Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 25. Báu vật vô giá
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Ủng hộ team chún*g mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trong phòng ngủ, Giang Ngọc Hằng đỏ mặt nói: "Ba mẹ, mọi người đang nghĩ gì vậy? Con và Tô Hoài Dương không có xảy ra chuyện gì hết, hôm qua trời lạnh quả nên con để anh ấy ngủ trên giường thôi, hơn nữa cũng không ngủ chung chăn"
Nghe vậy, cha vợ mẹ vợ mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng sắc mặt hai người họ vẫn cực kỳ tức giận. Ngô Tâm còn lao thẳng vào phòng ngủ, kéo chăn Tô
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hoài Dương ra rồi ném xuống đất, vô cùng tức tối: "Còn ngủ trên giường hả, ngủ cái rằm! Có bà ở đây, cả đời này cậu đừng hòng!" Giang Chí Lâm cũng cảnh cáo Tô Hoài Dương: "Tôi nói
cho cậu biết, đừng có các ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, con
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
gái nhà tôi chỉ có thể gả cho cậu Trương Khoa!" Tô Hoài Dương chẳng biết phải làm sao, không ngờ mình và vợ mới tiến triển một chút thì đã bị cha vợ mẹ vợ phá hỏng, thật kỳ quặc mà!
Ngô Tâm thấy vậy, bà ta cũng hầm hừ mắng Tô Hoài Dương: "Kể từ hôm nay, tôi sẽ ngôi chực ngoài cửa. Nếu để tôi phát hiện đồ bỏ như cậu dám suy nghĩ bậy bạ, tôi sẽ lột sạch da cậu! Có nghe rõ không?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tô Hoài Dương nhún vai: "Nghe rõ a!"
Ngô Tâm càng nhìn Tô Hoài Dương càng tức nên mắng mỏ: "Nghe rõ mà còn ngẩn người ở đây làm gì? Mau tới hội triển lãm với ba cậu đi!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tô Hoài Dương đành nói: "Dạ mẹ"
Nhà họ Giang chỉ có một chiếc xe hơi cũ, khi nào cha vợ mẹ vợ ra ngoài mới dùng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Một tiếng trôi qua, Tô Hoài Dương lái xe đưa cha vợ đến phòng triển lãm đồ cổ ở Sài Thành.
Quy mô buổi triển lãm lần này không nhỏ, không chỉ tới trăm chiếc xe sang ở ngoài mà còn đến tận mấy chục bảo vệ đứng ngay cổng lớn để giữ trật
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hai bên cửa chính bày đầy tranh ảnh cổ có giá trị đến
mấy tỷ bạc, có khoảng vài ngàn món Tô Hoài Dương đỗ xe xong, anh và Giang Chi Lâm cùng nhau vào trong.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vừa bước vào cửa, ánh mắt Giang Chí Lâm đã sáng ngời. Đổi lại trước kia, ông ta chẳng dám nghĩ tới hội triển lãm với đẳng cấp thế này.
Đúng lúc ấy, một người đàn ông trẻ tuổi đỏm dáng bước
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
cười nhẹ và nói: "Chú Lâm tới rồi dì Tâm không đi
cùng chú sao?" Người đàn ông trẻ tuổi này chính là Trương Khoa, cậu cả nhà họ Trương.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giang Lâm tỏ vẻ hài lòng thân thiết: "Gọi chú gì chứ, cháu khách sáo quá. Dì Tâm của cháu không hiểu về những báu vật này, dẫn bà ấy tới làm gì!"
Trương Khoa cười ha ha, ngoảnh đầu nhìn thấy Tô Hoài Dương. Anh ta đã từng thấy ảnh chụp của anh, vì vậy cố tình chèn ép: "Chú ơi, người này là tài xế chủ mới thuê ạ?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giang Chí Lâm chỉ toàn nghĩ tới đồ cổ, nên không nhìn ra Trương Khoa đang cố tình chèn ép Tô Hoài Dương. Ông
ta bèn giải thích: "Đây là rể đồ bỏ Tô Hoài Dương của chủ, không phải tài xế " Trương Khoa cười nói: "Chú không nói, suýt nữa cháu tưởng anh ta là tài xế đấy."
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giang Chí Lâm xấu hổ, lập tức quay đầu trợn mắt với Tô Hoài Dương, ý của ông ta rất rõ ràng: "Đưa cậu theo đúng là mặt tôi mà!" Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Tru*yện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện8*8.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Tô Hoài Dương thấy vậy cũng chẳng biết làm sao. Lúc nhìn thấy Trương Khoa, anh đã biết vì sao mẹ vợ Ngô Tâm muốn mình theo cha vợ đến tham gia buổi triển lãm đồ cổ này.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Rõ ràng là để Trương Khoa khoe giàu trước mặt mình, muốn mình biết khó mà lui.
Trương Khoa thấy Tô Hoài Dương không nói gì, anh ta càng khinh thường anh, sau đó nói với Giang Chí Lâm: "Chú à, cháu dẫn chủ đến trung tâm phòng triển lãm xem nhé, ở đó toàn là đồ quý hiếm
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
"Được được được!" Giang Chí Lâm nghe vậy thì vui vẻ khôn xiết. Nhà Trương Khoa buôn bản đồ cổ lãi hơn mấy tỷ bạc, hơn nữa còn là gia tộc nổi tiếng trong giới đồ cổ Sài Gòn, cả nhà họ đều là thành viên của Hiệp hội Đồ cổ, Trương Khoa đã nói là đồ quý hiếm thì chắc chắn sẽ không tệ.
Giang Chí Lâm lập tức theo Trương Khoa đến trung tâm phòng triển lãm, Tô Hoài Dương cũng theo ông ta và tùy ý ngắm nhìn. Quả nhiên đồ cổ ở lối vào không thể sánh với nơi này, mỗi một món đồ được trưng bày trong tủ có giá không dưới hàng tỷ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nếu tính như vậy, gộp toàn bộ giá trị đồ cổ trong buổi triển lãm lần này thì hắn là không dưới ba ngàn tỷ. Quy mô lớn đến thế, cho dù ở thành phố như Sài Gòn cũng rất hiểm thấy
Đáng tiếc Tô Hoài Dương chẳng hề hứng thú với cuộc triển lãm đẳng cấp thế này. Trái lại, Giang Chí Lâm ở phía trước thường xuyên kêu lên vì ngạc nhiên.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
"Ôi trời ơi, đây là tranh chữ của Đường Dần, giá trị tận bảy tám tỷ! Còn có cả ngọc bội được người ta thưởng thức ít nhất mấy chục năm này! Ba tỷ rưỡi tuyệt đối không giành được."
Trương Khoa thỏa mãn nhìn Giang Chí Lâm kích động, ánh mắt anh ta thường xuyên lóe lên cái nhìn khinh thường.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Anh ta chính là muốn hiệu quả thế này, dùng tiền đỗ cha mẹ Giang Ngọc Hằng vui lòng, thì chuyện bắt lấy Giang Ngọc dễ như trở bàn tay thôi. Về phần Tô Hoài Dương, Trương Khoa nghĩ cho anh ta biết tay, thì anh ta sẽ ngoan ngoãn cút đi thôi
Trương Khoa đang nghĩ ngợi thì Giang Chi Lâm đột nhiên dừng lại, kích động cảm ơn anh ta: "Thật sự cảm ơn con! Nếu không có thư mời của con, làm sao chủ có thể nhìn thấy nhiều đồ quý hiếm như vậy!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trương Khoa nghe vậy bèn tỏ vẻ 'tiên tay thôi “Chuyện nhỏ thôi chủ, nhà họ Trương vốn là bên đứng ra tổ chức, muốn làm hai tờ thư mời là chuyện quá dễ dàng. Hơn nữa chủ thích đồ cổ như vậy, sao con rể chủ không chuẩn bị thư mời cho chú a?"
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo *dõi truyện tại Truyện88.vip
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giang Chí Lâm nghe vậy, liền nhìn Tô Hoài Dương đứng cạnh, thấy anh lơ đãng nên bực bội, cất lời mỉa mai: "Cậu ta à? Một kẻ ăn không ngồi rồi thì có bản lĩnh gì chứ?" Trương Khoa nghe vậy bèn cười nói: "Cháu quên mất
người này là đồ bỏ đi! Không nhắc chuyện ấy nữa, cháu đưa
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
chú đến xem phòng triển lãm nhà họ Trương nhé." Dứt lời, Trương Khoa đưa Giang Lâm đến phòng triển lãm nhà họ Trương. Vừa tới nơi, Giang Lâm càng thêm kích động, nhìn món đồ trong đấy mà khởi: "Đây là tranh "Kim Kiều Đồ" của Ngô Đạo Tử ư?"
Trương Khoa mỉm cười, sau đó nói ngay: "Cháu lấy tranh về và đã giám định cùng người trong nhà, là lần đầu lấy ra trưng bày a."
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Câu nói này của Trương Khoa đã thừa nhận đây là Kiều của Ngô Đạo Tử, Giang Lâm nghe xong càng cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi
Những người đang vây quanh tủ trưng bày ấy, nghe vậy lập tức tán thưởng ảo ảo: "Không ngờ anh chàng trẻ tuổi này lại là người phát hiện ra bức tranh ấy! Đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
"Đây chính là tác phẩm lừng danh của Họa Thánh Ngôi Đạo Tủ, tuyệt đối là báu vật vô giả, không ngờ người tìm được nó lại trẻ đến vậy!"
Giang Chi Lâm nghe mấy lời ấy, ông ta đã tin hơn nửa, sau đó còn muốn chạy đến gần để xem kỹ hơn.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nhưng khi còn cách tủ trưng bày một mét, Giang Chí Lâm lại bị hai bảo vệ đứng trước tủ cản lại. Bảo vệ lạnh lùng nói với ông ta: "Vui lòng đứng xem ở khoảng cách một mét.
Trương Khoa thấy vậy nhưng cũng không nói giúp cho Giang Chí Lâm. Tuy hai bảo vệ đều là người của họ Trương, nhưng đồ quý giả như vậy, Trương Khoa cũng không định cho Giang Chí Lâm đặc quyền.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Anh ta lập tức bước đến, mở mồm khoe khoang: "Cháu cũng vô tình có được bức tranh này, nếu mắt cháu không nhìn kỹ thì e rằng đã bỏ lỡ, chỉ tổn ba tỷ rưỡi mà mua được từ chỗ một lão nhà quê a!"
"Ba tỷ rưỡi!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sau khi xác định đây là bản gốc, Giang Chí Lâm giật mình không thôi. Ba tỷ rưỡi mà đã mua được bản gốc của Họa Thánh, chuyện tốt thế này, chẳng biết bao nhiêu thế hệ thắp hương mới gặp được
Bấy giờ Trương Khoa còn nói thêm: "Có được đồ quý báu như vậy, mặc dù khá là may mắn, nhưng nếu không nhờ khả năng giám định của mình sâu sắc, chỉ e cũng lỡ mất a!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giang Chí Lâm nghe xong càng khó chịu với Tô Hoài Dương. So với Trương Khoa, thứ đồ bỏ này đúng là không thế nào nhìn nổi.
Hơn nữa, nếu Trương Khoa thật sự là con rể mình, mình muốn trở thành thành viên Hiệp hội Đồ cổ, đấy không phải là chuyện dễ dàng sao! Đến lúc đó muốn có món đồ nào trong buổi triển lãm mà không được?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nghĩ đến đây, Giang Chí Lâm càng ghét bỏ Tô Hoài
Cập nhật nhanh nhất trên* Truyện88.vip
**********
Ủng hộ team chún*g mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trong phòng ngủ, Giang Ngọc Hằng đỏ mặt nói: "Ba mẹ, mọi người đang nghĩ gì vậy? Con và Tô Hoài Dương không có xảy ra chuyện gì hết, hôm qua trời lạnh quả nên con để anh ấy ngủ trên giường thôi, hơn nữa cũng không ngủ chung chăn"
Nghe vậy, cha vợ mẹ vợ mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng sắc mặt hai người họ vẫn cực kỳ tức giận. Ngô Tâm còn lao thẳng vào phòng ngủ, kéo chăn Tô
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hoài Dương ra rồi ném xuống đất, vô cùng tức tối: "Còn ngủ trên giường hả, ngủ cái rằm! Có bà ở đây, cả đời này cậu đừng hòng!" Giang Chí Lâm cũng cảnh cáo Tô Hoài Dương: "Tôi nói
cho cậu biết, đừng có các ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, con
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
gái nhà tôi chỉ có thể gả cho cậu Trương Khoa!" Tô Hoài Dương chẳng biết phải làm sao, không ngờ mình và vợ mới tiến triển một chút thì đã bị cha vợ mẹ vợ phá hỏng, thật kỳ quặc mà!
Ngô Tâm thấy vậy, bà ta cũng hầm hừ mắng Tô Hoài Dương: "Kể từ hôm nay, tôi sẽ ngôi chực ngoài cửa. Nếu để tôi phát hiện đồ bỏ như cậu dám suy nghĩ bậy bạ, tôi sẽ lột sạch da cậu! Có nghe rõ không?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tô Hoài Dương nhún vai: "Nghe rõ a!"
Ngô Tâm càng nhìn Tô Hoài Dương càng tức nên mắng mỏ: "Nghe rõ mà còn ngẩn người ở đây làm gì? Mau tới hội triển lãm với ba cậu đi!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tô Hoài Dương đành nói: "Dạ mẹ"
Nhà họ Giang chỉ có một chiếc xe hơi cũ, khi nào cha vợ mẹ vợ ra ngoài mới dùng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Một tiếng trôi qua, Tô Hoài Dương lái xe đưa cha vợ đến phòng triển lãm đồ cổ ở Sài Thành.
Quy mô buổi triển lãm lần này không nhỏ, không chỉ tới trăm chiếc xe sang ở ngoài mà còn đến tận mấy chục bảo vệ đứng ngay cổng lớn để giữ trật
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hai bên cửa chính bày đầy tranh ảnh cổ có giá trị đến
mấy tỷ bạc, có khoảng vài ngàn món Tô Hoài Dương đỗ xe xong, anh và Giang Chi Lâm cùng nhau vào trong.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vừa bước vào cửa, ánh mắt Giang Chí Lâm đã sáng ngời. Đổi lại trước kia, ông ta chẳng dám nghĩ tới hội triển lãm với đẳng cấp thế này.
Đúng lúc ấy, một người đàn ông trẻ tuổi đỏm dáng bước
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
cười nhẹ và nói: "Chú Lâm tới rồi dì Tâm không đi
cùng chú sao?" Người đàn ông trẻ tuổi này chính là Trương Khoa, cậu cả nhà họ Trương.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giang Lâm tỏ vẻ hài lòng thân thiết: "Gọi chú gì chứ, cháu khách sáo quá. Dì Tâm của cháu không hiểu về những báu vật này, dẫn bà ấy tới làm gì!"
Trương Khoa cười ha ha, ngoảnh đầu nhìn thấy Tô Hoài Dương. Anh ta đã từng thấy ảnh chụp của anh, vì vậy cố tình chèn ép: "Chú ơi, người này là tài xế chủ mới thuê ạ?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giang Chí Lâm chỉ toàn nghĩ tới đồ cổ, nên không nhìn ra Trương Khoa đang cố tình chèn ép Tô Hoài Dương. Ông
ta bèn giải thích: "Đây là rể đồ bỏ Tô Hoài Dương của chủ, không phải tài xế " Trương Khoa cười nói: "Chú không nói, suýt nữa cháu tưởng anh ta là tài xế đấy."
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giang Chí Lâm xấu hổ, lập tức quay đầu trợn mắt với Tô Hoài Dương, ý của ông ta rất rõ ràng: "Đưa cậu theo đúng là mặt tôi mà!" Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Tru*yện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện8*8.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Tô Hoài Dương thấy vậy cũng chẳng biết làm sao. Lúc nhìn thấy Trương Khoa, anh đã biết vì sao mẹ vợ Ngô Tâm muốn mình theo cha vợ đến tham gia buổi triển lãm đồ cổ này.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Rõ ràng là để Trương Khoa khoe giàu trước mặt mình, muốn mình biết khó mà lui.
Trương Khoa thấy Tô Hoài Dương không nói gì, anh ta càng khinh thường anh, sau đó nói với Giang Chí Lâm: "Chú à, cháu dẫn chủ đến trung tâm phòng triển lãm xem nhé, ở đó toàn là đồ quý hiếm
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
"Được được được!" Giang Chí Lâm nghe vậy thì vui vẻ khôn xiết. Nhà Trương Khoa buôn bản đồ cổ lãi hơn mấy tỷ bạc, hơn nữa còn là gia tộc nổi tiếng trong giới đồ cổ Sài Gòn, cả nhà họ đều là thành viên của Hiệp hội Đồ cổ, Trương Khoa đã nói là đồ quý hiếm thì chắc chắn sẽ không tệ.
Giang Chí Lâm lập tức theo Trương Khoa đến trung tâm phòng triển lãm, Tô Hoài Dương cũng theo ông ta và tùy ý ngắm nhìn. Quả nhiên đồ cổ ở lối vào không thể sánh với nơi này, mỗi một món đồ được trưng bày trong tủ có giá không dưới hàng tỷ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nếu tính như vậy, gộp toàn bộ giá trị đồ cổ trong buổi triển lãm lần này thì hắn là không dưới ba ngàn tỷ. Quy mô lớn đến thế, cho dù ở thành phố như Sài Gòn cũng rất hiểm thấy
Đáng tiếc Tô Hoài Dương chẳng hề hứng thú với cuộc triển lãm đẳng cấp thế này. Trái lại, Giang Chí Lâm ở phía trước thường xuyên kêu lên vì ngạc nhiên.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
"Ôi trời ơi, đây là tranh chữ của Đường Dần, giá trị tận bảy tám tỷ! Còn có cả ngọc bội được người ta thưởng thức ít nhất mấy chục năm này! Ba tỷ rưỡi tuyệt đối không giành được."
Trương Khoa thỏa mãn nhìn Giang Chí Lâm kích động, ánh mắt anh ta thường xuyên lóe lên cái nhìn khinh thường.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Anh ta chính là muốn hiệu quả thế này, dùng tiền đỗ cha mẹ Giang Ngọc Hằng vui lòng, thì chuyện bắt lấy Giang Ngọc dễ như trở bàn tay thôi. Về phần Tô Hoài Dương, Trương Khoa nghĩ cho anh ta biết tay, thì anh ta sẽ ngoan ngoãn cút đi thôi
Trương Khoa đang nghĩ ngợi thì Giang Chi Lâm đột nhiên dừng lại, kích động cảm ơn anh ta: "Thật sự cảm ơn con! Nếu không có thư mời của con, làm sao chủ có thể nhìn thấy nhiều đồ quý hiếm như vậy!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trương Khoa nghe vậy bèn tỏ vẻ 'tiên tay thôi “Chuyện nhỏ thôi chủ, nhà họ Trương vốn là bên đứng ra tổ chức, muốn làm hai tờ thư mời là chuyện quá dễ dàng. Hơn nữa chủ thích đồ cổ như vậy, sao con rể chủ không chuẩn bị thư mời cho chú a?"
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo *dõi truyện tại Truyện88.vip
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giang Chí Lâm nghe vậy, liền nhìn Tô Hoài Dương đứng cạnh, thấy anh lơ đãng nên bực bội, cất lời mỉa mai: "Cậu ta à? Một kẻ ăn không ngồi rồi thì có bản lĩnh gì chứ?" Trương Khoa nghe vậy bèn cười nói: "Cháu quên mất
người này là đồ bỏ đi! Không nhắc chuyện ấy nữa, cháu đưa
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
chú đến xem phòng triển lãm nhà họ Trương nhé." Dứt lời, Trương Khoa đưa Giang Lâm đến phòng triển lãm nhà họ Trương. Vừa tới nơi, Giang Lâm càng thêm kích động, nhìn món đồ trong đấy mà khởi: "Đây là tranh "Kim Kiều Đồ" của Ngô Đạo Tử ư?"
Trương Khoa mỉm cười, sau đó nói ngay: "Cháu lấy tranh về và đã giám định cùng người trong nhà, là lần đầu lấy ra trưng bày a."
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Câu nói này của Trương Khoa đã thừa nhận đây là Kiều của Ngô Đạo Tử, Giang Lâm nghe xong càng cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi
Những người đang vây quanh tủ trưng bày ấy, nghe vậy lập tức tán thưởng ảo ảo: "Không ngờ anh chàng trẻ tuổi này lại là người phát hiện ra bức tranh ấy! Đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
"Đây chính là tác phẩm lừng danh của Họa Thánh Ngôi Đạo Tủ, tuyệt đối là báu vật vô giả, không ngờ người tìm được nó lại trẻ đến vậy!"
Giang Chi Lâm nghe mấy lời ấy, ông ta đã tin hơn nửa, sau đó còn muốn chạy đến gần để xem kỹ hơn.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nhưng khi còn cách tủ trưng bày một mét, Giang Chí Lâm lại bị hai bảo vệ đứng trước tủ cản lại. Bảo vệ lạnh lùng nói với ông ta: "Vui lòng đứng xem ở khoảng cách một mét.
Trương Khoa thấy vậy nhưng cũng không nói giúp cho Giang Chí Lâm. Tuy hai bảo vệ đều là người của họ Trương, nhưng đồ quý giả như vậy, Trương Khoa cũng không định cho Giang Chí Lâm đặc quyền.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Anh ta lập tức bước đến, mở mồm khoe khoang: "Cháu cũng vô tình có được bức tranh này, nếu mắt cháu không nhìn kỹ thì e rằng đã bỏ lỡ, chỉ tổn ba tỷ rưỡi mà mua được từ chỗ một lão nhà quê a!"
"Ba tỷ rưỡi!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sau khi xác định đây là bản gốc, Giang Chí Lâm giật mình không thôi. Ba tỷ rưỡi mà đã mua được bản gốc của Họa Thánh, chuyện tốt thế này, chẳng biết bao nhiêu thế hệ thắp hương mới gặp được
Bấy giờ Trương Khoa còn nói thêm: "Có được đồ quý báu như vậy, mặc dù khá là may mắn, nhưng nếu không nhờ khả năng giám định của mình sâu sắc, chỉ e cũng lỡ mất a!"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giang Chí Lâm nghe xong càng khó chịu với Tô Hoài Dương. So với Trương Khoa, thứ đồ bỏ này đúng là không thế nào nhìn nổi.
Hơn nữa, nếu Trương Khoa thật sự là con rể mình, mình muốn trở thành thành viên Hiệp hội Đồ cổ, đấy không phải là chuyện dễ dàng sao! Đến lúc đó muốn có món đồ nào trong buổi triển lãm mà không được?
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Nghĩ đến đây, Giang Chí Lâm càng ghét bỏ Tô Hoài
Cập nhật nhanh nhất trên* Truyện88.vip