Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 21: Hung hằng làm cho mất mặt
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.
**********
Truyện88.vip trang web c*ập nhật nhanh nhất
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Những quan khách có mặt tại hiện trường, khoảnh khắc Tô Hoài Dương nổi nóng mở miệng nói ra khiến mọi người ai cũng sửng sốt. “Đúng đó! Không phải Giang Ngọc Hằng hay sao? Tại
sao lại đổi thành Giang Minh Nguyên rồi?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Trên thiệp mời rõ ràng ghi là Giang Ngọc Hằng mà!”
Khi bà cụ Giang nghe thấy thế, sắc mặt có chút khó coi, lạnh lùng nhìn một cái rồi lại nhìn, nói: “Cậu không đồng ý? Cậu tưởng cậu là cái thá gì? Cậu có tư cách nói chuyện ở đây sao? Cậu im miệng cho tôi!”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nói xong, bà cụ kéo lấy tay của Giang Minh Nguyên, giải thích với mọi người: "Có thể mọi người không biết, mọi mặt tốt của Giang Minh Nguyên không phải Giang Ngọc Như cổ gắng là có thể sánh kịp, tôi giao nhà họ Giang cho đưa cháu nội này tôi mới yên tâm, nhưng nếu như giao cho Giang Ngọc Hằng, không đến vài năm nhà họ Giang sẽ bị hủy
trong tay nó thôi!”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giang Minh Nguyên lúc này cũng kiêu ngạo nói: “Nhà họ Giang của chúng tôi sao lại có thể giao cả cơ đồ vào tay một người có người chồng là phế vật tên Tô Hoài Dương được chứ, anh ta chỉ giống như một nhân viên nói gì nghe nấy thôi!”
Những người nhà họ Giang khác khi nghe tin này đều vô cùng bất ngờ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cha mẹ vợ của Tô Hoài Dương trong lòng đang vui mừng hớn hở đột nhiên nghe tin này, biểu tình gương mặt liền trở nên sụp đổ, vốn cho là con gái của mình cuối cùng cũng có thể kể nhiệm vị trí gia chủ đời kế tiếp, từ đây trở về sau có thể ngẩng cao đầu kiêu ngạo, nhưng không thể ngờ được chớp mắt một cái đã không còn gì nữa!
Em vợ của Tô Hoài Dương là Giang Ngọc Như, biểu tình trên gương mặt cô ta cũng vô cùng phẫn nộ, từ sâu trong nội tâm cô ta cảm thấy chị mình bị như vậy thật sự không đáng.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này, Giang Trúc Nhi cũng đứng ra, lạnh lùng cười nhạo nói với Giang Ngọc Hằng: “Cũng không nhìn xem bản thân mình ti tiện như thế nào, lại còn muốn trở thành người kế nhiệm đời tiếp theo, thật đúng là mộng tưởng hão huyền mà!"
Những vị khách đến tham dự tuy là kinh ngạc, nhưng cũng chỉ là cảm thấy kỳ lạ thôi, dù sao người kế thừa là ai, thật sự mà nói đối với bọn họ không có ảnh hưởng gì lớn cho lắm.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng trong bụng Giang Ngọc Hằng tràn đầy uất ức và tổn thương, cả người đều đứng sững sờ ra.
Nhưng còn Tô Hoài Dương thì hoàn toàn phần nộ, không ngờ bà cụ Giang và Giang Minh Nguyên lại vô liêm sỉ và to gan như thế
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tiếng khóc kìm nén Giang Ngọc Hằng vang bên tai anh,
Tô Hoài Dương biết, khiến cô khóc không thành tiếng, là sự lạnh lùng, khinh khi, không công bằng của bà nội Ánh mắt Tô Hoài Dương vô cùng tàn khốc lạnh lùng, chất vấn bà cụ Giang nói: “Bà nội, thật sự là đã quyết tâm,
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
giao vị trí gia chủ nhà họ Giang cho Giang Minh Nguyên? Bà cụ Giang khinh thường nhìn Tô Hoài Dương nói: "Lời này của cậu là có ý gì? Ai cho cậu cái tư cách và dùng giọng điệu chất vấn này với tôi, cả nhà cậu đều là phế vật, bây giờ ngay lập tức cút khỏi nhà họ Giang, tôi nhìn thấy mấy người là lại tức chịu không nổi
Giang Ngọc Hằng lúc này mới hồi phục tinh thần, căn rằng nói: "Bà nội, rõ ràng người bàn bạc thành công hạng mục đầu tư là cháu, bà sao lại có thể nói lời rồi không giữ lấy lời chứ."
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Im miệng!
Giang Ngọc Hằng vừa mới mở miệng, đã bị bà cụ Giang cắt lời, nói: "Cô còn có chút sáng suốt không, cô nghĩ bản thân cô là ai hả? Nếu không phải người ta nể tình nhà họ Giang, cô nghĩ cô có thể mời được họ sao?”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cũng đúng vào lúc này, Giang Minh Nguyên đi thẳng đến trước mặt Tô Hoài Dương và Giang Ngọc Hằng, sau đó thấp giọng chế nhạo nói: "Giang Ngọc Hằng cô thật sự cho là bà nội sẽ cho cô kế thừa vị trí gia chủ nhà họ Giang thật sao? Từ lúc bắt đầu ba nội chỉ muốn một mình tôi là kế thừa nhà họ Giang thôi.
“Trước kia không nói cho cô biết là muốn cho cô đắc ý hai ngày, làm việc cho nhà họ Giang nhiều một chút!” Tô Hoài Dương nghe thấy những lời này, ánh mắt đã hoàn toàn lạnh xuống: "Được, đây là các người tự chuốc lấy
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
đó!"
Giang Minh Nguyên nghe câu nói này của Tô Hoài Dương, lại lạnh lùng cười một tiếng, kiêu ngạo khinh khi người nói: "Mẹ mày giả bộ cái đéo gì? Tao nói cho các người biết, nếu như bây giờ hai đứa mày quỳ xuống trước mặt tạo, rót trà nhận lỗi, tao còn thể cho chúng mày uống một ly rượu chúc mừng ngày kể thừa của tao"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
"Còn nếu không thì, ngay bây giờ lập tức cút cho tao! Còn cô Giang Ngọc Hằng, quay về nhà thì ngoan ngoãn ở nhà đi, đừng có ti tiện mà đi ra ngoài nói năng lung tung, anh sẽ kiếm một nhà chồng xứng đáng cho cô, cậu chủ Trương Khoa chính là lựa chọn tốt nhất.
"Con về phần mày Tô Hoài Dương, trước đây tao nói muốn đánh gãy cánh tay của mày, vẫn được tính đó! Dám đối đầu với tao, mày còn chưa đủ đẳng cấp đầu con ạ!” Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện88.*vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88*.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ba vợ mẹ vợ lúc này cũng cảm thấy không còn mặt mũi nào nữa, gương mặt đều tức đến đó, hai người quyết định kéo lấy tay của Giang Ngọc Hằng đứng dậy muốn rời khỏi
Trước khi đi, còn tàn nhẫn liếc nhìn Tô Hoài Dương một cải: "Tên phế vật này, năm đó đáng lẽ không nên cho cậu vào nhà chúng tôi, nếu không sao Ngọc Hằng lại bị ức hiếp đến mức này chứ
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nói rồi, ba vợ mẹ vợ nói với Giang Ngọc Hằng: "Gia đình chúng ta chưa từng bị mất mặt lớn như thế này, sớm biết như thế, sao con lại nghe lời tên phế vật này, nhận cái nhiệm vụ chết tiệt gì chứ, đến cuối cùng cực khổ gánh nước chỉ là con số không, hy sinh vô ích cho nhà người ta!"
Nói xong, ba vợ mẹ vợ tức tối cùng nhau bước đi, đi thẳng ra ngoài.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Em vợ Giang Ngọc Như cũng bất lực thở dài, quay người rời đi.
Giang Ngọc Hằng thấy tình trạng như thế đã hoàn toàn sụp đổ, trong lòng đau đến vỡ vụn từng mảnh, nước mắt không kìm chế được mà rơi xuống.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ba năm này cô ở nhà họ Giang nhịn nhục chịu khó, đến cuối cùng vẫn không thoát khỏi số phận bị người ta coi như là công cụ để mà lợi dụng.
Tô Hoài Dương thấy vợ mình khóc trong lòng nhói đau, cực kỳ phẫn nộ, ánh mặt lạnh lùng đến dọa người.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nếu mười hai thủ lĩnh của Tô Hoài Dương đang ở rải rác khắp thế giới mỗi người phụ trách một phương mà nhìn thấy ánh mắt của Tô Hoài Dương lúc này, họ sẽ biết Tô Hoài Dương hiện tại như là một ngọn núi lửa sắp phun trào
Khi ngọn lửa căm phần của Tô Hoài Dương bùng phát, tất cả mọi người chỉ có thể đứng tại chỗ mà run sợ
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trước khi rời đi, anh trực tiếp lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn cho Chu Hoàng Nhật, với nội dung:
(Tôi không cần biết ông dùng cách gì, phải hung hãng làm cho họ mất hết sĩ diện cho
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cập nhật chương mới* nhất tại Truyện88.vip
Trong số quan khách, biểu tình Chu Hoàng Nhật trầm xuống, cũng vô cùng dọa người, đồng thời trong lòng cũng vô cùng chấn động, căn bản không ngờ được nhà họ Giang lại ngu ngốc đến mức giở trò như vậy.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ông ta sau khi nhận được tin của Tô Hoài Dương, liền trực tiếp đứng dậy, tàn nhẫn vỗ lên bàn một cái
Tất cả mọi người đều ngơ ngác, nhìn qua Chu Hoàng Nhật không biết nên làm thế nào cho ổn, vị đại ca này làm sao thế?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
họ Giang thật ức hiếp người quá đáng mà! Ai cho mấy người cái gan chó, dám sửa đổi người kế thừa vậy hả!” Chu Hoàng Nhật không ngừng tức giận, chỉ trích chửi bởi nhà họ Giang.
Lúc này Giang Minh Nguyên đi đến, cung kinh nói với Chu Hoàng Nhật: "Xin chào chủ tịch Nhật, tôi tên là Giang Minh Nguyên, là người kế thừa gia chủ của nhà họ
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giang Minh Nguyên chưa nói hết câu, Chu Hoàng Nhật
đã cho một bạt tai giáng xuống mặt anh ta, một tiếng bốp
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
vang lên: "Người kế thừa vị trí gia chủ là cô Hằng! Cậu thì được coi là cọng hành gì Tình hình như vậy, khiến cho tất cả mọi người ở hiện trường đều không dám lên tiếng.
Giang Minh Nguyên che mặt lại, vết thương trên mặt bị cái tát này của Chu Hoàng Nhật làm chó nứt ra, đỏ ửng lên.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tuy là không biết tại sao Chu Hoàng Nhật lại tức giận như vậy, nhưng anh ta không dám nói nửa điều không khách với Chu Hoàng Nhật, lập tức, cười hòa nhã hỏi: tịch Nhật, mong ông bớt giận, chuyện này là sao vậy a? Là tôi có chỗ nào làm không đúng hay sao?”
Chu Hoàng Nhật mặc kệ Giang Minh Nguyên là giả ngu hay là thật sự không nhìn ra nguyên nhân, nghiêm khắc nói: “Người kế thừa của nhà họ Giang chính là cô Hằng, tại sao lại thành là cậu vậy?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giang Minh Nguyên nghe thể vô cùng sốt sắng giải thích nói: "Chủ tịch Nhật, cô Giang Ngọc Hằng năng lực có hạn, không thể đảm đương chức vụ người kế thừa được, nên tôi trở thành người kế thừa sau đó.
Vẫn là giống như lời vừa nãy, Chu Hoàng Nhật lười biếng nghe Giang Minh Nguyên giải thích, lại tặng thêm cho anh ta một cái bạt tại: “Năng lực Cô Hằng có hạn? Vậy trong các người còn ai có thể ở Quang Diệu lấy ký được tiền đầu tư vậy?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này bà cụ Giang thấy tình thế không ổn, đôi lông mày trên làn da già nua của bà ta cong lại cung kính nói với Chu Hoàng Nhật : "Chủ tịch Nhật, ngài đừng tức giận! Cháu nội Giang Minh Nguyên của tôi từ nhỏ đã thông minh, để nói làm người thừa kế, nhất định sẽ làm tốt hơn Giang Ngọc Hằng”
Chu Hoàng Nhật nghe thế, lạnh lùng cười một tiếng, rồi chế nhạo nói: "Các người nói cô Hằng đây không đủ năng lực, vậy tại sao các người ngay cả cửa của Quang Diệu cũng không vào được vậy?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sắc mặt của bà cụ Giang đỏ hơn lúc nào hết, bà ta không ngờ được là Chu Hoàng Nhật ngay cả chuyện bà ta ngay cả cửa Quang Diệu cũng không bước vào được cũng biết.
Trên thực tế chuyện liên quan đến Tô Hoài Dương, cũng như những chuyện của nhà họ Giang, Chu Hoàng Nhật đều đặc biệt theo dõi, nên mọi chuyện đều năm rõ như lòng bàn tay.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng Chu Hoàng Nhật ở trước mặt bao nhiêu người nói ra, chính là đang tát vào sĩ diện của hai người họ.
Với lại lúc này, chỉ là món khai vị thôi.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ông ta còn muốn thay chủ nhân của mình, chủ của Long Môn Tô Hoài Dương, dạy dỗ nhà họ Giang thật tốt.
Cập nhật chương mới nhất tại *Truyện88.vip
**********
Truyện88.vip trang web c*ập nhật nhanh nhất
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Những quan khách có mặt tại hiện trường, khoảnh khắc Tô Hoài Dương nổi nóng mở miệng nói ra khiến mọi người ai cũng sửng sốt. “Đúng đó! Không phải Giang Ngọc Hằng hay sao? Tại
sao lại đổi thành Giang Minh Nguyên rồi?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Trên thiệp mời rõ ràng ghi là Giang Ngọc Hằng mà!”
Khi bà cụ Giang nghe thấy thế, sắc mặt có chút khó coi, lạnh lùng nhìn một cái rồi lại nhìn, nói: “Cậu không đồng ý? Cậu tưởng cậu là cái thá gì? Cậu có tư cách nói chuyện ở đây sao? Cậu im miệng cho tôi!”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nói xong, bà cụ kéo lấy tay của Giang Minh Nguyên, giải thích với mọi người: "Có thể mọi người không biết, mọi mặt tốt của Giang Minh Nguyên không phải Giang Ngọc Như cổ gắng là có thể sánh kịp, tôi giao nhà họ Giang cho đưa cháu nội này tôi mới yên tâm, nhưng nếu như giao cho Giang Ngọc Hằng, không đến vài năm nhà họ Giang sẽ bị hủy
trong tay nó thôi!”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giang Minh Nguyên lúc này cũng kiêu ngạo nói: “Nhà họ Giang của chúng tôi sao lại có thể giao cả cơ đồ vào tay một người có người chồng là phế vật tên Tô Hoài Dương được chứ, anh ta chỉ giống như một nhân viên nói gì nghe nấy thôi!”
Những người nhà họ Giang khác khi nghe tin này đều vô cùng bất ngờ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cha mẹ vợ của Tô Hoài Dương trong lòng đang vui mừng hớn hở đột nhiên nghe tin này, biểu tình gương mặt liền trở nên sụp đổ, vốn cho là con gái của mình cuối cùng cũng có thể kể nhiệm vị trí gia chủ đời kế tiếp, từ đây trở về sau có thể ngẩng cao đầu kiêu ngạo, nhưng không thể ngờ được chớp mắt một cái đã không còn gì nữa!
Em vợ của Tô Hoài Dương là Giang Ngọc Như, biểu tình trên gương mặt cô ta cũng vô cùng phẫn nộ, từ sâu trong nội tâm cô ta cảm thấy chị mình bị như vậy thật sự không đáng.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này, Giang Trúc Nhi cũng đứng ra, lạnh lùng cười nhạo nói với Giang Ngọc Hằng: “Cũng không nhìn xem bản thân mình ti tiện như thế nào, lại còn muốn trở thành người kế nhiệm đời tiếp theo, thật đúng là mộng tưởng hão huyền mà!"
Những vị khách đến tham dự tuy là kinh ngạc, nhưng cũng chỉ là cảm thấy kỳ lạ thôi, dù sao người kế thừa là ai, thật sự mà nói đối với bọn họ không có ảnh hưởng gì lớn cho lắm.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng trong bụng Giang Ngọc Hằng tràn đầy uất ức và tổn thương, cả người đều đứng sững sờ ra.
Nhưng còn Tô Hoài Dương thì hoàn toàn phần nộ, không ngờ bà cụ Giang và Giang Minh Nguyên lại vô liêm sỉ và to gan như thế
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tiếng khóc kìm nén Giang Ngọc Hằng vang bên tai anh,
Tô Hoài Dương biết, khiến cô khóc không thành tiếng, là sự lạnh lùng, khinh khi, không công bằng của bà nội Ánh mắt Tô Hoài Dương vô cùng tàn khốc lạnh lùng, chất vấn bà cụ Giang nói: “Bà nội, thật sự là đã quyết tâm,
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
giao vị trí gia chủ nhà họ Giang cho Giang Minh Nguyên? Bà cụ Giang khinh thường nhìn Tô Hoài Dương nói: "Lời này của cậu là có ý gì? Ai cho cậu cái tư cách và dùng giọng điệu chất vấn này với tôi, cả nhà cậu đều là phế vật, bây giờ ngay lập tức cút khỏi nhà họ Giang, tôi nhìn thấy mấy người là lại tức chịu không nổi
Giang Ngọc Hằng lúc này mới hồi phục tinh thần, căn rằng nói: "Bà nội, rõ ràng người bàn bạc thành công hạng mục đầu tư là cháu, bà sao lại có thể nói lời rồi không giữ lấy lời chứ."
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Im miệng!
Giang Ngọc Hằng vừa mới mở miệng, đã bị bà cụ Giang cắt lời, nói: "Cô còn có chút sáng suốt không, cô nghĩ bản thân cô là ai hả? Nếu không phải người ta nể tình nhà họ Giang, cô nghĩ cô có thể mời được họ sao?”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cũng đúng vào lúc này, Giang Minh Nguyên đi thẳng đến trước mặt Tô Hoài Dương và Giang Ngọc Hằng, sau đó thấp giọng chế nhạo nói: "Giang Ngọc Hằng cô thật sự cho là bà nội sẽ cho cô kế thừa vị trí gia chủ nhà họ Giang thật sao? Từ lúc bắt đầu ba nội chỉ muốn một mình tôi là kế thừa nhà họ Giang thôi.
“Trước kia không nói cho cô biết là muốn cho cô đắc ý hai ngày, làm việc cho nhà họ Giang nhiều một chút!” Tô Hoài Dương nghe thấy những lời này, ánh mắt đã hoàn toàn lạnh xuống: "Được, đây là các người tự chuốc lấy
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
đó!"
Giang Minh Nguyên nghe câu nói này của Tô Hoài Dương, lại lạnh lùng cười một tiếng, kiêu ngạo khinh khi người nói: "Mẹ mày giả bộ cái đéo gì? Tao nói cho các người biết, nếu như bây giờ hai đứa mày quỳ xuống trước mặt tạo, rót trà nhận lỗi, tao còn thể cho chúng mày uống một ly rượu chúc mừng ngày kể thừa của tao"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
"Còn nếu không thì, ngay bây giờ lập tức cút cho tao! Còn cô Giang Ngọc Hằng, quay về nhà thì ngoan ngoãn ở nhà đi, đừng có ti tiện mà đi ra ngoài nói năng lung tung, anh sẽ kiếm một nhà chồng xứng đáng cho cô, cậu chủ Trương Khoa chính là lựa chọn tốt nhất.
"Con về phần mày Tô Hoài Dương, trước đây tao nói muốn đánh gãy cánh tay của mày, vẫn được tính đó! Dám đối đầu với tao, mày còn chưa đủ đẳng cấp đầu con ạ!” Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện88.*vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88*.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ba vợ mẹ vợ lúc này cũng cảm thấy không còn mặt mũi nào nữa, gương mặt đều tức đến đó, hai người quyết định kéo lấy tay của Giang Ngọc Hằng đứng dậy muốn rời khỏi
Trước khi đi, còn tàn nhẫn liếc nhìn Tô Hoài Dương một cải: "Tên phế vật này, năm đó đáng lẽ không nên cho cậu vào nhà chúng tôi, nếu không sao Ngọc Hằng lại bị ức hiếp đến mức này chứ
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nói rồi, ba vợ mẹ vợ nói với Giang Ngọc Hằng: "Gia đình chúng ta chưa từng bị mất mặt lớn như thế này, sớm biết như thế, sao con lại nghe lời tên phế vật này, nhận cái nhiệm vụ chết tiệt gì chứ, đến cuối cùng cực khổ gánh nước chỉ là con số không, hy sinh vô ích cho nhà người ta!"
Nói xong, ba vợ mẹ vợ tức tối cùng nhau bước đi, đi thẳng ra ngoài.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Em vợ Giang Ngọc Như cũng bất lực thở dài, quay người rời đi.
Giang Ngọc Hằng thấy tình trạng như thế đã hoàn toàn sụp đổ, trong lòng đau đến vỡ vụn từng mảnh, nước mắt không kìm chế được mà rơi xuống.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ba năm này cô ở nhà họ Giang nhịn nhục chịu khó, đến cuối cùng vẫn không thoát khỏi số phận bị người ta coi như là công cụ để mà lợi dụng.
Tô Hoài Dương thấy vợ mình khóc trong lòng nhói đau, cực kỳ phẫn nộ, ánh mặt lạnh lùng đến dọa người.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nếu mười hai thủ lĩnh của Tô Hoài Dương đang ở rải rác khắp thế giới mỗi người phụ trách một phương mà nhìn thấy ánh mắt của Tô Hoài Dương lúc này, họ sẽ biết Tô Hoài Dương hiện tại như là một ngọn núi lửa sắp phun trào
Khi ngọn lửa căm phần của Tô Hoài Dương bùng phát, tất cả mọi người chỉ có thể đứng tại chỗ mà run sợ
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trước khi rời đi, anh trực tiếp lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn cho Chu Hoàng Nhật, với nội dung:
(Tôi không cần biết ông dùng cách gì, phải hung hãng làm cho họ mất hết sĩ diện cho
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cập nhật chương mới* nhất tại Truyện88.vip
Trong số quan khách, biểu tình Chu Hoàng Nhật trầm xuống, cũng vô cùng dọa người, đồng thời trong lòng cũng vô cùng chấn động, căn bản không ngờ được nhà họ Giang lại ngu ngốc đến mức giở trò như vậy.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ông ta sau khi nhận được tin của Tô Hoài Dương, liền trực tiếp đứng dậy, tàn nhẫn vỗ lên bàn một cái
Tất cả mọi người đều ngơ ngác, nhìn qua Chu Hoàng Nhật không biết nên làm thế nào cho ổn, vị đại ca này làm sao thế?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
họ Giang thật ức hiếp người quá đáng mà! Ai cho mấy người cái gan chó, dám sửa đổi người kế thừa vậy hả!” Chu Hoàng Nhật không ngừng tức giận, chỉ trích chửi bởi nhà họ Giang.
Lúc này Giang Minh Nguyên đi đến, cung kinh nói với Chu Hoàng Nhật: "Xin chào chủ tịch Nhật, tôi tên là Giang Minh Nguyên, là người kế thừa gia chủ của nhà họ
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giang Minh Nguyên chưa nói hết câu, Chu Hoàng Nhật
đã cho một bạt tai giáng xuống mặt anh ta, một tiếng bốp
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
vang lên: "Người kế thừa vị trí gia chủ là cô Hằng! Cậu thì được coi là cọng hành gì Tình hình như vậy, khiến cho tất cả mọi người ở hiện trường đều không dám lên tiếng.
Giang Minh Nguyên che mặt lại, vết thương trên mặt bị cái tát này của Chu Hoàng Nhật làm chó nứt ra, đỏ ửng lên.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tuy là không biết tại sao Chu Hoàng Nhật lại tức giận như vậy, nhưng anh ta không dám nói nửa điều không khách với Chu Hoàng Nhật, lập tức, cười hòa nhã hỏi: tịch Nhật, mong ông bớt giận, chuyện này là sao vậy a? Là tôi có chỗ nào làm không đúng hay sao?”
Chu Hoàng Nhật mặc kệ Giang Minh Nguyên là giả ngu hay là thật sự không nhìn ra nguyên nhân, nghiêm khắc nói: “Người kế thừa của nhà họ Giang chính là cô Hằng, tại sao lại thành là cậu vậy?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giang Minh Nguyên nghe thể vô cùng sốt sắng giải thích nói: "Chủ tịch Nhật, cô Giang Ngọc Hằng năng lực có hạn, không thể đảm đương chức vụ người kế thừa được, nên tôi trở thành người kế thừa sau đó.
Vẫn là giống như lời vừa nãy, Chu Hoàng Nhật lười biếng nghe Giang Minh Nguyên giải thích, lại tặng thêm cho anh ta một cái bạt tại: “Năng lực Cô Hằng có hạn? Vậy trong các người còn ai có thể ở Quang Diệu lấy ký được tiền đầu tư vậy?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này bà cụ Giang thấy tình thế không ổn, đôi lông mày trên làn da già nua của bà ta cong lại cung kính nói với Chu Hoàng Nhật : "Chủ tịch Nhật, ngài đừng tức giận! Cháu nội Giang Minh Nguyên của tôi từ nhỏ đã thông minh, để nói làm người thừa kế, nhất định sẽ làm tốt hơn Giang Ngọc Hằng”
Chu Hoàng Nhật nghe thế, lạnh lùng cười một tiếng, rồi chế nhạo nói: "Các người nói cô Hằng đây không đủ năng lực, vậy tại sao các người ngay cả cửa của Quang Diệu cũng không vào được vậy?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sắc mặt của bà cụ Giang đỏ hơn lúc nào hết, bà ta không ngờ được là Chu Hoàng Nhật ngay cả chuyện bà ta ngay cả cửa Quang Diệu cũng không bước vào được cũng biết.
Trên thực tế chuyện liên quan đến Tô Hoài Dương, cũng như những chuyện của nhà họ Giang, Chu Hoàng Nhật đều đặc biệt theo dõi, nên mọi chuyện đều năm rõ như lòng bàn tay.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng Chu Hoàng Nhật ở trước mặt bao nhiêu người nói ra, chính là đang tát vào sĩ diện của hai người họ.
Với lại lúc này, chỉ là món khai vị thôi.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ông ta còn muốn thay chủ nhân của mình, chủ của Long Môn Tô Hoài Dương, dạy dỗ nhà họ Giang thật tốt.
Cập nhật chương mới nhất tại *Truyện88.vip