Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 22: Lại Đánh Thêm Lần Nữa
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip* để ủng hộ team nha !!!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mọi người nghe thấy lời này của Chu Hoàng Nhật đều bắt đầu thảo luận xôn xao.
“Thì ra bà cụ Giang đã từng đi đến tập đoàn Quang Diệu, kết quả ngay cả cửa cũng không vào được!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Chuyện này thật sự là quá mất mặt mà!"
“Bà ấy vừa rồi còn làm ra bộ dạng có quan hệ rất tốt với tập đoàn Quang Diệu, thì ra chỉ là giả bộ thôi!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lúc này, bà cụ Giang hận không thể tìm được cái lỗ mà chui xuống, con người ba ta xem trọng sĩ diện còn hơn cả mạng sống, cứ như thế này, hôm nay bỏ ra hai mươi tỷ để nâng gương mặt này lên xem như công các rồi, thậm chí sau này sẽ còn bị đem ra làm trò cười
Sau đó Chu Hoàng Nhật còn lạnh lùng cười một tiếng rồi nói: "Nếu như người kế thừa của nhà họ Giang đã thay đổi, vậy thì Quang Diệu cũng sẽ thu lại vốn đầu tư, tiền bồi thường hợp đồng ba trăm năm chục tỷ, các người chuẩn bị cho tốt đi! Nếu như các người trả không nổi, toàn bộ các người ngoài trừ Tô Hoài Dương ra, đều chuẩn bị sẵn ăn cơm tù di!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bà cụ Giang nghe thấy vậy sắc mặt trắng bệch sợ hãi, nếu như Quang Diệu rút vốn đầu tư, nhà họ Giang của bọn họ sẽ ngay lập tức phá sản, chỉ dựa vào hợp đồng mới ký với người ta, tiền vi phạm hợp đồng thôi nhà họ Giang cũng trả không nổi!
Bà cụ Giang nghĩ đến đây thì tinh thần hoảng loạn, lúc này con coi trọng sĩ diện gì nữa, trực tiếp quỳ xuống dưới: “Chủ Tịch Nhật Tôi cầu xin ông đừng thu hồi lại vốn đầu tư
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nhà họ Giang chúng tôi sẽ sử dụng vốn đầu tư này thật tốt, nhất định sẽ mang lại lợi nhuận mấy tỷ cho tập đoàn Quang Dieu!
Chu Hoàng Nhật nghe thể cười lạnh lùng nói: "Nhà họ Giang? Nhà họ Giang thì là cái thá gì! Nếu không phải vì nếu mặt cô Hằng, nhà họ Giang các người tôi cũng lười biếng nhìn đến
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Quang Diệu cũng không thiếu lợi nhuận mấy tỷ đó!”
Tuy là khi Chu Hoàng Nhật bước vào bà cụ Giang đã sớm có dự cảm, nhưng Chu Hoàng Nhật nói thẳng ra vẫn khiến bà ta cực kỳ kinh ngạc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thì ra Quang Diệu đầu tư cho nhà họ Giang, là vì nề mặt Giang Ngọc Hằng Sau khi kinh ngạc, trong lòng bà cụ nhà họ Giang như rỉ
máu, hối hận lúc đầu, không đối xử tốt với Giang Ngọc Hằng một chút, thì bản thân bà ta cũng đâu đến nỗi mất mặt như lúc này! Giang Ngọc Hằng thấy tình cảnh này, trong lòng sinh ra một tia hy vọng nhỏ nhoi, mọi chuyện chẳng lẽ còn có thể
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
xoay chuyển sao? Còn lúc này gương mặt Tô Hoài Dương đã trở nên tàn khốc lạnh lùng nhìn người nhà họ Giang, anh hôm nay phải khiến cho những người không biết tốt xấu, biết được chuyện gì nên làm, chuyện gì không thể làm
Anh muốn cho mọi người đều biết, vợ anh Giang Ngọc Hằng, là người mà họ không thể chọc đến
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đúng lúc này, Giang Minh Nguyên đừng ở một bên nhìn thấy chức vụ người kế thừa của mình bị lung lay, đột nhiên đứng lên, tranh luận với Chu Hoàng Nhật: "Chủ tịch Nhật, cái con Giang Ngọc Hằng đó làm sao so sánh được với tôi! Cô ta là loại đàn bà ti tiện cái gì cũng không biết, tôi có lòng tin, tôi làm người kế thừa của nhà họ Giang, tuyệt đối không khiến ông phải thất vọng đâu!” Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Tru*yện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện8*8.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Mọi người xung quanh thấy thế đều bất lực đến bội phục, thật sự bội phục Giang Minh Nguyễn sao lại não tàn đến thiết
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Vừa rồi chủ tịch tập đoàn Quang Diệu Chu Hoàng Nhật cũng đã nói rồi là nề mặt Giang Ngọc Hằng nên mới hợp tác với nhà họ Giang! Cậu còn mẹ nó tự tin đến đâu mà ở trong tình trạng này rồi lại còn nói Giang Ngọc Hằng là người đàn bà ti tiện
Chu Hoàng Nhật nghe thấy những lời này liền trợn mắt lên nhìn, thấy Tô Hoài Dương ngồi ở một bên, sắc mặt càng lúc càng khó coi, ông ta không một chút do dự tát liên hoàn mấy bạt tại khiến Giang Minh Nguyên phải bò dưới đất, răng cũng bị tát rụng hai cái
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chu Hoàng Nhật vừa đánh vừa gào lên nói: "Cậu tự tin cậu giỏi hơn cô Hằng? Tôi nói cho cậu biết, cậu không có điểm gì bằng được cô ấy, thứ não tàn như cậu nên cả đời bò dưới đất đi! Bà cụ Giang thấy Giang Minh Nguyên nói năng bay ba trong lòng cũng tức sôi máu, trước là hoang phí đồ cổ ba
trăm năm chục tỷ, sau lại là chuyện hợp đồng này, bà ta có
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
thích đứa cháu nội này đến đâu, lúc này cũng hận không thể
đánh chết Giang Minh Nguyên ngay tại chỗ.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bà cụ Giang ngày lập tức đùn đẩy nói: “Là do tên ngốc này ở chỗ tôi nói năng lung tung, tôi mới chỉnh sửa lại người kế thừa! Chủ tịch Nhật không cần ông đích thân ra tay, tôi sẽ tự tay giải quyết tên nhóc này, không cần làm bẩn tay của ông!”
Lúc này bà cụ Giang tàn nhẫn nói với Giang Minh Nguyên: “Mấy người đến đây! Tát rách miệng của thắng nhóc này cho tôi!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Giang Minh Nguyên nghe thấy những lời này đã toàn hoàn kiệt quệ tinh thần, nước mặt trong giây lát chảy ra, gương mặt của anh ta bây giờ đụng thôi cũng thấy đau, lại bị tát, thì sẽ hỏng mất
Giang Minh Nguyên ngay lập tức cầu xin bà cụ Giang: “Bà nội đừng đánh con! Đánh nữa gương mặt con sẽ nát hết đó!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bà cụ nghe như không nghe, vứt cho Giang Minh Nguyên một câu: thì kệ nát, có thể chuốc giận là tốt rồi!”
Giang Minh Nguyên nghe thấy những lời này liền thủ sẵn muốn chạy, nhưng lại bị người hầu nhà họ Giang bắt lại rồi ném xuống dưới đất, sau đó là những cái tát như trời giảng xuống mặt của Giang Minh Nguyên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Rất lâu sau đó, tiếng kêu thảm thiết của Giang Minh Nguyên cũng từ từ yếu dần.
Cập nhật nhanh nhất trên* Truyện88.vip
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bây giờ ngay lúc này đây, Tô Hoài Dương đứng dậy, lạnh lùng nói: "Đổi thành gỗ, đánh thêm một lần nữa!” Bà cụ Giang sửng sốt trong giấy lát, ý thức được
chửi lớn nói: "Cậu im đi, chỗ này cậu không có tư cách nói
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
chuyện!”
Chu Hoàng Nhật lại lạnh lùng hừ lạnh một tiếng nói: “Bà im đi, chỗ này bà mới không có tư cách nói chuyện đó! Đánh thằng nhóc ngu ngốc này thêm một lần nữa cho
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cả người bà cụ Giang kinh ngạc run lên, lúc này làm sao mà con có thể lo được sự sống chết Giang Minh Nguyên nữa, chỉ cần Chu Hoàng Nhật lên tiếng, muốn bà ta đánh gãy tay chân của Giang Minh Nguyên bà ta cũng đồng ý.
Bà cụ Giang nói với người hầu: người đi tìm hai miếng gỗ đến đây, đánh thêm một lần
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Người hầu nhà họ Giang nghe thấy vậy ngay lập tức hành động, Giang Minh Nguyên nằm vật vã dưới đất nghe còn phải bị đánh thêm một lần nữa, ngay lập tức bị dọa cho không còn hồn phía, thẩm chỉ quần cũng bị ước luôn.
Vội vàng chạy đến chỗ Tô Hoài Dương, sau đó cầu cứu Giang Ngọc Hằng mong cô giúp mình cầu xin, nhưng anh ta mời được nửa đoạn đường, Chu Hoàng Nhật đã một chân đá bay anh ta lật qua một chỗ khác, cay nghiệt nói: “Cút sang một bên đi
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Giang Minh Nguyên đầu dám cãi lại lời của Chu Hoàng Nhật, lúc này ngay cả trốn anh ta cũng không biết phải trốn vào đâu.
Đợi đến khi người hầu tìm được miếng gỗ, Giang Minh Nguyễn muốn chạy cũng không còn cơ hội nữa rồi, mấy người hầu kẹo Giang Minh Nguyên từ dưới đất lên, sau đó trái phải bắt đầu tất.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lần này Giang Minh Nguyên không còn sức kêu thảm nữa, chỉ nghe thấy tiếng khóc hu hu, lấm lúc lại có một hai chiếc rằng bay ra từ miệng anh ta.
Mấy người hầu đánh đến Giang Minh Nguyên không còn làm ồn được nữa mới dừng tay, sau đó chỉ thấy Tô Hoài Dương lớn tiếng nói: “Làm cho anh ta tỉnh lại, bảo anh ta xin lỗi Giang Ngọc Hằng!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lần này không cần Chu Hoàng Nhật lặp lại, bà cụ Giang tự mình hạ mệnh lệnh, nói với mấy người hầu: "Làm cho nó tỉnh lại!
Khi Tô Hoài Dương nói lại đánh thêm một lần nữa, bà cụ Giang đã cảm thấy không đúng rồi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Giang Ngọc Hằng một câu cũng không nói, nhưng bất
luận là Tô Hoài Dương nói gì, cô cũng đều không phản bác.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Rất rõ ràng, hoặc là tất cả mọi chuyện đều là ý muốn ngầm của Giang Ngọc Hằng! Còn bây giờ, bà cụ không dám chọc đến Giang Ngọc
Hang!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Khi bà cụ Giang ra mệnh lệnh xong, người hầu mấy lần giày vò, cuối cùng cũng làm cho Giang Minh Nguyên tỉnh lại. Sau khi Giang Minh Nguyên tỉnh lại toàn thân đều run
lên, sợ là sẽ còn có “trừng phạt" nào nữa đến với mình.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lúc này bà cụ Giang ra lệnh nói: "Giang Minh Nguyên, quỳ xuống xin lỗi Giang Ngọc Hằng và Tô Hoài Dương!”
Ủng hộ team chúng mìn*h bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip
**********
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip* để ủng hộ team nha !!!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mọi người nghe thấy lời này của Chu Hoàng Nhật đều bắt đầu thảo luận xôn xao.
“Thì ra bà cụ Giang đã từng đi đến tập đoàn Quang Diệu, kết quả ngay cả cửa cũng không vào được!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Chuyện này thật sự là quá mất mặt mà!"
“Bà ấy vừa rồi còn làm ra bộ dạng có quan hệ rất tốt với tập đoàn Quang Diệu, thì ra chỉ là giả bộ thôi!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lúc này, bà cụ Giang hận không thể tìm được cái lỗ mà chui xuống, con người ba ta xem trọng sĩ diện còn hơn cả mạng sống, cứ như thế này, hôm nay bỏ ra hai mươi tỷ để nâng gương mặt này lên xem như công các rồi, thậm chí sau này sẽ còn bị đem ra làm trò cười
Sau đó Chu Hoàng Nhật còn lạnh lùng cười một tiếng rồi nói: "Nếu như người kế thừa của nhà họ Giang đã thay đổi, vậy thì Quang Diệu cũng sẽ thu lại vốn đầu tư, tiền bồi thường hợp đồng ba trăm năm chục tỷ, các người chuẩn bị cho tốt đi! Nếu như các người trả không nổi, toàn bộ các người ngoài trừ Tô Hoài Dương ra, đều chuẩn bị sẵn ăn cơm tù di!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bà cụ Giang nghe thấy vậy sắc mặt trắng bệch sợ hãi, nếu như Quang Diệu rút vốn đầu tư, nhà họ Giang của bọn họ sẽ ngay lập tức phá sản, chỉ dựa vào hợp đồng mới ký với người ta, tiền vi phạm hợp đồng thôi nhà họ Giang cũng trả không nổi!
Bà cụ Giang nghĩ đến đây thì tinh thần hoảng loạn, lúc này con coi trọng sĩ diện gì nữa, trực tiếp quỳ xuống dưới: “Chủ Tịch Nhật Tôi cầu xin ông đừng thu hồi lại vốn đầu tư
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nhà họ Giang chúng tôi sẽ sử dụng vốn đầu tư này thật tốt, nhất định sẽ mang lại lợi nhuận mấy tỷ cho tập đoàn Quang Dieu!
Chu Hoàng Nhật nghe thể cười lạnh lùng nói: "Nhà họ Giang? Nhà họ Giang thì là cái thá gì! Nếu không phải vì nếu mặt cô Hằng, nhà họ Giang các người tôi cũng lười biếng nhìn đến
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Quang Diệu cũng không thiếu lợi nhuận mấy tỷ đó!”
Tuy là khi Chu Hoàng Nhật bước vào bà cụ Giang đã sớm có dự cảm, nhưng Chu Hoàng Nhật nói thẳng ra vẫn khiến bà ta cực kỳ kinh ngạc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thì ra Quang Diệu đầu tư cho nhà họ Giang, là vì nề mặt Giang Ngọc Hằng Sau khi kinh ngạc, trong lòng bà cụ nhà họ Giang như rỉ
máu, hối hận lúc đầu, không đối xử tốt với Giang Ngọc Hằng một chút, thì bản thân bà ta cũng đâu đến nỗi mất mặt như lúc này! Giang Ngọc Hằng thấy tình cảnh này, trong lòng sinh ra một tia hy vọng nhỏ nhoi, mọi chuyện chẳng lẽ còn có thể
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
xoay chuyển sao? Còn lúc này gương mặt Tô Hoài Dương đã trở nên tàn khốc lạnh lùng nhìn người nhà họ Giang, anh hôm nay phải khiến cho những người không biết tốt xấu, biết được chuyện gì nên làm, chuyện gì không thể làm
Anh muốn cho mọi người đều biết, vợ anh Giang Ngọc Hằng, là người mà họ không thể chọc đến
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đúng lúc này, Giang Minh Nguyên đừng ở một bên nhìn thấy chức vụ người kế thừa của mình bị lung lay, đột nhiên đứng lên, tranh luận với Chu Hoàng Nhật: "Chủ tịch Nhật, cái con Giang Ngọc Hằng đó làm sao so sánh được với tôi! Cô ta là loại đàn bà ti tiện cái gì cũng không biết, tôi có lòng tin, tôi làm người kế thừa của nhà họ Giang, tuyệt đối không khiến ông phải thất vọng đâu!” Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Tru*yện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện8*8.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Mọi người xung quanh thấy thế đều bất lực đến bội phục, thật sự bội phục Giang Minh Nguyễn sao lại não tàn đến thiết
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Vừa rồi chủ tịch tập đoàn Quang Diệu Chu Hoàng Nhật cũng đã nói rồi là nề mặt Giang Ngọc Hằng nên mới hợp tác với nhà họ Giang! Cậu còn mẹ nó tự tin đến đâu mà ở trong tình trạng này rồi lại còn nói Giang Ngọc Hằng là người đàn bà ti tiện
Chu Hoàng Nhật nghe thấy những lời này liền trợn mắt lên nhìn, thấy Tô Hoài Dương ngồi ở một bên, sắc mặt càng lúc càng khó coi, ông ta không một chút do dự tát liên hoàn mấy bạt tại khiến Giang Minh Nguyên phải bò dưới đất, răng cũng bị tát rụng hai cái
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chu Hoàng Nhật vừa đánh vừa gào lên nói: "Cậu tự tin cậu giỏi hơn cô Hằng? Tôi nói cho cậu biết, cậu không có điểm gì bằng được cô ấy, thứ não tàn như cậu nên cả đời bò dưới đất đi! Bà cụ Giang thấy Giang Minh Nguyên nói năng bay ba trong lòng cũng tức sôi máu, trước là hoang phí đồ cổ ba
trăm năm chục tỷ, sau lại là chuyện hợp đồng này, bà ta có
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
thích đứa cháu nội này đến đâu, lúc này cũng hận không thể
đánh chết Giang Minh Nguyên ngay tại chỗ.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bà cụ Giang ngày lập tức đùn đẩy nói: “Là do tên ngốc này ở chỗ tôi nói năng lung tung, tôi mới chỉnh sửa lại người kế thừa! Chủ tịch Nhật không cần ông đích thân ra tay, tôi sẽ tự tay giải quyết tên nhóc này, không cần làm bẩn tay của ông!”
Lúc này bà cụ Giang tàn nhẫn nói với Giang Minh Nguyên: “Mấy người đến đây! Tát rách miệng của thắng nhóc này cho tôi!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Giang Minh Nguyên nghe thấy những lời này đã toàn hoàn kiệt quệ tinh thần, nước mặt trong giây lát chảy ra, gương mặt của anh ta bây giờ đụng thôi cũng thấy đau, lại bị tát, thì sẽ hỏng mất
Giang Minh Nguyên ngay lập tức cầu xin bà cụ Giang: “Bà nội đừng đánh con! Đánh nữa gương mặt con sẽ nát hết đó!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bà cụ nghe như không nghe, vứt cho Giang Minh Nguyên một câu: thì kệ nát, có thể chuốc giận là tốt rồi!”
Giang Minh Nguyên nghe thấy những lời này liền thủ sẵn muốn chạy, nhưng lại bị người hầu nhà họ Giang bắt lại rồi ném xuống dưới đất, sau đó là những cái tát như trời giảng xuống mặt của Giang Minh Nguyên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Rất lâu sau đó, tiếng kêu thảm thiết của Giang Minh Nguyên cũng từ từ yếu dần.
Cập nhật nhanh nhất trên* Truyện88.vip
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bây giờ ngay lúc này đây, Tô Hoài Dương đứng dậy, lạnh lùng nói: "Đổi thành gỗ, đánh thêm một lần nữa!” Bà cụ Giang sửng sốt trong giấy lát, ý thức được
chửi lớn nói: "Cậu im đi, chỗ này cậu không có tư cách nói
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
chuyện!”
Chu Hoàng Nhật lại lạnh lùng hừ lạnh một tiếng nói: “Bà im đi, chỗ này bà mới không có tư cách nói chuyện đó! Đánh thằng nhóc ngu ngốc này thêm một lần nữa cho
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cả người bà cụ Giang kinh ngạc run lên, lúc này làm sao mà con có thể lo được sự sống chết Giang Minh Nguyên nữa, chỉ cần Chu Hoàng Nhật lên tiếng, muốn bà ta đánh gãy tay chân của Giang Minh Nguyên bà ta cũng đồng ý.
Bà cụ Giang nói với người hầu: người đi tìm hai miếng gỗ đến đây, đánh thêm một lần
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Người hầu nhà họ Giang nghe thấy vậy ngay lập tức hành động, Giang Minh Nguyên nằm vật vã dưới đất nghe còn phải bị đánh thêm một lần nữa, ngay lập tức bị dọa cho không còn hồn phía, thẩm chỉ quần cũng bị ước luôn.
Vội vàng chạy đến chỗ Tô Hoài Dương, sau đó cầu cứu Giang Ngọc Hằng mong cô giúp mình cầu xin, nhưng anh ta mời được nửa đoạn đường, Chu Hoàng Nhật đã một chân đá bay anh ta lật qua một chỗ khác, cay nghiệt nói: “Cút sang một bên đi
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Giang Minh Nguyên đầu dám cãi lại lời của Chu Hoàng Nhật, lúc này ngay cả trốn anh ta cũng không biết phải trốn vào đâu.
Đợi đến khi người hầu tìm được miếng gỗ, Giang Minh Nguyễn muốn chạy cũng không còn cơ hội nữa rồi, mấy người hầu kẹo Giang Minh Nguyên từ dưới đất lên, sau đó trái phải bắt đầu tất.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lần này Giang Minh Nguyên không còn sức kêu thảm nữa, chỉ nghe thấy tiếng khóc hu hu, lấm lúc lại có một hai chiếc rằng bay ra từ miệng anh ta.
Mấy người hầu đánh đến Giang Minh Nguyên không còn làm ồn được nữa mới dừng tay, sau đó chỉ thấy Tô Hoài Dương lớn tiếng nói: “Làm cho anh ta tỉnh lại, bảo anh ta xin lỗi Giang Ngọc Hằng!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lần này không cần Chu Hoàng Nhật lặp lại, bà cụ Giang tự mình hạ mệnh lệnh, nói với mấy người hầu: "Làm cho nó tỉnh lại!
Khi Tô Hoài Dương nói lại đánh thêm một lần nữa, bà cụ Giang đã cảm thấy không đúng rồi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Giang Ngọc Hằng một câu cũng không nói, nhưng bất
luận là Tô Hoài Dương nói gì, cô cũng đều không phản bác.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Rất rõ ràng, hoặc là tất cả mọi chuyện đều là ý muốn ngầm của Giang Ngọc Hằng! Còn bây giờ, bà cụ không dám chọc đến Giang Ngọc
Hang!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Khi bà cụ Giang ra mệnh lệnh xong, người hầu mấy lần giày vò, cuối cùng cũng làm cho Giang Minh Nguyên tỉnh lại. Sau khi Giang Minh Nguyên tỉnh lại toàn thân đều run
lên, sợ là sẽ còn có “trừng phạt" nào nữa đến với mình.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lúc này bà cụ Giang ra lệnh nói: "Giang Minh Nguyên, quỳ xuống xin lỗi Giang Ngọc Hằng và Tô Hoài Dương!”
Ủng hộ team chúng mìn*h bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip