Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 79: Thăng ở rể không tiền không quyền?
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Chương 79: Thăng ở rể không tiền không quyền?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lý Tâm nghe vậy lập tức hét lớn: "Vậy thì mau đưa hắn qua đây cho tao!"
Tên mập mạp có vẻ ngượng ngùng, do dự một hồi rồi hỏi Lý Tâm: "Cậu chủ! Ở đây là Ánh Dương! Chúng ta chờ anh ta đi ra ngoài đi!" "Sợ gì!” Lý Tâm hét lên một tiếng, sau đó nói: “Không phải chỉ là một con cá nhỏ sao? Gia đình tôi không phải có hợp tác với Ánh Dương sao!”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Gã mập mũm mĩm không chần chừ nữa, liền dẫn mọi người đến chỗ Tô Hoài Dương.
Lý Tâm liếc nhìn về phía cửa sổ Porsche thì thấy trong đó có ghi: "Chú, giải quyết xong việc thì chờ ở xe mấy phút" Ý của câu này là Triệu Khánh Linh đang theo dõi mọi thứ diễn ra phía trước xe thông qua camera giám sát
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chính vì vậy Lý Tâm mới đứng trước ô tô chỉ trỏ ra oai như vậy.
Còn một lúc nữa, tốt nhất chính là kéo Tô Hoài
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Dương đến trước xe Porsche rồi cho một trận, để anh ta nhớ đời, cũng là để cho Triệu Khánh Linh xem như thế nào là đàn ông đích thực
Nghĩ đến đây, Lý Tâm lại nuốt nước bọt, sau đó ngẩng đầu buồn bã nhìn trời, tạo dáng mà hắn cho là đẹp trai nhất.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cùng lúc đó, người của Lý Tâm đã chặn được Tô Hoài Dương, người vừa mới bước ra từ tòa nhà Ảnh Dương.
Tô Hoài Dương cũng không kinh ngạc khi thấy những người này, bọn họ đã theo xe anh và Triệu Khánh Linh tới tận đây.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chỉ có điều bây giờ Tô Hoài Dương không tâm trạng đâu mà đôi co với bọn họ
Sau khi người đàn ông béo tròn dẫn người đến chặn Tô Hoài Dương, anh ta liếc nhìn những người phía sau Tô Hoài Dương, phát hiện bọn họ đều là nhân viên bảo vệ, anh ta nói: "Cậu kia! Chỉ có thể trách cậu không biết thiệt hơn. Dám qua lại với người phụ nữ của cậu chủ nhà tôi!” "Cút!"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lão mập chưa kịp nói xong đã bị Tô Hoài Dương làm cho giật mình.
Điều này khiến anh ta cảm thấy xấu hổ đến cực điểm, sau đó người đàn ông béo tròn kia lộ ra ánh mắt hung dữ, hắn học nói: "Cậu không muốn sống nữa phải không?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Vương Văn Hùng, người đang đi theo phía sau, vội vàng chạy lên khi nghe thấy, "Cậu chủ của anh là ai là ai? Sao dám nói chuyện với anh Dương như the ha!" "Anh Dương!"
Người đàn ông mập mạp chế nhạo hét lên: "Anh Dương chết tiệt nào! Có bằng cậu chủ của tôi không?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nói xong, tên mập vung tay, mười mấy tên côn đồ lập tức bao vây Tô Hoài Dương
Vương Văn Hùng khi nhìn thấy thế cũng lo lắng, anh ta biết những người này hoàn toàn không phải là đối thủ của Tô Hoài Dương, nhưng trong lòng vẫn nghĩ nếu như Tô Hoài Dương bị thương ở trước cổng Ảnh Dương thì tương lai của anh ta sẽ coi như hết
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau đó Vương Văn Hùng bước đến trước mặt Tô Hoài Dương mắng: "Trừng to con mắt của mày ra mà nhìn cho rõ, tôi là tổng giám đốc của Ánh Dương! Nếu dám vô lễ với anh Dương, các anh không sợ không sống nổi ở Sài Gòn nữa sao!"
Người đàn ông mập mạp cười khi nghe thấy thể, sau đó chế nhạo Vương Văn Hùng: "Nếu anh là tổng giám đốc của Ánh Dương, vậy tôi sẽ làm chủ tịch Tổng giám đốc của Ánh Dương mà đi chuyển đồ cho người ta, anh đang lừa tôi sao!"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cùng lúc đó, Lý Tâm đứng đã lâu trong một tư thể cũng cảm thấy kỳ lạ khi mấy tên đàn em của anh ta vẫn chưa đưa Tô Hoài Dương đến.
Sau đó Lý Tầm nhìn về phía Tô Hoài Dương.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng chỉ cái liếc mắt này cũng khiến Lý Tâm thấy căng thẳng.
Không phải đội phó đội bảo vệ của Ánh Dương đang đứng sau lưng Tô Hoài Dương cầm hộp quà sao?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Có thể khiến cho đội phó đội bảo vệ của Ánh Dương đi theo sau xách đồ, mẹ kiếp làm sao lại có thể là thằng ở rể không có tiền đồ quyền lực! Cả Sài Gòn này cũng không có mấy người được đối đãi như thế!
Nghĩ đến đây, Lý Tâm lập tức đi về phía Tô Hoài Dương, muốn xem chuyện gì xảy ra.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng khi bước đi, tim của Lý Tâm đập nhanh hơn, nhất là sau khi nhìn thấy bộ dạng của Vương Văn Hùng, cậu ta gần như hoảng sợ đến nghẹt thở
Tổng giám đốc Ảnh Dương Vương Văn Hùng Nhân vật như vậy thực sự đi theo sau chuyển đồ cho Tô Hoài Dương.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Người như vậy mà lại đi ở rể! Lý Tâm kinh hãi, trong lòng thầm mắng, mẹ kiếp, không biết ở rể cho nhà cô gái xinh đẹp nào mà được đối đãi như thế! Nếu có thể được thì đừng nói là ở rể, dù làm trai bao cậu ta cũng đồng ý làm!
Trong lúc suy nghĩ như vậy, Lý Tâm đã thấy đàn em của mình đang vây quanh Tô Hoài Dương và Vương Văn Hùng, nhìn tư thế là biết sắp ra tay rôi!
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Thấy vậy, Lý Tâm vội vàng kêu lên: "Dừng tay! Dừng tay! Chết tiệt, dừng tay!"
Tên mập mạp nghe thấy thế thì dừng lại, sau đó quay đầu nhìn lại.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này mới nhìn thấy Lý Tâm sốt sắng xông lên. Cập nhật chương mới nhất tại Tr*uyện88.vip
Vừa định gọi cậu chủ, thì anh ta đã nhìn thấy Lý Tâm quỳ xuống trước mặt Tô Hoài Dương.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Người đàn ông béo tròn thấy thế giới quan của mình như đảo lộn, có nói thế nào thì nhà họ lý cũng có tài sản lên cả nghìn tỷ, cũng là nhà có tiếng tăm ở Sài Gòn.
Nhưng cậu chủ hôm nay gây chuyện, nếu ông chủ biết chuyện này, vậy thì chẳng phải người có trách nhiệm trông chừng và bảo vệ cậu chủ sẽ bị đánh chết sao?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau đó người đàn ông mập mạp đi tới gần Lý Tâm, cẩn thận hỏi: "Cậu chủ! Cậu bị sao vậy?"
Lý Tâm ngoảnh mặt làm ngơ, rồi nói với Tôi Hoài Dương: "Anh Dương! Tôi có mắt không thấy Thái Sơn nên mới đắc tội với anh! Mong anh rộng lượng bỏ qua."
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tô Hoài Dương thấy vậy cũng không muốn tính toán với cậu ta nữa, cậu ta cũng chưa làm chuyện gì xấu, hơn nữa nguyên nhân của những chuyện này hoàn toàn là do hiểu lầm.
Tô Hoài Dương lập tức nói: "Đứng dậy đi! Nhưng cậu phải nhớ rằng không được hé răng nửa lời về chuyện đã xảy ra!"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lý Tâm nghe xong nhanh chóng gật đầu nói: "Vâng, vâng, vâng! Ngay cả ba tôi, tôi cũng không nói lời nào với ông ấy!"
Nói xong, Lý Tâm hỏi Tô Hoài Dương: "Vậy thì anh Dương, bây giờ tôi có thể đi được không?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tô Hoài Dương vừa nghe đã vẫy vẫy tay với cậu ta, Lý Tâm liền đứng dậy chạy đi, tựa hồ sợ Tô
Hoài Dương sẽ hối hận.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau khi Lý Tâm cùng một đám người chạy ra khỏi cửa Ánh Dương, người đàn ông béo tròn không khỏi tò mò nói: "Cậu chủ, vừa rồi xảy ra chuyện gì với cậu vậy?"
Lý Tâm nghe vậy liền dừng lại, đá vào người vệ sĩ của mình, tuy rằng người kia mập mạp nhưng lại rất khỏe, cơ nổi đầy.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lý Tâm sức không mạnh nên bị ngã xuống đất. Tên mập nhìn thấy vậy định đỡ Lý Tâm dậy nhưng bị cậu ta hất tay ra.
Lý Tâm còn đang kinh ngạc ngồi dưới đất, sau đó quát những người đi theo: "Chuyện vừa rồi không được phép nói nửa lời, biết không?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lão mập nghe xong liền đồng ý, nhưng cuối cùng vẫn không hiểu tại sao cậu chủ của mình lại quỳ xuống vì một người thường!
Lý Tâm sợ những người này đầu óc không nhanh nhạy lại chạy đi gây chuyện liền giải thích: "Các cậu có biết sau lưng Tô Hoài Dương là ai không?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ai cũng lắc đầu khi nghe cậu ta hỏi. Lý Tâm hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên
**********
Chương 79: Thăng ở rể không tiền không quyền?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lý Tâm nghe vậy lập tức hét lớn: "Vậy thì mau đưa hắn qua đây cho tao!"
Tên mập mạp có vẻ ngượng ngùng, do dự một hồi rồi hỏi Lý Tâm: "Cậu chủ! Ở đây là Ánh Dương! Chúng ta chờ anh ta đi ra ngoài đi!" "Sợ gì!” Lý Tâm hét lên một tiếng, sau đó nói: “Không phải chỉ là một con cá nhỏ sao? Gia đình tôi không phải có hợp tác với Ánh Dương sao!”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Gã mập mũm mĩm không chần chừ nữa, liền dẫn mọi người đến chỗ Tô Hoài Dương.
Lý Tâm liếc nhìn về phía cửa sổ Porsche thì thấy trong đó có ghi: "Chú, giải quyết xong việc thì chờ ở xe mấy phút" Ý của câu này là Triệu Khánh Linh đang theo dõi mọi thứ diễn ra phía trước xe thông qua camera giám sát
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chính vì vậy Lý Tâm mới đứng trước ô tô chỉ trỏ ra oai như vậy.
Còn một lúc nữa, tốt nhất chính là kéo Tô Hoài
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Dương đến trước xe Porsche rồi cho một trận, để anh ta nhớ đời, cũng là để cho Triệu Khánh Linh xem như thế nào là đàn ông đích thực
Nghĩ đến đây, Lý Tâm lại nuốt nước bọt, sau đó ngẩng đầu buồn bã nhìn trời, tạo dáng mà hắn cho là đẹp trai nhất.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cùng lúc đó, người của Lý Tâm đã chặn được Tô Hoài Dương, người vừa mới bước ra từ tòa nhà Ảnh Dương.
Tô Hoài Dương cũng không kinh ngạc khi thấy những người này, bọn họ đã theo xe anh và Triệu Khánh Linh tới tận đây.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chỉ có điều bây giờ Tô Hoài Dương không tâm trạng đâu mà đôi co với bọn họ
Sau khi người đàn ông béo tròn dẫn người đến chặn Tô Hoài Dương, anh ta liếc nhìn những người phía sau Tô Hoài Dương, phát hiện bọn họ đều là nhân viên bảo vệ, anh ta nói: "Cậu kia! Chỉ có thể trách cậu không biết thiệt hơn. Dám qua lại với người phụ nữ của cậu chủ nhà tôi!” "Cút!"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lão mập chưa kịp nói xong đã bị Tô Hoài Dương làm cho giật mình.
Điều này khiến anh ta cảm thấy xấu hổ đến cực điểm, sau đó người đàn ông béo tròn kia lộ ra ánh mắt hung dữ, hắn học nói: "Cậu không muốn sống nữa phải không?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Vương Văn Hùng, người đang đi theo phía sau, vội vàng chạy lên khi nghe thấy, "Cậu chủ của anh là ai là ai? Sao dám nói chuyện với anh Dương như the ha!" "Anh Dương!"
Người đàn ông mập mạp chế nhạo hét lên: "Anh Dương chết tiệt nào! Có bằng cậu chủ của tôi không?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nói xong, tên mập vung tay, mười mấy tên côn đồ lập tức bao vây Tô Hoài Dương
Vương Văn Hùng khi nhìn thấy thế cũng lo lắng, anh ta biết những người này hoàn toàn không phải là đối thủ của Tô Hoài Dương, nhưng trong lòng vẫn nghĩ nếu như Tô Hoài Dương bị thương ở trước cổng Ảnh Dương thì tương lai của anh ta sẽ coi như hết
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau đó Vương Văn Hùng bước đến trước mặt Tô Hoài Dương mắng: "Trừng to con mắt của mày ra mà nhìn cho rõ, tôi là tổng giám đốc của Ánh Dương! Nếu dám vô lễ với anh Dương, các anh không sợ không sống nổi ở Sài Gòn nữa sao!"
Người đàn ông mập mạp cười khi nghe thấy thể, sau đó chế nhạo Vương Văn Hùng: "Nếu anh là tổng giám đốc của Ánh Dương, vậy tôi sẽ làm chủ tịch Tổng giám đốc của Ánh Dương mà đi chuyển đồ cho người ta, anh đang lừa tôi sao!"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cùng lúc đó, Lý Tâm đứng đã lâu trong một tư thể cũng cảm thấy kỳ lạ khi mấy tên đàn em của anh ta vẫn chưa đưa Tô Hoài Dương đến.
Sau đó Lý Tầm nhìn về phía Tô Hoài Dương.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng chỉ cái liếc mắt này cũng khiến Lý Tâm thấy căng thẳng.
Không phải đội phó đội bảo vệ của Ánh Dương đang đứng sau lưng Tô Hoài Dương cầm hộp quà sao?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Có thể khiến cho đội phó đội bảo vệ của Ánh Dương đi theo sau xách đồ, mẹ kiếp làm sao lại có thể là thằng ở rể không có tiền đồ quyền lực! Cả Sài Gòn này cũng không có mấy người được đối đãi như thế!
Nghĩ đến đây, Lý Tâm lập tức đi về phía Tô Hoài Dương, muốn xem chuyện gì xảy ra.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng khi bước đi, tim của Lý Tâm đập nhanh hơn, nhất là sau khi nhìn thấy bộ dạng của Vương Văn Hùng, cậu ta gần như hoảng sợ đến nghẹt thở
Tổng giám đốc Ảnh Dương Vương Văn Hùng Nhân vật như vậy thực sự đi theo sau chuyển đồ cho Tô Hoài Dương.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Người như vậy mà lại đi ở rể! Lý Tâm kinh hãi, trong lòng thầm mắng, mẹ kiếp, không biết ở rể cho nhà cô gái xinh đẹp nào mà được đối đãi như thế! Nếu có thể được thì đừng nói là ở rể, dù làm trai bao cậu ta cũng đồng ý làm!
Trong lúc suy nghĩ như vậy, Lý Tâm đã thấy đàn em của mình đang vây quanh Tô Hoài Dương và Vương Văn Hùng, nhìn tư thế là biết sắp ra tay rôi!
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Thấy vậy, Lý Tâm vội vàng kêu lên: "Dừng tay! Dừng tay! Chết tiệt, dừng tay!"
Tên mập mạp nghe thấy thế thì dừng lại, sau đó quay đầu nhìn lại.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này mới nhìn thấy Lý Tâm sốt sắng xông lên. Cập nhật chương mới nhất tại Tr*uyện88.vip
Vừa định gọi cậu chủ, thì anh ta đã nhìn thấy Lý Tâm quỳ xuống trước mặt Tô Hoài Dương.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Người đàn ông béo tròn thấy thế giới quan của mình như đảo lộn, có nói thế nào thì nhà họ lý cũng có tài sản lên cả nghìn tỷ, cũng là nhà có tiếng tăm ở Sài Gòn.
Nhưng cậu chủ hôm nay gây chuyện, nếu ông chủ biết chuyện này, vậy thì chẳng phải người có trách nhiệm trông chừng và bảo vệ cậu chủ sẽ bị đánh chết sao?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau đó người đàn ông mập mạp đi tới gần Lý Tâm, cẩn thận hỏi: "Cậu chủ! Cậu bị sao vậy?"
Lý Tâm ngoảnh mặt làm ngơ, rồi nói với Tôi Hoài Dương: "Anh Dương! Tôi có mắt không thấy Thái Sơn nên mới đắc tội với anh! Mong anh rộng lượng bỏ qua."
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tô Hoài Dương thấy vậy cũng không muốn tính toán với cậu ta nữa, cậu ta cũng chưa làm chuyện gì xấu, hơn nữa nguyên nhân của những chuyện này hoàn toàn là do hiểu lầm.
Tô Hoài Dương lập tức nói: "Đứng dậy đi! Nhưng cậu phải nhớ rằng không được hé răng nửa lời về chuyện đã xảy ra!"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lý Tâm nghe xong nhanh chóng gật đầu nói: "Vâng, vâng, vâng! Ngay cả ba tôi, tôi cũng không nói lời nào với ông ấy!"
Nói xong, Lý Tâm hỏi Tô Hoài Dương: "Vậy thì anh Dương, bây giờ tôi có thể đi được không?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tô Hoài Dương vừa nghe đã vẫy vẫy tay với cậu ta, Lý Tâm liền đứng dậy chạy đi, tựa hồ sợ Tô
Hoài Dương sẽ hối hận.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau khi Lý Tâm cùng một đám người chạy ra khỏi cửa Ánh Dương, người đàn ông béo tròn không khỏi tò mò nói: "Cậu chủ, vừa rồi xảy ra chuyện gì với cậu vậy?"
Lý Tâm nghe vậy liền dừng lại, đá vào người vệ sĩ của mình, tuy rằng người kia mập mạp nhưng lại rất khỏe, cơ nổi đầy.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lý Tâm sức không mạnh nên bị ngã xuống đất. Tên mập nhìn thấy vậy định đỡ Lý Tâm dậy nhưng bị cậu ta hất tay ra.
Lý Tâm còn đang kinh ngạc ngồi dưới đất, sau đó quát những người đi theo: "Chuyện vừa rồi không được phép nói nửa lời, biết không?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lão mập nghe xong liền đồng ý, nhưng cuối cùng vẫn không hiểu tại sao cậu chủ của mình lại quỳ xuống vì một người thường!
Lý Tâm sợ những người này đầu óc không nhanh nhạy lại chạy đi gây chuyện liền giải thích: "Các cậu có biết sau lưng Tô Hoài Dương là ai không?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ai cũng lắc đầu khi nghe cậu ta hỏi. Lý Tâm hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên