Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 28: Cô em vợ gây chuyện
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trương Thiên Minh lập tức quăng cho cho hội trưởng Triệu một ánh mắt uy hiếp, hội trưởng Triệu thấy thế cũng hiểu được ý của ông ta, ngậm miệng lại không nói quá nhiều.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nếu là những người khác hội trưởng Triệu còn có thể giữ vững nguyên tắc, còn đến tổng giám đốc Vương Văn
Hùng của tập đoàn Quang Diệu, nếu như mình đắc tội với Quang Diệu, trong nháy máy tập đoàn Quang Diệu có thể làm cho hiệp hội đồ cổ của ông ta giải tán!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hội trưởng Triệu không lo lắng cho chính mình mà lo lắng cho những hội viên dưới tay của mình nhiều hơn, nếu không còn hiệp hội đồ cổ nữa, những người đó sẽ không biết đi đầu về đâu.
Trong lòng bất lực, hội trưởng Triệu chỉ có thể dùng ánh mắt có lỗi nhìn Tô Hoài Dương, nhưng lại thấy vẻ mặt Tôi Hoài Dương bình thản, thậm chí khỏe miệng lại còn kéo lên một nụ cười thân bí khó lường.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hội trưởng Triệu nghĩ Tô Hoài Dương không biết đối phương là ai, còn cố ý giải thích với Tô Hoài Dương: “Đó là tổng giám đốc của tập đoàn Quang Diệu! Chúng ta không thể trêu vào được, chúng ta từ bỏ vụ cá cược này đi!
Hội trưởng Triệu nói chuyện không hề nhỏ, Trương Thiên Minh nghe được không khỏi cảm thấy phống mũi, ông ta mất rất lâu mới có thể mời được Vương Văn Hùng đến triển lãm này, mục đích ngay từ đầu chính là muốn tạo quan hệ tốt với Vương Văn Hùng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lúc Trương Thiên Minh còn đang đắc ý, Tô Hoài Dương lại gật đầu cười cười với hội trưởng Triệu, xem như cảm ơn anh ta đã nhắc nhở.
Lúc này, sau khi Vương Văn Hùng đi vào thấy Tô Hoài Dương, ngạc nhiên đến mức không dám nhúc nhích. Hôm nay ông ta đến đây thuần túy với mục đích xã giao, nếu không phải vì Trương Thiên Minh quá có thành ý thì ông ta cũng không thèm đến đây.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ông ta cũng không biết Trương Khôi có ý với Giang Ngọc Hằng, nếu không ông ta quyết định không dám nhận lời mời của nhà họ Trương!
Lúc này Trương Thiên Minh nhìn thấy vẻ mặt hâm mộ của mọi người xung quanh, hội trưởng Triệu với Tô Hoài Dương cũng không nói được một lời nào, Vương Văn Hùng lên sân khấu liền đuổi mọi người: “Tản ra! Tản ra! Đừng quấy rầy tổng giám đốc Vương
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau đó Trương Thiên Minh chỉ vào Tô Hoài Dương khinh thường nói: “Cậu còn đứng đây là gì! Còn không mau cút ra ngoài đi."
Trương Thiên Minh nói xong lại hò hết với vệ sĩ. "Quên đi, mấy người bắt hắn đi ra ngoài rồi đánh cho tôi! Loại rác rưởi này nhìn đã thấy phiền!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vừa mới dứt lời đã thấy khuôn mặt phần nộ của Vương Văn Hùng, chưa kịp định thân thì một cái tát đã giảng xuống mặt ông ta, tiếp đó là tiếng mắng mỏ tức giận: “Mắt ông bị mù sao! Biết ai đây không?”
Lời mới nói ra trong lòng Vương Văn Hùng đã run lên, ông chủ Tô Hoài Dương đã dặn rằng không được để lộ thân phận của anh!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vương Văn Hùng ngay lập tức giảng thêm một cái bạt tai xuống mặt bên kia của Trương Thiên Minh: "Vợ của ngài ấy là đối tác quan trọng của tập đoàn Ánh Dương chúng tôi! Đây là nhân vật lớn mà cả đời này ông không thể trêu vào được!" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn
Trương Thiên Minh đáng thương trúng hai bạt tai, ngày người, bật thất lên nói: “Cậu ta không phải chỉ là một tên ở rể rác rưởi sao? Vậy mà cũng là nhân vật lớn?” "Vo van!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vương Văn Hùng bị sự ngu ngốc này làm cho bật cười, ông ta cảm thấy nhà họ Trương hôm nay là muốn đạp mình xuống dốc rồi...
Thậm chí chỉ sợ nhà họ Trương sẽ mãi mãi biến mất trên đời!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lúc này Vương Văn Hùng nhìn khuôn mặt đầy mỡ của Trương Thiên Minh, cười khẩy nói: "Tự cứu bản thân đi! Từ bây giờ trở đi biết điều mà dừng lại, nếu còn nói linh tinh, cẩn thận tôi giết chết ông!”
Nói xong Vương Văn Hùng đã nhanh chóng đi đến trước mặt Tô Hoài Dương, hạ thất lưng cung kính nói: "Ngài Tô, không làm cho ngài hoảng sợ chứ " “Tôi không sao!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sắc mặt Tô Hoài Dương vẫn như bình thường, nhưng cũng làm cho người khác cảm thấy kinh hãi, đó là tổng giám đốc tập đoàn Ánh Dương đó! Đối phương có vẻ như đã cung kính với Tô Hoài Dương thành thói quen.
Tô Hoài Dương cũng không quan tâm đến loại tâm tép linh tinh, ánh mặt lạnh như băng nhìn Trương Thiên Minh: “Nếu đánh cược thua mà không nhận, vậy thì đập tan phòng triển lãm này cho tôi, không trừ lại một món đồ triển lãm nào hết.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lời này vừa nói ra làm cho tất cả mọi người đều ngạc nhiên, ở đây ai cũng biết những đồ cổ kia đều được nhà họ Trương bảo quản vô cùng cần thân, tính ra ít nhất cũng phải sáu tỷ, tên này mở miệng nói đập là đập, nghĩ mình là ai? Thiên Vương sao?
Cũng có nhiều người sợ chuyện chưa đủ náo nhiệt, nói: "Nhà họ Trương bọn họ treo tranh này ở vị trí dễ thấy nhất ở cửa lớn không phải vì để khoe khoang sao? Bây giờ thì tốt rồi, nổi bật quát
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mới đầu Trương Thiên Minh còn không thèm để ý đến lời nói của Tô Hoài Dương, nhưng đến khi ông ta nhìn thấy Vương Văn Hùng nghiêng mình cung kính như người hầu khi đứng cạnh Tô Hoài Dương, ông ta liền biết rằng hôm nay mình đạp phải b rồi.
Giờ khắc này trong lòng Trương Thiên Minh như rơi vào hầm băng cả người mềm nhũn như muốn ngã xuống. “Tôi sai rồi! Tôi sai rồi! Xin ngài Tôi độ lượng tha thứ cho kẻ tiểu nhân như tôi!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hai gò má Trương Thiên Minh đỏ au ngồi phịch trên mặt đất, thấy Tô Hoài Dương không động đậy gì, liền hét lớn với Trương Khôi: “Tên này, mày còn không quỳ xuống giải thích với ngài Tô di!"
Trong lòng Trương Khôi vô cùng rồi rằm, nhưng anh ta cũng hiểu hôm nay Tô Hoài Dương nói cũng không nói một lần, chuyện cũng không phải chỉ đơn giản là đập nát mấy tỷ, bị hiệp hội đồ cổ bị xóa tên, tổng giám đốc tập đoàn Ánh Dương bất mãn, bất kỳ điều gì cũng có thể làm cho nhà họ Trương không gượng dậy nổi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Cuối cùng Trương Khôi vẫn miền cưỡng quỳ xuống: "Xin lỗi ngài Tô, tôi sai rồi, xin được giải thích cho chuyện tôi đã làm.” Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!
Tô Hoài Dương cũng không để ý đến thái độ của Trương Khôi bởi vì từ đầu đến cuối, anh cũng không định nghe giải thích.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tô Hoài Dương đã gặp rất nhiều người như ba con Trương Khôi, nếu không cho bọn họ một bài học thì bọn họ sẽ không nhớ được.
Vì thế Tô Hoài Dương liên lạnh lùng nói: “Những chuyện đã nói tôi không muốn nói lần thứ hai.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vương Văn Hùng nghiêm mặt trừng Trương Thiên Minh: “Đi nhanh lên! Còn ở đó làm gì.
Trương Thiên Minh nghe vậy lạnh cả người, tổng giám đốc tập đoàn Anh Dương cũng sẽ không nói bừa.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Anh ta không dám do dự, lập tức ra lệnh cho vệ sĩ bên cạnh: "Đập hết đi, đập sạch!”
Những người xung quanh nghe thể đều hít một hơi khí lạnh, đều là những món đồ cổ trị giá cả trăm triệu, nói đập là đập sao?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hai tên vệ sĩ chỉ nghe lệnh làm việc, rút cảnh còn trong tay ra bắt đầu làm việc, tiếng đập vỡ đồ đạc vang lên, mỗi một lần đều như đánh thắng vào trong lòng hai ba con Trương Khôi. “Ông chủ, đập xong hết rồi.” Sau khi vệ sĩ đập hết xong thì nói với Trương
Thiên Minh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trương Thiên Minh nghe thể thi trong đầu trống rỗng, những món đồ cổ này chính là bảo vật cả đời của ông ta, chỉ bởi vì mấy câu nói của con mình mà xem như tan tành hết
Tô Hoài Dương thấy thế cũng không định ở lại, liên nói với Giang Chi Lâm: "Ba, con đi trước.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giang Chi Lâm không có lý do gì để giữ Tô Hoài Dương lại, triển lãm lần này vốn là muốn để so sánh Trương Khôi với Tô Hoài Dương, nhưng bây giờ
Trương Khôi đang quỳ trên mặt đất không dám họ he một câu, còn so sánh gì nữa?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tô Hoài Dương rời đi rồi, tiếng kêu rên của Trương Thiên Minh liền vang lên, bị hiệp hội đồ cổ bị xóa tên, tập đoàn Ánh Dương không hài lòng, cái nào cũng là một tổn thương đến xương cốt đối với nhà họ Trương.
Có thể nói sau lần này, tài sản của nhà họ Trương sẽ giảm xuống không ít, ngay lập tức sẽ bị dòng họ khác vượt mặt.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau khi Tô Hoài Dương và ba vợ rời khỏi Triển Lãm, biểu cảm của ba vợ còn kinh ngạc hơn.
Ông nhìn Tô Hoài Dương, nói: “Tôi Hoài Dương, rốt cuộc là có chuyện gì? Vì sao tổng giám đốc tập đoàn Ảnh Dương lại có thái độ tốt với con như thế?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tô Hoài Dương thản nhiên nói: "Ba người ta đã biết trước con là chồng của Ngọc Hằng cho nên thái độ với con mới tốt như thế, nếu biết ba là ba của Ngọc
Hằng, chắc chắn cũng sẽ có thái độ như thế với ba
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giang Chi Lâm lúc này mới bừng tỉnh, bật thốt lên nói: "Hóa ra là như thế, ba đang khó hiểu sao người ra lại giúp con như thế
Nói xong, ông ta lại khinh thường nói: "Ba còn nghĩ con quen biết nhân vật lớn nào, không ngờ vẫn là hưởng phúc con gái ba, đúng là vô dụng
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tô Hoài Dương không nói gì, đúng lúc này di động của anh lại reo.
Tô Hoài Dương cầm di động, vừa
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Cập nhật nhanh nhất trên VietWriter.vn
**********
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trương Thiên Minh lập tức quăng cho cho hội trưởng Triệu một ánh mắt uy hiếp, hội trưởng Triệu thấy thế cũng hiểu được ý của ông ta, ngậm miệng lại không nói quá nhiều.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nếu là những người khác hội trưởng Triệu còn có thể giữ vững nguyên tắc, còn đến tổng giám đốc Vương Văn
Hùng của tập đoàn Quang Diệu, nếu như mình đắc tội với Quang Diệu, trong nháy máy tập đoàn Quang Diệu có thể làm cho hiệp hội đồ cổ của ông ta giải tán!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hội trưởng Triệu không lo lắng cho chính mình mà lo lắng cho những hội viên dưới tay của mình nhiều hơn, nếu không còn hiệp hội đồ cổ nữa, những người đó sẽ không biết đi đầu về đâu.
Trong lòng bất lực, hội trưởng Triệu chỉ có thể dùng ánh mắt có lỗi nhìn Tô Hoài Dương, nhưng lại thấy vẻ mặt Tôi Hoài Dương bình thản, thậm chí khỏe miệng lại còn kéo lên một nụ cười thân bí khó lường.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hội trưởng Triệu nghĩ Tô Hoài Dương không biết đối phương là ai, còn cố ý giải thích với Tô Hoài Dương: “Đó là tổng giám đốc của tập đoàn Quang Diệu! Chúng ta không thể trêu vào được, chúng ta từ bỏ vụ cá cược này đi!
Hội trưởng Triệu nói chuyện không hề nhỏ, Trương Thiên Minh nghe được không khỏi cảm thấy phống mũi, ông ta mất rất lâu mới có thể mời được Vương Văn Hùng đến triển lãm này, mục đích ngay từ đầu chính là muốn tạo quan hệ tốt với Vương Văn Hùng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lúc Trương Thiên Minh còn đang đắc ý, Tô Hoài Dương lại gật đầu cười cười với hội trưởng Triệu, xem như cảm ơn anh ta đã nhắc nhở.
Lúc này, sau khi Vương Văn Hùng đi vào thấy Tô Hoài Dương, ngạc nhiên đến mức không dám nhúc nhích. Hôm nay ông ta đến đây thuần túy với mục đích xã giao, nếu không phải vì Trương Thiên Minh quá có thành ý thì ông ta cũng không thèm đến đây.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ông ta cũng không biết Trương Khôi có ý với Giang Ngọc Hằng, nếu không ông ta quyết định không dám nhận lời mời của nhà họ Trương!
Lúc này Trương Thiên Minh nhìn thấy vẻ mặt hâm mộ của mọi người xung quanh, hội trưởng Triệu với Tô Hoài Dương cũng không nói được một lời nào, Vương Văn Hùng lên sân khấu liền đuổi mọi người: “Tản ra! Tản ra! Đừng quấy rầy tổng giám đốc Vương
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau đó Trương Thiên Minh chỉ vào Tô Hoài Dương khinh thường nói: “Cậu còn đứng đây là gì! Còn không mau cút ra ngoài đi."
Trương Thiên Minh nói xong lại hò hết với vệ sĩ. "Quên đi, mấy người bắt hắn đi ra ngoài rồi đánh cho tôi! Loại rác rưởi này nhìn đã thấy phiền!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vừa mới dứt lời đã thấy khuôn mặt phần nộ của Vương Văn Hùng, chưa kịp định thân thì một cái tát đã giảng xuống mặt ông ta, tiếp đó là tiếng mắng mỏ tức giận: “Mắt ông bị mù sao! Biết ai đây không?”
Lời mới nói ra trong lòng Vương Văn Hùng đã run lên, ông chủ Tô Hoài Dương đã dặn rằng không được để lộ thân phận của anh!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vương Văn Hùng ngay lập tức giảng thêm một cái bạt tai xuống mặt bên kia của Trương Thiên Minh: "Vợ của ngài ấy là đối tác quan trọng của tập đoàn Ánh Dương chúng tôi! Đây là nhân vật lớn mà cả đời này ông không thể trêu vào được!" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn
Trương Thiên Minh đáng thương trúng hai bạt tai, ngày người, bật thất lên nói: “Cậu ta không phải chỉ là một tên ở rể rác rưởi sao? Vậy mà cũng là nhân vật lớn?” "Vo van!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vương Văn Hùng bị sự ngu ngốc này làm cho bật cười, ông ta cảm thấy nhà họ Trương hôm nay là muốn đạp mình xuống dốc rồi...
Thậm chí chỉ sợ nhà họ Trương sẽ mãi mãi biến mất trên đời!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lúc này Vương Văn Hùng nhìn khuôn mặt đầy mỡ của Trương Thiên Minh, cười khẩy nói: "Tự cứu bản thân đi! Từ bây giờ trở đi biết điều mà dừng lại, nếu còn nói linh tinh, cẩn thận tôi giết chết ông!”
Nói xong Vương Văn Hùng đã nhanh chóng đi đến trước mặt Tô Hoài Dương, hạ thất lưng cung kính nói: "Ngài Tô, không làm cho ngài hoảng sợ chứ " “Tôi không sao!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sắc mặt Tô Hoài Dương vẫn như bình thường, nhưng cũng làm cho người khác cảm thấy kinh hãi, đó là tổng giám đốc tập đoàn Ánh Dương đó! Đối phương có vẻ như đã cung kính với Tô Hoài Dương thành thói quen.
Tô Hoài Dương cũng không quan tâm đến loại tâm tép linh tinh, ánh mặt lạnh như băng nhìn Trương Thiên Minh: “Nếu đánh cược thua mà không nhận, vậy thì đập tan phòng triển lãm này cho tôi, không trừ lại một món đồ triển lãm nào hết.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lời này vừa nói ra làm cho tất cả mọi người đều ngạc nhiên, ở đây ai cũng biết những đồ cổ kia đều được nhà họ Trương bảo quản vô cùng cần thân, tính ra ít nhất cũng phải sáu tỷ, tên này mở miệng nói đập là đập, nghĩ mình là ai? Thiên Vương sao?
Cũng có nhiều người sợ chuyện chưa đủ náo nhiệt, nói: "Nhà họ Trương bọn họ treo tranh này ở vị trí dễ thấy nhất ở cửa lớn không phải vì để khoe khoang sao? Bây giờ thì tốt rồi, nổi bật quát
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Mới đầu Trương Thiên Minh còn không thèm để ý đến lời nói của Tô Hoài Dương, nhưng đến khi ông ta nhìn thấy Vương Văn Hùng nghiêng mình cung kính như người hầu khi đứng cạnh Tô Hoài Dương, ông ta liền biết rằng hôm nay mình đạp phải b rồi.
Giờ khắc này trong lòng Trương Thiên Minh như rơi vào hầm băng cả người mềm nhũn như muốn ngã xuống. “Tôi sai rồi! Tôi sai rồi! Xin ngài Tôi độ lượng tha thứ cho kẻ tiểu nhân như tôi!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hai gò má Trương Thiên Minh đỏ au ngồi phịch trên mặt đất, thấy Tô Hoài Dương không động đậy gì, liền hét lớn với Trương Khôi: “Tên này, mày còn không quỳ xuống giải thích với ngài Tô di!"
Trong lòng Trương Khôi vô cùng rồi rằm, nhưng anh ta cũng hiểu hôm nay Tô Hoài Dương nói cũng không nói một lần, chuyện cũng không phải chỉ đơn giản là đập nát mấy tỷ, bị hiệp hội đồ cổ bị xóa tên, tổng giám đốc tập đoàn Ánh Dương bất mãn, bất kỳ điều gì cũng có thể làm cho nhà họ Trương không gượng dậy nổi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Cuối cùng Trương Khôi vẫn miền cưỡng quỳ xuống: "Xin lỗi ngài Tô, tôi sai rồi, xin được giải thích cho chuyện tôi đã làm.” Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!
Tô Hoài Dương cũng không để ý đến thái độ của Trương Khôi bởi vì từ đầu đến cuối, anh cũng không định nghe giải thích.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tô Hoài Dương đã gặp rất nhiều người như ba con Trương Khôi, nếu không cho bọn họ một bài học thì bọn họ sẽ không nhớ được.
Vì thế Tô Hoài Dương liên lạnh lùng nói: “Những chuyện đã nói tôi không muốn nói lần thứ hai.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vương Văn Hùng nghiêm mặt trừng Trương Thiên Minh: “Đi nhanh lên! Còn ở đó làm gì.
Trương Thiên Minh nghe vậy lạnh cả người, tổng giám đốc tập đoàn Anh Dương cũng sẽ không nói bừa.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Anh ta không dám do dự, lập tức ra lệnh cho vệ sĩ bên cạnh: "Đập hết đi, đập sạch!”
Những người xung quanh nghe thể đều hít một hơi khí lạnh, đều là những món đồ cổ trị giá cả trăm triệu, nói đập là đập sao?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hai tên vệ sĩ chỉ nghe lệnh làm việc, rút cảnh còn trong tay ra bắt đầu làm việc, tiếng đập vỡ đồ đạc vang lên, mỗi một lần đều như đánh thắng vào trong lòng hai ba con Trương Khôi. “Ông chủ, đập xong hết rồi.” Sau khi vệ sĩ đập hết xong thì nói với Trương
Thiên Minh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trương Thiên Minh nghe thể thi trong đầu trống rỗng, những món đồ cổ này chính là bảo vật cả đời của ông ta, chỉ bởi vì mấy câu nói của con mình mà xem như tan tành hết
Tô Hoài Dương thấy thế cũng không định ở lại, liên nói với Giang Chi Lâm: "Ba, con đi trước.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giang Chi Lâm không có lý do gì để giữ Tô Hoài Dương lại, triển lãm lần này vốn là muốn để so sánh Trương Khôi với Tô Hoài Dương, nhưng bây giờ
Trương Khôi đang quỳ trên mặt đất không dám họ he một câu, còn so sánh gì nữa?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tô Hoài Dương rời đi rồi, tiếng kêu rên của Trương Thiên Minh liền vang lên, bị hiệp hội đồ cổ bị xóa tên, tập đoàn Ánh Dương không hài lòng, cái nào cũng là một tổn thương đến xương cốt đối với nhà họ Trương.
Có thể nói sau lần này, tài sản của nhà họ Trương sẽ giảm xuống không ít, ngay lập tức sẽ bị dòng họ khác vượt mặt.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau khi Tô Hoài Dương và ba vợ rời khỏi Triển Lãm, biểu cảm của ba vợ còn kinh ngạc hơn.
Ông nhìn Tô Hoài Dương, nói: “Tôi Hoài Dương, rốt cuộc là có chuyện gì? Vì sao tổng giám đốc tập đoàn Ảnh Dương lại có thái độ tốt với con như thế?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tô Hoài Dương thản nhiên nói: "Ba người ta đã biết trước con là chồng của Ngọc Hằng cho nên thái độ với con mới tốt như thế, nếu biết ba là ba của Ngọc
Hằng, chắc chắn cũng sẽ có thái độ như thế với ba
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giang Chi Lâm lúc này mới bừng tỉnh, bật thốt lên nói: "Hóa ra là như thế, ba đang khó hiểu sao người ra lại giúp con như thế
Nói xong, ông ta lại khinh thường nói: "Ba còn nghĩ con quen biết nhân vật lớn nào, không ngờ vẫn là hưởng phúc con gái ba, đúng là vô dụng
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tô Hoài Dương không nói gì, đúng lúc này di động của anh lại reo.
Tô Hoài Dương cầm di động, vừa
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Cập nhật nhanh nhất trên VietWriter.vn