Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3: P2: Krixi bị teo nhỏ
Krixi vô cùng hốt hoảng, khi thấy cơ thể mình trông không giống bình thường. Cô liền hỏi:
- Này này! Sao cơ thể tôi ...
- Ha ha ha! Ngươi không biết gì sao? Ta đã làm cho cơ thể của nhà ngươi teo nhỏ lại rồi.
- Cái gì chứ?
- Sẵn tiện nói luôn: ngươi mà nói thông tin gì thì viên thuốc đó sẽ phát huy độc dược. Lúc đó ngươi sẽ chết ngay thôi.
- Cái gì chứ? - Krixi căm hận nhìn tên 1123. Tên 1123 bỏ đi.
(chỗ tôi)
Cả đám ngủ luôn trên cây suốt một đêm. Sáng sớm, khi tôi và Flyrad còn đang ngủ, thì Nakroth và Yorn đã đi từ rất sớm. Khi tôi tỉnh dậy thì cũng đã 8 giờ sáng. Tôi lơ mơ hỏi:
- Này Flyrad! Nakroth và Yorn đi đâu rồi?
- Chắc bọn họ đi cứu Krixi hơ hơ ... - Flyrad vừa trả lời vừa ngáp.
Tôi lại bảo:
- Nhưng làm sao họ biết được Krixi bị nhốt ở đâu chứ?
- Cái này ... tớ cũng không chắc. Chắc là bọn họ ...
- Bọn họ sao?
- Bọn họ dựa vào linh cảm tình yêu của mình đấy! - Flyrad thì thầm nói với tôi. Tôi thở dài:
- Thì sao cũng được. Vấn đề là chúng ta mau đuổi theo hai người bọn họ! Nhanh lên!
Flyrad nghe xong hiểu ý. Flyrad tăng tốc độ cho cả hai chạy như gió. Chắc loài báo chạy nhanh nhất cũng chưa chắc đuổi kịp. Tốc độ ngày càng nhanh. Chẳng mấy chốc đã vượt qua khỏi khu rừng và lên tới ngọn núi. Tôi hét to:
- Cứu! Tui dừng không được! Oái ... sắp rớt xuống sông rồi nè!
- Này cẩn thận!
Flyrad làm chậm tốc độ lại. Tôi thở phào, vì xém rớt xuống sông. Flyrad nhìn con sông, rồi hỏi:
- Sao sông gì mà đen thui thùi lùi thế!
- Chắc sông này bị thằng nào xả rác xuống làm ô nhiễm nặng. Mẹ ... đứng đây một hồi chắc té ngửa. Chạy đi chỗ khác thôi!
Chợt tôi và Flyrad nhìn thấy một tên mặc đồ đen. Flyrad nói nhỏ:
- Hình như là tên mặc đồ đen mà chúng ta đã thấy. Núp mau!
Cả hai đứa núp sau một cái cây to. Flyrad hỏi:
- Hắn đang làm gì thế?
- Ai biết! Hình như hắn đang vớt rác thì phải.
- Chắc vậy. Hi vọng là theo hắn, chúng ta sẽ tìm thấy Krixi.
Hắn vớt được một đống rác, rồi mang về. Tôi và Flyrad bám theo. Và cả hai đã tìm thấy căn cứ của bọn áo đen. Hắn đi xuống ngục. Hắn quát to:
- Con nhỏ kia! Ngươi không thể nào đánh bại được bọn ta đâu! Đừng có mơ mà trốn khỏi đây!
- Ngươi im đi! Ta sẽ thoát khỏi đây! Ya! Ơ ...
Đòn bướm ảo tung ra chẳng thấy gì hết. Krixi thở dài:
- Sao kì vậy nè? Rõ ràng lúc trước mình làm được mà.
- Ngươi đừng có mơ mà thoát khỏi đây. Ta đi đây! - Hắn đi mang theo đống rác.
Tôi và Flyrad bước vào. Tôi hỏi:
- Này! Nhóc là ai vậy?
- Ơ chị ... chị là ... í quên nữa. Tôi là ...
- Rốt cuộc cô tên gì vậy hả? - Flyrad gặng hỏi.
Krixi không biết trả lời sao vì sợ. Tôi bảo:
- Không nói được thì thôi không cần nói.
- Nhưng mà ...
Chợt tên 1939 xuống. Hắn hét to:
- Hai tên kia! Các ngươi làm gì ở đây?
- Chết rồi bị phát hiện rồi ...
Tên 1939 lao tới, dùng thanh kiếm của hắn mà chém một phát. Hai đứa hoảng loạng, rồi đơ người. Tôi bảo:
- Kiếm gì dở ẹt! Chém mới có một phát mà gãy mất cây kiếm rồi!
- Đệt ... lâu quá không xài giờ ...
Flyrad lao tới, làm chậm tốc chạy của hắn, rồi chém liên tục. 1939 né đòn, rồi rút súng bắn vào Flyrad. Flyrad làm chậm, rồi ném thanh kiếm cực nhanh. 1939 bị trúng đòn. Hắn rên:
- Ư ư ... ngươi ... ngươi dám ...
- Ngươi thật quá yếu ớt. A!
Flyrad bị tên phía sau đập vào đầu khiến ngã xuống. 1939 liền nói:
- A! 56137. Ông tới rồi hả?
- Hừ. Ta không cần ngươi hỏi. Có một tên mà đánh cũng không xong. Nhưng thôi, lấy hắn làm vật thí nghiệm cũng được.
Vừa nói xong, hắn bắt Flyrad uống một viên thuốc. Flyrad nóng ran người, rồi cũng bị teo nhỏ người y như Krixi. Tôi ngạc nhiên. 56137 hỏi tiếp:
- Giờ ngươi thì sao? Có muốn teo nhỏ giống tụi nó không?
- Dạ thôi ... em còn yêu đời lắm ...
1939 liền bảo:
- Ê khoan! Tui thí nghiệm rồi mà ông thí nghiệm chi vậy?
- Ủa rồi hả? Đệt ...
Tôi bị bọn chúng tống vô ngục. Flyrad cũng chịu chung số phận với tôi.
Flyrad cảm thấy quá mệt mỏi với bọn chúng nên cũng thiếp đi một lúc. Tôi sát lại gần Krixi, hỏi:
- Này chị!
- Sao cơ? Anh nói gì vậy? Em vẫn còn nhỏ sao anh kêu em bằng chị?
- Đừng giấu em nữa. Chị chính là Krixi đúng không?
- Sao ... sao nhóc biết?
Tôi liền trả lời:
- Vì lúc nãy, tên 1939 bảo là đã thí nghiệm rồi. Mà ở đây chỉ có chị là người đầu tiên bị nhốt. Lúc nãy, Flyrad bị teo nhỏ lại. Như vậy có nghĩa là, bọn chúng đã teo nhỏ chị lại. Em nói đúng chứ?
- Nhóc nói đúng đấy.
- Nhưng sao lúc nãy em hỏi tên chị lại không trả lời?
- Vì ... nếu như chị nói ra sự thật ... chị sẽ bị trúng độc.
Tôi nghĩ: "Người đâu dễ bị dụ vãi!".
Krixi hỏi tôi:
- Nhóc có cách nào để trở lại bình thường không?
- Để xem ... đơn giản như đang giỡn. Gọi Flyrad là xong. Chỉ cần gọi cậu ta tăng tốc độ lớn của cơ thể là được.
- Nhóc hay! Flyrad đâu! ...
_______________________
P/S: ...
- Này này! Sao cơ thể tôi ...
- Ha ha ha! Ngươi không biết gì sao? Ta đã làm cho cơ thể của nhà ngươi teo nhỏ lại rồi.
- Cái gì chứ?
- Sẵn tiện nói luôn: ngươi mà nói thông tin gì thì viên thuốc đó sẽ phát huy độc dược. Lúc đó ngươi sẽ chết ngay thôi.
- Cái gì chứ? - Krixi căm hận nhìn tên 1123. Tên 1123 bỏ đi.
(chỗ tôi)
Cả đám ngủ luôn trên cây suốt một đêm. Sáng sớm, khi tôi và Flyrad còn đang ngủ, thì Nakroth và Yorn đã đi từ rất sớm. Khi tôi tỉnh dậy thì cũng đã 8 giờ sáng. Tôi lơ mơ hỏi:
- Này Flyrad! Nakroth và Yorn đi đâu rồi?
- Chắc bọn họ đi cứu Krixi hơ hơ ... - Flyrad vừa trả lời vừa ngáp.
Tôi lại bảo:
- Nhưng làm sao họ biết được Krixi bị nhốt ở đâu chứ?
- Cái này ... tớ cũng không chắc. Chắc là bọn họ ...
- Bọn họ sao?
- Bọn họ dựa vào linh cảm tình yêu của mình đấy! - Flyrad thì thầm nói với tôi. Tôi thở dài:
- Thì sao cũng được. Vấn đề là chúng ta mau đuổi theo hai người bọn họ! Nhanh lên!
Flyrad nghe xong hiểu ý. Flyrad tăng tốc độ cho cả hai chạy như gió. Chắc loài báo chạy nhanh nhất cũng chưa chắc đuổi kịp. Tốc độ ngày càng nhanh. Chẳng mấy chốc đã vượt qua khỏi khu rừng và lên tới ngọn núi. Tôi hét to:
- Cứu! Tui dừng không được! Oái ... sắp rớt xuống sông rồi nè!
- Này cẩn thận!
Flyrad làm chậm tốc độ lại. Tôi thở phào, vì xém rớt xuống sông. Flyrad nhìn con sông, rồi hỏi:
- Sao sông gì mà đen thui thùi lùi thế!
- Chắc sông này bị thằng nào xả rác xuống làm ô nhiễm nặng. Mẹ ... đứng đây một hồi chắc té ngửa. Chạy đi chỗ khác thôi!
Chợt tôi và Flyrad nhìn thấy một tên mặc đồ đen. Flyrad nói nhỏ:
- Hình như là tên mặc đồ đen mà chúng ta đã thấy. Núp mau!
Cả hai đứa núp sau một cái cây to. Flyrad hỏi:
- Hắn đang làm gì thế?
- Ai biết! Hình như hắn đang vớt rác thì phải.
- Chắc vậy. Hi vọng là theo hắn, chúng ta sẽ tìm thấy Krixi.
Hắn vớt được một đống rác, rồi mang về. Tôi và Flyrad bám theo. Và cả hai đã tìm thấy căn cứ của bọn áo đen. Hắn đi xuống ngục. Hắn quát to:
- Con nhỏ kia! Ngươi không thể nào đánh bại được bọn ta đâu! Đừng có mơ mà trốn khỏi đây!
- Ngươi im đi! Ta sẽ thoát khỏi đây! Ya! Ơ ...
Đòn bướm ảo tung ra chẳng thấy gì hết. Krixi thở dài:
- Sao kì vậy nè? Rõ ràng lúc trước mình làm được mà.
- Ngươi đừng có mơ mà thoát khỏi đây. Ta đi đây! - Hắn đi mang theo đống rác.
Tôi và Flyrad bước vào. Tôi hỏi:
- Này! Nhóc là ai vậy?
- Ơ chị ... chị là ... í quên nữa. Tôi là ...
- Rốt cuộc cô tên gì vậy hả? - Flyrad gặng hỏi.
Krixi không biết trả lời sao vì sợ. Tôi bảo:
- Không nói được thì thôi không cần nói.
- Nhưng mà ...
Chợt tên 1939 xuống. Hắn hét to:
- Hai tên kia! Các ngươi làm gì ở đây?
- Chết rồi bị phát hiện rồi ...
Tên 1939 lao tới, dùng thanh kiếm của hắn mà chém một phát. Hai đứa hoảng loạng, rồi đơ người. Tôi bảo:
- Kiếm gì dở ẹt! Chém mới có một phát mà gãy mất cây kiếm rồi!
- Đệt ... lâu quá không xài giờ ...
Flyrad lao tới, làm chậm tốc chạy của hắn, rồi chém liên tục. 1939 né đòn, rồi rút súng bắn vào Flyrad. Flyrad làm chậm, rồi ném thanh kiếm cực nhanh. 1939 bị trúng đòn. Hắn rên:
- Ư ư ... ngươi ... ngươi dám ...
- Ngươi thật quá yếu ớt. A!
Flyrad bị tên phía sau đập vào đầu khiến ngã xuống. 1939 liền nói:
- A! 56137. Ông tới rồi hả?
- Hừ. Ta không cần ngươi hỏi. Có một tên mà đánh cũng không xong. Nhưng thôi, lấy hắn làm vật thí nghiệm cũng được.
Vừa nói xong, hắn bắt Flyrad uống một viên thuốc. Flyrad nóng ran người, rồi cũng bị teo nhỏ người y như Krixi. Tôi ngạc nhiên. 56137 hỏi tiếp:
- Giờ ngươi thì sao? Có muốn teo nhỏ giống tụi nó không?
- Dạ thôi ... em còn yêu đời lắm ...
1939 liền bảo:
- Ê khoan! Tui thí nghiệm rồi mà ông thí nghiệm chi vậy?
- Ủa rồi hả? Đệt ...
Tôi bị bọn chúng tống vô ngục. Flyrad cũng chịu chung số phận với tôi.
Flyrad cảm thấy quá mệt mỏi với bọn chúng nên cũng thiếp đi một lúc. Tôi sát lại gần Krixi, hỏi:
- Này chị!
- Sao cơ? Anh nói gì vậy? Em vẫn còn nhỏ sao anh kêu em bằng chị?
- Đừng giấu em nữa. Chị chính là Krixi đúng không?
- Sao ... sao nhóc biết?
Tôi liền trả lời:
- Vì lúc nãy, tên 1939 bảo là đã thí nghiệm rồi. Mà ở đây chỉ có chị là người đầu tiên bị nhốt. Lúc nãy, Flyrad bị teo nhỏ lại. Như vậy có nghĩa là, bọn chúng đã teo nhỏ chị lại. Em nói đúng chứ?
- Nhóc nói đúng đấy.
- Nhưng sao lúc nãy em hỏi tên chị lại không trả lời?
- Vì ... nếu như chị nói ra sự thật ... chị sẽ bị trúng độc.
Tôi nghĩ: "Người đâu dễ bị dụ vãi!".
Krixi hỏi tôi:
- Nhóc có cách nào để trở lại bình thường không?
- Để xem ... đơn giản như đang giỡn. Gọi Flyrad là xong. Chỉ cần gọi cậu ta tăng tốc độ lớn của cơ thể là được.
- Nhóc hay! Flyrad đâu! ...
_______________________
P/S: ...