-
Chương 141-145
Chương 141 Trang bức quá lố
Lục Ly không phản ứng, mắt nhìn chằm chằm Cửu trưởng lão, chiến ý dâng cao. Chúng nhân trong đại sảnh ồ lên một mảnh, Cửu trưởng lão chính là Thần Hải Cảnh hậu kỳ, thực lực chỉ yếu thua Thất trưởng lão chút ít, không ngờ tên trẻ ranh miệng còn hôi sữa Lục Ly này lại dám khiêu chiến hắn?
Chuyện Lục Ly chém giết Thanh trưởng lão Triệu gia, Liễu Di còn không biết, những người còn lại tự nhiên càng không biết. Hơn nữa lúc xông vào Thiên Đảo Hồ chém giết tên đầu trọc Thần Hải Cảnh hậu kỳ cũng không có người ngoài nhìn thấy. Ở trong mắt mọi người, tuy Lục Ly có chút quái dị, nhưng có thể chiến thắng Thần Hải Cảnh trung kỳ đã là nghịch thiên, không ngờ giờ lại dám khiêu chiến Cửu trưởng lão
Sắc mặt Thất trưởng lão trầm xuống, nhìn thoáng qua Lục Ly, khiển trách:
- Lục Ly, náo cái gì? Đều là người mình, đừng làm tổn thương hòa khí, người trẻ tuổi đừng hành động nông nổi.
Lục Ly cười lạnh trong lòng, Thất trưởng lão lại bắt đầu cậy già lên mặt, nội tâm hắn không khỏi càng thêm kiên định. Hôm nay không thu phục đám lão gia hỏa này, ngày sau dù Liễu Di thượng vị thì cũng không ai thèm ngó đến nàng, chỉ coi nàng như một khôi lỗi mà thôi.
Hắn cảm thấy tất yếu phải gõ đánh đám lão gia hỏa này, để bọn họ biết sau lưng Liễu Di có hắn chống lưng, để bọn họ không dám khinh thường Liễu Di.
Hắn không nói một lời lẳng lặng bước ra, đứng trên bãi đất trống ngoài cửa nói:
- Cửu trưởng lão, xin chỉ giáo.
- Hừ!
Cửu trưởng lão triệt để nhịn không được, ngay trước mặt bao người bị một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa khiêu khích, nếu còn không ra tay dạy dỗ đối phương một phen, sợ rằng hôm nay Thất trưởng lão rất khó thượng vị, uy nghi của hắn cũng mất sạch.
Cửu trưởng lão cũng là chi thứ Liễu gia, huyết mạch tương đối gần với Thất trưởng lão, trước nay quan hệ giữa hắn và Thất trưởng lão luôn rất tốt, giờ tự nhiên phải giúp Thất trưởng lão khiêng cờ.
Hắn đột ngột đứng dậy đi tới, không cầm theo binh khí, tay không tấc sắt nói:
- Nếu ngươi đã muốn cắt mài, lão phu chỉ có thể phụng bồi. Chẳng qua chúng ta vẫn nên đừng đụng binh khí, để tránh tổn thương hòa khí.
- Không có vấn đề!
Lục Ly ném Thiên Lân đao sang một bên, trong lòng cười lạnh không thôi, Cửu trưởng lão trang bức quá lố, không có Huyền khí rất nhiều Huyền kỹ rất khó phóng thích, điều này chính hợp ý hắn.
Cửu trưởng lão đứng trên bãi đất trống, đối diện với Lục Ly, khá là ngạo nghễ nói:
- Ngươi tới đi, lão phu nhường ngươi ba chiêu, ngươi có thể đánh ngã lão phu xuống đất, xem như ngươi thắng!
- Ha ha ha!
Lục Ly cười to mấy tiếng, Huyền lực vận chuyển bắn tới, Cửu trưởng lão đã thích trang bức, vậy liền để hắn biến thành ngu bức.
Hai chân Lục Ly giậm mạnh, cả người nhảy lên giữa không trung, sau lưng lấp lánh quang mang, tròng mắt chớp động ánh sáng bạc, một cỗ khí tức kinh khủng từ trên người tràn ra. Đồng thời bắp thịt toàn thân phồng lên, cảm giác cả người có vô tận khí lực dùng mãi không hết.
Hắn vừa ra tay liền sử dụng toàn bộ thực lực, mười mấy Huyền Kình trong Thần Hải dồn hết vào đùi phải, hắn muốn đánh lão đầu thích trang bức này thành ngu bức!
- A
Sắc mặt đám đông khẽ biến, dù bọn hắn đứng cách hơi xa, song đều có thể cảm nhận được khí tức cường đại truyền ra trên thân Lục Ly, khí tức đó khiến chúng nhân cảm thấy vô cùng đè nén, tựa như đối mặt một tên cường giả Hồn Đàm cảnh.
- Chuyện gì xảy ra?
Thất trưởng lão và mấy tên trưởng lão khác liếc nhau, ai nấy đều rất kinh nghi, rõ ràng Lục Ly chỉ mới vừa đột phá Thần Hải Cảnh, tại sao lại có khí tức cường đại như thế?
Bọn hắn không nhìn thấy Lục Ly nuốt bất cứ đan dược gì, trên cổ cũng không có huyết mạch ấn ký, điều này chứng tỏ hắn không phải huyết mạch chiến sĩ, nếu thế vì sao thực lực lại đột nhiên phóng đại?
Thực lực Lục Ly quả nhiên đại trướng, từ một cước Lục Ly bổ ra kia chúng nhân liền có thể phán định, tốc độ công kích của Lục Ly quá nhanh, tuyệt đối vượt trên phần lớn người tại trường.
Cửu trưởng lão sửng sốt, từ giữa không trung Lục Ly đột ngột tung ra huyết mạch thần kỹ, tốc độ bỗng chốc tăng mạnh, hắn không kịp phản ứng. Giờ hắn chỉ có hai lựa chọn, hoặc là cứng đối cứng với Lục Ly, hoặc là lăn khỏi chỗ này, né tránh một cước kia!
Cường giả trong gia tộc đều có mặt tại trường, Cửu trưởng lão sao có thể lăn đất tránh né? Làm thế hắn còn mặt mũi nào. Bởi vậy hắn cắn răng, hai đùi trầm xuống, Huyền lực lóng lánh, vận dụng toàn bộ chiến lực nện ra một quyền, ý đồ đánh bay Lục Ly.
- Ầm!
Một tiếng trầm muộn vang lên, dưới ánh mắt kinh ngạc của vô số người, Cửu trưởng lão bay rớt ra ngoài hơn mười mét, tay phải nhuốm đầy máu tươi, thậm chí còn có chút biến dạng, thần sắc trên mặt toàn là thống khổ, rõ ràng tay đã bị nện đứt.
Một chiêu bại trận!
Lục Ly rơi trên mặt đất, mắt lạnh quét nhìn đám đông trong thạch bảo, nhàn nhạt nói:
- Còn có ai không phục?
Toàn trường im ắng, ngay cả Thất trưởng lão đều không dám nói chuyện, trong chúng nhân chiến lực Cửu trưởng lão đã là đỉnh cấp, chỉ kém thua Thất trưởng lão một chút. Giờ lại bị Lục Ly chém đứt tay chỉ bằng một chiêu, liệu ai còn dám đăng trường rước nhục vào thân?
Mấy tên trưởng lão ủng hộ Liễu Di thượng vị tròng mắt sáng lên, một người có chút kích động, lại có chút hiếu kì hỏi:
- Lục Ly, sao chiến lực ngươi cường đại như thế? Có phải là phục dụng đan dược?
Lục Ly cười nhạt nói:
- Ta từ nhỏ lớn lên ở bộ lạc Địch Long, ra khỏi bộ lạc liền gia nhập Liễu gia, đi đâu mà kiếm đan dược? Chẳng lẽ Liễu gia có đan dược như thế?
- Cái này, cái này...
Tên trưởng lão đó càng thêm nghi ngờ hỏi:
- Thế vì sao chiến lực ngươi lại tăng?
- Ta tự có thủ đoạn của riêng mình!
Lục Ly đương nhiên sẽ không nói ra đáp án, hắn lãnh đạm nói:
- Ta có thể nói rõ ràng cho các ngươi biết, Thần Hải Cảnh bị ta chém giết đã gần mười người, trong đó bao gồm hai tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ, Di tiểu thư hẳn là rất rõ ràng.
Toàn trường xôn xao, chuyện Lục Ly chém giết Thần Hải Cảnh bọn hắn cũng từng nghe nói qua, lại không ngờ cả Thần Hải Cảnh hậu kỳ cũng từng bị giết hai người. Nói như vậy chiến lực tổng hợp của Lục Ly đã đạt đến Thần Hải Cảnh đỉnh phong?
Chương 142 Không thể để Lục Ly đi
- Với Liễu gia các ngươi, ta không có cảm tình quá sâu, ta không nợ Liễu gia cái gì, ngược lại Liễu gia còn thiếu nợ chị em chúng ta rất nhiều.
Lục Ly thoáng dừng một chút rồi nói thẳng:
- Liễu gia đã từng nhắm đến ta, Thất trưởng lão các ngươi hẳn nên rõ ràng. Ở trong Liễu gia, bằng hữu duy nhất của ta chính là Di tiểu thư, nếu nàng không thể trở thành tộc trưởng, ngày mai ta liền sẽ thoát ly Liễu gia, rời khỏi Huyết Long Đảo. Lời ta chỉ nói đến đó thôi, chính các ngươi tự cân nhắc!
Nói xong, Lục Ly bước nhanh về phía tiểu thạch bảo mình cư trú, không nhìn lại chúng nhân lấy một lần. Hắn nói ra lời tận đáy lòng, còn về phần lựa chọn thế nào thì phải xem đám trưởng lão Liễu gia.
Trước kia lúc Lục Ly nộp lên binh khí của Phác trưởng lão và Tề trưởng lão, Lộc trưởng lão từng nói qua khả năng Lục Ly còn ẩn giấu một lá bài tẩy có thể giúp hắn vượt cấp giết người, lúc này bài tẩy đó rốt cục đã được chứng minh.
Chẳng qua chúng nhân vẫn cứ nghĩ mãi không ra, bài tẩy của Lục Ly là cái gì?
Rất nhiều người liên tưởng đến huyết mạch thần kỹ, vấn đề là thả ra huyết mạch thần kỹ trên cổ tất phải hiển hiện huyết mạch ấn ký, điểm này là thường thức được toàn Bắc Mạc công nhận.
Huyết mạch ấn ký có thể ẩn tàng, nhưng tất phải là võ giả Bất Diệt cảnh trở lên mới có được năng lực ấy. Hơn nữa dù bình thường ẩn tàng, đến lúc phóng thích huyết mạch thần kỹ cũng sẽ hiển lộ ra, tỉ như Minh Xà bà bà.
Bất luận Lục Ly cất giấu bài tẩy thế nào, trận chiến hôm nay cũng đã triệt để lật đổ nhận biết của mọi người đối với hắn. Mười lăm tuổi có được chiến lực Thần Hải Cảnh đỉnh phong, nếu cho hắn thêm mấy năm trưởng thành, dùng lượng lớn tài nguyên bồi dưỡng, Lục Ly tất có thể dễ dàng đột phá Hồn Đàm cảnh, thậm chí Mệnh Luân cảnh!
Nghĩ tới đây, tròng mắt rất nhiều người không khỏi sáng lên. Mặc dù Lục Ly không có quá nhiều cảm tình đối với Liễu gia, nhưng ít ra hiện tại hắn vẫn là khách khanh Liễu gia. Hơn nữa hắn một thân một mình không chỗ để đi, nếu ở chung đã lâu, há chẳng phải sẽ có cảm tình?
Lại thêm hắn ra mặt vì Liễu Di, như thế liệu có phải hắn đã nhìn trúng Liễu Di? Nếu có thể thành hôn với Liễu Di, vậy chẳng phải thành là người Liễu gia? Chờ hắn đạt tới Mệnh Luân cảnh, thậm chí Bất Diệt cảnh, chẳng phải Liễu gia sẽ quật khởi trong nháy mắt?
Hơn mười tên trưởng lão Liễu gia đều hết sức rõ ràng về tầm quan trọng của một tên thiên tài đối với gia tộc. Rất nhiều gia tộc sở dĩ quật khởi cũng là bởi nhà bọn hắn xuất hiện thiên tài tuyệt đỉnh. Một tên cường giả Mệnh Luân cảnh có thể hấp dẫn rất nhiều võ giả Hồn Đàm cảnh làm phụ dung, một tên võ giả Bất Diệt cảnh lại có khả năng hấp dẫn rất nhiều võ giả Mệnh Luân cảnh đi theo.
Võ giả càng trẻ tu luyện càng nhanh, sau khi tới tuổi tác nhất định, cơ năng của thân thể sẽ dần dần giảm yếu, tư duy sẽ cố hóa, tu luyện gần như rất khó giành được đột phá lớn. Cảnh giới lúc tuổi trẻ càng cao, thành tựu có thể đạt được sau này cũng sẽ càng cao.
Không thể để Lục Ly đi!
Mấy vị trưởng lão hạ quyết tâm, Thất trưởng lão quét nhìn vài lần, trên mặt lộ ra vẻ đành chịu, rất nhanh hắn liền quyết định chủ ý, mở miệng nói:
- Hậu sinh khả uý, chuyện hôm nay không cần tranh luận nữa. Lục Ly nhất định phải lưu tại Liễu gia. Liễu Di, vị trí tộc trưởng này ngươi tất phải ngồi vào, bằng không chuyện Liễu gia lão phu cũng mặc kệ, ngay ngài mai ta liền rời khỏi Huyết Long Đảo.
Chúng nhân liên thanh phụ họa, ngay cả Cửu trưởng lão bị người dìu đỡ tới cũng không tiếp tục nhiều lời, Liễu Di nhìn về phía thạch bảo nơi Lục Ly cư trú một cái, cắn răng nói:
- Vậy Liễu Di từ chối thì bất kính, sau này còn mong Thất gia gia Cửu gia gia và chư vị thúc gia phụ tá chỉ điểm nhiều hơn.
- Tham kiến tộc trưởng!
Thất trưởng lão dẫn người quỳ gối xuống, toàn bộ chúng nhân đều quỳ hành lễ, ngay cả Cửu trưởng lão cũng quỳ. Giờ khắc này Liễu Di lại không có quá nhiều vui sướng, chỉ cảm thấy trên vai nhiều thêm áp lực ngàn cân vô hình, ép cho nàng không thở nổi.
Ngày thứ hai, Thất trưởng lão triệu tập tất cả võ giả Liễu gia, chính thức xác định địa vị tộc trưởng của Liễu Di.
Các trưởng lão đều không ý kiến, những con em bình thường trong tộc tự nhiên cũng đều không dám có ý kiến, đương nhiên rất nhiều người vẫn ẩn ẩn có chút lo lắng, để một vị tiểu thư tuổi trẻ như thế thống lĩnh gia tộc, liệu có khiến Liễu gia đi hướng diệt vong không?
Trên thực tế!
Liễu Di làm hay không làm tộc trưởng, ý nghĩa đều không lớn, bởi vì sự tình Liễu gia vẫn do mấy vị Trưởng lão thương nghị làm việc. Ngày đó các trưởng lão tụ tập mở họp, Liễu Di đều không nói chuyện, một mực để cho Thất trưởng lão lên tiếng.
Hội nghị hôm nay định ra mấy phương hướng, đầu tiên là phái người trở về bí mật tiếp đón gia quyến giấu trong sơn cốc.
Những gia quyến kia đều là thân nhân bọn họ, bên trong có rất nhiều trẻ em, đó đều là hi vọng tương lai của Liễu gia, đặc biệt có một đứa còn thức tỉnh Viêm Hỏa huyết mạch.
Hiện tại Vũ gia biết bọn hắn chạy đến Thiên Đảo Hồ, chắc chắn sẽ không tiếp tục đuổi giết. Nếu gia quyến trong sơn cốc không bị giết, hẳn nên có thể nhẹ nhàng chuyển dời qua đây.
Việc này giao cho Lộc trưởng lão, Lộc trưởng lão là thám báo đỉnh cấp, lẻn về đi không dễ bị phát hiện, thủ đoạn hành sự của hắn cũng rất nhiều, nếu không có gì ngoài ý hẳn có thể dễ dàng hoàn thành.
Họp xong Lộc trưởng lão sẽ dẫn bảy tám người đi, việc này cấp bách, càng sớm đón về mọi người càng sớm an tâm.
Điểm thứ hai chính là làm sao nuôi sống tộc nhân, làm sao kiếm được tài nguyên? Nhiều người như vậy không thể ngồi không miệng ăn núi lở được. Không có nguồn thu tài nguyên ổn định, kết cục sau cùng của Liễu gia sẽ là bị Huyết Sát đảo thôn tính, hơn nữa còn là chủ động cầu được thôn tính.
Điểm này Thất trưởng lão sẽ tự mình dẫn người đi tìm, Thất trưởng lão chuẩn bị đi dạo quanh Huyết Sát đảo và các hòn đảo phụ cận một vòng, qua đó thăm dò tin tức, tìm kiếm phương án giải quyết.
Chương 143 Tuyệt cảnh
Điểm thứ ba, các trưởng lão còn lại sẽ tới các bộ lạc ở Huyết Long Đảo để thăm dò tình báo, đồng thời tổ chức người xuống hồ đánh bắt cá, dự trữ thức ăn.
Ngoài ra còn sẽ có người tổ chức bố trí các loại cơ quan, trạm gác ngầm trên đảo, đồng thời sắp xếp người giới nghiêm canh phòng, bảo đảm người ngoài không cách nào lẻnvào trong đảo.
Cuối cùng liền là vấn đề cơm canh, vừa mới lên đảo Thất trưởng lão dặn mọi người không được quấy nhiễu cư dân bộ lạc trong đảo. Trước khi đứng vững gót chân tuyệt đối không thể xuất hiện vấn đề, bởi thế ngay cả chuyện nấu cơm đều phải bố trí người mình.
Liễu Di dần lu bù công việc, trước kia nàng cái gì cũng có thể mặc kệ, giờ lại không được. Lúc họp nàng có thể không nói lời nào, nhưng đến lúc làm việc lại nhất định phải làm, dù sao cũng là tộc trưởng, phải lấy thân làm gương.
Lục Ly lại chẳng quản gì hết, một mình ở trong phòng tu luyện, thỉnh thoảng lại suy xét gọt dũa Bôn Lôi Huyền Kỹ. Hiện tại hắn chỉ có thể phóng thích ngũ trọng huyền kình, còn không cách nào phóng thích cửu trọng huyền kình đỉnh phong, cũng không thể tăng phúc lực lượng gấp hai, giờ mới chỉ có thể tăng phúc lực lượng gấp rưỡi.
Huyết Long Đảo nằm cạnh Huyết Sát đảo, có Huyết Cừu ở đó nên không ai dám đến gây chuyện, cư dân bộ lạc trên đảo có rất ít Huyền Vũ cảnh, chỉ chừng mười mấy người, lại càng không dám gây chuyện.
Hai ngày sau Thất trưởng lão trở về, bộ dạng rất là uể oải. Hắn đã làm rõ cách thức Huyết Sát bang và Lạc Nhật đảo nuôi sống tộc nhân, nhưng bọn hắn lại rất khó khăn mô phỏng.
Tỉ như Lạc Nhật đảo, ở trên đảo nuôi dưỡng một loại tằm rất kỳ dị, tằm này phun ra tơ có thể bện thành quần áo sánh ngang Huyền khí Địa giai, rất được nữ tính Thiên Đảo Hồ yêu thích, cơ hồ cung không ứng cầu. Một chiếc váy tơ tằm có thể bán mấy ngàn viên Huyền Tinh, bọn hắn kiếm được Huyền Tinh sau đó lại dùng nó đi mua sắm can dược, huyền khí huyền kỹ… cần cho tu luyện.
Vấn đề là!
Lá cây loại tằm này cần ăn rất đặc thù, đồng thời còn phải cho ăn bí chế thảo dược, bí pháp này người Lạc Nhật đảo sao có thể truyền ra ngoài. Phỏng chừng trừ cao tầng Lạc Nhật đảo ra, ngay cả đảo chúng phổ thông đều không biết, trừ phi ngươi dẫn người diệt đi Lạc Nhật đảo.
Đảo chủ Lạc Nhật đảo là tiểu cữu tử (em vợ) đảo chủ Lạc Thần đảo Hứa Trần, ai dám làm loạn
Nguồn cung Huyền Tinh của Huyết Sát bang cũng tương đối đơn nhất, ở trên đảo bọn hắn trồng một loại linh thảo hiếm thấy tên là Huyết Trùng thảo. Loại linh thảo này là một trong những tài liệu chủ yếu của đan dược Địa giai Định Thần đan, mấy năm qua Huyết Sát bang một mực dựa vào gieo trồng Huyết Trùng thảo để kiếm lấy lượng lớn Huyền Tinh.
Lục Ly biết Định Thần đan, đó là đan dược Địa giai có thể phụ trợ ngưng tụ Thần Hải, rất là quý hiếm. Hơn nữa thứ này có nhu cầu rất lớn, rất nhiều gia tộc đều sẽ mua sắm.
Huyết Trùng thảo không phải chỉ do một nhà Huyết Sát bang nắm giữ, tổng cộng có năm đảo trên Thiên Đảo Hồ có thể gieo trồng, chẳng qua Huyết Sát đảo là nơi gieo trồng Huyết Trùng thảo có dược lực mạnh nhất.
Cách thức gieo trồng Huyết Trùng thảo rất đơn giản, cũng không phải bí mật gì trên Thiên Hồ Đảo cả. Nhưng nơi bình thường lại không gieo trồng được, Huyết Trùng thảo cần được gieo trồng ở những chỗ có nham tương mới có thể sinh trưởng.
Huyết Sát đảo chính là một vùng đất nham tương, hơn nữa còn là vùng đất nham tương tốt nhất trong Thiên Đảo Hồ. Cũng chính bởi Huyết Sát đảo là vùng đất nham tương mới không cách nào gieo trồng bất cứ lương thực gì.
Mười hòn đảo phụ cận, bao gồm Huyết Long Đảo đều là vùng đất nham tương. Nhưng Huyết Cừu đã từng phái người thử qua, hiệu quả gieo trồng ở mười hòn đảo này chênh lệch quá nhiều, phẩm chất Huyết Trùng thảo gieo trồng ra rất kém, căn bản không bán được giá tốt.
Không có khoáng mạch, không thể gieo trồng linh thảo, không cách nào nuôi dưỡng linh trùng, quanh phụ cận cũng không có quá nhiều Huyền thú.
Đáy hồ cũng sớm phái người đi thăm dò qua, căn bản không có linh dược nào giá trị, chúng nhân Liễu gia không khỏi cảm thấy sa vào tuyệt cảnh.
Đối với một gia tộc mà nói, không có tài nguyên là thiếu sót chí mạng!
Ở Hàn Vân hạp cốc, Thái trưởng lão từng nói qua với Lục Ly, toàn bộ tài phú của Liễu gia chỉ đủ giúp một võ giả xung kích Mệnh Luân cảnh ba lần!
Điều này nói rõ võ giả muốn biến thành cường giả, cần phải có vô số tài nguyên chồng lên, không có tài nguyên liền không có cường giả, gia tộc làm sao phát triển lớn mạnh?
Thân là võ giả, nhìn thấy gia tộc không có tài nguyên không có hi vọng, ai sẽ một lòng một dạ trung thành? Khoan nói võ giả Ngoại đường, dù có là con em trong nhà sợ rằng đều sẽ phản chạy.
Đây là vấn đề rất thực tế!
Trận chiến Vũ Lăng thành, vì mời cường giả kia xuất chiến, Liễu gia đã tiêu hao đại bộ phận tài nguyên gia tộc. Sau đó vì xông vào Thiên Đảo Hồ, rất nhiều linh tài bảo vật còn lại đều vứt bỏ hoặc vứt bỏ hoặc thất lạc, huyền kỹ cao cấp càng là không mang theo được bản nào.
Bị Lạc Nhật đảo lừa gạt hơn một ngàn Huyền Tinh, hiện tại Liễu gia có thể nói là nghèo rớt mùng tơi. Nếu còn không nghĩ cách, sợ rằng những người già trẻ nhỏ Liễu gia chuyển dời qua đều phải chết đói.
Nhất định phải kiếm cho được Huyền Tinh!
Chỉ cần có Huyền Tinh, liền có thể đi mua sắm các loại tài nguyên, liền có thể mời chào càng nhiều võ giả lưu lãng, lớn mạnh Liễu gia.
Đám trưởng lão thương nghị nguyên suốt buổi chiều, cuối cùng quyết định đi mua sắm một ít hạt giống Huyết Trùng thảo, xem xem liệu có thể gieo trồng được không? Dù phẩm chất không tốt, chỉ cần thu được số ít Huyền Tinh, như vậy cũng có thể giải gấp nhất thời.
Thất trưởng lão mang theo một ít bảo vật, lại đi Huyết Sát đảo, chuẩn bị cầm bảo vật đổi thành hạt giống và phương phá gieo trồng Huyết Trùng thảo.
Một ngày sau Thất trưởng lão trở về, Huyết Cừu rất tận tâm, bảo vật đều không muốn, miễn phí đưa tặng hạt giống cho Liễu gia, còn tặng không phương pháp gieo trồng.
Chẳng qua Huyết Cừu cũng nói rõ cho Thất trưởng lão, đất nham tương ở Huyết Long Đảo không được, gieo trồng Huyết Trùng thảo phỏng chừng chỉ có thể thu hồi chi phí.
Chương 144 Ngươi đừng nuôi sủng vật này
Vì sao phải dùng hai chữ “Chi phí”?
Bởi vì nuôi dưỡng Huyết Trùng thảo cần đến lượng lớn máu tươi, máu của súc vật động vật. Bình thường Huyết Trùng thảo sinh trưởng một năm mới có thể đơm hoa kết quả, mọc ra Huyết Trùng Quả. Nếu dùng lượng lớn máu tươi rót vào, chu kỳ sinh trưởng của Huyết Trùng thảo sẽ giảm mạnh, nửa tháng liền có thể nở hoa kết trái, hơn nữa phẩm giai còn được đề cao.
Ở trên đảo không có dã thú cỡ lớn nào, cỏ mọc nơi đây mang theo một tia độc tính, cũng không nuôi dưỡng được súc vật, vậy chỉ có thể mua, còn là mua số lượng lớn.
Ngoài ra có một cách khác, đó chính là đi mua sắm một loại Huyền thú tên Huyết Tê. Loại Huyết Tê này hình thể cực lớn, công năng tạo máu đặc biệt mạnh, có thể ngày ngày lấy máu, chẳng qua nếu mỗi ngày lấy máu tuổi thọ chỉ được ba tháng.
Bất luận là mua lượng lớn súc vật hay mua huyết tê, thì đều cần Huyền Tinh. Nếu phẩm giai Huyết Trùng thảo không tốt, rất dễ lỗ vốn.
Mặc kệ lỗ vốn hay không, đám người Thất trưởng lão quyết định thử một lần, Thất trưởng lão tự mình dẫn người đi Lạc Thần đảo mua sắm Huyết Tê. Mua súc vật không được nhiều máu tươi, mỗi ngày giết lại quá mức tàn nhẫn, mua vài con Huyết Tê có thể kiên trì ba tháng, một lần là xong.
Vài ngày sau, ba chiến thuyền kéo lấy sáu con Huyết Tê đến nơi, cũng may đám Huyết Tê này là sinh vật trong nước, có thể trôi nổi trong hồ. Bằng không chiến thuyền khẳng định chứa không nổi, bởi vì hình thể con nào con ấy đều ngang một tòa núi nhỏ.
Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, Thất trưởng lão chọn ra một sơn cốc trống trải dùng làm dược điền, trồng một ngàn gốc Huyết Trùng thảo, ngày đêm sai người chăm sóc, đồng thời mỗi ngày lấy Huyết Tê tưới máu cho Huyết Trùng thảo.
Thời gian này Liễu Di ngày ngày chạy tới dược điền, rất nhiều trưởng lão cũng tới bên này, coi đám Huyết Trùng thảo kia thành là bảo bối, nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa.
Nhưng mà...
Sau vài ngày, thần sắc những người này càng lúc càng khó coi. Huyết Trùng thảo trong dược điền bắt đầu sinh trưởng, chỉ là màu sắc rất nhạt, không có quanh trạch, kém xa Huyết Trùng thảo ở Huyết Sát Đảo. Dựa theo tình hình ở Lạc Nhật đảo mà Thất trưởng lão đi thăm dò được, phẩm giai của đám Huyết Trùng thảo này là cực thấp.
- Tu luyện quá chậm quá chậm!
Lục Ly một thân một mình tu luyện trong thạch bảo, bảy tám ngày sau mới xuất quan, hiện tại Bôn Lôi Huyền Kỹ của hắn đã có thể đồng thời phóng thích bảy viên huyền kình, nhiều hơn thì chịu, còn cần phải thử nghiệm và lĩnh hội lặp đi lặp lại.
Tu luyện Huyền lực khiến hắn rất đau đầu.
Hắn hỏi dò qua Liễu Di, biết được một ít, rằng Thần Hải Cảnh chủ yếu là tu luyện Huyền lực và mở rộng Thần Hải.
Mở rộng Thần Hải gấp đôi, vậy chính là Thần Hải Cảnh trung kỳ, phương pháp mở rộng và ngưng tụ Thần Hải tương tự nhau, đều cần gánh chịu thống khổ cực lớn. Hơn nữa tiền đề là đều cần trước tu luyện Huyền lực trong Thần Hải đến cực hạn, khiến cho Huyền lực tràn ngập khắp toàn bộ Thần Hải.
Huyền lực trong Thần Hải hắn từng được cô đọng qua, một tia Huyền lực có thể sánh ngang với một trăm tia Huyền Lực Huyền Vũ cảnh phổ thông. Muốn để cho Huyền lực tràn ngập toàn bộ Thần Hải, như vậy thời gian cần dùng sẽ rất dài rất dài, với tiến độ hiện tại của Lục Ly, chí ít cần mất ba năm.
Ba năm mới có thể xung kích Thần Hải Cảnh trung kỳ
Như vậy xung kích Thần Hải Cảnh hậu kỳ cần mất bao lâu, năm năm, hay là mười năm? Đột phá Hồn Đàm cảnh phải mất bao lâu? Tu luyện tới Mệnh Luân cảnh phải mất bao lâu?
Lục Ly không cách nào tưởng tượng.
Hiện tại hắn mới thực sự hiểu được tính quan trọng của tài nguyên, không có đan dược gia tăng tốc độ tu luyện, một tên võ giả dù thiên tư tốt đến đâu, đời này sợ rằng đều rất khó xung kích Hồn Đàm cảnh. Bởi vì tuổi tác càng lớn, tốc độ tu luyện sẽ càng giảm thiểu, cơ năng thân thể cũng sẽ càng lúc càng kém.
Cộng thêm Tiểu Bạch không có đồ ăn, trên đường Lục Ly lấy từ Liễu Di một ít Hỏa Ngọc thạch, trong xe ngựa mỗi ngày len lén cho ăn mấy viên. Giờ trong thạch bảo Lục Ly mặc kệ Tiểu Bạch, chỉ sau mấy ngày một chiếc túi nhỏ đã bị Tiểu Bạch ăn sạch, bởi thế Lục Ly đành phải xuất quan.
Hắn dạo qua một vòng trong thành bảo, không nhìn thấy Liễu Di, hỏi dò một phen mới biết nàng đi tới dược điền.
Hỏi rõ địa chỉ, Lục Ly cũng tới dược điền, thử nhìn xem Huyết Trùng thảo mà gần đây Liễu gia xem như bảo bối rốt cuộc là thứ gì.
Dược điền nằm cách đó không xa, ngay trong một sơn cốc nhỏ ở phía nam chừng hơn mười dặm, ba mặt sơn cốc được núi vây quanh, rất dễ giám thị, thế nên Thất trưởng lão mới dùng chỗ này làm dược điền.
Lục Ly đến ngoài sơn cốc, nhìn thấy bên ngoài có một con sông nhỏ, miệng sơn cốc có hai võ giả Liễu gia trấn giữ. Thấy Lục Ly tới, hai người này tự nhiên không dám ngăn cản, Lục Ly cứ thế sải bước đi vào.
Sơn cốc không lớn, phương viên chừng trăm trượng, cỏ tạp cây cối bên trong đều được thanh lý sạch sẽ, trên bùn đất màu nâu mọc một loại thực vật màu đỏ, nhìn qua chí ít phải hơn ngàn gốc.
Những thực vật này rất nhỏ, toàn thân phiếm hồng, thô dài chừng ngón cái, phía trên có bốn mảnh lá màu đỏ.
- Mùi máu tanh nồng quá!
Lục Ly che mũi nhìn sang bên cạnh, thấy trong ngóc ngách có mấy căn nhà gỗ, sát bên nhà gỗ là một hồ máu cực lớn, bên trong chứa đầy máu tươi.
- Ở bên kia!
Hắn thấy được Liễu Di đang chau mày nhìn chằm chằm dược điền bên trong một căn nhà gỗ, bèn rảo bước đi tới, chắp tay nói:
- Tộc trưởng!
- Ngươi đấy à?
Liễu Di quay đầu lại, thấy là hắn, trên mặt miễn cưỡng đè ra ý cười, nói:
- Sao hôm nay không tu luyện?
Lục Ly chỉ lên Tiểu Bạch trên vai nói:
- Tiểu Bạch không có đồ ăn, ta cần một ít Hỏa Ngọc thạch.
Sự tồn tại của Tiểu Bạch rất nhiều người đều biết, chẳng qua không ai biết đây là Huyền thú, ai nấy đều tưởng nó là sủng vật của Lục Ly nuôi.
Lục Ly từng lấy qua một ít Hỏa Ngọc Thạch từ Liễu Di, nàng cũng nhìn thấy Tiểu Bạch ăn mấy lần, Liễu Di ngược lại không lấy đó làm lạ. Thế giới này Huyền thú quái dị nhiều lắm, Thạch Thử còn ăn tảng đá nữa là.
Chương 145 Huyết Trùng Thảo
Chẳng qua, lúc này nàng lại không khỏi nhíu mày nói:
- Lục Ly, không phải ta hẹp hòi, mà là gia tộc đã không còn Hỏa Ngọc thạch. Lúc rời khỏi Vũ Lăng thành vốn mang theo một túi lớn, nhưng đã thất lạc bên ngoài Thiên Đảo Hồ. Hiện tại tình hình gia tộc thế nào chắc ngươi cũng biết, chúng ta không khả năng lấy ra Huyền Tinh đi mua sắm Hỏa Ngọc thạch, ngươi tốt nhất đừng nuôi sủng vật này nữa.
Tiểu Bạch không phải sủng vật, mà là một Huyền thú cường đại, chỉ là hình thể quá nhỏ, bình thường trên thân không có khí tức cường đại, khiến cho người ta rất dễ hiểu lầm.
Tiểu Bạch từng tham gia qua rất nhiều lần chiến đấu, lập được chiến công hiển hách. Chẳng qua trong chiến đấu tại Khách Đường Liễu gia, hay lần chém giết lão giả đầu trọc ở bên ngoài Thiên Đảo Hồ, tình huống đều khá là hỗn loạn, tốc độ Tiểu Bạch lại quá nhanh, Liễu Di đều không thấy được, cho nên nàng một mực không biết sức chiến đấu thực sự của Tiểu Bạch.
Lục Ly làm sao có thể vứt bỏ Tiểu Bạch?
Khoan nói con thú này có thể khống chế Huyền thú cấp thấp, cũng không nói nó từng giúp mình nhiều lần, chém giết rất nhiều cường địch. Chỉ nói nuôi lâu như vậy rồi, giữa Lục Ly và Tiểu Bạch cũng có được cảm tình thâm hậu, Lục Linh bị cường hành mang đến Thanh Châu, hiện tại Tiểu Bạch thành là đồng bạn thân mật duy nhất của hắn.
Hắn khẽ nhướng mày, nhìn sang tên trưởng lão Liễu gia và mấy tên võ giả cạnh nhà gỗ, thấp giọng nói:
- Tộc trưởng, thật khó khăn vậy ư? Ngay cả Huyền tinh để mua một túi nhỏ Hỏa Ngọc thạch cũng không có?
- Có thì có!
Liễu Di khe khẽ thở dài, thấp giọng nói:
- Nhưng thật sự đã không nhiều, ta vừa mới lên làm tộc trưởng, thực lực cũng yếu, trong gia tộc căn bản không có mấy uy tín. Hiện tại gia tộc khó khăn như vậy, nếu ta cường hành muốn đi mua Hỏa Ngọc thạch, sợ rằng sẽ khiến rất nhiều trưởng lão bất mãn.
Liễu Di chỉ vào dược điền trước mặt nói:
- Những hạt giống Huyết Trùng thảo này được Huyết Cừu đưa tặng miễn phí, nhưng mấy thứ như Huyết Tê đều cần phải mua, tiêu tốn rất nhiều Huyền Tinh. Hơn nữa đống Huyết Trùng thảo này ngươi cũng thấy rồi đấy, phẩm tướng quá kém, khả năng gia tộc phải lỗ vốn, giờ tất cả trưởng lão đều đang sầu chết, nếu ta còn đề ra muốn mua Hỏa Ngọc thạch…
Lục Ly sắc mặt âm trầm gật gật đầu, nói đến cùng vẫn là Liễu gia quá nghèo, Liễu Di còn chưa xác lập được quyền uy tộc trưởng.
Hắn đảo mắt nhìn đống Huyết Trùng thảo, hỏi:
- Thật không có cách nào bồi dưỡng Huyết Trùng thảo cho thật tốt? Sao không đi Lạc Thần đảo tìm người nghe ngóng thử xem? Vạn nhất Huyết Cừu che giấu phương pháp bồi dưỡng thì sao?
- Nghe ngóng…
Liễu Di lắc đầu nói:
- Huyết Cừu quả thực không hề giấu diếm, phương pháp gieo trồng Huyết Trùng thảo rất nhiều người đều biết, nhưng không có đất nham tương tốt thì căn bản không cách nào gieo trồng ra Huyết Trùng thảo thượng phẩm.
Lục Ly đảo mắt nhìn sang Huyết Trì bên cạnh, lại nói tiếp:
- Liệu có liên quan gì đến huyết dịch tưới tiêu không? Hay là đổi sang dùng huyết dịch của Huyền thú cường đại chút.
- Đổi một ít rồi, vô dụng!
Liễu Di đi tới bên Huyết Trì, quay đầu cười khổ nói:
- Huyết dịch Huyền thú cường đại? Nơi này là Thiên Đảo Hồ, lấy đâu ra nhiều Huyền thú cường đại như vậy?
Lục Ly đi tới, nhìn vào Huyết Trì sửng sờ một lúc lâu. Liễu gia lâm vào khốn cảnh, ngày thường đều rất khó qua, khoan nói tài nguyên tu luyện, ngay cả thức ăn cho Tiểu Bạch đều thành vấn đề.
Hí hí…
Tiểu Bạch tựa hồ nghe hiểu hai người nói chuyện, có chút gấp gáp, nhảy tới nhảy lui trên vai Lục Ly, móng vuốt không ngừng gãi lên cổ Lục Ly.
- Tiểu Bạch, đừng gấp, ta sẽ nghĩ cách.
Lục Ly vỗ vỗ trấn an Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại tiếp tục cào cổ Lục Ly, kết quả không cẩn thận bắt được dây thừng đen trên cổ Lục Ly, còn bẻ gãy.
Lục Ly đứng ngay cạnh Huyết Trì, vòng răng thú trên cổ bị Tiểu Bạch cào ra, lúc này dây thừng vừa đứt, răng thú rớt xuống, rơi vào trong Huyết Trì.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly tức giận, trừng Tiểu Bạch một cái, vén tay áo tiến vào trong Huyết Trì vớt răng thú. Răng thú này chính là bảo bối, là vật kỷ niệm duy nhất phụ thân hắn lưu lại, Lục Ly sao dám vứt bỏ?
Ừng ực ừng ực…
Đúng lúc này, bên trong Huyết Trì bất ngờ toát ra vô số bọt khí, quay cuồng lăn động, như thể Huyết Trì đang bị đun sôi.
Liễu Di giật mình, liên thanh nói:
- Lục Ly ngươi làm cái gì, những huyết dịch này rất trân quý, mấy ngày nay Huyết Tê không thể tiếp tục lấy máu, mau vớt đồ của ngươi lên.
Lục Ly vội vàng vươn tay mò xuống, cũng may Huyết Trì không sâu, thoáng chốc hắn đã tóm được vòng răng thú. Nhưng lúc mang lên lại phát hiện răng thú chớp lóe, hắn hơi ngớ, sau đó liền lập tức nhét vào trong ngực.
A!
Liễu Di thấy răng thú chớp lóe, kinh nghi hỏi:
- Lục Ly, đây là bảo bối gì? Sao lại phát sáng.
- Xuỵt!
Lục Ly làm động tác đừng nói chuyện, trầm ngâm khoảnh khắc, lát sau mới chỉ vào huyết dịch trong Huyết Trì nói:
- Giờ ngươi cầm những huyết dịch này đi tưới tiêu một cái, thử xem Huyết Trùng thảo có lớn được nhanh hơn chút nào không?
Răng thú không nghi ngờ là dị bảo, mỗi lần Lục Ly luyện hóa đan dược răng thú đều sẽ phát sáng, sau đó dược hiệu tăng nhiều. Lần này rơi vào trong huyết trì, răng thú lại cũng phát sáng? Liệu có phải... răng thú cũng có tác dụng cải thiện hoặc tăng phúc huyết dịch Huyết Tê?
Hiệu quả cụ thể thế nào Lục Ly cũng không biết, thế là hắn bèn thúc giục Liễu Di đi thử, ý đồ nghiệm chứng suy đoán trong lòng.
Giờ còn chưa tới thời điểm tưới tiêu, Liễu Di thấy Lục Ly kiên trì bèn gọi tới hai người, để bọn họ tưới tiêu cho Huyết Trùng thảo. Chẳng qua nàng có chút lo lắng, chỉ để hai tên võ giả tưới tiêu cho mấy chục gốc Huyết Trùng thảo, vạn nhất xảy ra chuyện thì sao?
Tưới tiêu xong, Lục Ly và Liễu Di mở to hai mắt tử tế quan sát mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia. Tùy theo thời gian trôi qua, con ngươi hai người dần dần lóe sáng, bởi vì mấy chục gốc Huyết Trùng đảo vừa được tưới rõ ràng đều sáng bóng hơn mấy phần.
- Lục Ly, Lục Ly!
Lục Ly không phản ứng, mắt nhìn chằm chằm Cửu trưởng lão, chiến ý dâng cao. Chúng nhân trong đại sảnh ồ lên một mảnh, Cửu trưởng lão chính là Thần Hải Cảnh hậu kỳ, thực lực chỉ yếu thua Thất trưởng lão chút ít, không ngờ tên trẻ ranh miệng còn hôi sữa Lục Ly này lại dám khiêu chiến hắn?
Chuyện Lục Ly chém giết Thanh trưởng lão Triệu gia, Liễu Di còn không biết, những người còn lại tự nhiên càng không biết. Hơn nữa lúc xông vào Thiên Đảo Hồ chém giết tên đầu trọc Thần Hải Cảnh hậu kỳ cũng không có người ngoài nhìn thấy. Ở trong mắt mọi người, tuy Lục Ly có chút quái dị, nhưng có thể chiến thắng Thần Hải Cảnh trung kỳ đã là nghịch thiên, không ngờ giờ lại dám khiêu chiến Cửu trưởng lão
Sắc mặt Thất trưởng lão trầm xuống, nhìn thoáng qua Lục Ly, khiển trách:
- Lục Ly, náo cái gì? Đều là người mình, đừng làm tổn thương hòa khí, người trẻ tuổi đừng hành động nông nổi.
Lục Ly cười lạnh trong lòng, Thất trưởng lão lại bắt đầu cậy già lên mặt, nội tâm hắn không khỏi càng thêm kiên định. Hôm nay không thu phục đám lão gia hỏa này, ngày sau dù Liễu Di thượng vị thì cũng không ai thèm ngó đến nàng, chỉ coi nàng như một khôi lỗi mà thôi.
Hắn cảm thấy tất yếu phải gõ đánh đám lão gia hỏa này, để bọn họ biết sau lưng Liễu Di có hắn chống lưng, để bọn họ không dám khinh thường Liễu Di.
Hắn không nói một lời lẳng lặng bước ra, đứng trên bãi đất trống ngoài cửa nói:
- Cửu trưởng lão, xin chỉ giáo.
- Hừ!
Cửu trưởng lão triệt để nhịn không được, ngay trước mặt bao người bị một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa khiêu khích, nếu còn không ra tay dạy dỗ đối phương một phen, sợ rằng hôm nay Thất trưởng lão rất khó thượng vị, uy nghi của hắn cũng mất sạch.
Cửu trưởng lão cũng là chi thứ Liễu gia, huyết mạch tương đối gần với Thất trưởng lão, trước nay quan hệ giữa hắn và Thất trưởng lão luôn rất tốt, giờ tự nhiên phải giúp Thất trưởng lão khiêng cờ.
Hắn đột ngột đứng dậy đi tới, không cầm theo binh khí, tay không tấc sắt nói:
- Nếu ngươi đã muốn cắt mài, lão phu chỉ có thể phụng bồi. Chẳng qua chúng ta vẫn nên đừng đụng binh khí, để tránh tổn thương hòa khí.
- Không có vấn đề!
Lục Ly ném Thiên Lân đao sang một bên, trong lòng cười lạnh không thôi, Cửu trưởng lão trang bức quá lố, không có Huyền khí rất nhiều Huyền kỹ rất khó phóng thích, điều này chính hợp ý hắn.
Cửu trưởng lão đứng trên bãi đất trống, đối diện với Lục Ly, khá là ngạo nghễ nói:
- Ngươi tới đi, lão phu nhường ngươi ba chiêu, ngươi có thể đánh ngã lão phu xuống đất, xem như ngươi thắng!
- Ha ha ha!
Lục Ly cười to mấy tiếng, Huyền lực vận chuyển bắn tới, Cửu trưởng lão đã thích trang bức, vậy liền để hắn biến thành ngu bức.
Hai chân Lục Ly giậm mạnh, cả người nhảy lên giữa không trung, sau lưng lấp lánh quang mang, tròng mắt chớp động ánh sáng bạc, một cỗ khí tức kinh khủng từ trên người tràn ra. Đồng thời bắp thịt toàn thân phồng lên, cảm giác cả người có vô tận khí lực dùng mãi không hết.
Hắn vừa ra tay liền sử dụng toàn bộ thực lực, mười mấy Huyền Kình trong Thần Hải dồn hết vào đùi phải, hắn muốn đánh lão đầu thích trang bức này thành ngu bức!
- A
Sắc mặt đám đông khẽ biến, dù bọn hắn đứng cách hơi xa, song đều có thể cảm nhận được khí tức cường đại truyền ra trên thân Lục Ly, khí tức đó khiến chúng nhân cảm thấy vô cùng đè nén, tựa như đối mặt một tên cường giả Hồn Đàm cảnh.
- Chuyện gì xảy ra?
Thất trưởng lão và mấy tên trưởng lão khác liếc nhau, ai nấy đều rất kinh nghi, rõ ràng Lục Ly chỉ mới vừa đột phá Thần Hải Cảnh, tại sao lại có khí tức cường đại như thế?
Bọn hắn không nhìn thấy Lục Ly nuốt bất cứ đan dược gì, trên cổ cũng không có huyết mạch ấn ký, điều này chứng tỏ hắn không phải huyết mạch chiến sĩ, nếu thế vì sao thực lực lại đột nhiên phóng đại?
Thực lực Lục Ly quả nhiên đại trướng, từ một cước Lục Ly bổ ra kia chúng nhân liền có thể phán định, tốc độ công kích của Lục Ly quá nhanh, tuyệt đối vượt trên phần lớn người tại trường.
Cửu trưởng lão sửng sốt, từ giữa không trung Lục Ly đột ngột tung ra huyết mạch thần kỹ, tốc độ bỗng chốc tăng mạnh, hắn không kịp phản ứng. Giờ hắn chỉ có hai lựa chọn, hoặc là cứng đối cứng với Lục Ly, hoặc là lăn khỏi chỗ này, né tránh một cước kia!
Cường giả trong gia tộc đều có mặt tại trường, Cửu trưởng lão sao có thể lăn đất tránh né? Làm thế hắn còn mặt mũi nào. Bởi vậy hắn cắn răng, hai đùi trầm xuống, Huyền lực lóng lánh, vận dụng toàn bộ chiến lực nện ra một quyền, ý đồ đánh bay Lục Ly.
- Ầm!
Một tiếng trầm muộn vang lên, dưới ánh mắt kinh ngạc của vô số người, Cửu trưởng lão bay rớt ra ngoài hơn mười mét, tay phải nhuốm đầy máu tươi, thậm chí còn có chút biến dạng, thần sắc trên mặt toàn là thống khổ, rõ ràng tay đã bị nện đứt.
Một chiêu bại trận!
Lục Ly rơi trên mặt đất, mắt lạnh quét nhìn đám đông trong thạch bảo, nhàn nhạt nói:
- Còn có ai không phục?
Toàn trường im ắng, ngay cả Thất trưởng lão đều không dám nói chuyện, trong chúng nhân chiến lực Cửu trưởng lão đã là đỉnh cấp, chỉ kém thua Thất trưởng lão một chút. Giờ lại bị Lục Ly chém đứt tay chỉ bằng một chiêu, liệu ai còn dám đăng trường rước nhục vào thân?
Mấy tên trưởng lão ủng hộ Liễu Di thượng vị tròng mắt sáng lên, một người có chút kích động, lại có chút hiếu kì hỏi:
- Lục Ly, sao chiến lực ngươi cường đại như thế? Có phải là phục dụng đan dược?
Lục Ly cười nhạt nói:
- Ta từ nhỏ lớn lên ở bộ lạc Địch Long, ra khỏi bộ lạc liền gia nhập Liễu gia, đi đâu mà kiếm đan dược? Chẳng lẽ Liễu gia có đan dược như thế?
- Cái này, cái này...
Tên trưởng lão đó càng thêm nghi ngờ hỏi:
- Thế vì sao chiến lực ngươi lại tăng?
- Ta tự có thủ đoạn của riêng mình!
Lục Ly đương nhiên sẽ không nói ra đáp án, hắn lãnh đạm nói:
- Ta có thể nói rõ ràng cho các ngươi biết, Thần Hải Cảnh bị ta chém giết đã gần mười người, trong đó bao gồm hai tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ, Di tiểu thư hẳn là rất rõ ràng.
Toàn trường xôn xao, chuyện Lục Ly chém giết Thần Hải Cảnh bọn hắn cũng từng nghe nói qua, lại không ngờ cả Thần Hải Cảnh hậu kỳ cũng từng bị giết hai người. Nói như vậy chiến lực tổng hợp của Lục Ly đã đạt đến Thần Hải Cảnh đỉnh phong?
Chương 142 Không thể để Lục Ly đi
- Với Liễu gia các ngươi, ta không có cảm tình quá sâu, ta không nợ Liễu gia cái gì, ngược lại Liễu gia còn thiếu nợ chị em chúng ta rất nhiều.
Lục Ly thoáng dừng một chút rồi nói thẳng:
- Liễu gia đã từng nhắm đến ta, Thất trưởng lão các ngươi hẳn nên rõ ràng. Ở trong Liễu gia, bằng hữu duy nhất của ta chính là Di tiểu thư, nếu nàng không thể trở thành tộc trưởng, ngày mai ta liền sẽ thoát ly Liễu gia, rời khỏi Huyết Long Đảo. Lời ta chỉ nói đến đó thôi, chính các ngươi tự cân nhắc!
Nói xong, Lục Ly bước nhanh về phía tiểu thạch bảo mình cư trú, không nhìn lại chúng nhân lấy một lần. Hắn nói ra lời tận đáy lòng, còn về phần lựa chọn thế nào thì phải xem đám trưởng lão Liễu gia.
Trước kia lúc Lục Ly nộp lên binh khí của Phác trưởng lão và Tề trưởng lão, Lộc trưởng lão từng nói qua khả năng Lục Ly còn ẩn giấu một lá bài tẩy có thể giúp hắn vượt cấp giết người, lúc này bài tẩy đó rốt cục đã được chứng minh.
Chẳng qua chúng nhân vẫn cứ nghĩ mãi không ra, bài tẩy của Lục Ly là cái gì?
Rất nhiều người liên tưởng đến huyết mạch thần kỹ, vấn đề là thả ra huyết mạch thần kỹ trên cổ tất phải hiển hiện huyết mạch ấn ký, điểm này là thường thức được toàn Bắc Mạc công nhận.
Huyết mạch ấn ký có thể ẩn tàng, nhưng tất phải là võ giả Bất Diệt cảnh trở lên mới có được năng lực ấy. Hơn nữa dù bình thường ẩn tàng, đến lúc phóng thích huyết mạch thần kỹ cũng sẽ hiển lộ ra, tỉ như Minh Xà bà bà.
Bất luận Lục Ly cất giấu bài tẩy thế nào, trận chiến hôm nay cũng đã triệt để lật đổ nhận biết của mọi người đối với hắn. Mười lăm tuổi có được chiến lực Thần Hải Cảnh đỉnh phong, nếu cho hắn thêm mấy năm trưởng thành, dùng lượng lớn tài nguyên bồi dưỡng, Lục Ly tất có thể dễ dàng đột phá Hồn Đàm cảnh, thậm chí Mệnh Luân cảnh!
Nghĩ tới đây, tròng mắt rất nhiều người không khỏi sáng lên. Mặc dù Lục Ly không có quá nhiều cảm tình đối với Liễu gia, nhưng ít ra hiện tại hắn vẫn là khách khanh Liễu gia. Hơn nữa hắn một thân một mình không chỗ để đi, nếu ở chung đã lâu, há chẳng phải sẽ có cảm tình?
Lại thêm hắn ra mặt vì Liễu Di, như thế liệu có phải hắn đã nhìn trúng Liễu Di? Nếu có thể thành hôn với Liễu Di, vậy chẳng phải thành là người Liễu gia? Chờ hắn đạt tới Mệnh Luân cảnh, thậm chí Bất Diệt cảnh, chẳng phải Liễu gia sẽ quật khởi trong nháy mắt?
Hơn mười tên trưởng lão Liễu gia đều hết sức rõ ràng về tầm quan trọng của một tên thiên tài đối với gia tộc. Rất nhiều gia tộc sở dĩ quật khởi cũng là bởi nhà bọn hắn xuất hiện thiên tài tuyệt đỉnh. Một tên cường giả Mệnh Luân cảnh có thể hấp dẫn rất nhiều võ giả Hồn Đàm cảnh làm phụ dung, một tên võ giả Bất Diệt cảnh lại có khả năng hấp dẫn rất nhiều võ giả Mệnh Luân cảnh đi theo.
Võ giả càng trẻ tu luyện càng nhanh, sau khi tới tuổi tác nhất định, cơ năng của thân thể sẽ dần dần giảm yếu, tư duy sẽ cố hóa, tu luyện gần như rất khó giành được đột phá lớn. Cảnh giới lúc tuổi trẻ càng cao, thành tựu có thể đạt được sau này cũng sẽ càng cao.
Không thể để Lục Ly đi!
Mấy vị trưởng lão hạ quyết tâm, Thất trưởng lão quét nhìn vài lần, trên mặt lộ ra vẻ đành chịu, rất nhanh hắn liền quyết định chủ ý, mở miệng nói:
- Hậu sinh khả uý, chuyện hôm nay không cần tranh luận nữa. Lục Ly nhất định phải lưu tại Liễu gia. Liễu Di, vị trí tộc trưởng này ngươi tất phải ngồi vào, bằng không chuyện Liễu gia lão phu cũng mặc kệ, ngay ngài mai ta liền rời khỏi Huyết Long Đảo.
Chúng nhân liên thanh phụ họa, ngay cả Cửu trưởng lão bị người dìu đỡ tới cũng không tiếp tục nhiều lời, Liễu Di nhìn về phía thạch bảo nơi Lục Ly cư trú một cái, cắn răng nói:
- Vậy Liễu Di từ chối thì bất kính, sau này còn mong Thất gia gia Cửu gia gia và chư vị thúc gia phụ tá chỉ điểm nhiều hơn.
- Tham kiến tộc trưởng!
Thất trưởng lão dẫn người quỳ gối xuống, toàn bộ chúng nhân đều quỳ hành lễ, ngay cả Cửu trưởng lão cũng quỳ. Giờ khắc này Liễu Di lại không có quá nhiều vui sướng, chỉ cảm thấy trên vai nhiều thêm áp lực ngàn cân vô hình, ép cho nàng không thở nổi.
Ngày thứ hai, Thất trưởng lão triệu tập tất cả võ giả Liễu gia, chính thức xác định địa vị tộc trưởng của Liễu Di.
Các trưởng lão đều không ý kiến, những con em bình thường trong tộc tự nhiên cũng đều không dám có ý kiến, đương nhiên rất nhiều người vẫn ẩn ẩn có chút lo lắng, để một vị tiểu thư tuổi trẻ như thế thống lĩnh gia tộc, liệu có khiến Liễu gia đi hướng diệt vong không?
Trên thực tế!
Liễu Di làm hay không làm tộc trưởng, ý nghĩa đều không lớn, bởi vì sự tình Liễu gia vẫn do mấy vị Trưởng lão thương nghị làm việc. Ngày đó các trưởng lão tụ tập mở họp, Liễu Di đều không nói chuyện, một mực để cho Thất trưởng lão lên tiếng.
Hội nghị hôm nay định ra mấy phương hướng, đầu tiên là phái người trở về bí mật tiếp đón gia quyến giấu trong sơn cốc.
Những gia quyến kia đều là thân nhân bọn họ, bên trong có rất nhiều trẻ em, đó đều là hi vọng tương lai của Liễu gia, đặc biệt có một đứa còn thức tỉnh Viêm Hỏa huyết mạch.
Hiện tại Vũ gia biết bọn hắn chạy đến Thiên Đảo Hồ, chắc chắn sẽ không tiếp tục đuổi giết. Nếu gia quyến trong sơn cốc không bị giết, hẳn nên có thể nhẹ nhàng chuyển dời qua đây.
Việc này giao cho Lộc trưởng lão, Lộc trưởng lão là thám báo đỉnh cấp, lẻn về đi không dễ bị phát hiện, thủ đoạn hành sự của hắn cũng rất nhiều, nếu không có gì ngoài ý hẳn có thể dễ dàng hoàn thành.
Họp xong Lộc trưởng lão sẽ dẫn bảy tám người đi, việc này cấp bách, càng sớm đón về mọi người càng sớm an tâm.
Điểm thứ hai chính là làm sao nuôi sống tộc nhân, làm sao kiếm được tài nguyên? Nhiều người như vậy không thể ngồi không miệng ăn núi lở được. Không có nguồn thu tài nguyên ổn định, kết cục sau cùng của Liễu gia sẽ là bị Huyết Sát đảo thôn tính, hơn nữa còn là chủ động cầu được thôn tính.
Điểm này Thất trưởng lão sẽ tự mình dẫn người đi tìm, Thất trưởng lão chuẩn bị đi dạo quanh Huyết Sát đảo và các hòn đảo phụ cận một vòng, qua đó thăm dò tin tức, tìm kiếm phương án giải quyết.
Chương 143 Tuyệt cảnh
Điểm thứ ba, các trưởng lão còn lại sẽ tới các bộ lạc ở Huyết Long Đảo để thăm dò tình báo, đồng thời tổ chức người xuống hồ đánh bắt cá, dự trữ thức ăn.
Ngoài ra còn sẽ có người tổ chức bố trí các loại cơ quan, trạm gác ngầm trên đảo, đồng thời sắp xếp người giới nghiêm canh phòng, bảo đảm người ngoài không cách nào lẻnvào trong đảo.
Cuối cùng liền là vấn đề cơm canh, vừa mới lên đảo Thất trưởng lão dặn mọi người không được quấy nhiễu cư dân bộ lạc trong đảo. Trước khi đứng vững gót chân tuyệt đối không thể xuất hiện vấn đề, bởi thế ngay cả chuyện nấu cơm đều phải bố trí người mình.
Liễu Di dần lu bù công việc, trước kia nàng cái gì cũng có thể mặc kệ, giờ lại không được. Lúc họp nàng có thể không nói lời nào, nhưng đến lúc làm việc lại nhất định phải làm, dù sao cũng là tộc trưởng, phải lấy thân làm gương.
Lục Ly lại chẳng quản gì hết, một mình ở trong phòng tu luyện, thỉnh thoảng lại suy xét gọt dũa Bôn Lôi Huyền Kỹ. Hiện tại hắn chỉ có thể phóng thích ngũ trọng huyền kình, còn không cách nào phóng thích cửu trọng huyền kình đỉnh phong, cũng không thể tăng phúc lực lượng gấp hai, giờ mới chỉ có thể tăng phúc lực lượng gấp rưỡi.
Huyết Long Đảo nằm cạnh Huyết Sát đảo, có Huyết Cừu ở đó nên không ai dám đến gây chuyện, cư dân bộ lạc trên đảo có rất ít Huyền Vũ cảnh, chỉ chừng mười mấy người, lại càng không dám gây chuyện.
Hai ngày sau Thất trưởng lão trở về, bộ dạng rất là uể oải. Hắn đã làm rõ cách thức Huyết Sát bang và Lạc Nhật đảo nuôi sống tộc nhân, nhưng bọn hắn lại rất khó khăn mô phỏng.
Tỉ như Lạc Nhật đảo, ở trên đảo nuôi dưỡng một loại tằm rất kỳ dị, tằm này phun ra tơ có thể bện thành quần áo sánh ngang Huyền khí Địa giai, rất được nữ tính Thiên Đảo Hồ yêu thích, cơ hồ cung không ứng cầu. Một chiếc váy tơ tằm có thể bán mấy ngàn viên Huyền Tinh, bọn hắn kiếm được Huyền Tinh sau đó lại dùng nó đi mua sắm can dược, huyền khí huyền kỹ… cần cho tu luyện.
Vấn đề là!
Lá cây loại tằm này cần ăn rất đặc thù, đồng thời còn phải cho ăn bí chế thảo dược, bí pháp này người Lạc Nhật đảo sao có thể truyền ra ngoài. Phỏng chừng trừ cao tầng Lạc Nhật đảo ra, ngay cả đảo chúng phổ thông đều không biết, trừ phi ngươi dẫn người diệt đi Lạc Nhật đảo.
Đảo chủ Lạc Nhật đảo là tiểu cữu tử (em vợ) đảo chủ Lạc Thần đảo Hứa Trần, ai dám làm loạn
Nguồn cung Huyền Tinh của Huyết Sát bang cũng tương đối đơn nhất, ở trên đảo bọn hắn trồng một loại linh thảo hiếm thấy tên là Huyết Trùng thảo. Loại linh thảo này là một trong những tài liệu chủ yếu của đan dược Địa giai Định Thần đan, mấy năm qua Huyết Sát bang một mực dựa vào gieo trồng Huyết Trùng thảo để kiếm lấy lượng lớn Huyền Tinh.
Lục Ly biết Định Thần đan, đó là đan dược Địa giai có thể phụ trợ ngưng tụ Thần Hải, rất là quý hiếm. Hơn nữa thứ này có nhu cầu rất lớn, rất nhiều gia tộc đều sẽ mua sắm.
Huyết Trùng thảo không phải chỉ do một nhà Huyết Sát bang nắm giữ, tổng cộng có năm đảo trên Thiên Đảo Hồ có thể gieo trồng, chẳng qua Huyết Sát đảo là nơi gieo trồng Huyết Trùng thảo có dược lực mạnh nhất.
Cách thức gieo trồng Huyết Trùng thảo rất đơn giản, cũng không phải bí mật gì trên Thiên Hồ Đảo cả. Nhưng nơi bình thường lại không gieo trồng được, Huyết Trùng thảo cần được gieo trồng ở những chỗ có nham tương mới có thể sinh trưởng.
Huyết Sát đảo chính là một vùng đất nham tương, hơn nữa còn là vùng đất nham tương tốt nhất trong Thiên Đảo Hồ. Cũng chính bởi Huyết Sát đảo là vùng đất nham tương mới không cách nào gieo trồng bất cứ lương thực gì.
Mười hòn đảo phụ cận, bao gồm Huyết Long Đảo đều là vùng đất nham tương. Nhưng Huyết Cừu đã từng phái người thử qua, hiệu quả gieo trồng ở mười hòn đảo này chênh lệch quá nhiều, phẩm chất Huyết Trùng thảo gieo trồng ra rất kém, căn bản không bán được giá tốt.
Không có khoáng mạch, không thể gieo trồng linh thảo, không cách nào nuôi dưỡng linh trùng, quanh phụ cận cũng không có quá nhiều Huyền thú.
Đáy hồ cũng sớm phái người đi thăm dò qua, căn bản không có linh dược nào giá trị, chúng nhân Liễu gia không khỏi cảm thấy sa vào tuyệt cảnh.
Đối với một gia tộc mà nói, không có tài nguyên là thiếu sót chí mạng!
Ở Hàn Vân hạp cốc, Thái trưởng lão từng nói qua với Lục Ly, toàn bộ tài phú của Liễu gia chỉ đủ giúp một võ giả xung kích Mệnh Luân cảnh ba lần!
Điều này nói rõ võ giả muốn biến thành cường giả, cần phải có vô số tài nguyên chồng lên, không có tài nguyên liền không có cường giả, gia tộc làm sao phát triển lớn mạnh?
Thân là võ giả, nhìn thấy gia tộc không có tài nguyên không có hi vọng, ai sẽ một lòng một dạ trung thành? Khoan nói võ giả Ngoại đường, dù có là con em trong nhà sợ rằng đều sẽ phản chạy.
Đây là vấn đề rất thực tế!
Trận chiến Vũ Lăng thành, vì mời cường giả kia xuất chiến, Liễu gia đã tiêu hao đại bộ phận tài nguyên gia tộc. Sau đó vì xông vào Thiên Đảo Hồ, rất nhiều linh tài bảo vật còn lại đều vứt bỏ hoặc vứt bỏ hoặc thất lạc, huyền kỹ cao cấp càng là không mang theo được bản nào.
Bị Lạc Nhật đảo lừa gạt hơn một ngàn Huyền Tinh, hiện tại Liễu gia có thể nói là nghèo rớt mùng tơi. Nếu còn không nghĩ cách, sợ rằng những người già trẻ nhỏ Liễu gia chuyển dời qua đều phải chết đói.
Nhất định phải kiếm cho được Huyền Tinh!
Chỉ cần có Huyền Tinh, liền có thể đi mua sắm các loại tài nguyên, liền có thể mời chào càng nhiều võ giả lưu lãng, lớn mạnh Liễu gia.
Đám trưởng lão thương nghị nguyên suốt buổi chiều, cuối cùng quyết định đi mua sắm một ít hạt giống Huyết Trùng thảo, xem xem liệu có thể gieo trồng được không? Dù phẩm chất không tốt, chỉ cần thu được số ít Huyền Tinh, như vậy cũng có thể giải gấp nhất thời.
Thất trưởng lão mang theo một ít bảo vật, lại đi Huyết Sát đảo, chuẩn bị cầm bảo vật đổi thành hạt giống và phương phá gieo trồng Huyết Trùng thảo.
Một ngày sau Thất trưởng lão trở về, Huyết Cừu rất tận tâm, bảo vật đều không muốn, miễn phí đưa tặng hạt giống cho Liễu gia, còn tặng không phương pháp gieo trồng.
Chẳng qua Huyết Cừu cũng nói rõ cho Thất trưởng lão, đất nham tương ở Huyết Long Đảo không được, gieo trồng Huyết Trùng thảo phỏng chừng chỉ có thể thu hồi chi phí.
Chương 144 Ngươi đừng nuôi sủng vật này
Vì sao phải dùng hai chữ “Chi phí”?
Bởi vì nuôi dưỡng Huyết Trùng thảo cần đến lượng lớn máu tươi, máu của súc vật động vật. Bình thường Huyết Trùng thảo sinh trưởng một năm mới có thể đơm hoa kết quả, mọc ra Huyết Trùng Quả. Nếu dùng lượng lớn máu tươi rót vào, chu kỳ sinh trưởng của Huyết Trùng thảo sẽ giảm mạnh, nửa tháng liền có thể nở hoa kết trái, hơn nữa phẩm giai còn được đề cao.
Ở trên đảo không có dã thú cỡ lớn nào, cỏ mọc nơi đây mang theo một tia độc tính, cũng không nuôi dưỡng được súc vật, vậy chỉ có thể mua, còn là mua số lượng lớn.
Ngoài ra có một cách khác, đó chính là đi mua sắm một loại Huyền thú tên Huyết Tê. Loại Huyết Tê này hình thể cực lớn, công năng tạo máu đặc biệt mạnh, có thể ngày ngày lấy máu, chẳng qua nếu mỗi ngày lấy máu tuổi thọ chỉ được ba tháng.
Bất luận là mua lượng lớn súc vật hay mua huyết tê, thì đều cần Huyền Tinh. Nếu phẩm giai Huyết Trùng thảo không tốt, rất dễ lỗ vốn.
Mặc kệ lỗ vốn hay không, đám người Thất trưởng lão quyết định thử một lần, Thất trưởng lão tự mình dẫn người đi Lạc Thần đảo mua sắm Huyết Tê. Mua súc vật không được nhiều máu tươi, mỗi ngày giết lại quá mức tàn nhẫn, mua vài con Huyết Tê có thể kiên trì ba tháng, một lần là xong.
Vài ngày sau, ba chiến thuyền kéo lấy sáu con Huyết Tê đến nơi, cũng may đám Huyết Tê này là sinh vật trong nước, có thể trôi nổi trong hồ. Bằng không chiến thuyền khẳng định chứa không nổi, bởi vì hình thể con nào con ấy đều ngang một tòa núi nhỏ.
Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, Thất trưởng lão chọn ra một sơn cốc trống trải dùng làm dược điền, trồng một ngàn gốc Huyết Trùng thảo, ngày đêm sai người chăm sóc, đồng thời mỗi ngày lấy Huyết Tê tưới máu cho Huyết Trùng thảo.
Thời gian này Liễu Di ngày ngày chạy tới dược điền, rất nhiều trưởng lão cũng tới bên này, coi đám Huyết Trùng thảo kia thành là bảo bối, nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa.
Nhưng mà...
Sau vài ngày, thần sắc những người này càng lúc càng khó coi. Huyết Trùng thảo trong dược điền bắt đầu sinh trưởng, chỉ là màu sắc rất nhạt, không có quanh trạch, kém xa Huyết Trùng thảo ở Huyết Sát Đảo. Dựa theo tình hình ở Lạc Nhật đảo mà Thất trưởng lão đi thăm dò được, phẩm giai của đám Huyết Trùng thảo này là cực thấp.
- Tu luyện quá chậm quá chậm!
Lục Ly một thân một mình tu luyện trong thạch bảo, bảy tám ngày sau mới xuất quan, hiện tại Bôn Lôi Huyền Kỹ của hắn đã có thể đồng thời phóng thích bảy viên huyền kình, nhiều hơn thì chịu, còn cần phải thử nghiệm và lĩnh hội lặp đi lặp lại.
Tu luyện Huyền lực khiến hắn rất đau đầu.
Hắn hỏi dò qua Liễu Di, biết được một ít, rằng Thần Hải Cảnh chủ yếu là tu luyện Huyền lực và mở rộng Thần Hải.
Mở rộng Thần Hải gấp đôi, vậy chính là Thần Hải Cảnh trung kỳ, phương pháp mở rộng và ngưng tụ Thần Hải tương tự nhau, đều cần gánh chịu thống khổ cực lớn. Hơn nữa tiền đề là đều cần trước tu luyện Huyền lực trong Thần Hải đến cực hạn, khiến cho Huyền lực tràn ngập khắp toàn bộ Thần Hải.
Huyền lực trong Thần Hải hắn từng được cô đọng qua, một tia Huyền lực có thể sánh ngang với một trăm tia Huyền Lực Huyền Vũ cảnh phổ thông. Muốn để cho Huyền lực tràn ngập toàn bộ Thần Hải, như vậy thời gian cần dùng sẽ rất dài rất dài, với tiến độ hiện tại của Lục Ly, chí ít cần mất ba năm.
Ba năm mới có thể xung kích Thần Hải Cảnh trung kỳ
Như vậy xung kích Thần Hải Cảnh hậu kỳ cần mất bao lâu, năm năm, hay là mười năm? Đột phá Hồn Đàm cảnh phải mất bao lâu? Tu luyện tới Mệnh Luân cảnh phải mất bao lâu?
Lục Ly không cách nào tưởng tượng.
Hiện tại hắn mới thực sự hiểu được tính quan trọng của tài nguyên, không có đan dược gia tăng tốc độ tu luyện, một tên võ giả dù thiên tư tốt đến đâu, đời này sợ rằng đều rất khó xung kích Hồn Đàm cảnh. Bởi vì tuổi tác càng lớn, tốc độ tu luyện sẽ càng giảm thiểu, cơ năng thân thể cũng sẽ càng lúc càng kém.
Cộng thêm Tiểu Bạch không có đồ ăn, trên đường Lục Ly lấy từ Liễu Di một ít Hỏa Ngọc thạch, trong xe ngựa mỗi ngày len lén cho ăn mấy viên. Giờ trong thạch bảo Lục Ly mặc kệ Tiểu Bạch, chỉ sau mấy ngày một chiếc túi nhỏ đã bị Tiểu Bạch ăn sạch, bởi thế Lục Ly đành phải xuất quan.
Hắn dạo qua một vòng trong thành bảo, không nhìn thấy Liễu Di, hỏi dò một phen mới biết nàng đi tới dược điền.
Hỏi rõ địa chỉ, Lục Ly cũng tới dược điền, thử nhìn xem Huyết Trùng thảo mà gần đây Liễu gia xem như bảo bối rốt cuộc là thứ gì.
Dược điền nằm cách đó không xa, ngay trong một sơn cốc nhỏ ở phía nam chừng hơn mười dặm, ba mặt sơn cốc được núi vây quanh, rất dễ giám thị, thế nên Thất trưởng lão mới dùng chỗ này làm dược điền.
Lục Ly đến ngoài sơn cốc, nhìn thấy bên ngoài có một con sông nhỏ, miệng sơn cốc có hai võ giả Liễu gia trấn giữ. Thấy Lục Ly tới, hai người này tự nhiên không dám ngăn cản, Lục Ly cứ thế sải bước đi vào.
Sơn cốc không lớn, phương viên chừng trăm trượng, cỏ tạp cây cối bên trong đều được thanh lý sạch sẽ, trên bùn đất màu nâu mọc một loại thực vật màu đỏ, nhìn qua chí ít phải hơn ngàn gốc.
Những thực vật này rất nhỏ, toàn thân phiếm hồng, thô dài chừng ngón cái, phía trên có bốn mảnh lá màu đỏ.
- Mùi máu tanh nồng quá!
Lục Ly che mũi nhìn sang bên cạnh, thấy trong ngóc ngách có mấy căn nhà gỗ, sát bên nhà gỗ là một hồ máu cực lớn, bên trong chứa đầy máu tươi.
- Ở bên kia!
Hắn thấy được Liễu Di đang chau mày nhìn chằm chằm dược điền bên trong một căn nhà gỗ, bèn rảo bước đi tới, chắp tay nói:
- Tộc trưởng!
- Ngươi đấy à?
Liễu Di quay đầu lại, thấy là hắn, trên mặt miễn cưỡng đè ra ý cười, nói:
- Sao hôm nay không tu luyện?
Lục Ly chỉ lên Tiểu Bạch trên vai nói:
- Tiểu Bạch không có đồ ăn, ta cần một ít Hỏa Ngọc thạch.
Sự tồn tại của Tiểu Bạch rất nhiều người đều biết, chẳng qua không ai biết đây là Huyền thú, ai nấy đều tưởng nó là sủng vật của Lục Ly nuôi.
Lục Ly từng lấy qua một ít Hỏa Ngọc Thạch từ Liễu Di, nàng cũng nhìn thấy Tiểu Bạch ăn mấy lần, Liễu Di ngược lại không lấy đó làm lạ. Thế giới này Huyền thú quái dị nhiều lắm, Thạch Thử còn ăn tảng đá nữa là.
Chương 145 Huyết Trùng Thảo
Chẳng qua, lúc này nàng lại không khỏi nhíu mày nói:
- Lục Ly, không phải ta hẹp hòi, mà là gia tộc đã không còn Hỏa Ngọc thạch. Lúc rời khỏi Vũ Lăng thành vốn mang theo một túi lớn, nhưng đã thất lạc bên ngoài Thiên Đảo Hồ. Hiện tại tình hình gia tộc thế nào chắc ngươi cũng biết, chúng ta không khả năng lấy ra Huyền Tinh đi mua sắm Hỏa Ngọc thạch, ngươi tốt nhất đừng nuôi sủng vật này nữa.
Tiểu Bạch không phải sủng vật, mà là một Huyền thú cường đại, chỉ là hình thể quá nhỏ, bình thường trên thân không có khí tức cường đại, khiến cho người ta rất dễ hiểu lầm.
Tiểu Bạch từng tham gia qua rất nhiều lần chiến đấu, lập được chiến công hiển hách. Chẳng qua trong chiến đấu tại Khách Đường Liễu gia, hay lần chém giết lão giả đầu trọc ở bên ngoài Thiên Đảo Hồ, tình huống đều khá là hỗn loạn, tốc độ Tiểu Bạch lại quá nhanh, Liễu Di đều không thấy được, cho nên nàng một mực không biết sức chiến đấu thực sự của Tiểu Bạch.
Lục Ly làm sao có thể vứt bỏ Tiểu Bạch?
Khoan nói con thú này có thể khống chế Huyền thú cấp thấp, cũng không nói nó từng giúp mình nhiều lần, chém giết rất nhiều cường địch. Chỉ nói nuôi lâu như vậy rồi, giữa Lục Ly và Tiểu Bạch cũng có được cảm tình thâm hậu, Lục Linh bị cường hành mang đến Thanh Châu, hiện tại Tiểu Bạch thành là đồng bạn thân mật duy nhất của hắn.
Hắn khẽ nhướng mày, nhìn sang tên trưởng lão Liễu gia và mấy tên võ giả cạnh nhà gỗ, thấp giọng nói:
- Tộc trưởng, thật khó khăn vậy ư? Ngay cả Huyền tinh để mua một túi nhỏ Hỏa Ngọc thạch cũng không có?
- Có thì có!
Liễu Di khe khẽ thở dài, thấp giọng nói:
- Nhưng thật sự đã không nhiều, ta vừa mới lên làm tộc trưởng, thực lực cũng yếu, trong gia tộc căn bản không có mấy uy tín. Hiện tại gia tộc khó khăn như vậy, nếu ta cường hành muốn đi mua Hỏa Ngọc thạch, sợ rằng sẽ khiến rất nhiều trưởng lão bất mãn.
Liễu Di chỉ vào dược điền trước mặt nói:
- Những hạt giống Huyết Trùng thảo này được Huyết Cừu đưa tặng miễn phí, nhưng mấy thứ như Huyết Tê đều cần phải mua, tiêu tốn rất nhiều Huyền Tinh. Hơn nữa đống Huyết Trùng thảo này ngươi cũng thấy rồi đấy, phẩm tướng quá kém, khả năng gia tộc phải lỗ vốn, giờ tất cả trưởng lão đều đang sầu chết, nếu ta còn đề ra muốn mua Hỏa Ngọc thạch…
Lục Ly sắc mặt âm trầm gật gật đầu, nói đến cùng vẫn là Liễu gia quá nghèo, Liễu Di còn chưa xác lập được quyền uy tộc trưởng.
Hắn đảo mắt nhìn đống Huyết Trùng thảo, hỏi:
- Thật không có cách nào bồi dưỡng Huyết Trùng thảo cho thật tốt? Sao không đi Lạc Thần đảo tìm người nghe ngóng thử xem? Vạn nhất Huyết Cừu che giấu phương pháp bồi dưỡng thì sao?
- Nghe ngóng…
Liễu Di lắc đầu nói:
- Huyết Cừu quả thực không hề giấu diếm, phương pháp gieo trồng Huyết Trùng thảo rất nhiều người đều biết, nhưng không có đất nham tương tốt thì căn bản không cách nào gieo trồng ra Huyết Trùng thảo thượng phẩm.
Lục Ly đảo mắt nhìn sang Huyết Trì bên cạnh, lại nói tiếp:
- Liệu có liên quan gì đến huyết dịch tưới tiêu không? Hay là đổi sang dùng huyết dịch của Huyền thú cường đại chút.
- Đổi một ít rồi, vô dụng!
Liễu Di đi tới bên Huyết Trì, quay đầu cười khổ nói:
- Huyết dịch Huyền thú cường đại? Nơi này là Thiên Đảo Hồ, lấy đâu ra nhiều Huyền thú cường đại như vậy?
Lục Ly đi tới, nhìn vào Huyết Trì sửng sờ một lúc lâu. Liễu gia lâm vào khốn cảnh, ngày thường đều rất khó qua, khoan nói tài nguyên tu luyện, ngay cả thức ăn cho Tiểu Bạch đều thành vấn đề.
Hí hí…
Tiểu Bạch tựa hồ nghe hiểu hai người nói chuyện, có chút gấp gáp, nhảy tới nhảy lui trên vai Lục Ly, móng vuốt không ngừng gãi lên cổ Lục Ly.
- Tiểu Bạch, đừng gấp, ta sẽ nghĩ cách.
Lục Ly vỗ vỗ trấn an Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại tiếp tục cào cổ Lục Ly, kết quả không cẩn thận bắt được dây thừng đen trên cổ Lục Ly, còn bẻ gãy.
Lục Ly đứng ngay cạnh Huyết Trì, vòng răng thú trên cổ bị Tiểu Bạch cào ra, lúc này dây thừng vừa đứt, răng thú rớt xuống, rơi vào trong Huyết Trì.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly tức giận, trừng Tiểu Bạch một cái, vén tay áo tiến vào trong Huyết Trì vớt răng thú. Răng thú này chính là bảo bối, là vật kỷ niệm duy nhất phụ thân hắn lưu lại, Lục Ly sao dám vứt bỏ?
Ừng ực ừng ực…
Đúng lúc này, bên trong Huyết Trì bất ngờ toát ra vô số bọt khí, quay cuồng lăn động, như thể Huyết Trì đang bị đun sôi.
Liễu Di giật mình, liên thanh nói:
- Lục Ly ngươi làm cái gì, những huyết dịch này rất trân quý, mấy ngày nay Huyết Tê không thể tiếp tục lấy máu, mau vớt đồ của ngươi lên.
Lục Ly vội vàng vươn tay mò xuống, cũng may Huyết Trì không sâu, thoáng chốc hắn đã tóm được vòng răng thú. Nhưng lúc mang lên lại phát hiện răng thú chớp lóe, hắn hơi ngớ, sau đó liền lập tức nhét vào trong ngực.
A!
Liễu Di thấy răng thú chớp lóe, kinh nghi hỏi:
- Lục Ly, đây là bảo bối gì? Sao lại phát sáng.
- Xuỵt!
Lục Ly làm động tác đừng nói chuyện, trầm ngâm khoảnh khắc, lát sau mới chỉ vào huyết dịch trong Huyết Trì nói:
- Giờ ngươi cầm những huyết dịch này đi tưới tiêu một cái, thử xem Huyết Trùng thảo có lớn được nhanh hơn chút nào không?
Răng thú không nghi ngờ là dị bảo, mỗi lần Lục Ly luyện hóa đan dược răng thú đều sẽ phát sáng, sau đó dược hiệu tăng nhiều. Lần này rơi vào trong huyết trì, răng thú lại cũng phát sáng? Liệu có phải... răng thú cũng có tác dụng cải thiện hoặc tăng phúc huyết dịch Huyết Tê?
Hiệu quả cụ thể thế nào Lục Ly cũng không biết, thế là hắn bèn thúc giục Liễu Di đi thử, ý đồ nghiệm chứng suy đoán trong lòng.
Giờ còn chưa tới thời điểm tưới tiêu, Liễu Di thấy Lục Ly kiên trì bèn gọi tới hai người, để bọn họ tưới tiêu cho Huyết Trùng thảo. Chẳng qua nàng có chút lo lắng, chỉ để hai tên võ giả tưới tiêu cho mấy chục gốc Huyết Trùng thảo, vạn nhất xảy ra chuyện thì sao?
Tưới tiêu xong, Lục Ly và Liễu Di mở to hai mắt tử tế quan sát mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia. Tùy theo thời gian trôi qua, con ngươi hai người dần dần lóe sáng, bởi vì mấy chục gốc Huyết Trùng đảo vừa được tưới rõ ràng đều sáng bóng hơn mấy phần.
- Lục Ly, Lục Ly!