn hắn liền đau đớn khó chịu, thậm chí có thể nhẹ nhàng giết chết. Chúng ta lấy ra bán, khẳng định là đã thuần hóa, tuyệt đối sẽ không tổn thương chủ nhân, ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh.
- Thứ tốt!
Tròng mắt Lục Ly sáng rực lên, mua một tên Lục Ải Nhân tương đương với nhiều thêm một cường giả Hồn Đàm cảnh làm tay chân. Nếu mua được năm tên, vậy không phải có thể đối kháng Huyết Sát bang?
- Năm vạn Huyền Tinh...
Liễu Di kinh hô một tiếng, kinh tỉnh cả Lục Ly, hắn nhìn mấy lần ghi giá trên lồng, lập tức trợn tròn mắt.
Năm vạn Huyền Tinh, giá này sợ rằng bán cả tiểu gia tộc cũng mua không nổi. Gia tộc hay thế lực có thể xuất ra năm vạn Huyền Tinh, tuyệt đối có được mấy tên Hồn Đàm cảnh, cần gì phải mua loại nô lệ này?
Bạch quản sự bổ sung một câu khiến Lục Ly triệt để đứt đi ý niệm mua nô lệ:
- Lục Ải Nhân này rất phàm ăn, hơn nữa còn chỉ ăn linh tài đặc thù, một ngày thường thường cần phải ăn ba mươi Huyền Tinh linh tài, bởi thế nô lệ loại này không mấy được hoan nghênh.
Một ngày ăn ba mươi Huyền Tinh, một tháng liền cần gần ngàn, một năm cần hơn một vạn Huyền Tinh, loại nô lệ như thế dù có là gia tộc tứ phẩm sợ rằng cũng khó mà nuôi nổi.
Chuyển vài vòng, thời gian cũng gần tới, Bạch quản sự liền dẫn hai người về lại thiền điện. Ngồi xuống một lát, Yên phu nhân liền tới, vừa tiến vào liền khiến gian phòng sáng bừng cả lên.
Lục Ly liếc nhìn Yên phu nhân, trong lòng lần nữa thầm than, trời cao đối xử quá tốt với nữ tử này, cái gì gọi là vưu vật trời sinh? Đây chính là.
Trên mặt Yên phu nhân vẫn mang theo ý cười nhàn nhạt, nàng gật đầu thăm hỏi với Liễu Di một cái, sau đó quay sang nhìn Lục Ly nói thẳng:
- Đồ của các ngươi rất tốt, ra giá đi, chúng ta muốn hết!
- Rất tốt?
Liễu Di không khỏi kích động, Yên phu nhân khẳng định giá trị Huyết Trùng Quả, như vậy đồng nghĩa với sau này Liễu gia có thể liên tục giành được Huyền Tinh, có thể đổi lấy tài nguyên vô tận, không ngừng mời chào võ giả phát triển lớn mạnh.
Lục Ly triệt để yên tâm, chẳng qua tình tự trên mặt lại không có quá nhiều ba động, hắn hỏi ngược lại:
- Rất tốt là tốt thế nào? So với Huyết Trùng Quả bình thường thì dược lực mạnh hơn bao nhiêu?
Yên phu nhân và Bạch quản sự khẽ liếc mắt nhìn nhau, thiếu niên này nhìn qua chẳng khác gì đứa nhà quê, không ngờ lại trấn định đến thế, hơn nữa còn nói trúng ngay vấn đề then chốt.
Chương 154 Thiếu niên này không đơn giản
Yên phu nhân mỉm cười đáp:
- Người làm ăn chúng ta thích nhất là ăn ngay nói thẳng, ta cũng không gạt ngươi, Huyết Trùng Quả của các ngươi so với trên thị trường thì tốt hơn gấp đôi. Phẩm chất đan dược luyện chế ra đều rất không sai, nói cách khác quả các ngươi bán rất đáng tiền.
Liễu Di càng thêm kích động, Lục Ly lại vẫn bất động thanh sắc nói:
- Giá Huyết Trùng quả tốt nhất trên thị trường là bao nhiêu?
Yên phu nhân thẳng thắn nói:
- Trên thị trường Huyết Trùng Quả tốt nhất là của Huyết Sát đảo, một trái đại khái chừng trên dưới mười Huyền Tinh, giá cả đôi lúc sẽ dao động chút ít.
- Mười Huyền Tinh.
Cả người Liễu Di khẽ run lên, nàng tựa hồ thấy được Huyền Tinh như núi như biển bao trùm lấy Liễu gia, tựa hồ thấy được một con đường lớn thông lên trời mở ra ngay trước mắt mình.
Lục Ly nhìn chằm chằm vào mắt Yên phu nhân, ánh mắt không biết nói dối, lúc người nói dối ánh mắt thường thường sẽ lấp lánh quang mang. Đây là Lục Linh dạy hắn, mà vừa rồi con ngươi Yên phu nhân lại bình tĩnh như mặt nước.
Thiên Ngục thương hội thân là thương hội lớn nhất Thiên Đảo Hồ, chắc rằng sẽ không gạt người, Lục Ly suy nghĩ một lát bèn nói:
- Các ngươi ra giá đi.
Yên phu nhân thoáng trầm ngâm, một lúc sau mới mở miệng:
- Một trái Huyết Trùng Quả hai mươi Huyền Tinh, đây là giá tiền cao nhất ta có thể tranh thủ, nếu là Bạch quản sự, hắn không có quyền hạn này.
- Hai mươi Huyền Tinh.
Nhịp thở Liễu Di bỗng trở nên dồn dập, nét mặt Lục Ly lại vẫn không có chút biến động nào, hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Yên phu nhân, ta có thể trường kỳ cung ứng Huyết Trùng Quả với chất lượng tương tự, hơn nữa chúng ta có thể cam đoan chỉ cung ứng cho độc nhất các ngươi.
- Trường kỳ cung ứng
Yên phu nhân và Bạch quản sự liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ vẻ kinh ngạc, bởi vì mấy ngàn năm nay Huyết Trùng Quả phẩm chất tốt như vậy đều đến từ Huyết Sát đảo. Hai người tưởng là đám Huyết Trùng quả này Lục Ly lấy được từ nơi kỳ dị nào đó, lại không ngờ có thể trường kỳ cung ứng.
Yên phu nhân trầm tư thoáng chốc, sau đó phi thường quả quyết nói:
- Hai mươi lăm Huyền Tinh một trái, chẳng qua nhất định phải cung ứng cho độc nhất chúng ta, nếu phát hiện ngươi bán ra bên ngoài, chúng ta sẽ truy cứu trách nhiệm.
- Thành giao!
Trên mặt Lục Ly rốt cục chớp hiện ý cười, đưa tay ra nói:
- Hợp tác vui vẻ!
Yên phu nhân khẽ giật mình, sau đó thản nhiên cười vươn tay vỗ một cái với Lục Ly. Bên kia Liễu Di tựa hồ vẫn đang còn trong mộng, có chút không dám tin tưởng, năm trăm trái Huyết Trùng Quả, một hơi bán ra hơn một vạn Huyền Tinh, trong thời gian ngắn Liễu gia đã không cần phải lo lắng vấn đề Huyền Tinh và tài nguyên nữa.
Yên phu nhân khoát tay để Bạch quản sự đi xử lý sự tình tiếp sau, nàng cười nhìn Lục Ly nói:
- Vị tiểu ca này, ta còn không biết ngươi tên gì? Còn cả vị muội muội này nữa.
Lục Ly không có ý giấu diếm, Yên phu nhân muốn tra lai lịch hắn là điều quá đơn giản, thế là bèn trực tiếp nói:
- Ta tên Lục Ly, Lục Ly trong quang quái lục ly, vị này là Liễu Di, là tộc trưởng gia tộc chúng ta.
- Tộc trưởng.
Yên phu nhân khá là kinh ngạc, lại cũng không nói gì thêm, tán gẫu mấy câu liền rời đi. Tiếp sau, Bạch quản sự mang tới Huyền Tinh, chẳng qua không phải một túi chứa Huyền Tinh, mà là một tấm lệnh bài.
Bạch quản sự giải thích nói:
- Đây là lệnh bài của thương hội chúng ta, trong toàn bộ hòn đảo cấp bốn trở lên đều có phân bộ, các ngươi có thể đi tới bất kỳ phân bộ nào để hối đoái Huyền Tinh. Lệnh bài luyện hóa xong sẽ hiển thị số lượng Huyền Tinh tương ứng, dù mất đi lệnh bài cũng không sao, nếu không phải bản nhân, không ai lấy ra được Huyền Tinh cả.
Lục Ly ném lệnh bài cho Liễu Di, kẻ sau vận chuyển Huyền lực nhẹ nhàng luyện hóa lệnh bài, mặt trên theo đó lập tức hiển thị con số, là một vạn hai ngàn năm trăm.
Liễu Di nghe nói qua loại lệnh bài này, khẽ gật đầu biểu thị không vấn đề, nàng còn ném lệnh bài cho Bạch quản sự, để hắn ứng ra ba ngàn Huyền Tinh, các nàng không có Huyền Tinh ngồi truyền tống trận đi về.
Chờ Bạch quản sự đổi lấy Huyền Tinh xong, Liễu Di lại hỏi:
- Đúng rồi, Bạch quản sự, ở chỗ này của các ngươi một viên Thiên Huyền đan cần bao nhiêu Huyền Tinh?
Bạch quản sự trả lời:
- Người ngoài đến mua là một trăm Huyền Tinh một viên, giờ các ngươi đã là khách quý của chúng ta, một viên chỉ cần tám mươi Huyền Tinh.
- Đa tạ Bạch quản sự.
Liễu Di khẽ gật đầu, giá tiền này rất công bằng, so với trên thị trường còn rẻ hơn hai mươi Huyền Tinh, nàng lần nữa đưa tới lệnh bài nói:
- Giúp ta mua năm mươi viên Thiên Huyền đan.
Bạch quản sự lần nữa rời đi, Lục Ly không hiểu hỏi:
- Ngươi mua nhiều Thiên Huyền đan như vậy làm gì?
Liễu Di khẽ mỉm cười nói:
- Cho ngươi dùng tu luyện.
- Cho ta?
Lục Ly cả kinh, lần này Liễu Di một hơi tiêu tốn bốn ngàn Huyền Tinh, lại đều tặng cho hắn?
Liễu Di giải thích nói:
- Sau này Liễu gia sẽ không ngừng cung cấp Thiên Huyền đan cho ngươi tu luyện, thậm chí đợi ngày sau Huyền Tinh nhiều rồi, ta còn sẽ mua Thánh Huyền đan cho ngươi.
- Nếu Thần Hải Cảnh tu luyện mà không dựa vào đan dược, tốc độ thực sự quá chậm, có Thiên Huyền đan tốc độ tu luyện của ngươi có thể tăng lên mười mấy lần. Hiện tại Liễu gia không có cường giả, ngươi càng cường đại, Liễu gia mới càng an toàn, ta không phải hoàn toàn vì ngươi, mà cũng là vì Liễu gia. Ngươi đừng chối từ, không có ngươi Huyết Trùng Quả làm sao bồi dưỡng ra được?
- Mười mấy lần?
Tròng mắt Lục Ly chợt sáng ngời, lúc bế quan ở Huyết Long Đảo hắn cũng cảm giác thấy tốc độ tu luyện hiện tại quá chậm, nếu tăng lên được mười mấy lần, rất nhanh hắn liền có thể đạt tới Thần Hải Cảnh trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong…
Hắn không chối từ, không có răng thú Huyết Trùng thảo không thể bồi dưỡng ra được, mà nếu hắn không mạnh lên Liễu gia đích xác cũng không được an toàn. Hắn có quá nhiều chuyện cần làm, rất cần phải gia tăng chiến lực.
Chương 155 Thiên Huyền Đan
Rất nhanh, năm mươi viên Thiên Huyền đan được đưa tới, Lục Ly và Liễu Di trực tiếp đi ra Thiên Ngục thương hội, quay về khách sạn. Chuẩn bị thu dọn đồ đạc, truyền tống về Lạc Thần thành ngay trong hôm nay, sau đó quay trở lại Huyết Long Đảo.
Đưa đi hai người, Bạch quản sự tiến vào trong thiền điện, Yên phu nhân chính lười nhác nằm nghiêng trong đó, tựa hồ là đang nghỉ trưa.
Thân mình mềm mại phơi bày trước mặt, đẹp không tả xiết. Bạch quản sự nhìn không chớp mắt, miệng nói:
- Phu nhân, bọn họ đi rồi.
- À.
Yên phu nhân tròng mắt đều không mở, phất tay nói khẽ:
- Lập tức phái người điều tra thêm thân phận hai người kia, ta muốn tư liệu tỉ mỉ.
- Cái này…
Bạch quản sự có chút khó hiểu, mỗi ngày Thiên Ngục thương hội đều phải tiếp đãi rất nhiều nhân vật thần bí, nhưng chưa từng thăm dò kỹ nội tình đối phương. Thiên Ngục thương hội chỉ làm sinh ý, không lẫn vào bất cứ phân tranh nào, đây là quy định có từ thời Thiên Ngục lão nhân khai sáng thương hội năm xưa.
Nếu muốn tra Lục Ly và Liễu Di, như vậy Bạch quản sự phải báo lên gia tộc, thỉnh cầu Thám Báo đường của gia tộc điều tra, thương hội không có năng lực như thế.
- Thiếu niên kia không đơn giản.
Yên phu nhân đột nhiên ngồi dậy, tròng mắt chớp lóe, miệng nói:
- Vừa rồi ta thăm dò qua linh hồn thiếu niên kia, kết quả lại không nhìn ra được gì…
- Làm sao có thể?
Bạch quản sự cả kinh, sau đó mới trầm giọng nói:
- Hay là báo cáo chuyện hôm nay cho gia tộc? Để gia tộc ra mặt mời chào hắn?
- Không cần!
Yên phu nhân khoát tay nói:
- Thực lực thiếu niên này còn quá yếu, chưa phải là chiến sĩ huyết mạch. Trước điều tra thêm tư liệu, bí mật quan sát cái đã. Dù sao hắn cũng sẽ thường xuyên tới bán Huyết Trùng Quả, thiếu gì cơ hội.
- Được rồi.
Bạch quản sự đi xuống an bài, khóe miệng Yên phu nhân thoáng nhếch lên ý cười mê người, thì thào nói nhỏ:
- Bản phu nhân phóng ra bí thuật, chẳng ngờ lại không thể ảnh hưởng tới tâm cảnh tiểu gia hỏa này? Đúng là thú vị, thú vị…
Sau khi trở lại khách sạn, Lục Ly lại thay đổi ý định, hắn không lập tức đi ngồi truyền tống trận. Mà chuẩn bị đợi lúc trời tối đêm khuya hẵng truyền tống, khi đó người Lạc Thần thành sẽ ít đi nhiều, không dễ dàng bị người phát hiện.
Hắn và Liễu Di ở trong khách sạn đến nửa đêm mới ra ngoài, lại tiêu tốn hai ngàn Huyền Tinh truyền tống về Lạc Thần thành.
Ban đêm người quả nhiên rất ít, lần này hai người ngồi truyền tống trận đỡ hơn lúc đi, dù vẫn đầu óc choáng váng, có chút buồn nôn, song cuối cùng vẫn cố nhịn được.
Nửa đêm cửa thành quan bế, hai người tìm một khách sạn lại không ngủ được, một mực tu luyện tới lúc tờ mờ sáng, ra khách sạn đến thẳng cửa thành, đi bến tàu.
- Tộc trưởng!
Còn chưa tới bến tàu, đã có mấy người từ phía sau băng băng chạy đến, Lục Ly nhìn kỹ mới thấy là vị trưởng lão đưa các nàng tới đây cùng với mấy tên con em Liễu gia khác. Hắn có chút khó hiểu hỏi:
- Sao các ngươi lại ở đằng sau chúng ta? Các ngươi cũng ở trong thành?
- Đúng vậy!
Vị trưởng lão kia gật đầu nói:
- Đêm qua lúc các ngươi truyền tống về chúng ta đã biết, các ngươi ra khỏi thành chúng ta cũng biết, đi theo sau lưng các ngươi là để nhìn xem liệu có người theo dõi không? Lần này các ngươi... thuận lợi chứ?
Liễu Di mỉm cười, trùng trùng gật đầu nói:
- Cực kỳ thuận lợi, về rồi hẵng nói.
- Được!
Vị trưởng lão này biết Liễu Di Lục Ly đi ra là làm chuyện gì, nghe vậy cả người không khỏi kích động đến độ run rẩy, một đám người cứ thế đến thẳng bến tàu, ngồi lên chiến thuyền chờ sẵn trở về Huyết Long Đảo.
Trở lại Huyết Long Đảo kể lại một lượt đầu đuôi sự tình, toàn bộ trưởng lão đều kích động đến mức thiếu chút rớt nước mắt, ánh mắt nhìn Lục Ly cũng khác hẳn trước kia.
Bọn hắn đều rất rõ ràng, sau này Lục Ly sẽ là túi Huyền Tinh của Liễu gia, nếu không có Lục Ly, đám người Liễu gia chỉ có nước uống gió Tây Bắc.
Liễu Di nói cho mọi người chuyện mua năm mươi viên Thiên Huyền đan, hơn nữa còn nói rõ những Thiên Huyền đan này đều dùng cho Lục Ly tu luyện, mọi người hoàn toàn không có chút dị nghị nào.
Chỉ cần Lục Ly tiếp tục hỗ trợ, Liễu gia có thể không ngừng bồi dưỡng ra Huyết Trùng Quả, sau đó giành được vô số Huyền Tinh, sau này muốn cái gì mà không có?
Thất trưởng lão và chúng nhân thương nghị một phen, lần nữa nhấn mạnh không thể tiết lộ chuyện này ra ngoài, bằng không giết không cần luận. Đồng thời Thất trưởng lão quyết định đi ra mua sắm một ít vật liệu, bố trí cấm chế, tầng tầng phong bế toàn bộ sơn cốc, ngoại trừ trưởng lão ra, không ai được phép tiến vào.
Còn có một tin tức, Lộc trưởng lão phái người truyền tin về, nói gia quyến Liễu gia chưa hề bị giết, lúc này hắn chính đang an bài chuyển dời từng nhóm tới đây.
Đây vừa là chuyện tốt, lại cũng vừa là chuyện xấu.
Những gia quyến kia đều là thân nhân bọn hắn, có thể tới đồng nghĩa với triệt để an toàn. Chẳng qua nhiều người như vậy đi qua, chi tiêu cần dùng cũng lớn, rất nhiều trẻ nhỏ đều cần tài nguyên bồi dưỡng, hơn nữa nhiều người cũng loạn, hiện tại đang là lúc Liễu gia thiếu thốn nhân thủ nghiêm trọng.
Lục Ly không quản bọn họ, nói mấy câu với Liễu Di, sau đó mang theo năm mươi viên Thiên Huyền đan trở về phòng tu luyện. Đám người Thất trưởng lão tiếp tục mở họp, thương nghị chuyện tới Lạc Thần đảo bí mật mua hạt giống Huyết Trùng thảo và Huyết Tê.
- Thiên Huyền đan này quả nhiên kỳ diệu!
Lục Ly nuốt một viên Thiên Huyền đan, sau đó tu luyện nguyên suốt một ngày mới dừng lại. Hắn cảm ứng một phen, trong lòng không khỏi tán thán, có tài nguyên thật là tốt, khó trách con em đại gia tộc đều tu luyện nhanh như vậy.
Căn cứ phán đoán sơ bộ của hắn thì sau khi nuốt Thiên Huyền đan, tốc độ tu luyện ít nhất đề thăng hơn hai mươi lần. Trước kia nếu hắn muốn gia tăng Huyền lực tới cấp độ Thần Hải Cảnh trung kỳ, ít nhất phải mất ba năm. Hiện tại phỏng chừng chỉ cần khoảng một tháng rưỡi, tốc độ tu luyện quả thực quá nhanh.
Đấy mới là Thiên Huyền đan, nếu mua sắm Thánh Huyền đan càng cao cấp dùng để phụ trợ tu luyện, liệu có phải tốc độ sẽ tăng lên gấp năm mươi lần, gấp trăm lần?
Lục Ly có đại ân với nàng, ân tình đối với Liễu gia các nàng cả đời đều báo đáp không được. Mấy người Thất trưởng lão có lẽ không cảm thấy gì, nhưng chính bản thân Liễu Di lại cảm giác mình thiếu Lục Ly rất nhiều.
Liễu Di cũng tự hỏi qua chính mình, từ sau ngày chính thức trở thành tộc trưởng đời này nàng liền quyết định không lập gia đình. Nàng sớm đã phát thề, sẽ dùng cả đời nỗ lực lớn mạnh Liễu gia, báo thù cho Liễu Như Phong, hủy diệt Vũ gia.
Nàng rất rõ ràng sự tàn khốc và dơ bẩn của thế giới này!
Nàng là tộc trưởng Liễu gia, sau này nói không chừng sẽ vì Liễu gia mà hi sinh thân thể mình. Nếu đã vậy, không bằng giao lần đầu tiên cho nam nhân mình thích.
Còn một điểm quan trọng nữa, gần đây Liễu Di rất khổ, rất mệt. Không phải khổ mệt trên thân thể, mà là tâm linh khổ mệt, gia gia nàng yêu nhất chết rồi, Liễu gia huy hoàng trở thành hoa cúc xế chiều, không người an ủi nàng, toàn bộ khổ sở mệt mỏi đều cần chính nàng gánh vác.
Nàng lớn hơn Lục Ly một tuổi, trước kia là đệ nhất tiểu thư được vạn người sủng ái, năng lực chịu đựng tâm lý vốn đã không mạnh. Lại thêm lần này trở thành tộc trưởng Liễu gia, áp lực lên vai càng lớn, nhiều khổ lụy và áp lực như vậy tất cần phải tìm một nơi phát tiết, bằng không sẽ bị bức điên mất.
Thế nên, tối nay nàng không để ý liêm sỉ, không để ý hình tượng, chủ động muốn chung một gian phòng với Lục Ly. Vừa rồi còn nói ra lời lẽ không biết nhục nhã như thế, tất cả chỉ là để triệt để phát tiết một lần, báo ân tình Lục Ly, đồng thời khiến nhân sinh bản thân không lưu tiếc nuối.
Đáng tiếc…
Vẫn là nàng suy nghĩ nhiều, nàng không hiểu rõ tính cách thực sự của Lục Ly.
Lục Linh từ nhỏ đã thích xem sách, từ trong sách được đến rất nhiều đạo lý làm người, qua đó quán thâu những đạo lý kia cho Lục Ly.
Trong đó có một điều, chính là nam nhân nhất định phải có đảm đương, phải chịu trách nhiệm.
Chính như lời Lục Linh từng nói ở trận chiến tại bộ lạc Địch Long.... đối đãi huynh đệ, ngươi có thể không tiếc mạng sống. Đối đãi thân nhân người yêu, ngươi có thể vứt bỏ hết thảy.
Nếu đã phát sinh quan hệ với Liễu Di, như vậy Liễu Di chính là nữ nhân của hắn, chính là người yêu của hắn. Vì người yêu hắn sẵn sàng vứt bỏ hết thảy, làm sao có thể vô trách nhiệm mặc kệ Liễu Di, mặc kệ Liễu gia?
Mà nếu một mực nhọc lòng chuyện Liễu gia, hắn lại làm sao đi gia nhập Vương tộc ngũ phẩm, làm sao đi Thanh Châu tìm Lục Linh, làm sao đi Trung Châu về lại Lục gia tìm người cứu cha mẹ mình?
Con người một khi có ràng buộc, có trói buộc, làm chuyện gì cũng sẽ bó tay bó chân. Chân diều hâu bị dây thừng trói lại, nó làm sao bay cao cho được?
Lục Ly lần nữa cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, lát sau hắn mới nhìn sang Liễu Di, mang theo áy náy nói:
- Xin lỗi, Liễu Di, ta còn có chút khúc mắc! Tâm ý của ngươi ta hiểu, cảm tạ ngươi, sớm chút nghỉ ngơi đi, ta còn phải tu luyện.
Nói xong, Lục Ly trực tiếp nhắm mắt ngồi xếp bằng, thoáng chốc liền nhập định. Liễu Di liếc nhìn khuôn mặt đường nét phân minh kia của Lục Ly, đôi mắt thoáng ảm đạm, khóe mắt chảy xuống hai hàng thanh lệ, quay đầu cuộn mình thành một đoàn, rất nhanh liền trầm trầm ngủ say.
Ngày thứ hai, Liễu Di tỉnh lại rất sớm, Lục Ly ngủ nửa buổi trên thảm, sáng sớm tinh thần cũng không sai. Hai người tựa hồ đều quên đi chuyện đêm qua, rửa mặt xuống lầu ăn sáng, sau đó đến thẳng Thiên Ngục thương hội.
Thiên Ngục thương hội quá dễ tìm, nằm trong một tòa thạch bảo khí phái uy vũ tọa lạc ngay ở mặt nam quảng trường nội thành, từ đằng xa đã có thể nhìn thấy bốn chữ lớn “Thiên Ngục thương hội” được khắc trên đó.
- Thần miếu!
Lục Ly thấy bên cạnh thương hội có một tòa thần miếu, không khỏi có chút kinh ngạc, Liễu Di nhìn một cái liền giải thích nói:
- Thành trì chỉ cần đạt tới quy mô nhất định thì đều có thần miếu, không chỉ thành trì bắc mạc mới có thần miếu, nghe nói thành trì trên khắp toàn bộ thế giới đều có thần miếu.
- À à!
Lục Ly thu hồi ánh mắt không nhìn thêm nữa, hai người cứ thế tiến thẳng tới Thiên Ngục thương hội, từ đằng xa thấy có tận ba mặt cửa lớn, ngoài cửa đều có Thiên Ngục quân thủ vệ.
- Ta đi hỏi thử xem.
Lục Ly xách theo bao bọc chứa Huyết Trùng Quả, đi đến bên cạnh một tên Thiên Ngục quân hỏi:
- Ta muốn bán đồ, nên đi cửa nào?
- Cửa bên phải là cho chúng ta đi vào, cửa ở giữa là người mua đi vào, ngươi muốn bán đồ đi cửa bên trái, bên trong sẽ có người đón tiếp.
Thiên Ngục quân rất khách khí, Lục Ly cám ơn một tiếng, lập tức dắt theo Liễu Di đi vào cửa nhỏ bên trái, bên trong là một tiểu điện, có hai thị nữ chờ sẵn.
- Kính chào quý khách.
Một thị nữ xinh đẹp mỉm cười nghênh đón, khiến Lục Ly không khỏi lần nữa cảm khái về sự lễ độ của người Thiên Ngục thành, hắn mỉm cười gật đầu đáp lễ, thị nữ hỏi:
- Quý khách muốn bán linh tài?
Được đến xác nhận từ Lục Ly, thị nữ lại hỏi:
- Xin hỏi đồ vật của ngươi có thể đáng giá bao nhiêu Huyền Tinh? Nơi này của chúng ta sẽ căn cứ theo giá trị vật phẩm mà có cách tiếp đãi khác nhau.
Bao nhiêu Huyền Tinh Lục Ly làm sao biết? Hắn đều không biết phẩm chất Huyết Trùng Quả thế nào, có vấn đề hay không? Thế là sau một hồi suy nghĩ bèn tuỳ ý nói:
- Mấy ngàn Huyền Tinh thôi.
- Được rồi, mời hai vị quý khách sang bên này, Bạch quản sự của chúng ta sẽ tiếp đãi các ngươi, đồng thời cũng sẽ định giá linh tài luôn.
Thị nữ dẫn hai người đi đến một dãy hàng lang bên trái, bên trong tiểu điện này có ba dãy hành lang, xem ra là căn cứ giá cả bảo vật được bán mà sẽ dẫn đến những nơi khác nhau.
Đi chừng nửa nén hương, hai người được đưa đến một thiền điện, bên trong có một lão giả hoa râm mặc trường bào đen ngồi chờ sẵn, người này hẳn là Bạch quản sự. Hai người cảm ứng một phen, lại phát hiện người này là võ giả Hồn Đàm cảnh, lập tức nghiêm túc hành lễ.
Chương 152 Yên phu nhân
Bạch quản sự rất khách khí, dù không đứng dậy, nhưng trên mặt vẫn mang theo ý cười khiến người thoải mái, mời hai người ngồi xuống, lại sai kẻ hầu dâng trà, sau đó mới hỏi:
- Hai vị định bán ra linh tài hay bảo vật gì? Thiên Ngục thương hội chúng ta là thương hội lớn nhất Thiên Đảo Hồ, báo giá tuyệt đối sẽ khiến hai vị hài lòng.
Liễu Di liếc nhìn Lục Ly, ý tứ là do hắn toàn quyền làm chủ, Lục Ly bèn dứt khoát đứng dậy chắp tay nói:
- Bạch đại nhân, trước khi bán đồ ta muốn xác định một điểm, bán đồ ở đây có thể tuyệt đối an toàn hay không? Ý ta là… tin tức về chúng ta liệu có thể được bảo mật, người bên ngoài không ai biết được thứ này là do chúng ta bán ra?
- Ha ha ha!
Bạch quản sự cười lên ha hả, lắc đầu đáp nói:
- Tiểu ca, có lẽ ngươi không quá hiểu về Thiên Ngục thương hội chúng ta. Đây là thương hội năm đó do Thiên Ngục lão nhân đích thân sáng lập, hơn hai nghìn năm qua, thương hội này chưa từng xảy ra sự cố gì, cũng chưa từng phát sinh bất kỳ chuyện gì ảnh hưởng tới danh dự thương hội. Nếu ngươi không tin tưởng, có thể tuỳ ý ra ngoài hỏi dò một phen. Không thể tiết lộ bất kỳ tin tức nào về khách hộ, đây là nguyên tắc cơ bản nhất của thương hội chúng ta.
Lục Ly triệt để yên tâm, hắn đặt bao bọc lên bàn, nói:
- Đây là thứ chúng ta muốn bán, ngươi định giá đi.
Lão giả tùy ý mở ra bao bọc nhìn lướt qua một phen, thần sắc trên mặt đột nhiên thoáng phần trịnh trọng, hắn cầm lên một viên Huyết Trùng Quả nhìn mấy lần, hỏi:
- Tiểu ca, đây là Huyết Trùng Quả?
Lục Ly khẽ gật đầu, nói:
- Đúng vậy, đây là Huyết Trùng Quả sau khi được chúng ta cải tiến, so với Huyết Trùng Quả phổ thông thì dược lực mạnh hơn không ít.
Bạch quản sự nhìn kỹ vài lần mới đứng dậy nói:
- Hai vị chờ một lát, ta đi mời người giám định. Nếu xác định dược lực quả thực mạnh hơn không ít, chúng ta sẽ cho ra một cái giá khiến các ngươi mãn ý.
Bạch quản sự vội vàng rời đi, rất nhanh liền có hai thị nữ đi tới, bưng theo một ít linh quả, để tránh hai người Lục Ly nhàm chán chờ đợi. Linh quả miễn phí, hai người tự nhiên không cần khách khí, cầm lên từ từ nhấm nháp.
Sa sa sa!
Đợi chừng ba nén hương Bạch quản sự mới trở về, hắn không trở về một mình, sau lưng còn đi theo một phụ nhân xinh đẹp.
Lục Ly vừa nhìn thấy phụ nhân này, tròng mắt khẽ sáng lên, Liễu Di thoáng nhìn liền cũng cảm thấy có chút tự ti.
Phụ nhân này quá đẹp, nếu phải dùng một chữ hình dung, vậy chính là... mị!
Nét mặt phụ nhân nhìn không hề già, thậm chí nếu không nhìn kỹ, có vẻ không khác Liễu Di là mấy. Chẳng qua khí chất lại khiến người cảm thấy như là một vị phụ nhân, vóc dáng nàng rất nóng bỏng, đường cong lồi lõm rõ nét, khoác trên mình một thân váy dài màu đỏ nhạt, lại không hề hở hang, thần tình cũng không khắc ý khoe khoang, ngược lại có chút đoan trang, khóe miệng ngậm lấy ý cười nhàn nhạt.
Nhưng mà!
Lúc Lục Ly và Liễu Di nhìn thấy phụ nhân, trong đầu bất giác đều hiện lên một chữ “Mị”, cảm giác trên thân phụ nhân cất giấu mị hoặc. Dù không tận lực biểu hiện vẫn khiến người vừa nhìn liền có thể cảm giác được quyến rũ, quả thực là trời sinh mị cốt.
- Khục, vị này là Yên phu nhân, là quản sự cao cấp của thương hội chúng ta.
Bạch quản sự nhẹ giọng đằng hắng một tiếng, bừng tỉnh Lục Ly, giới thiệu với hai người giới thiệu một phen, sau đó cười nói:
- Huyết Trùng quả các ngươi mang tới chúng ta đã giám định, Yên phu nhân vừa vặn đi ngang qua, nói muốn tới gặp các ngươi.
Lục Ly và Liễu Di ngấm ngầm cảm ứng, lại phát hiện không cách nào cảm ứng được khí ứng Yên phu nhân. Điều này chỉ chứng tỏ hai điều, hoặc là Yên phu nhân không có bất kỳ chiến lực gì, hoặc là cảnh giới quá cao, hai người căn bản không cảm ứng được cảnh giới của nàng.
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, khom người nói:
- Chào muội muội, chào tiểu huynh đệ.
Khí trường Yên phu nhân quá mạnh, Liễu Di có chút co thức đứng dậy hoàn lễ:
- Chào phu nhân!
Lục Ly thường niên ngắm nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của Lục Linh, sức miễn dịch đối với mỹ nữ tương đối mạnh, rất nhanh liền khôi phục trấn định. Đầu óc gấp chuyển, biết phẩm chất Huyết Trùng Quả chắc là không sai, bằng không Yên phu nhân cũng sẽ không tới, đã vậy liền không thể quá mức thân mật với Yên phu nhân, miễn sau này không tiện chào giá.
Hắn nghĩ nghĩ một lát bèn hờ hững gật đầu đáp nói:
- Chào Yên phu nhân.
Lục Ly thần tình đạm mạc, ngữ khí bình tĩnh khiến Yên phu nhân và Bạch quản sự không khỏi sững sờ. Đừng nói Lục Ly chỉ là một võ giả tuổi trẻ, sợ rằng rất nhiều tộc trưởng gia tộc đều không thể bình tĩnh như vậy trước mặt Yên phu nhân a?
Yên phu nhân phản ứng rất nhanh, nàng liếc nhìn Lục Ly nói:
- Huyết Trùng Quả của các ngươi chúng ta đã giám định sơ bộ, phẩm chất không sai. Chẳng qua đến cùng có thể tăng phúc bao nhiêu dược lực, còn cần tiến một bước thí nghiệm. Bởi thế ta chuẩn bị sai người đi trước luyện dược, nhìn xem dược lực thành phẩm cuối cùng ra được sẽ tăng cường thế nào. Chỉ cần xác định dược lực có thể tăng cường, giá cả đều dễ nói, các ngươi thấy sao?
Đối phương muốn thử dược, xác định Huyết Trùng Quả có hữu dụng hay không, điểm này cũng là hợp tình hợp lý, Lục Ly hỏi:
- Cần mất bao lâu?
- Hai canh giờ!
Yên phu nhân đảo mắt quay sang nhìn Bạch quản sự nói:
- Hai canh giờ này, các ngươi có thể để Bạch quản sự dẫn đi dạo quanh thương hội một vòng. Coi trọng thứ gì, chỉ cần một ngàn Huyền Tinh đổ lại thì đều có thể mua xuống, coi như ta bồi lễ hai vị.
Hai canh giờ không lâu, Yên phu nhân lại rất khách khí, bằng với đưa tặng hai người một ngàn Huyền Tinh. Hai người lập tức đồng ý, Yên phu nhân cười rời đi, Lục Ly và Liễu Di thì được Bạch quản sự dẫn vào bên trong thương hội.
Vừa tiến vào bán trường, hai người thiếu chút hoa cả mắt, bên trong quá lớn, ước chừng mấy trăm cửa hàng, hơn nữa còn chỉ là một tầng, mặt trên hẳn còn có tầng hai.
Chỉ với đồ vật ở tầng một, hai người đã bị hù không nhẹ, thứ trong đó động tí là mấy ngàn Huyền Tinh, hai người nhìn thấy một thanh bảo đao Địa giai cửu phẩm, ghi giá lên tới tận một vạn Huyền Tinh.
Chương 153 Vũ tộc Miêu nữ
Huyền kỹ, đan dược, chiến giáp, Huyền khí, chiến xa, linh tài, đủ loại đồ vật thứ gì cũng có, chỉ cần đầy đủ Huyền Tinh, nơi này có hết thảy mọi thứ mà ngươi muốn.
Trong cửa hàng Lục Ly còn thấy được một ít nữ tử xinh đẹp, hơn nữa đều được ghi giá công khai, hóa ra đây đều là nữ nô.
Đi dạo một vòng, trừ Liễu Di mua mấy bộ y phục, hao tốn mấy trăm Huyền Tinh ra. Hai người không mua thêm bất cứ thứ gì, bởi vì rất nhiều thứ căn bản mua không nổi.
Đi tới đi lui, trước mặt bất ngờ xuất hiện một hành lang, còn là hướng xuống, có người ra ra vào vào, Lục Ly hiếu kì hỏi:
- Bạch quản sự, dưới kia bán gì vậy?
- Nô lệ!
Bạch quản sự thấp giọng giải thích nói:
- Mặt dưới toàn là bán nô lệ dị tộc, có mỹ nữ, cũng có cường giả. Hôm nay vừa vặn đưa tới một nhóm, hai vị có muốn vào xem?
- Dị tộc?
Lục Ly chưa nghe nói qua nên có chút khó hiểu, Liễu Di nhẹ giọng giải thích nói:
- Thế giới này của chúng ta kết nối với rất nhiều tiểu thế giới, trong những tiểu thế giới kia đều có dị tộc. Trong Thiên Đảo Hồ tựu hồ cũng có một thông đạo, thường xuyên có võ giả đại gia tộc tiến vào chinh chiến, chiến thắng liền có thể mang về tù binh dị tộc làm nô lệ, bán ra giá cao.
Bạch quản sự khẽ gật đầu, cười nói tiếp:
- Thật ra Thiên Đảo Hồ không chỉ nối liền với một tiểu thế giới, mà tổng cộng có ba nơi, bởi thế nô lệ dị tộc ở Thiên Đảo Hồ không tính là chuyện gì hiếm lạ.
- Đi xem xem!
Lục Ly bị câu lên hiếu kỳ, nhờ Bạch quản sự dẫn đường đi xuống một đại điện dưới lòng đất. Người dưới đó rất nhiều, ai nấy đều vây quanh từng chiếc lồng chỉ trỏ, Lục Ly và Liễu Di nhìn mấy lần, cảm thấy rất lạ lẫm.
Trong đại điện có tổng cộng mười chiếc lồng, chứa mười tên dị tộc, trong đó có tám dị tộc là mỹ nữ. Có ba mỹ nữ dị tộc sau lưng mọc vũ dực (lông cánh), khiến Lục Ly và Liễu Di mới đầu nhìn còn tưởng là quái vật. Ngoài ra có năm mỹ nữ dị tộc lỗ tai rất nhọn, phía sau mọc đuôi, nhìn không khác gì từng con mèo cái.
- Đây là người Vũ tộc, đây là Miêu Nữ!
Bạch quản sự giải thích nói:
- Người Vũ tộc biết bay, chẳng qua mấy tên nữ tử Vũ tộc này thực lực quá yếu, không bay cao được, cũng không bay được lâu. Còn nữ tử Miêu Tộc thì có chiếc lưỡi đặc biệt lợi hại, hắc hắc...
Có mặt Liễu Di ở đây nên Bạch quản sự không tiện nói nhiều, Lục Ly nghe mà cái hiểu cái không. Sau khi hắn nhìn thấy giá ghi trên lồng liền cũng mất đi hứng thú.
Một tên nữ tử Vũ tộc thấp nhất đều cần một vạn Huyền Tinh, nữ tử Miêu Tộc càng đắt, chí ít đều cần hai vạn Huyền Tinh trở lên, phải biết một viên Định Thần đan mới chỉ cần năm trăm Huyền Tinh mà thôi.
Lục Ly đảo mắt nhìn về phía hai tên võ giả dị tộc còn lại, hai võ giả này cùng thuộc một chủng tộc, bộ dạng rất xấu. Đều chỉ cao một thước, là người lùn, da dẻ xanh mướt, trong mắt toàn là quang mang tà ác khiến người cảm thấy rất không thoải mái.
Bạch quản sự giải thích nói:
- Đây là Lục Ải Nhân, chiến lực hai tên này có thể so với Hồn Đàm cảnh tiền kỳ, mang về làm hộ viện trông nhà rất không sai.
- Hồn Đàm cảnh.
Lục Ly và Liễu Di liếc nhau, trong lòng âm thầm kinh hãi, võ giả Hồn Đàm cảnh mà cũng dám lấy ra bán, vạn nhất mua về giết luôn chủ nhân thì sao?
Bạch quản sự nhìn ra lo lắng của hai người, cười nói:
- Phương diện an toàn các ngươi có thể hoàn toàn yên tâm, hai tên Lục Ải Nhân này đều bị gieo hồn trùng, chủ nhân chỉ cần khẽ động tâm niệm bọn hắn liền đau đớn khó chịu, thậm chí có thể nhẹ nhàng giết chết. Chúng ta lấy ra bán, khẳng định là đã thuần hóa, tuyệt đối sẽ không tổn thương chủ nhân, ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh.
- Thứ tốt!
Tròng mắt Lục Ly sáng rực lên, mua một tên Lục Ải Nhân tương đương với nhiều thêm một cường giả Hồn Đàm cảnh làm tay chân. Nếu mua được năm tên, vậy không phải có thể đối kháng Huyết Sát bang?
- Năm vạn Huyền Tinh...
Liễu Di kinh hô một tiếng, kinh tỉnh cả Lục Ly, hắn nhìn mấy lần ghi giá trên lồng, lập tức trợn tròn mắt.
Năm vạn Huyền Tinh, giá này sợ rằng bán cả tiểu gia tộc cũng mua không nổi. Gia tộc hay thế lực có thể xuất ra năm vạn Huyền Tinh, tuyệt đối có được mấy tên Hồn Đàm cảnh, cần gì phải mua loại nô lệ này?
Bạch quản sự bổ sung một câu khiến Lục Ly triệt để đứt đi ý niệm mua nô lệ:
- Lục Ải Nhân này rất phàm ăn, hơn nữa còn chỉ ăn linh tài đặc thù, một ngày thường thường cần phải ăn ba mươi Huyền Tinh linh tài, bởi thế nô lệ loại này không mấy được hoan nghênh.
Một ngày ăn ba mươi Huyền Tinh, một tháng liền cần gần ngàn, một năm cần hơn một vạn Huyền Tinh, loại nô lệ như thế dù có là gia tộc tứ phẩm sợ rằng cũng khó mà nuôi nổi.
Chuyển vài vòng, thời gian cũng gần tới, Bạch quản sự liền dẫn hai người về lại thiền điện. Ngồi xuống một lát, Yên phu nhân liền tới, vừa tiến vào liền khiến gian phòng sáng bừng cả lên.
Lục Ly liếc nhìn Yên phu nhân, trong lòng lần nữa thầm than, trời cao đối xử quá tốt với nữ tử này, cái gì gọi là vưu vật trời sinh? Đây chính là.
Trên mặt Yên phu nhân vẫn mang theo ý cười nhàn nhạt, nàng gật đầu thăm hỏi với Liễu Di một cái, sau đó quay sang nhìn Lục Ly nói thẳng:
- Đồ của các ngươi rất tốt, ra giá đi, chúng ta muốn hết!
- Rất tốt?
Liễu Di không khỏi kích động, Yên phu nhân khẳng định giá trị Huyết Trùng Quả, như vậy đồng nghĩa với sau này Liễu gia có thể liên tục giành được Huyền Tinh, có thể đổi lấy tài nguyên vô tận, không ngừng mời chào võ giả phát triển lớn mạnh.
Lục Ly triệt để yên tâm, chẳng qua tình tự trên mặt lại không có quá nhiều ba động, hắn hỏi ngược lại:
- Rất tốt là tốt thế nào? So với Huyết Trùng Quả bình thường thì dược lực mạnh hơn bao nhiêu?
Yên phu nhân và Bạch quản sự khẽ liếc mắt nhìn nhau, thiếu niên này nhìn qua chẳng khác gì đứa nhà quê, không ngờ lại trấn định đến thế, hơn nữa còn nói trúng ngay vấn đề then chốt.
Chương 154 Thiếu niên này không đơn giản
Yên phu nhân mỉm cười đáp:
- Người làm ăn chúng ta thích nhất là ăn ngay nói thẳng, ta cũng không gạt ngươi, Huyết Trùng Quả của các ngươi so với trên thị trường thì tốt hơn gấp đôi. Phẩm chất đan dược luyện chế ra đều rất không sai, nói cách khác quả các ngươi bán rất đáng tiền.
Liễu Di càng thêm kích động, Lục Ly lại vẫn bất động thanh sắc nói:
- Giá Huyết Trùng quả tốt nhất trên thị trường là bao nhiêu?
Yên phu nhân thẳng thắn nói:
- Trên thị trường Huyết Trùng Quả tốt nhất là của Huyết Sát đảo, một trái đại khái chừng trên dưới mười Huyền Tinh, giá cả đôi lúc sẽ dao động chút ít.
- Mười Huyền Tinh.
Cả người Liễu Di khẽ run lên, nàng tựa hồ thấy được Huyền Tinh như núi như biển bao trùm lấy Liễu gia, tựa hồ thấy được một con đường lớn thông lên trời mở ra ngay trước mắt mình.
Lục Ly nhìn chằm chằm vào mắt Yên phu nhân, ánh mắt không biết nói dối, lúc người nói dối ánh mắt thường thường sẽ lấp lánh quang mang. Đây là Lục Linh dạy hắn, mà vừa rồi con ngươi Yên phu nhân lại bình tĩnh như mặt nước.
Thiên Ngục thương hội thân là thương hội lớn nhất Thiên Đảo Hồ, chắc rằng sẽ không gạt người, Lục Ly suy nghĩ một lát bèn nói:
- Các ngươi ra giá đi.
Yên phu nhân thoáng trầm ngâm, một lúc sau mới mở miệng:
- Một trái Huyết Trùng Quả hai mươi Huyền Tinh, đây là giá tiền cao nhất ta có thể tranh thủ, nếu là Bạch quản sự, hắn không có quyền hạn này.
- Hai mươi Huyền Tinh.
Nhịp thở Liễu Di bỗng trở nên dồn dập, nét mặt Lục Ly lại vẫn không có chút biến động nào, hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Yên phu nhân, ta có thể trường kỳ cung ứng Huyết Trùng Quả với chất lượng tương tự, hơn nữa chúng ta có thể cam đoan chỉ cung ứng cho độc nhất các ngươi.
- Trường kỳ cung ứng
Yên phu nhân và Bạch quản sự liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ vẻ kinh ngạc, bởi vì mấy ngàn năm nay Huyết Trùng Quả phẩm chất tốt như vậy đều đến từ Huyết Sát đảo. Hai người tưởng là đám Huyết Trùng quả này Lục Ly lấy được từ nơi kỳ dị nào đó, lại không ngờ có thể trường kỳ cung ứng.
Yên phu nhân trầm tư thoáng chốc, sau đó phi thường quả quyết nói:
- Hai mươi lăm Huyền Tinh một trái, chẳng qua nhất định phải cung ứng cho độc nhất chúng ta, nếu phát hiện ngươi bán ra bên ngoài, chúng ta sẽ truy cứu trách nhiệm.
- Thành giao!
Trên mặt Lục Ly rốt cục chớp hiện ý cười, đưa tay ra nói:
- Hợp tác vui vẻ!
Yên phu nhân khẽ giật mình, sau đó thản nhiên cười vươn tay vỗ một cái với Lục Ly. Bên kia Liễu Di tựa hồ vẫn đang còn trong mộng, có chút không dám tin tưởng, năm trăm trái Huyết Trùng Quả, một hơi bán ra hơn một vạn Huyền Tinh, trong thời gian ngắn Liễu gia đã không cần phải lo lắng vấn đề Huyền Tinh và tài nguyên nữa.
Yên phu nhân khoát tay để Bạch quản sự đi xử lý sự tình tiếp sau, nàng cười nhìn Lục Ly nói:
- Vị tiểu ca này, ta còn không biết ngươi tên gì? Còn cả vị muội muội này nữa.
Lục Ly không có ý giấu diếm, Yên phu nhân muốn tra lai lịch hắn là điều quá đơn giản, thế là bèn trực tiếp nói:
- Ta tên Lục Ly, Lục Ly trong quang quái lục ly, vị này là Liễu Di, là tộc trưởng gia tộc chúng ta.
- Tộc trưởng.
Yên phu nhân khá là kinh ngạc, lại cũng không nói gì thêm, tán gẫu mấy câu liền rời đi. Tiếp sau, Bạch quản sự mang tới Huyền Tinh, chẳng qua không phải một túi chứa Huyền Tinh, mà là một tấm lệnh bài.
Bạch quản sự giải thích nói:
- Đây là lệnh bài của thương hội chúng ta, trong toàn bộ hòn đảo cấp bốn trở lên đều có phân bộ, các ngươi có thể đi tới bất kỳ phân bộ nào để hối đoái Huyền Tinh. Lệnh bài luyện hóa xong sẽ hiển thị số lượng Huyền Tinh tương ứng, dù mất đi lệnh bài cũng không sao, nếu không phải bản nhân, không ai lấy ra được Huyền Tinh cả.
Lục Ly ném lệnh bài cho Liễu Di, kẻ sau vận chuyển Huyền lực nhẹ nhàng luyện hóa lệnh bài, mặt trên theo đó lập tức hiển thị con số, là một vạn hai ngàn năm trăm.
Liễu Di nghe nói qua loại lệnh bài này, khẽ gật đầu biểu thị không vấn đề, nàng còn ném lệnh bài cho Bạch quản sự, để hắn ứng ra ba ngàn Huyền Tinh, các nàng không có Huyền Tinh ngồi truyền tống trận đi về.
Chờ Bạch quản sự đổi lấy Huyền Tinh xong, Liễu Di lại hỏi:
- Đúng rồi, Bạch quản sự, ở chỗ này của các ngươi một viên Thiên Huyền đan cần bao nhiêu Huyền Tinh?
Bạch quản sự trả lời:
- Người ngoài đến mua là một trăm Huyền Tinh một viên, giờ các ngươi đã là khách quý của chúng ta, một viên chỉ cần tám mươi Huyền Tinh.
- Đa tạ Bạch quản sự.
Liễu Di khẽ gật đầu, giá tiền này rất công bằng, so với trên thị trường còn rẻ hơn hai mươi Huyền Tinh, nàng lần nữa đưa tới lệnh bài nói:
- Giúp ta mua năm mươi viên Thiên Huyền đan.
Bạch quản sự lần nữa rời đi, Lục Ly không hiểu hỏi:
- Ngươi mua nhiều Thiên Huyền đan như vậy làm gì?
Liễu Di khẽ mỉm cười nói:
- Cho ngươi dùng tu luyện.
- Cho ta?
Lục Ly cả kinh, lần này Liễu Di một hơi tiêu tốn bốn ngàn Huyền Tinh, lại đều tặng cho hắn?
Liễu Di giải thích nói:
- Sau này Liễu gia sẽ không ngừng cung cấp Thiên Huyền đan cho ngươi tu luyện, thậm chí đợi ngày sau Huyền Tinh nhiều rồi, ta còn sẽ mua Thánh Huyền đan cho ngươi.
- Nếu Thần Hải Cảnh tu luyện mà không dựa vào đan dược, tốc độ thực sự quá chậm, có Thiên Huyền đan tốc độ tu luyện của ngươi có thể tăng lên mười mấy lần. Hiện tại Liễu gia không có cường giả, ngươi càng cường đại, Liễu gia mới càng an toàn, ta không phải hoàn toàn vì ngươi, mà cũng là vì Liễu gia. Ngươi đừng chối từ, không có ngươi Huyết Trùng Quả làm sao bồi dưỡng ra được?
- Mười mấy lần?
Tròng mắt Lục Ly chợt sáng ngời, lúc bế quan ở Huyết Long Đảo hắn cũng cảm giác thấy tốc độ tu luyện hiện tại quá chậm, nếu tăng lên được mười mấy lần, rất nhanh hắn liền có thể đạt tới Thần Hải Cảnh trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong…
Hắn không chối từ, không có răng thú Huyết Trùng thảo không thể bồi dưỡng ra được, mà nếu hắn không mạnh lên Liễu gia đích xác cũng không được an toàn. Hắn có quá nhiều chuyện cần làm, rất cần phải gia tăng chiến lực.
Chương 155 Thiên Huyền Đan
Rất nhanh, năm mươi viên Thiên Huyền đan được đưa tới, Lục Ly và Liễu Di trực tiếp đi ra Thiên Ngục thương hội, quay về khách sạn. Chuẩn bị thu dọn đồ đạc, truyền tống về Lạc Thần thành ngay trong hôm nay, sau đó quay trở lại Huyết Long Đảo.
Đưa đi hai người, Bạch quản sự tiến vào trong thiền điện, Yên phu nhân chính lười nhác nằm nghiêng trong đó, tựa hồ là đang nghỉ trưa.
Thân mình mềm mại phơi bày trước mặt, đẹp không tả xiết. Bạch quản sự nhìn không chớp mắt, miệng nói:
- Phu nhân, bọn họ đi rồi.
- À.
Yên phu nhân tròng mắt đều không mở, phất tay nói khẽ:
- Lập tức phái người điều tra thêm thân phận hai người kia, ta muốn tư liệu tỉ mỉ.
- Cái này…
Bạch quản sự có chút khó hiểu, mỗi ngày Thiên Ngục thương hội đều phải tiếp đãi rất nhiều nhân vật thần bí, nhưng chưa từng thăm dò kỹ nội tình đối phương. Thiên Ngục thương hội chỉ làm sinh ý, không lẫn vào bất cứ phân tranh nào, đây là quy định có từ thời Thiên Ngục lão nhân khai sáng thương hội năm xưa.
Nếu muốn tra Lục Ly và Liễu Di, như vậy Bạch quản sự phải báo lên gia tộc, thỉnh cầu Thám Báo đường của gia tộc điều tra, thương hội không có năng lực như thế.
- Thiếu niên kia không đơn giản.
Yên phu nhân đột nhiên ngồi dậy, tròng mắt chớp lóe, miệng nói:
- Vừa rồi ta thăm dò qua linh hồn thiếu niên kia, kết quả lại không nhìn ra được gì…
- Làm sao có thể?
Bạch quản sự cả kinh, sau đó mới trầm giọng nói:
- Hay là báo cáo chuyện hôm nay cho gia tộc? Để gia tộc ra mặt mời chào hắn?
- Không cần!
Yên phu nhân khoát tay nói:
- Thực lực thiếu niên này còn quá yếu, chưa phải là chiến sĩ huyết mạch. Trước điều tra thêm tư liệu, bí mật quan sát cái đã. Dù sao hắn cũng sẽ thường xuyên tới bán Huyết Trùng Quả, thiếu gì cơ hội.
- Được rồi.
Bạch quản sự đi xuống an bài, khóe miệng Yên phu nhân thoáng nhếch lên ý cười mê người, thì thào nói nhỏ:
- Bản phu nhân phóng ra bí thuật, chẳng ngờ lại không thể ảnh hưởng tới tâm cảnh tiểu gia hỏa này? Đúng là thú vị, thú vị…
Sau khi trở lại khách sạn, Lục Ly lại thay đổi ý định, hắn không lập tức đi ngồi truyền tống trận. Mà chuẩn bị đợi lúc trời tối đêm khuya hẵng truyền tống, khi đó người Lạc Thần thành sẽ ít đi nhiều, không dễ dàng bị người phát hiện.
Hắn và Liễu Di ở trong khách sạn đến nửa đêm mới ra ngoài, lại tiêu tốn hai ngàn Huyền Tinh truyền tống về Lạc Thần thành.
Ban đêm người quả nhiên rất ít, lần này hai người ngồi truyền tống trận đỡ hơn lúc đi, dù vẫn đầu óc choáng váng, có chút buồn nôn, song cuối cùng vẫn cố nhịn được.
Nửa đêm cửa thành quan bế, hai người tìm một khách sạn lại không ngủ được, một mực tu luyện tới lúc tờ mờ sáng, ra khách sạn đến thẳng cửa thành, đi bến tàu.
- Tộc trưởng!
Còn chưa tới bến tàu, đã có mấy người từ phía sau băng băng chạy đến, Lục Ly nhìn kỹ mới thấy là vị trưởng lão đưa các nàng tới đây cùng với mấy tên con em Liễu gia khác. Hắn có chút khó hiểu hỏi:
- Sao các ngươi lại ở đằng sau chúng ta? Các ngươi cũng ở trong thành?
- Đúng vậy!
Vị trưởng lão kia gật đầu nói:
- Đêm qua lúc các ngươi truyền tống về chúng ta đã biết, các ngươi ra khỏi thành chúng ta cũng biết, đi theo sau lưng các ngươi là để nhìn xem liệu có người theo dõi không? Lần này các ngươi... thuận lợi chứ?
Liễu Di mỉm cười, trùng trùng gật đầu nói:
- Cực kỳ thuận lợi, về rồi hẵng nói.
- Được!
Vị trưởng lão này biết Liễu Di Lục Ly đi ra là làm chuyện gì, nghe vậy cả người không khỏi kích động đến độ run rẩy, một đám người cứ thế đến thẳng bến tàu, ngồi lên chiến thuyền chờ sẵn trở về Huyết Long Đảo.
Trở lại Huyết Long Đảo kể lại một lượt đầu đuôi sự tình, toàn bộ trưởng lão đều kích động đến mức thiếu chút rớt nước mắt, ánh mắt nhìn Lục Ly cũng khác hẳn trước kia.
Bọn hắn đều rất rõ ràng, sau này Lục Ly sẽ là túi Huyền Tinh của Liễu gia, nếu không có Lục Ly, đám người Liễu gia chỉ có nước uống gió Tây Bắc.
Liễu Di nói cho mọi người chuyện mua năm mươi viên Thiên Huyền đan, hơn nữa còn nói rõ những Thiên Huyền đan này đều dùng cho Lục Ly tu luyện, mọi người hoàn toàn không có chút dị nghị nào.
Chỉ cần Lục Ly tiếp tục hỗ trợ, Liễu gia có thể không ngừng bồi dưỡng ra Huyết Trùng Quả, sau đó giành được vô số Huyền Tinh, sau này muốn cái gì mà không có?
Thất trưởng lão và chúng nhân thương nghị một phen, lần nữa nhấn mạnh không thể tiết lộ chuyện này ra ngoài, bằng không giết không cần luận. Đồng thời Thất trưởng lão quyết định đi ra mua sắm một ít vật liệu, bố trí cấm chế, tầng tầng phong bế toàn bộ sơn cốc, ngoại trừ trưởng lão ra, không ai được phép tiến vào.
Còn có một tin tức, Lộc trưởng lão phái người truyền tin về, nói gia quyến Liễu gia chưa hề bị giết, lúc này hắn chính đang an bài chuyển dời từng nhóm tới đây.
Đây vừa là chuyện tốt, lại cũng vừa là chuyện xấu.
Những gia quyến kia đều là thân nhân bọn hắn, có thể tới đồng nghĩa với triệt để an toàn. Chẳng qua nhiều người như vậy đi qua, chi tiêu cần dùng cũng lớn, rất nhiều trẻ nhỏ đều cần tài nguyên bồi dưỡng, hơn nữa nhiều người cũng loạn, hiện tại đang là lúc Liễu gia thiếu thốn nhân thủ nghiêm trọng.
Lục Ly không quản bọn họ, nói mấy câu với Liễu Di, sau đó mang theo năm mươi viên Thiên Huyền đan trở về phòng tu luyện. Đám người Thất trưởng lão tiếp tục mở họp, thương nghị chuyện tới Lạc Thần đảo bí mật mua hạt giống Huyết Trùng thảo và Huyết Tê.
- Thiên Huyền đan này quả nhiên kỳ diệu!
Lục Ly nuốt một viên Thiên Huyền đan, sau đó tu luyện nguyên suốt một ngày mới dừng lại. Hắn cảm ứng một phen, trong lòng không khỏi tán thán, có tài nguyên thật là tốt, khó trách con em đại gia tộc đều tu luyện nhanh như vậy.
Căn cứ phán đoán sơ bộ của hắn thì sau khi nuốt Thiên Huyền đan, tốc độ tu luyện ít nhất đề thăng hơn hai mươi lần. Trước kia nếu hắn muốn gia tăng Huyền lực tới cấp độ Thần Hải Cảnh trung kỳ, ít nhất phải mất ba năm. Hiện tại phỏng chừng chỉ cần khoảng một tháng rưỡi, tốc độ tu luyện quả thực quá nhanh.
Đấy mới là Thiên Huyền đan, nếu mua sắm Thánh Huyền đan càng cao cấp dùng để phụ trợ tu luyện, liệu có phải tốc độ sẽ tăng lên gấp năm mươi lần, gấp trăm lần?