Những đêm trường em cô đơn ngồi khóc
Bâng khuâng chẳng hiểu vì sao anh rời xa em?
Lẽ nào cuộc tình ta thật mong manh khi lời anh hứa
Rằng đôi lứa mình mãi mãi chẳng bao giờ chia xa
Em mỏi trông khoảnh khắc này hiện ra, không phai mờ
Em dâng anh cả con tim và tất cả mọi thứ
Anh đón lấy, hết cả, nhưng chỉ thoáng chốc
Giờ đây anh đành dứt tay em chẳng hé một nụ cười
Trái tim em đem dâng cả cho anh, chỉ mình anh thôi
Thế nhưng anh không hạnh phúc
Anh, hãy thầm bảo em những lầm lỡ
Khiến tình mình phải chết non như vậy
Anh ơi, em làm gì anh ngoảnh mặt bỏ đi?
Thế mà em ngỡ rằng tình đôi ta sẽ bền mãi
Anh à, ví tình yêu này chẳng để chỗ ta chung hưởng,
Em sẽ buông tay với lời từ giã, và một nụ cười trên môi.